Tiểu Mỹ bước vào với cái điệu cười khinh khỉnh trên môi
- nghe nói là cô tìm tôi
Nó ngồi dậy khỏi giường bệnh
- Diland cậu đi trước có được không tôi muốn nói chuyện riêng với Tiểu Mỹ
- tôi
- làm ơn đi tôi hứa sẽ trả lời hết những câu hỏi của cậu sau được chứ
Nghe con nhỏ nói vậy nên Diland đành ra ngoài
- rồi giờ cô muốn hỏi gì đây
- chuyện lần này
- là do tôi
Con nhỏ chưa kịp hỏi hết câu thì đã nhận được câu trả lời dù đã biết trước kết quả nhưng nghe được câu trả lời đó thật là đau lòng mà
- vậy cô thấy món quà cô tặng tôi đã đủ lớn chưa
- đối với một người như cô thì tôi nghĩ nó chưa xứng đáng
Nó tức giận bước lại gần chỗ Tiểu Mỹ
- vậy cô còn định tiếp tục chuyện này đến khi nào nữa đây rốt cuộc tôi và cô đã có hiểu lầm gì mà phải để mọi chuyện đến nông nỗi này
Con nhỏ vừa lay tay áo của Tiểu Mỹ vừa nói,nhưng đáp lại Tiểu Mỹ hất mạnh tay nó ra
- hiểu lầm sao đó mà là hiểu lầm à đồ sảo biện trơ trẽn
- cô nói gì vậy hả
- tôi nói cô trơ trẽn đó thì đã sao nào dùng những từ đó đối với người chỉ biết đi ve vãn quyến rũ đàn ông như cô còn là nhẹ đấy
- cô
Con nhỏ tức giận giơ tay lên tát mạnh một cái vì từ trước đến nay nó chưa từng bị ai xúc phạm hay lăng mạ như thế nó tức giận đến mức không thể kiềm chế bản thân. Nhưng người nhận cái tát ấy không phải là Tiểu Mỹ mà là Tiểu Bạch. Khi tát xong cả nó và Tiểu Mỹ đều bất ngờ khi Tiểu Bạch kéo em gái ra và nhận thay một cái tát
- anh làm gì ở đây vậy mặt anh
- anh không sao
- em xin lỗi em
- không cần phải xin lỗi cái tát này anh đáng phải nhận vì không dạy bảo đứa em này thật tốt để nó về đây gây ra bao rắc rối
- anh hai anh nói gì vậy chứ em đã làm gì sai nào
- em im đi anh chưa có hỏi em
Tiểu Mỹ ngậm ngùi im lặng đứng ở đó
- anh thay mặt đứa em gái này xin lỗi em có lẽ vì nó được nuông chiều từ nhỏ nên nó hành động mà suy nghĩ không
- em
- anh hai em chẳng làm gì sai hết anh không phải cúi đầu mà cầu xin trước loại người này đúng như chị Thái Hân nói anh bị cô ta làm cho mê muội rồi
Anh nghe vậy tức giận gằn giọng mà quát lên
- Tiểu Mỹ rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra Thái Hân đã reo rắc vào đầu emm những gì mà em lại bỏ ngang việc du học chạy về đây để rồi gây ra mọi chuyện thế này
- chị ấy nói anh vì cô ta mà bỏ rơi chị ấy thậm chí anh còn đưa cô ta đến đêm vũ hội thường niên khiến chị ấy mất mặt nên em muốn về đây để xem cô ta là cái đuôi hồ li của cô ta lòi ra
- cô ấy thật sự đã nói những lời đó vs em sao em chỉ nghe từ phía cô ấy mà quay trở về đây chất vấn anh thế này à sao em không hỏi cô ấy xem người đưa ra quyết định chấm dứt mqh này là ai sao em không hỏi người mà cô ấy đi đến đêm vũ hội ấy là ai thử hỏi xem cô ấy làm những chuyện dó có từng nghĩ đến cảm nhận của anh hay không
- anh nói gì vậy chị ấy sao có thể làm như thế dù sao mqh này cũng là do mẹ sắp xếp mà
- phải vì do mẹ sắp xếp nên cho dù ngay từ đầu cả hai chẳng hề có tình cảm nhưng anh vẫn cố gắng để mẹ vui cho tới khi cô ấy dẫn 1 người khác tới trước mặt anh mà nhờ anh rằng chấm dứt mqh này nhưng lại không để cho mọi người hay điều đó anh mới thật sự hiểu ra 1 điều rằng từ đầu tới cuối chỉ 1 mình anh cố gắng cô ấy chẳng hề làm gì hết cô ấy chưa từng nghĩ rằng sẽ để mqh đó được tiến xa hơn
- không thể nào nếu chị ấy không thích anh thì tại sao lại giận dữ như vậy chứ
- cô ấy tức giận chỉ vì thấy đồ của mình bị cướp mất mà thôi và em đang tự biến mình trở thành cái công cụ để cô ấy trút bỏ sự tức giận mà thôi
-vậy còn chuyện giữa anh với Vinh
- anh coi cô ấy như em gái như 1 người bạn dẫn cô ấy tới đó giải tỏa tâm lý vì hôm đó cô ấy đang buồn mà thôi
Nghe được hết mọi chuyện từ người anh trai Tiểu Mỹ như hiểu ra mọi chuyện cô ấy ấp úng nói
- em xin lỗi
- không người em cần xin lỗi không phải là anh mà là Vinh kìa
Tiểu Mỹ quay sang nhìn con nhỏ đang đứng đơ người ra khi chứng kiến cuộc nói chuyện nãy giờ rõ ràng đây là cuộc nói chuyện giữa con nhỏ với Tiểu Mỹ nhưng từ đầu tới cuối đều chỉ là hai anh em họ nói
- Vinh cho tôi xin lỗi vì đã gây ra rắc rối cho cậu tha lỗi cho tôi nha
Thấy con nhỏ im lặng Tiểu Bạch nói vào
- em nể mặt anh bỏ qua cho con nhỏ 1 lần có được không anh không muốn con nhỏ giống Thiên Vy phải rời đi mà không thể nói tiếng nào
- em không nhỏ nhen như thế đâu dù sao đi nữa anh cũng là ân nhân của em em coi anh như anh trai lời anh nói sao em lại không nghe được chứ
- vậy là em chịu bỏ qua rồi hả
- dĩ nhiên cô ấy cũng chỉ vì thương anh trai thôi mà cũng đã nhận lỗi và còn không để chuyện hôm trước bị đăng báo nên em sẽ bỏ qua
Tiểu Mỹ nghe con nhỏ nói vậy lòng cảm thấy nhẹ nhàng hơn
- cảm ơn vì cậu đã chịu tha thứ cậu cũng giúp tôi cảm ơn Diland
- Diland?
- phải chuyện hôm trước có thể đã được đăng báo nhưng người chặn mọi chuyện lại là Diland nếu không có cậu ấy tôi không biết sẽ còn gây ra chuyện gì nữa
- là cậu ấy sao
- ừ cậu ấy thật sự là 1 người rất tốt luôn tôn trọng và âm thầm bảo vệ cậu