Chương
Trong tay bọn họ cầm đủ các vũ khí, nào thì súng dài, côn ngắn, thậm chí có cả búa sắt.
Tần Cao Văn đối mặt với tất cả, lại chỉ với vẻ mặt ung dung điềm tĩnh.
Từ đầu đến cuối anh đều không coi đám người này ra gì.
Bốp bốp!
Hai khúc côn gỗ đã bị Tần Cao Văn đánh gãy.
Bụp bụp bụp!
Cơ thể mấy người liên tiếp bay ra, đập vào vách tường.
Bụp bụp!
Lại có mấy người bị Tần Cao Văn quăng ra, sau đó cơ thể ngã đập mạnh xuống đất, máu tươi chảy ào ào.
Bọn họ lao về phía Tần Cao Văn như những con thiêu thân, nhưng không một ai có thể đem đến sự sát thương mang tính chí mạng cho anh, đa phần mọi người vừa đến gần Tần Cao Văn đã bị Tần Cao Văn xử luôn.
Khắp nơi đều là những tiếng kêu gào, và cả những tiếng thi thể ngã xuống đất.
Tất cả hội tụ làm một.
Ban đầu khuôn mặt của môn chủ Mãnh Hổ Môn còn nở nụ cười, nhưng hai, ba phút sau, nụ cười của hắn đã tắt ngấm.
Thần sắc khó coi đến lạ thường.
Hắn trố mắt nhìn Tần Cao Văn.
Cơ thể không kìm được run rẩy.
Khoảnh khắc này môn chủ Mãnh Hổ Môn cảm nhận được sự sợ hãi.
Hắn đã rất lâu rồi không có cảm giác này, từ sau khi đến tỉnh Giang Bắc, hắn có thể nói là ai ngăn cản đều giết ngay người đó.
Cho dù đối mặt với cao thủ như thế nào, từ đầu đến cuối đều ung dung chiến thắng đối phương.
Vốn dĩ hắn cho rằng Tần Cao Văn chắc chắn cũng giống như người khác thôi, nhưng lần này hắn phát hiện ra bản thân đã nhầm.
Thực lực của người này vô cùng đáng sợ.
Sau vài phút, đám cao thủ kia toàn bộ đều ngã gục hết.
Nhìn bọn họ chất đống dưới đất, ai nấy đều lộ ra vẻ đau đớn, Tần Cao Văn cười khẩy.
Người như vậy mà cũng có tư cách ra tay với anh.
Ực!
Môn chủ Mãnh Hổ Môn nuốt nước miếng.
“Mày… sao có thể làm được như vậy?”.
Cho dù sớm đã nghe nói Tần Cao Văn là nhân vật bá chủ ở tỉnh Thiên Hải.
Nhưng hắn chưa từng để tâm.
Hắn cho rằng tỉnh Thiên Hải không đủ đẳng cấp để sánh với tỉnh Giang Bắc.
Cho dù Tần Cao Văn ở tỉnh Thiên Hải có thành tựu cao đến mức nào đi nữa thì đã sao, khi đến tỉnh Giang Bắc vẫn phải nghiêng mình trước mặt hắn thôi.
Nhưng bây giờ càng lúc hắn càng phát hiện ra bản thân đã lầm.
Hắn quả thực đã đánh giá thấp Tần Cao Văn.