Bây giờ trời vừa rạng sáng, TV trong phòng khách vẫn còn phát ra tiếng, bên trong truyền ra tiếng kêu gào thảm thiết của nữ chính, Kim Nguyên Bảo từ trên giường ngồi dậy, gãi gãi mái tóc loạn xạ trên đầu, mở cửa đi ra phòng khách.
"Mẹ, khuya lắm rồi!"
"Tiểu Nguyên Bảo, cùng xem phim với mẹ đi!" Mẹ Kim đầy nước mũi nước mắt ngồi xem tivi "Lạc Nhi thật là quá đáng thương mà, Ngôn Sóc thật chẳng ra gì mà!"
Nghiêm túc???!!
Kim Nguyên Bảo đi tới chỗ mẹ, chỉ thấy trong phim truyền hình, một cô gái có khuôn mặt thanh tú đang bị một tên đàn ông đè lên tường cưỡng hôn, còn có một người đang nằm trên đất nửa sống nửa chết.....
"Mẹ, quá bạo lực đấy ~" Nguyên Bảo mở to hai mắt "Khuya lắm rồi, ba mà biết mẹ thức khuya xem mấy cái phim truyền hình cẩu huyết này thì ba sẽ giận đấy!"
"Con không nói là được!" Mẹ Kim phất phất cánh tay "Không phải là đồ chơi đâu, thật sự không phải là đồ chơi đâu mà!"
Kim Nguyên Bảo: "......"
Vâng, mẹ của cô chính là một người cuồng TV, thứ bà thích nhất chính là mấy bộ phim truyền hình Đài Loan được chuyển thể từ truyện ngôn tình cực kỳ máu chó, gần đây bà thường theo dõi bộ phim với cái tên rất văn thơ là《Em, cô gái Chocolate》, phong cách ưa thích ở Đài Loan!
Hình như là kể lại chuyện một cô gái bán Chocolate vì để trả nợ cho anh trai của mình nên đã đi làm siêu mẫu ở một công ty lớn, sau đó không cẩn thận chọc giận phải Tổng giám đốc của công ty này, và hai người yêu nhau trong đau xót. Mỗi câu chuyện đều có một nhân vật phản diện, Ngôn Sóc chính là nhân vật đóng cái vai phản diện ấy, hắn ta cướp tài sản của nhiều người, đốt nhà của họ, không chuyện ác nào hắn chưa làm qua, cuối cùng hắn lại chỉa súng vào đầu của vợ người ta. Chuyện này hình như rất dài, nghe nói đây đã là đợt phát lần thứ hai. Kết cục chính là lúc Ngôn Sóc muốn kéo Lý Lạc Nhi cùng chết với hắn, nam chính ngay lập tức hiểu ra, sau đó Ngôn Sóc tự sát và gia đình người ta đoàn viên!
Máu chó! Thật là máu chó!!!
Kim Nguyên Bảo xoa xoa đầu, nằm lại trên giường, yên lặng mà ngủ.
Gia đình Kim Nguyên Bảo rất bình thường, ba cô làm quản lý ở công ty, mẹ cô thì ở nhà xem TV, còn Kim Nguyên Bảo thì đi học Đại học, người nhà của cô lười như nhau, nghe nói trước kia trong nhà rất nghèo, ngày ấy lúc vừa mới sinh cô, bọn họ đột nhiên đào được một khối vàng lấp lánh, cho nên lấy tên cho cô là Kim Nguyên Bảo......
......
Trong giấc mơ của Nguyên Bảo: trong mơ có một người đàn ông rất đẹp mắt, cả người anh ta đều mặc một bộ đồ đen, mặt mày tinh tế, hốc mắt sâu, có loại cảm giác như hỗn độn, chỉ có điều anh ta rất nghiêm túc, vẻ mặt không biểu lộ điều gì, bộ dáng ấy giống như một nhân vật phản diện vậy, anh ta vừa đi, vừa gọi điện thoại, đột nhiên, anh ta ngừng bước rồi nghiêng đầu nhìn lại: "Nhìn cái gì vậy!! Cô rất rãnh rỗi à?!!"
Bị hù dọa——
Nguyên Bảo bị kinh hãi cho nên tỉnh dậy, sau đó phát hiện có cái gì đó quỷ dị, cảnh tượng xung quanh cô đều thay đổi.....
Chuyện gì đây?
"Xin lỗi, BOSS, tôi lập tức làm việc ngay?!"
BOSS?!!!
Hốc mắt Kim Nguyên Bảo đảo lòng vòng, sau đó đối diện với gò má góc cạnh, đôi mắt của cô từng chút từng chút trợn thật to: Đây không phải là cái người đàn ông trong giấc mơ của mình sao? Không đúng, khá quen thì phải??
Người đàn ông hung tợn mắng một câu: "Một đám vô dụng!" Sau đó ánh mắt của anh ta rơi lên người của cô!
Thật quái lại......
Lại thấy bàn tay đang phóng đại chuẩn bị sờ lên "Cơ thể" của cô!
Đừng!!! Cái tên cầm thú này!!!
Kim Nguyên Bảo hét lên, lại phát hiện không thể phát ra một tý âm thanh nào cả, lòng dạ càng thêm đau khổ, cô cũng không cách nào nhúc nhích, chuyện gì đã xảy ra. Người đan ông ấy nhấn lên người cô một cái, sau đó đem "Cô" bỏ vào trong túi, sau đó Kim Nguyên Bảo lọt thỏm vào một vùng tối tăm!
Khốn kiếp!!!!
Hình như cô biến thành một chiếc điện thoại di động!!!!
Là thật sự không sai, bây giờ Kim Nguyên Bảo vẫn có ý nghĩ, cũng có thể thấy được hình ảnh bên ngoài, thâm chí cô còn cảm thấy mình có mắt... Cái máy này, hình như chỉ có linh hồn của cô bị giam cầm ở trong bức ảnh trên điện thoại di động này, không cách nào nhúc nhích......
Ríu rít ríu rít ~ thật là đáng sợ ~~ không biết thứ này có dùng Baidu hay không nữa, tối thiểu cũng phải cho cô biết, rốt cuộc cô đang ở cái nơi nào!
【 Ting! Baidu đến rồi!!! Có chuyện hãy hỏi Baidu! YY càng thêm khỏe mạnh! 】
Kim Nguyên Bảo: "......"
Cô nhìn biểu tượng Baidu loại cũ đang hiện ra trước mặt mình, thành công đến ngây người, thử nhập lên mấy chữ: "Biến thành điện thoại di động thì làm như thế nào?"
【 Ting! Xin lỗi, vấn đề này Baidu cự tuyệt trả lời! 】
Kim Nguyên Bảo: "......"
"Một người chui vào trong điện thoại di động thì làm thế nào?"
【Ting! Khách hàng tôn kính, đầu của bạn bị con lừa đá rồi ạ? Cơ thể của một người lớn như vậy, điện thoại di động lớn thế này, làm sao có thể chui vào! Xin đổi loại kiểu giải đáp, cám ơn! 】
Kim Nguyên Bảo: "......"
"Cái điện thoại di động này thuộc loại nhãn hiệu nào?"
【 Tinh! Nhân vật phản diện không cần giải thích! 】
Kim Nguyên Bảo: "......"
"Tôi có thể đổi qua Google tìm kiếm không?"
【Ting! Bởi vì bạn đã gây tổn thương đến tâm hồn bé nhỏ của Baidu, cho nên khách hàng tôn kính, bạn bị tước đoạt thời gian dùng thử Baidu 3 ngày! 】
Kim Nguyên Bảo: "......" Còn có thể lừa bịp nữa ư?
Đúng lúc Kim Nguyên Bảo không biết xoay xở ra sao, chợt một bàn tay xương cốt rõ ràng cầm lấy cơ thể của cô, sau đó ánh mắt chuyên chú mà dịu dàng lên cơ thể cô. Sau khi bấm một mã số, khí thế của BOSS lập tức trở nên ác liệt: "Anh nói cho William biết, nếu anh ta cứ ở lại Đài Bắc như thế, cũng không cần đến đó, K chúng ta cũng không thể mời nổi một Thiên Vương như vậy, để cho anh ta đi chỗ khác mà tìm cách thăng chức đi!"
K......
Nguyên Bảo sững sờ, cái tên này không phải là tên công ty mà nhân vật phản diện trong bộ phim《Em, cô gái Chocola》 kia sao? Nói cách khác, cô không chỉ biến thành điện thoại di động, còn? Chỉ là...... Nguyên Bảo liếc trộm gò má của BOSS, so với cái nhân vật bên trong phim kia đẹp hơn nhiều!
BOSS hướng về phía cơ thể của cô rồi cười lạnh, Nguyên Bảo run một cái: thật là đáng sợ mà!
"Hả?"
Ngôn Sóc buồn bực nhìn cơ thể máy móc của cô, trong ánh mắt thoáng qua một tia nghi ngờ, tâm hồn bé nhỏ của Nguyên Bảo không ngừng run rẩy, không phải là phát hiện ra cái gì rồi đấy chứ?!!
Trời!!Ngàn vạn lần đừng mang cô đến sở nghiên cứu nhé!
"Xem ra nên đổi điện thoại rồi!" BOSS thì thầm một tiếng, sau đó đem cơ thể máy móc của cô bỏ vào trong túi áo, Nguyên Bảo càng trun rẩy, cơ thể máy móc trong tui không ngừng rung động, đổi điện thoại thì không phải cô càng thêm bi kịch ư? Không cần, không muốn, không nên như vậy ~ ngừng lại đi ~~
Điện thoại của BOSS trong một ngày vô cùng nhiều, cho nên thân máy tiếp xúc với da thịt trên tay của anh ta, lỗ tai của anh rất nhiều lần.
Trời cũng đã khuya lắm rồi, BOSS rốt cuộc cũng tan việc, anh ta ngồi ở trong xe, vẻ mặt có chút mệt mỏi, tài xế trước mặt đang lẳng lặng lái xe, BOSS lần nữa móc cô ra, bấm mấy cái trên màn hình di động, sau đó xuất hiện một trò chơi, lúc chứng kiến cái trò chơi kia, thiếu chút nữa Nguyên Bảo đã phun ra, trò chơi tên là —— Hệ Thống Bồi Dưỡng Cục Cưng!!
Này đủ rồi đó! Nhân vật phản diện BOSS chắc sẽ không chơi mấy cái trò này đâu. Nguyên Bảo ở trong lòng âm thầm châm chọc, mà bụng dạ thì càng thêm quái lạ, đứa con nít trắng trẻo mập mập bên trong ấy cũng gọi là Nguyên Bảo......
"Ba ba, Bảo Bảo rất nhớ ba nha~"
Run ~~~
Cái âm thanh này giống y như mình, về phần tại sao Kim Nguyên Bảo lại có thể nghe ra âm thanh con nít này, hoàn toàn bởi vị giọng nói của cô là âm con nít, mặc dù không ỏn ẻn như vậy, nhưng cũng đủ để cho cô khổ não!
BOSS đeo tai nghe chơi vô cùng nghiêm túc, tỉ mỉ cho Bảo Bảo tắm, mang đi ra ngoài chơi, sau đó sử dụng RMB mua mấy bộ quần áo đẹp đẽ, Hệ thống vang lên thông báo Bảo Bảo đã mệt, ngay lúc đó điện thoại trong tay cũng vừa hết điện!
【 Hệ thống thông báo: máy của quý vị sẽ lâm vào trạng thái ngủ trong năm giây sau! 】
Nguyên Bảo không phản ứng kịp, cơ thể như bị trút đi hết sức lực, chợt lọt vào trong bóng tối âm u!
"BOSS, trở về nhà họ Ngôn hay sao?"
"Không, trở về biệt thự!" Ngôn Sóc vuốt vuốt cái trán "Đưa điện thoại của cậu cho tôi mượn!"
Tài xế trẻ tuổi sửng sốt một chút, sau đó lấy điện thoại di động ra đưa qua. Điện thoại của anh tài xế này không có mấy cái trò trí tuệ cao cấp như vậy, bên trong chỉ có mấy trò chơi nho nhỏ, anh ta mở ra cái trò nhàm chán Đấu Địa Chủ (Landlords-Bài Tú Lơ Khơ), tiếp tục ngồi tục chơi!
Trở lại căn biệt thì trời cũng đã khuya lắm rồi, Ngôn Sóc cắm sạc điện thoại đi động, sau đó mở máy, rồi cằm quần áo vào phòng tắm!
【Ting! Năm giây sau hệ thống sẽ khỗi phục: 5, 4, 3, 2, 1! Các chức năng đã khôi phục thành công 】
Nguyên Bảo người run một cái, may mà còn sống đến đây!
Nguyên Bỏa có chút cuống quýt, có một ngày, cô phải dựa vào nguồn điện mà sống, Nguyên Bảo quan sát căn phòng của BOSS, rất đơn giản, đơn giản đến quá đáng, có một cái giường lớn, một cái tủ treo quần áo, một tủ sách cùng cái ghế sa lon, còn lại thì hết rồi, nhìn ra được, BOSS không thích phiền toái, màu sắc trong phòng của anh ta đều làm gam màu xám kết hợp với màu trắng!
Tiếng nước trong phòng tắm đã nhừng, sau đó lập tức thấy BOSS mặc đồ tắm đi ra, cơ thể máy móc của Nguyên Bảo chợt ửng đỏ!
Ngượng ngùng quá đi ~~~
Trên hông của BOSS quấn một chiếc khăn màu trắng, những giọt nước tỏng suốt theo lớp da bên ngoài chay xuống dưới, vóc người của anh ta cao lớn, thuộc tiêu chuẩn tam giác đảo ngược, vai rộng mông hẹp, da màu đồng cổ hết sức khỏe mạnh, có một giọt nước theo lồng ngực rắn chắc chảy xuống cơ bụng......
Ngón tay thon dài của BOSS đang lau tóc, sau đó một phen kéo chiếc khăn tắm trên hông xuống, vị trí cố đánh dấu "Cấm" này lập tức lộ ra không chừa một chỗ nào!
Toàn thân Nguyên Bảo càng đỏ hơn lúc rước~ thật là khổ sở, cô không thể nhìn ~
BOSS thay áo ngủ màu đen, sau đó đi tới, cầm điện thoại di động lên nhìn đồng hồ, rồi lên giường nằm, tắt đèn đi vào giấc ngủ!
Không được như vậy!!!!
Không tắt máy thì cô ngủ như thế nào, ríu rít ríu rít ~BOSS thật quá đáng ~~~
Nguyên Bảo rối rắm, cô đơn đọc nằm trên bàn, dưới thân cắm một cái USB, cô ngước nhìn trần nhà màu đen, ngồi trong cái thứ bằng kim loại này cô sẽ không bị lạnh, cũng không cần ngủ, càng sẽ không phải đói, và sẽ không rơi lệ......
Nhưng bây giờ Nguyên Bảo rất khổ sở, thật sự rất khổ sở. Cô muốn về nhà, cho dù ngày ngày nhìn mẹ xem phim truyện hình máu chó cũng không xen vào, hay là, để cho biến thành chiếc điện thoại của người trong nhà cũng dược, hoặc là biến thành con mèo hay con chó cũng được?
Nguyên Bảo là một cá thể bị kịch, một cái bi kịc thật sâu sắc ~~
Trong lúc đang như vậy thì thân máy đột nhiên vang lên【 Ting! Tam tình cục cưng của bạn không tốt~ Ba Ngôn thân mến, xin mau mau trở lại chăm sóc bé đi~】
Đây là...... Chuyện gì đang diễn ra ~~~
Trong đầu Kim Nguyên Bảo xuất hiện một dấu chấm hỏi to đùng!
"Mẹ, khuya lắm rồi!"
"Tiểu Nguyên Bảo, cùng xem phim với mẹ đi!" Mẹ Kim đầy nước mũi nước mắt ngồi xem tivi "Lạc Nhi thật là quá đáng thương mà, Ngôn Sóc thật chẳng ra gì mà!"
Nghiêm túc???!!
Kim Nguyên Bảo đi tới chỗ mẹ, chỉ thấy trong phim truyền hình, một cô gái có khuôn mặt thanh tú đang bị một tên đàn ông đè lên tường cưỡng hôn, còn có một người đang nằm trên đất nửa sống nửa chết.....
"Mẹ, quá bạo lực đấy ~" Nguyên Bảo mở to hai mắt "Khuya lắm rồi, ba mà biết mẹ thức khuya xem mấy cái phim truyền hình cẩu huyết này thì ba sẽ giận đấy!"
"Con không nói là được!" Mẹ Kim phất phất cánh tay "Không phải là đồ chơi đâu, thật sự không phải là đồ chơi đâu mà!"
Kim Nguyên Bảo: "......"
Vâng, mẹ của cô chính là một người cuồng TV, thứ bà thích nhất chính là mấy bộ phim truyền hình Đài Loan được chuyển thể từ truyện ngôn tình cực kỳ máu chó, gần đây bà thường theo dõi bộ phim với cái tên rất văn thơ là《Em, cô gái Chocolate》, phong cách ưa thích ở Đài Loan!
Hình như là kể lại chuyện một cô gái bán Chocolate vì để trả nợ cho anh trai của mình nên đã đi làm siêu mẫu ở một công ty lớn, sau đó không cẩn thận chọc giận phải Tổng giám đốc của công ty này, và hai người yêu nhau trong đau xót. Mỗi câu chuyện đều có một nhân vật phản diện, Ngôn Sóc chính là nhân vật đóng cái vai phản diện ấy, hắn ta cướp tài sản của nhiều người, đốt nhà của họ, không chuyện ác nào hắn chưa làm qua, cuối cùng hắn lại chỉa súng vào đầu của vợ người ta. Chuyện này hình như rất dài, nghe nói đây đã là đợt phát lần thứ hai. Kết cục chính là lúc Ngôn Sóc muốn kéo Lý Lạc Nhi cùng chết với hắn, nam chính ngay lập tức hiểu ra, sau đó Ngôn Sóc tự sát và gia đình người ta đoàn viên!
Máu chó! Thật là máu chó!!!
Kim Nguyên Bảo xoa xoa đầu, nằm lại trên giường, yên lặng mà ngủ.
Gia đình Kim Nguyên Bảo rất bình thường, ba cô làm quản lý ở công ty, mẹ cô thì ở nhà xem TV, còn Kim Nguyên Bảo thì đi học Đại học, người nhà của cô lười như nhau, nghe nói trước kia trong nhà rất nghèo, ngày ấy lúc vừa mới sinh cô, bọn họ đột nhiên đào được một khối vàng lấp lánh, cho nên lấy tên cho cô là Kim Nguyên Bảo......
......
Trong giấc mơ của Nguyên Bảo: trong mơ có một người đàn ông rất đẹp mắt, cả người anh ta đều mặc một bộ đồ đen, mặt mày tinh tế, hốc mắt sâu, có loại cảm giác như hỗn độn, chỉ có điều anh ta rất nghiêm túc, vẻ mặt không biểu lộ điều gì, bộ dáng ấy giống như một nhân vật phản diện vậy, anh ta vừa đi, vừa gọi điện thoại, đột nhiên, anh ta ngừng bước rồi nghiêng đầu nhìn lại: "Nhìn cái gì vậy!! Cô rất rãnh rỗi à?!!"
Bị hù dọa——
Nguyên Bảo bị kinh hãi cho nên tỉnh dậy, sau đó phát hiện có cái gì đó quỷ dị, cảnh tượng xung quanh cô đều thay đổi.....
Chuyện gì đây?
"Xin lỗi, BOSS, tôi lập tức làm việc ngay?!"
BOSS?!!!
Hốc mắt Kim Nguyên Bảo đảo lòng vòng, sau đó đối diện với gò má góc cạnh, đôi mắt của cô từng chút từng chút trợn thật to: Đây không phải là cái người đàn ông trong giấc mơ của mình sao? Không đúng, khá quen thì phải??
Người đàn ông hung tợn mắng một câu: "Một đám vô dụng!" Sau đó ánh mắt của anh ta rơi lên người của cô!
Thật quái lại......
Lại thấy bàn tay đang phóng đại chuẩn bị sờ lên "Cơ thể" của cô!
Đừng!!! Cái tên cầm thú này!!!
Kim Nguyên Bảo hét lên, lại phát hiện không thể phát ra một tý âm thanh nào cả, lòng dạ càng thêm đau khổ, cô cũng không cách nào nhúc nhích, chuyện gì đã xảy ra. Người đan ông ấy nhấn lên người cô một cái, sau đó đem "Cô" bỏ vào trong túi, sau đó Kim Nguyên Bảo lọt thỏm vào một vùng tối tăm!
Khốn kiếp!!!!
Hình như cô biến thành một chiếc điện thoại di động!!!!
Là thật sự không sai, bây giờ Kim Nguyên Bảo vẫn có ý nghĩ, cũng có thể thấy được hình ảnh bên ngoài, thâm chí cô còn cảm thấy mình có mắt... Cái máy này, hình như chỉ có linh hồn của cô bị giam cầm ở trong bức ảnh trên điện thoại di động này, không cách nào nhúc nhích......
Ríu rít ríu rít ~ thật là đáng sợ ~~ không biết thứ này có dùng Baidu hay không nữa, tối thiểu cũng phải cho cô biết, rốt cuộc cô đang ở cái nơi nào!
【 Ting! Baidu đến rồi!!! Có chuyện hãy hỏi Baidu! YY càng thêm khỏe mạnh! 】
Kim Nguyên Bảo: "......"
Cô nhìn biểu tượng Baidu loại cũ đang hiện ra trước mặt mình, thành công đến ngây người, thử nhập lên mấy chữ: "Biến thành điện thoại di động thì làm như thế nào?"
【 Ting! Xin lỗi, vấn đề này Baidu cự tuyệt trả lời! 】
Kim Nguyên Bảo: "......"
"Một người chui vào trong điện thoại di động thì làm thế nào?"
【Ting! Khách hàng tôn kính, đầu của bạn bị con lừa đá rồi ạ? Cơ thể của một người lớn như vậy, điện thoại di động lớn thế này, làm sao có thể chui vào! Xin đổi loại kiểu giải đáp, cám ơn! 】
Kim Nguyên Bảo: "......"
"Cái điện thoại di động này thuộc loại nhãn hiệu nào?"
【 Tinh! Nhân vật phản diện không cần giải thích! 】
Kim Nguyên Bảo: "......"
"Tôi có thể đổi qua Google tìm kiếm không?"
【Ting! Bởi vì bạn đã gây tổn thương đến tâm hồn bé nhỏ của Baidu, cho nên khách hàng tôn kính, bạn bị tước đoạt thời gian dùng thử Baidu 3 ngày! 】
Kim Nguyên Bảo: "......" Còn có thể lừa bịp nữa ư?
Đúng lúc Kim Nguyên Bảo không biết xoay xở ra sao, chợt một bàn tay xương cốt rõ ràng cầm lấy cơ thể của cô, sau đó ánh mắt chuyên chú mà dịu dàng lên cơ thể cô. Sau khi bấm một mã số, khí thế của BOSS lập tức trở nên ác liệt: "Anh nói cho William biết, nếu anh ta cứ ở lại Đài Bắc như thế, cũng không cần đến đó, K chúng ta cũng không thể mời nổi một Thiên Vương như vậy, để cho anh ta đi chỗ khác mà tìm cách thăng chức đi!"
K......
Nguyên Bảo sững sờ, cái tên này không phải là tên công ty mà nhân vật phản diện trong bộ phim《Em, cô gái Chocola》 kia sao? Nói cách khác, cô không chỉ biến thành điện thoại di động, còn? Chỉ là...... Nguyên Bảo liếc trộm gò má của BOSS, so với cái nhân vật bên trong phim kia đẹp hơn nhiều!
BOSS hướng về phía cơ thể của cô rồi cười lạnh, Nguyên Bảo run một cái: thật là đáng sợ mà!
"Hả?"
Ngôn Sóc buồn bực nhìn cơ thể máy móc của cô, trong ánh mắt thoáng qua một tia nghi ngờ, tâm hồn bé nhỏ của Nguyên Bảo không ngừng run rẩy, không phải là phát hiện ra cái gì rồi đấy chứ?!!
Trời!!Ngàn vạn lần đừng mang cô đến sở nghiên cứu nhé!
"Xem ra nên đổi điện thoại rồi!" BOSS thì thầm một tiếng, sau đó đem cơ thể máy móc của cô bỏ vào trong túi áo, Nguyên Bảo càng trun rẩy, cơ thể máy móc trong tui không ngừng rung động, đổi điện thoại thì không phải cô càng thêm bi kịch ư? Không cần, không muốn, không nên như vậy ~ ngừng lại đi ~~
Điện thoại của BOSS trong một ngày vô cùng nhiều, cho nên thân máy tiếp xúc với da thịt trên tay của anh ta, lỗ tai của anh rất nhiều lần.
Trời cũng đã khuya lắm rồi, BOSS rốt cuộc cũng tan việc, anh ta ngồi ở trong xe, vẻ mặt có chút mệt mỏi, tài xế trước mặt đang lẳng lặng lái xe, BOSS lần nữa móc cô ra, bấm mấy cái trên màn hình di động, sau đó xuất hiện một trò chơi, lúc chứng kiến cái trò chơi kia, thiếu chút nữa Nguyên Bảo đã phun ra, trò chơi tên là —— Hệ Thống Bồi Dưỡng Cục Cưng!!
Này đủ rồi đó! Nhân vật phản diện BOSS chắc sẽ không chơi mấy cái trò này đâu. Nguyên Bảo ở trong lòng âm thầm châm chọc, mà bụng dạ thì càng thêm quái lạ, đứa con nít trắng trẻo mập mập bên trong ấy cũng gọi là Nguyên Bảo......
"Ba ba, Bảo Bảo rất nhớ ba nha~"
Run ~~~
Cái âm thanh này giống y như mình, về phần tại sao Kim Nguyên Bảo lại có thể nghe ra âm thanh con nít này, hoàn toàn bởi vị giọng nói của cô là âm con nít, mặc dù không ỏn ẻn như vậy, nhưng cũng đủ để cho cô khổ não!
BOSS đeo tai nghe chơi vô cùng nghiêm túc, tỉ mỉ cho Bảo Bảo tắm, mang đi ra ngoài chơi, sau đó sử dụng RMB mua mấy bộ quần áo đẹp đẽ, Hệ thống vang lên thông báo Bảo Bảo đã mệt, ngay lúc đó điện thoại trong tay cũng vừa hết điện!
【 Hệ thống thông báo: máy của quý vị sẽ lâm vào trạng thái ngủ trong năm giây sau! 】
Nguyên Bảo không phản ứng kịp, cơ thể như bị trút đi hết sức lực, chợt lọt vào trong bóng tối âm u!
"BOSS, trở về nhà họ Ngôn hay sao?"
"Không, trở về biệt thự!" Ngôn Sóc vuốt vuốt cái trán "Đưa điện thoại của cậu cho tôi mượn!"
Tài xế trẻ tuổi sửng sốt một chút, sau đó lấy điện thoại di động ra đưa qua. Điện thoại của anh tài xế này không có mấy cái trò trí tuệ cao cấp như vậy, bên trong chỉ có mấy trò chơi nho nhỏ, anh ta mở ra cái trò nhàm chán Đấu Địa Chủ (Landlords-Bài Tú Lơ Khơ), tiếp tục ngồi tục chơi!
Trở lại căn biệt thì trời cũng đã khuya lắm rồi, Ngôn Sóc cắm sạc điện thoại đi động, sau đó mở máy, rồi cằm quần áo vào phòng tắm!
【Ting! Năm giây sau hệ thống sẽ khỗi phục: 5, 4, 3, 2, 1! Các chức năng đã khôi phục thành công 】
Nguyên Bảo người run một cái, may mà còn sống đến đây!
Nguyên Bỏa có chút cuống quýt, có một ngày, cô phải dựa vào nguồn điện mà sống, Nguyên Bảo quan sát căn phòng của BOSS, rất đơn giản, đơn giản đến quá đáng, có một cái giường lớn, một cái tủ treo quần áo, một tủ sách cùng cái ghế sa lon, còn lại thì hết rồi, nhìn ra được, BOSS không thích phiền toái, màu sắc trong phòng của anh ta đều làm gam màu xám kết hợp với màu trắng!
Tiếng nước trong phòng tắm đã nhừng, sau đó lập tức thấy BOSS mặc đồ tắm đi ra, cơ thể máy móc của Nguyên Bảo chợt ửng đỏ!
Ngượng ngùng quá đi ~~~
Trên hông của BOSS quấn một chiếc khăn màu trắng, những giọt nước tỏng suốt theo lớp da bên ngoài chay xuống dưới, vóc người của anh ta cao lớn, thuộc tiêu chuẩn tam giác đảo ngược, vai rộng mông hẹp, da màu đồng cổ hết sức khỏe mạnh, có một giọt nước theo lồng ngực rắn chắc chảy xuống cơ bụng......
Ngón tay thon dài của BOSS đang lau tóc, sau đó một phen kéo chiếc khăn tắm trên hông xuống, vị trí cố đánh dấu "Cấm" này lập tức lộ ra không chừa một chỗ nào!
Toàn thân Nguyên Bảo càng đỏ hơn lúc rước~ thật là khổ sở, cô không thể nhìn ~
BOSS thay áo ngủ màu đen, sau đó đi tới, cầm điện thoại di động lên nhìn đồng hồ, rồi lên giường nằm, tắt đèn đi vào giấc ngủ!
Không được như vậy!!!!
Không tắt máy thì cô ngủ như thế nào, ríu rít ríu rít ~BOSS thật quá đáng ~~~
Nguyên Bảo rối rắm, cô đơn đọc nằm trên bàn, dưới thân cắm một cái USB, cô ngước nhìn trần nhà màu đen, ngồi trong cái thứ bằng kim loại này cô sẽ không bị lạnh, cũng không cần ngủ, càng sẽ không phải đói, và sẽ không rơi lệ......
Nhưng bây giờ Nguyên Bảo rất khổ sở, thật sự rất khổ sở. Cô muốn về nhà, cho dù ngày ngày nhìn mẹ xem phim truyện hình máu chó cũng không xen vào, hay là, để cho biến thành chiếc điện thoại của người trong nhà cũng dược, hoặc là biến thành con mèo hay con chó cũng được?
Nguyên Bảo là một cá thể bị kịch, một cái bi kịc thật sâu sắc ~~
Trong lúc đang như vậy thì thân máy đột nhiên vang lên【 Ting! Tam tình cục cưng của bạn không tốt~ Ba Ngôn thân mến, xin mau mau trở lại chăm sóc bé đi~】
Đây là...... Chuyện gì đang diễn ra ~~~
Trong đầu Kim Nguyên Bảo xuất hiện một dấu chấm hỏi to đùng!