Diệp Thu bị Lâm Bảo Nhi kéo vào khuê phòng của Đường Quả, thấy Đường Quả không đau không ốm nhưng khuôn mặt lại đỏ bừng ngồi ở trên giường, nhìn thấy hắn đến mà cũng không liếc mắt, nhưng chuyển hướng nhìn về phía ti-vi, khi nhìn thấy trên màn hình ti-vi đang chiếu cảnh hai ông bà cụ vừa nhảy vừa hát tặng nhau lễ vật... ư hử cời khanh khách, Diệp Thu cảm thấy tình hình có vẻ không ổn.
Trước đây đã lâu tin tức trên mang có đưa tin một thiếu niên anh tuấn bị một đám phú bà giàu có thay phiên nhau xxx cho đến chết, lẽ nào những nữ nhân giàu có đều có sở thích luân phân, các nàng cũng muốn xxx oo với mình?
" Lương kiếm" đã nói với chúng ta, trên đường hành hiệp người mạnh thắng. Làm nam nhân thà rằng chết trận, không thể bị hù chết. Diệp Thu đường đường là một nam nhi thân cao bảy thước so có thể bị hai đứa trẻ xấu xa này hù chết?
Khi đang suy nghĩ có nên nằm xuống mở hai chân ra nói đến đây đi, thì Lâm Bảo Nhi lại đẩy hắn một cái, nói: " Này, sao ngươi lại giống như cái đầu gỗ vậy? Đây ở đây ngây ngốc mãi?"
Có ý gì? Nàng nói mình không được ngây ngốc đứng ở chỗ này? Như vậy có phải là bảo mình hành động hay không?
Diệp Thu nhìn Đường Quả, lại nhìn Lâm Bảo Nhi, từ đầu đến chân, khuôn mặt rất xinh đẹp, vóc người nở nang, sau khi thẩm tra tỉ mỉ lại một lần nữa cùng một phen tiến hành giãy dụa đấu tranh nội tâm, cuối cùng quyết định hạ thủ với Lâm Bảo Nhi đầu tiên.
Diệp Thu vẫn muốn biết, nếu như bộ ngực của Lâm Bảo Nhi thiếu đi sự rằng buộc của áo lót đặc biệt xuất hiện trước mặt mình thì tình cảnh lúc ấy sẽ đồ sộ đến thế nào.
Nói thật, Diệp Thu cảm thấy mình ở phương diện này có một chút rất biến thái. Tuy rằng hắn từ các bộ phim lớn nhỏ hay không lớn không nhỏ xem đủ các loại tình huống, mắt thấy một đôi nam nữ xa lạ hoặc không xa lạ phải gặp mặt rồi quen biết sau đó là ve vãn cuối cùng mới đến quá trình đánh gục, khi thực sự có một cơ hội như thế, hắ đột nhiên có chút không biết nên làm thế nào.
Bước đầu tiên phải làm cái gì?
Đúng rồi. Uống rượu trước. Trên ti-vi đều là diễn như vậy.
Diệp Thu đã từng đi vào phòng của Đường Quả, biết được trong phòng có một cái tủ rượu nhỉ, bên trong để không ít rượu vang đỏ vẫn còn chưa mở. Trực tiếp tiêu sái đi đến, sau khi ngắm nhìn. Lập tức lựa chọn một chai khiến người ta có thể bị say hơn nữa còn có tác dụng giống như là thôi tình, tiện tay cầm lấy ba chiếc ly chân dài rồi đi tới trước mặt bàn.
" A, ngươi mở rượu vang đỏ để làm gì?" Lâm Bảo Nhi hiếu kỳ hỏi.
" A. Diệp Thu, tên cầm thú nhà người, sao lại dám mở rượu vang đỏ do ta thu thập?"
Diệp Thu có chút nghi hoặc, đảo qua trên mặt của hai người, cảm thấy có cái gì đó không thích hợp. " Các ngươi không cần uống vang đỏ để trợ hứng sao?"
" Trợ hứng cái đầu ngươi. Đó là châm phẩm do ta thu gom đó, ngay cả ta cũng không nỡ mở ra." Đường Quả thở hổn hển ở trên giường đứng lên, trên người mặt một bộ quần áo có nhân vật hoạt hình.
" Làm to ngực cũng phải uống rượu trợ hứng sao?" Lâm Bảo Nhi ghé vào chiếc bàn bên cạnh Diệp Thu, đưa khuôn mặt nhỏ nhắn béo mập ra hỏi.
" Làm to ngực?" Cánh tay đang cầm ly của Diệp Thu trầm xuống. " Có ý gì?"
" Sao ngươi lại ngu dốt như vậy chứ?" Lâm Bảo Nhi nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Thu dại ra đã cảm thấy không có văn mình. Tiếp lấy cái ly ở trong tay hắn. Nói: " Ngươi hôm qau không phải là giúp chị Đường Đường chữa ngộ độc thức ăn sao?"
" Đúng vậy."
" Lần trước Hàn Sảng kia còn nói người đã từng giúp ông nội của hắn trị bệnh?"
" Thì làm sao?" Diệp Thu có chút hiểu ra, thì ra hai con nhóc này chú ý đến tay nghề của hắn, mà không phải là thân thể... trong lòng có cảm giác tiếc nuối.
" Ngươi thật ngu dốt." Lâm Bảo Nhi một đập vào đầu Diệp Thu mộ cái, bị Diệp tránh qua một bên. " Người có thể trị được nhiều bệnh như vậy, chứng tỏ ý thuật của người nhất định sẽ rất lợi hại đúng không?"
" Bình thường." Diệp Thu nghĩ thầm, so với lão gòa. Mình quả thật chỉ là một chút điểm tâm.
" Đừng khiêm nhường thế. Chúng ta cũng không phải là đứa ngốc." Vẻ mặt của Lâm Bảo Nhi đắc ý nói. " Vừa rồi ta đã thương lượng với chị Đường Đường, quyết định để ngươi giúp nàng làm to ngực... người đừng có nói sẽ không làm. Khi chúng ta online đã tra ra được, có người nói phương pháp làm to ngực của trung y là hiệu quả nhất. Không cầm uống thuốc, không cần tiêm, cũng không có tác dụng phụ. Đúng hay không nào?"
Quả thật là như vậy, trung y quả thật có thể làm to ngực, hơn nữa phương pháp này so với những dược phẩm hay quần áo trợ giúp làm to ngực quảng cáo trên ti-ti còn tốt hơn nhiều. Trong lý thuyết của trung y, ru thuộc dạ dày và lá lách, điểm gồ lên cuối cùng thuộc về gan, bởi vậy, muốn làm ru phát dục thật tốt, cần phải bắt đầu từ gan. Thông qua việc áp các ngón tay vào các huyệt vị ở lưng. Khiến cho máu được lưu thông đến bộ ngực, làm cho các loại chất dinh dưỡng ở trong máu chuyển đến tuyến sữa. , các tế bào ở ngực cần ăn những chất dinh dưỡng này. Các tế bào chất béo của bộ ngực sẽ bành trướng lên, bộ ngực tự nhiên cũng lớn theo.
Đây không phải là việc lợi dụng kích thích từ bên ngoài, mà là làm cho các chất dinh dưỡng trong cơ thể mình có thể đi cung cấp cho bộ ngực.
Nếu ở phương diện này mà nói, đối với loại cao thủ tinh thông thuật xoa bóp và châm cứu như Diệp Thu mà nói không có gì là đơn giản hơn nữa.
Diệp Thu chăm chú ngắm nhìn cái bộ vị hơi đột khởi lên trong bộ quần áo ngủ của Đường Quả, nói: " Án theo tuổi của nàng, thực ra cũng không tính là nhỏ."
" Cái gì? Còn không tính là nhỏ." Đường Quả giận. Chỉ vào Lâm Bảo Nhi nói: " Nàng mới mười sáu tuổi so với ta còn lớn hơn, ta còn không tính là nhỏ sao?"
Quả là như vậy. Bộ ngực nhỏ quả thực là chiếc vảy ngược của Đường tiểu thư. Có ba nữ nhân ở chung trong căn nhà này. So về tuổi nếu có bộ ngực lớn hơn so với mình nàng còn có thể tiếp thu đợc, tuổi so với mình còn nhỏ hơn. Bộ ngực trái lại là lớn nhất, cái này khiến Đường Quả khó có thể tiếp thu.
Bệnh thích chưng diện của nữ nhân đã ăn nhậm vào trong xương cốt. Các nàng để có thể khiến mình trở nên hấp dẫn hơn có thể chịu đựng được những thống khổ mà bình thường khó có thể chịu đựng được. Đường Quả cũng đã thử qua không ít biện pháp, yoga làm to ngực, thực phẩm làm to ngực, áo lót có sức quyến rũ, thậm chỉ còn tin vào những dược phẩm là to ngực ở trên ti-vi chạy đi mua về mà uống, đáng tiếc đều không có hiệu quả gì.
Hôm nay nàng ở nhà nói chuyện phiếm với Bảo Nhi có nói đến y thuật cao minh của Diệp Thu, Lam Bảo Nhi nói rằng nàng đã xem được một tin tức, trong đó có nói đại sư trung y có thể giúp người khác làm to ngực, hiệu quả đặc biệt tốt, có thể tìm Diệp Thu để thử xem. Phản ứng đầu tiên của Đường Quả chính là tuyệt đối không làm, mình dù sao cũng là một hoàng hoa khuê nữ, sao có thể để cho cầm thú kia chiếm tiên nghi?
Đáng tiếc ý niệm này ở trong đầu cứ như một ấu trùng nhúc nhích, đuổi như thế nào cũng không đuổi đi được. Nhưng quả thật có thể sau một lần mà đầy đặn lên được, cho dù có bị cầm thú kia chiếm một chút tiện nghi cũng không phải là chuyện gì xấu.
Hai người cũng không dám tùy tiện hành động, nếu như tin tức này là già thì phải làm sao bây giờ? Nếu như Diệp Thu không thể chữa được thì làm sao đây?
Vì vậy hai người liền truyenfull.vnbook ngồi trên giường tìm kiếm phương pháp trung y làm to nhực, không ngờ lại có loại việc này. Hơn nữa lời nói rất chuẩn xác, căn bản không có chút gì là giả. Càng sâu hơn, một số thẩm mỹ viện cỡ lớn còn thúc đẩy loại phương pháp trung y làm to ngực này.
Cái này khiến Đường Quả ngồi không yên, sau khi ở trong phòng đi đi lại lại mời vòng, cuối cùng quyết định để Lâm Bảo Nhỉ gọi Diệp Thu trở về, bản thân nàng cũng không biết làm thế nào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
" Lời ta nói chính là nói thực. Nếu như... Ta nói là nếu như ngươi có một người bạn trai, có thể đó cũng là một loại phương pháp làm to ngực." Diệp Thu kiến nghị nói.
" Không được không được. Ta còn chưa chuẩn bị có bạn trai. Ngươi chỉ cần nói cho ta biết, ngươi có thể chữa được hay không?" Đường Quả thẳng thắn lưu loát nói.
" Có thể chữa." Diệp Thu gật đầu.
" Tốt lắm. Đến đây đi." Đường Quả chạy đến bắt đầu nằm lên trên giường.
Diệp Thu cảm thấy có chút buồn cười, khi mình vừa tìm cách vào cửa thì lại bị Đường Qủa làm trước rồi.
Diệp Thu nhìn Đường Quả, nói: " Như vậy không tốt lắm đâu?"
" Có cái gì không tốt? Bà có tiện nghi cho ngươi chiếm, ngươi còn không cam tâm tình nguyện? Đừng có mà giả vờ, nam nhân các người ta còn lạ gì?"
Khi Đường Quả nói như vậy, lại kéo cái trên lông ngỗng đắp lên người mình.
Diệp Thu suy nghĩ một chút nói: " Ta cần ngân châm."
" Ngươi có sao? Hay bây giờ muốn đi ra ngoài?"
" Có." Khi Diệp Thu xuất môn, lão già đã tặng hắn một bộ ngân châm, nhưng lại để ở căn phòng nhỏ hắn đang ở.
" Vậy nhanh đi lấy đi." Đường Quả nói.
" Ngươi nói cho ta biết là để ở đâu, ta đi lấy." Lâm Bảo Nhi nói. Diệp Thu nói nơi mình để ngâm châm, Lẫm Bảo Nhi lạch bạch chạy xuống lầu. Chỉ cần có náo nhiệt để mà xem, nàng cực kỳ chịu khó.
Trong phòng chỉ còn lại hai người Diệp và Đường Quả, bầu không khí thoáng cái trở nên vi diệu. Vốn Đường Quả còn làm bộ không thèm để ý, có thể bởi vì nghĩ đến chuyện tiếp theo, cảm thấy mặt đỏ tía tai. Len lén liếc nhìn Diệp Thu, nhìn thấy hắn cũng đang nhìn qua bên này, lập tức kinh hoảng quay đầu đi, đem sự chú ý từ trên người Diệp Thu qua màn hình ti-vi.
Sau khi xoay chuyển lại cảm thấy bất bình và tức giận, mình là người thuê hắn, hắn chỉ làm một tiểu bảo tiêu của mình, vì cái gì mình phải tránh né ánh mắt của hắn?
" Này, sau khi uống rượu tay cầm châm của ngươi có run lên không?" Đường Quả đột nhiên nói.
" Cái gì?" Diệp Thu không ngờ tới Đường Quả lại đột nhiên nói như vậy, ngẩn người một lúc mới nói: " Sẽ không."
" Vậy được. Cho ta ly rượu." Đường Quả nói.
Diệp Thu đi qua đổ hai ly rượu, một ly đưa cho Đường Quả, không ngờ Đường tiểu thư bình thường không sợ trời không sợ đất lúc nhận rượu từ tay mình lại không dám nhìn mặt mình, Diệp Thu trong lòng cười thầm, vẻ mặt lại không thay đổi chút nào, tựa vào chiếc bàn từ từ thưởng thức rượu ngon do Đường Quả cất giấu.
Một lát sau, Lâm Bảo Nhi mới cầm hộp châm đi lên trên lầu, đẩy cửa phòng lại nhìn thấy Diệp Thu và Đường Quả đều đang cầm một lý rượu để uống, giảo hoạt cười rộ lên: " Ôi, ta có phải đi hay không đây? Không ngờ ta đi có một lúc mà các ngươi đã bắt đầu tán tỉnh nhau."
" Xem ra ta không xé rách cái mồm thối của ngươi thì không được." Đưởng Quả vốn có chút chột dạ, nghe thấy Lâm Bảo Nhi trêu trọc thì càng tức giận, trừng mắt hung hăng nói.
Diệp Thu buông chén rượu xuông, nhận lấy hộp châm ở trong tay Bảo Nhi, lại bảo Đường Quả tìm hộp cấp cứu ở trong nhà, tìm rượu sát trùng bắt đầu tiêu độc.
Diệp Thu bị Lâm Bảo Nhi kéo vào khuê phòng của Đường Quả, thấy Đường Quả không đau không ốm nhưng khuôn mặt lại đỏ bừng ngồi ở trên giường, nhìn thấy hắn đến mà cũng không liếc mắt, nhưng chuyển hướng nhìn về phía ti-vi, khi nhìn thấy trên màn hình ti-vi đang chiếu cảnh hai ông bà cụ vừa nhảy vừa hát tặng nhau lễ vật... ư hử cời khanh khách, Diệp Thu cảm thấy tình hình có vẻ không ổn.
Trước đây đã lâu tin tức trên mang có đưa tin một thiếu niên anh tuấn bị một đám phú bà giàu có thay phiên nhau xxx cho đến chết, lẽ nào những nữ nhân giàu có đều có sở thích luân phân, các nàng cũng muốn xxx oo với mình?
" Lương kiếm" đã nói với chúng ta, trên đường hành hiệp người mạnh thắng. Làm nam nhân thà rằng chết trận, không thể bị hù chết. Diệp Thu đường đường là một nam nhi thân cao bảy thước so có thể bị hai đứa trẻ xấu xa này hù chết?
Khi đang suy nghĩ có nên nằm xuống mở hai chân ra nói đến đây đi, thì Lâm Bảo Nhi lại đẩy hắn một cái, nói: " Này, sao ngươi lại giống như cái đầu gỗ vậy? Đây ở đây ngây ngốc mãi?"
Có ý gì? Nàng nói mình không được ngây ngốc đứng ở chỗ này? Như vậy có phải là bảo mình hành động hay không?
Diệp Thu nhìn Đường Quả, lại nhìn Lâm Bảo Nhi, từ đầu đến chân, khuôn mặt rất xinh đẹp, vóc người nở nang, sau khi thẩm tra tỉ mỉ lại một lần nữa cùng một phen tiến hành giãy dụa đấu tranh nội tâm, cuối cùng quyết định hạ thủ với Lâm Bảo Nhi đầu tiên.
Diệp Thu vẫn muốn biết, nếu như bộ ngực của Lâm Bảo Nhi thiếu đi sự rằng buộc của áo lót đặc biệt xuất hiện trước mặt mình thì tình cảnh lúc ấy sẽ đồ sộ đến thế nào.
Nói thật, Diệp Thu cảm thấy mình ở phương diện này có một chút rất biến thái. Tuy rằng hắn từ các bộ phim lớn nhỏ hay không lớn không nhỏ xem đủ các loại tình huống, mắt thấy một đôi nam nữ xa lạ hoặc không xa lạ phải gặp mặt rồi quen biết sau đó là ve vãn cuối cùng mới đến quá trình đánh gục, khi thực sự có một cơ hội như thế, hắ đột nhiên có chút không biết nên làm thế nào.
Bước đầu tiên phải làm cái gì?
Đúng rồi. Uống rượu trước. Trên ti-vi đều là diễn như vậy.
Diệp Thu đã từng đi vào phòng của Đường Quả, biết được trong phòng có một cái tủ rượu nhỉ, bên trong để không ít rượu vang đỏ vẫn còn chưa mở. Trực tiếp tiêu sái đi đến, sau khi ngắm nhìn. Lập tức lựa chọn một chai khiến người ta có thể bị say hơn nữa còn có tác dụng giống như là thôi tình, tiện tay cầm lấy ba chiếc ly chân dài rồi đi tới trước mặt bàn.
" A, ngươi mở rượu vang đỏ để làm gì?" Lâm Bảo Nhi hiếu kỳ hỏi.
" A. Diệp Thu, tên cầm thú nhà người, sao lại dám mở rượu vang đỏ do ta thu thập?"
Diệp Thu có chút nghi hoặc, đảo qua trên mặt của hai người, cảm thấy có cái gì đó không thích hợp. " Các ngươi không cần uống vang đỏ để trợ hứng sao?"
" Trợ hứng cái đầu ngươi. Đó là châm phẩm do ta thu gom đó, ngay cả ta cũng không nỡ mở ra." Đường Quả thở hổn hển ở trên giường đứng lên, trên người mặt một bộ quần áo có nhân vật hoạt hình." Làm to ngực cũng phải uống rượu trợ hứng sao?" Lâm Bảo Nhi ghé vào chiếc bàn bên cạnh Diệp Thu, đưa khuôn mặt nhỏ nhắn béo mập ra hỏi.
" Làm to ngực?" Cánh tay đang cầm ly của Diệp Thu trầm xuống. " Có ý gì?"
" Sao ngươi lại ngu dốt như vậy chứ?" Lâm Bảo Nhi nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Thu dại ra đã cảm thấy không có văn mình. Tiếp lấy cái ly ở trong tay hắn. Nói: " Ngươi hôm qau không phải là giúp chị Đường Đường chữa ngộ độc thức ăn sao?"
" Đúng vậy."
" Lần trước Hàn Sảng kia còn nói người đã từng giúp ông nội của hắn trị bệnh?"
" Thì làm sao?" Diệp Thu có chút hiểu ra, thì ra hai con nhóc này chú ý đến tay nghề của hắn, mà không phải là thân thể... trong lòng có cảm giác tiếc nuối.
" Ngươi thật ngu dốt." Lâm Bảo Nhi một đập vào đầu Diệp Thu mộ cái, bị Diệp tránh qua một bên. " Người có thể trị được nhiều bệnh như vậy, chứng tỏ ý thuật của người nhất định sẽ rất lợi hại đúng không?"
" Bình thường." Diệp Thu nghĩ thầm, so với lão gòa. Mình quả thật chỉ là một chút điểm tâm.
" Đừng khiêm nhường thế. Chúng ta cũng không phải là đứa ngốc." Vẻ mặt của Lâm Bảo Nhi đắc ý nói. " Vừa rồi ta đã thương lượng với chị Đường Đường, quyết định để ngươi giúp nàng làm to ngực... người đừng có nói sẽ không làm. Khi chúng ta online đã tra ra được, có người nói phương pháp làm to ngực của trung y là hiệu quả nhất. Không cầm uống thuốc, không cần tiêm, cũng không có tác dụng phụ. Đúng hay không nào?"
Quả thật là như vậy, trung y quả thật có thể làm to ngực, hơn nữa phương pháp này so với những dược phẩm hay quần áo trợ giúp làm to ngực quảng cáo trên ti-ti còn tốt hơn nhiều. Trong lý thuyết của trung y, ru thuộc dạ dày và lá lách, điểm gồ lên cuối cùng thuộc về gan, bởi vậy, muốn làm ru phát dục thật tốt, cần phải bắt đầu từ gan. Thông qua việc áp các ngón tay vào các huyệt vị ở lưng. Khiến cho máu được lưu thông đến bộ ngực, làm cho các loại chất dinh dưỡng ở trong máu chuyển đến tuyến sữa. , các tế bào ở ngực cần ăn những chất dinh dưỡng này. Các tế bào chất béo của bộ ngực sẽ bành trướng lên, bộ ngực tự nhiên cũng lớn theo.
Đây không phải là việc lợi dụng kích thích từ bên ngoài, mà là làm cho các chất dinh dưỡng trong cơ thể mình có thể đi cung cấp cho bộ ngực.
Nếu ở phương diện này mà nói, đối với loại cao thủ tinh thông thuật xoa bóp và châm cứu như Diệp Thu mà nói không có gì là đơn giản hơn nữa.
Diệp Thu chăm chú ngắm nhìn cái bộ vị hơi đột khởi lên trong bộ quần áo ngủ của Đường Quả, nói: " Án theo tuổi của nàng, thực ra cũng không tính là nhỏ."
" Cái gì? Còn không tính là nhỏ." Đường Quả giận. Chỉ vào Lâm Bảo Nhi nói: " Nàng mới mười sáu tuổi so với ta còn lớn hơn, ta còn không tính là nhỏ sao?"
Quả là như vậy. Bộ ngực nhỏ quả thực là chiếc vảy ngược của Đường tiểu thư. Có ba nữ nhân ở chung trong căn nhà này. So về tuổi nếu có bộ ngực lớn hơn so với mình nàng còn có thể tiếp thu đợc, tuổi so với mình còn nhỏ hơn. Bộ ngực trái lại là lớn nhất, cái này khiến Đường Quả khó có thể tiếp thu.
Bệnh thích chưng diện của nữ nhân đã ăn nhậm vào trong xương cốt. Các nàng để có thể khiến mình trở nên hấp dẫn hơn có thể chịu đựng được những thống khổ mà bình thường khó có thể chịu đựng được. Đường Quả cũng đã thử qua không ít biện pháp, yoga làm to ngực, thực phẩm làm to ngực, áo lót có sức quyến rũ, thậm chỉ còn tin vào những dược phẩm là to ngực ở trên ti-vi chạy đi mua về mà uống, đáng tiếc đều không có hiệu quả gì.
Hôm nay nàng ở nhà nói chuyện phiếm với Bảo Nhi có nói đến y thuật cao minh của Diệp Thu, Lam Bảo Nhi nói rằng nàng đã xem được một tin tức, trong đó có nói đại sư trung y có thể giúp người khác làm to ngực, hiệu quả đặc biệt tốt, có thể tìm Diệp Thu để thử xem. Phản ứng đầu tiên của Đường Quả chính là tuyệt đối không làm, mình dù sao cũng là một hoàng hoa khuê nữ, sao có thể để cho cầm thú kia chiếm tiên nghi?
Đáng tiếc ý niệm này ở trong đầu cứ như một ấu trùng nhúc nhích, đuổi như thế nào cũng không đuổi đi được. Nhưng quả thật có thể sau một lần mà đầy đặn lên được, cho dù có bị cầm thú kia chiếm một chút tiện nghi cũng không phải là chuyện gì xấu.
Hai người cũng không dám tùy tiện hành động, nếu như tin tức này là già thì phải làm sao bây giờ? Nếu như Diệp Thu không thể chữa được thì làm sao đây?
Vì vậy hai người liền truyenfull.vnbook ngồi trên giường tìm kiếm phương pháp trung y làm to nhực, không ngờ lại có loại việc này. Hơn nữa lời nói rất chuẩn xác, căn bản không có chút gì là giả. Càng sâu hơn, một số thẩm mỹ viện cỡ lớn còn thúc đẩy loại phương pháp trung y làm to ngực này.
Cái này khiến Đường Quả ngồi không yên, sau khi ở trong phòng đi đi lại lại mời vòng, cuối cùng quyết định để Lâm Bảo Nhỉ gọi Diệp Thu trở về, bản thân nàng cũng không biết làm thế nào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
" Lời ta nói chính là nói thực. Nếu như... Ta nói là nếu như ngươi có một người bạn trai, có thể đó cũng là một loại phương pháp làm to ngực." Diệp Thu kiến nghị nói.
" Không được không được. Ta còn chưa chuẩn bị có bạn trai. Ngươi chỉ cần nói cho ta biết, ngươi có thể chữa được hay không?" Đường Quả thẳng thắn lưu loát nói.
" Có thể chữa." Diệp Thu gật đầu.
" Tốt lắm. Đến đây đi." Đường Quả chạy đến bắt đầu nằm lên trên giường.
Diệp Thu cảm thấy có chút buồn cười, khi mình vừa tìm cách vào cửa thì lại bị Đường Qủa làm trước rồi.
Diệp Thu nhìn Đường Quả, nói: " Như vậy không tốt lắm đâu?"
" Có cái gì không tốt? Bà có tiện nghi cho ngươi chiếm, ngươi còn không cam tâm tình nguyện? Đừng có mà giả vờ, nam nhân các người ta còn lạ gì?"
Khi Đường Quả nói như vậy, lại kéo cái trên lông ngỗng đắp lên người mình.
Diệp Thu suy nghĩ một chút nói: " Ta cần ngân châm."
" Ngươi có sao? Hay bây giờ muốn đi ra ngoài?"
" Có." Khi Diệp Thu xuất môn, lão già đã tặng hắn một bộ ngân châm, nhưng lại để ở căn phòng nhỏ hắn đang ở.
" Vậy nhanh đi lấy đi." Đường Quả nói.
" Ngươi nói cho ta biết là để ở đâu, ta đi lấy." Lâm Bảo Nhi nói. Diệp Thu nói nơi mình để ngâm châm, Lẫm Bảo Nhi lạch bạch chạy xuống lầu. Chỉ cần có náo nhiệt để mà xem, nàng cực kỳ chịu khó.
Trong phòng chỉ còn lại hai người Diệp và Đường Quả, bầu không khí thoáng cái trở nên vi diệu. Vốn Đường Quả còn làm bộ không thèm để ý, có thể bởi vì nghĩ đến chuyện tiếp theo, cảm thấy mặt đỏ tía tai. Len lén liếc nhìn Diệp Thu, nhìn thấy hắn cũng đang nhìn qua bên này, lập tức kinh hoảng quay đầu đi, đem sự chú ý từ trên người Diệp Thu qua màn hình ti-vi.
Sau khi xoay chuyển lại cảm thấy bất bình và tức giận, mình là người thuê hắn, hắn chỉ làm một tiểu bảo tiêu của mình, vì cái gì mình phải tránh né ánh mắt của hắn?
" Này, sau khi uống rượu tay cầm châm của ngươi có run lên không?" Đường Quả đột nhiên nói.
" Cái gì?" Diệp Thu không ngờ tới Đường Quả lại đột nhiên nói như vậy, ngẩn người một lúc mới nói: " Sẽ không."
" Vậy được. Cho ta ly rượu." Đường Quả nói.
Diệp Thu đi qua đổ hai ly rượu, một ly đưa cho Đường Quả, không ngờ Đường tiểu thư bình thường không sợ trời không sợ đất lúc nhận rượu từ tay mình lại không dám nhìn mặt mình, Diệp Thu trong lòng cười thầm, vẻ mặt lại không thay đổi chút nào, tựa vào chiếc bàn từ từ thưởng thức rượu ngon do Đường Quả cất giấu.
Một lát sau, Lâm Bảo Nhi mới cầm hộp châm đi lên trên lầu, đẩy cửa phòng lại nhìn thấy Diệp Thu và Đường Quả đều đang cầm một lý rượu để uống, giảo hoạt cười rộ lên: " Ôi, ta có phải đi hay không đây? Không ngờ ta đi có một lúc mà các ngươi đã bắt đầu tán tỉnh nhau."
" Xem ra ta không xé rách cái mồm thối của ngươi thì không được." Đưởng Quả vốn có chút chột dạ, nghe thấy Lâm Bảo Nhi trêu trọc thì càng tức giận, trừng mắt hung hăng nói.
Diệp Thu buông chén rượu xuông, nhận lấy hộp châm ở trong tay Bảo Nhi, lại bảo Đường Quả tìm hộp cấp cứu ở trong nhà, tìm rượu sát trùng bắt đầu tiêu độc.