Hôm nay,nó ngồi học mà tâm hồn treo ngược cành cây,nó thẫn thờ,câu nói của bố mẹ cứ văng vẳng:"Bố mẹ cho các con mấy tháng để tìm hiểu".Chẳng phải tìm hiểu xong là cưới sao,hí hí,nó hạnh phúc quá.Nó mơ tới cảnh được làm cô dâu,mặc chiếc váy trắng tuyệt đẹp,bố sẽ dẫn nó đến chỗ hắn,đưa nó cho hắn và nói:"bố tin tưởng giao nó cho con".Hắn sẽ vén tấm màn che mặt của nó lên,trao vào tay nó chiếc nhẫn cưới,sau đó......"Ngọc Minh,em lên bảng trả bài cho cô"_Giọng bà giáo viên đầy vẻ tức giận.Nó giật thót mình,quay ánh mắt cầu cứu sang hắn,hắn vờ như không thấy.Nó hậm hực,bước lên bục giảng,bỗng thấy hắn dúi vào tay nó mẩu giấy,nó len lén xem thì thấy đáp số được viết sẵn.Nhờ tờ giấy đó mà nó lên bảng trót lọt,đỡ bị nghe cô giáo mắng.
"cám ơn cậu nha,nhờ cậu mà tớ mới thoát được"_Nó cười.
"Không có gì,lần sau chú ý một chút"_hắn nói rồi quay đi
"à chuyện hôm qua,bố mẹ nói...chúng ta...."
"thì cứ làm như họ bảo đi"_hắn thản nhiên
"HẢ?"_nó há hốc miệng
Hắn nhếch mép:"Ngậm miệng lại không ruồi bay vô đó"_sau đó đứng dậy đi ra,hắn lại bỏ tiết.
Buổi trưa,nó và hắn ngồi ăn ở căn-tin trường học,vô số ánh mắt ghen tị đổ dồn về nó,bàn tán:"ê mày nhìn kìa,con nhỏ Ngọc Minh đó có vẻ thân với Hàn Du ha!"
"Còn phải nói,tao nghe đồn họ là thanh mai trúc mã đó"_nữ sinh A
"Ồ,ganh tị quá đi,sao thằng người yêu tao không bằng một góc của Du Du nhỉ,huhu"_nữ sinh B
(lược mấy nghìn câu đậm chất GATO khác)
Nó đang ăn cơm,bỗng nhiên có một cô gái đi qua,cố tình đổ sữa lên áo nó.Nó tức giận nhìn lên,là Băng Linh lớp 11a3,nổi tiếng ăn chơi đua đòi,hiện đang làm tiểu tam gì gì đó nữa.Nó lấy khăn lau lau,còn Linh mỉa mai:"ôi,xin lỗi Minh Minh nhé,tôi không cố ý đâu,chẳng qua là nhìn thấy cậu cứ tưởng là bức tượng xấu xí nào ý chứ,haha"
Cô ta cười,rồi bỏ đi,hắn có vẻ tức giận,siết chặt tay thành hình nắm đấm.Hắn đưa nó đi mua quần áo rồi dẫn nó về luôn,nó sợ bỏ học:"Nghỉ một buổi không chết đâu,có gì mai mốt tôi nuôi,haha".Ôi,tim nó chắc chết vì hạnh phúc mất....
Chiều hôm đó,nó đi học thêm về,bỗng có một đám nữ sinh,hình như là lớp bên,bọn họ ăn mặc có vẻ hở hang,có người còn hút thuốc chặn đường nó:"mày là Ngọc Minh 11a1?"
Nó gật đầu,tự nhiên nó bị tát một cái,rất mạnh.Nó ngẩng đầu lên,người vừa tát nó là Băng Linh,lớp 11a3.Cô ta nắm tóc nó:"Nghe nói mày thích Hàn Du?"
"ừ,thì sao"_nó hỏi,lại bị tát thêm cái nữa
"thì sao à,tao cảnh cáo mày,khôn hồn thì tránh xa Du Du ra,anh ấy là của tao"_Linh nói
Nó ôm hai bên má đã đỏ hằn dấu 5 ngón tay:"anh ấy...là của tôi"
Băng Linh bắt đầu tức giận,cô ta định vung tay tát thêm cái nữa thì cổ tay bị nắm chặt:"Hàn..Hàn Du?"
Hắn xuất hiện,đẩy mạnh cô ta một cái rồi nói:"Tôi là của cô?Khi nào vậy?"
"ơ....Du à,em thích anh mà"_cô ta lắp bắp:"anh...anh không thấy em xinh hơn con kia hay sao?"
Hắn nhếch mép vẻ khinh bỉ:"Xinh....haha,chỉ là vẻ ngoài thôi,bên trong cô chẳng khác gì một con bitch,có cần tôi kể tên những thằng đàn ông từng bao cô không?
Cô ta nói không nên lời,siết chặt tay lại.Hắn nói tiếp:"Còn nữa,Minh Minh xinh hơn cô rất nhiều,bởi cô ấy trong sáng,thuần khiết...và là vợ chưa cưới của tôi,là người tôi muốn bảo vệ nhất..."_hắn ghé sát tai Băng linh,nói nhỏ:"Đừng để tôi thấy các người động vào cô ấy một lần nữa,tôi sẽ cho đám đàn em của tôi chơi cho đến khi các cô ngất đi rồi vứt xuống sông đấy,haha..."
Sau đó hắn dẫn nó đi,được một quãng,nó ngập ngừng:"Vợ...vợ chưa cưới là..là sao"
"trời hôm nay không có sao"_hắn cười_"tôi nói đúng mà"
Mặt nó bây giờ như quả cà chua chín,đỏ lựng:"người cậu muốn bảo vệ....."
Hắn cười,có nét vui:"Người tôi muốn bảo vệ...là cậu"
-----------
Hôm nay,nó ngồi học mà tâm hồn treo ngược cành cây,nó thẫn thờ,câu nói của bố mẹ cứ văng vẳng:"Bố mẹ cho các con mấy tháng để tìm hiểu".Chẳng phải tìm hiểu xong là cưới sao,hí hí,nó hạnh phúc quá.Nó mơ tới cảnh được làm cô dâu,mặc chiếc váy trắng tuyệt đẹp,bố sẽ dẫn nó đến chỗ hắn,đưa nó cho hắn và nói:"bố tin tưởng giao nó cho con".Hắn sẽ vén tấm màn che mặt của nó lên,trao vào tay nó chiếc nhẫn cưới,sau đó......"Ngọc Minh,em lên bảng trả bài cho cô"_Giọng bà giáo viên đầy vẻ tức giận.Nó giật thót mình,quay ánh mắt cầu cứu sang hắn,hắn vờ như không thấy.Nó hậm hực,bước lên bục giảng,bỗng thấy hắn dúi vào tay nó mẩu giấy,nó len lén xem thì thấy đáp số được viết sẵn.Nhờ tờ giấy đó mà nó lên bảng trót lọt,đỡ bị nghe cô giáo mắng.
"cám ơn cậu nha,nhờ cậu mà tớ mới thoát được"_Nó cười.
"Không có gì,lần sau chú ý một chút"_hắn nói rồi quay đi
"à chuyện hôm qua,bố mẹ nói...chúng ta...."
"thì cứ làm như họ bảo đi"_hắn thản nhiên
"HẢ?"_nó há hốc miệng
Hắn nhếch mép:"Ngậm miệng lại không ruồi bay vô đó"_sau đó đứng dậy đi ra,hắn lại bỏ tiết.
Buổi trưa,nó và hắn ngồi ăn ở căn-tin trường học,vô số ánh mắt ghen tị đổ dồn về nó,bàn tán:"ê mày nhìn kìa,con nhỏ Ngọc Minh đó có vẻ thân với Hàn Du ha!"
"Còn phải nói,tao nghe đồn họ là thanh mai trúc mã đó"_nữ sinh A
"Ồ,ganh tị quá đi,sao thằng người yêu tao không bằng một góc của Du Du nhỉ,huhu"_nữ sinh B
(lược mấy nghìn câu đậm chất GATO khác)
Nó đang ăn cơm,bỗng nhiên có một cô gái đi qua,cố tình đổ sữa lên áo nó.Nó tức giận nhìn lên,là Băng Linh lớp a,nổi tiếng ăn chơi đua đòi,hiện đang làm tiểu tam gì gì đó nữa.Nó lấy khăn lau lau,còn Linh mỉa mai:"ôi,xin lỗi Minh Minh nhé,tôi không cố ý đâu,chẳng qua là nhìn thấy cậu cứ tưởng là bức tượng xấu xí nào ý chứ,haha"
Cô ta cười,rồi bỏ đi,hắn có vẻ tức giận,siết chặt tay thành hình nắm đấm.Hắn đưa nó đi mua quần áo rồi dẫn nó về luôn,nó sợ bỏ học:"Nghỉ một buổi không chết đâu,có gì mai mốt tôi nuôi,haha".Ôi,tim nó chắc chết vì hạnh phúc mất....
Chiều hôm đó,nó đi học thêm về,bỗng có một đám nữ sinh,hình như là lớp bên,bọn họ ăn mặc có vẻ hở hang,có người còn hút thuốc chặn đường nó:"mày là Ngọc Minh a?"
Nó gật đầu,tự nhiên nó bị tát một cái,rất mạnh.Nó ngẩng đầu lên,người vừa tát nó là Băng Linh,lớp a.Cô ta nắm tóc nó:"Nghe nói mày thích Hàn Du?"
"ừ,thì sao"_nó hỏi,lại bị tát thêm cái nữa
"thì sao à,tao cảnh cáo mày,khôn hồn thì tránh xa Du Du ra,anh ấy là của tao"_Linh nói
Nó ôm hai bên má đã đỏ hằn dấu ngón tay:"anh ấy...là của tôi"
Băng Linh bắt đầu tức giận,cô ta định vung tay tát thêm cái nữa thì cổ tay bị nắm chặt:"Hàn..Hàn Du?"
Hắn xuất hiện,đẩy mạnh cô ta một cái rồi nói:"Tôi là của cô?Khi nào vậy?"
"ơ....Du à,em thích anh mà"_cô ta lắp bắp:"anh...anh không thấy em xinh hơn con kia hay sao?"
Hắn nhếch mép vẻ khinh bỉ:"Xinh....haha,chỉ là vẻ ngoài thôi,bên trong cô chẳng khác gì một con bitch,có cần tôi kể tên những thằng đàn ông từng bao cô không?
Cô ta nói không nên lời,siết chặt tay lại.Hắn nói tiếp:"Còn nữa,Minh Minh xinh hơn cô rất nhiều,bởi cô ấy trong sáng,thuần khiết...và là vợ chưa cưới của tôi,là người tôi muốn bảo vệ nhất..."_hắn ghé sát tai Băng linh,nói nhỏ:"Đừng để tôi thấy các người động vào cô ấy một lần nữa,tôi sẽ cho đám đàn em của tôi chơi cho đến khi các cô ngất đi rồi vứt xuống sông đấy,haha..."
Sau đó hắn dẫn nó đi,được một quãng,nó ngập ngừng:"Vợ...vợ chưa cưới là..là sao"
"trời hôm nay không có sao"_hắn cười_"tôi nói đúng mà"
Mặt nó bây giờ như quả cà chua chín,đỏ lựng:"người cậu muốn bảo vệ....."
Hắn cười,có nét vui:"Người tôi muốn bảo vệ...là cậu"
-----------