Àn nhông m.n ạ:****
M.n đọc truyện vuiii vẻ ạ:“>
♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔
Sáng hôm sau
-Aaaaaaaaa, tên biến thái!! Xuống giường tui mau!!!! -nó hét toán lên khi thấy mình đang nằm trong vòng tay của......hắn!?? Và rồi nó giơ chân lên đạp hắn bay xuống giường.
-Aizz da, cô bị điên hở? Mới sáng sớm mà la làng la xóm thế!? -hắn dụi mắt (:“>)
-Anh mới điên á, tui nhớ hôm qua tui có chắn gối ko cho anh xích qua cơ mà, sao bây giờ lại.......-nó vừa nói vừa lấy gối ném hắn
-Hôm qua cô ngủ như chết á, đá gối bay ùm xèo mà đổi thừa tui hở? Thấy cô ôm tui nên tui tưởng cô là cái gối nên ôm lun, sao giờ cô la tui -hắn làm bộ mặt đáng thương
-.........
Nó ngượng quá, vội đứng lên bước thẳng vào WC làm VSCN (chụy Khanh biết ngượng á? O_o) Một lúc sau, nó bước ra khi trên người đã khoác sẵn bộ đồng phục trường Thiên Thảo, trên khuôn mặt tựa thiên thần ấy lại có vẻ như vẫn còn ửng hồng vì ngượng.
-Chồi ôi chồi, bà chằn như cô cũng biết ngượng á!! Chắc tui chớt! -hắn chọc
-IM-NGAY -nó dường như đã lấy lại được phong độ lạnh lùng như xưa.
Bước xuống lầu nó vội lấy ngay miếng sandwich bỏ vào miệng nhaii mạnh bạo (Quào
~)
-Phòng mày có chuyện gì hả Khanh, sao mới sáng sớm mà la làng vậy mé!??-Lam
-Ko có gì!!!!-nó
-Xạo ớn! Ko có gì mà la thất thanh lun -Tuấn Anh cười đểu
-Có liên quan tới cậu chắc! -nó lạnh lùng
Cả bàn ăn như lạnh người bởi câu nói của nó. Thấy thế, Bảo đổi chủ đề luôn
-Nay các cô phải ra dáng vợ tụi này đấy -Bảo
-Aizzz,phiền phức! -Minh Anh xua tay
-Thôi đi học! À mà đi 3 chiếc thôi!!-hắn
-Thế đi theo cặp á??? -Lam tròn mắt
-Chứ sao!! Thôi đii -Tuấn Anh
15' sau tụi nó đã có mặt ở trước cổng trường (súp bờ men hỉ O_o đi gì nhanh thế?) Vì buổi tiệc hôm qua được ba nó cho phát sóng trên toàn thể các mặt báo cũng như TV nên khi tụi nó vừa xuống xe thì....mọi ánh mắt liên tục đổ dồn vào tụi nó, nhìn cứ như nhìn vật thể lạ trên trời rớt xuống á. Thấy thế ba chàng nhà ta liền lao tới cứu hòa tình thế cho “vk iu” của mình.
-Vk ơi, vk à đứng đây làm gì, vào lớp thôi nào!! -Tuấn Anh bay tới quàng tay qua cổ Minh Anh khiến cô ngượng mặt đỏ chót
-Ơ....À...Ừm -Minh Anh theo Tuấn Anh đi vào.
(Thế là giải thể một cặp:“> hì hì)
-À, vk vào lớp với ck nào!! Đi nhanh không ck đi trước đó -Bảo nắm tay Lam bay như gió vào trong lớp
-Ế.....-Lam
(Và anh chị thứ 2 cũng được giải thể:3)
-Ck vào lớp nhá!! -nó (chụy.....tình nguyện lun, Quào
~)
-Hở.....?-hắn khá bất ngờ khi nó chủ động nói trước nhưng cũng thấy vuii vuii lân lân.
(Hết phim:“> vô lớp hết bà nó dồi)
Cả trường như xôn xao lên hẳn khi thấy tụi nó và tụi hắn thân mật đến kì lạ, một phần cũng chắc vì tò mò.
Đương nhiên, khi học trong lớp thì bọn họ lại có một lực lượng fan cũng như anti-fan khá hùng hậu:))
“Tùng....tùng....tùng....”ba tiếng trống cứu giúp tụi nó thoát khỏi những tiết học nhàm chán. Và thế là....tụi nó lại muốn ĂN!!! Bàn của tụi nó và tụi hắn luôn là trung tâm dòm dòm ngó ngó của các bàn khác trong canteen.
-Khó chịu quá,trên lớp cũng bị dòm, xuống tận canteen dòm còn nhiều hơn! -Minh Anh than
-CÓ VIỆC GÌ KO!?? NẾU KO THÌ CHO BỌN TÔI ĂN -nó nhấn mạnh từng chữ khiến mọi người lạnh sóng lưng
Đang ăn thì có một thằng con trai chạy lại đưa cho tụi nó mỗi người một lá thư. Mặc dù tụi hắn rất tò mò nhưng tụi nó không aii nói lời nào cho tụi hắn biết. Nội dung lá thư: “Chìu 5h gặp tại sân sau, nhớ đi một mình ba đứa chúng bây” của nó người kí là Gia Linh, Lam là Quỳnh Chi và Minh Anh là Linh Chi.
-Sao, đi ko Khanh?? -Minh Anh nhếch mép
-Hừ, đi thì đi!!!- nó
Tan học, tụi nó dùng mọi biện pháp để tách khỏi bọn hắn, cuối cùng cũng tách được nhưng đâu aii ngờ rằng đi theo tụi nó là ba chàng lúp lúp ló ló trong bụi cây. (Khổ chưa kìa:3) Đi ra tới sân sau, tụi nó thấy ba nhỏ Linh,My và Chi đang đứng với gần 100 thằng đô đô con.
-Muốn gì??? Sao gọi ra đây?-nó lạnh lùng
-Tụi tao muốn bọn bây tránh xa Quân, Bảo và Tuấn Anh ra. Mấy ảnh là của bọn tao -Linh
-Của các cô hả??? Xời, của các cô sao các cô ko giữ, đi dằn mặt tụi này làm gì, hay bị mấy ảnh gì gì đó đá rồi -Lam nhếch mép
-Mày......-Quỳnh My giơ tay định đánh Lam thì bị nhỏ dùng lực cản lại
-Ấy ấy, bạn hiền khoang manh động chứ -Lam
-Tụi bây lên hết đi, đánh 3 con ** này cho chúng nó chết hết đi - Chi
-Đánh nhau hả, bấy nhiu thôi sao, ít nhể!! -Minh Anh nhếch mép
100 tên lao về phía tụi nó đánh túi bụi nhưng làm sao đánh lại chúng nó. Khoảng 15' sau tụi nó hạ hết 100 tên, nhưng sức người có hạn 100 đấu 3 là quá sức rồi nên tụi nó cũng có bị thương vài chỗ.
﹏﹏Về phía tụi hắn﹏﹏
-Chồi ôi, đỉnh quá!! Hạ hết 100 thằng lun -Tuấn Anh mắt long lanh ngưỡng mộ
-Đánh ghê thật -Bảo
-Hình như bọn họ aii cũng bị thương -hắn
-Ừ, đúng thật! -Bảo và Tuấn Anh đồng thanh
﹏﹏Quay lại với tụi nó﹏﹏
Trong những tên đang nằm trên đất thì từ đâu có một tên cầm con dao phóng như bay tới chỗ Minh Anh đang đứng. Hoảng quá cô không kịp trở tay nên chỉ kịp đá con dao ra khỏi tay tên đó mà ko kịp chụp lại làm cho con dao văng lên cao xoẹt qua cổ tay Minh Anh.. Còn về phần Lam thì cũng bị một tên gượng dậy cầm dao chạy tới đâm nhỏ nhưng lại bị nó nắm giật lại nhưng lần này nó ko nắm cán dao hay cổ tay của tên đó mà là nó đang nắm LƯỠI DAO!?? Nó đau, đau lắm nhưng vẫn cố gắng hạ hết những tên còn lại, nó thuận tay trái nhưng tay bị thương là tay trái nên việc đánh từ giờ rất khó khăn với nó. Lam và Minh Anh cuối cùng cũng hạ hết đám đó. 3 nhỏ Linh,My và Chi kinh ngạc, sợ hãi, lật đật chạy đi mất.
-3 anh ra hết đi! Lúp lúp ló ló gì?? -nó nói với giọng mệt mỏi
-Cô thấy bọn tui á?? -hắn
-À...ừ.....-nó nói rồi liền gục xuống, chắc tại nó kiệt sức với vết thương khá nặng
-Khanh.....!! Cô sao vậy! -hắn chạy tới đỡ nó dậy vỗ vỗ vào hai bên má nó
-Tưởng tui....an toạ....dưới đất lun....chứ -nó cười rồi ngất lịm trong vòng tay hắn
-Khanh, mày sao vậy, đừng làm tao sợ chứ!! Khanh à, Khanh!!-Minh Anh khóc
Thấy Minh Anh khóc trong lòng Tuấn Anh như bị thắt lại, đau lắm!!
-Thôi, Minh Anh tui đưa cô về nhà băng bó vết thương nha! Chảy máu nhiều ko tốt -Tuấn Anh nói dịu dàng
-Lam có sao ko???-Bảo
-Ko sao, Bảo chở Lam vô bệnh viện với Khanh nha! -Lam
- Vậy Lam, Bảo và tao sẽ đưa Khanh vô bệnh viện, mày đưa Minh Anh về nhà băng bó đii! -hắn nói với Tuấn Anh
Vào tới BV, hắn gọi bác sĩ tới băng bó tay cho nó nhưng mất máu nhiều nên có thể sang hôm sau nó mới tỉnh được
-Cô ấy có sao ko bác sĩ??-hắn sốt sắn
-À, tiểu thư ko sao nhưng bị thương khá nặng nên có thể sang ngày mai tiểu thư mới tỉnh ạ! -bác sĩ
-Cảm ơn bác sĩ!-hắn
-Bảo đưa Lam về nha! Lam cũng bị thương mà, ở đây ổn rồi -Bảo
-Ừ -Lam
Và trong bệnh viện bây giờ chỉ có hắn và nó. Nhìn nó nằm trên giường, mắt nhắm híp lại, hắn đau, đau lắm! Người con gái hắn yêu vì hắn mà bị thương.
♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡
M.n đọc truyện vuiii vẻ ạ:“>
♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔
Sáng hôm sau
-Aaaaaaaaa, tên biến thái!! Xuống giường tui mau!!!! -nó hét toán lên khi thấy mình đang nằm trong vòng tay của......hắn!?? Và rồi nó giơ chân lên đạp hắn bay xuống giường.
-Aizz da, cô bị điên hở? Mới sáng sớm mà la làng la xóm thế!? -hắn dụi mắt (:“>)
-Anh mới điên á, tui nhớ hôm qua tui có chắn gối ko cho anh xích qua cơ mà, sao bây giờ lại.......-nó vừa nói vừa lấy gối ném hắn
-Hôm qua cô ngủ như chết á, đá gối bay ùm xèo mà đổi thừa tui hở? Thấy cô ôm tui nên tui tưởng cô là cái gối nên ôm lun, sao giờ cô la tui -hắn làm bộ mặt đáng thương
-.........
Nó ngượng quá, vội đứng lên bước thẳng vào WC làm VSCN (chụy Khanh biết ngượng á? O_o) Một lúc sau, nó bước ra khi trên người đã khoác sẵn bộ đồng phục trường Thiên Thảo, trên khuôn mặt tựa thiên thần ấy lại có vẻ như vẫn còn ửng hồng vì ngượng.
-Chồi ôi chồi, bà chằn như cô cũng biết ngượng á!! Chắc tui chớt! -hắn chọc
-IM-NGAY -nó dường như đã lấy lại được phong độ lạnh lùng như xưa.
Bước xuống lầu nó vội lấy ngay miếng sandwich bỏ vào miệng nhaii mạnh bạo (Quào
~)
-Phòng mày có chuyện gì hả Khanh, sao mới sáng sớm mà la làng vậy mé!??-Lam
-Ko có gì!!!!-nó
-Xạo ớn! Ko có gì mà la thất thanh lun -Tuấn Anh cười đểu
-Có liên quan tới cậu chắc! -nó lạnh lùng
Cả bàn ăn như lạnh người bởi câu nói của nó. Thấy thế, Bảo đổi chủ đề luôn
-Nay các cô phải ra dáng vợ tụi này đấy -Bảo
-Aizzz,phiền phức! -Minh Anh xua tay
-Thôi đi học! À mà đi 3 chiếc thôi!!-hắn
-Thế đi theo cặp á??? -Lam tròn mắt
-Chứ sao!! Thôi đii -Tuấn Anh
15' sau tụi nó đã có mặt ở trước cổng trường (súp bờ men hỉ O_o đi gì nhanh thế?) Vì buổi tiệc hôm qua được ba nó cho phát sóng trên toàn thể các mặt báo cũng như TV nên khi tụi nó vừa xuống xe thì....mọi ánh mắt liên tục đổ dồn vào tụi nó, nhìn cứ như nhìn vật thể lạ trên trời rớt xuống á. Thấy thế ba chàng nhà ta liền lao tới cứu hòa tình thế cho “vk iu” của mình.
-Vk ơi, vk à đứng đây làm gì, vào lớp thôi nào!! -Tuấn Anh bay tới quàng tay qua cổ Minh Anh khiến cô ngượng mặt đỏ chót
-Ơ....À...Ừm -Minh Anh theo Tuấn Anh đi vào.
(Thế là giải thể một cặp:“> hì hì)
-À, vk vào lớp với ck nào!! Đi nhanh không ck đi trước đó -Bảo nắm tay Lam bay như gió vào trong lớp
-Ế.....-Lam
(Và anh chị thứ 2 cũng được giải thể:3)
-Ck vào lớp nhá!! -nó (chụy.....tình nguyện lun, Quào
~)
-Hở.....?-hắn khá bất ngờ khi nó chủ động nói trước nhưng cũng thấy vuii vuii lân lân.
(Hết phim:“> vô lớp hết bà nó dồi)
Cả trường như xôn xao lên hẳn khi thấy tụi nó và tụi hắn thân mật đến kì lạ, một phần cũng chắc vì tò mò.
Đương nhiên, khi học trong lớp thì bọn họ lại có một lực lượng fan cũng như anti-fan khá hùng hậu:))
“Tùng....tùng....tùng....”ba tiếng trống cứu giúp tụi nó thoát khỏi những tiết học nhàm chán. Và thế là....tụi nó lại muốn ĂN!!! Bàn của tụi nó và tụi hắn luôn là trung tâm dòm dòm ngó ngó của các bàn khác trong canteen.
-Khó chịu quá,trên lớp cũng bị dòm, xuống tận canteen dòm còn nhiều hơn! -Minh Anh than
-CÓ VIỆC GÌ KO!?? NẾU KO THÌ CHO BỌN TÔI ĂN -nó nhấn mạnh từng chữ khiến mọi người lạnh sóng lưng
Đang ăn thì có một thằng con trai chạy lại đưa cho tụi nó mỗi người một lá thư. Mặc dù tụi hắn rất tò mò nhưng tụi nó không aii nói lời nào cho tụi hắn biết. Nội dung lá thư: “Chìu 5h gặp tại sân sau, nhớ đi một mình ba đứa chúng bây” của nó người kí là Gia Linh, Lam là Quỳnh Chi và Minh Anh là Linh Chi.
-Sao, đi ko Khanh?? -Minh Anh nhếch mép
-Hừ, đi thì đi!!!- nó
Tan học, tụi nó dùng mọi biện pháp để tách khỏi bọn hắn, cuối cùng cũng tách được nhưng đâu aii ngờ rằng đi theo tụi nó là ba chàng lúp lúp ló ló trong bụi cây. (Khổ chưa kìa:3) Đi ra tới sân sau, tụi nó thấy ba nhỏ Linh,My và Chi đang đứng với gần 100 thằng đô đô con.
-Muốn gì??? Sao gọi ra đây?-nó lạnh lùng
-Tụi tao muốn bọn bây tránh xa Quân, Bảo và Tuấn Anh ra. Mấy ảnh là của bọn tao -Linh
-Của các cô hả??? Xời, của các cô sao các cô ko giữ, đi dằn mặt tụi này làm gì, hay bị mấy ảnh gì gì đó đá rồi -Lam nhếch mép
-Mày......-Quỳnh My giơ tay định đánh Lam thì bị nhỏ dùng lực cản lại
-Ấy ấy, bạn hiền khoang manh động chứ -Lam
-Tụi bây lên hết đi, đánh 3 con ** này cho chúng nó chết hết đi - Chi
-Đánh nhau hả, bấy nhiu thôi sao, ít nhể!! -Minh Anh nhếch mép
100 tên lao về phía tụi nó đánh túi bụi nhưng làm sao đánh lại chúng nó. Khoảng 15' sau tụi nó hạ hết 100 tên, nhưng sức người có hạn 100 đấu 3 là quá sức rồi nên tụi nó cũng có bị thương vài chỗ.
﹏﹏Về phía tụi hắn﹏﹏
-Chồi ôi, đỉnh quá!! Hạ hết 100 thằng lun -Tuấn Anh mắt long lanh ngưỡng mộ
-Đánh ghê thật -Bảo
-Hình như bọn họ aii cũng bị thương -hắn
-Ừ, đúng thật! -Bảo và Tuấn Anh đồng thanh
﹏﹏Quay lại với tụi nó﹏﹏
Trong những tên đang nằm trên đất thì từ đâu có một tên cầm con dao phóng như bay tới chỗ Minh Anh đang đứng. Hoảng quá cô không kịp trở tay nên chỉ kịp đá con dao ra khỏi tay tên đó mà ko kịp chụp lại làm cho con dao văng lên cao xoẹt qua cổ tay Minh Anh.. Còn về phần Lam thì cũng bị một tên gượng dậy cầm dao chạy tới đâm nhỏ nhưng lại bị nó nắm giật lại nhưng lần này nó ko nắm cán dao hay cổ tay của tên đó mà là nó đang nắm LƯỠI DAO!?? Nó đau, đau lắm nhưng vẫn cố gắng hạ hết những tên còn lại, nó thuận tay trái nhưng tay bị thương là tay trái nên việc đánh từ giờ rất khó khăn với nó. Lam và Minh Anh cuối cùng cũng hạ hết đám đó. 3 nhỏ Linh,My và Chi kinh ngạc, sợ hãi, lật đật chạy đi mất.
-3 anh ra hết đi! Lúp lúp ló ló gì?? -nó nói với giọng mệt mỏi
-Cô thấy bọn tui á?? -hắn
-À...ừ.....-nó nói rồi liền gục xuống, chắc tại nó kiệt sức với vết thương khá nặng
-Khanh.....!! Cô sao vậy! -hắn chạy tới đỡ nó dậy vỗ vỗ vào hai bên má nó
-Tưởng tui....an toạ....dưới đất lun....chứ -nó cười rồi ngất lịm trong vòng tay hắn
-Khanh, mày sao vậy, đừng làm tao sợ chứ!! Khanh à, Khanh!!-Minh Anh khóc
Thấy Minh Anh khóc trong lòng Tuấn Anh như bị thắt lại, đau lắm!!
-Thôi, Minh Anh tui đưa cô về nhà băng bó vết thương nha! Chảy máu nhiều ko tốt -Tuấn Anh nói dịu dàng
-Lam có sao ko???-Bảo
-Ko sao, Bảo chở Lam vô bệnh viện với Khanh nha! -Lam
- Vậy Lam, Bảo và tao sẽ đưa Khanh vô bệnh viện, mày đưa Minh Anh về nhà băng bó đii! -hắn nói với Tuấn Anh
Vào tới BV, hắn gọi bác sĩ tới băng bó tay cho nó nhưng mất máu nhiều nên có thể sang hôm sau nó mới tỉnh được
-Cô ấy có sao ko bác sĩ??-hắn sốt sắn
-À, tiểu thư ko sao nhưng bị thương khá nặng nên có thể sang ngày mai tiểu thư mới tỉnh ạ! -bác sĩ
-Cảm ơn bác sĩ!-hắn
-Bảo đưa Lam về nha! Lam cũng bị thương mà, ở đây ổn rồi -Bảo
-Ừ -Lam
Và trong bệnh viện bây giờ chỉ có hắn và nó. Nhìn nó nằm trên giường, mắt nhắm híp lại, hắn đau, đau lắm! Người con gái hắn yêu vì hắn mà bị thương.
♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡