Con nhỏ quay người bỏ đi với cái chân đang đẫm máu nó cứ thế bước tiếp mặc kệ sự dõi theo của biết bao con người phía sau. Nó cứ thế mà chạy nhanh hơn để người ta không thấy sự phẫn nộ và tức giận trong nó lúc này nếu như bình thường nó sẽ chạy ngay tới sân bóng rổ để xả hết mọi chuyện lên đó nhưng giờ thì không thể tại ai mà nó không thể chứ nó thậm chí còn không biết phải làm gì, nó chạy mà không có cảm giác đau đớn ở chân có lẽ vì sự tổn thương trong lòng nó nặng hơn bất cứ nỗi đau thể xác nào, nó chạy vụt qua Bạch mà không hề hay biết nhưng rồi nó bị anh kéo ngược trở lại
- em đi đâu vậy không thấy chân mình đang chảy máu à
- anh cũng giống họ định đến để trách em sao
Anh im lặng 1 lát rồi mới nói tiếp
- không anh đến để xin lỗi em về chuyện ngày hôm nay qua còn giờ thì ngồi yên đây để anh băng lại vết thương cho em đã
Anh nói xong đẩy con nhỏ ngồi xuống ghế đá rồi vô trong lấy hộp đồ y tế ra ngồi xuống thay băng cho con nhỏ cả hai im lặng hồi lâu thì nó lên tiếng
- anh biết chuyện đoạn video đúng chứ
- ừ
- vậy sao anh không nói hay hỏi gì
- nếu muốn nói thì em đã nói rồi sao anh phải hỏi
- anh cũng giống họ nghĩ là em sai ư
- không anh ở đây chỉ để nói rằng dù em làm điều gì thì anh tin nó đều có lí do
- cảm ơn vì anh là người duy nhất tin em
- không cần phải cảm ơn vì đó là sự thật
- nực cười thật cái sự thật mà anh nói lại chẳng bao giờ được biết đến cái mà con người ta nhìn vào chỉ là những thứ đã hiển hiện ngoài kia
Con nhỏ nói mà những giọt nước mắt cứ trực chờ ở khóe mắt nhưng cứ ứ đọng ở đó không trào ra khi con nhỏ không cho phép
- em muốn khóc thì cứ khóc đi
- không sao em phải khóc chứ em đâu làm gì sai
- phải nhưng anh biết đó chỉ là cái cớ thôi Vinh à em chỉ đang cố cho mọi người thấy em là một cô gái mạnh mẽ nhưng lại càng chứng tỏ em là người yếu đuối
Nó nắm tịt mắt lại mà nói để nước mắt không tuôn ra
-tại sao chứ tại sao em không sai nhưng lại là người phải khóc chứ anh nói đúng em thật muốn khóc nhưng cũng không muốn để người ta thấy em là kẻ yếu đuối nhưng không thể nào thực hiện được 2 việc đó cùng lúc
- có chứ
- sao
Anh băng bó chân cho nó xong rồi ngồi xuống bên cạnh nó
- anh nói là có chỉ cần cho anh chút thời gian thôi
Nói rồi anh lôi điện thoại ra bấm bấm gì đó 1 lát sau thì nói to lên
- có rồi
- có gì
- nơi có thể để em khóc mà không ai biết em đang khóc
- có thật ư
- anh không nói đùa em đâu à mà trước khi đi anh hỏi em điều này em có sợ bụ cảm không
-không
- mà em cũng đừng lo anh sẽ không để em bị cảm đâu
Nói rồi anh cõng nó ra xe của mình
- giờ sẽ đi đâu
- đến nơi có mưa
Vy được Lâm bế đến phòng y tế sau khi ở lại đó 1 lát cậu ta định đi thì tay cậu ta bị Vy nắm lại
- làm ơn đừng bỏ lại tôi một mình
Lâm kéo tay ra khỏi tay Vy
- ra là đúng như Vinh nói cô chỉ giả ngất cô nói đừng bỏ lại cô 1 mình sao chẳng ai bỏ lại cô hết vì cô vốn dĩ chỉ có 1 mình
- ban nãy cậu cũng tin Vinh sai mà
- không tôi chưa bao giờ nghĩ cô ấy sai chỉ là tôi muốn cô ấy giải thích rõ cho mọi người hiểu mà thôi cô nên đi đi nơi thế này không thuộc về cô đâu
Nói xong Lâm cũng tới phòng của Trung cùng những người khác. Nam lên tiếng đầu tiên làm phá vỡ sự yên lặng khác thường nơi đây
- chắc chắn đã có gì đó xảy ra nếu không Vinh sẽ không bao giờ giận dữ đến vậy
Tuấn đang thương xót chiếc điện thoại
- nhưng rốt cuộc điều gì đã xảy ra
Đang xem chăm chú vào màn hình máy tính Lâm bỗng kêu lên
- mọi người lại đây xem này
Nghe được câu gọi cả 3 người kia chạy lại
- có chuyện gì
- có cái này lạ lắm
Lâm vừa kéo con chuột vừa chỉ vào 1 góc của màn hình
- ở 1'25s chiếc túi đựng nước vẫn trên tay Vinh nhưng 1'27s thì nó lại nằm ở góc phải cánh cửa Vinh không hề ném nó đi vậy tại sao nó nằm ở đó không phải lạ lắm sao
- không lẽ là video bị cắt chắc chắn trong phần cắt có thứ gì đó liên quan đến sự tức giận của Vinh
Vừa nghe được Nam nói vậy Trung liền giật lấy con chuột mở vào 1 tệp khác để xem
- gì vậy sao cậu lại có được video ở các phòng mà hình như là không lắp camera kia mà
- tôi cho lắp camera ẩn ở tất cả mọi nơi từ sau khi cô ta bị đinh đâm mà đoạn video đó ở phòng nào và từ bao giờ vậy
- nhìn vào video có lẽ là chiều hôm qua ở phòng chờ bóng rổ
Khi đoạn video ấy được mở ra tất cả ai cũng sững sờ không thể tin vào tai mình được nữa, họ không ngờ được 1 người như Vy lại làm ra được những chuyện này giờ thì đã có thể giải thích cho mọi chuyện rằng Vy luôn là người biết mọi việc trước tiên, xử lý cũng nhanh gọn lại luôn ngăn chặn mọi người tìm ra kẻ đứng sau. họ giờ đây đang cảm thấy hối hận vì đã nói với con nhỏ những lời đó
Con nhỏ quay người bỏ đi với cái chân đang đẫm máu nó cứ thế bước tiếp mặc kệ sự dõi theo của biết bao con người phía sau. Nó cứ thế mà chạy nhanh hơn để người ta không thấy sự phẫn nộ và tức giận trong nó lúc này nếu như bình thường nó sẽ chạy ngay tới sân bóng rổ để xả hết mọi chuyện lên đó nhưng giờ thì không thể tại ai mà nó không thể chứ nó thậm chí còn không biết phải làm gì, nó chạy mà không có cảm giác đau đớn ở chân có lẽ vì sự tổn thương trong lòng nó nặng hơn bất cứ nỗi đau thể xác nào, nó chạy vụt qua Bạch mà không hề hay biết nhưng rồi nó bị anh kéo ngược trở lại
- em đi đâu vậy không thấy chân mình đang chảy máu à
- anh cũng giống họ định đến để trách em sao
Anh im lặng lát rồi mới nói tiếp
- không anh đến để xin lỗi em về chuyện ngày hôm nay qua còn giờ thì ngồi yên đây để anh băng lại vết thương cho em đã
Anh nói xong đẩy con nhỏ ngồi xuống ghế đá rồi vô trong lấy hộp đồ y tế ra ngồi xuống thay băng cho con nhỏ cả hai im lặng hồi lâu thì nó lên tiếng
- anh biết chuyện đoạn video đúng chứ
- ừ
- vậy sao anh không nói hay hỏi gì
- nếu muốn nói thì em đã nói rồi sao anh phải hỏi
- anh cũng giống họ nghĩ là em sai ư
- không anh ở đây chỉ để nói rằng dù em làm điều gì thì anh tin nó đều có lí do
- cảm ơn vì anh là người duy nhất tin em
- không cần phải cảm ơn vì đó là sự thật
- nực cười thật cái sự thật mà anh nói lại chẳng bao giờ được biết đến cái mà con người ta nhìn vào chỉ là những thứ đã hiển hiện ngoài kia
Con nhỏ nói mà những giọt nước mắt cứ trực chờ ở khóe mắt nhưng cứ ứ đọng ở đó không trào ra khi con nhỏ không cho phép
- em muốn khóc thì cứ khóc đi
- không sao em phải khóc chứ em đâu làm gì sai
- phải nhưng anh biết đó chỉ là cái cớ thôi Vinh à em chỉ đang cố cho mọi người thấy em là một cô gái mạnh mẽ nhưng lại càng chứng tỏ em là người yếu đuối
Nó nắm tịt mắt lại mà nói để nước mắt không tuôn ra
-tại sao chứ tại sao em không sai nhưng lại là người phải khóc chứ anh nói đúng em thật muốn khóc nhưng cũng không muốn để người ta thấy em là kẻ yếu đuối nhưng không thể nào thực hiện được việc đó cùng lúc
- có chứ
- sao
Anh băng bó chân cho nó xong rồi ngồi xuống bên cạnh nó
- anh nói là có chỉ cần cho anh chút thời gian thôi
Nói rồi anh lôi điện thoại ra bấm bấm gì đó lát sau thì nói to lên
- có rồi
- có gì
- nơi có thể để em khóc mà không ai biết em đang khóc
- có thật ư
- anh không nói đùa em đâu à mà trước khi đi anh hỏi em điều này em có sợ bụ cảm không
-không
- mà em cũng đừng lo anh sẽ không để em bị cảm đâu
Nói rồi anh cõng nó ra xe của mình
- giờ sẽ đi đâu
- đến nơi có mưa
Vy được Lâm bế đến phòng y tế sau khi ở lại đó lát cậu ta định đi thì tay cậu ta bị Vy nắm lại
- làm ơn đừng bỏ lại tôi một mình
Lâm kéo tay ra khỏi tay Vy
- ra là đúng như Vinh nói cô chỉ giả ngất cô nói đừng bỏ lại cô mình sao chẳng ai bỏ lại cô hết vì cô vốn dĩ chỉ có mình
- ban nãy cậu cũng tin Vinh sai mà
- không tôi chưa bao giờ nghĩ cô ấy sai chỉ là tôi muốn cô ấy giải thích rõ cho mọi người hiểu mà thôi cô nên đi đi nơi thế này không thuộc về cô đâu
Nói xong Lâm cũng tới phòng của Trung cùng những người khác. Nam lên tiếng đầu tiên làm phá vỡ sự yên lặng khác thường nơi đây
- chắc chắn đã có gì đó xảy ra nếu không Vinh sẽ không bao giờ giận dữ đến vậy
Tuấn đang thương xót chiếc điện thoại
- nhưng rốt cuộc điều gì đã xảy ra
Đang xem chăm chú vào màn hình máy tính Lâm bỗng kêu lên
- mọi người lại đây xem này
Nghe được câu gọi cả người kia chạy lại
- có chuyện gì
- có cái này lạ lắm
Lâm vừa kéo con chuột vừa chỉ vào góc của màn hình
- ở 's chiếc túi đựng nước vẫn trên tay Vinh nhưng 's thì nó lại nằm ở góc phải cánh cửa Vinh không hề ném nó đi vậy tại sao nó nằm ở đó không phải lạ lắm sao
- không lẽ là video bị cắt chắc chắn trong phần cắt có thứ gì đó liên quan đến sự tức giận của Vinh
Vừa nghe được Nam nói vậy Trung liền giật lấy con chuột mở vào tệp khác để xem
- gì vậy sao cậu lại có được video ở các phòng mà hình như là không lắp camera kia mà
- tôi cho lắp camera ẩn ở tất cả mọi nơi từ sau khi cô ta bị đinh đâm mà đoạn video đó ở phòng nào và từ bao giờ vậy
- nhìn vào video có lẽ là chiều hôm qua ở phòng chờ bóng rổ
Khi đoạn video ấy được mở ra tất cả ai cũng sững sờ không thể tin vào tai mình được nữa, họ không ngờ được người như Vy lại làm ra được những chuyện này giờ thì đã có thể giải thích cho mọi chuyện rằng Vy luôn là người biết mọi việc trước tiên, xử lý cũng nhanh gọn lại luôn ngăn chặn mọi người tìm ra kẻ đứng sau. họ giờ đây đang cảm thấy hối hận vì đã nói với con nhỏ những lời đó