Để cho trang trí cho ngôi nhà một trăm mét vuông mang đến cảm giác ấm áp lại thoải mái, Cảnh Quân Uy và Quan Hướng Tình vội vàng đi mua đồ dùng trong nhà.
Vào ngày trang trí xong, cô kích động và mong muốn được vào sống chung với anh, mà đương nhiên anh cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp hỏi câu trả lời của cô.
Thật ra bằng sức quan sát nhạy bén của anh, đã sớm nhìn ra tâm ý của cô đang dao động, vậy thì tại sao lại không nắm chặt lấy cơ hội này?
Quả nhiên, cô do dự một chút, liền gật đầu đáp ứng.
Anh vui mừng không ngớt, quyết định dành một ngày nghỉ để giúp cô dọn nhà.
Ý nghĩ của Quan Hướng Tình rất đơn giản, càng ở cạnh anh thì càng lưu luyến, mỗi khi xa nhau thì cô đều cố gắng kéo dài thêm thời gian hai người ở cạnh nhau, cái tư vị vừa xa nhau đã nhớ nhau này, khiến cho cô biết mình đã có tình cảm cực kỳ sâu nặng với anh rồi.
Bây giờ, cô mang theo một tâm tình vui sướng đến nhà trẻ, bởi vì ngày mai cô sẽ chuyển đến nhà Cảnh Quân Uy sống, hầu như tất cả đồ đạc bên trong phòng trọ đều đã thu vào trong va li, cô mang theo tâm tình vừa hưng phấn lại chờ mong muốn ở chung với anh.
Không nghĩ tới khi cô vừa đến nhà trẻ, hiệu trưởng đã gọi cô, cô lập tức đến phòng hiệu trưởng báo cáo có mặt.
Hiệu trưởng là một phụ nhân khoảng chừng năm mươi tuổi, luôn luôn hòa ái thân thiết, lúc này lại mang theo vẻ mặt nghiêm túc.
Đột nhiên Quan Hướng Tình có chút lo lắng không yên: “Hiệu trưởng, bà gọi tôi đến gặp bà, là có chuyện gì muốn nói sao?”
Hiệu trưởng cũng không cho cô ngồi, chỉ dùng ánh mắt phê phán nhìn chằm chằm vào cô, một hồi lâu sau mới mở miệng: “Hướng Tình, cô làm việc ở chỗ này đã hơn nửa năm, làm việc vô cùng nghiêm túc, cũng rất được bọn trẻ yêu quý, khiến cho tôi rất hài lòng.”
“Cảm ơn lời khen của hiệu trưởng, những chuyện này là công việc mà cháu phải làm.”
“Hừm, cô cần phải biết, nơi này mặc dù là nhà trẻ, nhưng cũng là nơi chịu trách nhiệm dạy dỗ học trò, cho dù cô có siêng năng như thế nào trong công việc, nếu đạo đức cá nhân có thiếu sót, sợ là cô cũng không thể đảm đương được chức giáo viên đâu.”
Lời nói ám chỉ và nghi vấn cùng khinh bỉ ở trong mắt của bà, khiến cho trái tim Quan Hướng Tình âm ỉ đau, sắc mặt hơi thay đổi: “Hiệu trưởng, lời nói của bà là có ý gì?”
“Có người gọi điện đến nhà trẻ, nói hành vi cá nhân của cô không tốt, yêu cầu cô nghỉ việc, nếu không sẽ liên hệ với những phụ huynh khác có con gửi ở đây, sẽ không đưa con đến gửi nữa, vì sự tồn tại của nhà trẻ, tôi không thể làm gì khác hơn là xin cô rời khỏi nhà trẻ.” Hiệu trưởng trực tiếp nói ra lời nói vô tình.
Sắc mặt Quan Hướng Tình trắng bệch trong nháy mắt, lắc đầu theo phản xạ: “Hiệu trưởng, tôi vẫn luôn giữ mình trong sạch, căn bản là không thể làm ra chuyện gì không thể tha thứ cả, xin bà hãy tin tưởng tôi.”
“Thật sao? Nếu như tôi nói người gọi điện đến là cha mẹ cô thì sao? Bọn họ là cha mẹ của cô, chắc chắn sẽ không nói dối để hãm hại con gái của chính mình đâu phải không? Hơn nữa địa vị xã hội của họ cực cao, là nhân vật có máu mặt, tuyệt đối sẽ không làm ra việc bôi nhọ nhân phẩm của cô. Tôi hỏi cô, có phải cô vì muốn độc lập tự do mà bất hoà với cha mẹ của cô, dọn ra ở riêng đúng không?”
“Không sai, nhưng...” Trái tim của cô lạnh lẽo, dù thế nào cũng không nghĩ tới vì muốn cô trở về mà họ lại dùng đến chiêu này, khiến cho cô mất việc, hơn nửa năm tự do của cô thì ra đều là trò cười thôi.
Thì ra bọn họ sử dụng chiêu này chính là muốn nói cho cô, hơn nửa năm đó cô có thể dọn ra ở riêng, đều là bọn họ cho phép cô, bọn họ muốn bắt cô trở về là một chuyện vô cùng dễ dàng.
“Nếu là sự thật, liền biết rằng cô không muốn chấp nhận các quy tắc của cha mẹ, muốn tự do cá nhân, để có thể tùy ý kết giao bạn bè ở bên ngoài, nghe nói gần đây lúc tan làm thường có một người đàn ông đến đón cô có phải không?”
Câu hỏi này của hiệu trưởng, thật ra là bà đã biết đáp án rồi, Quan Hướng Tình vô cùng không thoải mái, nhưng mà cô cũng không thích việc tranh cãi cùng với người khác, vì vậy nên gật đầu, biết rõ hiệu trưởng nhất định bắt cô phải xin nghỉ việc, đặc biệt là còn có cha mẹ của cô nhúng tay vào nữa.
“Vậy thì tôi đi thu dọn đồ đạc, tôi vừa lĩnh tiền lương, tiền lương mấy ngày nay thì thôi đi.” Cô kiên quyết nói, sau đó không chờ hiệu trưởng nói thêm câu nòa nữa, xoay người rời đi.
Quan Hướng Tình xếp tất cả đồ đạc của mình vào một cái hộp nhỏ, cầm lấy ví da, đi ra khỏi nhà trẻ, đứng bên lề đường, việc đầu tiên cô nghĩ tới là gọi điện thoại thông báo cho Cảnh Quân Uy, nhưng mà khi vừa mới lấy điện thoại di động từ trong ví da ra, liền nhìn thấy một chiếc xe dừng ở cạnh bên người, cô vội vã lùi lại một bước.
Hai người đàn ông mặc âu phục đi ra từ trong xe, mặt không hề cảm xúc đi về phía cô.
“Tiểu thư, chủ tịch phái chúng tôi tới đón cô về nhà.”
“Cái gì?” Cô trợn to hai mắt, lập tức lắc lắc đầu: “Hai người trở về nói với ông ta, tôi không trở về.”
Hai người bọn họ không chút động đậy, chỉ nhìn chằm chằm cô.
“Hai người có thể đi rồi.”
Hai người đàn ông nhìn nhau một cái, một người trong đó mở miệng: “Xin lỗi, tiểu thư, chủ tịch dặn dò, nhất định phải đưa cô về nhà. Nếu tiểu thư không vê, chúng tôi cũng chỉ đành vô lễ đối với tiểu thư thôi.”
“Các ngươi... Các ngươi dám sao?” Mắt nhìn thấy bọn họ tiến lên định bắt lấy mình, cô sợ hãi lùi lại.
“Chỉ cần tiểu thư chịu phối hợp, lên xe cùng chúng tôi, quay về gặp chủ tịch, chúng tôi tuyệt đối sẽ tôn trọng tiểu thư.”
Quan Hướng Tình biết bọn họ nhất định phải bắt cô về nhà, cũng biết mình trốn không thoát. Từ lúc cô bắt đầu mất việc, cha mẹ cô liền bắt đầu hành động, đến gọi điện cũng không thèm gọi, mà cô về nhà lần này, sợ là sẽ khó gặp lại Quân Uy được.
Đúng rồi, sao cô lại không nghĩ tới anh nhỉ?
Đáy lòng có tính toán, cô rất bình tĩnh cầm chặt điện thoại di động.
“Được rồi! Tôi sẽ đi cùng với hai người.”
Sau khi ngồi vào trong xe, cô bình tĩnh một chút, bởi vì nghĩ đến quan hệ vói Cảnh Quân Uy, cô cảm giác mình có thêm dũng cảm đối mặt với cha mẹ, làm sao bọn họ có thể làm cho cô thất vọng như vậy..
Nếu bọn họ đã phái hai người này đến tìm cô, nhất định phải đưa được cô trở về nhà.
Không nghĩ tới khi cô vừa về tới nhà, cha không có nhà, mẹ thì đang xem quần áo, thiếu kiên nhẫn nhìn cô, dặn dò người ở đưa cô về phòng, không cho phép cô rời khỏi nhà, cô lập tức tranh luận.
“Chuyện này chờ buổi tối cha con trở về, chúng ta nói tiếp. Đầu tiên đưa tiểu thư về phòng, sau đó khóa cửa phòng lại, không có sự cho phép của chúng ta, ai cũng không được mở cửa cho nó ra ngoài, ngoại trừ cung cấp các bữa ăn bên ngoài.” Hà Tuyết Phượng nói.
Quả thực Quan Hướng Tình không thể tin được, vậy mà mẹ cô lại cấm túc cô, còn cướp đi điện thoại di động của cô, lập tức tắt máy, ném vào bên trong túi hàng hiệu, làm cho cô lòng dạ rối bời.
Nếu như lấy điện thoại di động của cô, làm sao cô có thể liên lạc với Cảnh Quân Uy được?
“Mẹ, sao người có thể làm như vậy được? Con có còn là con gái của mẹ hay không?” Sao lại cấm sự tự do của cô.
“Hừ! Quan Hướng Tình, con không nên cảm thấy mẹ nhẫn tâm, nếu không phải là con không chịu nghe điện thoại, muốn ra ngoài ở riêng, ở bên ngoài lại không chịu an phận, làm tổn hại đến danh tiếng của Quan gia chúng ta, mẹ cũng sẽ không ra hạ sách này, tốt nhất hiện tại con nên ngoan ngoãn, nếu như dám quấy phá nữa, hoặc là người đàn ông kia dám liều lĩnh xuất hiện, mẹ và cha con tuyệt đối sẽ không khách khí với cậu ta đâu.”
“Con còn tưởng các người nhiều nhất chỉ là không nhận con nữa thôi, thật không ngờ lại muốn nhốt con vào trong phòng, còn lấy đi cả điện thoại di động của con...Trả lại điện thoại di động cho con!”
“Con là do mẹ mang thai mười tháng sinh ra, con đang suy nghĩ cái gì, làm sao mà mẹ lại không biết? Nói cho con biết, mẹ sẽ không để cho con liên lạc với người đàn ông kia, trừ phi bản thân anh ta có giá trị, bằng không chúng ta tuyệt đối sẽ không đồng ý, việc này là do con tạo nên, đừng trách chúng ta, chúng ta cũng là muốn tốt cho con thôi.”
Xí nghiệp Quan thị dù sao cũng là truyền thừa ba đời của ông chủ ngành kiến trúc, có địa vị xã hội và danh tiếng nhất định, cho dù bây giờ không phát đạt như trước, không kiếm nhiều tiền như trước nữa, nhưng cũng không đến mức phải sụp đổ, rất nhiều người vẫn phải nể mặt bọn họ.
Khủng hoảng tài chính lần này của công ty bọn họ không phải là nhỏ, nhưng mà chỉ cần lưu động được vốn đầy đủ, nhất định có thể vượt qua nguy cơ, vì thế nên tất cả những biện pháp có thể sử dụng được, bọn họ cũng đều đã thực hiện, đáng tiếc cũng không thể xoay chuyển được gì, cho nên bọn họ mới đánh chủ ý lên Quan Hướng Tình, họ tin chỉ cần tìm được một ông chủ có thê cứu được công ty, đồng ý làm thông gia với bọn họ, giúp đỡ tiền cho họ, như vậy bọn họ mới có thể xoay mình được.
Đây là dự định mà bà cùng với chồng đang muốn làm, vì thế nên họ càng phải tham gia nhiều tiệc rượu thương mại hơn trước, hơn nữa đã thả con bé này ra ngoài đã nửa năm, dù sao thì nó ở ngoài nhịn ăn nhịn mặc, đồ dùng gì cũng không dám mua nhiều, quyết định tìm một ngày, tìm một lý do, mang con bé về, không ngờ lại nghe thấy Hướng Phượng nói nó gặp con bé này cùng với một người đàn ông xa lạ ở cửa hàng đồ nội thất thân mật với nhau.
Chuyện này đến tai bọn họ, quả thật là sấm sét giữa trời quang! Bọn họ đã tính toán cả rồi, chờ Hướng Tình đến cứu công ty của họ, làm sao có thể để cho một người đàn ông không biết là nơi nào đến phá hoại kế hoạch của bọn họ được? Lập tức tìm ra một biện pháp mới, đầu tiên khiến cho Hướng Tình mất việc làm, sau đó ép buộc nó về nhà.
Trước khi con trai tra ra lai lịch của người đàn ông kia, bọn họ định nhốt cô ở trong phòng, ngăn chặn tất cả các khả năng có thể xảy ra, lại nghĩ cách khiến cho cô tham gia tiệc rượu, hoặc là chọn ra vài đối tượng để cô xem mắt, dùng tốc độ nhanh nhất quyết định chuyện đại sự cả đời của cô, tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn được.
Theo như suy nghĩ của Hà Tuyết Phượng, trong cuộc sống đơn giản của Hướng Tình, nếu như không có bọn họ làm mối, làm sao cô có thể biết được người đàn ông nào mới tốt chứ? Cứ coi như không tra ra được lai lịch của người đàn ông kia thì sao? Chắc chắn người đàn ông kia cũng không khá hơn chút nào.
Nghe lời nói của Hướng Phượng, bọn họ đã thân mật đến mức đi mua cả nội thất, nếu như để bọn họ phát sinh quan hệ thân mật, truyền ra ngoài, đến lúc đó làm sao bọn họ có thể gả Hướng Tình ra ngoài được?
“Mẹ, sao người có thể một mặt bảo hiệu trưởng đuổi con, bắt con về nhà, nhốt ở trong phòng, không cho con liên lạc với bên ngoài, một mặt lại nói khoác không biết ngượng là vì muốn tốt cho con chứ?”
“Con bé chết tiệt kia! Con ra ở riêng không lâu, lá gan lớn lên, tâm tư cũng lỗ mãng hơn rồi đúng hay không? Vì một người đàn ông ở bên ngoài, mà dám tranh cãi với mẹ như vậy, quyết định đưa con về nhà này thật là đúng rồi. Mấy người còn đứng đây làm gì? Đều là người chết rồi à? Còn không mau mang tiểu thư trở về phòng nghỉ ngơi đi.”
Hai phụ nhân trung niên liền vội vàng tiến lên, cầm thật chặt cánh tay của Hướng Tình, làm cho cô tránh thoát không được, sau đó kéo cô về phía gian phòng.
“Theo dõi nó cho tốt vào, nếu như nó chạy mất, tôi liền tìm mấy người tính sổ! Ai nha! Sắp trễ giờ tham gia tiệc rượu rồi. Con bé chết tiệt kia, tốt nhất con nên an phận một chút, đừng chọc giận cha của con, kết cục của chị gái con năm đó ra sao, con là người rõ ràng nhất, đừng giẫm lên vết xe đổ đó, con gánh chịu không nổi đâu.” Hà Tuyết Phượng lạnh lùng nói, giận đùng đùng xoay người, để tài xế chuẩn bị xe, đi ra cửa tham gia tiệc rượu.
Những biến cố này, Cảnh Quân Uy hoàn toàn không biết gì cả, đến đón Quan Hướng Tình tan làm theo thói quen, không thấy cô đâu, mới gọi điện thoại cho cô, nhưng lại tắt máy, khiến anh không khỏi lo lắng, chạy tới phòng trọ của cô, cũng không tìm được người.
Anh bắt đầu điều tra, biết được tin cô bị bắt nghỉ việc, biết việc cô tung tích không rõ hình như có liên quan đến người nhà của cô, lập tức trở về văn phòng, tỉ mỉ tìm cách, người đầu tiên anh muốn đối phó chính là người nhà của cô.
Vốn tưởng là chỉ cần ra chiêu với người nhà cô, thì anh có thể xử lý được, nhưng mà không ngờ người nhà cô lại dùng thủ đoạn bắt cô về nhà rồi giam lỏng cô.
Xem ra lúc trước Hướng Tình nói chị gái cô mà bị ép gả cho người mà mình không thích bởi vì người nhà sử dụng thủ đoạn là tin tức thật, cô không cẩn thận nói, vì vậy anh cần điều tra rõ ràng, nhất định phải biết kẻ thù của anh là dạng nhân vật gì, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.
Không thể chậm một giây nào, anh tìm Á Lịch đến.
“Á Lịch, cậu chắc chắn bọn họ chỉ nhốt Hướng Tình lại, không sử dụng thủ đoạn gì đối với cô đúng không?”
“Nghe nói gần đây người nhà họ Quan tích cực tham gia các tiệc rượu, cho dù là nhà nào, thì chỉ cần nhà đó có con trai đến tuổi kết hôn nhưng chưa lập gia đình, đều được xem là cơ hội đói với bọn họ.”
Cảnh Quân Uy lộ ra nụ cười lạnh lùng: “Xem ra bọn họ đang đánh chủ ý trên người Hướng Tình đây mà.”
“Căn cứ suy đoán của tôi, khẳng định không sai. Tôi đã điều tra tình trạng tài chính của Quan gia, hiện nay bọn họ vẫn sống rất hưởng thụ, rất xa xỉ, một chút cũng không vì tình trạng của công ty mà suy nghĩ, hoặc là họ cố tình không muốn mọi người nghi ngờ, hoặc là do thói quen rồi.”
“Rất tốt, bọn họ dám tính toán Hướng Tình, tuyệt đối tôi sẽ không buông tha cho bọn họ, chỉ là hiện nay không phải thời cơ tốt nhất để trả thù bọn họ, bây giờ phải nghĩ cách đưa Hướng Tình trở lại bên cạnh tôi đã.”
“Boss, nếu như cậu định đến nhà cô ấy đòi người, thì tuyệt đối không thể được, đừng nói đến việc cô ấy bị nhốt ở trong phòng, lại có người trông coi, chỉ bằng quan hệ không danh không chính hiện nay của hai người, nếu như cậu tìm đến cửa, bọn họ gọi cảnh sát, sẽ rất bất lợi đối với chúng ta, cũng dễ dàng đánh rắn động cỏ.”
“Cậu đã sắp xếp người tiến vào Quan gia rồi sao?”
“Đúng, đây là tin mà người bên trong truyền tới, hiện tại cô ta đang nghĩ cách đưa thức ăn cho Quan tiểu thư, để có thể truyền tin tức về Boss cho cô ấy biết, khiến cho cô ấy yên tâm, chăm sóc tốt thân thể, tránh cho cô ấy lo lắng quá, đặc biệt là tôi có nghe nói tâm tình của cô ấy không được tốt, hình như là ăn không vô thức ăn.”
Nghe được tin cô không ăn đồ ăn, trái tim Cảnh Quân Uy hơi nhói, trên mặt lộ ra vẻ sốt sắng: “Cậu mau chóng liên lạc với người kia, muốn cô ta lấy tốc độ nhanh nhất nghĩ biện pháp đưa thức ăn đến cho Hướng Tình, khuyên cô dùng cơm, tôi không muốn nhìn thấy cô ấy chà đạp thân thể của chính mình.”
“Nói về vấn đề này, thì tôi đã có sắp xếp rồi.”
“Cậu làm rất tốt. Chị gái Hướng Tình đã nhìn thấy tôi, nếu tôi đứng ra, khả năng không thích hợp, tôi nghĩ chúng ta phải tính toán xem,có biện pháp gì mới có thể cứu được cô ấy.”
“Tôi sẽ đặc biệt chú ý hành động của Quan gia, nếu như bọn họ muốn dẫn cô ấy đi tham gia tiệc rượu hoặc xem mắt cái gì, tôi sẽ đứng ra, xin cậu hãy ở trong bóng tối để phối hợp hành động.”
“Cũng chỉ có thể như vậy, chuyện này liền giao cho cậu làm đi.”
“Vâng. Còn có, Quan gia phái người điều tra cậu, nghe nói ngày đó cậu gặp chị gái của Hướng Tình, thật giống như cô ta đã dùng điện thoại di động chụp lại hình của cậu, sợ rằng không bao lâu nữa sẽ tra ra thân phận của cậu, dù sao trên thương trường ở Đài Loan thì cậu cũng là một đại nhân vật, nếu là thực sự muốn điều tra, cũng không phải là không thể tra ra được.”
“Hừm, nghe cậu nói như vậy, khiến tôi nghĩ đến một chuyện, nếu như bọn họ biết tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Cảnh thị, không biết có thể đưa Tình nhi đến trước mặt của tôi hay không?”
“Tôi nghĩ là không đâu, lấy tác phong của lão hồ ly Quan Lạc Kỳ kia, nhất định sẽ bởi vì cậu qua lai với Quan tiểu thư, mà muốn chủ động dặt điều kiện với câu, đến lúc đó có thể bọn họ sẽ ra giá trên trời đấy.”
Cảnh Quân Uy lạnh lùng ngâm nga một tiếng, đáy mắt lóe ra khí lạnh: “Vậy cũng phải xem bọn họ có bản lãnh này hay không đã!”
Edit: Hân Gia
Cảnh Quân Uy dẫn Quan Hướng Tình đi vào trong biệt thự rộng hơn một trăm mét vuông, để cô ngồi xuống ghế salông, sau đó rót một ly rượu vang, ngồi xuống cạnh cô, đưa ly rượu đến gần môi của cô.
Anh dịu dàng nói: “Đến đây, Tình nhi, uống một ngụm đi.”
Giống như là bị mê hoặc, cô uống một ngụm.
Anh đặt ly rượu xuống, hai tay nâng gò má của cô, để cho mắt cô nhìn thẳng vào anh: “Tình nhi, anh thích nhìn thấy em vui vẻ, hạnh phúc, nhưng đời người không thể lúc nào cũng vui vẻ mà không có bi thương, vì vậy nên anh muốn được chia sẻ tất cả những niềm vui và nỗi buồn cùng em, em có đồng ý nói ra suy nghĩ lúc này của mình cho anh biết được không?”
Những lời quan tâm và vẻ mặt thân thiết của anh đã làm nóng trái tim lạnh lẽo của cô trong chốc lát, khiến cô nhịn không được mà đỏ cả vành mắt.
“Tình nhi, vừa nãy không phải chúng ta đã trở thành người yêu hay sao? Anh rất thật lòng với em, đối với tiến triển và kết quả của đoạn tình cảm này cũng rất chờ mong, đợi đến khi thời điểm chín muồi, chúng ta có thể trở thành những người thân thiết nhất trong cuộc đời này, làm vợ chồng được dắt tay nhau đi đến cuối đời, đầu tiên anh hi vọng em có thể học cách tin tưởng anh, chia sẻ tâm sự cùng với anh, để anh có thể giúp em, được không?”
Lời nói của anh rất êm tai, tiếng nói của anh dịu dàng lại chứa đầy từ tính, lay động sâu sắc đến linh hồn của cô: “A Uy....”
Tuy rằng cô lớn lên trong một gia đình giàu có, nhưng mà cô không vui, ngay từ nhỏ cha mẹ của cô chỉ bận công tác xã giao, luôn lấy quyền lực và tiền bạc để đánh giá liệu một người xứng đáng để họ kết giao hay không, vừa cao cao tại thượng lại có dáng vẻ lố bịch, ngay cả việc đối xử với con gái cũng dựa vào việc nó có giá trị cho công ty hay không, anh trai và chị gái của cô cùng đều được cha mẹ dạy như vậy, hôn nhân đại sự nhất định cũng phải thuận theo ý của bọn họ, nếu không nghe theo chính là bất hiếu.
Vì vậy nên cô vô cùng muốn có gia đình như bạn bè cô, một gia đình bình thường nhưng rất hạnh phúc, có cha mẹ thương yêu, và có được tình thân quý giá nhất.
“ A Uy, cảm ơn anh, em....Chỉ là em rất buồn, trước khi em dọn ra ở riêng, em đã nghĩ rằng có thể thoát khỏi sự khống chế của bọn họ, tự do tự tại sống cuộc sống mà mình muốn, nhưng mà hôm nay gặp chị gái, khiến em nhận ra rằng tất cả những gì em làm thì ra đều là trò cười, căn bản là bọn họ không có ý định để em thật sự tự do.”
“Ý em muốn nói là, lý do lúc trước em rời nhà, ra sống độc lập, là bởi vì bọn họ muốn tìm đối tượng thay em, mà em không muốn đúng không?”
Cô dùng sức gật đầu: “Lúc đó họ nói sẽ cắt đứt quan hệ, em nghĩ là chỉ cần vượt qua được, thì nhất định bọn họ sẽ bỏ qua cho em thôi, nhưng mà nghe được lời mà chị gái nói, mới biết được căn bản là bọn họ không muốn từ bỏ ý muốn quyết định hôn nhân thay em.”
Đáy mắt Cảnh Quân Uy xuất hiện sự lạnh lẽo: “Có anh ở đây, thì không ai có thể ép buộc em chấp nhận hôn nhân mà em không muốn chấp nhận đâu.”
“Không, anh không biết thủ đoạn của cha mẹ em đâu, lúc trước chị gái cũng từng thích một người, nhưng mà bọn họ....Thủ đoạn mà bọn họ dùng để đối phó với chị, em đứng ở một bên nhìn mà còn rất sợ hãi, nếu em không vô dụng như vậy, không có cách nào giúp đỡ chị thì ngày hôm nay chị ấy cũng sẽ không thay đổi đến như vậy....”
“Sao lại là em sai? Vả lại, không phải em nói chị gái và anh trai của em đều bị cha mẹ em dạy thành tính cách lố bịch, luôn lấy quyền lực và tiền bạc để đánh giá một người sao?”
“Đúng là như thế! Em cũng cho rằng là như vậy, chỉ là năm ấy chị em có người yêu bí mật, mọi người cũng không biết, em nghĩ rằng chị vì người đàn ông kia, vì tình yêu, cũng có thể biến thành một người như vậy, lúc chị cầu xin em giúp đỡ, em hoảng loạn đến mức cũng không biết làm thế nào cho phải, nhưng bởi vì chị ấy chưa bao giờ khép nép cầu xin em, lại còn bỏ đi kiêu ngạo mà đến nhờ em, khiến cho em vô cùng vui mừng, liền đồng ý giúp chị, cuối cùng không giúp được, làm cho chị ấy giận em đến tận bây giờ.”
“Căn bản là cô ta không nên giận em, anh nghĩ, với thủ đoạn của cha mẹ em lúc trước, có thể là ngay cả em cũng không thể đối phó, cô ta sao có thể đổ chuyện này lên đầu em được.”
Nước mắt tràn mi mà rơi xuống, Quan Hướng Tình nghẹn ngào nói: “A Uy, tại sao anh có thể tin tưởng em nhanh như thế? Tại sao anh có thể mang đến ấm áp cho em còn hơn cả người nhà của em? Bọn họ chưa từng thử hiểu em, chăm sóc em, không biết rốt cuộc là em đang có cái suy nghĩ gì...Lẽ nào ở trong lòng bọn họ, con gái chỉ là công cụ để họ đạt được lợi ích thôi sao?”
Nước mắt của cô làm trái tim của anh nóng lên, không nhịn được mà chau mày: “Xuỵt... Bảo bối ngoan, đừng khóc, không sao rồi, tất cả đã có anh lo, yên tâm, chắc chắn anh sẽ không để bọn họ xem em là lợi ích thương mại, bắt em phải kết hôn với người đàn ông khác đâu.”
Anh không kìm lòng được khi nhìn thấy cô khóc, điềm đạm đáng yêu như vậy, thật làm người thương yêu, liền chậm rãi cúi đầu, khẽ hôn lên trán của cô, gò má, cho đến khi liếm khô những giọt nước mắt trên khuôn mặt của cô, mà cô cũng không khóc nữa, anh mới nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ của cô.
Lòng của cô ngứa ngáy khó chịu, hơn nữa tình cảm chuyển động không ngừng, ngửi hương vị nam tính tươi mát của anh, tâm tình khổ sở biến mất không còn tăm tích, mạnh mẽ cảm thấy sự tồn tại của anh.
Trong phòng tràn ngập bầu không khí ám muội, cô thất thần trong khoảng thời gian ngắn, chỉ có thể sững sờ nhìn gương mặt đẹp trai anh tuấn của anh ở trước mắt của cô lắc lư, đáy mắt là hình bóng của anh chậm rãi nhiễm phải mê hoặc.
“Tình nhi...” Cảnh Quân Uy nói một câu, lập tức tăng thêm sức hôn, nụ hôn này vừa vội vừa nhanh lại tham lam, anh đã nhớ cô rất lâu rồi, rốt cục bây giờ mới có thể chân thực được ôm ấp cô, hôn môi cô, khiến cho anh bị mất khống chế.
Anh bá đạo hôn cô, mặc sức hấp thu ngọt ngào giữa răng môi của cô, mang theo tình yêu dấu kín trong miệng cô, trồng vào trong đáy lòng của cô, khát vọng cô lâu như vậy, nhớ nhung cô lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể hoàn toàn có được cô.
Anh muốn cho cô đêm đầu tiên tốt đẹp nhất, nhưng ức chế không được nhiệt tình đang sôi trào, ôm ngang người cô lên, đi lên phòng ngủ trên lầu, nhẹ nhàng đặt cô lên giường, rồi sau đó anh cũng nằm xuống, chiếm lấy đôi môi đỏ của cô.
Mỗi tế bào trong người Quan Hướng Tình đều đang cảm thụ anh, tim đập bỗng chốc mạnh hơn, cô cảm nhận được tình cảm mà anh dành cho cô trong nụ hôn của anh, khiến cô không kiềm nổi mà cảm thấy cảm động.
Thời gian hai người bên nhau không lâu, vậy mà anh lại có thể có tình cảm rõ ràng như thế đối với cô, bảo sao cô lại không cảm thấy ngọt ngào?
Nhiệt độ trong phòng bất tri bất giác lên cao, bầu không khí càng lúc càng nóng rực, anh mở cúc áo của cô ra, lòng bàn tay dán vào da thịt nóng rực, thăm dò đường cong uyển chuyển, môi mỏng cũng dời đi, đi tới gáy mẫn cảm của cô, nhẹ nhàng hôn, tham lam ngửi mùi thơm đặc biệt làm anh quyến luyến.
Dòng điện lạ di chuyển trong cơ thể cô, nóng rực, làm cho ý thức của cô từ từ tan rã, giống như đi vào thế giới huyền ảo, sự đụng chạm của anh như có chứa ma lực, đốt từng đốm từng đốm lửa ở trên người cô, càn rỡ thiêu đốt cơ thể và tâm trí của cô.
“A! A Uy!” Cô nhẹ giọng ngâm nga, dòng điện chạy khắp toàn thân, cảm giác vừa vui thích lại vừa trống vắng làm cho cô không kìm lòng được mà cong người lên, muốn nhận được nhiều sủng ái từ anh hơn.
“Đừng nóng vội, anh sẽ yêu em thật tốt mà.” Dục vọng của anh căng cứng, nhưng mà anh vẫn muốn xác nhận xem sau lưng của cô có cái bớt giống anh hay không, liền cởi áo cô ra.
Anh quay cơ thể nhỏ nhắn của cô, khiến cho cô quay lưng lại với anh, đóa Ưu Đàm Bà La nở rộ, chiếm hết tấm lưng trần của cô, khiến cho hai mắt của anh sáng ngời, kích động không thôi.
Bàn tay run run vuốt ve phần lưng của cô, thật giống là đang nằm mơ, bông hoa màu trắng sữa, hình dáng hoa giống nhau, đến độ cong cũng giống nhau.
Anh muốn hai người có thể tiếp xúc da thịt, nhưng lại càng mong muốn ký ức về anh ở sâu trong linh hồn của cô có thể lấy lại, liền cúi đầu, hôn phần lưng tinh tế của cô, thậm chí còn hôn cả đóa hoa màu trắng sữa kia, hôn một đường xuống phía dưới, đi tới hông của cô.
Nghe được tiếng rên rỉ của cô, anh nằm ở trên người cô, môi để gần tai của cô, ôn nhu hỏi: “Tình nhi, anh có thể yêu em không?”
Trái tim Quan Hướng Tình run lên, vừa căng thẳng lại thẹn thùng, đương nhiên cô biết là anh muốn tiến thêm một bước trong quan hệ giữa hai người, nhưng mà cô không nghĩ tới chính mình sẽ nhanh chóng cùng anh sa vào loại quan hệ thân mật này như vậy.
Khi anh hôn cô thì lòng cô say mê, khoái cảm tê dại chạy khắp toàn thân, chỉ muốn để anh tiếp tục thương yêu như vậy, nghe được yêu cầu của anh, đầu tiên cô hơi do dự một chút, chợt nghĩ đến bình thường anh nuông chiều cô, mà cô cũng lưu luyến sự ấm áp và tốt đẹp mà anh mang lại, ý nghĩ muốn ở cùng với anh khiến cho cô quyết định liều lĩnh gật đầu.
Cảnh Quân Uy hết sức kích động: “Tình nhi, anh, Tình nhi, nhất định anh sẽ yêu em thật tốt.”
...
Khi cao trào lạ thường xuất hiện ở trong cơ thể thì móng tay của cô bấu vào bắp thịt của anh, đạt tới ranh giới vui sướng, đầu óc bình thường vui vẻ bởi vì bị dòng điện này đi qua mà trống rỗng, gần như không cách nào chịu đựng được nữa.
Cô cảm thấy hết sức mệt mỏi, rất nhanh liền ngủ thiếp đi.
Cảnh Quân Uy thương tiếc hôn cô một cái, nằm nghiêng ở bên cạnh cô, có cảm giác rất hài lòng, đây là lần đầu tiên sau bao nhiêu năm tháng, anh cảm thấy cuộc sống thật tốt đẹp.
Nhìn cô gái mình yêu mến, đáy mắt của anh tràn đầy tình cảm nồng nàn, nhẹ giọng nói: “Mặc kệ em là Dao Quang của kiếp trước hay là Hướng Tình đầu thai ở kiếp này, thì đều là cô gái mà anh yêu mến, vì em, anh tu hành ngàn năm, cuối cùng cũng có thể nắm giữ em cả đời, cảm ơn ông trời đã cho anh một cơ hội duy nhất để yêu em ở kiếp này, chắc chắn anh sẽ không buông tay, ai cũng không thể tách rời chúng ta được.”
Đột nhiên nhớ đến chị gái của cô, lông mày đẹp đẽ của anh không nhịn được mà nhăn vào, cơ thể cũng tự động tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, đáy mắt lóe lên ánh sáng lạnh lùng.
Anh kéo chăn đơn bằng tơ tằm, tỉ mỉ đắp lên người cô, lập tức đứng dậy xuống giường, bước chân cùng với động tác đều giống với Hắc Báo ưu nhã mà linh hoạt.
Cầm lấy điện thoại di động đặt trên bàn, anh nhanh chóng bấm số, rất nhanh liền có người nghe, hắn lập tức mở miệng dặn dò: “Á Lịch, cậu nói với Hoa Đức giúp tôi, bảo cậu ta nghĩ cách tìm hiểu tất cả tình trạng tài chính của Quan thị trong vòng ba ngày, toàn bộ tình hình kinh doanh, cùng với số liệu của từng cổ đông một, càng tỉ mỉ càng tốt, với lại điều tra người trong Quan gia, tôi muốn có được số liệu chính xác nhất.”
“Vâng, tôi sẽ mang tư liệu cho Boss vào ba ngày sau.”
“Chờ đã! Tôi còn muốn cậu liên hệ với Quan Triều Dương, tôi có việc muốn trao đổi cùng ông ta. Cậu bảo Hoa Đức bắt đầu chuẩn bị can thiệp vào ngành kiến trúc đi, đặc biệt là nhằm vào Quan thị.”
“Vâng.”
Kết thúc trò chuyện, Cảnh Quân Uy nhìn cô gái mình yêu mến đang nằm trên giường, đặt đưa điện thoại di động lên bàn, nhanh chân đi tới bên giường, động tác nhanh nhẹn lên giường, đưa tay ôm cô vào trong ngực.
Trước khi ngủ, ý niệm duy nhất của anh lúc này chính là phải nghĩ cách để đối phó với người Quan gia, nghe lời giải thích của Hướng Tình, anh vô cùng rõ ràng, nếu muốn kết hôn với cô, người Quan gia chính là nhân vật phiền phức nhất mà anh cần phải đối phó.
Chỉ là anh một chút cũng không để những phiền toái này đặt vào đáy mắt, muốn đối phó với những loại người như thế này, chỉ cần nắm giữ được nhược điểm của bọn họ, ra tay từ nhược điểm, lại tấn công thêm một chút nữa, thì đảm bảo họ không dám gây thêm phiền phức nữa.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Edit: Hân Gia
Để cho trang trí cho ngôi nhà một trăm mét vuông mang đến cảm giác ấm áp lại thoải mái, Cảnh Quân Uy và Quan Hướng Tình vội vàng đi mua đồ dùng trong nhà.
Vào ngày trang trí xong, cô kích động và mong muốn được vào sống chung với anh, mà đương nhiên anh cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp hỏi câu trả lời của cô.
Thật ra bằng sức quan sát nhạy bén của anh, đã sớm nhìn ra tâm ý của cô đang dao động, vậy thì tại sao lại không nắm chặt lấy cơ hội này?
Quả nhiên, cô do dự một chút, liền gật đầu đáp ứng.
Anh vui mừng không ngớt, quyết định dành một ngày nghỉ để giúp cô dọn nhà.
Ý nghĩ của Quan Hướng Tình rất đơn giản, càng ở cạnh anh thì càng lưu luyến, mỗi khi xa nhau thì cô đều cố gắng kéo dài thêm thời gian hai người ở cạnh nhau, cái tư vị vừa xa nhau đã nhớ nhau này, khiến cho cô biết mình đã có tình cảm cực kỳ sâu nặng với anh rồi.
Bây giờ, cô mang theo một tâm tình vui sướng đến nhà trẻ, bởi vì ngày mai cô sẽ chuyển đến nhà Cảnh Quân Uy sống, hầu như tất cả đồ đạc bên trong phòng trọ đều đã thu vào trong va li, cô mang theo tâm tình vừa hưng phấn lại chờ mong muốn ở chung với anh.
Không nghĩ tới khi cô vừa đến nhà trẻ, hiệu trưởng đã gọi cô, cô lập tức đến phòng hiệu trưởng báo cáo có mặt.
Hiệu trưởng là một phụ nhân khoảng chừng năm mươi tuổi, luôn luôn hòa ái thân thiết, lúc này lại mang theo vẻ mặt nghiêm túc.
Đột nhiên Quan Hướng Tình có chút lo lắng không yên: “Hiệu trưởng, bà gọi tôi đến gặp bà, là có chuyện gì muốn nói sao?”
Hiệu trưởng cũng không cho cô ngồi, chỉ dùng ánh mắt phê phán nhìn chằm chằm vào cô, một hồi lâu sau mới mở miệng: “Hướng Tình, cô làm việc ở chỗ này đã hơn nửa năm, làm việc vô cùng nghiêm túc, cũng rất được bọn trẻ yêu quý, khiến cho tôi rất hài lòng.”
“Cảm ơn lời khen của hiệu trưởng, những chuyện này là công việc mà cháu phải làm.”
“Hừm, cô cần phải biết, nơi này mặc dù là nhà trẻ, nhưng cũng là nơi chịu trách nhiệm dạy dỗ học trò, cho dù cô có siêng năng như thế nào trong công việc, nếu đạo đức cá nhân có thiếu sót, sợ là cô cũng không thể đảm đương được chức giáo viên đâu.”
Lời nói ám chỉ và nghi vấn cùng khinh bỉ ở trong mắt của bà, khiến cho trái tim Quan Hướng Tình âm ỉ đau, sắc mặt hơi thay đổi: “Hiệu trưởng, lời nói của bà là có ý gì?”
“Có người gọi điện đến nhà trẻ, nói hành vi cá nhân của cô không tốt, yêu cầu cô nghỉ việc, nếu không sẽ liên hệ với những phụ huynh khác có con gửi ở đây, sẽ không đưa con đến gửi nữa, vì sự tồn tại của nhà trẻ, tôi không thể làm gì khác hơn là xin cô rời khỏi nhà trẻ.” Hiệu trưởng trực tiếp nói ra lời nói vô tình.
Sắc mặt Quan Hướng Tình trắng bệch trong nháy mắt, lắc đầu theo phản xạ: “Hiệu trưởng, tôi vẫn luôn giữ mình trong sạch, căn bản là không thể làm ra chuyện gì không thể tha thứ cả, xin bà hãy tin tưởng tôi.”
“Thật sao? Nếu như tôi nói người gọi điện đến là cha mẹ cô thì sao? Bọn họ là cha mẹ của cô, chắc chắn sẽ không nói dối để hãm hại con gái của chính mình đâu phải không? Hơn nữa địa vị xã hội của họ cực cao, là nhân vật có máu mặt, tuyệt đối sẽ không làm ra việc bôi nhọ nhân phẩm của cô. Tôi hỏi cô, có phải cô vì muốn độc lập tự do mà bất hoà với cha mẹ của cô, dọn ra ở riêng đúng không?”
“Không sai, nhưng...” Trái tim của cô lạnh lẽo, dù thế nào cũng không nghĩ tới vì muốn cô trở về mà họ lại dùng đến chiêu này, khiến cho cô mất việc, hơn nửa năm tự do của cô thì ra đều là trò cười thôi.
Thì ra bọn họ sử dụng chiêu này chính là muốn nói cho cô, hơn nửa năm đó cô có thể dọn ra ở riêng, đều là bọn họ cho phép cô, bọn họ muốn bắt cô trở về là một chuyện vô cùng dễ dàng.
“Nếu là sự thật, liền biết rằng cô không muốn chấp nhận các quy tắc của cha mẹ, muốn tự do cá nhân, để có thể tùy ý kết giao bạn bè ở bên ngoài, nghe nói gần đây lúc tan làm thường có một người đàn ông đến đón cô có phải không?”
Câu hỏi này của hiệu trưởng, thật ra là bà đã biết đáp án rồi, Quan Hướng Tình vô cùng không thoải mái, nhưng mà cô cũng không thích việc tranh cãi cùng với người khác, vì vậy nên gật đầu, biết rõ hiệu trưởng nhất định bắt cô phải xin nghỉ việc, đặc biệt là còn có cha mẹ của cô nhúng tay vào nữa.
“Vậy thì tôi đi thu dọn đồ đạc, tôi vừa lĩnh tiền lương, tiền lương mấy ngày nay thì thôi đi.” Cô kiên quyết nói, sau đó không chờ hiệu trưởng nói thêm câu nòa nữa, xoay người rời đi.
Quan Hướng Tình xếp tất cả đồ đạc của mình vào một cái hộp nhỏ, cầm lấy ví da, đi ra khỏi nhà trẻ, đứng bên lề đường, việc đầu tiên cô nghĩ tới là gọi điện thoại thông báo cho Cảnh Quân Uy, nhưng mà khi vừa mới lấy điện thoại di động từ trong ví da ra, liền nhìn thấy một chiếc xe dừng ở cạnh bên người, cô vội vã lùi lại một bước.
Hai người đàn ông mặc âu phục đi ra từ trong xe, mặt không hề cảm xúc đi về phía cô.
“Tiểu thư, chủ tịch phái chúng tôi tới đón cô về nhà.”
“Cái gì?” Cô trợn to hai mắt, lập tức lắc lắc đầu: “Hai người trở về nói với ông ta, tôi không trở về.”
Hai người bọn họ không chút động đậy, chỉ nhìn chằm chằm cô.
“Hai người có thể đi rồi.”
Hai người đàn ông nhìn nhau một cái, một người trong đó mở miệng: “Xin lỗi, tiểu thư, chủ tịch dặn dò, nhất định phải đưa cô về nhà. Nếu tiểu thư không vê, chúng tôi cũng chỉ đành vô lễ đối với tiểu thư thôi.”
“Các ngươi... Các ngươi dám sao?” Mắt nhìn thấy bọn họ tiến lên định bắt lấy mình, cô sợ hãi lùi lại.
“Chỉ cần tiểu thư chịu phối hợp, lên xe cùng chúng tôi, quay về gặp chủ tịch, chúng tôi tuyệt đối sẽ tôn trọng tiểu thư.”
Quan Hướng Tình biết bọn họ nhất định phải bắt cô về nhà, cũng biết mình trốn không thoát. Từ lúc cô bắt đầu mất việc, cha mẹ cô liền bắt đầu hành động, đến gọi điện cũng không thèm gọi, mà cô về nhà lần này, sợ là sẽ khó gặp lại Quân Uy được.
Đúng rồi, sao cô lại không nghĩ tới anh nhỉ?
Đáy lòng có tính toán, cô rất bình tĩnh cầm chặt điện thoại di động.
“Được rồi! Tôi sẽ đi cùng với hai người.”
Sau khi ngồi vào trong xe, cô bình tĩnh một chút, bởi vì nghĩ đến quan hệ vói Cảnh Quân Uy, cô cảm giác mình có thêm dũng cảm đối mặt với cha mẹ, làm sao bọn họ có thể làm cho cô thất vọng như vậy..
Nếu bọn họ đã phái hai người này đến tìm cô, nhất định phải đưa được cô trở về nhà.
Không nghĩ tới khi cô vừa về tới nhà, cha không có nhà, mẹ thì đang xem quần áo, thiếu kiên nhẫn nhìn cô, dặn dò người ở đưa cô về phòng, không cho phép cô rời khỏi nhà, cô lập tức tranh luận.
“Chuyện này chờ buổi tối cha con trở về, chúng ta nói tiếp. Đầu tiên đưa tiểu thư về phòng, sau đó khóa cửa phòng lại, không có sự cho phép của chúng ta, ai cũng không được mở cửa cho nó ra ngoài, ngoại trừ cung cấp các bữa ăn bên ngoài.” Hà Tuyết Phượng nói.
Quả thực Quan Hướng Tình không thể tin được, vậy mà mẹ cô lại cấm túc cô, còn cướp đi điện thoại di động của cô, lập tức tắt máy, ném vào bên trong túi hàng hiệu, làm cho cô lòng dạ rối bời.
Nếu như lấy điện thoại di động của cô, làm sao cô có thể liên lạc với Cảnh Quân Uy được?
“Mẹ, sao người có thể làm như vậy được? Con có còn là con gái của mẹ hay không?” Sao lại cấm sự tự do của cô.
“Hừ! Quan Hướng Tình, con không nên cảm thấy mẹ nhẫn tâm, nếu không phải là con không chịu nghe điện thoại, muốn ra ngoài ở riêng, ở bên ngoài lại không chịu an phận, làm tổn hại đến danh tiếng của Quan gia chúng ta, mẹ cũng sẽ không ra hạ sách này, tốt nhất hiện tại con nên ngoan ngoãn, nếu như dám quấy phá nữa, hoặc là người đàn ông kia dám liều lĩnh xuất hiện, mẹ và cha con tuyệt đối sẽ không khách khí với cậu ta đâu.”
“Con còn tưởng các người nhiều nhất chỉ là không nhận con nữa thôi, thật không ngờ lại muốn nhốt con vào trong phòng, còn lấy đi cả điện thoại di động của con...Trả lại điện thoại di động cho con!”
“Con là do mẹ mang thai mười tháng sinh ra, con đang suy nghĩ cái gì, làm sao mà mẹ lại không biết? Nói cho con biết, mẹ sẽ không để cho con liên lạc với người đàn ông kia, trừ phi bản thân anh ta có giá trị, bằng không chúng ta tuyệt đối sẽ không đồng ý, việc này là do con tạo nên, đừng trách chúng ta, chúng ta cũng là muốn tốt cho con thôi.”
Xí nghiệp Quan thị dù sao cũng là truyền thừa ba đời của ông chủ ngành kiến trúc, có địa vị xã hội và danh tiếng nhất định, cho dù bây giờ không phát đạt như trước, không kiếm nhiều tiền như trước nữa, nhưng cũng không đến mức phải sụp đổ, rất nhiều người vẫn phải nể mặt bọn họ.
Khủng hoảng tài chính lần này của công ty bọn họ không phải là nhỏ, nhưng mà chỉ cần lưu động được vốn đầy đủ, nhất định có thể vượt qua nguy cơ, vì thế nên tất cả những biện pháp có thể sử dụng được, bọn họ cũng đều đã thực hiện, đáng tiếc cũng không thể xoay chuyển được gì, cho nên bọn họ mới đánh chủ ý lên Quan Hướng Tình, họ tin chỉ cần tìm được một ông chủ có thê cứu được công ty, đồng ý làm thông gia với bọn họ, giúp đỡ tiền cho họ, như vậy bọn họ mới có thể xoay mình được.
Đây là dự định mà bà cùng với chồng đang muốn làm, vì thế nên họ càng phải tham gia nhiều tiệc rượu thương mại hơn trước, hơn nữa đã thả con bé này ra ngoài đã nửa năm, dù sao thì nó ở ngoài nhịn ăn nhịn mặc, đồ dùng gì cũng không dám mua nhiều, quyết định tìm một ngày, tìm một lý do, mang con bé về, không ngờ lại nghe thấy Hướng Phượng nói nó gặp con bé này cùng với một người đàn ông xa lạ ở cửa hàng đồ nội thất thân mật với nhau.
Chuyện này đến tai bọn họ, quả thật là sấm sét giữa trời quang! Bọn họ đã tính toán cả rồi, chờ Hướng Tình đến cứu công ty của họ, làm sao có thể để cho một người đàn ông không biết là nơi nào đến phá hoại kế hoạch của bọn họ được? Lập tức tìm ra một biện pháp mới, đầu tiên khiến cho Hướng Tình mất việc làm, sau đó ép buộc nó về nhà.
Trước khi con trai tra ra lai lịch của người đàn ông kia, bọn họ định nhốt cô ở trong phòng, ngăn chặn tất cả các khả năng có thể xảy ra, lại nghĩ cách khiến cho cô tham gia tiệc rượu, hoặc là chọn ra vài đối tượng để cô xem mắt, dùng tốc độ nhanh nhất quyết định chuyện đại sự cả đời của cô, tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn được.
Theo như suy nghĩ của Hà Tuyết Phượng, trong cuộc sống đơn giản của Hướng Tình, nếu như không có bọn họ làm mối, làm sao cô có thể biết được người đàn ông nào mới tốt chứ? Cứ coi như không tra ra được lai lịch của người đàn ông kia thì sao? Chắc chắn người đàn ông kia cũng không khá hơn chút nào.
Nghe lời nói của Hướng Phượng, bọn họ đã thân mật đến mức đi mua cả nội thất, nếu như để bọn họ phát sinh quan hệ thân mật, truyền ra ngoài, đến lúc đó làm sao bọn họ có thể gả Hướng Tình ra ngoài được?
“Mẹ, sao người có thể một mặt bảo hiệu trưởng đuổi con, bắt con về nhà, nhốt ở trong phòng, không cho con liên lạc với bên ngoài, một mặt lại nói khoác không biết ngượng là vì muốn tốt cho con chứ?”
“Con bé chết tiệt kia! Con ra ở riêng không lâu, lá gan lớn lên, tâm tư cũng lỗ mãng hơn rồi đúng hay không? Vì một người đàn ông ở bên ngoài, mà dám tranh cãi với mẹ như vậy, quyết định đưa con về nhà này thật là đúng rồi. Mấy người còn đứng đây làm gì? Đều là người chết rồi à? Còn không mau mang tiểu thư trở về phòng nghỉ ngơi đi.”
Hai phụ nhân trung niên liền vội vàng tiến lên, cầm thật chặt cánh tay của Hướng Tình, làm cho cô tránh thoát không được, sau đó kéo cô về phía gian phòng.
“Theo dõi nó cho tốt vào, nếu như nó chạy mất, tôi liền tìm mấy người tính sổ! Ai nha! Sắp trễ giờ tham gia tiệc rượu rồi. Con bé chết tiệt kia, tốt nhất con nên an phận một chút, đừng chọc giận cha của con, kết cục của chị gái con năm đó ra sao, con là người rõ ràng nhất, đừng giẫm lên vết xe đổ đó, con gánh chịu không nổi đâu.” Hà Tuyết Phượng lạnh lùng nói, giận đùng đùng xoay người, để tài xế chuẩn bị xe, đi ra cửa tham gia tiệc rượu.
Những biến cố này, Cảnh Quân Uy hoàn toàn không biết gì cả, đến đón Quan Hướng Tình tan làm theo thói quen, không thấy cô đâu, mới gọi điện thoại cho cô, nhưng lại tắt máy, khiến anh không khỏi lo lắng, chạy tới phòng trọ của cô, cũng không tìm được người.
Anh bắt đầu điều tra, biết được tin cô bị bắt nghỉ việc, biết việc cô tung tích không rõ hình như có liên quan đến người nhà của cô, lập tức trở về văn phòng, tỉ mỉ tìm cách, người đầu tiên anh muốn đối phó chính là người nhà của cô.
Vốn tưởng là chỉ cần ra chiêu với người nhà cô, thì anh có thể xử lý được, nhưng mà không ngờ người nhà cô lại dùng thủ đoạn bắt cô về nhà rồi giam lỏng cô.
Xem ra lúc trước Hướng Tình nói chị gái cô mà bị ép gả cho người mà mình không thích bởi vì người nhà sử dụng thủ đoạn là tin tức thật, cô không cẩn thận nói, vì vậy anh cần điều tra rõ ràng, nhất định phải biết kẻ thù của anh là dạng nhân vật gì, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.
Không thể chậm một giây nào, anh tìm Á Lịch đến.
“Á Lịch, cậu chắc chắn bọn họ chỉ nhốt Hướng Tình lại, không sử dụng thủ đoạn gì đối với cô đúng không?”
“Nghe nói gần đây người nhà họ Quan tích cực tham gia các tiệc rượu, cho dù là nhà nào, thì chỉ cần nhà đó có con trai đến tuổi kết hôn nhưng chưa lập gia đình, đều được xem là cơ hội đói với bọn họ.”
Cảnh Quân Uy lộ ra nụ cười lạnh lùng: “Xem ra bọn họ đang đánh chủ ý trên người Hướng Tình đây mà.”
“Căn cứ suy đoán của tôi, khẳng định không sai. Tôi đã điều tra tình trạng tài chính của Quan gia, hiện nay bọn họ vẫn sống rất hưởng thụ, rất xa xỉ, một chút cũng không vì tình trạng của công ty mà suy nghĩ, hoặc là họ cố tình không muốn mọi người nghi ngờ, hoặc là do thói quen rồi.”
“Rất tốt, bọn họ dám tính toán Hướng Tình, tuyệt đối tôi sẽ không buông tha cho bọn họ, chỉ là hiện nay không phải thời cơ tốt nhất để trả thù bọn họ, bây giờ phải nghĩ cách đưa Hướng Tình trở lại bên cạnh tôi đã.”
“Boss, nếu như cậu định đến nhà cô ấy đòi người, thì tuyệt đối không thể được, đừng nói đến việc cô ấy bị nhốt ở trong phòng, lại có người trông coi, chỉ bằng quan hệ không danh không chính hiện nay của hai người, nếu như cậu tìm đến cửa, bọn họ gọi cảnh sát, sẽ rất bất lợi đối với chúng ta, cũng dễ dàng đánh rắn động cỏ.”
“Cậu đã sắp xếp người tiến vào Quan gia rồi sao?”
“Đúng, đây là tin mà người bên trong truyền tới, hiện tại cô ta đang nghĩ cách đưa thức ăn cho Quan tiểu thư, để có thể truyền tin tức về Boss cho cô ấy biết, khiến cho cô ấy yên tâm, chăm sóc tốt thân thể, tránh cho cô ấy lo lắng quá, đặc biệt là tôi có nghe nói tâm tình của cô ấy không được tốt, hình như là ăn không vô thức ăn.”
Nghe được tin cô không ăn đồ ăn, trái tim Cảnh Quân Uy hơi nhói, trên mặt lộ ra vẻ sốt sắng: “Cậu mau chóng liên lạc với người kia, muốn cô ta lấy tốc độ nhanh nhất nghĩ biện pháp đưa thức ăn đến cho Hướng Tình, khuyên cô dùng cơm, tôi không muốn nhìn thấy cô ấy chà đạp thân thể của chính mình.”
“Nói về vấn đề này, thì tôi đã có sắp xếp rồi.”
“Cậu làm rất tốt. Chị gái Hướng Tình đã nhìn thấy tôi, nếu tôi đứng ra, khả năng không thích hợp, tôi nghĩ chúng ta phải tính toán xem,có biện pháp gì mới có thể cứu được cô ấy.”
“Tôi sẽ đặc biệt chú ý hành động của Quan gia, nếu như bọn họ muốn dẫn cô ấy đi tham gia tiệc rượu hoặc xem mắt cái gì, tôi sẽ đứng ra, xin cậu hãy ở trong bóng tối để phối hợp hành động.”
“Cũng chỉ có thể như vậy, chuyện này liền giao cho cậu làm đi.”
“Vâng. Còn có, Quan gia phái người điều tra cậu, nghe nói ngày đó cậu gặp chị gái của Hướng Tình, thật giống như cô ta đã dùng điện thoại di động chụp lại hình của cậu, sợ rằng không bao lâu nữa sẽ tra ra thân phận của cậu, dù sao trên thương trường ở Đài Loan thì cậu cũng là một đại nhân vật, nếu là thực sự muốn điều tra, cũng không phải là không thể tra ra được.”
“Hừm, nghe cậu nói như vậy, khiến tôi nghĩ đến một chuyện, nếu như bọn họ biết tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Cảnh thị, không biết có thể đưa Tình nhi đến trước mặt của tôi hay không?”
“Tôi nghĩ là không đâu, lấy tác phong của lão hồ ly Quan Lạc Kỳ kia, nhất định sẽ bởi vì cậu qua lai với Quan tiểu thư, mà muốn chủ động dặt điều kiện với câu, đến lúc đó có thể bọn họ sẽ ra giá trên trời đấy.”
Cảnh Quân Uy lạnh lùng ngâm nga một tiếng, đáy mắt lóe ra khí lạnh: “Vậy cũng phải xem bọn họ có bản lãnh này hay không đã!”