Sáng nay Thủy có gọi rủ anh đi chơi thì anh nói bận, ở nhà 1 mình chán nhỏ rủ nó thì nó nói phải ở nhà làm việc không đi được, bọn kia thì đi với gấu hết rồi, ở nhà ăn với xem tivi hoài cũng ngán lên Thủy quyết định đi đi chợ chơi. Đang lang thang nhìn ngắm thì đập vào mắt nhỏ là hình ảnh anh đang khoác tay đi cùng cô gái nào đó, không thể tin và chấp nhận nhỏ lấy điện thoại ra gọi anh. Sự thật vẫn sẽ là sự thật, nó chả thể thay đổi khi ta cố gạt bỏ nó ra khỏi cái khung của nó. Người đó đúng là anh, anh đang tay trong tay sánh vai bên người khác, đây là cảm giác gì đây? Đau à? Không phải, nhỏ không cảm thấy đau nhưng sao lại khó thở như vậy? Nhỏ cảm nhận dõ vết dao cứa soẹt nơi trái tim nhỏ 1 vết thật sâu thật dài. Không chịu được nhỏ ngã khụy xuống lền đất lạnh, bao người gần đó lay người hỏi han thì nhỏ cũng mặc kệ, nhỏ như người mất hồn, cứ ngồi đó mà 2 hàng nước mắt không kìm được mà cứ lăn dài. Lay mãi, lay mãi mà nhỏ không thể tỉnh, trái tim này con người này đã thực sự chết khi vết dao đó khắc sâu nơi trái tim. Ngồi đó 1 hồi thật lâu nhỏ mới đứng dậy thất thần bước đi. Đi chả được bao lâu thì hình ảnh trước mặt làm nhỏ tái mặt, anh và cô gái nào đó đang cùng lựa đồ rất vui vẻ hạnh phúc. Sợ hãi nhỏ lấp vào 1 gian hàng ngay đó, đợi anh và cô gái đó đi thì nhỏ lại không biết sao mà cứ theo sau anh mãi, đôi mắt cứ nhìn anh hoài không rời, nhưng chỉ giám quan sát từ xa chứ không giám lại gần. Biết anh bận lên chỉ giám quan tâm anh từ xa, biết anh bận là bận dong chơi, đong đưa, đưa đón vui đùa với người ta. Tại sao anh làm vậy? Anh mới nói yêu nhỏ chưa bao lâu mà, anh nói đời này kiếp này anh chỉ yêu nhỏ mà, cớ sao trước mắt nhỏ bây giờ lại là cái gì đây? Cái bận của anh đây sao? Ờ anh bận thật, anh quá bận rộn rồi.... không kìm được nhỏ ôm mặt chạy vụt về nhà ôm gối khóc nức nở, khóc đến mệt thì thiếp đi, trong giấc ngủ mà nhỏ vẫn còn rơi nước mắt, nhỏ chả biết nhỏ phải khóc vì anh bao nhiêu lần nữa.
Tối tại nhà nhỏ.
Tiếng chuông cửa ing ỏi làm nhỏ khó chịu tỉnh giấc, lết tấm thân mệt mỏi với cái đàu lặng chĩu nhỏ ra mở cổng, chưa kịp định thần nhỏ đã bị 1 lực kéo khá mạnh kéo về phía trước và lằm trọn trong vòng tay ấm áp và quen thuộc của ai đo, chưa kịp đẩy người đó ra thì đã bị ai kia khóa môi mình lại. Nước mắt lại rơi khi nhớ về những cảnh ban sáng, sao anh có thể coi như bình thường vậy chứ? Anh khôbg thấy có lỗi với nhỏ sao?
- sao em lại khóc? Anh xin lỗi, xin lỗi vì không đi chơi cùng em được, anh xin lỗi đừng khóc nữa được không? Em khóc anh đau lắm - buông đôi môi nhỏ ra anh nói giọng nghẹn ngào cầu xin.
Nghe anh nói nhỏ khóc lớn hơn, sao anh làm vậy? Anh cứ như vậy thì làm sao nhỏ buông anh ra được chứ? Anh cứ như vậy thì thử hỏi nhỏ phải làm sao?
- được rồi đừng khóc nữa. Ta vào nhà nói chuyện nhé? - anh dịu dàng lau đi giọt nước mắt nhỏ rồi bế nhỏ vào nhà.
Đặt nhỏ xuống ghế anh nhẹ lau nước mắt cho nhỏ, những giọt nước mắt lóng hổi chạm vào da thịt anh khiên tim anh quặt thắt, sao mà đau đớn thế? Nhìn người con gái mình yêu rơi nước mắt mà lòng đau đến đứt ra từng đoạn. Đáng nhẽ hôm nay anh phải đi chơi với nhỏ nhưng xin nhỏ cho anh 1 thời gian, chỉ 1 vài ngày nữa thôi anh sẽ mãi bên nhỏ và chắm sóc nhỏ mà.
- anh xin lỗi. Đừng khóc nữa được không? Em buồn anh lắm sao? - anh nhỏ giọng hỏi.
Như bị thôi miên nhỏ thôi khóc dựa đầu vô lồng ngực anh khẽ gật đầu.
- anh xin lỗi. Anh hứa sẽ không vậy nữa đâu - anh chả biết nói sao ngoài từ xin lỗi.
Nhỏ không đáp chỉ dựa đầu vô ngực anh mà nấc những tiếng nấc nhẹ, anh sót sa nhìn người con gái đang trong lòng mình, siết nhẹ vòng tay như sợ nhỏ sẽ tan biết. Bỗng nhỏ dướn người lên hôn lên đôi môi mỏng hồng hồng của anh, bất ngờ trước hành động của nhỏ, trước giờ chưa bao giờ nhỏ chủ động hôn anh cả vậy mà giờ.... rất nhanh anh ôm siết còng tay và đáp lại nụ hôn lồng cháy đo. 2 người lại kết thúc nụ hôn đó cho đến khi 2 cơ thể hòa làm 1 nhưng lạ là lần này..
,.
, tất cả........ do nhỏ chủ động. Ôm chặt lấy anh nhỏ lại thủ thỉ.
- đừng xa em. Cũng đừng lừa dối em nhé anh?
Anh hơi khự lại khi nghe nhỏ nói nhưng cũng nhanh chóng gật đầu
- ừ anh hứa.
Nhỏ mỉm cười ôm anh đi vào giấc ngủ. Nhỏ cũng chả biết vì sao khi bên anh nhỏ như bị sai khiến, nhỏ chẳng thể buông bỏ hay giận hờn gì anh cả, nhỏ yêu anh, quá yêu anh mất rồi..... anh nhìn nhỏ chìm vào giấc ngủ thì khẽ mỉm cười. Anh mong 1 ngày không xa sẽ lấy nhỏ về làm của riêng mình. Đối với người khác anh không biết nhỏ là gì nhưng đối với anh nhỏ là cả thế giới, thiếu đi nhỏ chắc chắn anh sẽ chết.... ôm chặt nhỏ anh cũng chìm vào giấc ngủ.
♡○♤□♢♢●♡□♤○♢♧♤●♤●♢♧○♤°♡♢□♧°•♢♧●♢●♡♧
Sáng tại lớp học
- ầy hôm qua mày không về nhà, hôm nay đi học cùng vợ yêu. Khai mau, tối qua tụi bay làm gì? - Lộc túm cổ Hữu cha khảo.
- ngoan ngoãn khai báo thì may ra chú được nhà nước khoan hồng - hắn cũng hùa theo.
- làm..... làm gì có gì. Tụi bay toàn nghĩ linh tinh - anh đỏ mặt lấp liếm.
- à thằng này khá. Giám giấu anh em. Anh em đâu, sử đẹp - Bách dứt lời là cậu và hắn lao vào cù nách anh đến nỗi anh cười ra nước mắt
Bên nhỏ.
- khai báo thành khẩn không sót 1 chữ cho tỉ tỉ nghe - nó khoanh tay trước ngực nhìn nhỏ
- khai... khai cái gì? - nhỏ lắp bắp.
- hứ. Còn trả bộ? - Dịu nhướng mày.
- có đâu. Tao không biết thật mà - nhỏ.
- vậy cung chết chắc rồi - dứt lời cả đám lao vào nhỏ cù nách, nhéo, cắn, cấu.... làm nhỏ la oai oái
Thấy vợ mình như vậy anh chạy vọt ra kéo Thủy ra sau mình rồi quay qua lườm tụi nó
- giờ chú ý gì? - nó khoanh tay thách thức, đám bạn và bọn hắn đứng đằng sau.
- ừ ý kiến đó. Ý kiến này này - đứt lời anh kéo nhỏ chạy vọt ra khỏi lớp làm bọn nó ớ người.
Hơ giám tẩu thoát hả? Chút vô lớp chết với bọn nó. Không thèm quan tâm bọn nó lại ngồi tám với nhau đến khi vào lớp mới quay về chỗ. Mãi đến khi cô vào thì anh với nhỏ mới vào làm bạn nó tức sì khói, giỏi chốn lắm đó. Trong tiết tin của bà cô " xinh đẹp " nó chán lản cầm chì và giấy ra vẽ vẽ xóa xóa gì đó chán rồi lại vo chòn đút vô ngăn bàn rồi gục mặt xuống ngủ, hắn ngồi nên tò mò liền móc ra coi thử. Thì ra nó ngồi vẽ 1 cặp nhẫn, nhìn có vẻ rất bình thường nhưng lại lạ mắt, cặp nhẫn chơn lồng 2 mảnh ghép, ở đầu mặt nhẫn có hình trái tim bên cạnh là 1 cách thiên thần 1 cánh ác quỷ, bên trong cặp nhẫn có chữ i love you nho nhỏ. Như nghĩ ra cái gì hắn gấp tờ giấu đó lại nhét vô cặp rồi lại tập chung nghịch điện thoại, chán quá nó lại bật đầu dậy vẽ tiếp nhưng lần này nó vẽ bộ váy cô dâu nhìn rất đẹp, hài lòng nó khoe hắn
- đẹp không?
- đẹp - hắn cầm lên săm soi. Quả thật nó rất khéo tay đó nha. Sau này nó ra trường chắc chắn hắn sẽ xin cho nó 1 chân thết kế trong công ty nhà hắn.
- hì hì vậy sao? Vậy cho anh đó tôi vẽ cái khác - nói rồi nó lại hí hoáy vẽ vẽ.
Dương và Lộc thì cùng nghe 1 cái tai phome và ngủ ngon làng, rất bình yên.
Dịu do không có chồng bên cạnh lên ngồi chăm chú chép bài.
Anh và nhỏ đang chơi game trên điện thoại của anh, nhìn 2 người có vẻ rất hạnh phúc nha. Đang chơi bỗng máy anh có tin nhắn, nhìn trên màn hình là số lạ nhưng có nội dung là " tối nay mình gặp nhau tại quán yumi quán nhé anh y..... " màn hình chỉ hiện như vậy rồi tắt ngỏm, nhỏ nhìn và đọc thấy thì bàn tay vô thức lắm chặt lấy chiếc điện thoại của mình. Anh thấy vậy liền đưa tay đọc rồi xóa ngay tin nhắn đó rồi quay sang nhỏ, nhỏ vẫn mỉm cười nhìn anh
- ai vậy anh?
- à bạn anh - anh nói dối.
- ờ hì. Đưa điện thoại em chơi tiếp - nói rồi 2 người lại tiếp tục chơi.
Anh không suy nghĩ gì vì nghĩ nhỏ tin mình, còn nhỏ thì trong lòng gợn sóng, có lẽ tối nay nhỏ sẽ chấm dứt hoàn toàn với anh, nhỏ sẽ học cách quên anh và sẽ nhường cho anh hạnh phúc. Nhỏ mệt mỏi khi phải trả vờ như mình không biết gì, nhỏ không đủ từ bi để chia sẻ tình cảm với người khác, 1 là của nhỏ 2 là của người khác, nhỏ không thích dùng chung hay chia sẻ thứ gì đó. Chả biết đây là bản tính tiểu thư hay là gì nữa, nhỏ không quan tâm điều đó, nhỏ chỉ biết.... tối nay..... nhỏ sẽ chấm dứt tất cả.
* Tua nhanh đến tối nha *
Tối tai quán ăn vặt yumi quán
- anh yêu em thật sao? Vậy còn My thì sao? - 1 cô gái khá xinh đang nhìn anh.
- em tin anh. Anh yêu em. Anh không yêu My. Em có thể phản lại tình bạn để yêu anh không? - anh lắm tay cô gái đó nói, nở nụ cười mê hoặc.
- được - cô gái mê mẩn nụ cười của anh, cúi đầu ngượng ngùng đáp.
Khi quay mặt lên nụ cười của cô gái đó tắt ngẳm khi trước mắt mình là hình ảnh anh đang ân ái hôn phớt lên môi My và bên cạnh là anh đang lắm tay vui đùa cùng 1 cô gái khác được 1 máy chiếu, chiếu ngay trên trung tâm của quán.
- anh.... - cô gái đó vung tay đứng dậy và lùi lại phía sau, đôi mắt như ngấn nước nhìn chằm chằm vào màn hình sau lưng anh.
Theo phản xạ anh quay mặt lại thì nhíu mày khi những hình ảnh đó đập vào mắt anh. Như vậy là sao? Ai làm những việc này?
- ui nhìn đẹp vậy mà lăng nhăng - người khách 1
- ừ phải. Khốn nạn thật - người 2.
- thứ như vậy yêu làmgì không biết? Có ngu mới yêu trai đẹp nhưng mà lăng nhăng mà - người 3.
........
,
Cứ như vậy những tiếng bàn tán xung quanh vang lên làm anh khó chịu. Bỗng tiếng giầy cao gót va vào lền gạch vang lên làm cả quán im bặt chú ý, cả anh cũng vậy. Tiến lại gần anh là cô gái đi mua săm cùng anh, đến gần cô gái đó nhìn anh mà nước mắt khẽ rơi. Chưa được bao lâu thì My cũng đi đến bên anh, khiến anh ngạc nhiên và cả 2 cô gái kia nữa
" bốp "
My tát anh
- sao anh lại lừa dối em? - My đau khổ nói
Anh đưa tay sờ lên má rồi nhếch mép nói nhỏ, đủ để 4 người họ và mấy người ngồi gần nghe thấy
- tại sao à? Đơn giản thôi. Vì cô hãm hại người con gái tôi yêu. Lần trước vụ tông xe là do cô làm. Lần này cô còn định hại cô ấy nhục nhã để không giám nhìn mặt tôi. Tôi ghi âm lại hết rồi, có muốn tôi giao lộp cho công an? Tôi định bỏ cô rồi nhưng tôi muốn cô thử cái cảm giác bị cướp người yêu nó đau như thế nào vì vậy tôi mới tán 2 con bạn thân của cô. Sao? Đau chứ?
Tối tại nhà nhỏ.
Tiếng chuông cửa ing ỏi làm nhỏ khó chịu tỉnh giấc, lết tấm thân mệt mỏi với cái đàu lặng chĩu nhỏ ra mở cổng, chưa kịp định thần nhỏ đã bị 1 lực kéo khá mạnh kéo về phía trước và lằm trọn trong vòng tay ấm áp và quen thuộc của ai đo, chưa kịp đẩy người đó ra thì đã bị ai kia khóa môi mình lại. Nước mắt lại rơi khi nhớ về những cảnh ban sáng, sao anh có thể coi như bình thường vậy chứ? Anh khôbg thấy có lỗi với nhỏ sao?
- sao em lại khóc? Anh xin lỗi, xin lỗi vì không đi chơi cùng em được, anh xin lỗi đừng khóc nữa được không? Em khóc anh đau lắm - buông đôi môi nhỏ ra anh nói giọng nghẹn ngào cầu xin.
Nghe anh nói nhỏ khóc lớn hơn, sao anh làm vậy? Anh cứ như vậy thì làm sao nhỏ buông anh ra được chứ? Anh cứ như vậy thì thử hỏi nhỏ phải làm sao?
- được rồi đừng khóc nữa. Ta vào nhà nói chuyện nhé? - anh dịu dàng lau đi giọt nước mắt nhỏ rồi bế nhỏ vào nhà.
Đặt nhỏ xuống ghế anh nhẹ lau nước mắt cho nhỏ, những giọt nước mắt lóng hổi chạm vào da thịt anh khiên tim anh quặt thắt, sao mà đau đớn thế? Nhìn người con gái mình yêu rơi nước mắt mà lòng đau đến đứt ra từng đoạn. Đáng nhẽ hôm nay anh phải đi chơi với nhỏ nhưng xin nhỏ cho anh 1 thời gian, chỉ 1 vài ngày nữa thôi anh sẽ mãi bên nhỏ và chắm sóc nhỏ mà.
- anh xin lỗi. Đừng khóc nữa được không? Em buồn anh lắm sao? - anh nhỏ giọng hỏi.
Như bị thôi miên nhỏ thôi khóc dựa đầu vô lồng ngực anh khẽ gật đầu.
- anh xin lỗi. Anh hứa sẽ không vậy nữa đâu - anh chả biết nói sao ngoài từ xin lỗi.
Nhỏ không đáp chỉ dựa đầu vô ngực anh mà nấc những tiếng nấc nhẹ, anh sót sa nhìn người con gái đang trong lòng mình, siết nhẹ vòng tay như sợ nhỏ sẽ tan biết. Bỗng nhỏ dướn người lên hôn lên đôi môi mỏng hồng hồng của anh, bất ngờ trước hành động của nhỏ, trước giờ chưa bao giờ nhỏ chủ động hôn anh cả vậy mà giờ.... rất nhanh anh ôm siết còng tay và đáp lại nụ hôn lồng cháy đo. 2 người lại kết thúc nụ hôn đó cho đến khi 2 cơ thể hòa làm 1 nhưng lạ là lần này..
,.
, tất cả........ do nhỏ chủ động. Ôm chặt lấy anh nhỏ lại thủ thỉ.
- đừng xa em. Cũng đừng lừa dối em nhé anh?
Anh hơi khự lại khi nghe nhỏ nói nhưng cũng nhanh chóng gật đầu
- ừ anh hứa.
Nhỏ mỉm cười ôm anh đi vào giấc ngủ. Nhỏ cũng chả biết vì sao khi bên anh nhỏ như bị sai khiến, nhỏ chẳng thể buông bỏ hay giận hờn gì anh cả, nhỏ yêu anh, quá yêu anh mất rồi..... anh nhìn nhỏ chìm vào giấc ngủ thì khẽ mỉm cười. Anh mong 1 ngày không xa sẽ lấy nhỏ về làm của riêng mình. Đối với người khác anh không biết nhỏ là gì nhưng đối với anh nhỏ là cả thế giới, thiếu đi nhỏ chắc chắn anh sẽ chết.... ôm chặt nhỏ anh cũng chìm vào giấc ngủ.
♡○♤□♢♢●♡□♤○♢♧♤●♤●♢♧○♤°♡♢□♧°•♢♧●♢●♡♧
Sáng tại lớp học
- ầy hôm qua mày không về nhà, hôm nay đi học cùng vợ yêu. Khai mau, tối qua tụi bay làm gì? - Lộc túm cổ Hữu cha khảo.
- ngoan ngoãn khai báo thì may ra chú được nhà nước khoan hồng - hắn cũng hùa theo.
- làm..... làm gì có gì. Tụi bay toàn nghĩ linh tinh - anh đỏ mặt lấp liếm.
- à thằng này khá. Giám giấu anh em. Anh em đâu, sử đẹp - Bách dứt lời là cậu và hắn lao vào cù nách anh đến nỗi anh cười ra nước mắt
Bên nhỏ.
- khai báo thành khẩn không sót 1 chữ cho tỉ tỉ nghe - nó khoanh tay trước ngực nhìn nhỏ
- khai... khai cái gì? - nhỏ lắp bắp.
- hứ. Còn trả bộ? - Dịu nhướng mày.
- có đâu. Tao không biết thật mà - nhỏ.
- vậy cung chết chắc rồi - dứt lời cả đám lao vào nhỏ cù nách, nhéo, cắn, cấu.... làm nhỏ la oai oái
Thấy vợ mình như vậy anh chạy vọt ra kéo Thủy ra sau mình rồi quay qua lườm tụi nó
- giờ chú ý gì? - nó khoanh tay thách thức, đám bạn và bọn hắn đứng đằng sau.
- ừ ý kiến đó. Ý kiến này này - đứt lời anh kéo nhỏ chạy vọt ra khỏi lớp làm bọn nó ớ người.
Hơ giám tẩu thoát hả? Chút vô lớp chết với bọn nó. Không thèm quan tâm bọn nó lại ngồi tám với nhau đến khi vào lớp mới quay về chỗ. Mãi đến khi cô vào thì anh với nhỏ mới vào làm bạn nó tức sì khói, giỏi chốn lắm đó. Trong tiết tin của bà cô " xinh đẹp " nó chán lản cầm chì và giấy ra vẽ vẽ xóa xóa gì đó chán rồi lại vo chòn đút vô ngăn bàn rồi gục mặt xuống ngủ, hắn ngồi nên tò mò liền móc ra coi thử. Thì ra nó ngồi vẽ 1 cặp nhẫn, nhìn có vẻ rất bình thường nhưng lại lạ mắt, cặp nhẫn chơn lồng 2 mảnh ghép, ở đầu mặt nhẫn có hình trái tim bên cạnh là 1 cách thiên thần 1 cánh ác quỷ, bên trong cặp nhẫn có chữ i love you nho nhỏ. Như nghĩ ra cái gì hắn gấp tờ giấu đó lại nhét vô cặp rồi lại tập chung nghịch điện thoại, chán quá nó lại bật đầu dậy vẽ tiếp nhưng lần này nó vẽ bộ váy cô dâu nhìn rất đẹp, hài lòng nó khoe hắn
- đẹp không?
- đẹp - hắn cầm lên săm soi. Quả thật nó rất khéo tay đó nha. Sau này nó ra trường chắc chắn hắn sẽ xin cho nó 1 chân thết kế trong công ty nhà hắn.
- hì hì vậy sao? Vậy cho anh đó tôi vẽ cái khác - nói rồi nó lại hí hoáy vẽ vẽ.
Dương và Lộc thì cùng nghe 1 cái tai phome và ngủ ngon làng, rất bình yên.
Dịu do không có chồng bên cạnh lên ngồi chăm chú chép bài.
Anh và nhỏ đang chơi game trên điện thoại của anh, nhìn 2 người có vẻ rất hạnh phúc nha. Đang chơi bỗng máy anh có tin nhắn, nhìn trên màn hình là số lạ nhưng có nội dung là " tối nay mình gặp nhau tại quán yumi quán nhé anh y..... " màn hình chỉ hiện như vậy rồi tắt ngỏm, nhỏ nhìn và đọc thấy thì bàn tay vô thức lắm chặt lấy chiếc điện thoại của mình. Anh thấy vậy liền đưa tay đọc rồi xóa ngay tin nhắn đó rồi quay sang nhỏ, nhỏ vẫn mỉm cười nhìn anh
- ai vậy anh?
- à bạn anh - anh nói dối.
- ờ hì. Đưa điện thoại em chơi tiếp - nói rồi 2 người lại tiếp tục chơi.
Anh không suy nghĩ gì vì nghĩ nhỏ tin mình, còn nhỏ thì trong lòng gợn sóng, có lẽ tối nay nhỏ sẽ chấm dứt hoàn toàn với anh, nhỏ sẽ học cách quên anh và sẽ nhường cho anh hạnh phúc. Nhỏ mệt mỏi khi phải trả vờ như mình không biết gì, nhỏ không đủ từ bi để chia sẻ tình cảm với người khác, 1 là của nhỏ 2 là của người khác, nhỏ không thích dùng chung hay chia sẻ thứ gì đó. Chả biết đây là bản tính tiểu thư hay là gì nữa, nhỏ không quan tâm điều đó, nhỏ chỉ biết.... tối nay..... nhỏ sẽ chấm dứt tất cả.
* Tua nhanh đến tối nha *
Tối tai quán ăn vặt yumi quán
- anh yêu em thật sao? Vậy còn My thì sao? - 1 cô gái khá xinh đang nhìn anh.
- em tin anh. Anh yêu em. Anh không yêu My. Em có thể phản lại tình bạn để yêu anh không? - anh lắm tay cô gái đó nói, nở nụ cười mê hoặc.
- được - cô gái mê mẩn nụ cười của anh, cúi đầu ngượng ngùng đáp.
Khi quay mặt lên nụ cười của cô gái đó tắt ngẳm khi trước mắt mình là hình ảnh anh đang ân ái hôn phớt lên môi My và bên cạnh là anh đang lắm tay vui đùa cùng 1 cô gái khác được 1 máy chiếu, chiếu ngay trên trung tâm của quán.
- anh.... - cô gái đó vung tay đứng dậy và lùi lại phía sau, đôi mắt như ngấn nước nhìn chằm chằm vào màn hình sau lưng anh.
Theo phản xạ anh quay mặt lại thì nhíu mày khi những hình ảnh đó đập vào mắt anh. Như vậy là sao? Ai làm những việc này?
- ui nhìn đẹp vậy mà lăng nhăng - người khách 1
- ừ phải. Khốn nạn thật - người 2.
- thứ như vậy yêu làmgì không biết? Có ngu mới yêu trai đẹp nhưng mà lăng nhăng mà - người 3.
........
,
Cứ như vậy những tiếng bàn tán xung quanh vang lên làm anh khó chịu. Bỗng tiếng giầy cao gót va vào lền gạch vang lên làm cả quán im bặt chú ý, cả anh cũng vậy. Tiến lại gần anh là cô gái đi mua săm cùng anh, đến gần cô gái đó nhìn anh mà nước mắt khẽ rơi. Chưa được bao lâu thì My cũng đi đến bên anh, khiến anh ngạc nhiên và cả 2 cô gái kia nữa
" bốp "
My tát anh
- sao anh lại lừa dối em? - My đau khổ nói
Anh đưa tay sờ lên má rồi nhếch mép nói nhỏ, đủ để 4 người họ và mấy người ngồi gần nghe thấy
- tại sao à? Đơn giản thôi. Vì cô hãm hại người con gái tôi yêu. Lần trước vụ tông xe là do cô làm. Lần này cô còn định hại cô ấy nhục nhã để không giám nhìn mặt tôi. Tôi ghi âm lại hết rồi, có muốn tôi giao lộp cho công an? Tôi định bỏ cô rồi nhưng tôi muốn cô thử cái cảm giác bị cướp người yêu nó đau như thế nào vì vậy tôi mới tán 2 con bạn thân của cô. Sao? Đau chứ?