Sáng hôm sau, Justin bước xuống lầu nhìn quanh rồi bước vào bếp lấy nước thì thấy một mẩu giấy nhỏ được dán trên tủ lạnh, Justin khum người nhìn vào mẫu giấy, trên giấy có ghi một dòng chữ “Hôm nay tụi em có việc, tụi em không có ở nhà nên mọi người tự lo đồ ăn nhé. Ký tên: Su, Shi, Yumi, Mi”
Đúng lúc đó Ken bước xuống thấy Justin đang chăm chú nhìn vào tờ giấy trên tủ lạnh thì lên tiếng:
– Chuyện gì vậy?
– Đi hết rồi. – Justin trả lời
– Ai đi? Mà đi đâu? – Ken thắc mắc
– Nè đọc đi.- Justin gỡ tờ giấy trên tủ lạnh ra đưa cho Ken xem
Ken đọc ròi thở dài:
– Haiz bũa nay tính rủ cả đám đi chơi mà giờ thành vầy rồi. – Ken dựt chai nước từ tay Justin
Đúng lúc đó, Jun và Rain đi xuống:
– Chuyện gì vậy? – Rain
– Tờ giấy đó hai bây đọc đi. – Ken lên tiếng
Đọc xong Jun lên tiếng:
– Ê hay tụi mình cũng đi đâu đó chơi đi.
– Đi đâu? – Justin hỏi
– Ừm … đi bar đi. – Jun
– Giờ này lên đó vắng tanh chứ có gì đâu mà chơi. – Ken lắc đầu
– Lên bar của Evil đi lỡ gặp được Evil rồi sao? – Jun
– Evil dễ cho mày gặp sao? – Rain giờ này mới lên tiếng
– Đâu biết được, lên thử cũng có mất gì đâu. – Jun cố gắng lôi kéo cả bọn đi
– Thôi đi, kao biết ý của mày mà. Mày muốn gặp Killing thì nói đại đi bày đặt. – Ken bĩu môi
– Ờ thì sao cũng được đi mau đi. – Jun hối cả bọn
Trong khi đó, Su, Shi, Mi và Yumi đang tiến vào một công ty lớn. Mi bước tới quầy tiếp tân:
– Cho tôi gặp Phó chủ tịch. – Mi nói với cô nhân viên ở quầy tiếp tân
– Cô có hẹn trước không? – Cô nhân viên nhìn Mi một lượt từ trên xuồng dưới rồi khum mặt xuống
– Không. – Mi trả lời
– Vậy thì tôi không cho cô gặp được – Cô nhân viên nhìn tụi nó
– Tôi chỉ cần cô gọi điện cho Phó chủ tịch bảo có Mi đến. – Mi nhắc lại nhưng giọng đanh đá hơn lúc đầu
– Tôi không thích, mà cô là ai? Là bồ nhí của Phó chủ tịch hã? Mấy người lẳng lơ như mấy cô không xứng với phó chủ tịch chúng tôi, mà Phó chủ tịch có vị hôn thê rồi nên phiền các cô về cho. – Cô nhân viên cười khinh tụi nó rồi tiếp tụi làm việc.
Lần này đã đạt tới giới hạn của Mi, Mi đập tay xuống bàn cứ tưởng như cái bàn pha lên sắp bể làm đôi (Au: Sức mạnh khũng thiệt >
– Cô chuẩn bị nghĩ việc cho tôi. – Mi nói
Nói rồi Mi bước tới chiếc thang máy được mạ vàng nằm cạnh chiếc thang máy thông thường rồi quẹt một chiếc thẻ lên khe cửa. Cánh cửa mở toan trước sự ngỡ ngàng của mọi người.
Cô nhân viên ban nãy chỉ biết tròn mắt ngạc nhiên vì chiếc thang máy đó chỉ có duy nhất chủ tịch công ty này mới có thể sử dụng.
Trong khi đó, cả bọn vừa vào thang máy thì Yumi lên tiếng:
– Sao lúc nãy chúng ta không lên thẳng mà phải làm phiền tới cô nhân viên kia?
– Vì thang máy này chỉ có chủ tịch công ty mới có thể sử dụng. Nếu chúng ta sử dụng sẽ bị mọi người chú ý. – Shi giải thích
– Nói vậy thì Mi là .. – Yumi nhìn sang Mi
– Là chủ tịch công ty này. – Su lên tiếng
Ting
Lúc đó thang máy vừa lên tới lầu. Mi bước ra cả bọn cũng đi theo. Vào tới một căn phòng lớn, có bóng người ngồi quay lưng lại phía cửa. Mi bước tới đập bàn:
– Vĩnh Kiệt anh đuổi ngay cô nhân viên ở quầy tiếp tân cho tôi. – Mi tức giận
– Chuyện gì mà khiến chủ tịch tức giận vậy? – Người đó quay lại
– Cô ta chửi bọn này là đồ lẳng lơ. – Shi lên tiếng
– À thôi được rồi. – Nói rồi người đó nhấc điện thoại gọi cho ai đó bảo:” Kêu nhân viên ở quầy tiếp tân mai không cần đến làm nữa ”
– Mà mọi người tới đây làm gì? Còn cô gái này là .. – Vĩnh Kiệt nhìn sang Yumi
– Là ban chủ Killing. – Su nói rồi ngồi xuống ghế
– Ban chủ Killing không phải cô ấy. – Vĩnh Kiệt nheo mày
– Là em gái. – Shi lên tiếng, lúc này thì cả bọn đã ngồi trước mặt Vĩnh Kiệt
– À .. Còn vụ sát nhập Killing là sao? – Vĩnh Kiệt lại thắc mắc
Shi bắt đầu kể lại mọi chuyện:
– À vậy là Mi nhờ tôi chuẩn bị căn phòng đó để chữa bệnh sợ máu cho Yumi phải không? – Vĩnh Kiệt nhìn Mi
– Ừ chuẩn bị xong chưa. – Mi đáp lại
– Xong rồi. Đi thôi – Vĩnh Kiệt đứng lên
Vĩnh Kiệt đi lại cạnh kệ sách rồi lấy ra một cuốn sách lập tức bức tường bên cạnh mở ra. Ba người kia và Vĩnh Kiệt đi vào trước sự ngõ ngàng của Yumi:
– Nè vào lẹ đi Yumi, làm gì mà đứng đó vậy? – Shi hối Yumi
– À … ờ tớ vào liền. – Yumi chạy theo
Cả bọn đi tới một căn phòng có cánh cửa được sơn màu nâu nhạt, Vĩnh Kiệt quay sang:
– Tới rồi.
– Yumi cậu vào đi. – Mi quay sang nói với Yumi
– À .. ờ mà chỉ có mình tớ vào thôi sao? – Yumi ngập ngừng
– Trong căn phòng này sẽ giúp cậu không sợ máu nữa để chuẩn bị cho nhiệm vụ đầu tiên. – Mi giải thích
– Tớ phải ở trong bao lâu? – Yumi
– Khi nào thấy ổn tớ sẽ mở cửa. Mà khi vào trong rồi hãy nghĩ đến những người cậu yêu thương, những người cậu muốn vì họ mà trả thù. – Mi nghiêm túc nhìn Yumi
– Được. – Yumi lo lắng
– Cậu đừng lo lắng. Sau khi bọn tớ rời khỏi đây cậu hãy uống viên thuốc này vào. – Shi tiến tới vỗ vai Yumi rồi chìa ra một viên thuốc.
– Các cậu đi đâu. – Yumi lo sợ
– Bọn tớ sẽ ở gần đây thôi. – Su lên tiếng
– Thôi bọn tớ đi đây, vào trong rồi thì cậu bật công tắc đèn và nhớ những dì tớ nói. – Mi đưa cho Yumi chai nước rồi cùng cả bọn bước đi
Khi bốn người kia vừa đi khỏi, Yumi lấy hết can đảm uống viên thuốc rồi xoay nắm cửa bước vào trong.
Trong khi đó, bốn người kia đang ở trong một căn phòng, ngồi trước một chiếc ti vi lớn:
– Làm vậy có sao không? Yumi mà có chuyện gì là mình không yên với anh Rain đâu đó. – Shi nhìn Mi
– Không sao đâu. Cậu ấy không phải là mắc chứng sợ máu mà chỉ là máu liên quan tới quá khứ đau khổ của cậu ấy nên cậu ấy sợ , à không phải nói là ghét nó. – Mi giải thích
– Mà viên thuốc lúc nãy là gì vậy. – Vĩnh Kiệt lên tiếng
– Là thuốc gây ảo giác. – Shi
– Chi vậy? – Vĩnh Kiệt thắc mắc
– Để cậu ấy nghĩ tới gia đình cậu ấy sẽ làm giảm bớt nỗi lo của cậu ấy. – Mi lần nữa giải thích
– À. – Lúc này thì Vĩnh Kiệt mới hiểu ra
– Mà lúc nãy nghe cô nhân viên kia nói cậu có vị hôn thê là ai vậy? – Su lên tiếng
– Hiện giờ thì tôi không nói được, sau này mọi người cũng sẽ biết thôi. – Vĩnh Kiệt cười.
Trong lúc đó, Yumi vừa bước vào phòng đã mò mẫm công tắc.
Bụp
Bóng đèn được mở.
Yumi bắt đầu hoảng loạn, trước mắt Yumi hiện tại là căn phòng đầy máu tươi và cả xác chết (Au:Ọe ==’). Yumi ngồi xuống nền nhà bắt đầu khóc, Yumi hiện tại cực kì hoảng sợ sau đó bỗng nghe thấy một tiếng nói quen thuộc cất lên, Yumi ngước mặt lên nhìn:
– Chị! Là chị đúng không? – Yumi đứng lên nhìn người trước mặt
– Ừ chị đây, em đừng khóc, đừng sợ nữa. Em phải cố gắng lên, em phải trả thù cho chị và ba nữa. – Kimi (máy bạn có thể coi lại chap 4) đưa tay vuốt mặt Yumi
– Nhưng em sợ lắm. – Yumi nức nở
– Em cố gắng lên, những thứ này không có gì đáng sợ cả. – Nói rồi Kimi mờ dần rồi tan biến
– Chị đừng đi mà. – Yumi khóc rất nhiều
Yumi ngồi xuống nhìn lại mọi thứ trong phòng rồi thầm nghĩ :” Đúng mình phải mạnh mẽ, mình không được sợ, mình phải trả thù cho mọi người ”
– Yumi à. Trong căn phòng có một lọ thuốc nhỏ được giấu cậu tìm được lọ thuốc cửa phòng sẽ mở ra. – Yumi đang suy nghĩ thì bị cắt ngang bởi một giọng nói có lẽ là Shi.
Nghe xong Yumi đứng lên bắt đầu tìm lọ thuốc, Yumi lật hết mọi thứ lên để tìm lọ thuốc và cũng đã ngừng khóc.
Trong khi đó bên phòng của Vĩnh Kiệt:
– Nè là thuốc gì vậy? – Vĩnh Kiệt thắc mắc
– Chỉ là một lọ thuốc thông thường, lọ thuốc đó được mắc với công tắc mở cửa chỉ cần lấy lọ thuốc ra là cửa sẽ mở. – Shi giải thích
– Ố mà hai người nên cẩn thận về nhiệm vụ lần này đi. – Vĩnh Kiệt nhắc nhở
– Tại sao? – Su ngạc nhiên
– Bọn cảnh sát đã dò la ra được một chút thông tin rồi đó. – Vĩnh Kiệt nghiêm mặt
– Thế chúng ta phải chuẩn bị kĩ càng hơn, vì lần này có vũ khí chuẩn bị cho Killing nữa. – Shi quay sang Su
– Ừ nhưng quan trọng là phải thắng cuộc thi này. – Su gật đầu
– Kao đã gọi cho chị Jessica rồi. Có thể mai chị ấy sẽ về nước giúp chúng ta. – Shi nhìn Su
– Ừ thế thì không phải lo. – Mi vừa nói xong thì cửa phòng bật mở Yumi bước vào
– Cậu tìm được rồi sao? – Shi đứng lên
– Ừ tớ cũng đã hết sợ rồi. – Yumi nói có phần mệt mõi
– Thôi cậu vào trong tắm rửa đi rồi chúng ta quay về biệt thự. – Mi chỉ vào phía trong
– Ừ. – Shi dìu Yumi đi vào phòng tắm
15′ sau Yumi bước ra có phần tươi tĩnh hơn lúc nãy nhưng vẫn không thể che giấu được sự mệt mõi
– Thôi bọn này về đây. – Su đứng lên đi ra cửa
Trên đường về cả bọn im lặng không nói gì. Yumi thì ngủ thiếp đi do quá mệt. Tới trước cửa nhà Shi vào trước gọi Rain:
– Anh Rain ơi. – Shi hét toáng lên
– Có chuyện gì vậy? – Rain chạy ra
– Anh đỡ Yumi vào nhà dùm em. – Su bước ra khỏi xe đi vào nhà
– Mấy đứa đi đâu mà giờ này mới về vậy. – Ken bước ra, Jun và Justin cũng đi theo
Rain ra xe bế Yumi vào nhà (Ôi lãng mợn qá =)))) ).
Shi bước vào nhà thì bị Ken kéo tay lại:
– Sáng giờ đi đâu vậy?
– Đi đâu không liên quan tới anh. – Shi hất tay Ken ra rồi bỏ vào nhà
Justin tính lên tiếng hỏi Mi thì Mi đã nhanh chân bước vào nhà khiến cho Justin đành im lặng rồi cũng vào nhà. Jun thấy cả bọn vào nhà hết cũng nhanh chân chạy theo.
Cả bọn không biết mọi việc nãy giờ đã bị một người thu tất cả mọi việc vào trong tầm mắt.
Bế Yumi lên phòng xong, Rain đắt chăn lại cho Yumi rồi bước xuống phòng khách thì thấy Su, Shi và Yumi đã ngồi đó:
– Anh hai này, ngày mai chị Jessica sẽ về đây đó. – Su thấy Rain bước tới nên lên tiếng
– Ừ mà để làm gì? – Rain thắc mắc
– Giúp bọn em chuẩn bị cho cuộc thi sắp tới. – Shi vừa ăn vừa giải thích
– Anh tưởng bọn em không quan tâm tới chứ. – Rain ngồi xuống
– Lúc trước thì không, bây giờ thì có. Thôi em lên phòng đây. – Thấy Justin bước xuống Mi vội trả lời rồi đứng lên đi lên phòng
– Bọn em cũng lên phòng đây. – Shi với Su cũng đứng lên
– Ừ bọn em ngũ sớm đi mai còn đi học. – Rain nhìn tụi nó đi lên
—————
Lâu rồi au không ra chap máy bạn có quên au không T.T từ giờ hứa sẽ ra chap mới đầy đủ =)))
(Còn tiếp)
Sáng hôm sau, cả bọn đến trường như bình thường nhưng hôm nay bọn nó quyết định đi bằng mô tô chứ kh phải xe ô tô như thường ngày. Jun, Justin, Ken và Rain vừa dắt xe ra khỏi nhà thì nghe tiếng mô tô từ phía sau chạy lên là hai chiếc mô tô màu trắng. Người ngồi trên xe gở nón bảo hiểm ra thì người con trai gần như là muốn lọt cả mắt ra ngoài:
– Học xong bọn em có việc nên sẽ không về cùng mọi người. – Su lên tiếng
– Chuyện của bọn em thế sao Yumi cũng phải đi cùng? – Rain thắc mắc
– Yumi là bạn tụi e. – Shi ngồi sau Su lò đầu ra lên tiếng
– Thôi Yumi cậu sang xe anh Rain đi, chiều rồi đi với bọn tớ cũng được. – Mi như hiểu ý Rain nên lên tiếng
– Ò ờ. – Yumi trả lời leo xuống xe Mi rồi chạy sang Rain
– Chỉ có Mi hiểu anh thôi. – Rain cười
Nói xong Rain đội lại nón bảo hiểm cho Yumi rồi cả bọn phóng xe tới trường
Bọn nó vào trường trước ánh mắt của mọi người trong trường, ngưỡng mộ có, ghen tị có, ghét có, … Và cũng như thường lệ bốn chàng hoàng tử của trường lại được vây kín. Yumi đang đứng gần Rain nên cũng bị chèn ép, đẩy qua đẩy lại. Mi thấy vậy liền nắm vai Yumi lôi ra khỏi đám đông. Đúng lúc đó, Kiều Linh và Kiều Hà từ đầu chạy tới làm cho đám đông thấy vậy liền giải tán.
Kiều Hà chạy tới nắm tay Rain õng ẹo thì Rain hất tay ả ra quay sang nắm tay Yumi đi vào căn-teen, Kiều Hà tức điên nhưng vẫn không làm gì được đành ngậm ngùi đi vàn căn-teen. Kiều Linh thì chạy lại bám lấy Ken, Ken xoay qua xoay lại tìm Shi thì thấy Shi đã đi trước cùng với Mi và Su thì thở dài rồi cũng bước vào căn-teen. Jun, Justin cũng đi vào căn-teen
Su, Shi, Mi, Yumi và Rain đã ngồi trong căn-teen thì Kiều Hà vào tới:
– Cô tránh ra chỗ khác. – Kiều Hà nhìn Yumi lúc này mấy người khác cũng vào tới
– Không thích. – Yumi nhấn mạnh từng chữ. người con trai ngạc nhiên nhìn Yumi còn người kia như đã biết trước chuyện này thì vẫn im lặng
– Cô… – Kiều Hà tức tới nỗi mặt đỏ hết lên
– Tôi sao. – Yumi nhìn Kiều Hà
– Thôi, đi lấy đồ ăn đừng cãi nữa Yumi. – Shi đứng lên
– Ừ. – Yumi cũng đứng lên
– Cô ngồi xuống đi tôi đi lấy cho. – Ken nắm tay Shi lại
– Không cần. – Shi hất tay Ken ra rồi nhanh chóng cùng Yumi đi về phía căn-teen
Thấy Yumi đứng lên Kiều Hà nhanh chóng ngồi xuống chỗ Mi. Jun, Justin, Ken và Kiều Linh cũng ngồi xuống. Ken ngồi cạnh chỗ trống của Shi.
Rain không quan tâm tới Kiều Hà mà quay sang Su:
– Hôm qua đứa đi đâu vậy?
– Tụi em chỉ đi dạo thôi. – Su lảng tránh ánh mắt của Rain
– Em đang gạt anh hai đó hã? – Rain nghiêm mặt
– Thật đó anh Rain tụi em chỉ đi dạo thôi. – Mi lên tiếng giải vây cho Su
– Thế sao Shi với Yumi thay đổi hoàn toàn vậy? – Rain thắc mắc
– Em không biết. – Su chối, thật ra về Yumi thì Su biết chứ nhưng về Shi thì Su vẫn chưa chắc chắn
Đúng lúc đó Yumi và Shi về tới, Shi thấy Ken ngồi cạnh chỗ mình thì Shi đặt đồ ăn xuống bàn, lấy hộp sữa của mình rồi bước ra ngoài. Yumi thấy Kiều Hà ngồi chỗ của mình thì cũng không nói gì mà đi sang ngồi với Su.
Ken sau khi thấy Shi đi ra ngoài thì cũng đứng lên đi theo. Ra tới sân trường Ken thấy Shi ngồi trên một chiếc xích đu trắng. Ken vòng qua sau lưng tính dọa Shi thì thấy trên tay Shi cầm một vật như sợi dây chuyền. Ken im lặng nhìn Shi từ đằng sau, bỗng nhiên Shi cất tiếng:
– Cậu đang ở đâu vậy? Cậu về đi, tình cảm tớ dành cho cậu không biết còn như trước nữa không? Cậu mau về để tớ dành mọi tình cảm cho cậu đi. Cậu đã hứa với tớ sẽ quay lại mà, sẽ kết hôn với tới, sẽ bảo vệ tớ mà. Tại sao chứ đã năm rồi đó, cậu còn nhớ tớ không? Hay đã có người khác rồi. Ở đây cũng có người quan tâm tớ như cậu nhưng mà cậu biết không nếu cậu không trở về tớ chắc sẽ yêu thương người đó mất. – Shi đưa tay lên quệt đi những giọt nước mắt đang lăn trên má.
Sau khi nhìn kĩ sợi dây chuyền thì Ken ngạc nhiên, một suy nghĩ chợt chạy trong đầu Ken :” Sợi dây chuyền đó là .. không .. không thể nào trùng hợp như vậy được “, Ken lắc đầu xua đi cái suy nghĩ đó rồi quay lưng đi vào căn-teen. Ken vừa vào tới cũng là lúc tiếng chuông vào học reng lên nên cả bọn cũng lên lớp.
Trên đường lên lớp thì Su bảo Mi lên trước đi cùng Shi rồi quay sang hỏi Yumi:
– Này cậu biết sao Shi nó vậy không?
– Lúc nãy Shi nói không muốn gần gũi với Ken vì không muốn thay đổi tình cảm gì đó, tớ cũng kh hiểu nữa. – Yumi
– À .. thì ra là vậy. – Su hiểu ra
– Mà thay đổi tình cảm là sao tớ không hiểu? – Yumi thắc mắc
– Khoảng năm trước thì phải , Shi nó cùng ba mẹ sống ở đây. Rồi sau đó có một thằng nhóc chuyển tới cạnh nhà nó. Nó và thằng nhóc đó có thể gọi là thanh mai trúc mã. Khoảng năm sau thì gia đình thằng nhóc đó chuyển sang Mĩ sống trước khi đi thằng nhóc có tặng cho nó một sợi dây chuyền, là một sợi dây chuyền hình chìa khóa nghe nói là thằng nhóc đó là hình ổ khóa, chỉ có chiếc chìa khóa trên sợi dây chuyền của nó mới có thể mở được dây chuyền của thằng nhóc. Rồi năm sau đó cũng sang Mĩ và gặp được tớ. Nó vẫn luôn tin vào cái lời hứa khi đó, vẫn chờ thằng nhóc đó mà không hề đặt tình cảm vào ai. Chắc nó cũng hiểu Ken sắp làm thay đổi tình cảm của nó nên nó mới tráng xa Ken ra. – Su giải thích cho Yumi hiểu
– Thì ra là vậy. – Yumi hiểu ra cũng không nói gì nữa
– Thôi đi lẹ lên mọi người đi trước hết rồi. – Su kéo tay Yumi chạy lên trước
Nhưng hai người không ngờ có một người đi phía sau đã nghe được toàn bộ câu chuyện.
Lên tới lớp thì mọi người đã thấy Ái ngồi trong lớp ở chỗ Mi. Shi nhìn thấy rồi kéo tay Mi đi sang một cái bàn khác ngồi cùng. Mọi người đều ngạc nhiên về hành động của Shi, thường ngày là Ái không yên với Shi rồi nhưng Su với Yumi chỉ thở dài lắc đầu.
Rain cũng không nói gì mà kéo Yumi vào chỗ ngồi. Lúc này có một người đang đau đầu suy nghĩ vì chuyện lúc nãy.
Shi ngồi vào bàn đeo tai nghe chuẩn bị ngủ thì “Ring…Ring”. Shi mở mắt nhìn tin nhắn vừa nhận được là của Ken, mở tin nhắn chỉ có vỏn vẹn một câu :” Ra chơi lên sân thượng gặp tôi một chút “. Đọc xong tin nhắn Shi cũng nhắm mắt lại nhưng không ngủ mà suy nghĩ một chút về tin nhắn rồi cũng thiếp đi. Trong mơ Shi thấy hai đứa trẻ, một trai một gái đang ngồi dưới tán cây đang chơi đùa cùng nhau.
~ Flash back ~
– Này gấu heo à, đừng ăn kẹo nữa mà. – Cậu nhóc nhăn mặt
– Ngon mà. – Cô bé ngồi đối diện quơ quơ cây kẹo
– Ăn nữa sẽ sún răng đó. – Cậu bé giựt cây kẹo từ tay cô bé rồi đưa lên cao
– Này trả cho tớ đi mà. – Cô bé vì thấp hơn cậu bé cả một cái đầu nên giơ tay nhón lên cách mấy cũng không tới
Bỗng nhiên “Bịch”. Cô bé ngã nhào tới phía trước. Sau s định hình mở mắt ra thì môi hai người đang đặt lên nhau. Cô bé nhanh chóng ngồi dậy thoáng đỏ mặt. Cậu nhóc vẫn bình thản ngồi dậy sau đó còn đi lại gần cô bé đang đỏ mặt:
– A môi gấu heo ngọt thật nha. – Cậu bé cười khúc khích khi nhìn cô bé kia mặt đỏ lựng lên
– Aaa không chơi với cậu nữa đâu, cậu đáng ghét. – Nói xong cô bé quay mặt vào trong ra vẻ giận dỗi
– Thôi thôi tớ xin lỗi, mà tớ có này tặng gấu heo này. – Nói rồi cậu bé lấy trong túi ra một sợi dây chuyền hình chìa khóa rồi đeo vào cho cô bé
– Đây là gì vậy? – Cô bé tròn mắt nhìn cậu bé đứng trước mặt
– Tớ sắp rời khỏi đây rồi. Tớ sẽ sang Mĩ cùng bố mẹ cho nên vật này tớ cũng có một cái, sau này gặp lại tớ sẽ biết cậu là gấu heo của tớ. – Nói xong cậu bé ngồi xuống xoa đầu cô bé sắp khóc tới nơi
– Không được, cậu không được đi mà. – Cô bé mắt ngấn nước nhìn cậu bé
– Tớ đi sẽ về mà. Tớ không có đi luôn đâu mà sợ. Nhìn này tớ cũng có dây chuyền giống cậu này. – Nói xong cậu bé kéo sợi dây chuyền đang đeo trên cổ ra cho cô bé thấy
– Nhưng của cậu là hình ổ khóa mà. – Cô bé thút thít
– Nhìn này. – Nói xong cậu bé cầm mặt dây chuyền hình chìa khóa của cô bé đặt lên chỗ trống trên mặt dây chuyền của cậu thì ổ khóa bật ra bên trong là hình cô bé đang ngồi ăn kẹo rất đáng yêu. Sau đó đóng lại rồi nhìn cô bé đang ngạc nhiên.
– Gấu heo ngoan ở đây không có tớ không được ăn kẹo nhiều nữa, phải nghe lời ba mẹ có biết không? – Cậu bé nhìn vào cô bé nhỏ nhắn trước mặt mình. Mặc dù bằng tuổi nhau nhưng cậu bé hoàn toàn chững chạc hơn so với cô bé ngồi trước mặt.
Cô bé gật đầu nhưng nước mắt vẫn chảy không ngừng. Cậu bé cười dùng áo của mình lau nước mắt cho cô bé:
– Sau này khi gặp lại tớ sẽ kết hôn với gấu heo có được không? – Cậu bé nhìn cô bé một lần nữa
– Được. – Cô bé không khóc nữa mà nhìn lại cậu bé
– Được rồi đừng dụi mắt nữa, mắt sẽ đỏ lên đấy. – Cậu bé nắm lấy tay cô bé trước mắt ngăn không cho dụi mắt nữa
~ End Flash Back ~
Shi mở mắt, vội lau nhanh giọt nước mắt đã xuất hiện trên má từ lúc nào. Mi thấy Shi mở mắt thì lên tiếng:
– Xuống căn-teen.
– Mày xuống trước đi, lác kao xuống. – Shi tháo tai phone ra
– Ừ vậy lác nhớ xuống. – Mi nói rồi cũng đứng lên
Thấy mọi người đã ra khỏi lớp, Shi cũng đứng lên đi về phía sân thượng. Lên tới sân thượng đã thấy Ken đứng đó:
– Có chuyện gì? – Shi lên tiếng
– Cô .. có phải có một sợi dây chuyền hình chìa khóa không? – Ken ngập ngừng
– Đúng thì sao? – Shi hơi ngạc nhiên nhưng vẫn cố bình tĩnh để trả lời
– Cho .. cho tôi mượn được không? – Ken chìa tay ra
– Đây là thứ anh muốn mượn là được hã? – Shi nói rồi toan quay lưng đi thì bị một vật trước mặt làm ngạc nhiên
Là một sợi dây chuyền hình ổ khóa nằm trong tay Ken:
– Sao .. sao .. không thế .. anh .. anh lụm được ở đâu thế? – Shi đang cố gắng tự nhủ với bản thân đó chỉ là một sợi dây giống thôi.
– Đây là của tôi. Tôi muốn mượn dây chuyền của cô để kiểm tra. – Ken giải thích
Shi ngập ngừng rồi cũng rút trong túi ra sợi dây chuyền đưa cho Ken. Ken lập tức nhận lấy và nhanh chóng đặt lên chỗ trống trên mặt dây chuyền của mình. Lập tức mặt dây chuyền của Ken bật ra bên trong là hình cô bé đáng yêu ngày xưa đang ăn kẹo. Shi ngạc nhiên bước tới nhìn vào hình ảnh bên trong chiếc mặt dây chuyền ổ khóa. Shi ngậm chặt miệng ngăn không cho những tiếng nất bật ra, nước mắt đã rơi từ lúc nào rồi. Người cô tìm kiếm, ngày ngày mong nhớ đang ở đây, ở trước mặt. Ken bước tới, ôm con người nhỏ bé trước mặt vào lòng:
– Đừng khóc nữa mà. – Ken vuốt nhẹ tóc Shi
– Cậu là đồ độc ác, độc ác nhất thế giới. Tại sao bây giờ mới xuất hiện chứ? – Shi vừa nói vừa đáng vào lưng cái người đang ôm mình.
– Tớ xin lỗi là tớ sai, tớ đáng chết gấu heo đánh tớ chết cũng được, chỉ cần đừng khóc nữa có được không. – Ken ôm chặt hơn
Shi nín khóc cũng dừng đánh Ken lại, rồi vòng tay qua ôm lại Ken. Ken thấy vậy mỉm cười rồi nói:
– Bây giờ xuống căn-teen được không? Mắc công để tụi nó lo nữa. – Ken nhẹ nhàng vuốt tóc Shi
Shi gật đầu rồi cùng Ken đi xuống. Xuống tới căn-teen thì thấy Kiều Hà, Kiều Linh và Ái đã ngồi đó, làm cho Shi có phần khó chịu:
– Xuống rồi đó hã? – Jun thấy Ken và Shi đi tới thì lên tiếng. Kiều Linh nghe vậy liền chạy tới bám lấy Ken:
– Anh Ken, anh đi đâu nãy giờ vậy? – Kiều Linh dở cái giọng õng ẹo ra
– Tôi đi đâu có liên quan tới đâu không? – Ken nói rồi hất tay Kiều Linh ra rồi quay lại kéo Shi đi vào bàn. Cả bọn ồ lên:
– Này hai người có chuyện gì vậy? – Ken với Shi vừa ngồi xuống thì Su đã lên tiếng trêu ghẹo.
– Tuyên bố luôn là từ ngày hôm nay bọn này là người yêu. – Shi tính mở miệng giải thích thì bị câu nói của Ken làm cho im bặt, Shi trong lòng đang náo loạn ” Trời ơi tại sao lại nói vậy trước mặt tụi nó chứ ”
– Ghê thật, không phải mày chờ thằng nhóc gì đó hã Shi? – Mi ngạc nhiên cực kì lên tiếng hỏi
– Thằng nhóc đó ở đây này. – Ken gõ gõ bàn
Lần này thật sự là tụi nó trợn mắt ngạc nhiên đến nỗi sắp rớt mắt ra ngoài:
– Thật đó hã? – Rain nhìn sang Shi
Shi chỉ lặng lẻ gật đầu, cả bọn ồ lên:
– Vậy là có couple mới nha. – Justin cười
– Thằng Ken vậy mà ghê nhỉ. – Jun gật đầu ra vẻ đồng tình
– Không ngờ trái đất tròn thật. – Rain cũng góp lời
– Chuyện tình năm lăm ly bi đát cuối cùng cũng có kết quả rồi, cảm động hết sức. – Su giả vờ khóc
– năm rồi cũng gặp lại, thật là hạnh phúc. – Mi cũng hùa theo Su
– Tình cảm từ một thằng nhóc năm chuyển sang cho Ken rồi. – Yumi lần này cũng tham gia.
Cả bọn phá lên cười trong khi mặt hai nhân vật chính đã chuyển sang màu đen như đít nồi (Au: =))) )
À quên có một người mặt đỏ lên mà đỏ kiểu tức giận đó, người đó là Kiều Linh. Nghe loàng thoáng nãy giờ thì cô ta cũng hiểu là Shi với Ken thành couple rồi đó. Kiều Linh tức giận bỏ đi. Ái và Kiều Hà nãy giờ cũng ngạc nhiên nhưng không dám mở lời. Đúng lúc tiếng chuông vào lớp reng thế là cả bọn kéo nhau về lớp, mà trước khi đi cũng không quên mua một đống bánh đem lên lớp.
Vào tới lớp, Shi tính sang bàn Mi thì bị Ken lôi ngược lại:
– Vào đây ngồi này. – Ken nói với Shi
– Nhưng .. nhưng mà .. – Shi cứ ấp úng
– Couple cứ ngồi chung với nhau đi, không sao đâu. – Mi lên tiếng
– Thật sự là mày không sao chứ. – Shi hỏi lại
– Ừ kao không sao mà. – Mi nói
Nghe xong Shi cũng vào ngồi với Ken, vừa vào Shi đã bắt đầu lấy bánh ra ăn:
– Lại ăn nữa. – Ken cười
– Ngon mà. – Shi vừa trả lời vừa ăn
– Ăn nhiều không sợ sún răng hã? – Ken bắt đầu trêu ghẹo
– Nhìn này, ăn từ lúc nhỏ vẫn không bị gì nè. – Shi nói rồi nhe răng ra làm cho Ken bật cười
– Này hai cái con người bàn trên im lặng cho người khác ngủ được không hã? – Jun/Su đồng thanh
– Quao hai người nha. – Ken quay sang trêu chọc
– Quay lên quay lên đi. – Su xua đuổi
Shi bật cười, hôm nay có lẽ là ngày hạnh phúc nhất.
Ra về, Su, Shi, Yumi và Mi dắt xe ra đi trước trong khi bốn người kia chỉ mới vừa xuống tới bãi xe:
– Bốn người đó đi đâu vậy? – Jun thắc mắc
– Đi thăm một người quan trọng. – Rain trả lời
– Thế mày không đi hã? – Justin hỏi
– Ừ. – Rain trả lời rồi nhanh chóng lấy xe ra
Trong khi đó, bốn người kia dừng chân tại một ngôi mộ trên đồi nhỏ. Su cuối người đặt lên đó một bó hoa màu trắng. Ba người còn lại đứng nhìn từng hành động của Su:
– Thiên Minh à, anh sống ở đó tốt không? Ở đó có lạnh không? Không có em anh phải tự chăm sóc bản thân được không? – Nói tới đây Su vội im lặng không biết từ khi nào trên mặt đã đầy nước mắt. Đứng ở đó im lặng một lúc cả bọn cũng ra về. Trên đường về Yumi lên tiếng:
– Người lúc nãy Su gọi tên là ai vậy? – Yumi hõi Mi
– Là người yêu của nó nhưng mà không còn trên đời này nữa. – Mi trả lời
– Tại sao vậy? – Yumi thắc mắc
– Ngày trước Devil thật ra là của anh Rain và Thiên Minh sau đó trong một lần đánh nhau Thiên Minh không cẩn thận mà bị bắn. Vì bị bắn ngay tim nên khi đưa vào bệnh viện không thể cứu được nữa. – Mi kể cho Yumi nghe
– Ồ. Vậy Evil được thành lập là để trả thù việc này sao? – Yumi hỏi
– Sao cậu biết? – Mi ngạc nhiên
– Tớ chỉ biết Evil được thành lập ban đầu mục đích là trả thù việc gì đấy. – Yumi trả lời
– Cậu biết nhiều nhỉ. – Mi cười
– Vì tớ cũng vì mục đích trả thù mới bước vào thế giới này mà. – Yumi cũng cười nhưng là một nụ cười có cái gì đó chua xót
Cả bọn về tới nhà, đã thấy mấy người kia trong bếp:
– Mọi người làm gì vậy? – Shi ngạc nhiên
– À muốn nấu cho mấy đứa một bữa thôi mà. – Rain trả lời rồi cũng tiếp tục công việc
– Ya đứng lại coi. – Tiếng từ trên lầu vọng xuống
Là Ken đang rượt con cún từ trên lầu xuống, con cún thấy Shi liền chạy lại dụi đầu vào chân Shi. Shi bế nó lên tay:
– Này sao anh lại rượt nó như vậy? Lỡ nó té từ trên lầu xuống rồi sao? – Shi trách móc Ken
– Tại nó phá đồ của anh mà. – Ken mếu máo
– Này hai người sao đổi cách xưng hô lẹ thế. – Su lên tiếng chọc ghẹo
– Ừ thì .. thì .. – Shi ấp úng
– Thì sao hã? – Su lấn tới
– Thôi mệt qá, đi tắm. – Shi bỏ lên lầu trên tay vẫn ôm con cún
Cả bọn phì cười rồi cũng nhanh chóng lên phòng.
——————————————————————————————————————————————————
~ End Chap ~
Chap này mấy bạn nam ít xuất hiện nhỉ T.T mà không sao truyện còn dài mà :> hè rồi nên Nhi sẽ up chap đều đều cho mấy bạn :))) mấy bạn đọc xong cmt cho Nhi biết cảm nghĩ nha : up giữa đêm vầy không biết có bạn nào đọc không nữa :v =)))
(Còn tiếp)