Bảo nghe xong nhìn Nhật rồi giơ ngón cái lên có ý khen Nhật.
- Mày hay thiệt. Cái cách đê tiện như vậy cũng nói ra.
Nhật cười sảng khoái đáp lại:
- Không đê tiện sao là bạn mày haha. Thôi lên lớp mày, trống đánh được lúc rồi. ( lúc Bảo và Nhật nói chuyện thì trống đánh vô lớp rồi na)
- Ừ. - Bảo đáp khẽ rồi cùng Nhật lên lớp.
Khi ra khỏi nhà wc thì gặp bọn hắn ở ngoài, hơi nhíu mày nhưng rồi bọn Nhật cũng bỏ lên lớp để lại bọn hắn nhìn theo với ánh mắt giận giữ. Hắn mới đầu khá ngạc nhiên khi nhìn thấy Nhật vì Nhật chính là người con trai hắn thấy hồi sáng khi nhìn nó đang nhìn ai đó rồi chuyển sang tức giận. Sao thằng đó lại có thể đối xử như vậy với nó? Thật đê tiện! Hắn sẽ bảo vệ nó sẽ không để nó có chuyện gì. Nắm chặt tay, hắn tự hứa với chính bản thân mình. Còn anh lại tức giận vì Bảo giám đối xử với nhỏ như vậy. Anh hận không thể lao vào đấm Bảo 1 trận, thật khốn nạn và chó má mà. Anh cũng thương nó và cũng tự hứa sẽ không để chuyện gì sảy ra với nó.
Lộc nghe xong thì thấy cảm thán và khâm phục và bọn này thật đê tiện và chó má. Nắm chặt tay cậu tức gận thay nó và nhỏ, cậu chỉ muốn lao vào đánh chết 2 thằng chó đó và tự hứa sẽ bảo vệ nó để không bị con chó dại kia ăn thịt. Kết thúc suy nghĩ bọn hắn quay bước về lớp không thèm đi wc nữa, nhưng vừa quay mặt lại thì bọn hắn gặp bọn nhỏ cũng vừa bước ra từ nhà wc nữ và cũng mang khuông mặt tức giận giống bọn hắn.
Còn về bọn nhỏ, sau khi nghe xong thì đều nắm chặt tay kìm chế tức giận. Bọn nhỏ nghĩ, thật khốn nạn, đê tiện, chó má, không bằng súc vật..... dám làm vậy vớ bọn nó à? Dám đối xử như vậy với nó à? Bọn nhỏ chỉ muốn bay sang đập bọn khốn kia chết luôn đi, 1 lũ chó hoang. Bọn nó sẽ bảo vệ nó, sẽ không để con chó hoang kia đến ăn thịt nó.
Mang theo tức gận và lòng quyết tâm bọn nhỏ không đi wc nữa mà lên lớp nhưng vừa ra đến của thì gặp bọn hắn. Thoáng ngạc nhiên nhưng nhanh chóng thay vào là khuôn mặt nghi ngờ như muốn hỏi " các ông cũng nghe thấy? ". Như hiểu ý bọn hắn gật đầu.
Nhận được cái gật đầu từ bọn hắn bọn nhỏ mím môi nhìn bọn hắn với ánh mắt quyết tâm. Hiểu được ánh mắt đó, bọn hắn cũng dùng ánh mắt tương tự nhìn bọn nhỏ rồi cùng lên lớp.
Khi bọn hắn và bọn nhỏ lên lớp cũng là lúc 1 phòng nhà wc nữ bật mở và có 1 cô gái xinh đẹp bước ra nhưng khuôn mặt lại vô hồn và người đó không ai khác chính là nó. Sau khi nghĩ là bạn nó sẽ đợi nên nó đi wc luôn. Đng định ra rửa tay để ra cùng đám bạn thì nghe giọng nói của bạn mình, mỉm cười nó cầm tay nắm cửa định mở ra thì bỗng nghe giọng nói quen thuộc của người con trai nó yêu. Thẫn thờ khi nghe hết mọi việc, nó không dám nghĩ đó là sự thật, vừa đi trong vô thức vừa đấu tranh tư tưởng " sao Nhật lại làm vậy với mình? Tại sao vậy "
" không phải Nhật đâu, chắc mày nghe nhầm thôi, vả lại đâu phải mình mày tên Linh, trường bao nhiêu học sinh mà bao nhiêu tên giống mày và Nhật"
" ừ có lẽ nhầm, nhưng... nhưng giọng nói đó là của Nhật mà "
" mày ngu thế giống tên thì giọng cũng giống thôi, con trai giọng thằng nào chả giống thằng nào, đều ồm ồm vậy mà "
" ừ chắc vậy hì hì "
Nó vừa đi vừa phủ nhận điều vừa rồi, khi phủ nhận mọi việc là nhầm lẫn nhưng mắt nó lại có thứ chất lỏng trong suốt chảy ra. Mải suy nghĩ mà nó đã đi đến cửa lớp từ lúc nào không hay.
Quay lại 15' trước na để xem vì sao bọn hắn cũng có mặt ở wc.
Khi nghe bọn nhỏ nói đi có việc và bảo bọn hắn xuống căngtin gọi đồ trước thì bọn hắn cũng ậm ừ rồi ra gọi nước và chút đồ ăn vặt. Không hiểu là vô tình hay có sự săp đặt của ông trời mà bỗng hắn cũng muốn đi wc, liền đứng dậy bước đi bỏ lại 2 thằng bạn chả hiểu mô tê gì.
- Ê, mày đi đâu đó? - Anh với theo gọi hắn
Hắn không quay đầu lại mà khẽ đáp:
- WC. Đi không?
Nghe vậy cậu và anh nhìn nhau nghĩ gì đó rồi cũng đứng dậy đuổi theo không quên nói lại với bác Hậu.
- Bác ơi bọn con ra đây xíu, bác cứ làm đồ đi na xíu con quay lại.
Vậy là bọn hắn cũng đi wc, đang định bước vào thì nghe giọng Bảo vang lên, cũng không để ý nhiều bọn hắn bước tiếp nhưng khi nghe đến tên nó thì bọn hắn đồng loạt không ai bảo ai tự động lùi lại để nghe ngóng và mọi việc về sao là gì chắn mọi người cũng biết ha
- Mày hay thiệt. Cái cách đê tiện như vậy cũng nói ra.
Nhật cười sảng khoái đáp lại:
- Không đê tiện sao là bạn mày haha. Thôi lên lớp mày, trống đánh được lúc rồi. ( lúc Bảo và Nhật nói chuyện thì trống đánh vô lớp rồi na)
- Ừ. - Bảo đáp khẽ rồi cùng Nhật lên lớp.
Khi ra khỏi nhà wc thì gặp bọn hắn ở ngoài, hơi nhíu mày nhưng rồi bọn Nhật cũng bỏ lên lớp để lại bọn hắn nhìn theo với ánh mắt giận giữ. Hắn mới đầu khá ngạc nhiên khi nhìn thấy Nhật vì Nhật chính là người con trai hắn thấy hồi sáng khi nhìn nó đang nhìn ai đó rồi chuyển sang tức giận. Sao thằng đó lại có thể đối xử như vậy với nó? Thật đê tiện! Hắn sẽ bảo vệ nó sẽ không để nó có chuyện gì. Nắm chặt tay, hắn tự hứa với chính bản thân mình. Còn anh lại tức giận vì Bảo giám đối xử với nhỏ như vậy. Anh hận không thể lao vào đấm Bảo 1 trận, thật khốn nạn và chó má mà. Anh cũng thương nó và cũng tự hứa sẽ không để chuyện gì sảy ra với nó.
Lộc nghe xong thì thấy cảm thán và khâm phục và bọn này thật đê tiện và chó má. Nắm chặt tay cậu tức gận thay nó và nhỏ, cậu chỉ muốn lao vào đánh chết 2 thằng chó đó và tự hứa sẽ bảo vệ nó để không bị con chó dại kia ăn thịt. Kết thúc suy nghĩ bọn hắn quay bước về lớp không thèm đi wc nữa, nhưng vừa quay mặt lại thì bọn hắn gặp bọn nhỏ cũng vừa bước ra từ nhà wc nữ và cũng mang khuông mặt tức giận giống bọn hắn.
Còn về bọn nhỏ, sau khi nghe xong thì đều nắm chặt tay kìm chế tức giận. Bọn nhỏ nghĩ, thật khốn nạn, đê tiện, chó má, không bằng súc vật..... dám làm vậy vớ bọn nó à? Dám đối xử như vậy với nó à? Bọn nhỏ chỉ muốn bay sang đập bọn khốn kia chết luôn đi, 1 lũ chó hoang. Bọn nó sẽ bảo vệ nó, sẽ không để con chó hoang kia đến ăn thịt nó.
Mang theo tức gận và lòng quyết tâm bọn nhỏ không đi wc nữa mà lên lớp nhưng vừa ra đến của thì gặp bọn hắn. Thoáng ngạc nhiên nhưng nhanh chóng thay vào là khuôn mặt nghi ngờ như muốn hỏi " các ông cũng nghe thấy? ". Như hiểu ý bọn hắn gật đầu.
Nhận được cái gật đầu từ bọn hắn bọn nhỏ mím môi nhìn bọn hắn với ánh mắt quyết tâm. Hiểu được ánh mắt đó, bọn hắn cũng dùng ánh mắt tương tự nhìn bọn nhỏ rồi cùng lên lớp.
Khi bọn hắn và bọn nhỏ lên lớp cũng là lúc 1 phòng nhà wc nữ bật mở và có 1 cô gái xinh đẹp bước ra nhưng khuôn mặt lại vô hồn và người đó không ai khác chính là nó. Sau khi nghĩ là bạn nó sẽ đợi nên nó đi wc luôn. Đng định ra rửa tay để ra cùng đám bạn thì nghe giọng nói của bạn mình, mỉm cười nó cầm tay nắm cửa định mở ra thì bỗng nghe giọng nói quen thuộc của người con trai nó yêu. Thẫn thờ khi nghe hết mọi việc, nó không dám nghĩ đó là sự thật, vừa đi trong vô thức vừa đấu tranh tư tưởng " sao Nhật lại làm vậy với mình? Tại sao vậy "
" không phải Nhật đâu, chắc mày nghe nhầm thôi, vả lại đâu phải mình mày tên Linh, trường bao nhiêu học sinh mà bao nhiêu tên giống mày và Nhật"
" ừ có lẽ nhầm, nhưng... nhưng giọng nói đó là của Nhật mà "
" mày ngu thế giống tên thì giọng cũng giống thôi, con trai giọng thằng nào chả giống thằng nào, đều ồm ồm vậy mà "
" ừ chắc vậy hì hì "
Nó vừa đi vừa phủ nhận điều vừa rồi, khi phủ nhận mọi việc là nhầm lẫn nhưng mắt nó lại có thứ chất lỏng trong suốt chảy ra. Mải suy nghĩ mà nó đã đi đến cửa lớp từ lúc nào không hay.
Quay lại 15' trước na để xem vì sao bọn hắn cũng có mặt ở wc.
Khi nghe bọn nhỏ nói đi có việc và bảo bọn hắn xuống căngtin gọi đồ trước thì bọn hắn cũng ậm ừ rồi ra gọi nước và chút đồ ăn vặt. Không hiểu là vô tình hay có sự săp đặt của ông trời mà bỗng hắn cũng muốn đi wc, liền đứng dậy bước đi bỏ lại 2 thằng bạn chả hiểu mô tê gì.
- Ê, mày đi đâu đó? - Anh với theo gọi hắn
Hắn không quay đầu lại mà khẽ đáp:
- WC. Đi không?
Nghe vậy cậu và anh nhìn nhau nghĩ gì đó rồi cũng đứng dậy đuổi theo không quên nói lại với bác Hậu.
- Bác ơi bọn con ra đây xíu, bác cứ làm đồ đi na xíu con quay lại.
Vậy là bọn hắn cũng đi wc, đang định bước vào thì nghe giọng Bảo vang lên, cũng không để ý nhiều bọn hắn bước tiếp nhưng khi nghe đến tên nó thì bọn hắn đồng loạt không ai bảo ai tự động lùi lại để nghe ngóng và mọi việc về sao là gì chắn mọi người cũng biết ha