Màn đêm đã buông xuống , làn xương lạnh bao phủ khắp thành phố , một nhóm áo đen gồm cả nam lẫn nữ đang hành động theo kế hoạch đã dự định . Bốn gương mặt quen thuộc hành động theo nhóm hai người một .
'' An cẩn thận , có một tên bắn tỉa đang ở vệ tường ''- bộ đàm không dây được nhỏ gắn ở trên tai bỗng phát lên tiếng nói trong trẻo và đầy lo lắng .
'' Anh biết rồi ''- nhỏ liếc mắt sang cậu ám chỉ ,cậu hiểu ý mà tiến đến bên sau tên đó lúc nào không hay . Cậu như bị bốc hơi vậy , thật khó có thể nhìn thấy .
'' Hự ''- tên đó thổ huyết mà chết chưa kịp ngáp khi nhận được nhát đâm bằng dao găm của cậu ngay tại cuống học .
'' Đi thôi ''- nhỏ nói rồi cả hai cùng tiếp tục đi vào sâu trong cái tập đoàn khỉ ho cò gáy đầy cạm bẫy chết người này .
Thật ra cô và anh thì được phân công ở bên ngoài , anh thì có thể theo dõi tình hình xung quanh và cũng có thể bảo vệ cô luôn còn cô là một hacker nổi tiếng thì ở bên ngoài mà theo dõi xem có tên cớm và tên theo dõi nào không rồi ra chỉ thị cho tụi nó hành động .
Còn về phía nó và hắn thì đang phải đối mặt với hơn 40 tên sát thủ có danh , đang không biết phải đánh ra sao khi xước sơn đầy mình í nhầm vết thương đầy mình thì nhỏ và cậu đến nhanh chóng . Cả bốn người không nói lời nào khi gặp mặt mà quét đôi mặt sắc lạnh một lượt lên người bọn chúng rồi cả bốn xông vào . Bốn chọi với 40 sao ? Thật khó khăn nhưng không sao , vì người này sắp gục thì có người kia yểm trợ giúp đỡ lẫn nhau mà . Nó , hắn , cậu , nhỏ đều sử dụng những chiêu thức thật đẹp mà khiến người khác không kịp trở tay vì độ nhanh của 4 người . Sau hơn nửa tiếng đồng hồ thì cả bọn cũng xử xong tụi ngáng đường kia .
'' Vào tiếp thôi ''- mặc cho cánh tay vẫn đang rỉ máu , nó đôi mắt tím buồn nhưng lại tỏa ra đầy lạnh lẽo , sát khí đã dần hiện rõ trên khuôn mặt của nó . Nhìn xuống cái đóng xác chết nằm la liệt trên sàn kia , đứa cụt đầu, đứa nát tay , đứa chết không nhắp mắt , không kịp nói một lời từ biệt . Máu tanh chảy lênh láng khắp một khu , mùi máu ngột ngạt khiến tụi nó hơi nheo mày .
'' Thư , thoát khỏi chỗ đó đi , có khoảng 30 tên sắp đến '' - giọng cô lo lắng phát lên , thật ra vừa nãy cũng báo cho nó và hắn biết rồi chứ nhưng cả hai cứ thích động chân động tay mà lao vào mà đánh cho đã rồi thương tích đầy mình .
'' Cảm ơn ''- sau câu nói đó nó đã chạy đi với tốc độ cực nhanh nhưng lại rất nhỏ tiếng như một cơn gió vậy .
Cả 3 người phía sau hiểu ý mà chạy theo sau nó với tốc độ không hề kém , cả 4 hình bóng vượt qua các khu rồi chạy lên bậc tầng cao nhất mà có ông Hùng , khi đến nơi tụi nó thấy 6 tên sát thủ đứng ngoài mà thôi nên cũng chẳng nhằm nhò gì .
--------------------------- Phía bên trong phòng ông Hùng -----------------------------------
Bên trong toàn là tiếng đổ vỡ của những bình cổ nào đó nghe rất vui tai , sau đó là hàng ngàn câu chửi thô tục được phát ra từ một người đàn ông trung niên và không ai khác đó chính là ông Hùng , ông tức giận vì mình đã bị lừa nhưng ở trong đó không phải có mình ông mà còn một chàng trai nữa và đó là Trường .
'' Mẹ kiếp , không lẽ con nhỏ đó đã biết ''- lời nói thô tục là được vọng trong căn phòng cách âm này khiến người bên ngoài không ai có thể nghe thấy được bên trong có những chuyện gì xảy ra .
'' Thôi khỏi cần nữa , ông đầu hàng nếu không muốn phải chết ''- anh chĩa họng của chiếc súng lục vào đầu ông ta mà mở lời đe dọa .
'' Ngươi .... ngươi gạt ta đúng không ?''- ông ta tức giận nhưng đành chịu thôi vì đang trong thế bị động mà , có ngu đâu mà phản bác rồi ăn kẹo đồng như chơi đấy .
'' Phải , tôi đã phải chịu đủ trong bao năm qua rồi , lừa dối mọi người, gạt bản thân .... ''- anh vừa nói vừa nhìn vô định với cặp mắt buồn hiu , nhưng chính vì điều đó mà làm thế chủ động cho ông ta thoát được họng súng một cách dễ dàng .
'' Vậy giờ ta sẽ cho ngươi sửa lỗi ''- ông cướp lấy khẩu súng mà chĩa thẳng vào mặt anh với khuôn mặt đắc thắc còn anh thì có khuôn mặt bình tĩnh nhưng lại có ý cười .
'' Á ....''- chiếc súng ông ta cầm trên tay giờ đã bị bay lên không trung do một lực nào đó đả vào tay ông rất mạnh khiến ông phải nhíu mày .
'' Lâu rồi không gặp Phong ''- Trường cười nhìn anh , người bạn cũ đã lâu không giáp mặt , giờ mới được hội ngộ .
'' Lâu lắm không gặp , vẫn khỏe chứ Trường ''- anh cũng cười lại nhìn Trường , cái thằng bạn thân từ hồi trung học đây mà , sát cánh quậy phá có nhau nhưng khi chịu phạt thì thân ai nấy lo đi -_- Dù vậy nhưng bạn thân vẫn mãi là bạn thân .
'' Mày ...''- ông bất ngờ khi lại bị một họng súng nào đó lại chĩa vào thái dương của mình , ông bất ngờ mà quay về phía đó mà xêm thủ phạm là ai nhưng không khỏi bất ngờ và đó là Phong - anh trai nó .
'' Rầm ''- cánh cửa được bật mở một cách rất tuyệt với mà đã hi sinh vinh quang , bay ra khỏi chốt , rời đi khỏi cái móng . Ôi giờ cánh cửa đang chết nằm lăn ra sàn trong sự đau đớn cuối đời !
'' Tụi em vào rồi ''- nhỏ lên tiếng mà bước vào đầu tiên , cánh cửa không ai khác ngoài nó đạp ra nhưng nhỏ lúc nào cũng được hưởng phước mà được đi vào trước .
'' Giờ em xử sao ?''- nhìn thấy máu me đầy người của tụi nó mà hai ông anh nhíu mày , tuy hai thằng kia là bạn thật nhưng có cần tô đậm chiếc áo đen xì đấy không , tô thêm đỏ nó có đỏ cho đâu mà thêm bẩn áo thôi đấy chứ .
'' Tôi cho ông hai lựa chọn , một sống mà đầu hàng hai là chết ?''- nó nghiêm nghị , ám khí tỏa xung quanh khiến mọi người có mặt ở đây cũng phải rùng mình .
'' Bác là bác cháu mà ....''- ông ta kể lể ra nhưng chưa nói hết câu đã bị nó ngắt lời .
'' Bác tôi là của ngày trước nhưng giờ đây là kẻ thù , ông rõ chưa ?''- nó tức giận mà hét lên chút hết nỗi giận giữ của mình .
'' Vậy thì ...''- ông vừa ngắt lời thì ông đã cúi người tránh khỏi hongj súng rồi nhanh chóng quay ra sau mà đập ngay vào gáy anh khiến anh nhíu mày rồi ông ta còn đạp thẳng vào người anh không thương tiếc khiến anh ngất đi .
'' Ông dám ...''- nó và nhỏ tức giận cùng 3 người kia xông lên , từ hồi còn nhỏ , nó và nhỏ đều chơi cùng nhau và nhỏ coi anh như một người anh hai của mình vậy nên khó có thể kìm khỏi cơn giận lần này .
Và thế là cả 5 xông lên nhưng bị ông ta hạ từng người từng người một cách nhanh chóng , quả thật núi cao vẫn còn núi cao hơn , thật không ngờ được ông ta tuy già tuổi nhưng sức khỏe còn trâu hơn tụi nó . Câu tục ngữ nói quả không sai '' Gừng càng già càng cay "
'' Mày nói ra chỗ giấu thông tin đó nhanh ? Nếu không đừng trách ta !''- ông ta cầm họng súng lên và đúng thẳng mà chĩa vào người nó đang nằm dưới sàn , vì tụi nó bị hạ hết rồi mà .
'' Ông nằm mơ đi nha ...''- nó nhếch mép với dòng máu tanh của chính mình .
'' Đoàng ''
'' Đoàng ''
Hai tiếng súng được bóp còi đâu đó vang vọng đâu đó trong khung cảnh nơi đâu , thân ảnh của một người con gái nào đó đã ngã xuống trong sự chết sững của những con người không sao ở đây .
Một giọt nước mắt rơi xuống từ một người con trai nào đó !
Mặc dù rất mờ ảo nhưng người con trai đó có cảm giác đó là sự thật !
Đau lắm , tim người con trai đau nhói khi hình ảnh người con gái mình yêu mà ngã xuống sàn đất lạnh giá !
Thật sự thân ảnh đó là ai ? Ai mới thật sự là người đau ?
Sẽ có lời giải thích và những điều bí mật sẽ được bật mí ngay tại chương sau .
Màn đêm đã buông xuống , làn xương lạnh bao phủ khắp thành phố , một nhóm áo đen gồm cả nam lẫn nữ đang hành động theo kế hoạch đã dự định . Bốn gương mặt quen thuộc hành động theo nhóm hai người một .
'' An cẩn thận , có một tên bắn tỉa đang ở vệ tường ''- bộ đàm không dây được nhỏ gắn ở trên tai bỗng phát lên tiếng nói trong trẻo và đầy lo lắng .
'' Anh biết rồi ''- nhỏ liếc mắt sang cậu ám chỉ ,cậu hiểu ý mà tiến đến bên sau tên đó lúc nào không hay . Cậu như bị bốc hơi vậy , thật khó có thể nhìn thấy .
'' Hự ''- tên đó thổ huyết mà chết chưa kịp ngáp khi nhận được nhát đâm bằng dao găm của cậu ngay tại cuống học .
'' Đi thôi ''- nhỏ nói rồi cả hai cùng tiếp tục đi vào sâu trong cái tập đoàn khỉ ho cò gáy đầy cạm bẫy chết người này .
Thật ra cô và anh thì được phân công ở bên ngoài , anh thì có thể theo dõi tình hình xung quanh và cũng có thể bảo vệ cô luôn còn cô là một hacker nổi tiếng thì ở bên ngoài mà theo dõi xem có tên cớm và tên theo dõi nào không rồi ra chỉ thị cho tụi nó hành động .
Còn về phía nó và hắn thì đang phải đối mặt với hơn tên sát thủ có danh , đang không biết phải đánh ra sao khi xước sơn đầy mình í nhầm vết thương đầy mình thì nhỏ và cậu đến nhanh chóng . Cả bốn người không nói lời nào khi gặp mặt mà quét đôi mặt sắc lạnh một lượt lên người bọn chúng rồi cả bốn xông vào . Bốn chọi với sao ? Thật khó khăn nhưng không sao , vì người này sắp gục thì có người kia yểm trợ giúp đỡ lẫn nhau mà . Nó , hắn , cậu , nhỏ đều sử dụng những chiêu thức thật đẹp mà khiến người khác không kịp trở tay vì độ nhanh của người . Sau hơn nửa tiếng đồng hồ thì cả bọn cũng xử xong tụi ngáng đường kia .
'' Vào tiếp thôi ''- mặc cho cánh tay vẫn đang rỉ máu , nó đôi mắt tím buồn nhưng lại tỏa ra đầy lạnh lẽo , sát khí đã dần hiện rõ trên khuôn mặt của nó . Nhìn xuống cái đóng xác chết nằm la liệt trên sàn kia , đứa cụt đầu, đứa nát tay , đứa chết không nhắp mắt , không kịp nói một lời từ biệt . Máu tanh chảy lênh láng khắp một khu , mùi máu ngột ngạt khiến tụi nó hơi nheo mày .
'' Thư , thoát khỏi chỗ đó đi , có khoảng tên sắp đến '' - giọng cô lo lắng phát lên , thật ra vừa nãy cũng báo cho nó và hắn biết rồi chứ nhưng cả hai cứ thích động chân động tay mà lao vào mà đánh cho đã rồi thương tích đầy mình .
'' Cảm ơn ''- sau câu nói đó nó đã chạy đi với tốc độ cực nhanh nhưng lại rất nhỏ tiếng như một cơn gió vậy .
Cả người phía sau hiểu ý mà chạy theo sau nó với tốc độ không hề kém , cả hình bóng vượt qua các khu rồi chạy lên bậc tầng cao nhất mà có ông Hùng , khi đến nơi tụi nó thấy tên sát thủ đứng ngoài mà thôi nên cũng chẳng nhằm nhò gì .
--------------------------- Phía bên trong phòng ông Hùng -----------------------------------
Bên trong toàn là tiếng đổ vỡ của những bình cổ nào đó nghe rất vui tai , sau đó là hàng ngàn câu chửi thô tục được phát ra từ một người đàn ông trung niên và không ai khác đó chính là ông Hùng , ông tức giận vì mình đã bị lừa nhưng ở trong đó không phải có mình ông mà còn một chàng trai nữa và đó là Trường .
'' Mẹ kiếp , không lẽ con nhỏ đó đã biết ''- lời nói thô tục là được vọng trong căn phòng cách âm này khiến người bên ngoài không ai có thể nghe thấy được bên trong có những chuyện gì xảy ra .
'' Thôi khỏi cần nữa , ông đầu hàng nếu không muốn phải chết ''- anh chĩa họng của chiếc súng lục vào đầu ông ta mà mở lời đe dọa .
'' Ngươi .... ngươi gạt ta đúng không ?''- ông ta tức giận nhưng đành chịu thôi vì đang trong thế bị động mà , có ngu đâu mà phản bác rồi ăn kẹo đồng như chơi đấy .
'' Phải , tôi đã phải chịu đủ trong bao năm qua rồi , lừa dối mọi người, gạt bản thân .... ''- anh vừa nói vừa nhìn vô định với cặp mắt buồn hiu , nhưng chính vì điều đó mà làm thế chủ động cho ông ta thoát được họng súng một cách dễ dàng .
'' Vậy giờ ta sẽ cho ngươi sửa lỗi ''- ông cướp lấy khẩu súng mà chĩa thẳng vào mặt anh với khuôn mặt đắc thắc còn anh thì có khuôn mặt bình tĩnh nhưng lại có ý cười .
'' Á ....''- chiếc súng ông ta cầm trên tay giờ đã bị bay lên không trung do một lực nào đó đả vào tay ông rất mạnh khiến ông phải nhíu mày .
'' Lâu rồi không gặp Phong ''- Trường cười nhìn anh , người bạn cũ đã lâu không giáp mặt , giờ mới được hội ngộ .
'' Lâu lắm không gặp , vẫn khỏe chứ Trường ''- anh cũng cười lại nhìn Trường , cái thằng bạn thân từ hồi trung học đây mà , sát cánh quậy phá có nhau nhưng khi chịu phạt thì thân ai nấy lo đi -_- Dù vậy nhưng bạn thân vẫn mãi là bạn thân .
'' Mày ...''- ông bất ngờ khi lại bị một họng súng nào đó lại chĩa vào thái dương của mình , ông bất ngờ mà quay về phía đó mà xêm thủ phạm là ai nhưng không khỏi bất ngờ và đó là Phong - anh trai nó .
'' Rầm ''- cánh cửa được bật mở một cách rất tuyệt với mà đã hi sinh vinh quang , bay ra khỏi chốt , rời đi khỏi cái móng . Ôi giờ cánh cửa đang chết nằm lăn ra sàn trong sự đau đớn cuối đời !
'' Tụi em vào rồi ''- nhỏ lên tiếng mà bước vào đầu tiên , cánh cửa không ai khác ngoài nó đạp ra nhưng nhỏ lúc nào cũng được hưởng phước mà được đi vào trước .
'' Giờ em xử sao ?''- nhìn thấy máu me đầy người của tụi nó mà hai ông anh nhíu mày , tuy hai thằng kia là bạn thật nhưng có cần tô đậm chiếc áo đen xì đấy không , tô thêm đỏ nó có đỏ cho đâu mà thêm bẩn áo thôi đấy chứ .
'' Tôi cho ông hai lựa chọn , một sống mà đầu hàng hai là chết ?''- nó nghiêm nghị , ám khí tỏa xung quanh khiến mọi người có mặt ở đây cũng phải rùng mình .
'' Bác là bác cháu mà ....''- ông ta kể lể ra nhưng chưa nói hết câu đã bị nó ngắt lời .
'' Bác tôi là của ngày trước nhưng giờ đây là kẻ thù , ông rõ chưa ?''- nó tức giận mà hét lên chút hết nỗi giận giữ của mình .
'' Vậy thì ...''- ông vừa ngắt lời thì ông đã cúi người tránh khỏi hongj súng rồi nhanh chóng quay ra sau mà đập ngay vào gáy anh khiến anh nhíu mày rồi ông ta còn đạp thẳng vào người anh không thương tiếc khiến anh ngất đi .
'' Ông dám ...''- nó và nhỏ tức giận cùng người kia xông lên , từ hồi còn nhỏ , nó và nhỏ đều chơi cùng nhau và nhỏ coi anh như một người anh hai của mình vậy nên khó có thể kìm khỏi cơn giận lần này .
Và thế là cả xông lên nhưng bị ông ta hạ từng người từng người một cách nhanh chóng , quả thật núi cao vẫn còn núi cao hơn , thật không ngờ được ông ta tuy già tuổi nhưng sức khỏe còn trâu hơn tụi nó . Câu tục ngữ nói quả không sai '' Gừng càng già càng cay "
'' Mày nói ra chỗ giấu thông tin đó nhanh ? Nếu không đừng trách ta !''- ông ta cầm họng súng lên và đúng thẳng mà chĩa vào người nó đang nằm dưới sàn , vì tụi nó bị hạ hết rồi mà .
'' Ông nằm mơ đi nha ...''- nó nhếch mép với dòng máu tanh của chính mình .
'' Đoàng ''
'' Đoàng ''
Hai tiếng súng được bóp còi đâu đó vang vọng đâu đó trong khung cảnh nơi đâu , thân ảnh của một người con gái nào đó đã ngã xuống trong sự chết sững của những con người không sao ở đây .
Một giọt nước mắt rơi xuống từ một người con trai nào đó !
Mặc dù rất mờ ảo nhưng người con trai đó có cảm giác đó là sự thật !
Đau lắm , tim người con trai đau nhói khi hình ảnh người con gái mình yêu mà ngã xuống sàn đất lạnh giá !
Thật sự thân ảnh đó là ai ? Ai mới thật sự là người đau ?
Sẽ có lời giải thích và những điều bí mật sẽ được bật mí ngay tại chương sau .