Một chiếc xe xa hoa phóng ra khỏi biệt thự, bên trong xe, giống như một gian phòng nhỏ di động, cái gì cũng có. Cố Thịnh rót cho mình một chén rượu đỏ, trên trán Cố Thịnh lộ ra một tia lười biếng, con ngươi sắc bén không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Tả Tình Duyệt, khiến cô như ngồi trên đống lửa.
Nếu là trước khi kết hôn, anh nhìn cô như vậy, tim cô nhất định sẽ đập rộn ràng, xấu hổ muốn tìm cái hang chui vào. Còn hiện tại, tim cô cũng đập nhanh, nhưng không phải bởi vì xấu hổ, mà là vì sợ hãi, ánh mắt anh làm cho cô cảm thấy rợn cả tóc gáy. Không gian trong xe khá lớn, cô theo bản năng nhích ra xa anh một chút, hành động này khiến Cố Thịnh không vui, chuyện gì cô ghét, anh càng muốn làm!
Đôi mắt chợt lóe sáng, Tả Tình Duyệt chỉ cảm thấy thân hình cao lớn tựa hồ mang theo cuồng phong thổi tới, giống như cả người cũng bị đè xuống, Tả Tình Duyệt đang muốn đẩy anh ra, lại bị cánh tay dài của anh nắm lấy bả vai, đem cô ôm thật chặt trước ngực, bàn tay cũng không an phận bò lên vật mềm mại ở phía trước.
"Anh..." Tả Tình Duyệt chụp tay anh lại, anh ta muốn làm gì?
Cố Thịnh trong lòng có chút khinh bỉ, rõ ràng cảm giác được cô cả người run rẩy, tà ác lại gần bên tai cô, khẽ cắn vành tai của cô, "Vợ à, anh thế nào? Đừng nói là anh không thể đụng vào em nha! Em là vợ của anh, anh chạm vào em, là chuyện thiên kinh địa nghĩa!"
Nói xong, bàn tay càng thêm được voi đòi tiên, hướng bên trong chân cô lục lọi.
Vợ? Anh gọi nghe sao thật ngọt ngào! Đêm hôm đó, anh có nghĩ tới cô là vợ của anh?
"Để cho vợ mình cùng người đàn ông khác lên giường, cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa?" Tả Tình Duyệt từ trước đến giờ tính tình ôn thuận, nhưng không có nghĩa là cô nhu nhược, giọng châm chọc hỏi lại, quả nhiên cảm giác được thân thể Cố Thịnh cứng đờ.
Đôi mắt anh trầm xuống, Cố Thịnh hứng thú nhìn người phụ nữ trong ngực, từ khi biết cô, cô vẫn ôn thuận như con mèo nhỏ, không nghĩ tới miệng lưỡi cô cũng bén nhọn như thế!
Việc này càng tăng thêm ý muốn trêu cợt cô, dù sao cô cũng là đồ chơi của anh, anh không ngại làm cho cô thống khổ, đồng thời, cũng muốn nhìn xem bộ dáng luống cuống của cô, bộ dạng này làm cho anh vui thích, một tay kéo cô ngồi lên trên đùi mình.
"Chẳng lẽ cô còn muốn cùng người đàn ông khác lên giường?" ánh mắt Cố Thịnh chợt lóe, giọng nói mang theo vài phần uy hiếp.
"Không!" Cô không muốn, loại chuyện này chỉ xảy ra một lần cũng đủ trở thành cơn ác mộng cả cuộc đời cô rồi!
Cố Thịnh trầm mặc trong chốc lát, ở sau tai của cô nhẹ nhàng nói, "Chỉ là, đây cũng không phải do cô quyết định!"
Trời, theo như ý của anh, còn có thể đem mình đưa cho người đàn ông khác? sắc mặt Tả Tình Duyệt bỗng chốc càng thêm tái nhợt, trong lòng sợ hãi cùng bất an càng ngày càng mãnh liệt. Nhìn người đàn ông trước mặt, cô không bảo đảm mình có thể toàn thân nguyên vẹn trở về, cảm giác được tay của anh lại chạy loạn trên người. Một hồi tê dại truyền tới, cô phát hiện cho dù trong lòng cô có bài xích anh như thế nào đi nữa, nhưng thân thể lại như bị ma chú, hùa theo động tác của anh. Tả Tình Duyệt biết anh đang muốn làm nhục cô, cho nên, cô cắn chặt môi, không để cho mình phát ra tiếng kêu.
Cố Thịnh ở trong lòng cười khẽ, thật là một người phụ nữ ngu ngốc, dù đã qua ba ngày, nhưng trên người cô vẫn còn lưu lại chút chất thuốc, loại thuốc kia tác dụng cực lớn, huống chi, lúc đó anh còn cố ý gia tăng liều thuốc!
"Không thể..." Tả Tình Duyệt cảm nhận được tay của anh đã tiến thêm một bước, lập tức ngăn cản, trước mặt còn có tài xế, nếu như... Cô làm sao có thể ngẩng mặt lên nhìn người? Cái ý nghĩ này len vào trong đầu của cô, lại càng làm cho cô tuyệt vọng, anh muốn cô không cách nào làm người, không phải sao?
"Cô đang lo trước mặt có tài xế sao?" Cố Thịnh thấy rõ cô băn khoăn, cười khẽ một tiếng, cũng không có dừng lại động tác của mình, "Cô yên tâm, mặc dù cô thấy ông ấy, nhưng ông ấy lại không thấy được cô, cũng sẽ không nghe thấy tiếng ngâm của cô đâu!"
Tả Tình Duyệt cau mày, trong lòng có chút đau, cô đột nhiên nhớ lại, thời điểm anh theo đuổi cô, không chỉ một lần ở bên tai cô nói, cô thanh thuần như thế nào, hấp dẫn anh như thế nào, cô có chút hoảng hốt, cả người không ngừng run rẩy. Sau những lời nói tàn nhẫn, Cố Thịnh vẫn không có ý dừng lại.
"Chỉ là, nếu cô muốn để cho ông ấy nghe hoặc nhìn thấy, tôi cũng có thể thỏa mãn cho cô!" ánh mắt Cố Thịnh rơi vào một cái nút màu đỏ, nếu nhấn nút này, người ngồi phía trước lẫn phía sau đều có thể nghe thấy nhau.
Nhận thấy ý đồ của anh, cô nhất thời hiểu rõ, chặn tay anh lại, "Tôi cầu xin anh! Đừng tàn nhẫn như vậy!"
Thanh âm của cô mang theo một tia khàn khàn, trong mắt có ý van xin, nắm chặt bàn tay anh. Cố Thịnh lại một lần nữa cố ý xuyên tạc, thu tay lại, chuyển tay sang thân thể cô, khinh bỉ nói, "Quả là người phụ nữ dâm đãng!"
Nói xong, không chút do dự hôn môi cô, không chút thương tiếc, thậm chí lúc kết thúc, cố ý dùng sức khẽ cắn, một giây kế tiếp, máu nơi khóe miệng cô tràn ra.
Môi của cô bị anh cắn, còn chảy máu. Tả Tình Duyệt ngẩn ra, biết rõ anh cố ý, không muốn ở trước mặt anh yếu thế, Tả Tình Duyệt nhịn đau, không kêu một tiếng.
Cố Thịnh khóe miệng nâng lên nụ cười tà ác, lười biếng nhún vai một cái, ngay sau đó từ một bên trong tủ lấy ra một văn bản, giao cho Tả Tình Duyệt, "Ký tên!"
Tả Tình Duyệt khẽ cau mày, nhất thời cảnh giác, muốn xem rõ ràng trên văn bản viết cái gì, nhưng người đàn ông cũng không để cho cô như ý, lần nữa làm cho người cô trở nên tê dại...
"A..." Tả Tình Duyệt ngay cả bút cũng cầm không chặt. Cô không thể không thừa nhận, người đàn ông này luôn biết điểm nhạy cảm trên thân thể phụ nữ, khẽ vuốt một cái cũng sẽ tạo nên rung động, mà chuyện đương nhiên, văn bản trong tay, cô một chữ cũng không thể nhìn vào.
"Mau ký!" Cố Thịnh ở bên tai của cô nhẹ giọng thúc giục, động tác không có dừng lại, nhìn cô cố làm ra vẻ kiên cường, trong lòng không khỏi buồn cười.
"Đây rốt cuộc là văn bản gì?" Cô không thể nào không biết gì liền ký tên, đặc biệt là văn bản Cố Thịnh đưa!
"Thế nào? Cô không tin tưởng chồng mình sao?" Cố Thịnh trừng phạt tính cắn cổ cô một cái, bên cạnh vết hôn bị anh in lại trước khi ra khỏi nhà, đột nhiên lại hiện lên một dấu răng.
Tả Tình Duyệt co rúm lại một chút, tin tưởng anh? Chính vì anh là chồng cô, cô mới càng thêm không tin tưởng!
Nếu không, mình có bị bán đi lúc nào cũng không biết!
"Tổng giám đốc, đã đến nơi!" Xe ngừng lại, trước mặt truyền đến thanh âm của Ngô tài xế.
Cố Thịnh ánh mắt chợt lóe, thấy Tả Tình Duyệt vẫn không có ký tên, trong mắt thoáng qua một tia quỷ quyệt, cánh tay dài duỗi một cái, nhấn cái nút màu đỏ, hướng về phía tài xế nói, "Đợi chút, chúng tôi còn chuyện chưa làm xong!"
Cố Thịnh mập mờ nói, khóe miệng nâng lên ý tà ác, ở chỗ mẫn cảm nhất của cô bóp một cái, Tả Tình Duyệt rốt cuộc chịu đựng không nổi nức nở nghẹn ngào ra tiếng, giật mình phản ứng, Tả Tình Duyệt lần nữa cắn chặt môi, nhất thời hiểu ý đồ của anh.
"Mau ký đi! Tài xế đang chờ!" Cố Thịnh nói nhỏ, động tác trêu đùa cũng không có ý dừng lại
Tả Tình Duyệt nhất thời hiểu ý đồ của anh, anh dùng cách này ép cô ký tên, mà cô lúc này đã không có năng lực chống cự, trong lòng đầy khổ sở, trong thanh âm mang theo run rẩy, "Tôi... Tôi ký!"
Cô hôm nay cũng đã tới cửa địa ngục rồi, chẳng lẽ anh còn muốn đẩy cô vào sâu hơn sao?
Lấy được câu trả lời của cô, nhìn tay cô run run, ở trên văn kiện ký tên, Cố Thịnh cười cười hài lòng, "Cô gái ngoan!"