Bởi vì Diệp Thu thủ đoạn tàn nhẫn, trực tiếp dùng thuốc nổ làm nát người Reo, nên cả đám người thiên giới đều nhất trí hắn là mục tiêu thảo phạt hàng đầu, Diệp Thu như là con thỏ, phía sau đuổi theo là một đang soi sát khí cuồn cuộn.
Vốn tưởng lầu hai có chín tổ chức dị năng giả, nhưng Diệp Thu vừa tới cầu thang lại thấy Tiểu Bạch đang kịch chiến với Brahma, nếu những kẻ này đuổi tới không được mình lại chuyển sang vây công Tiểu Bạc vậy phải làm sao?
Bất đắc dĩ, Diệp Thu chỉ có thể rẽ sang một bên, mang theo đám người chạy phía sau chạy loạn thành một đoàn, mấy nhân sĩ thậm chí còn không phân biệt được đâu là địch đâu là ta, ai là phe Hùng, ai là phe Thụy sĩ lão binh.
Cuối cùng, mọi người chỉ có thể nhìn Hùng và Thụy sĩ lão binh mà suy ra, người nào công kích Hùng thì chính là phe Thụy sĩ lão binh, vì thế người phe Hùng nhảy vào chạy lại, mà ngược lại, tự nhiên người của Thụy sĩ lão binh ra nhảy ra.
Vì vậy chiến đoàn vừa tới không rõ địch ta liền nghĩ ra một phương pháp xảo diệu.
Nếu là người của Hùng bọn họ sẽ ném ám khí, giầy tới Thụy sĩ lão binh, còn nếu người phe Thụy sĩ lão binh thì ném một bộ phận tay chân hay lục phủ ngũ tạng của Reo trên mặt đất tới Hùng, đương nhiên cũng có người nhổ nước bọt hay ném ám khí v..v..
Nắm được cái gì tự nhiên ném cái đó.
Diệp Thu nghĩ cũng may là sớm châm thùng thuốc nổ này, nếu không đợi bọn họ chuẩn bị chu toàn mà nói, tình huống thực sự là không thể kiểm soát được.
Nhưng đến hiện tại chín tổ chức dị năng còn chưa ra mặt, chẳng lẽ họ cũng bị thu mua?
Tiểu Bạch lần trước giao thủ với Brahma đã hiểu rõ phương thức công kích của hắn, hôm qua Brahma chiến đấu với Ngân Nhãn, Tiểu Bạch lại lãnh hội được phong cách "một kích tất sát" của Brahma, ra chiếu là sát chiêu, rút đao là sát chiêu, tư thế rút đao cùng cơ thể hợp một, nhanh gọn xảo quyệt, khó lòng phòng bị.
Bởi vì có kinh nghiệm đối chiến lần trước, lúc này chiến đấu với Brahma, Tiểu Bạch lựa chọn chủ động tấn công, thủ đoạn hung ác độc địa, không chết không dừng.
Ngay từ đầu hắn đã dùng đấu pháp không sợ chết để chiếm quyền chủ động, hoàng kim cương xoa trong tay bị hắn sử dụng đến nỗi chỉ nhìn thấy cái bóng màu vàng, mỗi lần công kích đều như bỗng nhiễn biến mất.
Bởi tốc độ quá nhanh, nên ảo ảnh hiện lên chồng chất, mỗi lần vung xoa bóng còn chưa biến mất, lần công kích thứ hai đã bắt đầu, cuối cùng Brahma bị Tiểu Bạch đánh cho không biết đâu là thực đâu là hư.
"Chiết tiệt." Braham vừa chống đỡ, vừa thầm mắng trong lòng.
Tổ chức phái hắn ra ngoài làm nhiệm vụ là liên lạc với Hùng và chấp hành mệnh lệnh của hắn, đồng thời giúp hắn hoàn thành kế hoạch tẩy rửa của tổ chức.
Thiên giới, đám quái vật vốn không thuộc về thế giới này, bọn họ hoàn toàn không có tư cách tồn tại trên đời.
Những kẻ nào không phục tổ chức, toàn bộ đều phải xuống địa ngục, không thể để họ cản trở nghiệp lớn của thiếu gia.
Phải biết rằng, quân nhân bình thường không thể đối phó với dị năng giả thiên giới, cho dù bộ đội đặc chủng đối với một tên dị năng giả cũng chắc chắn là tổn thất thảm trọng.
Mà dùng người thiên giới đối phó với người thiên giới, mới là vụ buôn bán có lời nhất, nếu như lúc này không tiến hành tẩy rửa, đến lúc đó quốc gia thu thập tàn dư của thiên giới dị năng giả thành quân nhân, vậy mộng tưởng bá chủ châu á của thiếu gia tất nhiên sẽ bị trở ngại rồi.
Đáng tiếc không biết vì sao Thần thánh Hoa Hạ lại không tham gia thịnh hội này, nếu không nước Hoa Hạ thiếu dan dạ thiếu trung thành này chắc chắn sẽ bị đại Nhật Bản đè nát.
Mắt thấy thắng lại đến gần, người phe mình chiếm ưu thế, nhưng mình lại bị giữ chân ở đây, Brahma tứ giận sôi máu.
"Chẳng lẽ hôm nay thực sự phải chết trong tay hắn?" Brahma thầm nghĩ.
Không thể chết, nhất định không được chết.
"Nếu mình chết, chị phải làm sao?"
Nhớ tới chị gái, Brahma đột nhiên như được nạp năng lượng vô hạn, vẫn không dám liều mạng với Huyết chi Tu La, khi hắn liều mạng thì Brahma lùi về sau né tránh, đột nhiên hắn thấy hành vi của mình có chút đáng xấu hổ.
"Brahma, tên nhu nhược, biểu hiện của mày không phải là dũng sĩ chân chính, Y Đằng gia vì mày mà hổ thẹn, lại đây dùng hết sở học cả đời của mày đi, không thành công cũng thành nhân."
Brahma cải biến đấu pháp, trở nên dũng mãnh không sợ chết lao lên.
Tiểu Bạch cảm giác Brahma sắp tới cực hạn, tuy rằng hiện tại không có biện pháp nắm quyền chủ động, nhưng Tiểu Bạch có thể cảm nhận áp lực đang giảm dần.
Khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh băng của Tiểu Bạch càng thêm chăm chú, hải thần xoa vung lên, bức lui Brahma, thân thể lao vào cận chiến.
Nói đến liều mạng, Tiểu Bạch chưa từng sợ kẻ nào.
Brahma trong lòng cười nhạt, không ngờ huyết chi tu la lại ngu ngốc như vậy, lẽ nào hắn cho rằng không có vũ khí, mình không đối phó được hắn?
Lùi về sau một bước, tách khỏi tầm công kích của đối phượng, thân thể Brahma đột nhột vọt tới, một chưởng đánh thẳng vào ngực Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch nghiến răng, sát khí trong mắt bành trướng, đỏ rực khiến người ta không dám nhìn thẳng. Nguồn truyện:
Bởi vì Brahma đánh một chưởng về phía ngực Tiểu Bạch, vốn là nơi mẫn cảm của nữ giới.
Đây là địa phương cấm kị của Tiểu Bạch, Brahma dám đụng chạm quả thật muốn chết.
Đương nhiên, bản thân Brahma chẳng biết mình đã gây tội gì.
Bởi vì hắn không biết Huyết chi tu la là nữ nhân, ngoại trừ vài người biết, không ai biết một kẻ giết người máu lạnh huyết chi Tu la lại là một cô gái.
Mặc dù có người hoài nghi, những không ai tin điều đó cả.
"Tao phải giết mày." Tiểu Bạch giận dữ hét lên, chỉ thấy một cái bóng di động, không nghe thấy bất cứ âm thanh nào, tình cảnh như vậy càng khiến lòng Brahma thêm lạnh, trên người tràn ngập hàn ý.
Giang hồ đồn đại Huyết chi tu la không mở miệng nói bao giờ, hôm nay bỗng nhiên xuất hiện ngoại lệ, đó là biểu hiện cái gì?
Chẳng lẽ, mỗi khi hắn định giết người liền nói với người đó một câu?
Nghĩ vậy dũng khí Brahma lập tức giảm đi, thấy Tiểu bạch vốn cầm cương xoa tay phải không biết lúc nào đã đổi sang tay trái, hung hăng lao tới áp bức Braham về phía sau.
Tiểu Bạch không buông tha, hai chân hung hăng đạp mạnh, thân thể vọt tới, cương xoa đuổi theo Brahma.
Keng!
Brahma phản kích, hải thần xoa trong tay hai người va chạm một chỗ, phát ra âm thanh thanh thúy, như là âm nhạc.
Brahma chưa từng nghĩ binh kính trong tay có thể phát ra thanh âm tuyệt vời như nhạc khí như vậy.
Bởi vì Diệp Thu thủ đoạn tàn nhẫn, trực tiếp dùng thuốc nổ làm nát người Reo, nên cả đám người thiên giới đều nhất trí hắn là mục tiêu thảo phạt hàng đầu, Diệp Thu như là con thỏ, phía sau đuổi theo là một đang soi sát khí cuồn cuộn.
Vốn tưởng lầu hai có chín tổ chức dị năng giả, nhưng Diệp Thu vừa tới cầu thang lại thấy Tiểu Bạch đang kịch chiến với Brahma, nếu những kẻ này đuổi tới không được mình lại chuyển sang vây công Tiểu Bạc vậy phải làm sao?
Bất đắc dĩ, Diệp Thu chỉ có thể rẽ sang một bên, mang theo đám người chạy phía sau chạy loạn thành một đoàn, mấy nhân sĩ thậm chí còn không phân biệt được đâu là địch đâu là ta, ai là phe Hùng, ai là phe Thụy sĩ lão binh.
Cuối cùng, mọi người chỉ có thể nhìn Hùng và Thụy sĩ lão binh mà suy ra, người nào công kích Hùng thì chính là phe Thụy sĩ lão binh, vì thế người phe Hùng nhảy vào chạy lại, mà ngược lại, tự nhiên người của Thụy sĩ lão binh ra nhảy ra.
Vì vậy chiến đoàn vừa tới không rõ địch ta liền nghĩ ra một phương pháp xảo diệu.
Nếu là người của Hùng bọn họ sẽ ném ám khí, giầy tới Thụy sĩ lão binh, còn nếu người phe Thụy sĩ lão binh thì ném một bộ phận tay chân hay lục phủ ngũ tạng của Reo trên mặt đất tới Hùng, đương nhiên cũng có người nhổ nước bọt hay ném ám khí v..v..
Nắm được cái gì tự nhiên ném cái đó.
Diệp Thu nghĩ cũng may là sớm châm thùng thuốc nổ này, nếu không đợi bọn họ chuẩn bị chu toàn mà nói, tình huống thực sự là không thể kiểm soát được.
Nhưng đến hiện tại chín tổ chức dị năng còn chưa ra mặt, chẳng lẽ họ cũng bị thu mua?
Tiểu Bạch lần trước giao thủ với Brahma đã hiểu rõ phương thức công kích của hắn, hôm qua Brahma chiến đấu với Ngân Nhãn, Tiểu Bạch lại lãnh hội được phong cách "một kích tất sát" của Brahma, ra chiếu là sát chiêu, rút đao là sát chiêu, tư thế rút đao cùng cơ thể hợp một, nhanh gọn xảo quyệt, khó lòng phòng bị.
Bởi vì có kinh nghiệm đối chiến lần trước, lúc này chiến đấu với Brahma, Tiểu Bạch lựa chọn chủ động tấn công, thủ đoạn hung ác độc địa, không chết không dừng.
Ngay từ đầu hắn đã dùng đấu pháp không sợ chết để chiếm quyền chủ động, hoàng kim cương xoa trong tay bị hắn sử dụng đến nỗi chỉ nhìn thấy cái bóng màu vàng, mỗi lần công kích đều như bỗng nhiễn biến mất.Bởi tốc độ quá nhanh, nên ảo ảnh hiện lên chồng chất, mỗi lần vung xoa bóng còn chưa biến mất, lần công kích thứ hai đã bắt đầu, cuối cùng Brahma bị Tiểu Bạch đánh cho không biết đâu là thực đâu là hư.
"Chiết tiệt." Braham vừa chống đỡ, vừa thầm mắng trong lòng.
Tổ chức phái hắn ra ngoài làm nhiệm vụ là liên lạc với Hùng và chấp hành mệnh lệnh của hắn, đồng thời giúp hắn hoàn thành kế hoạch tẩy rửa của tổ chức.
Thiên giới, đám quái vật vốn không thuộc về thế giới này, bọn họ hoàn toàn không có tư cách tồn tại trên đời.
Những kẻ nào không phục tổ chức, toàn bộ đều phải xuống địa ngục, không thể để họ cản trở nghiệp lớn của thiếu gia.
Phải biết rằng, quân nhân bình thường không thể đối phó với dị năng giả thiên giới, cho dù bộ đội đặc chủng đối với một tên dị năng giả cũng chắc chắn là tổn thất thảm trọng.
Mà dùng người thiên giới đối phó với người thiên giới, mới là vụ buôn bán có lời nhất, nếu như lúc này không tiến hành tẩy rửa, đến lúc đó quốc gia thu thập tàn dư của thiên giới dị năng giả thành quân nhân, vậy mộng tưởng bá chủ châu á của thiếu gia tất nhiên sẽ bị trở ngại rồi.
Đáng tiếc không biết vì sao Thần thánh Hoa Hạ lại không tham gia thịnh hội này, nếu không nước Hoa Hạ thiếu dan dạ thiếu trung thành này chắc chắn sẽ bị đại Nhật Bản đè nát.
Mắt thấy thắng lại đến gần, người phe mình chiếm ưu thế, nhưng mình lại bị giữ chân ở đây, Brahma tứ giận sôi máu.
"Chẳng lẽ hôm nay thực sự phải chết trong tay hắn?" Brahma thầm nghĩ.
Không thể chết, nhất định không được chết.
"Nếu mình chết, chị phải làm sao?"
Nhớ tới chị gái, Brahma đột nhiên như được nạp năng lượng vô hạn, vẫn không dám liều mạng với Huyết chi Tu La, khi hắn liều mạng thì Brahma lùi về sau né tránh, đột nhiên hắn thấy hành vi của mình có chút đáng xấu hổ.
"Brahma, tên nhu nhược, biểu hiện của mày không phải là dũng sĩ chân chính, Y Đằng gia vì mày mà hổ thẹn, lại đây dùng hết sở học cả đời của mày đi, không thành công cũng thành nhân."
Brahma cải biến đấu pháp, trở nên dũng mãnh không sợ chết lao lên.
Tiểu Bạch cảm giác Brahma sắp tới cực hạn, tuy rằng hiện tại không có biện pháp nắm quyền chủ động, nhưng Tiểu Bạch có thể cảm nhận áp lực đang giảm dần.
Khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh băng của Tiểu Bạch càng thêm chăm chú, hải thần xoa vung lên, bức lui Brahma, thân thể lao vào cận chiến.
Nói đến liều mạng, Tiểu Bạch chưa từng sợ kẻ nào.
Brahma trong lòng cười nhạt, không ngờ huyết chi tu la lại ngu ngốc như vậy, lẽ nào hắn cho rằng không có vũ khí, mình không đối phó được hắn?
Lùi về sau một bước, tách khỏi tầm công kích của đối phượng, thân thể Brahma đột nhột vọt tới, một chưởng đánh thẳng vào ngực Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch nghiến răng, sát khí trong mắt bành trướng, đỏ rực khiến người ta không dám nhìn thẳng. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bởi vì Brahma đánh một chưởng về phía ngực Tiểu Bạch, vốn là nơi mẫn cảm của nữ giới.
Đây là địa phương cấm kị của Tiểu Bạch, Brahma dám đụng chạm quả thật muốn chết.
Đương nhiên, bản thân Brahma chẳng biết mình đã gây tội gì.
Bởi vì hắn không biết Huyết chi tu la là nữ nhân, ngoại trừ vài người biết, không ai biết một kẻ giết người máu lạnh huyết chi Tu la lại là một cô gái.
Mặc dù có người hoài nghi, những không ai tin điều đó cả.
"Tao phải giết mày." Tiểu Bạch giận dữ hét lên, chỉ thấy một cái bóng di động, không nghe thấy bất cứ âm thanh nào, tình cảnh như vậy càng khiến lòng Brahma thêm lạnh, trên người tràn ngập hàn ý.
Giang hồ đồn đại Huyết chi tu la không mở miệng nói bao giờ, hôm nay bỗng nhiên xuất hiện ngoại lệ, đó là biểu hiện cái gì?
Chẳng lẽ, mỗi khi hắn định giết người liền nói với người đó một câu?
Nghĩ vậy dũng khí Brahma lập tức giảm đi, thấy Tiểu bạch vốn cầm cương xoa tay phải không biết lúc nào đã đổi sang tay trái, hung hăng lao tới áp bức Braham về phía sau.
Tiểu Bạch không buông tha, hai chân hung hăng đạp mạnh, thân thể vọt tới, cương xoa đuổi theo Brahma.
Keng!
Brahma phản kích, hải thần xoa trong tay hai người va chạm một chỗ, phát ra âm thanh thanh thúy, như là âm nhạc.
Brahma chưa từng nghĩ binh kính trong tay có thể phát ra thanh âm tuyệt vời như nhạc khí như vậy.