Thiên Mai xuống trần!
Nó nằm trong vòng tay yêu thương của bà thì cảm thấy thật xúc động.Nó làm con gái họ mới hơn nửa tháng thôi mà họ đã đối xử với Nó vô cùng tốt.Đem Nó chăm sóc,lo lắng như chính đứa con ruột của mình zậy? Ở trên thế gian này có mấy ai được như pama Nó chứ..phụ hoàng và mẫu hậu cũng đâu quan tâm Nó được như vậy.Là những người cai quản cả bầu trời nên phụ hoàng,mẫu hậuNó lúc nào cũng sống theo những quy tắc này nọ.Luôn cấm đoán,bắt buộc con cái phải nghe theo đấy thôi..
-Pama à,bạn của con đâu hết rồi.Họ k sao chứ..
Như vừa nhớ ra điều gì Nó lo lắng.Lúc đó Nó chỉ nhớ là Nam bị thương. Nó muốn mấy tên đó xin lỗi Nam nhưng chúng k chịu. Sau đó Nó tức giận khiến mây mù kéo đến sấm chớp đầy trời,có sét đánh xuống nhưng đã bị Thiên Lôi phá đám làm lệch hướng đi của sét theo ý muốn của Nó..Còn sau đó thế nào cô cũng k biết nữa.K biết là cái đám học sinh khối 12 đó có gây khó dễ với đám bạn cuảNó k nữa..
-Bọn tớ k sao,nhưng lo lắng cho cậu đến mức sắp thành có sao rồi nè.
Trang giọng đầy hờn dỗi nhưng cũng đầy vui mừng lên tiếng.Nhỏ tiến vào đầu tiên,theo sau còn có cả 1 tập đoàn nữa..cả hắn cũng tới thăm nó kìa.ô cái đám này muốn hãm hại Nó à.MuốnNó cảm động chết sao hả.
-Chúng cháu chào cô chú.
-Các cháu đến thăm An hả.Mấy ngày nay đã khiến các cháu phải lo lắng rồi.
PapaNó hướng lũ kia gật đầu
-Bác đừng khách sáo.Cậu ấy là thành viên trong lớp, lên tất nhiên chúng cháu phải quan tâm lo lắng cho cậu ấy rồi.
Thu và Phương đặt giỏ hoa quả trên bàn lễ phép nói
-Ta đưa bà ấy đi mua chút đồ ăn cho An các cháu cứ tự nhiên nói chuyện.
:"Nguyễn công gia " ( từ đó nghĩa là papa nó í) rất biết điều dành k gian riêng tư cho lũ trẻ.
-Vâng,2 bác đi ạ!
Bóng dáng 2 vị phụ huynh vừa khuất sau cánh cửa thì cả đám đã xông tới quây tròn lấy giường bệnh củaNó.
-Cậu sao rồi,thấy đỡ hơn chưa.Cậu có biết là chúng tớ lo lắng cho cậu lắm k?
Nam may mắn chiếm được 1 chỗ khá gần Nó.Cũng may cậu là người đang bị thương,tím hết 1 bên má lên mọi người mới nhường chỗ nếu k cậu đã bị đám con gái kéo ra và bị đám con trai tống ra cửa từ đời.
Nó nhăn mặt nói.
Các cậu quên tớ là ai rồi à..An An thông minh,sức khoẻ vô địch đấy nhé.coi nèLời nói đi liền với hành động,nó vắn tay áo lên khoe cơ bắp@@
-Haha..cơ bắp như đứa con nít á lại còn bày đặt khoe khoang.
Hắn cười to nhất lại còn nói câu chạm vào đúng lòng tự ái của nó khiến cho nó đỏ lừ mặt lên vì tức.
-Tớ là nữ nhi chỉ cần khoẻ thôi,k có cơ cũng chẳng sao.Còn hơn cậu,con trai gì mà da trắng hơn cả con gái.Cậu dùng kem dưỡng da gì đấy bật mí cho cả lớp với chứ..
Ở nhà mấy chị giúp việc khen cô da đẹp nhưng kêu cô vẫn cần phải dưỡng nên mua về cho cô 1 đống kìa,bôi vào mặt cứ man mát lại thơm thơm..Tưởng ăn được ai dè đắng gần chết.Lên từ đó cô khiếp dùng mấy cái lọ dưỡng luôn..ở dưới trần gian chẳng phải vẫn có câu đẹp tự nhiên k cần son phấn đấy à.
-HAha..đúng đó Thiên,tớ muốn hỏi cậu lâu rồi mà quên mất.
Trang đá lông nheo với nó ghẹo hắn.
-Nè,nè tớ là đàn ông đâu cần mấy thứ đồ con gái đó chứ
Hắn lườm cả lũ đang cười như vượn kia,nhất là 2 nhỏ đầu xỏ kia dám vào hùa với nhau trọc quê hắn.Tức muốn hộc máu luôn.
-Đàn ông đi tán gái bị sé...
Nó cười tươi đang nói được 1 nửa thì bị hắn xông tới bịt mồm khiến cho từ "sét đánh cháy xe"nhanh chóng bị nuốt ngược trở lại.
-Đào hoa cậu dám hành hung người bệnh à..còn dám đẩy tớ nữa
Nam bị hắn đẩy ra bất mãn mắng.Dù sao cậu cũng chưa khỏi đau đâu nha..tính ra cũng vẫn được gọi là người bệnh chứ.
-A,là tại An muốn tớ chứng minh tớ có sức mạnh của đàn ông đến đâu lên xin lỗi cậu nha ai kêu cậu ngồi gần nhất chứ.
Hắn vẫn trong tư thế "bịt miệng",cô tức giận trừng mắt..
-Rầm...mau buông An Nhi ra.
Tiếng đá cửa mạnh mẽ,1 giọng nói nữ tức giận vang lên.Dám bịt miệng An Nhi của cô à tên này quả thật hết muốn sống rồi chắc.
---- end chap arigator mọi người đg ủng hộ mk ---
Nó nằm trong vòng tay yêu thương của bà thì cảm thấy thật xúc động.Nó làm con gái họ mới hơn nửa tháng thôi mà họ đã đối xử với Nó vô cùng tốt.Đem Nó chăm sóc,lo lắng như chính đứa con ruột của mình zậy? Ở trên thế gian này có mấy ai được như pama Nó chứ..phụ hoàng và mẫu hậu cũng đâu quan tâm Nó được như vậy.Là những người cai quản cả bầu trời nên phụ hoàng,mẫu hậuNó lúc nào cũng sống theo những quy tắc này nọ.Luôn cấm đoán,bắt buộc con cái phải nghe theo đấy thôi..
-Pama à,bạn của con đâu hết rồi.Họ k sao chứ..
Như vừa nhớ ra điều gì Nó lo lắng.Lúc đó Nó chỉ nhớ là Nam bị thương. Nó muốn mấy tên đó xin lỗi Nam nhưng chúng k chịu. Sau đó Nó tức giận khiến mây mù kéo đến sấm chớp đầy trời,có sét đánh xuống nhưng đã bị Thiên Lôi phá đám làm lệch hướng đi của sét theo ý muốn của Nó..Còn sau đó thế nào cô cũng k biết nữa.K biết là cái đám học sinh khối 12 đó có gây khó dễ với đám bạn cuảNó k nữa..
-Bọn tớ k sao,nhưng lo lắng cho cậu đến mức sắp thành có sao rồi nè.
Trang giọng đầy hờn dỗi nhưng cũng đầy vui mừng lên tiếng.Nhỏ tiến vào đầu tiên,theo sau còn có cả 1 tập đoàn nữa..cả hắn cũng tới thăm nó kìa.ô cái đám này muốn hãm hại Nó à.MuốnNó cảm động chết sao hả.
-Chúng cháu chào cô chú.
-Các cháu đến thăm An hả.Mấy ngày nay đã khiến các cháu phải lo lắng rồi.
PapaNó hướng lũ kia gật đầu
-Bác đừng khách sáo.Cậu ấy là thành viên trong lớp, lên tất nhiên chúng cháu phải quan tâm lo lắng cho cậu ấy rồi.
Thu và Phương đặt giỏ hoa quả trên bàn lễ phép nói
-Ta đưa bà ấy đi mua chút đồ ăn cho An các cháu cứ tự nhiên nói chuyện.
:"Nguyễn công gia " ( từ đó nghĩa là papa nó í) rất biết điều dành k gian riêng tư cho lũ trẻ.
-Vâng,2 bác đi ạ!
Bóng dáng 2 vị phụ huynh vừa khuất sau cánh cửa thì cả đám đã xông tới quây tròn lấy giường bệnh củaNó.
-Cậu sao rồi,thấy đỡ hơn chưa.Cậu có biết là chúng tớ lo lắng cho cậu lắm k?
Nam may mắn chiếm được 1 chỗ khá gần Nó.Cũng may cậu là người đang bị thương,tím hết 1 bên má lên mọi người mới nhường chỗ nếu k cậu đã bị đám con gái kéo ra và bị đám con trai tống ra cửa từ đời.
Nó nhăn mặt nói.
Các cậu quên tớ là ai rồi à..An An thông minh,sức khoẻ vô địch đấy nhé.coi nèLời nói đi liền với hành động,nó vắn tay áo lên khoe cơ bắp@@
-Haha..cơ bắp như đứa con nít á lại còn bày đặt khoe khoang.
Hắn cười to nhất lại còn nói câu chạm vào đúng lòng tự ái của nó khiến cho nó đỏ lừ mặt lên vì tức.
-Tớ là nữ nhi chỉ cần khoẻ thôi,k có cơ cũng chẳng sao.Còn hơn cậu,con trai gì mà da trắng hơn cả con gái.Cậu dùng kem dưỡng da gì đấy bật mí cho cả lớp với chứ..
Ở nhà mấy chị giúp việc khen cô da đẹp nhưng kêu cô vẫn cần phải dưỡng nên mua về cho cô 1 đống kìa,bôi vào mặt cứ man mát lại thơm thơm..Tưởng ăn được ai dè đắng gần chết.Lên từ đó cô khiếp dùng mấy cái lọ dưỡng luôn..ở dưới trần gian chẳng phải vẫn có câu đẹp tự nhiên k cần son phấn đấy à.
-HAha..đúng đó Thiên,tớ muốn hỏi cậu lâu rồi mà quên mất.
Trang đá lông nheo với nó ghẹo hắn.
-Nè,nè tớ là đàn ông đâu cần mấy thứ đồ con gái đó chứ
Hắn lườm cả lũ đang cười như vượn kia,nhất là 2 nhỏ đầu xỏ kia dám vào hùa với nhau trọc quê hắn.Tức muốn hộc máu luôn.
-Đàn ông đi tán gái bị sé...
Nó cười tươi đang nói được 1 nửa thì bị hắn xông tới bịt mồm khiến cho từ "sét đánh cháy xe"nhanh chóng bị nuốt ngược trở lại.
-Đào hoa cậu dám hành hung người bệnh à..còn dám đẩy tớ nữa
Nam bị hắn đẩy ra bất mãn mắng.Dù sao cậu cũng chưa khỏi đau đâu nha..tính ra cũng vẫn được gọi là người bệnh chứ.
-A,là tại An muốn tớ chứng minh tớ có sức mạnh của đàn ông đến đâu lên xin lỗi cậu nha ai kêu cậu ngồi gần nhất chứ.
Hắn vẫn trong tư thế "bịt miệng",cô tức giận trừng mắt..
-Rầm...mau buông An Nhi ra.
Tiếng đá cửa mạnh mẽ,1 giọng nói nữ tức giận vang lên.Dám bịt miệng An Nhi của cô à tên này quả thật hết muốn sống rồi chắc.
---- end chap arigator mọi người đg ủng hộ mk ---