Bành Viễn Chinh lập tức trở về thành phố.
Căn cứ chỉ thị của Trưởng ban Lâm, Ban tổ chức Tỉnh ủy sẽ phái một Phó trưởng ban đến thành phố tuyên bố quyết định của Tỉnh ủy. Ngoài bổ nhiệm Bành Viễn Chinh, quyết định còn liên quan đến hai Ủy viên thường vụ Thành ủy, bao gồm Phó chủ tịch thành phố Mạnh Cường, lui về tuyến hai.
Mạnh Cường đã đến tuổi, muốn lui về tuyến hai, làm Phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân thành phố. Ngoài Mạnh Cường ra, còn có Ủy viên thường vụ Thành uỷ, Trưởng ban Mặt trận Thống nhất Hàn Quân Tường cũng lui về, làm Phó chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị.
Hai Ủy viên thường vụ lui về, hiển nhiên bộ máy Thành ủy Tân An trống hai vị trí, tỉnh cũng đã có điều chỉnh đúng lúc.
Phó trưởng ban thư ký Thành ủy Hám Kim Chi lên thay Hàn Quân Tường, Phó chủ tịch thành phố Chu Quang Cực, người xếp hạng ngay sau Mạnh Cường, lên thay ông ta. Hai người này lên chức, là do Tạ Kiến Quân đề cử, bởi vì họ là tâm phúc của Tạ Kiến Quân.
Tuy nhiên, đây không phải là điều Bành Viễn Chinh quan tâm, việc khiến hắn nhức đầu là lựa chọn người cho vị trí Chủ tịch quận Kiến An.
Không thể không nói, trong vấn đề này, Bành Viễn Chinh và Tạ Kiến Quân rất hiểu ý nhau. Bành Viễn Chinh biết, đối với vị trí Bí thư Quận ủy, Tạ Kiến Quân chắc chắn sẽ chọn Cố Khải Minh; nhưng đối với chức vụ Chủ tịch quận, vì suy tính sẽ phải hợp tác lâu dài với Bành Viễn Chinh trong một bộ máy và dựa trên nguyên tắc thỏa hiệp lợi ích chính trị, Tạ Kiến Quân nhất định sẽ không nhúng tay.
Cho nên, trên đường trở về thành phố, Bành Viễn Chinh một mực cân nhắc và do dự.
Hắn nghiêng về phía Phó chủ tịch quận Quách Vĩ Toàn. Quách Vĩ Toàn am hiểu kinh tế, năng lực công tác mạnh, để Quách Vĩ Toàn làm Chủ tịch quận, có lợi cho sự phát triển lâu dài của quận Kiến An.
Năng lực của Lý Minh Nhiên tương đối yếu, tuy nhiên Lý Minh Nhiên là một trong những tâm phúc đã theo giúp hắn từ rất sớm, lại thêm Lý Minh Nhiên là Phó chủ tịch thường trực quận, thân phận, vị trí đều đủ điều kiện, nếu như loại Lý Minh Nhiên, chọn Quách Vĩ Toàn, sẽ khiến Lý Minh Nhiên phản ứng, mà cho dù Lý Minh Nhiên không dám nói gì, nhất định cũng tạo ra mâu thuẫn giữa Lý Minh Nhiên và Quách Vĩ Toàn.
Cho nên, trong lúc nhất thời Bành Viễn Chinh không quyết định được. Nhưng dù sao, hắn là người cầm được thì cũng buông được, hơn nữa hắn luôn đặt lợi ích và đại cục của thành phố lên trên hết, cho nên lúc lái xe vào nội thành, hắn đã có quyết định dứt khoát là sẽ đề cử Quách Vĩ Toàn.
Về phần Lý Minh Nhiên, sẽ đề cử y làm Phó bí thư Ban Chính trị và Pháp luật thành phố kiêm Trưởng công an thành phố, giải quyết cho y cấp chính huyện, lại giúp y về với ngành ban đầu, coi như là "công bằng" với y. Dĩ nhiên, Trưởng công an thành phố là một vị trí quan trọng mấu chốt, hắn nhất định phải vì vậy mà tiến hành trao đổi lợi ích chính trị với Tạ Kiến Quân.
Xuống xe, Bành Viễn Chinh chạy thẳng tới phòng làm việc của Tạ Kiến Quân.
Lúc Bành Viễn Chinh nói chuyện với Tạ Kiến Quân, ở quận, Lý Minh Nhiên và Quách Vĩ Toàn, mỗi người ở trong phòng làm việc của mình, đều có phần lo lắng bất an.
Đối với Quách Vĩ Toàn, mấy năm trước Bành Viễn Chinh đã chủ động bồi dưỡng y, nếu không bây giờ y cũng không thể trở thành Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch quận. Hôm nay Bành Viễn Chinh lên chức Chủ tịch thành phố, Cố Khải Minh tiếp nhận chức Bí thư Quận ủy, chức Chủ tịch quận chưa có ai, không biết mình có thể đạt được vị trí này hay không? Trong lòng Quách Vĩ Toàn không nắm chắc.
Còn với Lý Minh Nhiên, là Phó chủ tịch thường trực quận, có ưu thế tiếp nhận vị trí Chủ tịch quận. Nhưng y không phải là người ngu, biết Bành Viễn Chinh đánh giá cao Quách Vĩ Toàn, trên thực tế, cho tới bây giờ, Quách Vĩ Toàn luôn kiên định quán triệt ý tưởng và quyết sách của Bành Viễn Chinh.
Quách Vĩ Toàn là một lãnh đạo có sở trường về kinh tế, năng lực công tác rất mạnh, tiếng lành đồn xa.
Lý Minh Nhiên thừa hiểu, ở trong lòng Bành Viễn Chinh, địa vị của mình không bằng Quách Vĩ Toàn. Nhưng y cũng không thể buông bỏ cơ hội ngàn năm một thuở này. Y cũng biết, nếu Bành Viễn Chinh bỏ bên này chọn bên kia, trong lòng cũng hết sức áy náy.
Buổi trưa, Lý Minh Nhiên gọi điện thoại cho Bành Viễn Chinh, chỉ bóng gió chứ không dám nói thẳng. Y theo Bành Viễn Chinh đã lâu, biết rõ tính tình Bành Viễn Chinh, sợ làm hắn ghét.
Về phần Quách Vĩ Toàn thì không hề gì. Quách Vĩ Toàn cũng đã ở trong quan trường nhiều năm, biết rõ quan trường đẳng cấp nghiêm ngặt, dù lần này Lý Minh Nhiên vượt lên trước y, cũng là hợp tình hợp lý.
Hai người băn khoăn vì nỗi niềm riêng của mình, khó thể dùng lời mà miêu tả được hết.
Trưa ngày 10 tháng 3 năm 2000, Phó trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy Cao Hiểu Lan tới thành phố tuyên bố quyết định của Tỉnh ủy.
Đối với Bành Viễn Chinh, đây là một kỷ niệm đáng nhớ, rốt cuộc hắn sắp sửa trở thành một Chủ tịch thành phố, can bộ cấp sở, có thể nói là một quan lớn.
Trong hệ thống thể chế quan chức khổng lồ phức tạp, cấp phó phòng trở xuống không thể gọi là "quan", chỉ có thể gọi là "lại" (chức vụ không có phẩm cấp thời phong kiến), chỉ có cấp phó phòng trở lên, mới có tư cách xưng là quan, là cán bộ lãnh đạo.
Mà một khi đã đạt tới cán bộ cấp sở, là đã bước vào một giai tầng khác: hàng ngũ quan lớn. Dù gọi là quan lớn cấp sở, quan lớn cấp tỉnh v.v…nhưng thật ra từ cán bộ cấp tỉnh trở lên mới gọi là lãnh đạo quốc gia, là vì có cấp bậc cao hơn.
Tạ Kiến Quân, Bành Viễn Chinh, Hàn Duy theo Cao Hiểu Lan từ từ đi vào lễ đường Thành ủy , toàn hội trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy. Cán bộ tham dự hội nghị là cán bộ cấp phó phòng trở lên, toàn thể thành viên bộ máy lãnh đạo Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố, Hội đồng nhân dân, Mặt trận Tổ Quốc, các thành viên bộ máy quận huyện, lãnh đạo trường cao đẳng, lãnh đạo xí nghiệp trực thuộc thành phố hoặc đóng ở địa bàn thành phố, cùng với nhân viên phòng công tác cơ quan Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố.
Tạ Kiến Quân, Bành Viễn Chinh, Cao Hiểu Lan và một Trưởng phòng Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đi lên đài Chủ tịch.
Bí thư Thành ủy Tạ Kiến Quân chủ trì hội nghị.
Tạ Kiến Quân phất phất tay, đợi tiếng vỗ tay lắng xuống, mới cất cao giọng nói:
- Tốt lắm, các đồng chí, chúng ta bắt đầu hội nghị. Đầu tiên, một lần nữa chúng ta nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Cao Hiểu Lan và Trưởng phòng Lý đến kiểm tra chỉ đạo công tác!
Toàn hội trường lại vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Cao Hiểu Lan khẽ khom người cúi chào.
- Kế tiếp, xin Trưởng ban Cao Hiểu Lan tuyên bố quyết định mới nhất của Tỉnh ủy.
Tạ Kiến Quân đưa micro cho Cao Hiểu Lan. Cao Hiểu Lan hắng giọng một cái, theo bản năng khóe mắt lướt qua Bành Viễn Chinh đang bình tĩnh ngồi bên cạnh mình, lấy lại bình tĩnh cao giọng nói:
- Các đồng chí, tôi được lãnh đạo Tỉnh ủy và Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy Lâm ủy thác, tới thành phố tuyên bố quyết định của Tỉnh ủy.
Tỉnh ủy quyết định miễn chức Bí thư Quận ủy Kiến An của đồng chí Bành Viễn Chinh, đề cử đồng chí Bành Viễn Chinh làm Chủ tịch thành phố Tân an; miễn chức Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch thường trực thành phố của đồng chí Mạnh Cường, đề cử làm Phó chủ nhiệm đại hội đại biểu nhân dân thành phố; miễn chức Ủy viên thường vụ thành phố, Trưởng ban Mặt trận thống nhất Thành ủy của đồng chí Hàn Quân Tường, đề cử làm Phó chủ tịch Hội nghị hiệp thương chính trị thành phố Tân An; bổ nhiệm đồng chí Hám Kim chi làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Mặt trận Thống Nhất thành phố, bổ nhiệm đồng chí Chu Quang Cực làm Ủy viên thường vụ Thành ủy.
Cao Hiểu Lan một mạch tuyên bố xong quyết định bổ nhiệm của Tỉnh ủy.
Bành Viễn Chinh từ Phó bí thư Thành ủy trở thành Chủ tịch thành phố, Mạnh Cường và Hàn Quân Tường lui về tuyến hai, Hám Kim Chi được đề bạt làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Mặt trận Thống nhất, Phó chủ tịch thành phố Chu Quang Cực được vào Ủy viên thường vụ Thành ủy, trở thành Phó chủ tịch thường trực thành phố.
Qua đó, bộ máy Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Tân An thực hiện thành công vững vàng bước quá độ giữa hai lớp lãnh đạo mới và cũ.
Tiễn người của Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy xong, Thành ủy lập tức triệu tập hội nghị thường ủy.
Trong hội nghị, Tạ Kiến Quân xướng, Bành Viễn Chinh họa, đã xác định xong người đứng đầu Đảng chính quận Kiến An và các ban ngành trực thuộc, cũng như các cấp phó.
Chủ tịch quận Kiến An Cố Khải Minh thăng chức Bí thư Quận ủy Kiến An, Ủy viên thường vụ Quận ủy Kiến An, Phó chủ tịch quận Quách Vĩ Toàn được đề bạt làm Phó bí thư Quận ủy, Chủ tịch quận Kiến An, Ủy viên thường vụ Quận ủy, Phó chủ tịch thường trực quận Kiến An Lý Minh Nhiên được điều nhiệm làm Phó bí thư Ban chính trị và pháp luật thành phố, kiêm Trưởng công an thành phố Tân An, thư ký Khang Hướng Tây của Bí thư Thành ủy Tạ Kiến Quân được đề bạt làm Phó chủ tịch quận Kiến An. Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng Nghiêm Hoa được điều nhiệm làm Phó trưởng ban Thư ký Thành ủy kiêm Chủ nhiệm Phòng nghiên cứu chính sách, Pcq Kiến An Vương Hạo được điều nhiệm làm Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng thành phố, Phó chủ tịch quận Mã Thiên Quân được điều nhiệm làm Phó bí thư Quận ủy quận Kiến An, trợ lý Chủ tịch quận Kiến An Điền Minh được điều nhiệm làm Phó chủ tịch quận Kiến An. Lần điều chỉnh này liên quan tới 20 cán bộ cấp huyện, đa số đều đạt được cương vị mong đợi, chỉ có một số ít là điều chuyển ngang. Trong lần này, Bành Viễn Chinh đưa một số can bộ lên chức, mà Tạ Kiến Quân cũng nhân cơ hội bố trí mấy tâm phúc.
Cố Khải Minh, Quách Vĩ Toàn, Lý Minh Nhiên đã đâu vào đấy, cũng tương đối hài lòng. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Từ cuối tháng 3 Thành ủy bắt đầu tuyên bố bổ nhiệm, điều chỉnh cán bộ, mãi cho đến trung tuần tháng 4, cuộc điều chỉnh bổ nhiệm này mới kết thúc. Từ đó, thành phố Tân An cũng kết thúc thời đại Chu Tích Thuấn, bước vào thời đại Tạ Kiến Quân và Bành Viễn Chinh.
Bành Viễn Chinh và Tạ Kiến Quân hợp tác có thể nói là vô cùng ăn ý, một người am hiểu quyền mưu, một người giỏi công việc, một người ổn định tình hình thành phố, cân bằng các mặt lợi ích và quan hệ, một người quyết đoán đẩy mạnh cải cách mở cửa, phối hợp với nhau, càng tăng thêm sức mạnh. Bởi vậy thành phố Tân An tiến vào giai đoạn phát triển với tốc độ cao, nếu như Tạ Kiến Quân không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhất định cả hai còn có thể tiếp tục hợp tác.
Trăng có tròn có khuyết, người có vui buồn tan hợp, chuyện đời xưa nay khó mà vẹn toàn, đã sinh ra ắt phải có vận mệnh!