Sau khi tắm rửa,nó cảm thấy đỡ hơn một chút về cơn ác mộng kia. Mặc quần Áo bước ra, trời vẫn còn mưa,Bảo Hoàng trầm mặc ngồi trên giường, thấy nó bước ra:"A, Rinna, em xong rồi sao? Thấy ổn hơn không? "
"Tôi ổn rồi, cảm ơn Anh"....nó ngập ngừng"có thể phiền Anh một chút kể về quá khứ bị mất của tôi không? "
"Ừm, một lần anh ở Anh quốc không may đụng trúng người. Sau đó em bị mất trí nhớ. Bất quá, gay nên hoạ thì phải chịu nên anh gọi bác sĩ tư nhân để tiện chữa trị. Một thời gian sau em dần hồi phục nhưng chỉ nhớ được tên mình là Rinna, căn bệnh mất trí nhớ tạm thời này lâu lâu sẽ tái phát... "
Nó khẽ thở dài, thật sự chẳng có chút ấn tượng gì, đầu óc bắt đầu mê man bất tỉnh.
Thấy nó gục xuống giường do tác dụng phụ của mê dược anh tiêm, Bảo Hoàng đặt cô ngay ngắn trên giường,ánh mắt xẹt qua vẻ áy náy tội loo nhưng rất nhanh bị che lấp:
"Đáng tiếc, em chỉ là công cụ giúp tôi trả thù. Nếu thuận lợi, tôi sẽ không ngược đãi em đâu... "
Về phần Hàn Du, hắn không ngừng lùng khắp nơi tìm nó, trong đêm mưa gió, hắn trở về nhà trong bộ dạng ướt sũng, bỗng thấy trên bàn có thiếp mời, hắn mệt mỏi, cầm lên lướt qua.
Đệ Bảo Hoàng? Chẳng phải con trai của Đệ Tỉu sao? Anh ta mời hắn đến lễ đính hôn? Có mục đích gì chứ?
Rinna? Người mà anh ta đính hôn hắn cũng không quen, vậy việc này tuyệt đối không đơn giản...
~~~~~~~tại lễ đính hôn- nhà hàng Sea Love~~~
Hàn Du cùng Long Ca mặc vest đen bước vào, vẻ mặt họ nhàn nhạt, lạnh lùng mang theo tia cảnh giác.
Bảo Hoàng có ý như vậy,mời cả hắn lẫn Long ca, bọn họ đâu thể phụ ý tốt của anh ta chứ.
Đại sảnh khách khứa đông đúc đều phải nhường đường chi hai người đi qua. Thế lực của họ ai mà không biết, không dám khinh thường.
Buổi lễ bắt đầu, Bảo Hoàng bước lên, vẻ mặt ngạo nghễ như người đã nắm chặt phần thắng, lia mắt nhìn Hàn Du rồi qua Long Ca, khoé môi nhấc lên nụ cười có ý mỉa mai, nói khẽ:
"Hai tên khốn, lần này phần thắng thuộc về Bảo Hoàng tao rồi, ha ha"
Sau đó anh ta phát biểu cảm nghĩ, một lúc lâu sau dõng dạc lớn tiếng:
"Ngay bây giờ, mời mọi người chiêm ngưỡng vợ chưa cưới của tôi:Rinna"
Nó mặc bộ đầm công chúa xinh đẹp bước lên, nhưng ít ai để ý bộ dạng vô hồn của nó. Phải, thứ mê dược nó bị tiêm vào là thứ khiến mình phải hành động theo lời người cho thuốc sai bảo, không thể kháng cự.
Hàn Du lúc này cơ thể cứng ngắc, kích động:"Minh... Minh Minh"
Hắn tức giận leo lên khán đài, cầm tay nó:"MinhMinh, em sao vậy? Có biết anh tìm em lâu lắm không? Chuyện gì xảy ra với em? "
Nó bất giác nghe thấy có tiếng nói bảo mình rút tay ra, nó liền rút mạnh tay ra khỏi Hàn Du, khuôn mặt không cảm xúc hỏi:
"Anh là ai? "
Chết tiệt, không phải nó lại mất trí đấy chứ, Bảo Hoàng, chắc chắn do anh ta gây ra...
"Bảo Hoàng, mày có mưu đồ gì? Mày làm gì cô ấy?"_hắn gầm lên
"Hàn Du à, tôi không hiểu anh nói gì, đây là Rinna, vợ chưa cưới của tôi, câu này tôi phải hỏi anh mới phải"
"Mày, thằng khốn, mày dám cướp người của tao sao? "
"Cướp người? Là anh mới đúng "
Hàn Du đã đạt đỉnh điểm của sự tức giận, hắn kéo tay nó:
"Minh Minh, theo anh về nhà"
Thế nhưng một lần nữa bị nó vùng ra, lạnh lùng:
"Tôi không quen anh, mong anh có chừng mực. Bảo Hoàng,mới là người tôi yêu"_nó nói, nhưng đay hoàn toàn là điều khiển nội tâm.
Câu nói này như một đao chí mạng trực tiếp đâm vào ngực Hàn Du khiến hắn đau nhói...
"Minh Minh, em sao có thể trở thành thế này? "
Hi,xin chào tất cả các bạn,hôm nay cho phép gia đình Minh Minh và Hàn Du cùng toàn thể các nhân vật trong "Cái đuôi ngốc,anh yêu em" gửi đến bạn đọc những lời chúc tốt đẹp nhất năm .Chúc các bạn gặp nhiều may mắn,vui vẻ,còn nữa,tiền vào như nước,làm việc gì cũng thuận lợi.Đếm tiền lì xì mỏi tay,không phải lo lắng việc gì hết.Những ai phải đối mặt với việc thi cử (thi cấp hay đại học chẳng hạn),Minh Minh tôi chúc các bạn thi thật tốt,được nhiều điểm cao. "Minh Minh,em quên cái gì đó rồi"_Hàn Du nhắc
"Quên gì ta? Em thấy đủ mà"_Minh Minh ngơ ngác
"Hàn Du sẽ thay mặt vợ chúc thêm điều nữa nha các bạn,chúc các bạn cùng toàn thể gia đình họ hàng có một sức khỏe dồi dào,làm ăn phát đạt và có năm mới ấm áp bên gia đình nha"_Hàn Du cười
"Ra là vậy,hì hì,cám ơn chồng iu"
[`(-_-)/ tác giả xin giơ tay với hai anh chị,gato đầy đầu rồi.Vâng,sau đây tác giả sẽ đưa các bạn đến thăm nhà của các nhân vật khác cùng Minh Minh và Hàn Du nhé.]
"Tính ra thì cũng phải năm rồi phải không?" (Thời điểm này các nhân vật đã trải qua năm sau nhé,nên các bạn đừng thắc mắc,coi như tác giả tặng các bạn phần kết cục trước:)))
Minh Minh cười,tay còn bế đứa con gái tuổi tên Trịnh Minh Vi.Con bé vô cùng kháu khỉnh,cũng rất quậy phá khiến bố mẹ nó phát điên lên.Còn Hàn Du nhìn vợ con mình với ánh mắt ấm áp:"Phải,đã năm...từ ngày bà gây rắc rối trong đám cưới của tôi đó bà tác giả O.O)
"Ấy,sao cậu cứ như chửi xéo tôi vậy,bất đắc dĩ thôi mà" (^^!!!!)_tác giả đổ mồ hôi,tìm cách đánh trống lảng:"Kìa,nhà Long Ca,đi thôi"
"Đánh trống lảng quá tệ,thôi,qua thì cũng qua rồi"_Minh Minh nói
Ba người đến biệt thự của Long Ca,vừa vào đến cửa đã nghe thấy tiếng hét:
"Đinh Bảo,con có nghe mẹ nói gì không,cất ngay mấy cái đó đi"
Đinh Bảo chính là con trai của Long Ca,đang học lớp ,tính nó rất,quậy còn hơn cả mẹ của nó ngày trước.Thằng bé vô cùng đẹp trai,lém lỉnh và thông minh (gen của Long ca)
"Bảo Bảo,có vẻ con rất hứng thú với "thứ đó"?"_Long Ca trầm trầm mang ý cười,cũng không để ý rằng có ba vị khách,à không,tính cả bé Minh Vi là , bị bơ ở ngoài cổng (Móa,tác giả mà cũng bị bơ,thôi ta cùng gia đình Minh Minh hóng típ đây)
"Baba,đây là cái gì,a,chắc hẳn nó sẽ giúp sản sinh ra em bé ạ?"_Đinh Bảo cười ranh mãnh,tay cầm (bcs -_-~)
Ngọc Băng thẹn chín mặt,giật lấy cái đó rồi nhanh chóng thủ tiêu:"Thằng nhóc này,bé tí mà đã...."_Lúc này cô mới để ý mấy người ngoài cổng,vội ra mở cửa.
"Mọi người...mau vào đi,thực xin lỗi,chúng tôi không để ý"_Ngọc Băng vẫn còn đỏ mặt
Chúng tôi hiểu mà,hiha_suy nghĩ của cả người lớn cùng hiện lên
Long Ca thấy có khách liền sai người đi pha trà,cười:"Xin chào,hôm nay có cơn gió nào đưa mấy vị khách quý đến thế này,ngồi đi"
Tác giả:"Hôm nay năm mới,chúng tôi đến chúc tết nhà anh,không biết có làm phiền không?"
Long ca:Không không,Long Ca tôi lúc nào cũng tiếp đón.Ngọc Băng,em tìm xem có cái hộp trong hộc bàn không,mang ra đây cho anh"
Ngọc Băng mang ra,đó là một sợi dây chuyền hình ngôi sao bằng bạc,Long ca cầm lên,chậm rãi đeo vào cổ Minh Vi:"Con dâu bé nhỏ của ta,năm mới coi như ta tặng cho con món quà này thay cho lì xì nha,cũng tại nhà con thừa tiền rồi nên ta không lì xì tiền nữa"
Tác giả nghĩ thầm:"Nhà không có gì ngoài vật chất T^T"
Hàn Du cũng tặng cho Đinh Bảo sợi dây hình mặt trăng (hai ông này ngầm đính ước cho con trẻ à -"-) sau đó họ ngồi nói chuyện vui vẻ...
Cuối giờ rồi,tất cả nhân vật xin chúc mọi người vạn sự như ý,may mắn phát tài phát lộc lần nữa nha ^^
Love