Bà Mai Tuyết Linh sắc lạnh nhìn Băng Lam.Thì ra là vậy,ra là do Băng Lam hại Tình Nhi vậy là bà đã trách nhầm Tình Nhi.Bà đập bàn tức giận quát
-Tại sao lại làm ra những chuyện như vậy?ta thấy con cần việc làm để trả viện phí cho em trai nên mới cho con làm việc này...không ngờ con....
-Con xin lỗi ạ...-Băng Lam không biết nói gì hơn ngoài câu xin lỗi,cô cuối gầm mặt và nắm chặt đuôi váy của mình
Đáng lí ra bà Tuyết Linh đã đuổi Hạ Băng Lam đi rồi nhưng lại thấy con trai bà và Tình Nhi không cho nên bà cũng đành tha cho cô vậy bởi vì tình cảnh nhà Băng Lam rất khổ nên bà vẫn sẽ dữ Băng Lam lại nhưng bà sẽ cho Băng Lam làm công việc khác
-Được rồi...ta tha cho con...nhưng kể từ lúc này con hãy xuống làm phụ bếp đi
Băng Lam nghe vậy thì mừng rỡ,có thể ở lại đây và tiếp tục làm việc thì cô đã mãn nguyện lắm rồi còn công việc gì cô cũng không quan tâm
-Con cám ơn bà chủ!
-Được rồi!giờ con ra ngoài đi-bà phất tay
-Dạ
Băng Lam ngoan ngoãn vâng lời đi ra ngoài,vừa ra ngoài đã thấy Lâm Ngọc Tình Nhi nhao nhao
-Thế nào rồi?mẹ Tuyết Linh có cho bạn ở lại không?
-Có!mình cám ơn bạn đã tha thứ cho mình!
-Hihi...có bạn chơi cùng là mình vui rồi!-Tình Nhi vui vẻ đáp
Cậu đứng dựa vào tường mỉm cười nhìn cô mèo nhà cậu!Cậu thề...cậu tuyệt đối sẽ không để con mèo này rời khỏi cậu thêm một lần nữa
-Anh hai!mẹ kiu anh vào trong kà...đứng đó mà mơ với mộng-Thiên Nghi tàn nhẫn đá vào chân cậu kéo cậu ra dòng suy nghĩ cao cao gì đó
-Ờ...-nhanh gọn lẹ mà súc tích,cậu đút tay vào túi quần rồi đi thẳng vào phòng nơi người mẹ mến yêu của cậu đang ngự trị
Còn Thiên Nghi,sau khi đã giúp ông anh mình xong cũng biến thành con dòi nhoi nhoi cùng Băng Lam và Tình Nhi vui vẻ chơi cùng họ
..........Lalalalala......(tg có lúc hay bị lên cơn ahihihi)
-mẹ kêu con có chuyện gì vậy?-cậu đẩy cửa bước vào bên trong
-À...mai mẹ sẽ về lại Anh
-liên quan gì đến con?
-Thằng con mất dạy...mẹ con đi mà con phũ phàng vậy hả?
-Dạ...mà có chuyện gì mẹ kêu con vào đây?
-Ờm...mẹ sẽ kiếm người khác chăm lo cho con hì?
-Thôi khỏi con không cần!
-Nhưng con cũng cần phải có người chăm để mẹ an tâm chớ con?
-Con nói con không cần mà....==
-Nhưng mẹ lo cho con lấm á...không cần sao được?
-.....
-Đi mà con trai!mẹ sẽ cho con tự chọn luôn
Chậc...phiền phức quá...cậu đã bảo là không cần rồi mà?sao mẹ cậu cứ lì lợm vậy chứ?cậu ngẫm nghỉ một lúc....Tưng...một bóng đèn sáng soi 100V sáng lấp lánh trong đầu cậu....cậu muốn Tình Nhi của cậu
-Mẹ!mẹ cho tiểu Tình làm cô hầu riêng của con được không?
~~~~~~~~~~~🌟🌟🌟🌟🌟~~~~~~~~~
Tình Nhi đang vui vẻ chơi cùng Băng Lam và Thiên Nghi thì một người làm bước đến bên cạnh Tình Nhi....
-Tiểu Tình!bà chủ cho gọi em kìa!-chị dịu dàng nói
-Dạ!-Tình Nhi mặt ngu hết sức đứng lên và đi theo chị hầu nọ vào phòng của bà Tuyết Linh
-chuyện gì vậy kà?-Băng Lam với cục thắc mắt to đùng hỏi cô chủ Thiên Nghi
-Nghi có biết đâu a~
-Dạ!
-Ài...mà thôi đi....mẹ em chắc chắn không đem chị Tình Nhi đem lên luộc thịt rồi ăn đâu nên chị đừng lo hem!rồi...chơi típ thui...tới lược chị đi rồi kà!
-Vâng!cô chủ-Băng Lam ngồi xuống tiếp tục trò chơi cùng Thiên Nghi
-Lần sau chị đừng gọi em là cô chủ nha!nghe kì kì qué
-Ơ...vậy chớ gọi sao ạ?
-Gọi như em nè...chị cứ gọi em là tiểu Nghi như chị Nhi gọi là được roài...
-Ơ...vâng...vâng ạ!
-Được òi...chơi típ
Và thế là Băng Lam và Thiên Nghi lại bận rộn,bù đầu bù cổ vào đống trò chơi(tg:Có chơi thôi mà bắt tui tốn giấy viết để làm cho nó quan trọng...😒.....Thiên Nghi:Chớ sao?chơi đối với Nghi này là quan trọng nhất....Cơ: [ cạn ngôn ])
Tình Nhi bước vào căn phòng của bà Tuyết Linh...
-mẹ Tuyết Linh gọi cháu ạ?
-đúng vậy!Tình Nhi con ngồi đi-bà nở một nụ cười phúc hậu không kém phần xảo trá
Con trai bà thật sáng tạo haha...bà Tuyết Linh xác định Tình Nhi là con dâu tương lai của bà rồi ahahaha....(dẹp ngay ba cái suy nghĩ sâu bọ của mọi người đi nha)
Trở lại 3" trước khi Tình Nhi bước vào phòng
-Ủa sao con lại chọn Tình Nhi cơ chứ?-bà thắc mắt hỏi
Cậu đỏ mặt quay sang chỗ khác...cậu nghĩ vì chỉ có cách này cậu mới có thể làm cho Tình Nhi ở bên cạnh cậu được
-Con thích tiểu Tình....từ lâu rồi...
Bà tròn mắt nhìn đứa con trai bé bỏng của bà...u chu chu...dự đoán của bà đã chính xác nhưng tại bà muốn chính miệng con bà nói ra nên mới vậy...không ngờ là đúng...ahaha...
Quay trở về hiện tại~~~~
Tình Nhi ngu ngu ngồi cạnh cậu...tiếp theo sau đó thì bà Tuyết Linh phán ra một câu...
-tiểu Tình!ta đã quyết định rồi!kể từ giờ con sẽ là cô hầu riêng của con trai ta!
(còn nữa....)
~~~~~~~~Kazuko Huyền Cơ~~~~~~~~~
Cơ đang tàn phế nằm hấp hối tại bệnh viện nên cả tuần nay không đăng chương mới được!ai đó chúc Cơ chóng khỏe đê~~~
Gt chap tiếp theo:Lễ hội Hallowwen,nổi sợ của Thiên Nghi khiến Thiên Nghi cứ bám Hàn Tử từ đầu phim đến cuối phim
.....nhớ đón xem nhoa....
Chap tiếp theo Cơ đăng nhằm mục đích mừng lễ Hallowwen đến gần nếu không hấp dẫn thì bỏ qua cho Cơ vì Cơ sợ ma hì hì
Vù......vù....vù....
Những cơn gió se lạnh của mùa đông đã kéo đến,tiết trời lại lạnh và se buốt hơn.Ở ngoài vườn của căn biệt thự nọ,một cô bé với mái tóc vàng vàng uể oải bước đến bên chiếc xích đu.Vâng!đó chính là Tình Nhi!
Tình Nhi mệt mỏi ngồi trên chiếc xích đu ngoài vườn và dựa đầu vào dây treo của xích đu...từ từ nhắm mắt và ngủ....
Đã được gần một tháng kể từ khi Tình Nhi phải làm cô hầu riêng của cậu....công việc cậu dao cũng không nhiều nhưng Tình Nhi cứ phải đứng cạnh cậu nhìn ngắm cậu học bài(-.-! ông Phong này cũng rãnh hơi lắm đó).Hại Tình Nhi đứng ngắm nhìn cậu buồn ngủ muốn chết,chân lại mỏi vì đứng lâu nữa....cậu khi không lại muốn cho Tình Nhi ăn hành....
Và hiện tại....Tình Nhi đau chân ngủ ngồi trên xích đu.....
Chừng " sau...cậu về nhà...việc đầu tiên cậu làm tất nhiên là tìm con mèo nhà cậu rồi!Cơ mà đi quanh nhà vẫn không thấy...khi nghe những người hầu trong nhà nói thấy Tình Nhi ra bên ngoài vườn,cậu lập tức phóng nhanh ra vườn tìm Tình Nhi
Khi cậu đã đứng trước mặt cô thiên thần nhỏ còn ngủ say bên chiếc xích đu,cậu khẽ mỉm cười....Từng cơn gió mạnh vù vù thổi qua làm cái cây xum xuê đầy lá xanh khẽ rơi theo gió.Cậu ngắm nhìn Tình Nhi không chớp mắt...Tình Nhi bây giờ như một thiên thần yên giấc mộng đẹp...
Tình cảnh hiện giờ của hai người hiện tại là....Tình Nhi ngủ ngồi không biết chuyện chỉ cả còn cậu,cậu ngắm nhìn Tình Nhi,nhìn vào khóe môi anh đào của Tình Nhi lại khiến cậu muốn hôn Tình Nhi một cái.Cậu khẽ quỳ xuống,dần cuối gần đầu...(Cơ:Chu choa,dám hôn trộm chị Nhi của tui!để đó tui xử ổng ra rân...hehe...)
Khoảng cách của cậu hiện giờ cách khóe môi anh đào kia là năm centimet.....chuẩn bị môi chạm môi thì một tiếng hét ầm trời làm lung chuyển trời đất,động thực vật phải chao đảo....tiếp theo tần sóng volume rất chi là tuyệt vời đó thì cô em bảo bối của cậu chạy nhanh thật nhanh đến chỗ cậu...
-Anh hai....có...có...ma....-ôm anh
-hừ...chuyện gì vậy?-cậu có chút bực bực nhưng nhanh chóng lấy lại sự lạnh lùng vốn có của mình
-CÓ MA....-Nghi hét lớn
Tình Nhi đang ngủ ngon cũng vì tiếng nói rất chi là " dịu dàng " kia nên cũng tỉnh dậy
-Ơ?..ủa?....cậu?tiểu Nghi?hai người về khi nào vậy-dụi dụi mắt
-chị Nhi!có ma-bay qua ôm cứng Tình Nhi
Tình Nhi biết Thiên Nghi từ nhỏ đã không thích những con ma hay những thứ kinh dị nên cũng ôm lấy cô trấn an.
Bỗng....một tiếng cười " điên rồ " đâu đó vang lên,sau tiếng cười đó thì cái người khùng khùng điên điên tự dưng cười xuất hiện!là Trương Hàn Tử?
Vâng!hiện tại Hàn Tử đeo một mặt nạ hình con ma nhìn rất chi là " khả ái " ....Theo sao Hàn Tử là Băng Lam,Băng Lam mặt tối sầm mây đen kéo đến báo hiệu cho cơn giông chuân bị trào lên xé xác cái thằng đang cười như điên nào đó
Thiên Nghi run người quay đầu lại...Là Trương Hàn Tử dọa ma cô với cái mặt nạ " khả ái " đó..tên đáng ghét!!!
Thì ra là lúc Thiên Nghi trên đường đi học về cùng Băng Lam thì tự dưng Hàn Tử treo ngược người trên cây và đeo mặt nạ dọa làm ma cà rồng,Thiên Nghi vừa nhìn thấy là chạy mất hồn về nhà trên miệng luôn hét lớn có ma
Băng Lam thì bụp cho cậu một phát vì tưởng có tên biến thái nào đó xuất hiện....ai dè cậu tháo mặt nạ ra làm cô hết hồn,xin lỗi cậu túi bụi rồi cùng Hàn Tử về nhà của Tử Phong
Quay trở lại hiện tại!Hàn Tử thấy bộ dạng của Thiên Nghi thì ôm bụng cười đau đến mức ruột gan phèo phổi muốn trộn chung với nhau....Thiên Nghi hàn khí tỏa đều đều nhìn cậu
-Tình Nhi!ở đây có mùi nguy hiểm-Băng Lam thủ thỉ vào tai Tình Nhi
-Hưm....-Tình Nhi đến giờ vẫn chưa hiểu
Băng Lam nhìn cái mặt đang lên level baka của Tình Nhi thì cũng hiểu!nó đích thị chưa hiểu chuyện chi xảy ra rồi...ngốc toàn diện....đừng nói cái đầu của Tình Nhi cũng có cấu tạo như Mokey D Luffy nha!não chậm tiêu hết sức
-Thôi!tiểu Nghi!Hàn Tử đừng làm loạn ở nhà của mình!-cậu chán nản nói
-Tôi tha cho anh-Thiên Nghi tức giận nói...
-Ờ....-Hàn Tử mỉm cười
-Có chuyện gì mà cậu đến đây vậy?-Cậu ngồi lên xích đu
Hàn Tử lấy tay dơ lên một tấm poster....tấm poster chỉ toàn nội dung quản cáo về lễ hội Hallowwen vào tối mai...Lúc cậu trên đường đi học về có thấy người ta dán cậu đến xem!thấy cũng hay hay nên đến rủ thằng bạn chí cốt của mình đi cùng...
Thiên Nghi nhìn tấm poster,mặt xám lại!Cái gì chứ?nhìn mấy con ma họ vẽ ngoằn nghèo trong này mới nhìn đã thấy ghê!nào là ma trơi,ma cà rồng,....vv.... mới nhìn mà đã toát mồ hôi hột rồi!Thiên Nghi ta cho dù có là trâu làm ngựa cũng không thèm đi
-Cũng khá thú vị đó!chúng ta đi đi!-Băng Lam cầm tấm poster của Hàn Tử vui vẻ nói...khá vui đó nha
-Thôi!em cũng không đi đâu!nhìn ghê ghê ấy ạ!-Tình Nhi không khác gì Thiên Nghi
-Đúng!đúng vậy!-Thiên Nghi vui mừng vì có Tình Nhi ở lại chung với mình!Gì chứ...hehe...chỉ cần chị Nhi không đi thì thế nào ông anh của cô cũng không đi!thế là cả Băng Lam cũng không đám bước chân ra khỏi nhà để các người làm khỏi bị la...hehe...kế hoạch rất chi là hoàn hảo
Nhưng.....ai biết đâu chữ ngờ?....ông anh nhà cô lại đi đến và nói với tiểu Tình của cô
-Em cứ đi đi!tôi sẽ đi cùng để bảo vệ em!
-Ồ!....Vậy có con ma nào tới ăn thịt em thì anh không được bỏ đi đâu đấy!phải cứu em đấy!-Tình Nhi tin tưởng nhìn cậu
-Ừ...-cậu xoa đầu Tình Nhi
-Tuyệt!giờ chỉ còn mình cô thôi đấy Thiên Nghi-Hàn Tử dở giọng khiêu khích Thiên Nghi
-Ờ...tôi....-Thiên Nghi ráng nặng ra nụ cười...Có nên đi không?Hàn Tử chắc chắn đang khiêu khích cô!chắc chắn là vậy vì cậu đã biết cô sợ rồi mà
-Sao?haizzz....tôi nhớ rồi!cô " sợ " chớ chi?-Hàn Tử nhấn mạnh từ sợ để Thiên Nghi có thể nghe
-Cái gì?Thiên Nghi đệ nhất thiên hạ không sợ trời không sợ đất như tôi thì mất chi phải sợ?mấy con yêu tinh này chỉ là giả thôi thì sao tôi phải sợ?-Thiên Nghi kích động nói...dám xem thường Nghi này hả?
-Ủa?vậy chớ sao không dám đi?-Tử nhướng mi
-Thì giờ tôi đồng ý đi rồi nè-Thiên Nghi vênh mặt
-Ùa...nhớ đấy nhá!tối ngày mai đi Hallowwen đó nha cưng!đừng có sợ quá mà ở nhà rồi chui vô chăn run cầm cập nhá!-Hàn Tử thú vị với trò vui
-Hứm...Nghi này dám nói dám làm-Thiên Nghi khẳng định
-Ờ!vậy nhá!ta đi à...-Hàn Tử mỉm cười rồi rảo bước đi về
-Không tiễn-Nghi tức giận
Sau khi cậu đã khuất bóng,Thiên Nghi bây giờ mới thấy sợ!đúng là cái miệng hại cái thân!cũng tại ông anh chết bầm nhà mình chứ đâu?Aizzzz....tại sao lúc đó lại dễ dàng mạnh miệng đồng ý thế kia....một phần cũng do ông Hàn Tử!khi không lại khiêu khích mình...aizzz...nếu giết người không đi tù thì Thiên Nghi ta nhất định giết ông Hàn Tử đó trước rồi giết ông anh thối nhà mình sau...hừm....ông trời có mắt như mù....tại sao lại để cô gặp hắn ta chứ?(ông trời:Mày cứ ở đó réo đi con ạ!rồi một ngày mày sẽ cám ơn ta...muahaha....)
=========Cơ là vạch ngăn cách thời gian=======
Hôm nay là ngày cả bọn đã hẹn sẽ cùng đi chơi Hallowwen...Tại căn biệt thự của Hàn Tử Phong,trong phòng một căn phòng nhỏ của căn biệt thự,một cô bé tóc hông đào đi qua đi lại,mặt nhăn nhó hết sức....cô thực sự rất sợ!phải làm sao đây?dễ làm trò cười cho thằng cha Hàn Tử ấy lắm....oa....
Cộc...cộc...cộc...
Tiếng gỏ cửa vang lên!
-Tiểu Nghi!là chị!Tình Nhi!em đã xong chưa nào?gần đến giờ rồi!-Tình Nhi nói khá lớn,vừa đủ để Thiên Nghi có thể nghe
-D...dạ....e...em gần...gần...xong rồi!-Thiên Nghi hoảng sợ nói!
-Ừ!nhanh lên nha-Tình Nhi nói rồi bước xuống nhà
Sau khi Tình Nhi đi,Thiên Nghi nhìn chiếc đồng hồ đặt trên đầu giờ của mình h AM rồi!còn phút nữa là đến giờ...cô thật sự không muốn đi chút nào!Nhưng nghĩ đến Hàn Tử,cái thằng kẻ thù không đội trời chung của cô cười chế giễu cô thì nổi sợ cứ thế mà vơi đi,thà chết vinh chứ không chết nhục.Thiên Nghi mở tủ,lấy ngay bộ đồ có màu đen huyền kia rồi mặt vào,tóc cài một cái kẹp có cái mũ và kèm theo lưới.Giờ nhìn Thiên Nghi chả khác gì một quý cô khi Thiên Nghi khoắc lên mình bộ đầm có màu đen huyền kia,mái tóc lại kẹp thêm chiếc mũ lưới kia nữa làm cô có một chút của thiên thần,một nữa của ác quỷ!
Thiên Nghi mạnh dạng bước xuống nhà,vừa thấy Thiên Nghi,Hàn Tử ngay lập tức đấm chìm trong vẽ đẹp mê hồn của Thiên Nghi nhưng đâu đó trong cái đầu của Hàn Tử cũng còn lý trí nên nhanh chóng thoát khỏi
-Trời....tui tưởng cô không dám đi chớ-Hàn Tử nói đùa một câu
-Trời...anh nghĩ tôi là ai thế?Tôi là Hàn Băng Thiên Nghi đó nha-vênh mặt
-Ờ...tự cao tự đại vô-Hàn Tử không thua không kém đáp lại
.....
Vì thấy có một cuộc võ chiến,văn chương,võ mồm làm long trời nức núi nên Băng Lam lập tức nhảy vào can ngăn
-Làm ơn đi!sắp tới giờ rồi đấy!-Lam khẽ nhăn
-Hừ...coi như lần này cô may,mau đi thôi-Hàn Tử tùy tiện nắm lấy bàn tay bé nhỏ của Thiên Nghi rồi kéo Nghi đi trong khi Nghi chưa hiểu cái mô tê chi hết
=================
Chiếc xe của Hàn Tử dừng bánh trước cửa vào lễ hội Hallowwen.Chiếc xe sang trọng của Hàn Tử lập tức thu hút ánh nhìn của nhiều người trong bửa tiệt!Ai cũng chăm chú nhìn để xem chủ của chiếc xe có giống với chiếc xe không?(Cơ: Sax...xe mà nó ví giống người).Quả nhiên,khi Hàn Tử và Tử Phong bước xuống xe liền khiến cho những cô gái xung quanh phải say nắng mặc dù trời đã tối,đôi mắt của mỗi người như nổ ra trái tim hồng.....Các cô gái liền bao quanh họ,nhoi nhoi cứ như con dòi í...rồi còn nói mấy câu sến súa như là " Anh ơi!em yêu anh!ngay từ cái gặp lần tiên " không thì " Anh ơi!nhìn về phía em đi "....vâng vâng và mây mây....nghe như muốn ói
Nhưng!khi Băng Lam,Tình Nhi và Thiên Nghi bước xuống từ chiếc xe sang trọng kia đã khiến biết bao cô gái vỡ mộng nhưng những cô gái kia vẫn không đầu hàng,vẫn tiếp tục nhoi nhoi như con dòi
" Nghi!giúp tôi với " - Hàn Tử đánh mắt nhìn Thiên Nghi nhờ sự trợ giúp của cô để thoát khỏi cái đám này
" Tự mà lo liệu "- Thiên Nghi đánh mắt đáp lại ánh mắt cầu cứu của Hàn Tử.....mặc dù nơi lồng ngực cô rất khó chịu
" Thiên Nghi! "-Hàn Tử vẫn dùng ánh mắt cầu xin Thiên Nghi
Aizzzz bực mình quá!Thiên Nghi vốn đã định cho cậu như thế luôn nhưng sao nhìn các cô gái kia cứ vây quanh Hàn Tử làm cô rất khó chịu...đành giúp người tạo phúc cho đời vậy!Thiên Nghi nghĩ như vậy liền đi đến ôm lấy cánh tay cậu mà ung dung nói như không có gì...
-Đây là bạn trai tôi!các cô to gan nhỉ?
-Cái gì?Thật sao?-Một cô gái thất vọng
-Đúng vậy!-Nghi kéo tay Hàn Tử đi
Đi khoảng được mấy bước Nghi quay nhẹ đầu rồi nói
-Cậu ấy mới lớp thôi đấy mấy bà cô ạ!-rồi kéo cậu đi luôn
Những cô gái vây quanh Hàn Tử sống dở chết dở kẻ đứng người nằm...cái gì...?chỉ mới lớp ?
Còn bên phía Tử Phong và Tình Nhi...
Tử Phong nắm chắc bàn tay bé xinh của Tình Nhi rồi tuyên bố một cách hùng hồn...
-Tôi đã có bạn gái!làm ơn tránh đường
Nói rồi cậu kéo Tình Nhi đi luôn,tất nhiên Tình Nhi ngốc vẫn không biết cậu nói như thế có ý nghĩa xâu xa thế nào!chỉ biết đi theo cậu một cách vui vẻ
(còn nữa...)
~~~~~~~~~~~~~~Kazuko Huyền Cơ~~~~~~
Baka( ばか) Nghĩa là ngu ngốc!từ này có thể dùng trong mắng yêu cũng được mà chửi người cũng được!
Xin lỗi vì Cơ đăng truyện trể nhé!
Gt tập típ theo:Nối típ chap này,ngôi nhà ma,con mả con ma
Đón xem nhá