Tình Nhi tròn mắt nhìn người phụ nữ đó,người phụ nữ với đôi mắt màu xanh ngọc bích giống mình nhìn mình cười phúc hậu khiến cho....Tình Nhi thấy thật ấm áp...
-Cháu không sao chứ?
Thấy Tình Nhi cứ đứng nhìn mình,người phụ nữ khẽ gọi
-Ơ?dạ cháu không sao cả!
-Ừm....không sao là tốt rồi
Người phụ nữ đó lại cười,nụ cười khiến trái tim Tình Nhi lại ấm áp....
-Cơ mà cháu tên gì nhỉ?-người phụ nữ hỏi Tình Nhi
-Ơ....dạ cháu tên Lâm Ngọc Tình Nhi
-Tên cháu đẹp quá!cô tên Lâm Bạch Ngọc
-Ồ....cùng họ của cháu
-Trùng hợp thật nha!
Người phụ nữ mang tên Lâm Bạch Ngọc cười tươi nhìn Tình Nhi rồi lại chú ý đến túi đi chợ của Tình Nhi
-Cháu đi chợ à?
Tình Nhi căn bản cứ mãi nhìn ngắm cô Bạch Ngọc xinh đẹp mà quên mất việc cần làm.Sau khi nghe cô Ngọc nhắc thì mới cuống cuồng tạm biệt cô Bạch Ngọc rồi lon ton chạy đi chợ.Người phụ nữ đứng đằng sau nhìn Tình Nhi rồi khẽ mỉm cười
=======Cơ là vạch ngăn cách thời gian===
Tình Nhi khó nhọc xách hai bao thức ăn,cố gắng lê từng bước chân vào nhà....Gì chứ Tình Nhi có trí nhớ tốt nhưng thể lực lại rất yếu nên Tình Nhi nhiều lần bị bệnh dọa cậu tới phát sợ....
Cậu đang gõ cạch cạch trên bàn phím máy tính,nghe thấy giọng nói quen thuộc liền nhìn chằm chằm con mèo nhỏ của mình.Cậu dạo này cứ bị Tình Nhi bơ đẹp tại cái con em gái yêu dấu của cậu đấy,thật đáng ghét mà...hừ...Cậu phải nghĩ cách làm sao cho Tình Nhi cứ ở bên cậu và nghỉ cách đừng để con em của cậu tách Tình Nhi ra khỏi cậu...hừm...
Cậu nhíu mày suy nghĩ,Tình Nhi thấy không ổn liền chạy đến cạnh cậu,đôi mắt có phần lo lắng
-Anh Phong!anh sao thế?anh bệnh ạ?
-Tôi bệnh rồi,tại em không chăm sóc tôi ấy!-Cậu dả vờ hờn dỗi trách móc Tình Nhi
-Ôi...là lỗi của em!bây giờ em làm gì để anh hết bệnh đây
Cậu nhìn Tình Nhi,khẽ mỉm cười...
-Tôi sẽ nói cho em biết sau
Tình Nhi gật gật cái đầu của mình.Chợt
Tính.....Tong
Tiếng chuôn cửa vang lên,Tình Nhi lon ton chạy ra mở cửa....đó là cô Lâm Bạch Ngọc mà...
Cô Bạch Ngọc khẽ mỉm rồi đưa cho Tình Nhi một túi bánh quy.Tình Nhi thấy túi bánh mắt liền lấp lánh sao vàng
-Cháu qua nhà cô chơi đi!được không?
-ơ....dạ?
Toan bước đi thì giọng nói lành lạnh vang lên
-Em tính đi đâu?
Cậu bước ra,cô Ngọc tròn mắt nhìn cậu..đây chẳng phải là con trai của chủ tịch tập đoàn Hàn Phong hay sao?...
-Dạ!em sang nhà cô Ngọc chơi.Nhà cô ấy cạnh nhà chúng ta ấy ạ
Tình Nhi nói,tay chỉ chỉ vào ngôi nhà màu trắng bên cạnh.Cậu nhìn,thấy cô Bạch Ngọc không có ác ý gì với lại Tình Nhi cứ nằng nặc đòi đi nên cậu đành để Tình Nhi đi vậy
🌸Tại nhà cô Lâm Bạch Ngọc🌸
-Tiểu Tình!cháu có quan hệ gì với cậu Phong thế?-nổi tò mò của cô Ngọc vang lên
-Dạ!ông cháu bận việc nên anh ấy bảo cháu sang ở chung ạ!
-À....
Cô Ngọc khẽ À một tiếng rồi chợt nhận ra cái gì đó..
-Vậy còn mẹ cháu?
Tình Nhi bất động,mắt bắt đầu đỏ hoe.Chưa đầy 2 phút,màn sương trên đôi mắt xanh ngọc bích của Tình Nhi đã hiện diện.Tình Nhi nhìn cô Ngọc,lòng cô Ngọc lại dâng lên nổi xót xa...
-Tình Nhi không ngoan nên mẹ không về,cả ông cũng vậy....hức...-Tình Nhi nói với hai hàng lệ
Cô Bạch Ngọc như hiểu ra điều gì đó
Tình Nhi mất mẹ của mình.....
Thật tội nghiệp cho Tình Nhi!Nỗi đau mất đi người thân này cô Ngọc hiểu rất rõ
Cô Ngọc ngày xưa đã bỏ đi đứa con gái mới sinh của mình giờ cô có kiếm cũng không biết nó thất lạc nơi đâu....Cô Bạch Ngọc thực sự rất hối hận vì bỏ đi cô con gái của mình....
Như có một sức mạnh vô hình nào đó đã khiến cho cô Lâm Bạch Ngọc ôm lấy Tình Nhi và an ủi Tình Nhi....
-Cháu rất ngoan,lại vô cùng dễ thương chỉ là hai người đó bận nên không thể về thăm cháu thôi!Đừng khóc nhé!
(còn tiếp)
~~~~~~~~~Kazuko Huyền Cơ~~~~~~~~~
Ôi....xin lỗi vì Cơ đăng truyện trễ ạ!mọi người cho Cơ ý kiến để Cơ sửa sai nha
Cơ dạo này văn phong hay cạn lời nên mọi người đọc nếu không hay thì nói với Cơ để Cơ cố gắng
gt chap tiếp theo:Người giúp việc mới,ông bà Hàn về nước bất ngờ
(nhớ đón đọc nhá)
Cơ dám chắt,chap sau Cơ sẽ không cạn ngôn nữa...
Cơ hứa luôn đấy...
Cám ơn mọi người đã đọc
Cơ sẽ khác phục chứng hay cạn ngôn của mình*cuối đầu*
Yêu mọi người nak~~~~
Người phụ nữ Lâm Bạch Ngọc nhẹ nhàng vuốt tóc Tình Nhi,ôm Tình Nhi vào lòng và nói những câu an ủi Tình Nhi.Tình Nhi trong vòng tay của cô Lâm Bạch Ngọc này cảm thấy ấm áp vô cùng,một hơi ấm mà Tình Nhi từ nhỏ đã không cảm nhận được.Một lúc sau,khi đã được cô Bạch Ngọc an ủi thì cuối cùng Tình Nhi cũng đã nín hẳn.Tình Nhi ngước nhìn đồng hồ,đã sáu giờ chiều?aizzzzz....vậy là Tình Nhi đành phải tạm biệt cô Bạch Ngọc để về ăn cơm rồi...
==================================
Tình Nhi đẩy cửa bước vào trong nhà.Cơ mà hôm nay Tình Nhi thấy mọi người lạ dễ sợ,ai cũng cuống cuồng đi dọn dẹp nhà cửa,tỉa cây lá cho nó gọn,.....vâng vâng và mây mây....
Tình Nhi đánh mắt về phía Thiên Nghi,Thiên Nghi đang đứng cạnh cậu và vẽ mặt tươi như hoa.Tình Nhi thấy lạ bèn đi đến hỏi Thiên Nghi
-Thiên Nghi!anh Phong!có chuyện gì mà mọi người dọn dẹp nhà cửa thế ạ?
Thiên Nghi nhìn thấy Tình Nhi rồi nhảy ào vào người Tình Nhi,cọ cọ cái mặt...
-Oa....chị Tình Nhi ơi!ngày mai ba mẹ em sẽ về
-Ưm....vậy hả?....
Tình Nhi nghe thấy ba mẹ Hàn về cũng thấy vui vui trong lòng.Thiên Nghi cứ vui vẻ ôm rồi lại cọ cọ cái mặt mình với Tình Nhi nhưng em ấy đâu biết....nguy hiểm luôn rình rập xung quanh chúng ta?
Vâng!anh Tử Phong đi ghen với em gái của mình,tin nổi hơm?Cơ tin cũng không nổi mà...Anh Hàn Tử Phong đang nhìn Thiên Nghi với cặp mắt vô cùng " trìu mến ",anh nhìn mà giống như muốn băm Thiên Nghi ra trăm mảnh,hàn khí của anh tỏa ra đều đều.Thiên Nghi đang vui vẻ ôm Tình Nhi mà tự dưng thấy lành lạnh?hôm nay dự báo thời tiết nói trời nắng đẹp,không có mưa mà ta?với lại hôm nay là độ,nóng gần chết,đâu ra cái khí lành lạnh này vậy nhỉ?Vậy có nghĩa là....ông anh mình.....Thiên Nghi e dè nhìn đằng sau.Nguyên cái mặt đưa tang của ông anh đập vào mắt Thiên Nghi khiến Thiên Nghi rùng mình.Nhưng mà Thiên Nghi làm gì có lỗi nhỉ?hm.....Thiên Nghi đúng phút giây sau mới đính chính lại được là vì sao ông anh dùng cái mặt tính đưa mình lên bàn thờ ngồi thì mới phát hiện....mình đang ôm Tình Nhi....=_=....ông anh nhà cô hay ghê chưa?nữ ôm nữ là thân thiết gắng bó mà ổng cũng lên cơn ghen,giữ người thương chắt thiệt==
Ai za....đành phải trả chị Tình Nhi lại cho ổng thôi chớ không mình về thăm ông bà liền thiệt chứ.....aizzzzzz
Thiên Nghi buôn Tình Nhi ra rồi lén nhìn nét mặt " Hallowwen " ban nãy của ông anh khi dọa chết mình,thấy mặt ổng không còn căng nữa...Thiên Nghi thở phào nhẹ nhõm.....
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
: AM
Trời hôm nay trong xanh,nắng ban mai chíu rọi xuống dương gian,chim chóc ca hót víu von như chào mừng ngày mới,những loài hoa đầy màu sắc đang vương mình để đón những ánh nắng mặt trời(Thiên Nghi:bay vào cho Huyền Cơ một cú Bớt văn chương lòng thòng dùm ta cái đê,đổi thời tiết khác đê....)
Sáng hôm đó,trời nhuộm một màu đen âm u,gió mạnh bay vù vù,những cơn mưa tí tách rơi rồi mưa rơi nặng hạt hơn,sấm chớp nổ đoàng đoàng báo hiệu cho ngày hôm đó sẽ có cơn bảo càng quét tất cả mọi thứ(Thiên Nghi: bay vào cho Cơ thêm cước nữaCon kia...mày tính trù cho ba mẹ tao không về được à?đổi đi,lấy cái ban đầu đi....Huyền Cơ:Con khốn nạn,mày bắt tao tốn giấy viết vừa thôi!ta nguyền rủa ngươi nguyền rủa ngươi....)
Tạm thời dẹp ba cái thời tiết hôm đó đi ha!chúng ta cùng quay lại với chị Tình Nhi nhà mình...
Chị ấy đang chìm vào giấc ngủ ngàn thu í lộn giấc ngủ ngàn vàng của mình thì đột nhiên.Cái cửa nó vở ra trăm mảnh và người đã khiến cho em cửa ra đi đó chính là chị HÀN BĂNG THIÊN NGHI.Thiên Nghi sau khi " giải thoát " cho em cửa xong thì bay cái vèo vào cái giường hồng hồng của Tình Nhi Thiên Nghi nhẹ nhàng tung chiêu mà em ấy đã lâu không sự dụng không biết giờ có còn hạn sử dụng hay không đó là chiêu " Sư tử gầm "....Thiên Nghi hít một hơi thật lâu rồi hét vào tai Tình Nhi thật lớn...
-CHỊ NHI!CHỊ MAU DẬY ĐI!
Vâng!tiếng hét đó đã khiến hoa lá rụng,chim chóc đang bám trên nóc nhà hoảng sợ bay đi mất,người làm trong nhà mém tá xỉu....chị Tình Nhi cũng vì con quỷ sứ đội lớp thiên thần nào đó hét ầm ỉ quá đành phải ngồi dậy...hai cái tai tội nghiệp của Tình Nhi
-Hìu...hìu....cuối cùng chị cũng dậy
-Chuyện gì vậy Tiểu Nghi?
-Chị đi theo em
Thiên Nghi kéo Tình Nhi sang phòng của mình rồi lục tung cái tủ quần áo của mình,quăng mỗi thứ một nơi đầy sàn nhà như muốn tìm tìm cái gì đó.Cuối cùng,Thiên Nghi cũng tìm ra,đấy chính là một cái đầm mà trắng sữa,đuôi bộ đầm là đính một chút vãi ren,ở eo có thắt một cái nơ màu hồng phấn,tay áo ngang vai tóm lại...đó là bộ đầm...
Thiên Nghi đưa bộ đầm cho Tình Nhi rồi bảo Tình Nhi vào thay.Tình Nhi cũng làm theo....
......... phút sau....
Ấu mài gót....công chúa từ đâu giáng trần thế này....Tình Nhi ngày nào chỉ cần có bộ đầm trắng xinh đơn giản này cũng có thể tôn lên nét đẹp thuần khiết của Tình Nhi...oa...Thiên Nghi đắm đuối nhìn Tình Nhi một lúc rồi kéo Tình Nhi ngồi xuống ghế và bắt đầu thắt bím cho Tình Nhi...
.......... phút sau.....
Tèn....ten....
Thiên Nghi đã bím xong tóc của Tình Nhi.Bây giờ,mái tóc vàng mượt óng ả của Tình Nhi đã được thắt bím gọn gàng.Sau khi xong xuôi,Thiên Nghi kéo Tình Nhi xuống nhà.Căn nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ,trang trí cũng đã xong,người làm thì mặt những bộ đồng phục của mình ví dụ như,nữ thì đầm đen tạp dề trắng tóc bới gọn,nam thì trong bộ vest lịch thiệp của các quản gia.Và cậu Tử Phong,bộ vest Âu lịch thiệp đang ngồi ở bộ ghế của mình.Tình Nhi thấy cậu liền chạy đến chơi vơi cậu để Thiên Nghi lên phòng thay đồ...
Tình Nhi chạy đến bên cậu,bây giờ cậu chính thức đơ người nhìn Tình Nhi....Tình Nhi cứ như một thiên thần vậy làm tim cậu cứ đập bang bang trong lồng ngực
~~~~~~~~~~~~~~~~
Một lúc sau,Tình Nhi đang chơi cùng cậu và Thiên Nghi thì tiếng xe hơi đang lăn bánh dừng chân trước cửa nhà của cậu.Một ông quản gia đứng tuổi chạy vào báo tin ông bà chủ đã về
Thế là đội ngũ người làm trong nhà xếp thành hai hàng.Thiên Nghi,Tử Phong và cô đứng đầu của một hàng người làm
Từ trong xe,một người phụ nữ với mái tóc nâu hạt dẻ phúc hậu cùng người chồng mình bước vào trong nhà,thấy hai người họ...tất cả người làm liền cuối đầu cung kính.Hai người bước đi,đằng sau bọn họ là một bé gái trạc tuổi Tình Nhi khiến người làm khá thắc mắt
Hai vị dừng chân trước đứa con gái và con trai mình,mỉm cười
-Chào con!Tử Phong,Thiên Nghi!hai con vẫn khỏe?-mẹ Tuyết Linh lên tiếng
-Dạ!-cả hai đồng thanh
Mai Tuyết Linh ôm hai đứa con sau bao tháng ngày gặp lại rồi đánh mắt về cô bé đáng yêu quen thuộc đang đứng gần họ rồi nhảy ào vào nựng tình Nhi
-Úi trời ơi....Tình Nhi càng lớn càng xinh!thế nào?con của cô có bắt nạt con không?
-Dạ....dạ...không
-Ừm....chu choa....dễ thương quá
Tình Nhi gượng cười.Còn cậu và Thiên Nghi,hai đứa trẻ này đang chăm chú nhìn con bé mà ba mẹ mang về
-Dây là ai vậy mẹ?-cậu
-À...đây là người làm mới,mẹ sẽ để cô bé này là người làm của riêng con
(còn nữa...)
~~~~~~~~~~~~Kazuko Huyền Cơ~~~~~~~
gt chap tiếp theo:Mất đồ của bà chủ,sự ghen tuông thầm lặng của cô giúp việc mới
đón xem nha