Mọi người thấy Miên Miên bị Hà Tiểu Lan hất hủi nhưng vẫn không để trong lòng mà còn cố gắng tươi cười thì có chút thông cảm cùng đau lòng. Vì thế, ấn tượng của cô trong lòng họ tăng mạnh, đều là ấn tượng tốt. Còn Hà Tiểu Lan, ả ta cũng để ấn tượng lớn trong lòng mọi người, nhưng đó là ấn tượng không mấy tốt.
Chính là Hà Tiểu Lan nào đâu biết đã xảy ra chuyện gì đâu. Cô nàng hiện tại rất là tức tối. Vừa rồi rõ ràng là cô bị đứa ngu kia chơi bẫy, nhưng như thế nào mọi người lại không bênh vực cô, ngược lại còn che chở cho đứa ngu kia?
Hà Tiểu Lan vốn định mở miệng giải thích, nói rằng Miên Miên nhéo tay mình. Nhưng mà, do trên tay không có dấu vết gì chứng minh, cô cũng không thể tự mình tạo ra dấu vết. Cho nên, dù có giải thích cùng lên án thì chắc chắn mọi người sẽ không tin, mà ngược lại còn cho rằng cô vừa cướp vừa la làng.
Đây là lần đầu tiên Hà Tiểu Lan bị người ta tính kế mà trở tay không kịp, cũng là lần đầu tiên trong đời bị thua thiệt như vậy. Mà toàn bộ đều này, là do con nhỏ ngu kia gây nên.
Vì cái gì, vào công ty sớm nhất là cô, cô vào công ty từ năm mười ba tuổi. Mỗi ngày đều học học học học, thức khuya dậy sớm. Giám đốc hết bắt cô học vũ đạo, lại bắt cô học cái này cái kia, không cho ăn vì sợ mập, này nọ này nọ hành cô mấy năm trời, ấy nhưng còn không cho cô ra mắt khán giả. Mãi cho tới khi cô mười sáu tuổi mới được bước vào trong giới, nhưng là với vai trò là một diễn viên phụ. Nếu không phải do cô có thực lực tự mình bò lên, chắc chắn công ty còn không thèm cho cô ra MV đơn đâu.
Nhưng con nhỏ ngu này, vừa mới vào công ty, còn chẳng cần qua một lớp học đào tạo nào đã được công ty xuất tiền lăng xê, cho ra đĩa riêng. Còn có quản lý phụ giúp. Tiền lương và cát xê so với người trong nghề hơn năm năm là cô còn cao hơn gấp ba lần. Vì cái gì chứ? Rõ ràng cô cố gắng như vậy, còn con nhỏ ngu này lại chẳng cố gắng gì nhưng lại đoạt được những thứ mà cô mong muốn.
Cô cực kỳ không phục, buồn bã u uất mấy tháng qua. Mãi cho tới khi mẹ cô biết được chuyện này, mới bày kế cho cô.
Mẹ dùng hơn một phần ba số tiền riêng cho cô, để cô đi mua chuột ả quản lý tham tiền của con nhỏ ngu kia, sau đó lên kế hoạch âm thầm ngáng chân nó.
Rồi tới khi nhận được tin từ người quản lý kia, rằng con nhỏ ngu này được chương trình thực tế này mời tham gia. Cô lúc đó tức muốn cắn răng nghiến lợi. Nhưng cũng lúc đó cô lóe ra ý nghĩ. Đi chương trình thực tế, sẽ có rất nhiều cơ hội giúp cô ngáng chân nó, đạp nó. Chỉ cần cô dùng một chút kế, khiến con nhỏ ngu đó lần lượt bị sự cố mất mặt, còn cô, thì đứng ra là nữ thần tốt bụng giúp nó. Như vậy… vừa có thể đạp được nó, vừa có thể tạo được danh tiếng tốt cho cô…
Cho nên, ngay lúc đó cô đã nhắn tin cho một ông giám đốc đang lén lúc theo đuổi cô. Nhờ hắn ta góp tay giúp cô có một vé trong chương trình này. Cô nói, cô không cần tiền cát xê, chỉ cần chương trình cho cô tham gia là được.
Đương nhiên, cô cũng phải có trả giá, đó là chấp nhận làm tình nhân lén lúc của ông ta.
Rồi cô cũng thành công, cuối cùng cô cũng được chương trình kia gửi lời mời tham gia trong phút cuối.
Khi nhận được lời mời kia, cô liền cùng với ả quản lý của nó âm thầm lên kế hoạch liên hoàn.
Kế hoạch vốn dĩ hoàn hảo không chút tì vết. Nhưng vì sao, hiện tại mọi chuyện lại không hề giống với kế hoạch của cô?
Hà Tiểu Lan ấm ức ngồi một bên tự mình suy ngẫm nguyên nhân. Mà lúc này, mọi người cũng chẳng buồn quan tâm cô nghĩ hay suy ngẫm cái gì. Họ đều cảm giác, xem ra, cô gái Hà Tiểu Lan này cũng không phải người hòa ái dễ gần như những gì bên ngoài truyền tụng.
…
Trải qua một hồi tính kế phản công, cộng thêm thân thể vốn đang bị bệnh, cuối cùng, chờ khi ăn cơm xong, Miên Miên đã mệt mỏi mà tựa đầu vào ghế chờ thiêm thiếp ngủ.
Chờ lúc người bên tổ đạo diễn làm xong thủ tục, cũng sắp tới giờ máy bay cất cánh. Mọi người liền lần lượt chuẩn bị lên máy bay, Lưu Thiếu cùng Cao Dương thấy tình trạng của Miên Miên vẫn còn sốt, liền lo lắng sợ cô mệt nhọc, nên mỗi người xung phong phụ cô kéo một cái vali đi gửi. Nhờ vậy Miên Miên được rỗi tay, tự cười trong lòng. Đãi ngộ này so với đời trước thật sự là một trời một vực.
….
Lần đi này ngoài nhóm nghệ sĩ, còn có khoảng hai mươi người của tổ đạo diễn. Trong đó trừ bảy người luôn cầm máy quay phim đi theo bên cạnh mấy người Miên Miên, còn lại thì họ đi theo vác đồ và dụng cụ máy quay.
Trên máy bay, nhóm người Miên Miên được ngồi ghế hạng sang. Miên Miên ngồi cùng dãy ghế với anh Lưu Thiếu, mà anh Cao Dương thì ngồi cùng chị Hàn ở phía sau ghế cô. Còn chị Chương Nghiên, từ lúc vừa lên máy bay đã bị Hà Tiểu Lan lôi kéo xin được ngồi cùng.
Lúc máy bay cất cánh, Miên Miên cảm thấy ruột gan đều đảo ngược, bên tai hù hù tạp âm khiến cho đầu óc cô hoa lên. Triệu chứng này, thật là giống hệt đời trước.
Moi trong balo ra một cái bọc, gương mặt Miên Miên tái nhợt, cô quay qua nhìn Lưu Thiếu, dè dặt nói:
“Anh Lưu Thiếu, xin lỗi, em… em nghĩ em muốn ói!”
Nói xong liền dùng ánh mắt xin lỗi nhìn anh một cái, sau đó cầm bọc gục vào bên phía cửa sổ “nôn!”
Bọc là loại bọc đen, nó vừa dày vừa rộng. Miên Miên rất cẩn thận nôn vào bọc, vừa nôn xong, liền dùng dây thun buộc chặt miệng, nhét vào một cái bọc khác ở dưới chân. Cho nên dù rằng cô đang nôn, nhưng vẫn không có mùi khó chịu bay tới người khác.
Mấy cái bọc này là Miên Miên chuẩn bị sớm từ trước. Đời trước, lúc lên máy bay Miên Miên ngồi kế chị Vương Hàn, nhưng do không chuẩn trước tình huống say máy bay, nên lúc muốn nôn không kịp chờ tiếp viên đem bọc ra kịp, liền hoa lệ ói văng vào người chị Vươn Hàn cùng mấy người ngồi dãy ghế trên.
Đó là do cô cố gắng bịt miệng lại, nhưng vì nhịn không được vẫn nôn ra, mới có tình trạng phun đầy đầu mọi người.
Lúc đó tuy rằng không ai mắng chửi cô, nhưng thái độ của họ cực kỳ chán ghét cùng khó chịu. Thật ra đổi lại là cô hoặc là ai thì cũng sẽ khó chịu thôi. Đồ nôn ra, mùi vị thật sự khiến người ta hoảng hốt. Mà cô, còn nôn văn tới đầu người ta.
Đời trước vào lúc cô đang lúng túng đó. Hà Tiểu Lan đã chạy tới bên cạnh cô, dùng ánh mắt lo lắng nhìn cô. Rồi ả quay sang nói với chị Vương Hàn đang khó chịu nhăn nhăn mặt bên cạnh cô, nói chị đổi ghế với ả, ả nói để ả có kinh nghiệm chăm sóc người bị nôn khi đi máy bay, cho nên để ả ngồi kế cô, sẵn tiện sẽ giúp cô.
Chị Vương Hàn tuy không phải người xấu, nhưng lại rất ưa sạch sẽ, cho nên đối với lời đề nghị này rất cảm kích. Cũng vì vậy, hai nữ nhân đi trong chương trình này đều đã được Hà Tiểu Lan mua chuộc.
Mà hiện tại, từ lúc vừa lên máy bay Miên Miên đã được Lưu Thiếu kéo ngồi chung. Mà Lưu Thiếu là người có tính bề bộn, cho nên đối với mấy chuyện này cũng không quá ghê tởm. Cộng thêm Miên Miên đã chuẩn bị từ sớm, cho nên không gây ảnh hưởng tới anh nhiều.
Bất quá, bị nôn thật khó chịu. Sau khi nôn thốc nôn tháo một đống thức ăn, được tiếp viên chạy tới đứng bên cạnh quan tâm, Miên Miên lại lần nữa tựa đầu vào ghế thiêm thiếp ngủ. Có điều cô không biết, lúc cô ngủ say, cái đầu khẽ gục gật. Anh Lưu Thiếu nhìn qua liền cười cười. Kế đó rất tự nhiên mà ngồi xích lại, sau đó đỡ lấy đầu cô cho nằm dựa vào vai anh. Tất nhiên, hành động này cũng bị camera ẩn của chương trình ghi lại được.
Chính là Hà Tiểu Lan nào đâu biết đã xảy ra chuyện gì đâu. Cô nàng hiện tại rất là tức tối. Vừa rồi rõ ràng là cô bị đứa ngu kia chơi bẫy, nhưng như thế nào mọi người lại không bênh vực cô, ngược lại còn che chở cho đứa ngu kia?
Hà Tiểu Lan vốn định mở miệng giải thích, nói rằng Miên Miên nhéo tay mình. Nhưng mà, do trên tay không có dấu vết gì chứng minh, cô cũng không thể tự mình tạo ra dấu vết. Cho nên, dù có giải thích cùng lên án thì chắc chắn mọi người sẽ không tin, mà ngược lại còn cho rằng cô vừa cướp vừa la làng.
Đây là lần đầu tiên Hà Tiểu Lan bị người ta tính kế mà trở tay không kịp, cũng là lần đầu tiên trong đời bị thua thiệt như vậy. Mà toàn bộ đều này, là do con nhỏ ngu kia gây nên.
Vì cái gì, vào công ty sớm nhất là cô, cô vào công ty từ năm mười ba tuổi. Mỗi ngày đều học học học học, thức khuya dậy sớm. Giám đốc hết bắt cô học vũ đạo, lại bắt cô học cái này cái kia, không cho ăn vì sợ mập, này nọ này nọ hành cô mấy năm trời, ấy nhưng còn không cho cô ra mắt khán giả. Mãi cho tới khi cô mười sáu tuổi mới được bước vào trong giới, nhưng là với vai trò là một diễn viên phụ. Nếu không phải do cô có thực lực tự mình bò lên, chắc chắn công ty còn không thèm cho cô ra MV đơn đâu.
Nhưng con nhỏ ngu này, vừa mới vào công ty, còn chẳng cần qua một lớp học đào tạo nào đã được công ty xuất tiền lăng xê, cho ra đĩa riêng. Còn có quản lý phụ giúp. Tiền lương và cát xê so với người trong nghề hơn năm năm là cô còn cao hơn gấp ba lần. Vì cái gì chứ? Rõ ràng cô cố gắng như vậy, còn con nhỏ ngu này lại chẳng cố gắng gì nhưng lại đoạt được những thứ mà cô mong muốn.
Cô cực kỳ không phục, buồn bã u uất mấy tháng qua. Mãi cho tới khi mẹ cô biết được chuyện này, mới bày kế cho cô.
Mẹ dùng hơn một phần ba số tiền riêng cho cô, để cô đi mua chuột ả quản lý tham tiền của con nhỏ ngu kia, sau đó lên kế hoạch âm thầm ngáng chân nó.
Rồi tới khi nhận được tin từ người quản lý kia, rằng con nhỏ ngu này được chương trình thực tế này mời tham gia. Cô lúc đó tức muốn cắn răng nghiến lợi. Nhưng cũng lúc đó cô lóe ra ý nghĩ. Đi chương trình thực tế, sẽ có rất nhiều cơ hội giúp cô ngáng chân nó, đạp nó. Chỉ cần cô dùng một chút kế, khiến con nhỏ ngu đó lần lượt bị sự cố mất mặt, còn cô, thì đứng ra là nữ thần tốt bụng giúp nó. Như vậy… vừa có thể đạp được nó, vừa có thể tạo được danh tiếng tốt cho cô…
Cho nên, ngay lúc đó cô đã nhắn tin cho một ông giám đốc đang lén lúc theo đuổi cô. Nhờ hắn ta góp tay giúp cô có một vé trong chương trình này. Cô nói, cô không cần tiền cát xê, chỉ cần chương trình cho cô tham gia là được.
Đương nhiên, cô cũng phải có trả giá, đó là chấp nhận làm tình nhân lén lúc của ông ta.
Rồi cô cũng thành công, cuối cùng cô cũng được chương trình kia gửi lời mời tham gia trong phút cuối.
Khi nhận được lời mời kia, cô liền cùng với ả quản lý của nó âm thầm lên kế hoạch liên hoàn.
Kế hoạch vốn dĩ hoàn hảo không chút tì vết. Nhưng vì sao, hiện tại mọi chuyện lại không hề giống với kế hoạch của cô?
Hà Tiểu Lan ấm ức ngồi một bên tự mình suy ngẫm nguyên nhân. Mà lúc này, mọi người cũng chẳng buồn quan tâm cô nghĩ hay suy ngẫm cái gì. Họ đều cảm giác, xem ra, cô gái Hà Tiểu Lan này cũng không phải người hòa ái dễ gần như những gì bên ngoài truyền tụng.
…
Trải qua một hồi tính kế phản công, cộng thêm thân thể vốn đang bị bệnh, cuối cùng, chờ khi ăn cơm xong, Miên Miên đã mệt mỏi mà tựa đầu vào ghế chờ thiêm thiếp ngủ.
Chờ lúc người bên tổ đạo diễn làm xong thủ tục, cũng sắp tới giờ máy bay cất cánh. Mọi người liền lần lượt chuẩn bị lên máy bay, Lưu Thiếu cùng Cao Dương thấy tình trạng của Miên Miên vẫn còn sốt, liền lo lắng sợ cô mệt nhọc, nên mỗi người xung phong phụ cô kéo một cái vali đi gửi. Nhờ vậy Miên Miên được rỗi tay, tự cười trong lòng. Đãi ngộ này so với đời trước thật sự là một trời một vực.
….
Lần đi này ngoài nhóm nghệ sĩ, còn có khoảng hai mươi người của tổ đạo diễn. Trong đó trừ bảy người luôn cầm máy quay phim đi theo bên cạnh mấy người Miên Miên, còn lại thì họ đi theo vác đồ và dụng cụ máy quay.
Trên máy bay, nhóm người Miên Miên được ngồi ghế hạng sang. Miên Miên ngồi cùng dãy ghế với anh Lưu Thiếu, mà anh Cao Dương thì ngồi cùng chị Hàn ở phía sau ghế cô. Còn chị Chương Nghiên, từ lúc vừa lên máy bay đã bị Hà Tiểu Lan lôi kéo xin được ngồi cùng.
Lúc máy bay cất cánh, Miên Miên cảm thấy ruột gan đều đảo ngược, bên tai hù hù tạp âm khiến cho đầu óc cô hoa lên. Triệu chứng này, thật là giống hệt đời trước.
Moi trong balo ra một cái bọc, gương mặt Miên Miên tái nhợt, cô quay qua nhìn Lưu Thiếu, dè dặt nói:
“Anh Lưu Thiếu, xin lỗi, em… em nghĩ em muốn ói!”
Nói xong liền dùng ánh mắt xin lỗi nhìn anh một cái, sau đó cầm bọc gục vào bên phía cửa sổ “nôn!”
Bọc là loại bọc đen, nó vừa dày vừa rộng. Miên Miên rất cẩn thận nôn vào bọc, vừa nôn xong, liền dùng dây thun buộc chặt miệng, nhét vào một cái bọc khác ở dưới chân. Cho nên dù rằng cô đang nôn, nhưng vẫn không có mùi khó chịu bay tới người khác.
Mấy cái bọc này là Miên Miên chuẩn bị sớm từ trước. Đời trước, lúc lên máy bay Miên Miên ngồi kế chị Vương Hàn, nhưng do không chuẩn trước tình huống say máy bay, nên lúc muốn nôn không kịp chờ tiếp viên đem bọc ra kịp, liền hoa lệ ói văng vào người chị Vươn Hàn cùng mấy người ngồi dãy ghế trên.
Đó là do cô cố gắng bịt miệng lại, nhưng vì nhịn không được vẫn nôn ra, mới có tình trạng phun đầy đầu mọi người.
Lúc đó tuy rằng không ai mắng chửi cô, nhưng thái độ của họ cực kỳ chán ghét cùng khó chịu. Thật ra đổi lại là cô hoặc là ai thì cũng sẽ khó chịu thôi. Đồ nôn ra, mùi vị thật sự khiến người ta hoảng hốt. Mà cô, còn nôn văn tới đầu người ta.
Đời trước vào lúc cô đang lúng túng đó. Hà Tiểu Lan đã chạy tới bên cạnh cô, dùng ánh mắt lo lắng nhìn cô. Rồi ả quay sang nói với chị Vương Hàn đang khó chịu nhăn nhăn mặt bên cạnh cô, nói chị đổi ghế với ả, ả nói để ả có kinh nghiệm chăm sóc người bị nôn khi đi máy bay, cho nên để ả ngồi kế cô, sẵn tiện sẽ giúp cô.
Chị Vương Hàn tuy không phải người xấu, nhưng lại rất ưa sạch sẽ, cho nên đối với lời đề nghị này rất cảm kích. Cũng vì vậy, hai nữ nhân đi trong chương trình này đều đã được Hà Tiểu Lan mua chuộc.
Mà hiện tại, từ lúc vừa lên máy bay Miên Miên đã được Lưu Thiếu kéo ngồi chung. Mà Lưu Thiếu là người có tính bề bộn, cho nên đối với mấy chuyện này cũng không quá ghê tởm. Cộng thêm Miên Miên đã chuẩn bị từ sớm, cho nên không gây ảnh hưởng tới anh nhiều.
Bất quá, bị nôn thật khó chịu. Sau khi nôn thốc nôn tháo một đống thức ăn, được tiếp viên chạy tới đứng bên cạnh quan tâm, Miên Miên lại lần nữa tựa đầu vào ghế thiêm thiếp ngủ. Có điều cô không biết, lúc cô ngủ say, cái đầu khẽ gục gật. Anh Lưu Thiếu nhìn qua liền cười cười. Kế đó rất tự nhiên mà ngồi xích lại, sau đó đỡ lấy đầu cô cho nằm dựa vào vai anh. Tất nhiên, hành động này cũng bị camera ẩn của chương trình ghi lại được.