Bầu trời bây giờ đang tối om, đồng hồ chỉ 12 giờ, trong 1 căn biệt thự không có 1 ánh đèn, có 1 cô gái mặc váy trắng, xõa tóc ngồi trên sofa. (Như truyện ma ấy nhỉ) Cô gái liên tục tỏa ra hàn khí nhưng trên đầu thì đang bốc khói. Cạch... cánh cửa mở ra, 1 nam nhân đi vào.
- Áaaa... ma! Ma! Ma kìa!_ Henry hét toáng lên khi thấy người phụ nữ ấy, cô gái đó đi tới gần Henry.
- Áaaa... tránh ra! Ma!
- Thôi ngay! Em Jessica này._ Jessica bật điện lên, Henry liền mở to mắt nhìn rõ rồi thở phào nhẹ nhõm " May quá! Không phải ma." Ý nghĩ của 1 thanh niên nào đó. - Anh mấy tuổi rồi mà lại sợ ma?
- Ờ thì... mà em làm gì đêm hôm ngồi xõa tóc mặc đồ trắng như vậy? Em muốn hù anh à?_ Henry
- Vậy thì anh làm gì mà 12 giờ đêm mò về nhà? Em để ý dạo này anh rất hay về khuya nhỉ? Lại còn uống rựu! Anh có cô nào rồi phải không? Quỳ xuống!_ Jessica ngồi trên sofa, quyền lực nói
- Không có thưa vợ!_ Henry quỳ dưới nền
- Thiệt không?
- Thiệt mà!
- Tạm tha! Lần sau về trễ thì anh sẽ đón nhận hậu quả_ Jessica
- Anh biết rồi!
----------sáng hôm sau-----------------
Jessica tỉnh giấc thì đã không thấy Henry rồi.
- Sao đi sớm vậy?_ Jessica bước xuống giường đi thẳng vào toilet làm VSCN, sau đó bước xuống nhà.
Căn nhà bỗng trống trãi vì thiếu dì năm - người giúp việc của gia đình Jessica, rất thân thiết với cô, mỗi khi cô buồn thì cô hay tâm sự với dì năm, dì đã xin nghỉ 1 ngày, thế là cô phải tự làm việc nhà.
Sau một lúc hì hục, rửa bát, lau căn nhà "nhỏ bé", thì cô đi giặt quần áo. Cô đem tất cả quần áo bẩn bỏ vào máy giặt, bỗng thấy chiếc áo sơ mi của Henry, Jessica lấy nó ra khỏi máy giặt " Dì năm bảo áo trắng phải giặt riêng vì có thẻ bị lem màu". Jessica chợt khựng lại, áo sơ mi của Henry dính 1 thứ gì đó đo đỏ.
" Đây... chẳng phải là son môi của con gái sao?" Cô bất ngờ, tại sao áo anh lại dính son môi, cô đâu dùng loại son này? Không lẽ Henry.... không thể nào có chuyện đó, không thể nào? Vậy tại sao lại có vết son? Cô thật sự đang rất khó hiểu!
Jessica lên phòng lấy điện thoại gọi cho ai đó, cô nhất định phải hỏi 1 người nào đó về việc này, cô thật sự không biết nên làm gì!
-" Alo, tao nghe"_ Nó bắt máy sau 1 hồi chuông
- Nancy, mày giúp tao với.....vv....vv_ cô kể lại mọi chuyện cho Nó nghe. - Mày nói xem, tao phải làm sao đây?
-" Việc này tuy không liên quan đến tao, nhưng tao nghĩ mày và Henry đã là vợ chồng thì nên tin tưởng nhau, mày đừng để 1 việc nhỏ này làm tan vỡ hạnh phúc gia đình, huống chi Henry lại điển trai và tài giỏi, biết bao cô gái quấn lấy anh ấy, nhưng tao chắc chắn Henry không yêu ai ngoài mày đâu!"_ Nó
- Ừ, tao biết rồi, có lẽ tao sẽ hỏi Henry về việc này và sẽ tin tưởng anh ấy, cảm ơn mày.
-" Không có chi, bạn bè đừng khách sáo, có chuyện gì muốn tâm sự thì cứ gặp tao, tao sẵn sàng nghe mày tâm sự, thôi tao bânh rồi, tạm biệt!"_ Nó
- Tạm biệt_ Jessica ngắt máy.
Cô tin tưởng Henry, anh sẽ không phản bội cô...
Bầu trời bây giờ đang tối om, đồng hồ chỉ giờ, trong căn biệt thự không có ánh đèn, có cô gái mặc váy trắng, xõa tóc ngồi trên sofa. (Như truyện ma ấy nhỉ) Cô gái liên tục tỏa ra hàn khí nhưng trên đầu thì đang bốc khói. Cạch... cánh cửa mở ra, nam nhân đi vào.
- Áaaa... ma! Ma! Ma kìa!_ Henry hét toáng lên khi thấy người phụ nữ ấy, cô gái đó đi tới gần Henry.
- Áaaa... tránh ra! Ma!
- Thôi ngay! Em Jessica này._ Jessica bật điện lên, Henry liền mở to mắt nhìn rõ rồi thở phào nhẹ nhõm " May quá! Không phải ma." Ý nghĩ của thanh niên nào đó. - Anh mấy tuổi rồi mà lại sợ ma?
- Ờ thì... mà em làm gì đêm hôm ngồi xõa tóc mặc đồ trắng như vậy? Em muốn hù anh à?_ Henry
- Vậy thì anh làm gì mà giờ đêm mò về nhà? Em để ý dạo này anh rất hay về khuya nhỉ? Lại còn uống rựu! Anh có cô nào rồi phải không? Quỳ xuống!_ Jessica ngồi trên sofa, quyền lực nói
- Không có thưa vợ!_ Henry quỳ dưới nền
- Thiệt không?
- Thiệt mà!
- Tạm tha! Lần sau về trễ thì anh sẽ đón nhận hậu quả_ Jessica
- Anh biết rồi!
----------sáng hôm sau-----------------
Jessica tỉnh giấc thì đã không thấy Henry rồi.
bg-ssp-{height:px}
- Sao đi sớm vậy?_ Jessica bước xuống giường đi thẳng vào toilet làm VSCN, sau đó bước xuống nhà.
Căn nhà bỗng trống trãi vì thiếu dì năm - người giúp việc của gia đình Jessica, rất thân thiết với cô, mỗi khi cô buồn thì cô hay tâm sự với dì năm, dì đã xin nghỉ ngày, thế là cô phải tự làm việc nhà.
Sau một lúc hì hục, rửa bát, lau căn nhà "nhỏ bé", thì cô đi giặt quần áo. Cô đem tất cả quần áo bẩn bỏ vào máy giặt, bỗng thấy chiếc áo sơ mi của Henry, Jessica lấy nó ra khỏi máy giặt " Dì năm bảo áo trắng phải giặt riêng vì có thẻ bị lem màu". Jessica chợt khựng lại, áo sơ mi của Henry dính thứ gì đó đo đỏ.
" Đây... chẳng phải là son môi của con gái sao?" Cô bất ngờ, tại sao áo anh lại dính son môi, cô đâu dùng loại son này? Không lẽ Henry.... không thể nào có chuyện đó, không thể nào? Vậy tại sao lại có vết son? Cô thật sự đang rất khó hiểu!
Jessica lên phòng lấy điện thoại gọi cho ai đó, cô nhất định phải hỏi người nào đó về việc này, cô thật sự không biết nên làm gì!
-" Alo, tao nghe"_ Nó bắt máy sau hồi chuông
- Nancy, mày giúp tao với.....vv....vv_ cô kể lại mọi chuyện cho Nó nghe. - Mày nói xem, tao phải làm sao đây?
-" Việc này tuy không liên quan đến tao, nhưng tao nghĩ mày và Henry đã là vợ chồng thì nên tin tưởng nhau, mày đừng để việc nhỏ này làm tan vỡ hạnh phúc gia đình, huống chi Henry lại điển trai và tài giỏi, biết bao cô gái quấn lấy anh ấy, nhưng tao chắc chắn Henry không yêu ai ngoài mày đâu!"_ Nó
- Ừ, tao biết rồi, có lẽ tao sẽ hỏi Henry về việc này và sẽ tin tưởng anh ấy, cảm ơn mày.
-" Không có chi, bạn bè đừng khách sáo, có chuyện gì muốn tâm sự thì cứ gặp tao, tao sẵn sàng nghe mày tâm sự, thôi tao bânh rồi, tạm biệt!"_ Nó
- Tạm biệt_ Jessica ngắt máy.
Cô tin tưởng Henry, anh sẽ không phản bội cô...