Nàng chịu không nổi, nàng không thể tiếp tục chịu sự tra tấn như thế này nữa, nàng phải rời khỏi hắn, nhất định là ngày mai.
“Đến tột cùng em muốn anh phải làm thế nào? Em nói cho anh biết đi. Em muốn anh phải làm gì?” Hắn nắm cánh tay của nàng, hai tròng mắt lướt qua thần sắc thống khổ “Trái tim em luôn xa cách anh, em ở bên anh nhưng tại sao anh luôn cảm thấy em ở xa, xa lắm……”
“Trái tim tôi như thế nào đâu có quan trọng, tôi đã đồng ý anh, như vậy còn chưa đủ sao?” Nàng thở dài, cố gắng thản nhiên.
“Em cho rằng anh chỉ là hứng thú với thân thể em?” Đôi mắt hắn co lại như đau đớn, tiếng nói hỗn loạn “Em không hiểu sao, trên đời này còn rất nhiều phụ nữ xinh đẹp hơn em gấp trăm lần, anh vì cái gì lại chỉ cần có em? Mấy ngày nay anh đã tỉ mỉ che chở, cẩn thận lấy lòng em, chẳng lẽ em còn không hiểu được anh vì cái gì lại phải làm như vậy sao? Cũng là căn bản em cố ý không hiểu lòng anh……”
“Vậy anh lẽ ra nên đi tìm những người phụ nữ tốt hơn tôi, vì sao còn muốn quấn quít lấy tôi? Doãn Lạc Hàn, anh hận tôi cái gì? Tôi rốt cuộc đã đắc tội anh cái gì ? Anh nói đi, nói đi……”
Nàng khóc òa, lớn tiếng nói, nước mắt làm nhòe đi cả con mắt, nàng hung hăng lấy tay lau đi, nhưng càng lau lại nước mắt lại càng chảy òa…
Nàng không muốn khóc trước mặt hắn, thời gian qua mặc kệ hắn có thế nào, nàng cũng không để hắn nhìn thấy nàng khóc, nhưng là lúc này đây, nàng không khống chế được chính mình. Lòng của nàng đau, đau quá, đau đến sắp chết đi, hình ảnh trên tờ báo kia đối với nàng thật sự là một cú shock quá lớn. Ngày mai chính là ngày tận thế của nàng, Chỉ Dao hôm nay luôn luôn gọi điện thoại cho nàng, hôm nay nàng tránh được, nhưng còn ngày mai? Ngày mai nàng phải làm thế nào đây?
“Không… đối với em, anh vĩnh viễn cũng sẽ không buông tay.” Hắn nổi giận gầm nhẹ, kéo chăn ra khỏi gương mặt nàng, không hề chớp mắt nhìn chăm chú vào gương mặt phủ kín nước mắt của nàng “Có phải em trách anh lúc trước đã đối xử với em như vậy, nên hiện tại không thể chấp nhận anh?”
“Đúng.” Nàng không hề sợ hãi nhìn thẳng vào mắt hắn “Nếu đổi lại là anh, anh sẽ có thể yêu một tên ma quỷ đã từng tra tấn anh sao? Hắn chiếm đoạt anh, lại đem anh không chút lưu tình đá xuống giường, đem anh trở thành công cụ làm ấm giường tùy ý làm nhục, hạ thuốc mê vào rượu để đem anh cho người khác đạp hư…… anh có thể sao?”
Hai tay hắn nắm tay nàng khẽ run run, trầm mặc không nói nhìn chằm chằm nàng, con mắt thâm sâu không thấy đáy hiện lên nhiều thần sắc phức tạp: mâu thuẫn, mê mang, đau đớn, chua xót, cuối cùng toàn bộ trở thành một cảm xúc phức tạp.
Nàng một hơi nói xong, ngực kịch liệt phập phồng, mỗi một hình ảnh đều rõ ràng hiện ra ở trong đầu nàng, có lẽ cả đời này cũng không bao giờ có thể quên được những khuất nhục đó. Hai tay bàn tay to của hắn nắm lấy, móng tay nàng thật sâu đâm vào lòng bàn tay hắn, nhưng hắn chỉ im lặng, một chút nhăn mặt cũng không có.
Qua một lúc lâu sau, hắn khàn khàn tiếng nói mở miệng “Từ giờ trở đi, anh sẽ bù đắp cho em… Em muốn gì? Hay là anh đồng ý với em ba nguyện vọng…..”
“Không cần, tôi không……” Những đau khổ mà nàng đã phải chịu hắn nghĩ chỉ một chữ bù đắp là có thể quên hết sao? Nàng không chút suy nghĩ liền nói câu từ chối, trong đầu phút chốc lóe lên ánh sáng, vội vàng sửa lại “Nguyện vọng gì cũng được? Anh sẽ không trở mặt chứ?”
Trên mặt hắn hiện ra thần sắc cảnh giác, hắn nhíu mày nói “Trừ khi em nói muốn rời xa anh, những cái khác anh đều có thể đồng ý.”
“Đương nhiên, tôi sẽ không nói chuyện đó.” Nàng lau nước mắt trên mặt, ngẩng đầu nói “Nguyện vọng trước tiên của tôi là ngày mai anh trăm ngàn lần cũng không được nói chuyện giải trừ hôn ước với Chỉ Dao.”
“Em có biết em đang nói cái gì không?” Hắn nhíu mày, hắn rất yêu người con gái này. Trước đây, hắn thừa nhận mình đã tham lam, cũng quá ích kỉ, một mặt muốn cùng Chỉ Dao bảo trì tốt một hôn nhân chính trị, một bên lại muốn thực hiện tâm nguyện của chính mình có được người con gái trước mặt.
Nhưng là, khi tờ báo xuất hiện, nàng trốn trong chăn khóc, hắn nghe tiếng khóc nức nở thút thít, ngực lại đau đớn từng đợt, rất đau… Lui trở lại phòng khách, hắn rút một cây xì gà, cuối cùng quyết định, chuyện này là hắn khơi mào, đương nhiên phải do hắn giải quyết, hắn sẽ cùng với Chỉ Dao giải trừ hôn ước, tuy rằng làm như vậy có lẽ sẽ làm tổn thương đến Chỉ Dao, nhưng hắn không thể không quyết tâm… dù thế nào hắn cũng không thể để nàng đau lòng.
Hắn âm trầm “Em nói em sẽ không rời xa anh, nhưng em lại muốn anh đồng ý không cùng Chỉ Dao ngả bài, em thật sự cam tâm cả đời làm tình nhân thôi sao?”
Đương nhiên là không, nàng ở trong lòng lạnh lùng nói, nhưng là nhất tưởng đến kế hoạch ngày mai, máu trong toàn thân lập tức sôi trào lên, nàng trấn định một chút cảm xúc, liếc mắt nhìn hắn “Anh chỉ cần trả lời tôi nguyện vọng này anh đồng ý hay không.”
Hắn mím môi, thẳng tắp nhìn nàng ánh mắt sáng ngời. Người con gái này chính là độc dược, là điểm yếu của hắn, hắn càng lúc càng hiểu được điều này.
Nàng là người con gái quật cường nhất mà cũng dịu ngoan nhất hắn từng gặp qua, nàng bướng bỉnh cá tính thường thường làm hắn căm tức vạn phần, hận không thể từ bỏ nàng, nhưng là hắn cũng biết, hắn không thể ly khai nàng, hắn yêu người con gái này, hắn thậm chí bắt đầu mê luyến sự quật cường của nàng, không tự chủ được muốn che chở nàng, yêu thương nàng.
“Anh đồng ý nguyện vọng thứ nhất của em.” Hắn sảng khoái đồng ý, kỳ thật hắn chính là âm thầm mưu tính chờ sóng gió lần này qua đi, hắn sẽ tìm thời điểm thích hợp cùng Chỉ Dao nói chuyện.
“Còn hai nguyện vọng, tôi nhất thời chưa nghĩ ra, khi nào nghĩ ra tôi sẽ nói cho anh biết.” Nàng cụp mắt, rút tay ra khỏi lòng bàn tay nóng ấm của hắn.
Tờ báo ngày hôm nay đối với Chỉ Dao chắc chắn đã là một cú shock lớn, nếu Doãn Lạc Hàn lại nói đến chuyện từ hôn, Chỉ Dao nhất định sẽ chịu không nổi đả kích này, hiện tại Doãn Lạc Hàn đã đồng ý không đề cập tới chuyện từ hôn, nhưng lòng của nàng vẫn như là treo ở giữa không trung, vô cùng bất ổn… ngày mai nàng phải đối mặt với Chỉ Dao thế nào đây?
Lại một đêm đầy ác mộng, khi nàng mở mắt rời giường, đứng dậy đầu lại choáng váng vô cùng, miễn cưỡng lại phải ngồi xuống, sau lưng đột nhiên ấm áp, hắn ôm nhẹ nàng từ phía sau, đem nàng tiến vào trong lòng.
Cằm đặt trên vai nàng, hắn vùi đầu vào cổ nàng, khuôn mặt tuấn tú cọ cọ, đôi môi nóng bỏng mê luyến trên da thịt trắng nõn “Lần này em hãy nghe anh, hôm nay xin phép nghỉ ở nhà, đừng đi làm.”
Cằm đặt trên vai nàng, hắn vùi đầu vào cổ nàng, khuôn mặt tuấn tú cọ cọ, đôi môi nóng bỏng mê luyến trên da thịt trắng nõn “Lần này em hãy nghe anh, hôm nay xin phép nghỉ ở nhà, đừng đi làm.”
Nàng chịu không nổi, nàng không thể tiếp tục chịu sự tra tấn như thế này nữa, nàng phải rời khỏi hắn, nhất định là ngày mai.
“Đến tột cùng em muốn anh phải làm thế nào? Em nói cho anh biết đi. Em muốn anh phải làm gì?” Hắn nắm cánh tay của nàng, hai tròng mắt lướt qua thần sắc thống khổ “Trái tim em luôn xa cách anh, em ở bên anh nhưng tại sao anh luôn cảm thấy em ở xa, xa lắm……”
“Trái tim tôi như thế nào đâu có quan trọng, tôi đã đồng ý anh, như vậy còn chưa đủ sao?” Nàng thở dài, cố gắng thản nhiên.
“Em cho rằng anh chỉ là hứng thú với thân thể em?” Đôi mắt hắn co lại như đau đớn, tiếng nói hỗn loạn “Em không hiểu sao, trên đời này còn rất nhiều phụ nữ xinh đẹp hơn em gấp trăm lần, anh vì cái gì lại chỉ cần có em? Mấy ngày nay anh đã tỉ mỉ che chở, cẩn thận lấy lòng em, chẳng lẽ em còn không hiểu được anh vì cái gì lại phải làm như vậy sao? Cũng là căn bản em cố ý không hiểu lòng anh……”
“Vậy anh lẽ ra nên đi tìm những người phụ nữ tốt hơn tôi, vì sao còn muốn quấn quít lấy tôi? Doãn Lạc Hàn, anh hận tôi cái gì? Tôi rốt cuộc đã đắc tội anh cái gì ? Anh nói đi, nói đi……”
Nàng khóc òa, lớn tiếng nói, nước mắt làm nhòe đi cả con mắt, nàng hung hăng lấy tay lau đi, nhưng càng lau lại nước mắt lại càng chảy òa…
Nàng không muốn khóc trước mặt hắn, thời gian qua mặc kệ hắn có thế nào, nàng cũng không để hắn nhìn thấy nàng khóc, nhưng là lúc này đây, nàng không khống chế được chính mình. Lòng của nàng đau, đau quá, đau đến sắp chết đi, hình ảnh trên tờ báo kia đối với nàng thật sự là một cú shock quá lớn. Ngày mai chính là ngày tận thế của nàng, Chỉ Dao hôm nay luôn luôn gọi điện thoại cho nàng, hôm nay nàng tránh được, nhưng còn ngày mai? Ngày mai nàng phải làm thế nào đây?“Không… đối với em, anh vĩnh viễn cũng sẽ không buông tay.” Hắn nổi giận gầm nhẹ, kéo chăn ra khỏi gương mặt nàng, không hề chớp mắt nhìn chăm chú vào gương mặt phủ kín nước mắt của nàng “Có phải em trách anh lúc trước đã đối xử với em như vậy, nên hiện tại không thể chấp nhận anh?”
“Đúng.” Nàng không hề sợ hãi nhìn thẳng vào mắt hắn “Nếu đổi lại là anh, anh sẽ có thể yêu một tên ma quỷ đã từng tra tấn anh sao? Hắn chiếm đoạt anh, lại đem anh không chút lưu tình đá xuống giường, đem anh trở thành công cụ làm ấm giường tùy ý làm nhục, hạ thuốc mê vào rượu để đem anh cho người khác đạp hư…… anh có thể sao?”
Hai tay hắn nắm tay nàng khẽ run run, trầm mặc không nói nhìn chằm chằm nàng, con mắt thâm sâu không thấy đáy hiện lên nhiều thần sắc phức tạp: mâu thuẫn, mê mang, đau đớn, chua xót, cuối cùng toàn bộ trở thành một cảm xúc phức tạp.
Nàng một hơi nói xong, ngực kịch liệt phập phồng, mỗi một hình ảnh đều rõ ràng hiện ra ở trong đầu nàng, có lẽ cả đời này cũng không bao giờ có thể quên được những khuất nhục đó. Hai tay bàn tay to của hắn nắm lấy, móng tay nàng thật sâu đâm vào lòng bàn tay hắn, nhưng hắn chỉ im lặng, một chút nhăn mặt cũng không có.
Qua một lúc lâu sau, hắn khàn khàn tiếng nói mở miệng “Từ giờ trở đi, anh sẽ bù đắp cho em… Em muốn gì? Hay là anh đồng ý với em ba nguyện vọng…..”
“Không cần, tôi không……” Những đau khổ mà nàng đã phải chịu hắn nghĩ chỉ một chữ bù đắp là có thể quên hết sao? Nàng không chút suy nghĩ liền nói câu từ chối, trong đầu phút chốc lóe lên ánh sáng, vội vàng sửa lại “Nguyện vọng gì cũng được? Anh sẽ không trở mặt chứ?”
Trên mặt hắn hiện ra thần sắc cảnh giác, hắn nhíu mày nói “Trừ khi em nói muốn rời xa anh, những cái khác anh đều có thể đồng ý.”
“Đương nhiên, tôi sẽ không nói chuyện đó.” Nàng lau nước mắt trên mặt, ngẩng đầu nói “Nguyện vọng trước tiên của tôi là ngày mai anh trăm ngàn lần cũng không được nói chuyện giải trừ hôn ước với Chỉ Dao.”
“Em có biết em đang nói cái gì không?” Hắn nhíu mày, hắn rất yêu người con gái này. Trước đây, hắn thừa nhận mình đã tham lam, cũng quá ích kỉ, một mặt muốn cùng Chỉ Dao bảo trì tốt một hôn nhân chính trị, một bên lại muốn thực hiện tâm nguyện của chính mình có được người con gái trước mặt.
Nhưng là, khi tờ báo xuất hiện, nàng trốn trong chăn khóc, hắn nghe tiếng khóc nức nở thút thít, ngực lại đau đớn từng đợt, rất đau… Lui trở lại phòng khách, hắn rút một cây xì gà, cuối cùng quyết định, chuyện này là hắn khơi mào, đương nhiên phải do hắn giải quyết, hắn sẽ cùng với Chỉ Dao giải trừ hôn ước, tuy rằng làm như vậy có lẽ sẽ làm tổn thương đến Chỉ Dao, nhưng hắn không thể không quyết tâm… dù thế nào hắn cũng không thể để nàng đau lòng.
Hắn âm trầm “Em nói em sẽ không rời xa anh, nhưng em lại muốn anh đồng ý không cùng Chỉ Dao ngả bài, em thật sự cam tâm cả đời làm tình nhân thôi sao?”
Đương nhiên là không, nàng ở trong lòng lạnh lùng nói, nhưng là nhất tưởng đến kế hoạch ngày mai, máu trong toàn thân lập tức sôi trào lên, nàng trấn định một chút cảm xúc, liếc mắt nhìn hắn “Anh chỉ cần trả lời tôi nguyện vọng này anh đồng ý hay không.”
Hắn mím môi, thẳng tắp nhìn nàng ánh mắt sáng ngời. Người con gái này chính là độc dược, là điểm yếu của hắn, hắn càng lúc càng hiểu được điều này.
Nàng là người con gái quật cường nhất mà cũng dịu ngoan nhất hắn từng gặp qua, nàng bướng bỉnh cá tính thường thường làm hắn căm tức vạn phần, hận không thể từ bỏ nàng, nhưng là hắn cũng biết, hắn không thể ly khai nàng, hắn yêu người con gái này, hắn thậm chí bắt đầu mê luyến sự quật cường của nàng, không tự chủ được muốn che chở nàng, yêu thương nàng.
“Anh đồng ý nguyện vọng thứ nhất của em.” Hắn sảng khoái đồng ý, kỳ thật hắn chính là âm thầm mưu tính chờ sóng gió lần này qua đi, hắn sẽ tìm thời điểm thích hợp cùng Chỉ Dao nói chuyện.
“Còn hai nguyện vọng, tôi nhất thời chưa nghĩ ra, khi nào nghĩ ra tôi sẽ nói cho anh biết.” Nàng cụp mắt, rút tay ra khỏi lòng bàn tay nóng ấm của hắn.
Tờ báo ngày hôm nay đối với Chỉ Dao chắc chắn đã là một cú shock lớn, nếu Doãn Lạc Hàn lại nói đến chuyện từ hôn, Chỉ Dao nhất định sẽ chịu không nổi đả kích này, hiện tại Doãn Lạc Hàn đã đồng ý không đề cập tới chuyện từ hôn, nhưng lòng của nàng vẫn như là treo ở giữa không trung, vô cùng bất ổn… ngày mai nàng phải đối mặt với Chỉ Dao thế nào đây?
Lại một đêm đầy ác mộng, khi nàng mở mắt rời giường, đứng dậy đầu lại choáng váng vô cùng, miễn cưỡng lại phải ngồi xuống, sau lưng đột nhiên ấm áp, hắn ôm nhẹ nàng từ phía sau, đem nàng tiến vào trong lòng.
Cằm đặt trên vai nàng, hắn vùi đầu vào cổ nàng, khuôn mặt tuấn tú cọ cọ, đôi môi nóng bỏng mê luyến trên da thịt trắng nõn “Lần này em hãy nghe anh, hôm nay xin phép nghỉ ở nhà, đừng đi làm.”
Cằm đặt trên vai nàng, hắn vùi đầu vào cổ nàng, khuôn mặt tuấn tú cọ cọ, đôi môi nóng bỏng mê luyến trên da thịt trắng nõn “Lần này em hãy nghe anh, hôm nay xin phép nghỉ ở nhà, đừng đi làm.”
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Nàng chịu không nổi, nàng không thể tiếp tục chịu sự tra tấn như thế này nữa, nàng phải rời khỏi hắn, nhất định là ngày mai.
“Đến tột cùng em muốn anh phải làm thế nào? Em nói cho anh biết đi. Em muốn anh phải làm gì?” Hắn nắm cánh tay của nàng, hai tròng mắt lướt qua thần sắc thống khổ “Trái tim em luôn xa cách anh, em ở bên anh nhưng tại sao anh luôn cảm thấy em ở xa, xa lắm……”
“Trái tim tôi như thế nào đâu có quan trọng, tôi đã đồng ý anh, như vậy còn chưa đủ sao?” Nàng thở dài, cố gắng thản nhiên.
“Em cho rằng anh chỉ là hứng thú với thân thể em?” Đôi mắt hắn co lại như đau đớn, tiếng nói hỗn loạn “Em không hiểu sao, trên đời này còn rất nhiều phụ nữ xinh đẹp hơn em gấp trăm lần, anh vì cái gì lại chỉ cần có em? Mấy ngày nay anh đã tỉ mỉ che chở, cẩn thận lấy lòng em, chẳng lẽ em còn không hiểu được anh vì cái gì lại phải làm như vậy sao? Cũng là căn bản em cố ý không hiểu lòng anh……”
“Vậy anh lẽ ra nên đi tìm những người phụ nữ tốt hơn tôi, vì sao còn muốn quấn quít lấy tôi? Doãn Lạc Hàn, anh hận tôi cái gì? Tôi rốt cuộc đã đắc tội anh cái gì ? Anh nói đi, nói đi……”
Nàng khóc òa, lớn tiếng nói, nước mắt làm nhòe đi cả con mắt, nàng hung hăng lấy tay lau đi, nhưng càng lau lại nước mắt lại càng chảy òa…
Nàng không muốn khóc trước mặt hắn, thời gian qua mặc kệ hắn có thế nào, nàng cũng không để hắn nhìn thấy nàng khóc, nhưng là lúc này đây, nàng không khống chế được chính mình. Lòng của nàng đau, đau quá, đau đến sắp chết đi, hình ảnh trên tờ báo kia đối với nàng thật sự là một cú shock quá lớn. Ngày mai chính là ngày tận thế của nàng, Chỉ Dao hôm nay luôn luôn gọi điện thoại cho nàng, hôm nay nàng tránh được, nhưng còn ngày mai? Ngày mai nàng phải làm thế nào đây?
“Không… đối với em, anh vĩnh viễn cũng sẽ không buông tay.” Hắn nổi giận gầm nhẹ, kéo chăn ra khỏi gương mặt nàng, không hề chớp mắt nhìn chăm chú vào gương mặt phủ kín nước mắt của nàng “Có phải em trách anh lúc trước đã đối xử với em như vậy, nên hiện tại không thể chấp nhận anh?”
“Đúng.” Nàng không hề sợ hãi nhìn thẳng vào mắt hắn “Nếu đổi lại là anh, anh sẽ có thể yêu một tên ma quỷ đã từng tra tấn anh sao? Hắn chiếm đoạt anh, lại đem anh không chút lưu tình đá xuống giường, đem anh trở thành công cụ làm ấm giường tùy ý làm nhục, hạ thuốc mê vào rượu để đem anh cho người khác đạp hư…… anh có thể sao?”
Hai tay hắn nắm tay nàng khẽ run run, trầm mặc không nói nhìn chằm chằm nàng, con mắt thâm sâu không thấy đáy hiện lên nhiều thần sắc phức tạp: mâu thuẫn, mê mang, đau đớn, chua xót, cuối cùng toàn bộ trở thành một cảm xúc phức tạp.
Nàng một hơi nói xong, ngực kịch liệt phập phồng, mỗi một hình ảnh đều rõ ràng hiện ra ở trong đầu nàng, có lẽ cả đời này cũng không bao giờ có thể quên được những khuất nhục đó. Hai tay bàn tay to của hắn nắm lấy, móng tay nàng thật sâu đâm vào lòng bàn tay hắn, nhưng hắn chỉ im lặng, một chút nhăn mặt cũng không có.
Qua một lúc lâu sau, hắn khàn khàn tiếng nói mở miệng “Từ giờ trở đi, anh sẽ bù đắp cho em… Em muốn gì? Hay là anh đồng ý với em ba nguyện vọng…..”
“Không cần, tôi không……” Những đau khổ mà nàng đã phải chịu hắn nghĩ chỉ một chữ bù đắp là có thể quên hết sao? Nàng không chút suy nghĩ liền nói câu từ chối, trong đầu phút chốc lóe lên ánh sáng, vội vàng sửa lại “Nguyện vọng gì cũng được? Anh sẽ không trở mặt chứ?”
Trên mặt hắn hiện ra thần sắc cảnh giác, hắn nhíu mày nói “Trừ khi em nói muốn rời xa anh, những cái khác anh đều có thể đồng ý.”
“Đương nhiên, tôi sẽ không nói chuyện đó.” Nàng lau nước mắt trên mặt, ngẩng đầu nói “Nguyện vọng trước tiên của tôi là ngày mai anh trăm ngàn lần cũng không được nói chuyện giải trừ hôn ước với Chỉ Dao.”
“Em có biết em đang nói cái gì không?” Hắn nhíu mày, hắn rất yêu người con gái này. Trước đây, hắn thừa nhận mình đã tham lam, cũng quá ích kỉ, một mặt muốn cùng Chỉ Dao bảo trì tốt một hôn nhân chính trị, một bên lại muốn thực hiện tâm nguyện của chính mình có được người con gái trước mặt.
Nhưng là, khi tờ báo xuất hiện, nàng trốn trong chăn khóc, hắn nghe tiếng khóc nức nở thút thít, ngực lại đau đớn từng đợt, rất đau… Lui trở lại phòng khách, hắn rút một cây xì gà, cuối cùng quyết định, chuyện này là hắn khơi mào, đương nhiên phải do hắn giải quyết, hắn sẽ cùng với Chỉ Dao giải trừ hôn ước, tuy rằng làm như vậy có lẽ sẽ làm tổn thương đến Chỉ Dao, nhưng hắn không thể không quyết tâm… dù thế nào hắn cũng không thể để nàng đau lòng.
Hắn âm trầm “Em nói em sẽ không rời xa anh, nhưng em lại muốn anh đồng ý không cùng Chỉ Dao ngả bài, em thật sự cam tâm cả đời làm tình nhân thôi sao?”
Đương nhiên là không, nàng ở trong lòng lạnh lùng nói, nhưng là nhất tưởng đến kế hoạch ngày mai, máu trong toàn thân lập tức sôi trào lên, nàng trấn định một chút cảm xúc, liếc mắt nhìn hắn “Anh chỉ cần trả lời tôi nguyện vọng này anh đồng ý hay không.”
Hắn mím môi, thẳng tắp nhìn nàng ánh mắt sáng ngời. Người con gái này chính là độc dược, là điểm yếu của hắn, hắn càng lúc càng hiểu được điều này.
Nàng là người con gái quật cường nhất mà cũng dịu ngoan nhất hắn từng gặp qua, nàng bướng bỉnh cá tính thường thường làm hắn căm tức vạn phần, hận không thể từ bỏ nàng, nhưng là hắn cũng biết, hắn không thể ly khai nàng, hắn yêu người con gái này, hắn thậm chí bắt đầu mê luyến sự quật cường của nàng, không tự chủ được muốn che chở nàng, yêu thương nàng.
“Anh đồng ý nguyện vọng thứ nhất của em.” Hắn sảng khoái đồng ý, kỳ thật hắn chính là âm thầm mưu tính chờ sóng gió lần này qua đi, hắn sẽ tìm thời điểm thích hợp cùng Chỉ Dao nói chuyện.
“Còn hai nguyện vọng, tôi nhất thời chưa nghĩ ra, khi nào nghĩ ra tôi sẽ nói cho anh biết.” Nàng cụp mắt, rút tay ra khỏi lòng bàn tay nóng ấm của hắn.
Tờ báo ngày hôm nay đối với Chỉ Dao chắc chắn đã là một cú shock lớn, nếu Doãn Lạc Hàn lại nói đến chuyện từ hôn, Chỉ Dao nhất định sẽ chịu không nổi đả kích này, hiện tại Doãn Lạc Hàn đã đồng ý không đề cập tới chuyện từ hôn, nhưng lòng của nàng vẫn như là treo ở giữa không trung, vô cùng bất ổn… ngày mai nàng phải đối mặt với Chỉ Dao thế nào đây?
Lại một đêm đầy ác mộng, khi nàng mở mắt rời giường, đứng dậy đầu lại choáng váng vô cùng, miễn cưỡng lại phải ngồi xuống, sau lưng đột nhiên ấm áp, hắn ôm nhẹ nàng từ phía sau, đem nàng tiến vào trong lòng.
Cằm đặt trên vai nàng, hắn vùi đầu vào cổ nàng, khuôn mặt tuấn tú cọ cọ, đôi môi nóng bỏng mê luyến trên da thịt trắng nõn “Lần này em hãy nghe anh, hôm nay xin phép nghỉ ở nhà, đừng đi làm.”
Cằm đặt trên vai nàng, hắn vùi đầu vào cổ nàng, khuôn mặt tuấn tú cọ cọ, đôi môi nóng bỏng mê luyến trên da thịt trắng nõn “Lần này em hãy nghe anh, hôm nay xin phép nghỉ ở nhà, đừng đi làm.”