"Ông xã?" Sư Phàm nghi hoặc quét mắt nhìn Diệp Thu, nói: ''Vi tiểu thư này đã kết hôn rồi?"
"Đúng vậy, ba chúng tôi đều đã kết hôn." Tống Ngụ Ngôn chăm chú gật đầu, cô gái này khi đùa giỡn, bộ dạng rất thành thật.
Sư Phàm vẻ mặt uể oải, không ngờ cả ba mĩ nữ đều đã có gia đình, lại sợ cô gái này nói dối lại hỏi: "Ở đây chỉ có một vị nam sĩ, còn hai vị tiên sinh của hai tiểu thư này đâu rồi?"
"Tiên sinh của chúng tôi đều ở đây a."
"Có thể may mắn được làm quen hay không? Tôi rất là mong muốn có thể gặp chồng của ba vị giai nhân." Sư Phàm đảo mắt một vòng, chỉ thấy có mỗi Diệp Thu là đàn ông đang ngồi gần đây. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
"Chúng tôi đều là vợ của anh ấy." Tống Ngụ Ngôn chỉ vào Diệp Thu nói.
"Không thể nào?" Sư Phàm nhìn Diệp Thu như là gặp phải người ngoài hành tinh.
"Đương nhiên là không, luật pháp Hoa Hạ chỉ cho phép một vợ một chồng, vì vậy chỉ có một người cưới hỏi đang hoàng, còn lại đều là tình nhân, nhưng là chúng tôi ở chung, không kiêng kị gì. Anh nói xem, ba người chúng tôi, ai mới là chính thê của anh ấy?" Tống Ngụ Ngôn cười đùa nói.
Sư Phàm nhìn một chút, chỉ Trầm Mặc Nùng nói: "Hẳn là vị này."
"Quả nhiên là đoán đúng." Tống Ngụ Ngôn vỗ tay nói.
Sư Phàm không cách nào nhận rõ thật giả, thế nhưng thấy bộ dạng nghiêm trang của mấy cô gái, có chút tin tưởng, ở vị trí của bọn họ mà nghĩ, một nam nhân có ba vợ cũng không đặc biệt gì, ngược lại mới làm cho người ta kì quái.
Gã này cũng thật có phúc a.
"Tống tiểu thư, khách phương xa tới thăm, các cô là chủ nhân không nên lừa dối người ta a?" Một giọng nam đột nhiên vang lên.
Liên Phong Duệ một thân âu phục màu trắng cùng quản lí quán trà đi tới, đi cùng hắn còn có Quách Thành Chiếu, trong tứ đại gia tộc, hai nhà Quách Liên quan hệ rất chặt chẽ, tổn hại cùng tổn hại, vinh quang cùng vinh quang.
Quái nhân cầm trường kiếm lần trước đại chiến với Diệp Thu trong cơn mưa, lúc này bộ y phục bẩn thỉu không rõ màu sắc đã được thay đổi, trên người mặc bộ âu phục đen, tóc tai vẫn lộn xộn như đuôi gà.
Hắn chỉ là thuộc loại điển hình mặc long bào cũng không thể biến thành thài tử, âu phục quý giá như vậy bị hắn chà đạp, cả người chẳng ra hồn người, quái dị vô cùng.
"Ha, tôi lừa dối cái gì?" Tống Ngụ Ngôn vênh khuôn mặt nhỏ nhắn nói.
Liên Phong Duệ đi tới nắm tay Sư Phàm, thoạt nhìn rất quen thân, đợi đến khi xã giao một chập, mới vỗ vai Sư Phàm nói: "Các người cũng thật tinh mắt, vừa tới đã nhắm trúng Tô Hàng tam hoa," lúc này lại quay lại vấn đề của Tồng Ngụ Ngôn :" Theo tôi biết chỉ có Trầm tiểu thư mới là bạn gái của Diệp Thu a? Tống tiểu thư chả lẽ lại noi theo nữ hoàng anh hai chị em thờ một chồng?"
Liên Phong Duệ chỉ tùy tiện nói thôi, nhưng câu này lại đâm trúng chỗ đau của hai chị em Tống gia, các nàng bởi vì trong Lâm Bảo Nhi bị hạ xuân dược, hai người cùng xx với Diệp Thu, vốn là chuyện đã được tận lực quên đi, không ngờ bị Liên Phong Duệ nhắc tới, sắc mặt không khỏi khó coi.
"Chúng tôi chính là muốn chung chồng đó? Tô Hàng tứ thiểu các anh cho rằng mình là cảnh sát sao? Chẳng lẽ còn muốn xen vào chuyện riêng của người khác?" Tống Ngụ Ngôn ác khí nói.
"Ha ha, chỉ là đùa một chút, nào dám khoa tay múa chân với Tống gia tiểu thư." Liên Phong Duệ cười ha hả nói.
Quái nhân thấy Diệp Thu, nổi giận đùng đùng chạy tới la lớn: " Nào, nào mau chúng ta đánh một trận, lần trước trên núi, chưa đã nghiền."
"Không hứng thú." Diệp Thu lười biếng ngồi bên Trầm Mặc Nùng thưởng hoa ngắm cảnh, nào có tâm tư đánh nhau.
Liên Phong Duệ nhìn Diệp Thu, cười nói: "Tuy rằng biết Diệp tiên sinh thân thủ cao, nhưng vẫn chưa rõ lợi hại đến mức nào, có lần trước anh cùng vị này trên Tịch Dương Sơn địa chiến một hồi.... tiếc là chưa được nhìn thấy. Trong lòng tiếc nuối, hôm nay tại CLB Hồng Trang có một màn biểu diễn áo tắm, chỉ có mĩ nữ không cũng hơi nhạt, chi bằng Diệp tiên sinh tặng thêm chút đặc sắc, mĩ nữ cổ vũ chiến khí, có đúng không mọi người?"
"Thế nào? Là anh muốn khiêu chiến với tôi? Di, Tôi đang hứng đây, chúng ta chiến một hồi." Diệp Thu cười ha ha nói, thằng nhóc mày lên đài xem cha mẹ còn nhận ra mày không?
Liên Phong Duệ không ngờ Diệp Thu lựa chọn mục tiêu là mình, tuy rằng xấu hổ, nhưng thẳng thắn nói: "Lần trước đã giao thủ với Diệp tiên sinh, Phong Duệ tự thẹn không bằng, nếu Diệp tiên sinh không sợ vậy tôi giúp anh an bài đối thủ."
"Xa luân chiến? Nếu tôi đáp ứng, có phải là không có đầu óc?" Diệp Thu cười lạnh nói.
"Sao lại thế? Điều đó chỉ có thể chứng minh Diệp tiên sinh sáng suốt hơn người." Liên Phong Duệ không biết xấu hổ nói.
"Được rồi, vì câu sáng suốt hơn người này của anh, tôi đành làm kẻ ngu ngốc một phen." Diệp Thu cười gật đầu.
"Vậy xin đợi đại giá."
Bị những người này nhiễu loạn tâm tình uống trà, Diệp Thu, Trầm Mặc Nùng và chị em Tống gia quyết định rời đi, chị em Tống gia lái xe của mình, Diệp Thu vẫn đảm nhiệm chức tài xế cho Trầm Mặc Nùng.
"Anh thực sự đáp ứng bọn họ?" Trầm Mặc Nùng sắc mặt lo lắng, nàng đã xem qua hồi giao chiến giữa Diệp Thu và quái nhân, Diệp Thu tuy lợi hại, nhưng quái nhân kia cũng mạnh vô cùng. Mỗi kiếm bổ xuống, khiến nàng đầy có cảm giác khó thở, hơn nữa bọn họ lại chơi xa luân chiến với Diệp Thu, nếu như bọn họ tìm hai cao thủ tiêu hao sức lực Diệp Thu, lại phái quái nhân kia lên, Diệp Thu còn phần thắng không?
"Cô lo cho tôi?" Diệp Thu rất hưởng thụ biểu tình này của Trầm Mặc Nùng, nữ nhân này khó khăn mới lộ ra vẻ quan tâm đến người khác, đương nhiên ngoại trừ Đường Quả là Lâm Bảo Nhi.
"Rất nguy hiểm không nên đi, chúng là về Yến Kinh còn nhiều chuyện phải làm." Trầm Mặc Nùng xụ mặt nói.
"Yên tâm, là tôi tới đòi nợ." Diệp Thu vỗ đùi Trầm Mặc Nùng nói.
Trầm Mặc Nùng cơ thể cứng đờ, còn định khuyên can, nói ra đến miệng nhưng lại không thốt ra nổi, nghĩ thầm, có phải mình quá buông lỏng với tên này, hắn càng ngày càng lớn gan.
Ăn cơm với chị em Tống gia, hai nàng vẫn bảo trì thái độ lãnh đạm với hắn, Diệp Thu không để ý, nếu các nàng mặt dày bám lấy đòi hắn lấy làm vợ, đó mới là đau đầu.
Ăn xong cơm tối, bốn người lại lái xe đi đên CLB Hồng Trang.
CLB Hồng Trang bình thường luôn yên tĩnh, hôm nay náo nhiệt phị thường, cửa lớn đỗ hơn mười loại xe nổi tiếng, ngoại hình mới lạ, đẹp mắt khiến ánh mắt người đi đường cũng bị hấp dẫn. Ngoài cửa là hai gã to cao trên mặt như viết chữ giấy mời đâu? nơi này không có tiền không thể vào.
Có thể là Liên Phong Duệ đã dặn trước, đoàn người Diệp Thu vừa tới cửa, bên trong đã đi ra một cô gái mặc sườn xám mời họ đi vào.
"Tôi mới lần đầu tới đây, không ngờ náo nhiệt thế?" Tống Ngụ Ngôn nhảy nhót, cười ha ha nói.
Tống Ngụ Thư có chút suy ngẫm mấy loại xe danh giá bên ngoài, những xe này tuy đắt, nhưng không lọt vào mắt nàng, chủ nhân những chiếc xe này mới quan trọng a, Tô Hàng tứ gia kinh doanh ở Tô Hàng nhiều năm, không phải một Tống gia mới quật khởi có thể bằng được.
"Mặc Nùng, cô thấy chúng ta cũng làm một CLB thế này được không?' Tống Ngụ Thư đi tới bên cạnh Trầm Mặc Nùng, cười nói.
Trầm Mặc Nùng nhìn một loạt xe ở cửa, cũng đang suy nghĩ vấn đề này, quan hệ, quan hệ, đối với tình hình Hoa Hạ hiện nay, quan hệ mới là then chốt của thành công, kiến nghị của Tống Ngụ Thư cũng là vấn đề nàng đang suy ngẫm.
"Tôi nghĩ đề nghị này không tồi." Trầm Mặc Nùng gật đầu, "Con người luôn cần nơi để nói chuyện với bạn bè, nhưng đến địa bàn của người khác cũng không tốt."
"Ừm, cô nghĩ tên nên đặt là gì?"
"Không sai, đặt tên là Hồng Trang đi cho thêm náo nhiệt." Trầm Mặc Nùng thâm ý cười cười, vừa rồi nói chuyện thành lập CLB, Tống Ngụ Thư chắc cũng đã nghĩ tên, chỉ xem có trùng hợp hay không. Xem ra tâm tư này của nàng cũng không phải là ngày một ngày hai, chỉ là không rõ vì sao nàng lại cùng mình hợp tác.
"Biết không? Nghe nói tối nay không chỉ có biểu diện áo tắm, mà còn một màn giao đấu, trước đây tôi với Jionly cũng xem qua hắc thị quyền, rất kích thích, hôm nay không biết là ai đánh."
"Hình như là bạn trai Trầm Mặc Nùng, lại đi tìm một gã vệ sĩ... ài ả kia cũng thật là ngu ngốc."
"Đúng vậy. có chút đáng tiếc, cũng không biết thân thủ nam nhân kia thế nào. Anh nói Trầm Mặc Nùng một đại mĩ nữ như vậy sao lại lọt vào tay một tên vệ sĩ, toàn bộ đàn ông Tô Hàng thật mất mặt."
"He he, không chừng là công phu trên giường lợi hại lắm đó."
Nghe vài giọng bàn luận, Diệp Thu cười khổ nói: "Liên Phong Duệ cố ý truyền tin ra, để mọi người chê cười, tôi ứng chiến ảnh hưởng đến mặt mũi của cô không vậy?"
"Danh tiếng tôi luôn không tốt." Trầm Mặc Nùng không chút biểu tình nói.
"Ông xã?" Sư Phàm nghi hoặc quét mắt nhìn Diệp Thu, nói: ''Vi tiểu thư này đã kết hôn rồi?"
"Đúng vậy, ba chúng tôi đều đã kết hôn." Tống Ngụ Ngôn chăm chú gật đầu, cô gái này khi đùa giỡn, bộ dạng rất thành thật.
Sư Phàm vẻ mặt uể oải, không ngờ cả ba mĩ nữ đều đã có gia đình, lại sợ cô gái này nói dối lại hỏi: "Ở đây chỉ có một vị nam sĩ, còn hai vị tiên sinh của hai tiểu thư này đâu rồi?"
"Tiên sinh của chúng tôi đều ở đây a."
"Có thể may mắn được làm quen hay không? Tôi rất là mong muốn có thể gặp chồng của ba vị giai nhân." Sư Phàm đảo mắt một vòng, chỉ thấy có mỗi Diệp Thu là đàn ông đang ngồi gần đây. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
"Chúng tôi đều là vợ của anh ấy." Tống Ngụ Ngôn chỉ vào Diệp Thu nói.
"Không thể nào?" Sư Phàm nhìn Diệp Thu như là gặp phải người ngoài hành tinh.
"Đương nhiên là không, luật pháp Hoa Hạ chỉ cho phép một vợ một chồng, vì vậy chỉ có một người cưới hỏi đang hoàng, còn lại đều là tình nhân, nhưng là chúng tôi ở chung, không kiêng kị gì. Anh nói xem, ba người chúng tôi, ai mới là chính thê của anh ấy?" Tống Ngụ Ngôn cười đùa nói.
Sư Phàm nhìn một chút, chỉ Trầm Mặc Nùng nói: "Hẳn là vị này."
"Quả nhiên là đoán đúng." Tống Ngụ Ngôn vỗ tay nói.
Sư Phàm không cách nào nhận rõ thật giả, thế nhưng thấy bộ dạng nghiêm trang của mấy cô gái, có chút tin tưởng, ở vị trí của bọn họ mà nghĩ, một nam nhân có ba vợ cũng không đặc biệt gì, ngược lại mới làm cho người ta kì quái.
Gã này cũng thật có phúc a.
"Tống tiểu thư, khách phương xa tới thăm, các cô là chủ nhân không nên lừa dối người ta a?" Một giọng nam đột nhiên vang lên.
Liên Phong Duệ một thân âu phục màu trắng cùng quản lí quán trà đi tới, đi cùng hắn còn có Quách Thành Chiếu, trong tứ đại gia tộc, hai nhà Quách Liên quan hệ rất chặt chẽ, tổn hại cùng tổn hại, vinh quang cùng vinh quang.Quái nhân cầm trường kiếm lần trước đại chiến với Diệp Thu trong cơn mưa, lúc này bộ y phục bẩn thỉu không rõ màu sắc đã được thay đổi, trên người mặc bộ âu phục đen, tóc tai vẫn lộn xộn như đuôi gà.
Hắn chỉ là thuộc loại điển hình mặc long bào cũng không thể biến thành thài tử, âu phục quý giá như vậy bị hắn chà đạp, cả người chẳng ra hồn người, quái dị vô cùng.
"Ha, tôi lừa dối cái gì?" Tống Ngụ Ngôn vênh khuôn mặt nhỏ nhắn nói.
Liên Phong Duệ đi tới nắm tay Sư Phàm, thoạt nhìn rất quen thân, đợi đến khi xã giao một chập, mới vỗ vai Sư Phàm nói: "Các người cũng thật tinh mắt, vừa tới đã nhắm trúng Tô Hàng tam hoa," lúc này lại quay lại vấn đề của Tồng Ngụ Ngôn :" Theo tôi biết chỉ có Trầm tiểu thư mới là bạn gái của Diệp Thu a? Tống tiểu thư chả lẽ lại noi theo nữ hoàng anh hai chị em thờ một chồng?"
Liên Phong Duệ chỉ tùy tiện nói thôi, nhưng câu này lại đâm trúng chỗ đau của hai chị em Tống gia, các nàng bởi vì trong Lâm Bảo Nhi bị hạ xuân dược, hai người cùng xx với Diệp Thu, vốn là chuyện đã được tận lực quên đi, không ngờ bị Liên Phong Duệ nhắc tới, sắc mặt không khỏi khó coi.
"Chúng tôi chính là muốn chung chồng đó? Tô Hàng tứ thiểu các anh cho rằng mình là cảnh sát sao? Chẳng lẽ còn muốn xen vào chuyện riêng của người khác?" Tống Ngụ Ngôn ác khí nói.
"Ha ha, chỉ là đùa một chút, nào dám khoa tay múa chân với Tống gia tiểu thư." Liên Phong Duệ cười ha hả nói.
Quái nhân thấy Diệp Thu, nổi giận đùng đùng chạy tới la lớn: " Nào, nào mau chúng ta đánh một trận, lần trước trên núi, chưa đã nghiền."
"Không hứng thú." Diệp Thu lười biếng ngồi bên Trầm Mặc Nùng thưởng hoa ngắm cảnh, nào có tâm tư đánh nhau.
Liên Phong Duệ nhìn Diệp Thu, cười nói: "Tuy rằng biết Diệp tiên sinh thân thủ cao, nhưng vẫn chưa rõ lợi hại đến mức nào, có lần trước anh cùng vị này trên Tịch Dương Sơn địa chiến một hồi.... tiếc là chưa được nhìn thấy. Trong lòng tiếc nuối, hôm nay tại CLB Hồng Trang có một màn biểu diễn áo tắm, chỉ có mĩ nữ không cũng hơi nhạt, chi bằng Diệp tiên sinh tặng thêm chút đặc sắc, mĩ nữ cổ vũ chiến khí, có đúng không mọi người?"
"Thế nào? Là anh muốn khiêu chiến với tôi? Di, Tôi đang hứng đây, chúng ta chiến một hồi." Diệp Thu cười ha ha nói, thằng nhóc mày lên đài xem cha mẹ còn nhận ra mày không?
Liên Phong Duệ không ngờ Diệp Thu lựa chọn mục tiêu là mình, tuy rằng xấu hổ, nhưng thẳng thắn nói: "Lần trước đã giao thủ với Diệp tiên sinh, Phong Duệ tự thẹn không bằng, nếu Diệp tiên sinh không sợ vậy tôi giúp anh an bài đối thủ."
"Xa luân chiến? Nếu tôi đáp ứng, có phải là không có đầu óc?" Diệp Thu cười lạnh nói.
"Sao lại thế? Điều đó chỉ có thể chứng minh Diệp tiên sinh sáng suốt hơn người." Liên Phong Duệ không biết xấu hổ nói.
"Được rồi, vì câu sáng suốt hơn người này của anh, tôi đành làm kẻ ngu ngốc một phen." Diệp Thu cười gật đầu.
"Vậy xin đợi đại giá."
Bị những người này nhiễu loạn tâm tình uống trà, Diệp Thu, Trầm Mặc Nùng và chị em Tống gia quyết định rời đi, chị em Tống gia lái xe của mình, Diệp Thu vẫn đảm nhiệm chức tài xế cho Trầm Mặc Nùng.
"Anh thực sự đáp ứng bọn họ?" Trầm Mặc Nùng sắc mặt lo lắng, nàng đã xem qua hồi giao chiến giữa Diệp Thu và quái nhân, Diệp Thu tuy lợi hại, nhưng quái nhân kia cũng mạnh vô cùng. Mỗi kiếm bổ xuống, khiến nàng đầy có cảm giác khó thở, hơn nữa bọn họ lại chơi xa luân chiến với Diệp Thu, nếu như bọn họ tìm hai cao thủ tiêu hao sức lực Diệp Thu, lại phái quái nhân kia lên, Diệp Thu còn phần thắng không?
"Cô lo cho tôi?" Diệp Thu rất hưởng thụ biểu tình này của Trầm Mặc Nùng, nữ nhân này khó khăn mới lộ ra vẻ quan tâm đến người khác, đương nhiên ngoại trừ Đường Quả là Lâm Bảo Nhi.
"Rất nguy hiểm không nên đi, chúng là về Yến Kinh còn nhiều chuyện phải làm." Trầm Mặc Nùng xụ mặt nói.
"Yên tâm, là tôi tới đòi nợ." Diệp Thu vỗ đùi Trầm Mặc Nùng nói.
Trầm Mặc Nùng cơ thể cứng đờ, còn định khuyên can, nói ra đến miệng nhưng lại không thốt ra nổi, nghĩ thầm, có phải mình quá buông lỏng với tên này, hắn càng ngày càng lớn gan.
Ăn cơm với chị em Tống gia, hai nàng vẫn bảo trì thái độ lãnh đạm với hắn, Diệp Thu không để ý, nếu các nàng mặt dày bám lấy đòi hắn lấy làm vợ, đó mới là đau đầu.
Ăn xong cơm tối, bốn người lại lái xe đi đên CLB Hồng Trang.
CLB Hồng Trang bình thường luôn yên tĩnh, hôm nay náo nhiệt phị thường, cửa lớn đỗ hơn mười loại xe nổi tiếng, ngoại hình mới lạ, đẹp mắt khiến ánh mắt người đi đường cũng bị hấp dẫn. Ngoài cửa là hai gã to cao trên mặt như viết chữ giấy mời đâu? nơi này không có tiền không thể vào.
Có thể là Liên Phong Duệ đã dặn trước, đoàn người Diệp Thu vừa tới cửa, bên trong đã đi ra một cô gái mặc sườn xám mời họ đi vào.
"Tôi mới lần đầu tới đây, không ngờ náo nhiệt thế?" Tống Ngụ Ngôn nhảy nhót, cười ha ha nói.
Tống Ngụ Thư có chút suy ngẫm mấy loại xe danh giá bên ngoài, những xe này tuy đắt, nhưng không lọt vào mắt nàng, chủ nhân những chiếc xe này mới quan trọng a, Tô Hàng tứ gia kinh doanh ở Tô Hàng nhiều năm, không phải một Tống gia mới quật khởi có thể bằng được.
"Mặc Nùng, cô thấy chúng ta cũng làm một CLB thế này được không?' Tống Ngụ Thư đi tới bên cạnh Trầm Mặc Nùng, cười nói.
Trầm Mặc Nùng nhìn một loạt xe ở cửa, cũng đang suy nghĩ vấn đề này, quan hệ, quan hệ, đối với tình hình Hoa Hạ hiện nay, quan hệ mới là then chốt của thành công, kiến nghị của Tống Ngụ Thư cũng là vấn đề nàng đang suy ngẫm.
"Tôi nghĩ đề nghị này không tồi." Trầm Mặc Nùng gật đầu, "Con người luôn cần nơi để nói chuyện với bạn bè, nhưng đến địa bàn của người khác cũng không tốt."
"Ừm, cô nghĩ tên nên đặt là gì?"
"Không sai, đặt tên là Hồng Trang đi cho thêm náo nhiệt." Trầm Mặc Nùng thâm ý cười cười, vừa rồi nói chuyện thành lập CLB, Tống Ngụ Thư chắc cũng đã nghĩ tên, chỉ xem có trùng hợp hay không. Xem ra tâm tư này của nàng cũng không phải là ngày một ngày hai, chỉ là không rõ vì sao nàng lại cùng mình hợp tác.
"Biết không? Nghe nói tối nay không chỉ có biểu diện áo tắm, mà còn một màn giao đấu, trước đây tôi với Jionly cũng xem qua hắc thị quyền, rất kích thích, hôm nay không biết là ai đánh."
"Hình như là bạn trai Trầm Mặc Nùng, lại đi tìm một gã vệ sĩ... ài ả kia cũng thật là ngu ngốc."
"Đúng vậy. có chút đáng tiếc, cũng không biết thân thủ nam nhân kia thế nào. Anh nói Trầm Mặc Nùng một đại mĩ nữ như vậy sao lại lọt vào tay một tên vệ sĩ, toàn bộ đàn ông Tô Hàng thật mất mặt."
"He he, không chừng là công phu trên giường lợi hại lắm đó."
Nghe vài giọng bàn luận, Diệp Thu cười khổ nói: "Liên Phong Duệ cố ý truyền tin ra, để mọi người chê cười, tôi ứng chiến ảnh hưởng đến mặt mũi của cô không vậy?"
"Danh tiếng tôi luôn không tốt." Trầm Mặc Nùng không chút biểu tình nói.