|Sau phần giới thiệu của thầy chủ nhiệm về Diland,cậu ấy đi xuống cái bàn gần chỗ nó mà ngồi.Mọi người đang định lấy tập vở ra học tiết 2 thì thầy lại nói tiếp
-Vẫn còn 1 học sinh nữa chuyển đến lớp ta
-còn sao
Một người trong lớp ngạc nhiên mà thốt lên
-Phải.Là 1 bạn nữ
Nghe vậy đám con trai lại rú ầm hết cả lên.Sau tiếng hò gọi của đám người trong lớp,cô gái đó bước vào
-chào mọi người.Tôi tên Hà Tiểu Mỹ.Rất vui vì được chuyển đến lớp này và làm quen với mọi người,có gì không hiểu mong mọi người chỉ bảo
Một lần nữa con nhỏ lại được thoát cái ghế là nữ độc tôn trong lớp.Nhìn cách ăn mặc cũng biết cô ấy là con nhà danh giá,có vị thế trong xã hội,cô ta mang 1 vẻ đẹp tự nhiên giống thiên thần nhưng sao con nhỏ lại cảm thấy từ ánh mắt và nụ cười ấy mang chút ác quỷ.Tiểu Mỹ nhanh chóng bước đến cái bàn phía trước con nhỏ mà ngồi.Với cái tính thân thiện vui vẻ lại thêm khoản lịch sự,con nhỏ vỗ vai Tiểu Mỹ để làm quan.Đợi cô ấy quay xuống,con nhỏ nói
-Chào cậu.Tôi là Triệu Tuyết Vinh
Đáp lại sự hòa đồng của con nhỏ,cô ta chỉ nói 1 tiếng cụt ngủm
-Chào
Rồi quay đi luôn khiến con nhỏ có chút bực bội nhưng rồi nó lại nhận thấy khuôn mặt này có chút quen quen nhưng chẳng thể nhớ nổi là giống ai.Suy nghĩ ấy của con nhỏ biến mất khi tiếng chuông tiết 2 reo lên.Buoir sáng hôm ấy con nhỏ bị phạt đứng ngoài cửa cả buổi vì soạn sai thời khóa biểu,lịch học bị đổi nhưng chẳng ai trong số họ báo cho nó 1 câu.Cũng phải thôi,giữa nó và bọn họ bây giờ là kẻ thù,nó quay trở lại đây cũng là để trả giá cho những gì nó gây ra.Chỉ có mình Diland cứ hết tiết là chạy ra hỏi han nó,mua nước cho nó đủ kiểu .Khi chuông báo hết tiết 5 kết thúc là lúc 2 chân 2 tay nó mỏi rã rời,chồng sách trên tay nó đổ ụp xuống đất,nó ngồi trượt dài xuống sàn.Khi nó đang cố đứng dậy thì có 1 cánh tay đưa ra trước mặt
-Đưa tay cho anh
Nó ngửng mặt lên thì ra là Tiểu Bạch.Nó đưa tay ra để anh kéo nó đứng dậy
-Em cảm ơn
-Em đi học lại anh vui lắm
Nó chỉ cười trừ sau câu nói của anh
-Mà sao mới đi học đã bị phạt đứng thế này
Nó cúi phủi đồ rồi nhặt đống sách lên
-Em soạn sai thời khóa biểu nên bị phạt đứng
-Không ai báo cho em thay đổi lịch sao?
-Không.Tại sáng nay em mới quay lại trường
Lúc nó vừa đứng dậy thì Diland chạy ra
-Cậu sao thế
-Tôi làm rơi đồ thôi
-Ô cậu bạn người nước ngoài này,cậu cũng tới đây học sao?
-À.Là anh.Phải,tôi tới học chung với Vinh
-Hai người thân thiết thật đó.Lúc nào cũng dính lấy nhau nghe.
Nghe anh ta nói vậy,Diland choàng tay qua cổ con nhỏ
-Dĩ nhiên rồi.Vinh ở đâu tôi ở đó
-Nè,bỏ tay ra.Tôi sắp nghẹn chết rồi
Đúng lúc ấy Tiểu Mỹ từ trong lớp chạy ra ôm lấy Tiểu Bạch
-Anh trai,tới thăm em hả?
Tiểu Bạch xoa đầu cô ta
-Thăm hỏi gì!Anh tới kiểm tra em đây.Sao?Buổi đầu đi học thế nào rồi?
-Ổn cả mà
Thấy con nhỏ và Diland đứng đơ ra chẳng hiểu gì thì anh mới nói
-Phải rồi,để anh giới thiệu.Đây là Tiểu Mỹ -em gái anh còn đây là Vinh – học cùng lớp với em đấy
Bấy giờ con nhỏ mới vỡ lẽ ra.
-À,thì ra là em gái của anh.Chẳng trách em thấy quen đến vậy,giờ để ý mới thấy 2 người giống nhau thật
Đúng lúc đấy trên loa báo
-Học sinh Diland Soap trở về kí túc xá để nhận phòng
-Cậu đi đi kẻo thầy lại đợi
-Ừ.Vậy tôi đi trước,gặp lại cậu sau
Diland vừa mới đi thì Tiểu Mỹ quay qua ôm chầm lấy con nhỏ,thái độ thay đổi hoàn toàn so với lúc nãy ở trong lớp.Trước mặt con nhỏ bây giờ là 1 cô gái thân thiện hiền lành
-Chào cậu.Tôi là Tiểu Mỹ,em gái Tiểu Bạch
Con nhỏ chẳng thể nói được gì vì sự thay đổi đột ngột này.Rồi bỗng nhiên cô ta ghé sát vào tai con nhỏ mà nói
-Lát nữa gặp cậu ở quán cà phê đối diện cổng trường
Đó là 1 lời mời nhưng sao lại khó nghe đến vậy.Cô ta không đợi con nhỏ đồng ý mà quay ra nói với anh trai
-Em có việc bận,em đi trước nha
Rồi đi luôn.Nhận thấy cô gái này thực sự không dễ đoán,càng không phải người tầm thường nên con nhỏ định tránh xa nhưng rồi vẫn quyết định đi.Vừa đi nó vừa nghĩ
-Rốt cuộc là có chuyện gì mà phải hẹn ở ngoài trường.Sao không hẹn ở canteen trường.Đang mải nghĩ vừa bước 1 chân qua cánh cổng trường thì có vô vàn chiếc máy quay đang chĩa vào nó,hàng loạt chiếc máy ảnh thì nháy liên hồi,rất đông người vây kín lấy nó mà đặt câu hỏi
-Em có phải là Triệu Tuyết Vinh của lớp đặc cách?
-Ba em có phải là Triệu Nam Khương – người từng dính nghi án là có liên quan tới vụ buôn lậu gỗ quý giá trị lên đến chục tỉ đồng gây xôn xao cả nước?
-Theo nguồn tin cho hay ba em mới bị tai nạn ở công trường nước ngoài.Liệu có phải do công trình rút ruột nên mới có tai nạn xảy ra?
-Liệu đó có phải là 1 vụ trả thù ác ý?
……………………….
Con nhỏ đang choáng váng trước những câu hỏi của đám kí giả như đang cầm dao đâm thẳng vào người nó.Bọn họ thi nhau hỏi chen lấn,xô đẩy khiến nó ngã quỵ ngay tại đó.Diland vừa bước ra khỏi kí túc xá thấy ngoài đó ồn ào nên chạy ra.4 người kia nhìn thấy con nhỏ đang bị dồn dập trong đám đông nên chạy ra trước.Lâm đưa tay định kéo con nhỏ đi thì bị Diland gạt ra.Cậu kéo con nhỏ ra khỏi đám đông rồi yêu cầu bảo vệ đóng cổng trường lại.con nhỏ đã rất hoảng loạn,chẳng biết làm gì ngoài việc đi theo những bước đỡ của Diland .Nó cứ thế bước qua 4 người kia và đương nhiên có cả Trung,nó để lại đó 1 ánh nhìn thất vọng,buộc tội xe lẫn cả chút u buồn sầu não
|Sau phần giới thiệu của thầy chủ nhiệm về Diland,cậu ấy đi xuống cái bàn gần chỗ nó mà ngồi.Mọi người đang định lấy tập vở ra học tiết thì thầy lại nói tiếp
-Vẫn còn học sinh nữa chuyển đến lớp ta
-còn sao
Một người trong lớp ngạc nhiên mà thốt lên
-Phải.Là bạn nữ
Nghe vậy đám con trai lại rú ầm hết cả lên.Sau tiếng hò gọi của đám người trong lớp,cô gái đó bước vào
-chào mọi người.Tôi tên Hà Tiểu Mỹ.Rất vui vì được chuyển đến lớp này và làm quen với mọi người,có gì không hiểu mong mọi người chỉ bảo
Một lần nữa con nhỏ lại được thoát cái ghế là nữ độc tôn trong lớp.Nhìn cách ăn mặc cũng biết cô ấy là con nhà danh giá,có vị thế trong xã hội,cô ta mang vẻ đẹp tự nhiên giống thiên thần nhưng sao con nhỏ lại cảm thấy từ ánh mắt và nụ cười ấy mang chút ác quỷ.Tiểu Mỹ nhanh chóng bước đến cái bàn phía trước con nhỏ mà ngồi.Với cái tính thân thiện vui vẻ lại thêm khoản lịch sự,con nhỏ vỗ vai Tiểu Mỹ để làm quan.Đợi cô ấy quay xuống,con nhỏ nói
-Chào cậu.Tôi là Triệu Tuyết Vinh
Đáp lại sự hòa đồng của con nhỏ,cô ta chỉ nói tiếng cụt ngủm
-Chào
Rồi quay đi luôn khiến con nhỏ có chút bực bội nhưng rồi nó lại nhận thấy khuôn mặt này có chút quen quen nhưng chẳng thể nhớ nổi là giống ai.Suy nghĩ ấy của con nhỏ biến mất khi tiếng chuông tiết reo lên.Buoir sáng hôm ấy con nhỏ bị phạt đứng ngoài cửa cả buổi vì soạn sai thời khóa biểu,lịch học bị đổi nhưng chẳng ai trong số họ báo cho nó câu.Cũng phải thôi,giữa nó và bọn họ bây giờ là kẻ thù,nó quay trở lại đây cũng là để trả giá cho những gì nó gây ra.Chỉ có mình Diland cứ hết tiết là chạy ra hỏi han nó,mua nước cho nó đủ kiểu .Khi chuông báo hết tiết kết thúc là lúc chân tay nó mỏi rã rời,chồng sách trên tay nó đổ ụp xuống đất,nó ngồi trượt dài xuống sàn.Khi nó đang cố đứng dậy thì có cánh tay đưa ra trước mặt
-Đưa tay cho anh
Nó ngửng mặt lên thì ra là Tiểu Bạch.Nó đưa tay ra để anh kéo nó đứng dậy
-Em cảm ơn
-Em đi học lại anh vui lắm
Nó chỉ cười trừ sau câu nói của anh
-Mà sao mới đi học đã bị phạt đứng thế này
Nó cúi phủi đồ rồi nhặt đống sách lên
-Em soạn sai thời khóa biểu nên bị phạt đứng
-Không ai báo cho em thay đổi lịch sao?
-Không.Tại sáng nay em mới quay lại trường
Lúc nó vừa đứng dậy thì Diland chạy ra
-Cậu sao thế
-Tôi làm rơi đồ thôi
-Ô cậu bạn người nước ngoài này,cậu cũng tới đây học sao?
-À.Là anh.Phải,tôi tới học chung với Vinh
-Hai người thân thiết thật đó.Lúc nào cũng dính lấy nhau nghe.
Nghe anh ta nói vậy,Diland choàng tay qua cổ con nhỏ
-Dĩ nhiên rồi.Vinh ở đâu tôi ở đó
-Nè,bỏ tay ra.Tôi sắp nghẹn chết rồi
Đúng lúc ấy Tiểu Mỹ từ trong lớp chạy ra ôm lấy Tiểu Bạch
-Anh trai,tới thăm em hả?
Tiểu Bạch xoa đầu cô ta
-Thăm hỏi gì!Anh tới kiểm tra em đây.Sao?Buổi đầu đi học thế nào rồi?
-Ổn cả mà
Thấy con nhỏ và Diland đứng đơ ra chẳng hiểu gì thì anh mới nói
-Phải rồi,để anh giới thiệu.Đây là Tiểu Mỹ -em gái anh còn đây là Vinh – học cùng lớp với em đấy
Bấy giờ con nhỏ mới vỡ lẽ ra.
-À,thì ra là em gái của anh.Chẳng trách em thấy quen đến vậy,giờ để ý mới thấy người giống nhau thật
Đúng lúc đấy trên loa báo
-Học sinh Diland Soap trở về kí túc xá để nhận phòng
-Cậu đi đi kẻo thầy lại đợi
-Ừ.Vậy tôi đi trước,gặp lại cậu sau
Diland vừa mới đi thì Tiểu Mỹ quay qua ôm chầm lấy con nhỏ,thái độ thay đổi hoàn toàn so với lúc nãy ở trong lớp.Trước mặt con nhỏ bây giờ là cô gái thân thiện hiền lành
-Chào cậu.Tôi là Tiểu Mỹ,em gái Tiểu Bạch
Con nhỏ chẳng thể nói được gì vì sự thay đổi đột ngột này.Rồi bỗng nhiên cô ta ghé sát vào tai con nhỏ mà nói
-Lát nữa gặp cậu ở quán cà phê đối diện cổng trường
Đó là lời mời nhưng sao lại khó nghe đến vậy.Cô ta không đợi con nhỏ đồng ý mà quay ra nói với anh trai
-Em có việc bận,em đi trước nha
Rồi đi luôn.Nhận thấy cô gái này thực sự không dễ đoán,càng không phải người tầm thường nên con nhỏ định tránh xa nhưng rồi vẫn quyết định đi.Vừa đi nó vừa nghĩ
-Rốt cuộc là có chuyện gì mà phải hẹn ở ngoài trường.Sao không hẹn ở canteen trường.Đang mải nghĩ vừa bước chân qua cánh cổng trường thì có vô vàn chiếc máy quay đang chĩa vào nó,hàng loạt chiếc máy ảnh thì nháy liên hồi,rất đông người vây kín lấy nó mà đặt câu hỏi
-Em có phải là Triệu Tuyết Vinh của lớp đặc cách?
-Ba em có phải là Triệu Nam Khương – người từng dính nghi án là có liên quan tới vụ buôn lậu gỗ quý giá trị lên đến chục tỉ đồng gây xôn xao cả nước?
-Theo nguồn tin cho hay ba em mới bị tai nạn ở công trường nước ngoài.Liệu có phải do công trình rút ruột nên mới có tai nạn xảy ra?
-Liệu đó có phải là vụ trả thù ác ý?
……………………….
Con nhỏ đang choáng váng trước những câu hỏi của đám kí giả như đang cầm dao đâm thẳng vào người nó.Bọn họ thi nhau hỏi chen lấn,xô đẩy khiến nó ngã quỵ ngay tại đó.Diland vừa bước ra khỏi kí túc xá thấy ngoài đó ồn ào nên chạy ra. người kia nhìn thấy con nhỏ đang bị dồn dập trong đám đông nên chạy ra trước.Lâm đưa tay định kéo con nhỏ đi thì bị Diland gạt ra.Cậu kéo con nhỏ ra khỏi đám đông rồi yêu cầu bảo vệ đóng cổng trường lại.con nhỏ đã rất hoảng loạn,chẳng biết làm gì ngoài việc đi theo những bước đỡ của Diland .Nó cứ thế bước qua người kia và đương nhiên có cả Trung,nó để lại đó ánh nhìn thất vọng,buộc tội xe lẫn cả chút u buồn sầu não