Con đường vương vấn những cánh đào rơi.....
Anh bước đi....
Bó hồng trong tay dập dìu theo nhịp chân bước....
.
.
Mặc kệ dòng cảm xúc như đang tuôn chảy trong lồng ngực...
Sasuke đi chậm lại....
Cố gắng hít hà chút dư vị êm đềm của ánh nắng cuối ngày ......
Trước khi chính thức đến nhà cô ấy....
.
.
"Có lẽ chỉ cách đây có 2,3 năm thôi.... việc anh cầm cả bó hoa to và đến nhà một cô gái như này là một điều không thể....
Nhưng giờ đây...
Anh đang làm điều đó với cả một niềm hạnh phúc to lớn.
Anh yêu Sakura.... anh không thể nào quên được cái cách cô ấy mãi luôn theo anh dù anh có độc ác hay lạc lối như thế nào...
Và....
Anh thầm cảm ơn cô ấy vì tất cả."
.
.
Cứ vừa đi vừa suy nghĩ ...
Chẳng mấy chốc, chiếc cầu thang quen thuộc của nhà cô kunoichi đó dần dần hiện ra trước mắt Sasuke...
.
Không ngập ngừng dù chỉ là một chút...
Anh bước lên cầu thang một cách nhanh chóng...
Trước khi vặn tay nắm cánh cửa nhà...
.
.
VÚT!
.
Một chiếc gậy dài phóng đến phía chàng trai Uchiha ngay sau khi anh tiến vào nhà...
Nhưng bằng phản xạ nhạy bén đặc biệt của mình....
Sasuke né được nó một cách không thể dễ hơn...
.
Bật người lên khỏi mặt đất...
Chàng trai tóc đen đứng thẳng người một cách thoải mái ngay trên trần của căn phòng khách....
.
- Màn đón tiếp thật long trọng.
Sasuke lên tiếng, con mắt Rinnegan nhìn thẳng đến chỗ ông Haruno đáng kính đang giật nảy người vì choáng....
Vốn định cho chàng rể tương lai ăn gậy, ông Haruno chắc vẫn không thể nào nghĩ được rằng mình lại thất bại một cách nhanh chóng như thế...
.
- Cậu... cậu nhanh đấy. - Vầng trán người đàn ông tóc tím hồng nhăn lại đầy căng thẳng.
- Sao bác tấn công tôi? - Giữ nguyên nét mặt không đổi, Sasuke vẫn đứng yên trên trần nhà mà chằm chằm nhìn ông bố vợ bằng cặp mắt lạnh như băng của mình.
- Vì cậu đòi cưới cục cưng nhà tôi. - Ông Haruno như muốn bùng cháy.... cặp môi trề ra không thể nào hờn dỗi hơn,
- Chẳng phải bác không hề phản đối sao?
- Đó là yêu...là yêu nhau thôi, hiểu chứ? Còn cười thì lại là một chuyện khác.... - Bàn tay ông như cố diễn tả một cái gì đó nhưng bất thành. - .... Trời ạ....Cậu sẽ không thể hiểu được đâu.
.
" Chuẩn đấy....
Làm sao cậu hiểu được nỗi lòng của ông bố có độc một cô công chúa như thế này?
Chăm bẵm nó lớn.... yêu thương nó mỗi ngày...
Để rồi khi nó lớn lại bị một tên con trai khác cuỗm đi mất...
Mà tên con trai này lại còn là 1 trong những thành phần nguy hiểm kinh dị, lúc nào cũng im lặng phát khiếp chứ...
À rế... ông bố đáng thương này biết phải làm sao đây?"
.
Tâm lý tổn thương của ông bố "Sắp bị gả con đi" càng ngày càng bất ổn hơn bao giờ hết...
Đúng lúc đó, bà Haruno tiến ra.... không khỏi há hốc mồm vì cảnh tượng kì lạ trong phòng khách nhà mình...
.
- Ông làm gì Sasuke thế? - Bà Haruno cuống cuồng đặt đĩa trái cây xuống bà.
- Tôi chỉ làm những điều mình cho là đúng thôi.
- Là phi gậy vào cậu ta? - Người phụ nữ tóc vàng nhặt cây gậy tung tóe dưới sàn, ánh mắt nhìn chồng mình đầy dò xét.
- Ờ...thì.... Đúng là tôi đã phi đó.
- Đúng là....- Bà Haruno gọi lớn. - Sakura, Sasuke đến rồi này....
- DẠ???? - Trên tầng, tiếng đáp trả cũng to không kém....
.
.
Sakura chạy xuống....
Vội vã và khẩn khoản.....
Và như đã thành một thói quen, cô kunoichi tóc hồng hỏi....
.
- Ba có làm gì kì lạ không vậy mẹ?
.
- Ông ấy chỉ phóng gậy thôi chứ làm gì khác đâu mà. - Bà Haruno liếc xéo chồng.
- Gì á? Phóng gậy? - Sakura hốt hoảng. Ngước lên nhìn chàng trai của mình đang vắt vẻo trên trần nhà. cô không tránh khỏi lo lắng. - Anh có sao không thế?
.
Sasuke không đáp lại....
Thả người rơi xuống và đáp một cú ngoạn mục xuống sàn...
Anh gật đầu thay cho câu "Vẫn ổn"
.
Sakura lo lắng mình xung quanh người chàng trai Uchiha một lượt....
Ngay khi xác nhận là "Không có vết thương nào" .... cô liền quay sang phía ba mình, đôi mắt ngọc bích tỏ ý không vui...
.
- Ba đừng có làm thế nữa nhé.
- Nó chuẩn bị cướp con khỏi tay ta mà.
- Cướp gì ạ? Lấy nhau mà là cướp hả ba?
- Chứ còn sao.
- Thế trước ba lấy mẹ ông bà ngoại có vác gậy ra dọa thế không /
- Hừm....
.
Ngài Kizashi khoanh tay bất lực không thể nói lại lí lẽ của con gái mình....
Hướng mắt về phía chàng trai Uchiha vẫn đang đứng như pho tượng ở cách đó không xa....
Ông vẫy vẫy tay ra hiệu cho anh lại gần và ngồi cùng mình xuống chiếu....
.
.
- Cậu muốn lấy Sakura? - Ông hỏi sau khi Sasuke đã yên vị dưới sàn nhà.
- Mục đích tôi đến đây hôm nay cũng là để nói về chuyện đó. - Khuôn mặt đẹp của chàng trai Uchiha đầy quả quyết.
- Tôi muốn nghe chính cậu nói.
- Hnm... Tôi muốn lấy Sakura. Muốn cô ấy là một thành viên của Uchiha.
- Được lắm....
.
Kizashi thở hắt....
Vẫn là mái tóc hình hoa đào hài hước....
Nhưng khuôn mặt ông bỗng trở nên nghiêm túc đến đáng sợ, không còn có vẻ gì là trêu đùa nữa...
.
- Tôi sẽ đồng ý.... Nếu cậu để tôi đấm vào mặt cậu.
.
.
Vầng...
Câu nói của ông Haruno vừa dứt....
Đằng sau, bà Huruno và Sakura vẫn như chưa thể tin vào tai mình.....
.
Khuôn mặt không còn gì có thể sầu não hơn....
Xua tay ngăn cản....
Cô kunoichi nhắm chặt mắt mình ngay sau khi tưởng tượng ra cái viễn cảnh chàng trai Uchiha kia sẽ nổi đóa nên như thế nào khi có người tự dưng nói muốn đấm vào mắt mình....
.
.
Sasuke nhìn Kizashi....
Con mắt đen chớp nhẹ ....
Rồi anh nói....
Quai hàm thanh tú nhẹ nhàng cử động theo mỗi câu từ....
.
.
.
- ĐƯỢC. HÃY ĐẤM ĐI.