Không giống với Nhược Á, nhân loại liên bang cũng có người không sử dụng tinh thần lực học ngoại ngữ được, cho nên chắc chắn sẽ cần đến phiên dịch viên.
Đương nhiên, đây không phải là nguyên nhân chính.
Sau khi khỏe lại, Nija nếu muốn “tái xuất giang hồ”, mà đây tuyệt đối là cơ hội thích hợp để lên sân khấu – Chapma nhìn thấy người vợ cũ không những khỏe mạnh còn có thể mang thai, sắc mặt khẳng định sẽ thú vị lắm đây.
Đương nhiên nhưng vấn đề này phát sinh Sứ đoàn đều có thể đảm bảo an toàn cho Nija.
“Sứ đoàn nhân loại liên bang?” Đằng lão kinh ngạc nhìn Triệu Lăng Vũ: “Bọn họ sao lại tới đây? Trên đường…” Nhân loại muốn tới Nhược Á phải đi rất rất xa, Sứ đoàn đã cất công tới đây, liệu có phải xảy ra chuyện gì rồi không? “Nếu ta đoán không sai, Chapman hẳn là sẽ động thủ.” Triệu Lăng Vũ nói. Mấy ngày nay xảy ra không ít chuyện, nhưng nhiều nhất vẫn là vị Quốc vương kia.
Thoạt nhìn phi thường ôn hòa, đã đem Chapman bức đến đường cùng, còn Chapman… đến lúc đáp trả rồi.
“Không hủy được sao? Sứ đoàn e sẽ gặp nguy hiểm…” Đằng lão nhíu mày.
“Không thể, Will sẽ không đồng ý.” Triệu Lăng Vũ trả lời, Chapman sẽ trực tiếp nói cho hắn biết, Quốc vương đồng ý rồi. Quả
nhiên, vừa nói dứt lời, liền nhận được thông tin.
Đầu kia máy liên lạc, Quốc vương đang mỉm cười, nói nhiều chuyện nhân loại, sau đó nhắc tới chuyện sẽ phái người đến giám hộ Sứ đoàn.
“Không biết bệ hạ sẽ phái ai đi trước?” Triệu Lăng Vũ hỏi.
“Crow và Khải Tư.” Will đại đế vẫn tiếp tục tươi cười: “Nếu Triệu Nguyên soái lo lắng, có thể đi cùng.”
“Đa tạ bệ hạ, đến lúc đó, ta còn có một việc phiền đến bệ hạ.” Triệu Lăng Vũ đột nhiên nói.
“Chỉ cần trong khả năng của ta.”
“Bệ hạ nói như vậy thì ta an tâm rồi.”
Kết thúc cuộc gọi, Triệu Lăng Vũ thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Nhậm Sinh đâu rồi? Hôm nay em ấy cứ làm gì thế?”
“Cậu ấy vẫn ở trong phòng suốt mà.” Đằng lão đáp, sau đó vội vàng ôm lấy Nhị oa bụng đã căng tròn đặt vào trong ngực Triệu Lăng Vũ: “Được rồi, ngươi về rồi, hài tử giao cho ngươi, ta còn có việc!” Lão bay thật nhanh, đi vài bước, cước bộ chậm lại, vẻ mặt ngưng trọng.
Nhân loại liên bang và Nhược Á đế quốc, không biết cuối cùng sẽ có kết cục thế nào…
Đằng lão đi rồi, Triệu Lăng Vũ cúi đầu nhìn hài tử xung quanh, đột nhiên khom lưng xách Đại oa lên lưng mình, sau đó ôm lấy ba hài tử còn lại, đi vào phòng.
Cửa phòng mở ra, Triệu Lăng Vũ liền nhìn
Nhậm Sinh đang ngồi ở trên giường, trên mặt còn hiện lên chút ngại ngùng: “Anh trở về rồi.”
“Trở về, em cũng từ đó về sao?”
“Cái gì mà từ đó về, em… em vẫn luôn ở đây mà!”
“Thật sao?” Triệu Lăng Vũ cười.
“Được rồi, em có đi theo… Anh làm sao nhận ra được vậy?”
“Anh có thể cảm nhận được sự tồn tại của em… A Nhậm, em thu nhỏ được à?” Triệu Lăng Vũ hỏi, nguyên hình của Nhậm Sinh hắn thấy rồi, nhưng chưa từng thấy cậu thu nhỏ bao giờ.
“Đương nhiên có thể! Chẳng qua em không dài ra giống tiểu Lục được thôi.” Nhậm Sinh nói, trực tiếp biến thành một gốc nhân sâm nho nhỏ luôn.
Tiểu nhân sâm tha cọng rễ bé xíu đi tới đi lui trên giường, thỉnh thoảng lắc lắc cái lá, thoạt nhìn phi thường đáng yêu.
Triệu Lăng Vũ nhịn không được vươn tay chạm nhẹ vào phiến lá kia.
Biến thành nguyên hình xong, Nhậm Sinh đại khái thấy mình thêm mẫn cảm, Triệu Lăng Vũ vừa sờ, cậu theo bản năng cuộn lá lại, muốn né tránh.
Ngay giây tiếp theo, cậu đã bị bàn tay nhỏ bé nắm chắc, nắm xong rồi, còn đưa cậu đến bên miệng, sau đó vươn đầu lưỡi liếm, liếm đến cả người cậu đều là nước miếng.
“Nhị oa!” Triệu Lăng Vũ xách con mình lên, lạnh lùng nói. Nhậm Sinh cũng vôi vàng biến thành hình người, bị con trai mình đùa giỡn cũng không
thể khoái trá nổi.
“Mùi thơm của ba ba!” Nhị oa thèm nhỏ dãi nhìn Nhậm Sinh: “Con chỉ liếm thôi, không cắn đâu mà!”
“…”
Triệu Lăng Vũ trực tiếp đem mấy tiểu tử kia ném ra ngoài! Đây là vợ nhỏ của hắn, chỉ có hắn mới được liếm thôi! (–|||)
Khi mà Triệu Lăng Vũ và Nhậm Sinh đang…, khụ, “thân mật” với nhau, Nhược Á lại một lần nữa ồn ào náo nhiệt.
Uẩn dưỡng dược tề và Dựng tử đan đã sớm huyên náo trên mạng rồi, bây giờ xuất hiện thêm Triệu Lăng Vũ, dân tình đều quan tâm chú ý hơn.
Người liên bang quả nhiên đang ở Nhược Á… Dựa vào phân tích của các “thánh”, hắn chắc hẳn chính là “vương tử” ban con cái cho mọi người đây mà.
Dân chúng đều kích động, mọi người mọi nhà đều tìm hiểu, hy vọng có thể thấy được Triệu Lăng Vũ, mà những người đã được hắn tặng Dựng tử đan, lại càng siêng lên mạng tuyên bố tin tức, cảm tạ Triệu Lăng Vũ.
Nhân loại liên bang lại sốt xình xịch, ngày càng nhiều người bắt đầu lên mạng tìm hiểu, để biết rõ hơn về Triệu Lăng Vũ.
Nhược Á lúc này lại tuyên bố, sẽ giao lưu cùng Sứ đoàn từ liên bang đang tới.
Tin tức này làm cho vô số người vui mừng khôn xiết.
Nếu Nhược Á đế quốc và Liên bang nhân loại thiết lập quan hệ ngoại giao, Nhược
Á có phải sẽ có rất nhiều rất nhiều Dựng tử đan hay không? Thậm chí hiện trạng Nhược Á cũng hoàn toàn thay đổi?
“Dựng tử đan nghe nói thực trân quý, tạm thời ta không dám mơ đến, nhưng nhân loại nhiều hài tử như vậy, hẳn có thể nhận nuôi vài đứa đi? Dị năng giả nhân loại không dung hợp gen Nhược Á sao? Ta muốn chọn hài tử dị năng giống ta…” Một nam minh tinh có tiếng ở Nhược Á phát biểu trước báo giới.
Lời nói này thực ra có chút vui đùa, nhưng đối với rất nhiều người Nhược Á không có con mà nói, đây chính là cánh cửa bước sáng thế giới mới.
Không sai! Nếu Nhược Á và Liên bang quan hệ ngoại giao ngang hàng, bọn họ hoàn toàn có thể nhận nuôi một hài tử nhân loại!
Không cần chung huyết thống cũng chẳng sao, chỉ cần là hài tử là được!
Thậm chí bọn họ cũng chẳng bận tâm hài tử có dị năng hay không – dựa theo nghiên cứu, dị năng thấp hay không có dị năng, càng có thể sinh nhiều hài tử… Bọn họ có tiền có tài, chỉ cần hài tử để nối dài đời sau thôi!
Trong lúc nhất thời, ai nấy đều chú ý tới một nơi ở liên bang… Cô nhi viện.
Trên những tinh cầu hưng thịnh của nhân loại thì không có trẻ mồ côi, nhưng các tinh cầu còn nghèo khó thì vẫn có, chúng đều nhờ vào viện trợ từ chính phủ mà lớn lên,
nhưng giờ… Đột nhiên có một lượng lớn những người kỳ quái bỗng tỏ ra hứng thú với chúng. (các bạn đang đi thăm sở thú sao?)
Hồng sam là một tinh cầu xinh đẹp kế bên liên bang, có rất nhiều thân nhân của chiến sĩ liên bang cư trú, do khí hậu ôn hòa, sản vật phong phú, dần dần trở nên đông đúc hơn.
Cách thủ độ tinh khá xa, khoa học kỹ thuật có chút lạc hậu, nhưng nhân khẩu đông, quan trọng hơn, trên tinh cầu có nhiệu chiến sĩ mạo hiểm cư trú, tỷ lệ tử vong cao, do đó cô nhi cũng rất nhiều.
Chế độ đãi ngộ của liên bang cũng rất tốt, thậm chí có tài khoản cho trẻ vị thành niên, nhưng vì còn nhỏ, chúng không thể không ở cô nhi viện.
Khoa học phát triển, người thường thậm chí có thể sinh non để máy móc bên ngoài chăm sóc, cho nên không ít người đem con bỏ chợ, Hồng Sam thường xuyên có nhiều người đến thăm, nhưng hàng năm cũng chỉ có vài em được nhận, so với gần 2000 trẻ em không người thân thích mà nói, là con số vô cùng nhỏ bé.
Nhưng gần đây tình hình đã có chút thay đổi.
Viện trưởng cô nhi viện Hồng Sam, đột nhiên nhận được rất nhiều thư từ và cuộc gọi.
Trên trang mạng của cô nhi viện, viện trưởng ngày nào cũng thấy đăng ảnh quay clip, lúc đầu còn tưởng biến thái, không ngờ là… Không, những người đó không chỉ liên hệ nàng, mà còn quyên góp rất nhiều tiền.
Dần dần, nàng phát hiện những người đó không có ác ý, chỉ là thực thích hài tử, nàng càng vui mừng muốn dùng số tiền quyên góp mua thêm đồ chơi cho các bé, không ngờ càng nhiều người hỏi ý kiến, muốn tới thăm…
Những người này không chỉ muốn thu dưỡng những đứa bé nhỏ tuổi, mà ngay cả mười mấy tuổi cũng có hứng thú.
Từ khi nào nhân loại lại có nhiều người muốn nuôi con thế nhỉ? Viện trưởng càng nghĩ càng không sao hiểu nổi.
Nhược Á đế tinh, một người đàn ông trung niên nhận một ít thuốc coi như thù lao xong, liền đem tiền quyên cô nhi viện, sau đó lần thứ hai tiếp tục chụp ảnh đủ kiểu.
Thực ra hắn từng có một đứa con, nhưng con hắn đã thành niên 200 năm rồi, bây giờ hắn muốn thu dưỡng một đứa nữa…
Nhược A có rất nhiều người muốn đến liên bang, phim hoạt hình của nhân loại cũng lấy trẻ em làm đối tượng phục vụ, càng bấn.
Bấy giờ, thân thể Nija đã khôi phục, thời gian đón tiếp Sứ đoàn cũng đã tới.
“:{“s0#0
=================
Đương nhiên, đây không phải là nguyên nhân chính.
Sau khi khỏe lại, Nija nếu muốn “tái xuất giang hồ”, mà đây tuyệt đối là cơ hội thích hợp để lên sân khấu – Chapma nhìn thấy người vợ cũ không những khỏe mạnh còn có thể mang thai, sắc mặt khẳng định sẽ thú vị lắm đây.
Đương nhiên nhưng vấn đề này phát sinh Sứ đoàn đều có thể đảm bảo an toàn cho Nija.
“Sứ đoàn nhân loại liên bang?” Đằng lão kinh ngạc nhìn Triệu Lăng Vũ: “Bọn họ sao lại tới đây? Trên đường…” Nhân loại muốn tới Nhược Á phải đi rất rất xa, Sứ đoàn đã cất công tới đây, liệu có phải xảy ra chuyện gì rồi không? “Nếu ta đoán không sai, Chapman hẳn là sẽ động thủ.” Triệu Lăng Vũ nói. Mấy ngày nay xảy ra không ít chuyện, nhưng nhiều nhất vẫn là vị Quốc vương kia.
Thoạt nhìn phi thường ôn hòa, đã đem Chapman bức đến đường cùng, còn Chapman… đến lúc đáp trả rồi.
“Không hủy được sao? Sứ đoàn e sẽ gặp nguy hiểm…” Đằng lão nhíu mày.
“Không thể, Will sẽ không đồng ý.” Triệu Lăng Vũ trả lời, Chapman sẽ trực tiếp nói cho hắn biết, Quốc vương đồng ý rồi. Quả
nhiên, vừa nói dứt lời, liền nhận được thông tin.
Đầu kia máy liên lạc, Quốc vương đang mỉm cười, nói nhiều chuyện nhân loại, sau đó nhắc tới chuyện sẽ phái người đến giám hộ Sứ đoàn.
“Không biết bệ hạ sẽ phái ai đi trước?” Triệu Lăng Vũ hỏi.
“Crow và Khải Tư.” Will đại đế vẫn tiếp tục tươi cười: “Nếu Triệu Nguyên soái lo lắng, có thể đi cùng.”
“Đa tạ bệ hạ, đến lúc đó, ta còn có một việc phiền đến bệ hạ.” Triệu Lăng Vũ đột nhiên nói.
“Chỉ cần trong khả năng của ta.”
“Bệ hạ nói như vậy thì ta an tâm rồi.”
Kết thúc cuộc gọi, Triệu Lăng Vũ thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Nhậm Sinh đâu rồi? Hôm nay em ấy cứ làm gì thế?”
“Cậu ấy vẫn ở trong phòng suốt mà.” Đằng lão đáp, sau đó vội vàng ôm lấy Nhị oa bụng đã căng tròn đặt vào trong ngực Triệu Lăng Vũ: “Được rồi, ngươi về rồi, hài tử giao cho ngươi, ta còn có việc!” Lão bay thật nhanh, đi vài bước, cước bộ chậm lại, vẻ mặt ngưng trọng.
Nhân loại liên bang và Nhược Á đế quốc, không biết cuối cùng sẽ có kết cục thế nào…
Đằng lão đi rồi, Triệu Lăng Vũ cúi đầu nhìn hài tử xung quanh, đột nhiên khom lưng xách Đại oa lên lưng mình, sau đó ôm lấy ba hài tử còn lại, đi vào phòng.
Cửa phòng mở ra, Triệu Lăng Vũ liền nhìn
Nhậm Sinh đang ngồi ở trên giường, trên mặt còn hiện lên chút ngại ngùng: “Anh trở về rồi.”
“Trở về, em cũng từ đó về sao?”
“Cái gì mà từ đó về, em… em vẫn luôn ở đây mà!”
“Thật sao?” Triệu Lăng Vũ cười.
“Được rồi, em có đi theo… Anh làm sao nhận ra được vậy?”
“Anh có thể cảm nhận được sự tồn tại của em… A Nhậm, em thu nhỏ được à?” Triệu Lăng Vũ hỏi, nguyên hình của Nhậm Sinh hắn thấy rồi, nhưng chưa từng thấy cậu thu nhỏ bao giờ.
“Đương nhiên có thể! Chẳng qua em không dài ra giống tiểu Lục được thôi.” Nhậm Sinh nói, trực tiếp biến thành một gốc nhân sâm nho nhỏ luôn.
Tiểu nhân sâm tha cọng rễ bé xíu đi tới đi lui trên giường, thỉnh thoảng lắc lắc cái lá, thoạt nhìn phi thường đáng yêu.
Triệu Lăng Vũ nhịn không được vươn tay chạm nhẹ vào phiến lá kia.
Biến thành nguyên hình xong, Nhậm Sinh đại khái thấy mình thêm mẫn cảm, Triệu Lăng Vũ vừa sờ, cậu theo bản năng cuộn lá lại, muốn né tránh.
Ngay giây tiếp theo, cậu đã bị bàn tay nhỏ bé nắm chắc, nắm xong rồi, còn đưa cậu đến bên miệng, sau đó vươn đầu lưỡi liếm, liếm đến cả người cậu đều là nước miếng.
“Nhị oa!” Triệu Lăng Vũ xách con mình lên, lạnh lùng nói. Nhậm Sinh cũng vôi vàng biến thành hình người, bị con trai mình đùa giỡn cũng không
thể khoái trá nổi.
“Mùi thơm của ba ba!” Nhị oa thèm nhỏ dãi nhìn Nhậm Sinh: “Con chỉ liếm thôi, không cắn đâu mà!”
“…”
Triệu Lăng Vũ trực tiếp đem mấy tiểu tử kia ném ra ngoài! Đây là vợ nhỏ của hắn, chỉ có hắn mới được liếm thôi! (–|||)
Khi mà Triệu Lăng Vũ và Nhậm Sinh đang…, khụ, “thân mật” với nhau, Nhược Á lại một lần nữa ồn ào náo nhiệt.
Uẩn dưỡng dược tề và Dựng tử đan đã sớm huyên náo trên mạng rồi, bây giờ xuất hiện thêm Triệu Lăng Vũ, dân tình đều quan tâm chú ý hơn.
Người liên bang quả nhiên đang ở Nhược Á… Dựa vào phân tích của các “thánh”, hắn chắc hẳn chính là “vương tử” ban con cái cho mọi người đây mà.
Dân chúng đều kích động, mọi người mọi nhà đều tìm hiểu, hy vọng có thể thấy được Triệu Lăng Vũ, mà những người đã được hắn tặng Dựng tử đan, lại càng siêng lên mạng tuyên bố tin tức, cảm tạ Triệu Lăng Vũ.
Nhân loại liên bang lại sốt xình xịch, ngày càng nhiều người bắt đầu lên mạng tìm hiểu, để biết rõ hơn về Triệu Lăng Vũ.
Nhược Á lúc này lại tuyên bố, sẽ giao lưu cùng Sứ đoàn từ liên bang đang tới.
Tin tức này làm cho vô số người vui mừng khôn xiết.
Nếu Nhược Á đế quốc và Liên bang nhân loại thiết lập quan hệ ngoại giao, Nhược
Á có phải sẽ có rất nhiều rất nhiều Dựng tử đan hay không? Thậm chí hiện trạng Nhược Á cũng hoàn toàn thay đổi?
“Dựng tử đan nghe nói thực trân quý, tạm thời ta không dám mơ đến, nhưng nhân loại nhiều hài tử như vậy, hẳn có thể nhận nuôi vài đứa đi? Dị năng giả nhân loại không dung hợp gen Nhược Á sao? Ta muốn chọn hài tử dị năng giống ta…” Một nam minh tinh có tiếng ở Nhược Á phát biểu trước báo giới.
Lời nói này thực ra có chút vui đùa, nhưng đối với rất nhiều người Nhược Á không có con mà nói, đây chính là cánh cửa bước sáng thế giới mới.
Không sai! Nếu Nhược Á và Liên bang quan hệ ngoại giao ngang hàng, bọn họ hoàn toàn có thể nhận nuôi một hài tử nhân loại!
Không cần chung huyết thống cũng chẳng sao, chỉ cần là hài tử là được!
Thậm chí bọn họ cũng chẳng bận tâm hài tử có dị năng hay không – dựa theo nghiên cứu, dị năng thấp hay không có dị năng, càng có thể sinh nhiều hài tử… Bọn họ có tiền có tài, chỉ cần hài tử để nối dài đời sau thôi!
Trong lúc nhất thời, ai nấy đều chú ý tới một nơi ở liên bang… Cô nhi viện.
Trên những tinh cầu hưng thịnh của nhân loại thì không có trẻ mồ côi, nhưng các tinh cầu còn nghèo khó thì vẫn có, chúng đều nhờ vào viện trợ từ chính phủ mà lớn lên,
nhưng giờ… Đột nhiên có một lượng lớn những người kỳ quái bỗng tỏ ra hứng thú với chúng. (các bạn đang đi thăm sở thú sao?)
Hồng sam là một tinh cầu xinh đẹp kế bên liên bang, có rất nhiều thân nhân của chiến sĩ liên bang cư trú, do khí hậu ôn hòa, sản vật phong phú, dần dần trở nên đông đúc hơn.
Cách thủ độ tinh khá xa, khoa học kỹ thuật có chút lạc hậu, nhưng nhân khẩu đông, quan trọng hơn, trên tinh cầu có nhiệu chiến sĩ mạo hiểm cư trú, tỷ lệ tử vong cao, do đó cô nhi cũng rất nhiều.
Chế độ đãi ngộ của liên bang cũng rất tốt, thậm chí có tài khoản cho trẻ vị thành niên, nhưng vì còn nhỏ, chúng không thể không ở cô nhi viện.
Khoa học phát triển, người thường thậm chí có thể sinh non để máy móc bên ngoài chăm sóc, cho nên không ít người đem con bỏ chợ, Hồng Sam thường xuyên có nhiều người đến thăm, nhưng hàng năm cũng chỉ có vài em được nhận, so với gần 2000 trẻ em không người thân thích mà nói, là con số vô cùng nhỏ bé.
Nhưng gần đây tình hình đã có chút thay đổi.
Viện trưởng cô nhi viện Hồng Sam, đột nhiên nhận được rất nhiều thư từ và cuộc gọi.
Trên trang mạng của cô nhi viện, viện trưởng ngày nào cũng thấy đăng ảnh quay clip, lúc đầu còn tưởng biến thái, không ngờ là… Không, những người đó không chỉ liên hệ nàng, mà còn quyên góp rất nhiều tiền.
Dần dần, nàng phát hiện những người đó không có ác ý, chỉ là thực thích hài tử, nàng càng vui mừng muốn dùng số tiền quyên góp mua thêm đồ chơi cho các bé, không ngờ càng nhiều người hỏi ý kiến, muốn tới thăm…
Những người này không chỉ muốn thu dưỡng những đứa bé nhỏ tuổi, mà ngay cả mười mấy tuổi cũng có hứng thú.
Từ khi nào nhân loại lại có nhiều người muốn nuôi con thế nhỉ? Viện trưởng càng nghĩ càng không sao hiểu nổi.
Nhược Á đế tinh, một người đàn ông trung niên nhận một ít thuốc coi như thù lao xong, liền đem tiền quyên cô nhi viện, sau đó lần thứ hai tiếp tục chụp ảnh đủ kiểu.
Thực ra hắn từng có một đứa con, nhưng con hắn đã thành niên 200 năm rồi, bây giờ hắn muốn thu dưỡng một đứa nữa…
Nhược A có rất nhiều người muốn đến liên bang, phim hoạt hình của nhân loại cũng lấy trẻ em làm đối tượng phục vụ, càng bấn.
Bấy giờ, thân thể Nija đã khôi phục, thời gian đón tiếp Sứ đoàn cũng đã tới.
“:{“s0#0
=================