Hàn Băng Thiên Nghi từ lúc gặp Trương Hàn Tử là hai người như chó với mèo,cải nhau ì xèo inh ỏi khiến khách mua hàng cũng phải tránh xa họ.Con " ma nữ " bị bơ một cách đẹp mắt đang đứng trân trân nhìn hai con người trước mắt cãi nhau.Còn về phần Lâm Ngọc Tình Nhi nhà ta....hai cái tay nó bịt chặt hai cái lỗ tai của mình đang bị những đòn tra tấn âm thanh kia.Hai người không để ý và không thương tiết cho những người xung quanh mà cứ vặn lớn cái cở volume lên.....
Sau một hồi cải nhau với rất nhiều sự tích huyền thoại rồi chi chi đó nữa thì cả hai mới mệt hơi,uể ỏi đi về....
-Cô chờ đó....nhớ cái bản mặt của cô đi-cậu quay đầu nhìn Nghi nói bằng giọng đe dọa
-Ờ...tui sẽ chờ...mà mặt tui tất nhiên tui phải nhớ mà nhỉ?-cô cũng đâu vừa,gân cỗ lên mà cãi
Kết thúc bằng màng chào tạm biệt đầy gian nan thì Tình Nhi và Thiên Nghi cũng đã yên vị,an bài trên ghế Vua ý lộn...trên ghế xe....
Chiếc xe bắt đầu khởi động,chiếc xe êm ru chạy trên mặt đường.Cuối cùng,chiếc xe cũng dừng đúng tại căn nhà trắng -đen của cậu.Thiên Nghi giực túi đồ trên tay Tình Nhi rồi chạy tọt vào bên trong phòng.Thấy Nghi cũng vào bên trong rồi nên thôi,Tình Nhi cũng vào thay đồ luôn...Cơ mà hôm nay Tình Nhi thấy lạ nhỉ?có vài người đang bưng bưng khiêng khiêng cái gì đó vào ngôi nhà bên cạnh.....Uầy..chắc người ta mới chuyển nhà ấy mờ.Nghĩ đơn giản như vậy,TìnhNhiNhu liền đẩy cửa vào bên trong
Ở bên ngoài,một người phụ nữ với mái tóc màu xanh dương cùng với đôi mắt xanh ngọc bích thẳng bước đến ngôi nhà kia.Phượng nhãn của cô khẽ liết bóng hình nhỏ nhắn của Tình Nhi vừa mới đóng cửa.Nhận thấy chiếc bóng của một cô bé thân quen,người phụ nữ khẽ mỉm cười..." ta lại gập nhau,cô bé ạ "
========Cơ là vạch ngăn thời gian======
Mới đó mà đồng hồ đã điểm 5 giờ chiều.Tình Nhi xuống bếp phụ các bác giúp việc khác nhặt rau và làm những việt vặt...
-Tình Nhi!bà nhờ cháu một chút được không?-Một cụ già đứng tuổi,trông bà có vẽ giờ bà đang rất khỏe nhưng bà cũng xấp nghỉ hưu tới nơi rồi....
Tình Nhi mang đôi giày của mình rồi đi ra ngoài....Khi đi đến sân tập bóng rổ của một đám nam nhi thì....
-Cẩn thận-một cậu bạn liền hô lớn
Tình Nhi nghe tiếng hét liền ngẩng đầu nhìn
Nguyên một trái bóng rỗ bay đến,Tình Nhi vì quá bất ngờ nên chưa né kịp....
Bộp....
Chiếc bóng lăn đi nơi khác
Cơ mà sao Tình Nhi không thấy đau nhỉ?Tình Nghi ngẩng đầu nhìn người cứu mình. mắt ô mồm A mắt O nhìn người phụ nữ trước mặt " không phải đây là người mình va phải ở shop sao?không phải chứ!muốn tìm mình tính sổ hả? "
Người phụ nữ cười hiền hậu nhìn cô mèo Lâm Ngọc Tình Nhi trước mắt,khóe môi hoa hồng của người phụ nữ khẽ cong lên một đường cong hoàn mĩ...
-Chúng ta lại gập nhau nửa rồi
Người phụ nữ vẫn giữ nụ cười hiện hữu trên gương mặt nữ tú của mình
(còn nữa)
~~~~~~~~~~~~Kazuko Huyền Cơ~~~~~~~~
Cơ muốn thông báo một điều này cho minasan đó chính là...giờ đăng truyện của em bị rối tùm lum so em phải đi học này nọ.Vì thế cho nên em rãnh giờ nào đăng giờ nấy
Mong được ủng hộ
Gt chap tiếp theo:Vì tiểu Tình không ngoan nên mẹ mới bỏ đi không quay về-Tình Nhi ngấn hàng lệ trong khóe mắt(trích đoạn của chap sau)
Đoán đọc nhá minasan
~~~~~~~~~~~Kazuko Huyền Cơ~~~~~~~~~~
Góc tự kỉ:Cơ nhận thấy phần văn phong của mình dạo gần đây hơi tệ nhỉ?haizzzzz
Thôi như vậy thôi....Cơ chúc mọi người học tốt....đạt được thành tích cao trong học tập....Cơ sẽ cố gắng viết truyện thật hay và chữa lỗi sai của mình
chấm hết🌸
Yêu mọi người nhiều nhiều
Cậu chủ,cậu là trời là đất
tác giả:Huyền Cơ
đoạn trích.....
-Cậu phải tin em!-ánh mắt cô đầy kiên quyết
Đáp lại là một khoảng không im lặng.Tình Nhi,hai hàng lệ khẽ rơi,cô chính là Tình Nhi của cậu thực mà...sao cậu không tin?cô cầm dao kề xác vào cổ tay mình nơi chứa các đường mạch
-Vậy để em chứng minh cậu xem
Tình Nhi mỉm cười,đâm thật mạnh vào.Máu đỏ huyết dần tuôn ra,cậu đứng nhìn mà trong lòng như bị ai cấu xé...Ruốt cuộc cô ấy là thực hay dả?Vậy Tình Nhi ở cùng cậu suốt thời gia qua là ai?cậu nhìn cô gái nằm bất động dưới đất....nét mặt này,kiểu dáng này,cả cái vòng có hình con mèo nhỏ xinh cậu tặng cho....Vậy cậu đã hiểu rồi....cậu đã sớm có câu trả lời...cậu bế xốc Tình Nhi lên rồi vội vã chạy đến phòng cấp cứu....
Đoạn trích hay chưa minasanㅠ.ㅠ
Đó chỉ là trích đoạn ngắn của phần sau câu chuyện này của em
Em chỉ giới thiệu qua loa đoạn trích này cho mọi người đọc xíu cho zui
Cũng coi như giúp mọi người vận động não để đoán những tình tiết sau của truyện
Aiza.....mọi người ủng hộ truyện của Cơ nhem
Tình Nhi tròn mắt nhìn người phụ nữ đó,người phụ nữ với đôi mắt màu xanh ngọc bích giống mình nhìn mình cười phúc hậu khiến cho....Tình Nhi thấy thật ấm áp...
-Cháu không sao chứ?
Thấy Tình Nhi cứ đứng nhìn mình,người phụ nữ khẽ gọi
-Ơ?dạ cháu không sao cả!
-Ừm....không sao là tốt rồi
Người phụ nữ đó lại cười,nụ cười khiến trái tim Tình Nhi lại ấm áp....
-Cơ mà cháu tên gì nhỉ?-người phụ nữ hỏi Tình Nhi
-Ơ....dạ cháu tên Lâm Ngọc Tình Nhi
-Tên cháu đẹp quá!cô tên Lâm Bạch Ngọc
-Ồ....cùng họ của cháu
-Trùng hợp thật nha!
Người phụ nữ mang tên Lâm Bạch Ngọc cười tươi nhìn Tình Nhi rồi lại chú ý đến túi đi chợ của Tình Nhi
-Cháu đi chợ à?
Tình Nhi căn bản cứ mãi nhìn ngắm cô Bạch Ngọc xinh đẹp mà quên mất việc cần làm.Sau khi nghe cô Ngọc nhắc thì mới cuống cuồng tạm biệt cô Bạch Ngọc rồi lon ton chạy đi chợ.Người phụ nữ đứng đằng sau nhìn Tình Nhi rồi khẽ mỉm cười
=======Cơ là vạch ngăn cách thời gian===
Tình Nhi khó nhọc xách hai bao thức ăn,cố gắng lê từng bước chân vào nhà....Gì chứ Tình Nhi có trí nhớ tốt nhưng thể lực lại rất yếu nên Tình Nhi nhiều lần bị bệnh dọa cậu tới phát sợ....
Cậu đang gõ cạch cạch trên bàn phím máy tính,nghe thấy giọng nói quen thuộc liền nhìn chằm chằm con mèo nhỏ của mình.Cậu dạo này cứ bị Tình Nhi bơ đẹp tại cái con em gái yêu dấu của cậu đấy,thật đáng ghét mà...hừ...Cậu phải nghĩ cách làm sao cho Tình Nhi cứ ở bên cậu và nghỉ cách đừng để con em của cậu tách Tình Nhi ra khỏi cậu...hừm...
Cậu nhíu mày suy nghĩ,Tình Nhi thấy không ổn liền chạy đến cạnh cậu,đôi mắt có phần lo lắng
-Anh Phong!anh sao thế?anh bệnh ạ?
-Tôi bệnh rồi,tại em không chăm sóc tôi ấy!-Cậu dả vờ hờn dỗi trách móc Tình Nhi
-Ôi...là lỗi của em!bây giờ em làm gì để anh hết bệnh đây
Cậu nhìn Tình Nhi,khẽ mỉm cười...
-Tôi sẽ nói cho em biết sau
Tình Nhi gật gật cái đầu của mình.Chợt
Tính.....Tong
Tiếng chuôn cửa vang lên,Tình Nhi lon ton chạy ra mở cửa....đó là cô Lâm Bạch Ngọc mà...
Cô Bạch Ngọc khẽ mỉm rồi đưa cho Tình Nhi một túi bánh quy.Tình Nhi thấy túi bánh mắt liền lấp lánh sao vàng
-Cháu qua nhà cô chơi đi!được không?
-ơ....dạ?
Toan bước đi thì giọng nói lành lạnh vang lên
-Em tính đi đâu?
Cậu bước ra,cô Ngọc tròn mắt nhìn cậu..đây chẳng phải là con trai của chủ tịch tập đoàn Hàn Phong hay sao?...
-Dạ!em sang nhà cô Ngọc chơi.Nhà cô ấy cạnh nhà chúng ta ấy ạ
Tình Nhi nói,tay chỉ chỉ vào ngôi nhà màu trắng bên cạnh.Cậu nhìn,thấy cô Bạch Ngọc không có ác ý gì với lại Tình Nhi cứ nằng nặc đòi đi nên cậu đành để Tình Nhi đi vậy
Tại nhà cô Lâm Bạch Ngọc
-Tiểu Tình!cháu có quan hệ gì với cậu Phong thế?-nổi tò mò của cô Ngọc vang lên
-Dạ!ông cháu bận việc nên anh ấy bảo cháu sang ở chung ạ!
-À....
Cô Ngọc khẽ À một tiếng rồi chợt nhận ra cái gì đó..
-Vậy còn mẹ cháu?
Tình Nhi bất động,mắt bắt đầu đỏ hoe.Chưa đầy phút,màn sương trên đôi mắt xanh ngọc bích của Tình Nhi đã hiện diện.Tình Nhi nhìn cô Ngọc,lòng cô Ngọc lại dâng lên nổi xót xa...
-Tình Nhi không ngoan nên mẹ không về,cả ông cũng vậy....hức...-Tình Nhi nói với hai hàng lệ
Cô Bạch Ngọc như hiểu ra điều gì đó
Tình Nhi mất mẹ của mình.....
Thật tội nghiệp cho Tình Nhi!Nỗi đau mất đi người thân này cô Ngọc hiểu rất rõ
Cô Ngọc ngày xưa đã bỏ đi đứa con gái mới sinh của mình giờ cô có kiếm cũng không biết nó thất lạc nơi đâu....Cô Bạch Ngọc thực sự rất hối hận vì bỏ đi cô con gái của mình....
Như có một sức mạnh vô hình nào đó đã khiến cho cô Lâm Bạch Ngọc ôm lấy Tình Nhi và an ủi Tình Nhi....
-Cháu rất ngoan,lại vô cùng dễ thương chỉ là hai người đó bận nên không thể về thăm cháu thôi!Đừng khóc nhé!
(còn tiếp)
~~~~~~~~~Kazuko Huyền Cơ~~~~~~~~~
Ôi....xin lỗi vì Cơ đăng truyện trễ ạ!mọi người cho Cơ ý kiến để Cơ sửa sai nha
Cơ dạo này văn phong hay cạn lời nên mọi người đọc nếu không hay thì nói với Cơ để Cơ cố gắng
gt chap tiếp theo:Người giúp việc mới,ông bà Hàn về nước bất ngờ
(nhớ đón đọc nhá)
Cơ dám chắt,chap sau Cơ sẽ không cạn ngôn nữa...
Cơ hứa luôn đấy...
Cám ơn mọi người đã đọc
Cơ sẽ khác phục chứng hay cạn ngôn của mìnhcuối đầu
Yêu mọi người nak~~~~