Sáng sớm cô thức dậy đầu óc cô như muốn nổ tung thật là đau. Cô theo thói quen đi vào nhà tắm đây là ở đâu? Chả nhẽ là khách sạn?
“ Tiểu thư bà Diệp căn dặn tôi mang một bộ quần áo khác cho cô bảo cô thay xong rồi tài xế chờ dưới sảnh đưa cô về nhà họ Hoàng ạ” nhân viên phục vụ cung kính gõ cửa đi vào phòng rồi đưa cho cô bộ quần áo
Cô tìm túi xách của mình “ Cô có thấy túi xách của tôi không” cô vừa tìm vừa hỏi.
“ Hôm qua có vị tiên sinh họ Phương bế cô vào phòng rồi cầm túi xách của cô rồi ạ “
“ Họ Phương? Cô chắc chứ” cô hỏi
“Vâng ạ là tiên sinh họ Phương”
“Được rồi cô đưa tôi quần áo rồi ra ngoài “ cô lấy bộ quần áo rồi vào phòng tắm.
Cô thay một chiếc áo sơ mi lụa màu đen bản hạn chế chiếc quần bó màu đỏ thẫm mái tóc nâu hạt sẻ buông xuống tạo ra vẻ đẹp kinh người.
Cô xuống đại sảnh đeo chiếc kính râm màu đen đi guốc đen hở mũi đính những viên kim cương nhỏ mọi ánh mắt đều dán lên người cô đường cong uyển chuyển khuôn mặt đẹp mê người mọi ảnh mắt hâm mộ nhìn cô.
Cô ra trước cửa có một chiếc xe Rolls- Royce màu đen bản mới nhất chạy tới trước mặt cô.
“ Đưa điện thoại cho tôi mượn “
“ À vâng ạ “ tài xế hơi ngẩn người mượn điện thoại của anh làm gì?
“ Ừ, mang xe của tôi đến đây “ Cô tắt máy rồi đưa lại cho tài xế.
2 phút sau 1 chiếc xe màu đỏ dừng xe ở chỗ cô đó là xe của cô mọi người vẫn chưa rời anh mắt đi thấy chiếc xe của cô liền há hốc mồm những người không am hiểu về xe vẫn biết vì loại xe này ai cũng muốn nhưng nó là bản 2 chiếc đó.
“ Anh có thể về rồi “ cô phất tay với tài xế và trợ thủ của cô~ Khắc Phong rồi phóng xe đi.
Khắc Phong“.......”
Tài xế“.......”
Cô đi đến tập đoàn Phương thị bước xuống xe mọi người biết cô là tiểu thư nhà họ Hoàng, sao không biết được sáng sớm nay các tòa soạn thi nhau viết về 1 mỹ nhân mới về nước hơn nữa còn là tiểu thư danh giá đứng thứ 2 toàn thế giới.
Ai cũng nhìn cô bằng ánh mắt hâm mộ đồng thời là ghen tị cô đi vào đứng trước quầy lễ tân.
“ Cho tôi gặp giám đốc Phương “ cô hỏi.
“ Tiểu thư cô có hẹn trước không ạ?”
“ Không có, cứ bảo tôi họ Hoàng đến lấy túi xách của tôi anh ta không thể không cho tôi vào lấy lại túi xách đúng không “ Cô cười đáp.
Cô nhân viên đã toát ra 1 lớp mồ hôi mỏng “ Vâng tiểu thư tôi lập tức đi báo “ cô ừ một tiếng.
“ Alo thư kí Thẩm có tiểu thư họ Hoàng bảo tổng giám đốc đang cầm túi xách của cô ý, tiểu thư đến lấy lại ạ “ cô nhân viên cung kính nói.
Thẩm Trung “ Ừ cô đưa tiểu thư Hoàng lên đây đi “
“ Vâng ạ “ cô nhân viên tắt máy rồi quay sang nói với Hoàng Trang Trang.
“ Tiểu thư mời cô “ vừa nói vừa giang tay ra tỏ ý mời cô.
Hoàng Trang Trang bước vào thang máy lên tầng thứ 100.
“ Hoàng tiểu thư chào cô tổng giám đốc đang đợi cô ở bên trong “ Thẩm Trung nhanh nhẹn ra chào hỏi.
“ Được để tôi tự đi “ Cô bước đôi chân thon dài của mình đến phòng của anh.
Lần đầu tiên tổng giám đốc mình cho phụ nữ vào phòng làm việc thật là kì lạ Thẩm Trung nghĩ 1 lúc cũng không dám nghĩ nhiều liền đi làm việc của mình.
“ Tiểu thư bà Diệp căn dặn tôi mang một bộ quần áo khác cho cô bảo cô thay xong rồi tài xế chờ dưới sảnh đưa cô về nhà họ Hoàng ạ” nhân viên phục vụ cung kính gõ cửa đi vào phòng rồi đưa cho cô bộ quần áo
Cô tìm túi xách của mình “ Cô có thấy túi xách của tôi không” cô vừa tìm vừa hỏi.
“ Hôm qua có vị tiên sinh họ Phương bế cô vào phòng rồi cầm túi xách của cô rồi ạ “
“ Họ Phương? Cô chắc chứ” cô hỏi
“Vâng ạ là tiên sinh họ Phương”
“Được rồi cô đưa tôi quần áo rồi ra ngoài “ cô lấy bộ quần áo rồi vào phòng tắm.
Cô thay một chiếc áo sơ mi lụa màu đen bản hạn chế chiếc quần bó màu đỏ thẫm mái tóc nâu hạt sẻ buông xuống tạo ra vẻ đẹp kinh người.
Cô xuống đại sảnh đeo chiếc kính râm màu đen đi guốc đen hở mũi đính những viên kim cương nhỏ mọi ánh mắt đều dán lên người cô đường cong uyển chuyển khuôn mặt đẹp mê người mọi ảnh mắt hâm mộ nhìn cô.
Cô ra trước cửa có một chiếc xe Rolls- Royce màu đen bản mới nhất chạy tới trước mặt cô.
“ Đưa điện thoại cho tôi mượn “
“ À vâng ạ “ tài xế hơi ngẩn người mượn điện thoại của anh làm gì?
“ Ừ, mang xe của tôi đến đây “ Cô tắt máy rồi đưa lại cho tài xế.
2 phút sau 1 chiếc xe màu đỏ dừng xe ở chỗ cô đó là xe của cô mọi người vẫn chưa rời anh mắt đi thấy chiếc xe của cô liền há hốc mồm những người không am hiểu về xe vẫn biết vì loại xe này ai cũng muốn nhưng nó là bản 2 chiếc đó.
“ Anh có thể về rồi “ cô phất tay với tài xế và trợ thủ của cô~ Khắc Phong rồi phóng xe đi.
Khắc Phong“.......”
Tài xế“.......”
Cô đi đến tập đoàn Phương thị bước xuống xe mọi người biết cô là tiểu thư nhà họ Hoàng, sao không biết được sáng sớm nay các tòa soạn thi nhau viết về 1 mỹ nhân mới về nước hơn nữa còn là tiểu thư danh giá đứng thứ 2 toàn thế giới.
Ai cũng nhìn cô bằng ánh mắt hâm mộ đồng thời là ghen tị cô đi vào đứng trước quầy lễ tân.
“ Cho tôi gặp giám đốc Phương “ cô hỏi.
“ Tiểu thư cô có hẹn trước không ạ?”
“ Không có, cứ bảo tôi họ Hoàng đến lấy túi xách của tôi anh ta không thể không cho tôi vào lấy lại túi xách đúng không “ Cô cười đáp.
Cô nhân viên đã toát ra 1 lớp mồ hôi mỏng “ Vâng tiểu thư tôi lập tức đi báo “ cô ừ một tiếng.
“ Alo thư kí Thẩm có tiểu thư họ Hoàng bảo tổng giám đốc đang cầm túi xách của cô ý, tiểu thư đến lấy lại ạ “ cô nhân viên cung kính nói.
Thẩm Trung “ Ừ cô đưa tiểu thư Hoàng lên đây đi “
“ Vâng ạ “ cô nhân viên tắt máy rồi quay sang nói với Hoàng Trang Trang.
“ Tiểu thư mời cô “ vừa nói vừa giang tay ra tỏ ý mời cô.
Hoàng Trang Trang bước vào thang máy lên tầng thứ 100.
“ Hoàng tiểu thư chào cô tổng giám đốc đang đợi cô ở bên trong “ Thẩm Trung nhanh nhẹn ra chào hỏi.
“ Được để tôi tự đi “ Cô bước đôi chân thon dài của mình đến phòng của anh.
Lần đầu tiên tổng giám đốc mình cho phụ nữ vào phòng làm việc thật là kì lạ Thẩm Trung nghĩ 1 lúc cũng không dám nghĩ nhiều liền đi làm việc của mình.