Hôm sau đến trường thấy Bách và Dịu trỏ lại bình thường thì bọn bạn vui mừng liền đi ăn mừng.
- hey Linh, em giỏi thật nha. Lấy chiêu củacô Mai gì đó đối phó lại cô ta. Em cũng thật ghê nha - Lộc vui vẻ nói.
- chứ sao. Gậy ông đập lưng ông - nó uốngxong ngụm nước nói.
- ừ. Kể ra mày diễn cũng tài. Nói thật là diễn quá xâu đi - nhỏ chen vô.
- em đúng là ác quỷ. - Hữu.
- đúng. Trên đời đâu có ai là thiên thần. Em đâu nhận mình là thiên thần - nó dửng dưng đáp.
Phải, với nó trên thế giới này không hề có thiên thần, ai cũng là ác quỷ. Như bộ truyện " tấm cám " của ngoại nó hay kể nó nghe thì trong truyện về cuối cùng cô Tấm mới chính là ác quỷ, mách cách xấu để Cám chết không những vậy còn lấy làm mắm để cho bà Dì ghẻ ăn rồi cuối bà Dì ghẻ đó cũng chết. Nhưng Tấm không sai, vì sao? Vì Tấm bị hại quá nhiều, con run séo lắm cũng phải quằn và con người cũng không mãi là thiên thần để cho ác quỷ trà đạp và nó cũng vậy, sẽ đáp trả nhiệt tình.
♢○《°♡●♡♡●♡●♡°《《°♡⊙♡♡°《●♡♢Từ hôm đó bọn nó lại trở lại nhũng ngày tháng yên bình hạnh phúc. Bách và Dịu quấn lấy nhau hơn, Bách luôn nhường nhịn yêu thương cưng chiều Dịu hạnh phúc đáp lại tình yêu của Bách Dành cho mình, có lúc 2 người xích mích nhưng Bách luôn là người nhận lỗi và xin lỗi, ân cần chăm sóc Dịu như 1 đứa trẻ. Anh và nhỏ cũng không kém, anh luôn là anh chàng dịu dàng chín chắn biết quan tâm chiều chuộng, nhỏ đúng mực cô gái hiền dịu biết suy nghĩ cho người mình yêu, lúc anh mệt mỏi hay chán nản gì đó nhỏ luôn bên cạnh động viên và làm bờ vai vũng châc cho anh dựa và ngược lại anh cũng luôn bên nhỏ quan tâm và yêu chiều ngườiyêu. Cậu và cô lại chả kém bớt gì màu hồng hạnh phúc so với 2 cặp trên, đôi này khá trẻ con nhưng lại rất yêu nhau, tuy có luac hay cãi vã nhũng lại không đến mức quá lớn, hễ cô lớn tiếng tức giận là cậu lại rất nhanh bay đến hôn chụt vào môi cô, cô chưa hết bất ngờ thì lại bị cậu ôm chặt vô lòng nói xin lỗi, có lúc cô ngang bướng không chịu thì anh lại liên tục hôn chụt chụt vô môi cô cho đến khi cô không chịu được mà bật cười ôm cậu mà đáp lại 1 nụ hôn dài và sâu. Chị hân và anh trai nó không kém, anh chị này lớn hơn lên chuyện tình cảm rất bí mật, chị Hân hay rakhỏi nhà vào buổi tối để đi hẹn hò bới anh nó.
Đôi nó và hắn thì lại là 1 đám mây hồnghạnh phúc to lớn bao quanh, nó trong nhóm là đứa lanh chanh lóc chóc nhất, luôn bày ra trò quậy phá và rất hay làm nũng hắn, động chút là " anh Thành " đụng tẹo là "anh Thành " rồi " chồng yêu " hay " anh xã " làm hắn chỉ biết lâc đầu nhìnnó và chiều theo ý nó, có lúc nó nghịch nhợm đến lỗi vẽ bậy vào mặt hắn rồi chụp lại làm kỉ niệm, hắn đang tắm thì bị nó cắt nước, sáng vô nhà tắm vscn đang mơ màng thì dẵm vô bách xà bông mà san tô 1 cú thật đẹp,.... nó chả nhũng quậy hắn mà còn quậy cả lũ bạn nữa, nhiều lúc bọn bạn cú quá muốn cho nó 1 trận thì nó lại mau lẹ chạy khắp nhà kêu lớn " anh Thành ơn Linh bị ác ma truy sát " " a... anh xã ơi cứu với... "..
, cứ sau mỗi trò quậy là y rằng nó chạy đi tìm hắn cầu cứu, cầu cứu diết rồi đến khi hắn biết biết nhũng trò quậy của nó thì nó lại xin lỗi rối rít, hắn mặt lạnhkhông thèm để ý thì nó lại dẻo mỏ năn nỉ ỷ ôi đễn lỗi hắn điếc cả lỗ tai giật mạnh tay mình ra khỏi tay nó định sẽ mắng nó 1 trậnthì do lực giật tay quá mạnh khiến nó mất đà mà ngã cầu thang thì hắn lại hoảng sợ chạy lại hỏi han rồi xin lỗi kết quả nó giận lại hắn vì hắn làm chân nó bị bong gân. Hắn lại mất công năn nỉ xin lỗi nó và ngày nào cũng phải cõng nó đi học rồi về nhà, về nhà lại chăm sóc nó tận tình vì hắn rất hối hận khi làm nó ra như vầy, sáng hắn bế nó vô phòng tăm vscn cho nó rồi lại bế nó xuống nhà ăn sáng rồi lại cõng nó đi học, đến trường thì hết giờ hắn cõng nó xuống quán bác Hậu rồi theo ý nó cõng nó đi dạo vùng quanh trường cho đến khi vô lớp. Từ sau vụ đó hắn luôn bao tre và dung túng cho các trò quậy của nó. Nó và hắn cũng nhiều lúc buổi tối 2 người đi dạo phố, đến khi mỏi chân nó lại làm nũng đòi hắn cõng, hắn mỉm cười nhẹ cúi xuống cõng nó và 2 người chầm chậm đi trên vỉa hè đầy hạnh phúc- em có nặng không? - nó ôm cổ hỏi hắn.
- cố, rất nặng - hân mỉm cười ấm áp trả lời.
- vậy thả em xuống đi - nó xụ mặt đòi tụi xuống.
- ở yên đó. Ai cho xuống - hắn nghiêm giọng.
- thì anh nói em nặng còn gì - nó phụng phịu.
- phải. Em rất nặng. Vì em là cả thế giới của anh. Vậy anh cõng cả thế giới trên lưng đương nhiên là nặng rồi - hắn nhẹ giọng nói.
- hihi. Yêu anh nhất * moa * - nó nghe rồi vui vẻ hạnh phúc ôm chặt lấy cổ hắn và rướn người lên hôn chụt vô má hắn.
Hắn không đáp mà chỉ mỉm cười hạnh phúc.
Cả 2 cứ im lặng đi như vậy cho đến hết conđường về nhà. Nó sau lưng hắn hạnh phúc vô cùng, tựa đầu vô tấm lưng rộng lớn vững trắc đầy ấm áp của hắn nó cảm tưởng như nó đang cả 1 thế giới vĩ đại bên cạnh, nhâm mắt nó chìm vào giấc ngủ, trên môi vẫn nở nụ cười hạnh phúc. Hắn chậm chậm bước từng bước trên con đường về nhà, bàn tay nhỏ bé của nó ôm chặt lấy hân là hắn hạnh phúc vô cùng
- hey Linh, em giỏi thật nha. Lấy chiêu củacô Mai gì đó đối phó lại cô ta. Em cũng thật ghê nha - Lộc vui vẻ nói.
- chứ sao. Gậy ông đập lưng ông - nó uốngxong ngụm nước nói.
- ừ. Kể ra mày diễn cũng tài. Nói thật là diễn quá xâu đi - nhỏ chen vô.
- em đúng là ác quỷ. - Hữu.
- đúng. Trên đời đâu có ai là thiên thần. Em đâu nhận mình là thiên thần - nó dửng dưng đáp.
Phải, với nó trên thế giới này không hề có thiên thần, ai cũng là ác quỷ. Như bộ truyện " tấm cám " của ngoại nó hay kể nó nghe thì trong truyện về cuối cùng cô Tấm mới chính là ác quỷ, mách cách xấu để Cám chết không những vậy còn lấy làm mắm để cho bà Dì ghẻ ăn rồi cuối bà Dì ghẻ đó cũng chết. Nhưng Tấm không sai, vì sao? Vì Tấm bị hại quá nhiều, con run séo lắm cũng phải quằn và con người cũng không mãi là thiên thần để cho ác quỷ trà đạp và nó cũng vậy, sẽ đáp trả nhiệt tình.
♢○《°♡●♡♡●♡●♡°《《°♡⊙♡♡°《●♡♢Từ hôm đó bọn nó lại trở lại nhũng ngày tháng yên bình hạnh phúc. Bách và Dịu quấn lấy nhau hơn, Bách luôn nhường nhịn yêu thương cưng chiều Dịu hạnh phúc đáp lại tình yêu của Bách Dành cho mình, có lúc 2 người xích mích nhưng Bách luôn là người nhận lỗi và xin lỗi, ân cần chăm sóc Dịu như 1 đứa trẻ. Anh và nhỏ cũng không kém, anh luôn là anh chàng dịu dàng chín chắn biết quan tâm chiều chuộng, nhỏ đúng mực cô gái hiền dịu biết suy nghĩ cho người mình yêu, lúc anh mệt mỏi hay chán nản gì đó nhỏ luôn bên cạnh động viên và làm bờ vai vũng châc cho anh dựa và ngược lại anh cũng luôn bên nhỏ quan tâm và yêu chiều ngườiyêu. Cậu và cô lại chả kém bớt gì màu hồng hạnh phúc so với 2 cặp trên, đôi này khá trẻ con nhưng lại rất yêu nhau, tuy có luac hay cãi vã nhũng lại không đến mức quá lớn, hễ cô lớn tiếng tức giận là cậu lại rất nhanh bay đến hôn chụt vào môi cô, cô chưa hết bất ngờ thì lại bị cậu ôm chặt vô lòng nói xin lỗi, có lúc cô ngang bướng không chịu thì anh lại liên tục hôn chụt chụt vô môi cô cho đến khi cô không chịu được mà bật cười ôm cậu mà đáp lại 1 nụ hôn dài và sâu. Chị hân và anh trai nó không kém, anh chị này lớn hơn lên chuyện tình cảm rất bí mật, chị Hân hay rakhỏi nhà vào buổi tối để đi hẹn hò bới anh nó.
Đôi nó và hắn thì lại là 1 đám mây hồnghạnh phúc to lớn bao quanh, nó trong nhóm là đứa lanh chanh lóc chóc nhất, luôn bày ra trò quậy phá và rất hay làm nũng hắn, động chút là " anh Thành " đụng tẹo là "anh Thành " rồi " chồng yêu " hay " anh xã " làm hắn chỉ biết lâc đầu nhìnnó và chiều theo ý nó, có lúc nó nghịch nhợm đến lỗi vẽ bậy vào mặt hắn rồi chụp lại làm kỉ niệm, hắn đang tắm thì bị nó cắt nước, sáng vô nhà tắm vscn đang mơ màng thì dẵm vô bách xà bông mà san tô 1 cú thật đẹp,.... nó chả nhũng quậy hắn mà còn quậy cả lũ bạn nữa, nhiều lúc bọn bạn cú quá muốn cho nó 1 trận thì nó lại mau lẹ chạy khắp nhà kêu lớn " anh Thành ơn Linh bị ác ma truy sát " " a... anh xã ơi cứu với... "..
, cứ sau mỗi trò quậy là y rằng nó chạy đi tìm hắn cầu cứu, cầu cứu diết rồi đến khi hắn biết biết nhũng trò quậy của nó thì nó lại xin lỗi rối rít, hắn mặt lạnhkhông thèm để ý thì nó lại dẻo mỏ năn nỉ ỷ ôi đễn lỗi hắn điếc cả lỗ tai giật mạnh tay mình ra khỏi tay nó định sẽ mắng nó 1 trậnthì do lực giật tay quá mạnh khiến nó mất đà mà ngã cầu thang thì hắn lại hoảng sợ chạy lại hỏi han rồi xin lỗi kết quả nó giận lại hắn vì hắn làm chân nó bị bong gân. Hắn lại mất công năn nỉ xin lỗi nó và ngày nào cũng phải cõng nó đi học rồi về nhà, về nhà lại chăm sóc nó tận tình vì hắn rất hối hận khi làm nó ra như vầy, sáng hắn bế nó vô phòng tăm vscn cho nó rồi lại bế nó xuống nhà ăn sáng rồi lại cõng nó đi học, đến trường thì hết giờ hắn cõng nó xuống quán bác Hậu rồi theo ý nó cõng nó đi dạo vùng quanh trường cho đến khi vô lớp. Từ sau vụ đó hắn luôn bao tre và dung túng cho các trò quậy của nó. Nó và hắn cũng nhiều lúc buổi tối 2 người đi dạo phố, đến khi mỏi chân nó lại làm nũng đòi hắn cõng, hắn mỉm cười nhẹ cúi xuống cõng nó và 2 người chầm chậm đi trên vỉa hè đầy hạnh phúc- em có nặng không? - nó ôm cổ hỏi hắn.
- cố, rất nặng - hân mỉm cười ấm áp trả lời.
- vậy thả em xuống đi - nó xụ mặt đòi tụi xuống.
- ở yên đó. Ai cho xuống - hắn nghiêm giọng.
- thì anh nói em nặng còn gì - nó phụng phịu.
- phải. Em rất nặng. Vì em là cả thế giới của anh. Vậy anh cõng cả thế giới trên lưng đương nhiên là nặng rồi - hắn nhẹ giọng nói.
- hihi. Yêu anh nhất * moa * - nó nghe rồi vui vẻ hạnh phúc ôm chặt lấy cổ hắn và rướn người lên hôn chụt vô má hắn.
Hắn không đáp mà chỉ mỉm cười hạnh phúc.
Cả 2 cứ im lặng đi như vậy cho đến hết conđường về nhà. Nó sau lưng hắn hạnh phúc vô cùng, tựa đầu vô tấm lưng rộng lớn vững trắc đầy ấm áp của hắn nó cảm tưởng như nó đang cả 1 thế giới vĩ đại bên cạnh, nhâm mắt nó chìm vào giấc ngủ, trên môi vẫn nở nụ cười hạnh phúc. Hắn chậm chậm bước từng bước trên con đường về nhà, bàn tay nhỏ bé của nó ôm chặt lấy hân là hắn hạnh phúc vô cùng