CHƯƠNG 86: ĐẠI OA VỀ NHÀ
“Nước…” Tonia vừa mở mắt liền nói, sau đó vội vàng ôm bụng: “Ta muốn đi vệ sinh.”
McCarthy vội vàng mang chén được đến, lại không để thê tử mình ngồi dậy: “Thân thể nàng không tốt, đừng dậy vội, ta…”
McCarthy còn chưa nói xong, thê tử hắn đột nhiên uống một hơi hết chén nước, sau đó nhảy dựng chạy vào WC.
Tốc độ mau lẹ như vậy, McCarthy chưa từng nhìn thấy ở thê tử mình, hắn trợn tròn mắt, sợ đến ngây người!
“Báo cáo có rồi.” Triệu Lăng Vũ nói, nhìn phía WC nhíu mày, hiệu quả Dưỡng nhan đan vô cùng tốt, cho nên hắn không ngăn cản Nhậm Sinh, nhưng phản ứng của Tonia hiện tại đã có chút kịch liệt.
Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Có Triệu Lăng Vũ nhắc nhở, McCarthy mới nhìn hướng sang báo cáo bên cạnh.
“Thiếu nước nghiêm trọng, dinh dưỡng không đầy đủ, đi tả… Đây là cái gì?” McCarthy hơi bất đắc dĩ nhìn báo cáo trên tay mình.
“Những thứ khác đâu?” Triệu Lăng Vũ lại hỏi.
“Giống hệt như trước đây.” McCarthy khẽ nhíu mày.
“Ta cảm thấy không hẳn là vậy, hiện tại ta có tinh thần hơn.” Tonia đi ra, uống thêm một cốc nước lớn, đặt xuống “rầm rầm”, lại tiếp tục uống hai cốc nữa.
“Tonia…” McCarthy nhìn thê tử mà khóe miệng giật giật, thê tử hắn động tác luôn
tao nhã, hiện giờ bộ dáng uống nước lại… Ách, phóng khoáng quá rồi. (>_<)
“Cảm ơn các ngươi, tình trạng của ta bây giờ không tốt lắm, phải đi xử lý một chút.” Tonia uống chén nước thứ tư xong liền nói.
Sắc mặt nàng vẫn tái nhợt, trên người ướt đẫm mồ hôi, thoạt nhìn thực chật vật… Nhưng tinh thần không tồi, đôi mắt rất có thần. Vì đã lường trước, McCarthy nhìn Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ không còn đề phòng như trước nữa.
Chính là trường hợp của Tonia thật đặc biệt, Triệu Lăng Vũ và Nhậm Sinh quan sát không thể rời đi dù chỉ một lát.
Nhậm Sinh đã nhìn thấy thân thể Tonia không ổn, mà Dưỡng nhan đan có thể điều trị thân thể, mới dám lấy làm thù lao, nhưng Tonia lại thành ra như vậy, cậu không khỏi có chút hối hận, nhưng rồi cũng thôi.
Việc gì làm cũng đã làm, hối hận cũng vô ích, hơn nữa cậu đang nghĩ biện pháp mạnh, không thể chỉ trông chờ vào che giấu.
Tưởng tượng thế, Nhậm Sinh lại chú ý tới hài tử trên người.
Cậu biết đứa bé trong ngực là Đại oa, chỉ là bộ dáng này thực làm cậu kinh ngạc, ba hài tử lớn mau hơn đứa trẻ thông thường rất nhiều, Đại oa còn lớn nhanh hơn cả ba đứa em…
Chuyện này rốt cuộc là sao?
Nhậm Sinh đang kinh ngạc, liền phát hiện năng lượng trong cơ
thể Đại oa có hơi loạn, Đại oa… căn bản giống với Triệu Lăng Vũ, là ma tu!
Đại oa cũng không phòng bị gì Nhậm Sinh, cậu dùng linh lực quẩn quanh người Đại oa, lập tức đoán được hiện trạng.
Đại oa phải hấp thu dị năng của người kia, người kia… hơn phân nửa là người lúc trước bắt nó đi.
Hài tử cậu tuy đang phá vỏ trứng cũng cần rất nhiều năng lượng, ba hài tử kia là vì hấp thu được máu của cậu mới thành công ra ngoài, Đại oa cũng tính là sinh non, nếu vậy chắc chắn sẽ tìm cách hấp thu năng lượng xung quanh, đây là cách duy nhất.
Mà quá trình này, vừa hủy đi dị năng của Đại oa, lại làm nó biến lớn… May mắn, chỉ cần chăm sóc tốt thì không đáng lo ngại.
“Ngươi lúc trước tìm thấy hài tử ở đâu vậy? Lúc ấy hài tử có phải đang ở trong một cơ giáp bị phá từ bên trong không?” Nhậm Sinh nhìn McCarthy, miêu tả đơn giản về bộ cơ giáp kia một chút.
“Không sai, lúc ấy ta nghĩ giúp nó tìm người thân, nhưng sau đó không thấy thông báo gì…” McCarthy nghe Nhậm Sinh nói xong, càng tin đó là hài tử của cậu, dù sao tình huống này cũng … khụ, độc nhất vô nhị.
“Chúng ta cũng đã định dán thông báo tìm người, nhưng trường hợp của đứa bé này có chút đặc biệt.” Triệu Lăng Vũ đáp, sau đó nhìn về phía McCarthy: “Ngươi có thể
nói chuyện về đứa bé này với chúng ta một lát được không?”
McCarthy chần chờ một hồi, rốt cuộc vẫn gật đầu: “Được.” Triệu Lăng Vũ thực lực vượt xa hắn, muốn giết hắn rất đơn giản, không, thậm chí không cần động thủ, gán cho hắn tội danh lừa bán hài tử, hắn sẽ bị tù mọt gông cả đời, một khi đã như vậy, đối phương hướng hắn biểu hiện thiện ý, hắn đành nhận vậy.
McCarthy kể về Đại oa rất nhiều, càng nói càng nghiêm túc, Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ cũng nghe nghiêm túc không kém, lúc này, Tonia từ trên lầu đi xuống.
Tonia đã thay trang phục, dù thân thể gầy yếu, khí lực cũng đã tăng lên vài phần, nàng tươi cười với Nhậm Sinh: “Viên đan kia có tác dụng thực tốt đối với ta, cảm ơn.”
Từ khi dị năng bị phế, mỗi ngày trôi qua đối với nàng đều là thống khổ, nếu không gặp được McCarthy, chỉ sợ sớm đã chết, nhưng hiện tại nàng chỉ cảm thấy thật thoải mái.
Nói lời cảm tạ xong, Tonia lại lên máy chẩn đoán, báo cáo liền xuất ra.
Thân thể của nàng cũng đâu thể một viên thuốc liền cải thiện triệt để, nhưng số liệu đều có chuyển biến tốt.
McCarthy nhìn thấy vậy, hơi có chút ngại ngùng: “Thực xin lỗi, trước hiểu lầm các ngươi.”
“Không sao.” Triệu Lăng Vũ đáp, cảm thấy mình ban nãy có chút nghiêm trọng
vấn đề. Tonia có tiến triển, không tính là nghịch thiên, thậm chí không còn nhiều vấn đề như trước.
“Thật sự cảm tạ các ngươi, bất quá loại thuốc này thật thần kỳ, các ngươi nhất định phải có ý đồ gì đó, đâu thể tự nhiên lấy ra như vậy.” Tonia nói, nàng đã điều trị rất nhiều, nhưng càng ngày bệnh tình càng chuyển biến xấu. Đối với người khác chỉ là hiệu quả kỳ diệu, đối với nàng đó chính là kỳ tích.
“Chúng tôi chỉ muốn rời đi.” Nhậm Sinh nói.
Tonia và McCarthy đều lưu luyến, nhưng rốt cuộc không nói gì: “Tạm biệt.”
“Thúc thúc, dì, tạm biệt.” Đại oa quơ bàn tay nhỏ mập mạp nói.
“Con gọi họ là thúc thúc, dì? Bọn họ so với ông bà con còn lớn tuổi hơn.” Triệu Lăng Vũ thoáng nhìn con trai.
“A?” Đại oa mờ mịt nhìn Triệu Lăng Vũ.
Hài tử mới sinh chưa có khái niệm gì, McCarthy lại nhớ kỹ điều này, lại nhìn Nhậm Sinh, không khỏi có chút rối rắm.
Đứa nhỏ này là trường hợp đặc biệt, Nhậm Sinh chưa thành niên, vậy mẹ đứa trẻ là ai?
Không quản tâm tình rối beng của hắn, Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ cứ thế rời đi, mà McCarthy đang định hỏi thăm thêm về trường hợp của Tonia, lại nhận được tin nhắn, nội dung làm hắn cả kinh, nhưng sau đó lại mỉm cười.
Hai người kia làm việc đúng là
cẩn thận.
“Đứa nhỏ kia đi rồi…” Tonia có chút buồn bã nhìn về phía Đại oa đang đi xa.
“Kia dù sao cũng cha mẹ nó, không phải lúc trước nó vẫn luôn ồn ào đòi tìm ba ba sao?” McCarthy thở dài, lại nói: “Chúng ta trở về phòng đi, còn có nhiều chuyện phải làm… Hài tử bị cha hắn mang đi, chúng ta dù nói ra ngoài cũng không được tiết lộ thân phận của Grinton.”
“Ta biết, ta sẽ không nói gì hết.” Tonia nhẹ nhàng gật đầu.
Hai người bởi vì thương tâm chuyện Đại oa rời đi, bên kia, lại có người vì Đại oa trở về mà vui mừng khôn xiết. Ngay cả Khải Tư đang đứng trong phòng thí nghiệm cũng ra tận cửa đón chờ.
Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ lúc đến Nhược Á có đưa Khải Tư vài mầm thực vật, thậm chí cả cây non cũng có, chỉ có điều tất cả ở Triệu gia trồng lên thật tươi tốt, đến Nhược Á liền có vẻ uể oải, không sức sống, tính đến giờ không còn mấy mống.
Những mầm cây này đều là sinh linh sống, Khải Tư đã xác nhận điều này, nhưng đã cho rất nhiều dị năng giả hệ thực vật tới giúp sinh trưởng, vẫn không thể làm chúng nảy mầm…
Cứ ngỡ sẽ thay đổi được hiện trạng Nhược Á đế quốc, nhưng giờ chỉ còn cách trông chờ sự giúp đỡ từ Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ, cũng không biết sau sự kiện kia, bọn họ có còn nguyện
ý hỗ trợ hay không…
Khải Tư đã suy nghĩ rất nhiều, Crow thì đơn giản hơn, vẫn đơn thuần là mừng vì tìm được hài tử trở về.
Cách Đức và Phương Thành Quân vẻ mặt cũng thoải mái hơn nhiều, chuyện của Phương lão gia tử vẫn khiến bọn họ còn nặng lòng, nhưng cuối cùng bây giờ cũng có niềm vui.
Tuy nhiên… “Hài tử đã lớn vậy rồi sao?” Cách Đức nhìn Nhậm Sinh ôm hài tử đi vào, kinh ngạc hỏi han, Đại oa hiện tại quả thật lớn nhanh quá.
“Thụ nhân hấp thụ dinh dưỡng nhiều là có thể lớn lên rất nhanh.” Nhậm Sinh không chút do dự đổ hết mọi chuyện lên chủng tộc hư cấu kia.
“Thật là một chủng tộc thần kỳ.” Khải Tư hai mắt sáng lên nhìn Nhậm Sinh, một lát sau, lại thở dài. Đạo đức nghề nghiệp không cho phép hắn trộm gen người khác nghiên cứu thí nghiệm, đừng nói tới Nhậm Sinh giống như ân nhân của hắn vậy…
“Đứa nhỏ này thật đáng yêu!” Crow dán mắt lên người Đại oa: “Ta lập tức đi lo liệu thân phận cho nó! Đến lúc đó, ta có thể dẫn nó ra ngoài chơi rồi? Hiện tại trông như vậy, thật không dám nghĩ đây là con các ngươi…” Nếu có thể mang theo một hài tử đi tham gia yến hội, không biết nở mày nở mặt đến cỡ nào? Ách, lúc nào hắn và Khải Tư kết hôn, còn có thể cho đứa bé theo tung bông… Nhậm Sinh còn có ba hài tử kia cũng thật đáng yêu, nhưng quá nhỏ, không dám động tới, đứa nhỏ này vẫn tốt hơn hết.
Triệu Lăng Vũ đang định bàn bạc chuyện lý lịch cho con, lại nhìn thấy biểu tình Crow như vậy, biết cũng không cần vội, liền kéo Nhậm Sinh vào phòng.
Một lát sau, ba hài tử đang chơi đùa vui vẻ, bọn họ tiến vào, lại đột nhiên đồng thời quay đầu, sau đó Nhị oa bỗng òa khóc.
“Nước…” Tonia vừa mở mắt liền nói, sau đó vội vàng ôm bụng: “Ta muốn đi vệ sinh.”
McCarthy vội vàng mang chén được đến, lại không để thê tử mình ngồi dậy: “Thân thể nàng không tốt, đừng dậy vội, ta…”
McCarthy còn chưa nói xong, thê tử hắn đột nhiên uống một hơi hết chén nước, sau đó nhảy dựng chạy vào WC.
Tốc độ mau lẹ như vậy, McCarthy chưa từng nhìn thấy ở thê tử mình, hắn trợn tròn mắt, sợ đến ngây người!
“Báo cáo có rồi.” Triệu Lăng Vũ nói, nhìn phía WC nhíu mày, hiệu quả Dưỡng nhan đan vô cùng tốt, cho nên hắn không ngăn cản Nhậm Sinh, nhưng phản ứng của Tonia hiện tại đã có chút kịch liệt.
Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Có Triệu Lăng Vũ nhắc nhở, McCarthy mới nhìn hướng sang báo cáo bên cạnh.
“Thiếu nước nghiêm trọng, dinh dưỡng không đầy đủ, đi tả… Đây là cái gì?” McCarthy hơi bất đắc dĩ nhìn báo cáo trên tay mình.
“Những thứ khác đâu?” Triệu Lăng Vũ lại hỏi.
“Giống hệt như trước đây.” McCarthy khẽ nhíu mày.
“Ta cảm thấy không hẳn là vậy, hiện tại ta có tinh thần hơn.” Tonia đi ra, uống thêm một cốc nước lớn, đặt xuống “rầm rầm”, lại tiếp tục uống hai cốc nữa.
“Tonia…” McCarthy nhìn thê tử mà khóe miệng giật giật, thê tử hắn động tác luôn
tao nhã, hiện giờ bộ dáng uống nước lại… Ách, phóng khoáng quá rồi. (>_<)
“Cảm ơn các ngươi, tình trạng của ta bây giờ không tốt lắm, phải đi xử lý một chút.” Tonia uống chén nước thứ tư xong liền nói.
Sắc mặt nàng vẫn tái nhợt, trên người ướt đẫm mồ hôi, thoạt nhìn thực chật vật… Nhưng tinh thần không tồi, đôi mắt rất có thần. Vì đã lường trước, McCarthy nhìn Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ không còn đề phòng như trước nữa.
Chính là trường hợp của Tonia thật đặc biệt, Triệu Lăng Vũ và Nhậm Sinh quan sát không thể rời đi dù chỉ một lát.
Nhậm Sinh đã nhìn thấy thân thể Tonia không ổn, mà Dưỡng nhan đan có thể điều trị thân thể, mới dám lấy làm thù lao, nhưng Tonia lại thành ra như vậy, cậu không khỏi có chút hối hận, nhưng rồi cũng thôi.
Việc gì làm cũng đã làm, hối hận cũng vô ích, hơn nữa cậu đang nghĩ biện pháp mạnh, không thể chỉ trông chờ vào che giấu.
Tưởng tượng thế, Nhậm Sinh lại chú ý tới hài tử trên người.
Cậu biết đứa bé trong ngực là Đại oa, chỉ là bộ dáng này thực làm cậu kinh ngạc, ba hài tử lớn mau hơn đứa trẻ thông thường rất nhiều, Đại oa còn lớn nhanh hơn cả ba đứa em…
Chuyện này rốt cuộc là sao?
Nhậm Sinh đang kinh ngạc, liền phát hiện năng lượng trong cơ
thể Đại oa có hơi loạn, Đại oa… căn bản giống với Triệu Lăng Vũ, là ma tu!
Đại oa cũng không phòng bị gì Nhậm Sinh, cậu dùng linh lực quẩn quanh người Đại oa, lập tức đoán được hiện trạng.
Đại oa phải hấp thu dị năng của người kia, người kia… hơn phân nửa là người lúc trước bắt nó đi.
Hài tử cậu tuy đang phá vỏ trứng cũng cần rất nhiều năng lượng, ba hài tử kia là vì hấp thu được máu của cậu mới thành công ra ngoài, Đại oa cũng tính là sinh non, nếu vậy chắc chắn sẽ tìm cách hấp thu năng lượng xung quanh, đây là cách duy nhất.
Mà quá trình này, vừa hủy đi dị năng của Đại oa, lại làm nó biến lớn… May mắn, chỉ cần chăm sóc tốt thì không đáng lo ngại.
“Ngươi lúc trước tìm thấy hài tử ở đâu vậy? Lúc ấy hài tử có phải đang ở trong một cơ giáp bị phá từ bên trong không?” Nhậm Sinh nhìn McCarthy, miêu tả đơn giản về bộ cơ giáp kia một chút.
“Không sai, lúc ấy ta nghĩ giúp nó tìm người thân, nhưng sau đó không thấy thông báo gì…” McCarthy nghe Nhậm Sinh nói xong, càng tin đó là hài tử của cậu, dù sao tình huống này cũng … khụ, độc nhất vô nhị.
“Chúng ta cũng đã định dán thông báo tìm người, nhưng trường hợp của đứa bé này có chút đặc biệt.” Triệu Lăng Vũ đáp, sau đó nhìn về phía McCarthy: “Ngươi có thể
nói chuyện về đứa bé này với chúng ta một lát được không?”
McCarthy chần chờ một hồi, rốt cuộc vẫn gật đầu: “Được.” Triệu Lăng Vũ thực lực vượt xa hắn, muốn giết hắn rất đơn giản, không, thậm chí không cần động thủ, gán cho hắn tội danh lừa bán hài tử, hắn sẽ bị tù mọt gông cả đời, một khi đã như vậy, đối phương hướng hắn biểu hiện thiện ý, hắn đành nhận vậy.
McCarthy kể về Đại oa rất nhiều, càng nói càng nghiêm túc, Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ cũng nghe nghiêm túc không kém, lúc này, Tonia từ trên lầu đi xuống.
Tonia đã thay trang phục, dù thân thể gầy yếu, khí lực cũng đã tăng lên vài phần, nàng tươi cười với Nhậm Sinh: “Viên đan kia có tác dụng thực tốt đối với ta, cảm ơn.”
Từ khi dị năng bị phế, mỗi ngày trôi qua đối với nàng đều là thống khổ, nếu không gặp được McCarthy, chỉ sợ sớm đã chết, nhưng hiện tại nàng chỉ cảm thấy thật thoải mái.
Nói lời cảm tạ xong, Tonia lại lên máy chẩn đoán, báo cáo liền xuất ra.
Thân thể của nàng cũng đâu thể một viên thuốc liền cải thiện triệt để, nhưng số liệu đều có chuyển biến tốt.
McCarthy nhìn thấy vậy, hơi có chút ngại ngùng: “Thực xin lỗi, trước hiểu lầm các ngươi.”
“Không sao.” Triệu Lăng Vũ đáp, cảm thấy mình ban nãy có chút nghiêm trọng
vấn đề. Tonia có tiến triển, không tính là nghịch thiên, thậm chí không còn nhiều vấn đề như trước.
“Thật sự cảm tạ các ngươi, bất quá loại thuốc này thật thần kỳ, các ngươi nhất định phải có ý đồ gì đó, đâu thể tự nhiên lấy ra như vậy.” Tonia nói, nàng đã điều trị rất nhiều, nhưng càng ngày bệnh tình càng chuyển biến xấu. Đối với người khác chỉ là hiệu quả kỳ diệu, đối với nàng đó chính là kỳ tích.
“Chúng tôi chỉ muốn rời đi.” Nhậm Sinh nói.
Tonia và McCarthy đều lưu luyến, nhưng rốt cuộc không nói gì: “Tạm biệt.”
“Thúc thúc, dì, tạm biệt.” Đại oa quơ bàn tay nhỏ mập mạp nói.
“Con gọi họ là thúc thúc, dì? Bọn họ so với ông bà con còn lớn tuổi hơn.” Triệu Lăng Vũ thoáng nhìn con trai.
“A?” Đại oa mờ mịt nhìn Triệu Lăng Vũ.
Hài tử mới sinh chưa có khái niệm gì, McCarthy lại nhớ kỹ điều này, lại nhìn Nhậm Sinh, không khỏi có chút rối rắm.
Đứa nhỏ này là trường hợp đặc biệt, Nhậm Sinh chưa thành niên, vậy mẹ đứa trẻ là ai?
Không quản tâm tình rối beng của hắn, Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ cứ thế rời đi, mà McCarthy đang định hỏi thăm thêm về trường hợp của Tonia, lại nhận được tin nhắn, nội dung làm hắn cả kinh, nhưng sau đó lại mỉm cười.
Hai người kia làm việc đúng là
cẩn thận.
“Đứa nhỏ kia đi rồi…” Tonia có chút buồn bã nhìn về phía Đại oa đang đi xa.
“Kia dù sao cũng cha mẹ nó, không phải lúc trước nó vẫn luôn ồn ào đòi tìm ba ba sao?” McCarthy thở dài, lại nói: “Chúng ta trở về phòng đi, còn có nhiều chuyện phải làm… Hài tử bị cha hắn mang đi, chúng ta dù nói ra ngoài cũng không được tiết lộ thân phận của Grinton.”
“Ta biết, ta sẽ không nói gì hết.” Tonia nhẹ nhàng gật đầu.
Hai người bởi vì thương tâm chuyện Đại oa rời đi, bên kia, lại có người vì Đại oa trở về mà vui mừng khôn xiết. Ngay cả Khải Tư đang đứng trong phòng thí nghiệm cũng ra tận cửa đón chờ.
Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ lúc đến Nhược Á có đưa Khải Tư vài mầm thực vật, thậm chí cả cây non cũng có, chỉ có điều tất cả ở Triệu gia trồng lên thật tươi tốt, đến Nhược Á liền có vẻ uể oải, không sức sống, tính đến giờ không còn mấy mống.
Những mầm cây này đều là sinh linh sống, Khải Tư đã xác nhận điều này, nhưng đã cho rất nhiều dị năng giả hệ thực vật tới giúp sinh trưởng, vẫn không thể làm chúng nảy mầm…
Cứ ngỡ sẽ thay đổi được hiện trạng Nhược Á đế quốc, nhưng giờ chỉ còn cách trông chờ sự giúp đỡ từ Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ, cũng không biết sau sự kiện kia, bọn họ có còn nguyện
ý hỗ trợ hay không…
Khải Tư đã suy nghĩ rất nhiều, Crow thì đơn giản hơn, vẫn đơn thuần là mừng vì tìm được hài tử trở về.
Cách Đức và Phương Thành Quân vẻ mặt cũng thoải mái hơn nhiều, chuyện của Phương lão gia tử vẫn khiến bọn họ còn nặng lòng, nhưng cuối cùng bây giờ cũng có niềm vui.
Tuy nhiên… “Hài tử đã lớn vậy rồi sao?” Cách Đức nhìn Nhậm Sinh ôm hài tử đi vào, kinh ngạc hỏi han, Đại oa hiện tại quả thật lớn nhanh quá.
“Thụ nhân hấp thụ dinh dưỡng nhiều là có thể lớn lên rất nhanh.” Nhậm Sinh không chút do dự đổ hết mọi chuyện lên chủng tộc hư cấu kia.
“Thật là một chủng tộc thần kỳ.” Khải Tư hai mắt sáng lên nhìn Nhậm Sinh, một lát sau, lại thở dài. Đạo đức nghề nghiệp không cho phép hắn trộm gen người khác nghiên cứu thí nghiệm, đừng nói tới Nhậm Sinh giống như ân nhân của hắn vậy…
“Đứa nhỏ này thật đáng yêu!” Crow dán mắt lên người Đại oa: “Ta lập tức đi lo liệu thân phận cho nó! Đến lúc đó, ta có thể dẫn nó ra ngoài chơi rồi? Hiện tại trông như vậy, thật không dám nghĩ đây là con các ngươi…” Nếu có thể mang theo một hài tử đi tham gia yến hội, không biết nở mày nở mặt đến cỡ nào? Ách, lúc nào hắn và Khải Tư kết hôn, còn có thể cho đứa bé theo tung bông… Nhậm Sinh còn có ba hài tử kia cũng thật đáng yêu, nhưng quá nhỏ, không dám động tới, đứa nhỏ này vẫn tốt hơn hết.
Triệu Lăng Vũ đang định bàn bạc chuyện lý lịch cho con, lại nhìn thấy biểu tình Crow như vậy, biết cũng không cần vội, liền kéo Nhậm Sinh vào phòng.
Một lát sau, ba hài tử đang chơi đùa vui vẻ, bọn họ tiến vào, lại đột nhiên đồng thời quay đầu, sau đó Nhị oa bỗng òa khóc.