Trần Bảo Nhi được phân thực tập tại Hàn Gia hai tuần liền bị ốm đến một tuần rưỡi. Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ mình lại bị ốm lâu đến thế. Là Hàn Mặc Phong, chính hắn là nguyên nhân khiến cô nghỉ lâu như thế. Nào là hắn chính là người quyền uy cao nhất, cô không cần làm việc, còn đem giấy thực tập của cô ra đe dọa. Cô đương nhiên không thể không sợ. Trần Bảo Nhi cuối cùng cũng không thể chịu nổi sự áp bức kia, rất muốn đòi công bằng nhưng lại không dám phát binh khởi nghĩa.
- Hàn Mặc Phong, tại sao lúc nào anh đến cũng đúng lúc như thế.
- Trần Bảo Nhi, em xem như thế nào là đúng lúc? Em đang tắm, đang thay đồ, đang ngoại tình. Em nghĩ cái nào.
- Anh...
- Nói đi. Anh rõ biết em đang muốn khởi nghĩa nhưng anh cảnh tỉnh là em mau dập tắt. Bằng không để anh dập thì sẽ thê thảm.
- Hàn Mặc Phong, trên mặt em viết em muốn khởi nghĩa à. Trần Bảo Nhi, em nói cho anh biết, ngày mai em đi làm.
- Em đi là việc của em. Không liên quan đến anh.
- Là anh nói. Thêm nữa, đề nghị anh đính chính lại việc, kế hoạch bất động đất hay bất động sản kia em không hề lấy.
- Anh biết. Anh hiện tại đã đính chính. Làm sao để vợ anh không trong sạch.
- Anh rõ ràng hôm đó không tin em cơ mà.
- Trần Bảo Nhi, mặt anh viết hay anh nói với em. Thái độ anh với em như thế chính là quá nhân từ độ lượng còn hơn cả Bồ Tát sống.
- Hàn Mặc Phong, văn phong của anh hay như thế, tại sao anh không làm nhà văn. Thật là hao tổn nhân tài quốc gia.
- Trần Bảo Nhi. Tại sao em đẹp như thế tại sao không đi thi hoa hậu.
Hàn Mặc Phong liền lập tức đốp chát lại Trần Bảo Nhi. Ai nói hắn không mồm mép. Là sai nha. Càng im lặng chính xác là càng nguy hiểm.
- Nói thế mà anh cũng nói ra được. Anh dám học đâu ra cái kiểu nói như thế. Nói ra kẻ nào dạy anh, em sẽ đánh chết kẻ đó.
- thật sao?
Hàn Mặc Phong nghi hoặc nhìn cô.
- Là em. Tự tử đi.
- Anh... - Trần Bảo Nhi cứng họng, cố gắng đè nén cục tức xuống- Nghĩa là anh tin em nhưng người khác không tin em thì sao?
- Không tin anh bắt phải tin.
- Anh là công tư không phân minh.
- Anh công tư rất phân minh. Chút việc nhỏ như thế em còn không tự chứng mình được sự trong sạch. Anh chúa ghét những người bất lực.
- Nhưng em không biết làm mấy thứ đó.
- Vì em anh sẽ làm.
- Anh chết đi. Không phải vì em anh sẽ làm sao.
- Em câm miệng lại.
Hàn Mặc Phong ruốt cuộc cũng tức giận, quát thẳng vào mặt cô.
- Anh tức giận à. Đúng là xinh đẹp mà. Mau kể chiến tích huy hoàng cho em nghe.
Hàn Mặc Phong sau khi được người yêu khen ngợi vài lời liền liến thoắng hơn bao giờ hết, bà tám hơn cả bà tám thật. Đến nỗi Trần Bảo Nhi ngồi nghe cũng phải nhăn mặt.
- Anh sao hôm nay nói nhiều như thế. Cuối cùng thì điện thoại của em ở đâu.
- Vật chứng quan trọng, không phải đồ em có thể chơi.
- Nhưng mà đây là nhờ công em.
- Cướp công.
- Em không có ăn cướp như anh. Nếu không phải em giận anh đến nỗi ném cả điện thoại thì cũng không thể thu âm lại cuộc nói chuyện kia. Cô Jose đó thích anh, anh định xử lý cô ta như thế nào.
- Đoán xem em yêu.
- Lăng chùy.
Lắc đầu.
- Ngũ mã phanh thây.
Lắc đầu.
- Chu di tam tộc.
Rồi từ từ trí tưởng tượng của Trần Bảo Nhi lại tăng thêm vài cấp, đưa ra những ý kiến còn kinh khủng hơn, nào là cài bom, thuốc nổ, thuốc độc...
- Em nghĩ anh tàn độc như thế?
- Thực tế là như thế.
Trần Bảo Nhi hững hờ.
- Em...
Hàn Mặc Phong thực sự tức muốn học máu ngay bây giờ.
- Anh mau trả điện thoại đây.
- Không.
- Game của em thăng cấp đến nơi rồi.
- Trần Bảo Nhi, em còn dám chơi thứ game biến thái đó.
- Lần này không biến thái nha. Chỉ là nó nhỉnh độ biến thái hơn một vài lần.
- Trần Bảo Nhi, ngủ đi trước khi anh tống cổ em đi.
- Hàn Mặc Phong, là em tống cổ anh đi. Phòng của em, anh có quyền.
- Không ngủ.
- Đương nhiên phải ngủ.
Trần Bảo Nhi liền nằm xuống, không dám cãi lần hai. Cô có thể cãi lần một nhưng thật sự không có dám làm lại lần hai bởi cô biết hắn không thích nhắc lại nha. Hắn cứng cô buộc phải mềm, bằng không cô sẽ bị cái cứng của hắn đập chết mất.
Hàn Mặc Phong bước đi. Hắn không thể nói là tớ sợ hai cậu cướp mất vợ. Nếu như thế thì thật đáng xấu hổ. Hắn không phải không tin vào bảo thân hắn mà chỉ đang đề phòng trước. Trần Bảo Nhi tiến nhanh níu lấy tay áo hắn, Hàn Mặc Phong dừng chân
- Thực ra chỉ nói đùa. Anh không phải làm như thế
- Tôi không sợ em chỉ sợ hai người họ có ý đồ với vợ tôi- Hàn Mặc Phong không nói gì thêm, trực tiếp đi thẳng vào phòng
Cô đứng im ngoài hành lang, cục tức không thể nuốt trôi.
---
Trần Bảo Nhi loay hoay trước bàn học. Giáo sư Won đáng chết,ra cho một đống bài mà bài nào cũng khó kinh khủng. Cô buộc phải hoàn thành nó trước lớp học tăng cường tối nay. Tất cả học viên đều không làm được,ông ta đúng là đại ác nhân nhưng mà suy cho cùng thì ông ta vẫn thua tên biến thái Hàn Mặc Phong. Cũng chẳng biết từ đâu, Hàn Mặc Phong đã ngồi bên cô, nhìn cô chằm chằm
- Đang nghĩ gì vậy ?
- Anh không có câu khác à.
Trần Bảo Nhi liền phản lại, hắn giống như là hồn ma bám riết lấy cô không buông. Hắn im lặng. Đúng là chẳng có câu nào khác
- Tại sao anh vào phòng mà không gõ cửa chứ
- Đang nghĩ đến đàn ông khác.
- Đúng. Giáo sư Won, ông ấy vẫn tính là đàn ông chứ
- Được
Hắn nhăn mặt
- Anh ra ngoài. Tôi còn phải làm bài tập
- Tôi ở đây không phải sẽ làm em phấn khích hơn sao. Những người con gái khác thường muốn thể hiện mình trước tôi, bao gồm cả em.
- Anh sai. Trừ tôi. Anh không phải Niu- tơn hay Anh-xtanh thậm chí là Nôben
- Nhưng tôi chính là người đàn ông mà những người phụ nữ khác ham muốn
- Trừ tôi
- Bao gồm em, bởi vì khi tôi hôn em, em không hề chống cự mà ngược lại tỏ ra một chút đáp trả cuồng nhiệt
- IQ anh bao nhiêu?
- Hơn em.
- Vậy anh làm đi. Giáo sư Won của học viện Đại học Hàn Gia- cô liền ném đống bài vào bộ mặt kiêu căng của Hàn Mặc Phong
- Tôi việc gì phải giúp em- Hàn Mặc Phong ôm toàn bộ đi lại phía giường
- Vì IQ anh cao
- Không lẽ em thấp
- Anh!
- Hôn tôi, tôi tình nguyện làm gia sư không công cho em- Hàn Mặc Phong đưa ra yêu cầu trắng trợn
- Không. Tôi bị nhiệt miệng a - cô nhìn Hàn Mặc Phong, ánh mắt toát lên vẻ đau thương
- Hồi nãy không sao?
- Nó vừa mới bị- cô nhanh chóng gỡ lý
- Hình như đường tiêu hóa của em không tốt- Hàn Mặc Phong nhìn vào đống bài tập của cô
- Một chút- Trần Bảo Nhi vui mừng khôn siết vì đưa được Hàn Mặc Phong vào tròng
- Em nên đi khám
- Tôi sẽ cố gắng
- Không cần, tôi khám cho em được rồi- Hàn Mặc Phong nhìn cô
- Sao?
Không trả lời những câu hỏi vô nghĩa, Hàn Mặc Phong đè cô xuống giường cưỡng hôn cô thêm một lần nữa. Sau một hồi khám bệnh, Hàn Mặc Phong sảng khoái rời khỏi thân thể bé nhỏ của cô, đưa ra một kết luận chí lý
- Em an tâm. Còn rất tốt
Trần Bảo Nhi ôm chăn, quay lưng với Hàn Mặc Phong. Cô thật ngu ngốc. Cứ nghĩ mình thông minh lừa được hắn , ai ngờ lại bị rơi vào cái bẫy hoàn hảo phía trước. Nhìn thái độ đau khổ của cô bạn gái nhỏ, không khỏi động lòng
- Không nhất thiết phải như vậy!
- Nhất thiết
- Tôi chưa làm gì em
- Quấy rối
- Đó chưa được xem là quấy rối. Nếu em chưa hiểu thì tôi có thể giúp em
- Anh im miệng đi- cô hét lên
- Ngồi dậy
- Không
- Không ngồi cũng phải ngồi- Hàn Mặc Phong kéo cô ngồi dậy
Tay cầm bút vạch trên giấy, giọng nói theo cô là rất cuốn hút, có chút lạnh lẽo, mái tóc đen nhánh phủ xuống gương mặt. Nhìn chung trong mắt cô bây giờ thì Hàn Mặc Phong rất đẹp trai dù cho đó là một điều mà tất cả mọi người thừa nhận và cho đến hôm nay cô mới phát hiện ra.
Cốp.
Hàn Mặc Phong lấy bút đánh thẳng vào đầu cô một cái rõ đau. Hắn thì có bao giờ nhẹ tay được chứ
- Tập trung
Tất nhiên sau lời cảnh báo vô cùng dễ thương kiểu Hàn Mặc Phong thì cô liền tập trung mọi giác quan vào bài giảng của gia sư biến thái. Hàn Mặc Phong chỉ giảng vào trọng tâm, không vòng vo nhiều lời, hành động theo phương châm ngắn-gọn- súc tích. Nếu cô có ý kiến không hiểu thì hắn lập tức liền đòi lệ phí giảng dạy. Vậy mà hồi nãy dám mạnh miệng nói làm gia sư không công cho cô, thật may cô không bị hắn dắt mũi, bị lừa sạch tiền. Hại cô vừa nghe đến hai từ lệ phí thoát khỏi miệng hắn thì lập tức hiểu hơn bao giờ hết, não vô cùng thông suốt.
- Bây giờ thì tự làm, tôi đã giảng cho em hai lần - Hàn Mặc Phong vứt tập giấy vào người cô rồi nằm xuống
Trần Bảo Nhi nhìn vào tờ giấy, nét bút cương trực, lạnh giá như con người vậy. Song cô vẫn thấy hắn tốt trong một vài hoàn cảnh nào đó chứ không phải lúc nào cũng xấu xa biến thái.