-em đừng nói thế chứ
Nó quay qua nhìn Trung đang đứng nghiêng người dựa vào tường
- nè cậu có thấy nổi da gà không
Cậu ta cũng khẽ lắc rồi cũng gật 1 cái
- Thấy chưa làm ơn bỏ cái cách xưng hô đó đi dùm cái
- sao cũng được bữa sáng này
Cậu ta nói rồi đưa ra 1 chiếc hộp cơm
- tôi còn chưa ngủ dậy thì bữa sáng cái nỗi gì
- hả 6h rồi mà
- bộ ở đây là phải dậy sớm lắm hả
- không nhưng mà ...
- không là được rồi vậy tôi đi ngủ tiếp đây
- vậy còn bữa sáng
- à quên không nói tôi không ăn sáng bao giờ cả cậu tự ăn đi
Nói xong nó vô luôn phòng. 8h tại sân cỏ sáng nay chúng nó có tiết giáo dục quốc phòng xui cho con nhỏ ông thầy dạy môn này vốn không ưa con gái nên mới được phân vào lớp đặc cách nay nó lại xuất hiện làm thành cái gai trong mắt ông. Ông đi kiểm hàng 1 lượt rồi dừng lại đúng chỗ nó
- nè cô
- dạ
- vô nhà kho lấy thùng lựu đạn ra đây
-một mình em ý ạ làm sao mình em có thể bê được cơ
- thế không lẽ tôi đi cùng cô
- dạ không em đi được ạ
Nói xong nó mau chóng rời khỏi hàng cầm chùm chìa khóa kho trên tay tiến về phía nhà kho. Lúc nó vừa vật nài bê được thùng lựu đạn ra đến cửa thì Tuấn tiến lại gần dành lấy
- để tôi bê hộ cậu rồi tự bê luôn
Con nhỏ khóa cửa rồi cũng đi theo sau Tuấn
- các cậu cũng hành động nhanh gớm nhờ tôi còn chưa định bắt đầu cơ mà
- sao à cái này là tôi giúp thiệt tình ông thầy đấy ở trường này nổi tiếng là ghét con gái nên chỉ định ra giúp chút thôi
- vậy thì cảm ơn không ngờ cũng có ngày cậu lại chịu giúp tôi thiệt tình cơ đấy
Không may cho nó lúc Tuấn cầm vào hộ nó bị ông phát hiện nên bị phạt chạy 3 vòng quanh sân,nó làm sai nên đâu thể cãi lại đành phải làm theo,nhưng cái tật không ăn sáng của nó hại nó rồi chạy được nửa vòng đã mệt lử cả ra đâu còn sức mà chạy tiếp đang trong cơn đói khát 1 chai nước xuất hiện khiến nó tỉnh cả người
- cảm ơn nha
- thấy chưa sáng nay nghe anh ăn sáng thì đâu đến mức thế này
Nó đang ngậm ngụm nước trong miệng bỗng phun hết ra người Nam
- là cậu hả
Cái tên mỹ nam ưa sạch đó bắt đầu cau mày
- em làm cái gì vậy hả bẩn hết cả áo rồi
- xin lỗi nha ai bảo cậu xuất hiện đột ngột thế
- thôi em chạy tiếp đi anh đi thay đồ đây
Nói xong cậu ta đi mất hút bỏ lại con nhỏ đứng đó cười ngặt nghẽo. Đến giờ nghỉ giải lao Trung đi ngang qua trước mặt con nhỏ rồi ném cho nó cái bánh mì
- ăn đi không có thuốc độc đâu mà sợ
- cậu mà cứ ăn nói thế này thì cuộc chơi này còn lâu mới kết thúc
-tôi không quan tâm vì vốn dĩ đâu có liên quan tới tôi
-à vậy cái này là gì
Nó vừa nói vừa đưa cái bánh mì lên rồi hỏi
- hối lộ đấy tí về dọn hộ cái phòng
- nè bộ tôi là giúp việc của cậu à
- nếu muốn thế thì cứ coi thế cũng được
nó tức giận không thể nói nên lời nó đứng dậy đem cái bánh mì qua chỗ Vân khải ném cái bánh cho cậu ta
- nè cho cậu đấy
- cho tôi
- ờ
xong nó đi thẳng không thèm quay đầu lại nó đâu biết rằng có 1 người vẫn nhìn theo hành động của nó. Chỉ có Khải đứng đó chẳng hiểu chuyện gì tại sao mỗi lần con nhỏ bị bắt nạt lại tìm đến cậu ta
_____________
Xin lỗi lần sau mình sẽ không đặt tên chương nữa mà chỉ đặt