Ngay sau khi gặp con nhỏ Lâm đi tìm Vy để nói chuyện. Vy vui mừng vì thấy Lâm hẹn mình ra ngoài nên đã đi luôn ngay khi Lâm gọi
- cậu muốn gặp tôi sao
- phải
Lâm nói 1 câu trật lất rồi ném hộp quà về phía con nhỏ
- cái này trả lại cô
- sao ... cậu không thích quà này à
- tôi có mở ra xem đâu mà thích với trả không cô làm ơn tránh xa chúng tôi ra 1 chút
- mình làm gì sai sao
- vốn dĩ việc cô ở đây đã là 1 sai lầm rồi cô nghĩ là cô quen thân với chúng tôi lắm sao
- chẳng phải chúng ta học cùng 1 lớp cũng đi chơi cùng rồi sao
- cô nghĩ thế là thân à cô ở đây là vì Vinh đưa cô tới cô nói chuyện với chúng tôi cũng do Vinh bắt lời. Cô được yên ổn như bây giờ cũng là nhờ Vinh kêu chúng tôi dừng tay đáng lẽ ra cô phải biết yên phận chứ sao lại làm mọi chuyện đi đến bước này
- tôi....
Vy không nói nên lời mà cũng chỉ ậm ừ
- cô nghĩ chỉ với 1 vài món quà mà muốn quen thân với bọn tôi ư mỗi ngày có cả trăm thứ như thế này được đặt trước phòng tôi đấy
- vậy tại sao Vinh thì có thể thân với mọi người còn tôi thì không
- không phải chỉ cô đâu mà những người khác cũng không thể tới gần kìa
- cậu trả lời tôi đi
- vì cô ấy có thể tự mình trải qua những màn chào hỏi ấy mà không cần ai giúp đỡ
- khi đó tôi cũng đâu cần ai giúp chính cô ta là người chủ động muốn giúp tôi kia mà
- vậy sao nếu không có cô ấy liệu cô còn có thể đứng được ở đây mà nói những lời này với tôi hay không nói tóm lại mọi chuyện kết thúc rồi làm ơn sau này tránh xa tôi ra 1 chút giờ thì đi đi
Nghe được những lời đó Vy tức giận quay trở lại phòng thu dọn đồ rồi rời khỏi đó. Đến chiều khi con nhỏ sang phòng rủ Vy đi dạo mới biết Vy đã trả phòng con nhỏ sang phòng Nam tìm thì thấy cả 4 đang ở đó
- mấy người có biết Vy đi đâu hay không
Lâm đang chơi điện tử quay ra nói
- Vy à ban nãy cô ấy có báo là có việc bận nên đi trước rồi
- thế sao đi sao lại không nói với tôi lấy 1 tiếng nhỉ mà thôi mấy người đi chơi không tôi muốn mua chút đồ tối phải về rồi
Vừa nghe thấy con nhỏ rủ nhanh như cắt 4 người lần lượt kéo nhau ra khỏi phòng .không khí buổi chiều đó khá mát mẻ 5 người họ cùng nhau đi qua các gian hàng đồ lưu niệm nhưng chẳng mấy chốc thì bị tách nhau ra bởi vẻ đẹp trai của mấy chàng kéo hết con gái lại chỗ họ đứng hết cô này đến cô kia kéo đến xin chụp chung tấm ảnh như thể là gặp được thần tượng. Con nhỏ đang đứng giữa bỗng chốc bị đẩy ra ngoài bởi chỗ đó quá đông đã thế con nhỏ cũng không ngơi tay vì bị nhờ chụp hộ hình rồi bị coi như chân sai vặt cầm hộ đồ, đợi đám con gái đó đi vãn con nhỏ mới dám lên tiếng không sợ lúc đông người mà lên tiếng chắc bị mấy bà chị đó cho bầm dập
- nè tôi muốn đi mua đồ chứ không phải làm nhiếp ảnh gia đâu nha mấy người muốn chụp thì cứ ở lại tôi đi trước đây
- ê đợi đã bọn tôi sẽ đi cùng mà
Tuấn gọi với đuổi theo con nhỏ còn 3 người kia thay nhau xin lỗi rồi đi trước. Khi con nhỏ vừa mới bước vào cửa hàng chưa kịp tìm 1 món đồ thì bị bà chủ quán mời đi vì đám con gái ban nãy chưa chịu buông tha đi theo họ đến tận các cửa hàng làm cho nơi đó đông nghẹt người. Con nhỏ đi gần 2 tiếng mà không mua nổi món đồ cho ra hồn nó bực mình quát lên
- thôi đủ rồi mấy người có để cho tôi yên không hả làm ơn tránh xa tôi ra để tôi còn được bình yên tôi đúng là điên khùng khi mà dẫn mấy người đi mà.
Ngay sau đó tất cả quay lại phòng thu dọn đồ đạc rồi trở về. 3 người kia đi xe khác còn con nhỏ với Nam đi xe rip quay về. Trên đường đi con nhỏ cứ nhìn vào điện thoại suốt
- em sao vậy đang đợi điện thoại của ai à
- tôi gọi cho Vy mà mãi cậu ấy không bắt máy không biết có chuyện gì không nữa
- chắc không đâu nãy Lâm nói là cô ấy có chuyện nên về trước mà giờ có thể là đang bận nên là không thể nghe máy được
- mong là như cậu nói
Dù miệng nói vậy nhưng trong lòng vẫn lo lắng không yên. Sáng hôm sau vừa mới đến trường con nhỏ đã chạy đi tìm Vy nhìn thấy cô ấy ngồi trong lớp nó mới thở phào nhẹ nhõm rồi bước đến chỗ Vy
- cậu không sao chứ sao hôm qua lại về trước bộ có chuyện gì sao
- không có gì
- mà sao cậu không nghe máy làm mình lo chết đi được
Lâm vừa đến thấy con nhỏ đang ở chỗ Vy liền lại kéo nó về chỗ
- cậu ấy nói là không sao rồi mà cậu về chỗ mà chuẩn bị đi sắp ra học giáo dục quốc phòng rồi đấy
- ờ phải ha sắp đến giờ rồi
Nhân lúc đó Lâm nhắn tin cho Vy
- chuyện hôm qua tôi nói mong cô nhớ cho kỹ và đừng nói cho Vinh biết chuyện đó nhờ cô cả đấy
Nhắn xong bọn họ kéo nhau ra ngoài sân để chuẩn bị cho giờ học sắp tới
_____________________
Cảm ơn mọi người thời gian qua đã ủng hộ và đóng góp ý kiến. Mình sẽ cố gắng tiếp thu và sửa lỗi. Nếu trong các bạn có ai ở Đà Nẵng cho mình biết thêm thông tin về nơi đó để mình có thêm dữ liệu để viết tiếp nha cảm ơn nhiều
Ngay sau khi gặp con nhỏ Lâm đi tìm Vy để nói chuyện. Vy vui mừng vì thấy Lâm hẹn mình ra ngoài nên đã đi luôn ngay khi Lâm gọi
- cậu muốn gặp tôi sao
- phải
Lâm nói câu trật lất rồi ném hộp quà về phía con nhỏ
- cái này trả lại cô
- sao ... cậu không thích quà này à
- tôi có mở ra xem đâu mà thích với trả không cô làm ơn tránh xa chúng tôi ra chút
- mình làm gì sai sao
- vốn dĩ việc cô ở đây đã là sai lầm rồi cô nghĩ là cô quen thân với chúng tôi lắm sao
- chẳng phải chúng ta học cùng lớp cũng đi chơi cùng rồi sao
- cô nghĩ thế là thân à cô ở đây là vì Vinh đưa cô tới cô nói chuyện với chúng tôi cũng do Vinh bắt lời. Cô được yên ổn như bây giờ cũng là nhờ Vinh kêu chúng tôi dừng tay đáng lẽ ra cô phải biết yên phận chứ sao lại làm mọi chuyện đi đến bước này
- tôi....
Vy không nói nên lời mà cũng chỉ ậm ừ
- cô nghĩ chỉ với vài món quà mà muốn quen thân với bọn tôi ư mỗi ngày có cả trăm thứ như thế này được đặt trước phòng tôi đấy
- vậy tại sao Vinh thì có thể thân với mọi người còn tôi thì không
- không phải chỉ cô đâu mà những người khác cũng không thể tới gần kìa
- cậu trả lời tôi đi
- vì cô ấy có thể tự mình trải qua những màn chào hỏi ấy mà không cần ai giúp đỡ
- khi đó tôi cũng đâu cần ai giúp chính cô ta là người chủ động muốn giúp tôi kia mà
- vậy sao nếu không có cô ấy liệu cô còn có thể đứng được ở đây mà nói những lời này với tôi hay không nói tóm lại mọi chuyện kết thúc rồi làm ơn sau này tránh xa tôi ra chút giờ thì đi đi
Nghe được những lời đó Vy tức giận quay trở lại phòng thu dọn đồ rồi rời khỏi đó. Đến chiều khi con nhỏ sang phòng rủ Vy đi dạo mới biết Vy đã trả phòng con nhỏ sang phòng Nam tìm thì thấy cả đang ở đó
- mấy người có biết Vy đi đâu hay không
Lâm đang chơi điện tử quay ra nói
- Vy à ban nãy cô ấy có báo là có việc bận nên đi trước rồi
- thế sao đi sao lại không nói với tôi lấy tiếng nhỉ mà thôi mấy người đi chơi không tôi muốn mua chút đồ tối phải về rồi
Vừa nghe thấy con nhỏ rủ nhanh như cắt người lần lượt kéo nhau ra khỏi phòng .không khí buổi chiều đó khá mát mẻ người họ cùng nhau đi qua các gian hàng đồ lưu niệm nhưng chẳng mấy chốc thì bị tách nhau ra bởi vẻ đẹp trai của mấy chàng kéo hết con gái lại chỗ họ đứng hết cô này đến cô kia kéo đến xin chụp chung tấm ảnh như thể là gặp được thần tượng. Con nhỏ đang đứng giữa bỗng chốc bị đẩy ra ngoài bởi chỗ đó quá đông đã thế con nhỏ cũng không ngơi tay vì bị nhờ chụp hộ hình rồi bị coi như chân sai vặt cầm hộ đồ, đợi đám con gái đó đi vãn con nhỏ mới dám lên tiếng không sợ lúc đông người mà lên tiếng chắc bị mấy bà chị đó cho bầm dập
- nè tôi muốn đi mua đồ chứ không phải làm nhiếp ảnh gia đâu nha mấy người muốn chụp thì cứ ở lại tôi đi trước đây
- ê đợi đã bọn tôi sẽ đi cùng mà
Tuấn gọi với đuổi theo con nhỏ còn người kia thay nhau xin lỗi rồi đi trước. Khi con nhỏ vừa mới bước vào cửa hàng chưa kịp tìm món đồ thì bị bà chủ quán mời đi vì đám con gái ban nãy chưa chịu buông tha đi theo họ đến tận các cửa hàng làm cho nơi đó đông nghẹt người. Con nhỏ đi gần tiếng mà không mua nổi món đồ cho ra hồn nó bực mình quát lên
- thôi đủ rồi mấy người có để cho tôi yên không hả làm ơn tránh xa tôi ra để tôi còn được bình yên tôi đúng là điên khùng khi mà dẫn mấy người đi mà.
Ngay sau đó tất cả quay lại phòng thu dọn đồ đạc rồi trở về. người kia đi xe khác còn con nhỏ với Nam đi xe rip quay về. Trên đường đi con nhỏ cứ nhìn vào điện thoại suốt
- em sao vậy đang đợi điện thoại của ai à
- tôi gọi cho Vy mà mãi cậu ấy không bắt máy không biết có chuyện gì không nữa
- chắc không đâu nãy Lâm nói là cô ấy có chuyện nên về trước mà giờ có thể là đang bận nên là không thể nghe máy được
- mong là như cậu nói
Dù miệng nói vậy nhưng trong lòng vẫn lo lắng không yên. Sáng hôm sau vừa mới đến trường con nhỏ đã chạy đi tìm Vy nhìn thấy cô ấy ngồi trong lớp nó mới thở phào nhẹ nhõm rồi bước đến chỗ Vy
- cậu không sao chứ sao hôm qua lại về trước bộ có chuyện gì sao
- không có gì
- mà sao cậu không nghe máy làm mình lo chết đi được
Lâm vừa đến thấy con nhỏ đang ở chỗ Vy liền lại kéo nó về chỗ
- cậu ấy nói là không sao rồi mà cậu về chỗ mà chuẩn bị đi sắp ra học giáo dục quốc phòng rồi đấy
- ờ phải ha sắp đến giờ rồi
Nhân lúc đó Lâm nhắn tin cho Vy
- chuyện hôm qua tôi nói mong cô nhớ cho kỹ và đừng nói cho Vinh biết chuyện đó nhờ cô cả đấy
Nhắn xong bọn họ kéo nhau ra ngoài sân để chuẩn bị cho giờ học sắp tới
_____________________
Cảm ơn mọi người thời gian qua đã ủng hộ và đóng góp ý kiến. Mình sẽ cố gắng tiếp thu và sửa lỗi. Nếu trong các bạn có ai ở Đà Nẵng cho mình biết thêm thông tin về nơi đó để mình có thêm dữ liệu để viết tiếp nha cảm ơn nhiều