Quan Hướng Tình mặc một bộ trang phục lộng lẫy bị chị dâu và chị gái mang từ trong phòng ra, hết sức lo lắng bất an.
Lúc đầu đối với việc bị giam lỏng thì cô cảm thấy rất tức giận, cũng rất tuyệt vọng, cô nghĩ rằng có lẽ mình cũng sẽ bị bắt đi theo con đường của chị gái, vì thế nên cô mới dùng cách tuyệt thực để chống lại, biết được chắc chắn bọn họ sẽ không vì thế mà thả cô, nhưng mà cô nghĩ, nếu muốn bắt cô gả cho một người đàn ông mà cô không thích, thì cô thà chết còn hơn.
Lúc này, lại có một người hầu nói với cô, Cảnh Quân Uy nhờ cô ta chuyển lời, muốn cô chăm sóc bản thân thật tốt, chờ anh đến cứu cô, làm dấy lên tia hi vọng cuối cùng của cô, sau ba ngày dày vò, cuối cùng cô cũng đã tìm được hi vọng để tiếp tục sống.
Sau đó, người anh trai mà cô luôn cho rằng anh lạnh lùng, xa cách, không quan tâm đến chuyện trong nhà, vậy mà lại nhờ chị dâu đến nói với cô, phải chú ý đến thức ăn mà chị gái đưa cho cô, tuyệt đối không được ăn, còn muốn cô tạm thời đồng ý các yêu cầu của cha mẹ, tránh cho chị gái cô dùng tới chiêu cuối cùng.
Hồi trước bởi vì chị gái không chịu nghe theo sự sắp xếp của cha mẹ, không chịu tham gia tiệc rượu mà bọn họ tổ chức cho chị ấy, dùng phương pháp vô cùng quyết liệt để chống lại, ồn ào xôn xao đến một tháng, làm cho cha mẹ hết nhẫn nại, trực tiếp cho chị ấy dùng mê dược, đưa chị ấy lên giường của anh rể tương lai, để gạo nấu thành cơm, làm cho chị ấy sợ hãi vô cùng.
Chị dâu muốn cô yên tâm tham gia vào tiệc rượu mà cha mẹ cử hành, tuy rằng họ muốn tuyên bố chuyện kết hôn giữa cô với Triệu Vinh Hoa, nhưng mà người hầu của Tiểu Quân nói với cô rằng, anh sẽ xuất hiện ở hội trường tiệc rượu, anh trai cũng nhờ chị dâu chuyển lời cho cô, nhất định Quân Uy sẽ tới cứu cô, muốn cô không cần phải lo lắng.
Nếu không phải là có lời bảo đảm này, cô nghĩ, ngày hôm nay chắc chắn cô không thể nào đủ can đảm để đi ra khỏi căn phòng này được.
Nhìn chị gái lộ ra nụ cười trên sự đau khổ của người khác, trái tim của cô níu chặt, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt động viên của chị dâu, trái tim của cô lại trở lại bình thường.
Sau khi tâm tình bình tĩnh lại, Quan Hướng Tình lặng lẽ nhìn xung quanh, tất cả đều là những nhân vật ở xã hội thượng lưu mà cô không quen biết, cũng đều là những đối tượng mà cha mẹ hay qua lại.
Đột nhiên, hai mắt của cô sáng ngời khi nhìn thấy người đàn ông khiến trái tim của cô run lên.
Hai mắt của anh lấp lánh có thần, bình tĩnh nhìn vào hai mắt của cô, tầm mắt hai người giao nhau trên không trung, ai cũng không nỡ dời ánh mắt đi.
“A Uy...” Cô có chút kích động lẩm bẩm.
Quan Hướng Phượng đứng bên cạnh cô rất nhanh đã nhận ra, nhìn theo ánh mắt của cô, vậy mà lại nhìn thấy người đàn ông xuất sắc gặp ở cửa hàng nội thất, cảm thấy rất bất mãn, theo bản năng tăng thêm sức mạnh của ngón tay, gần như đều bấm cả vào cánh tay của em gái.
Quan Hướng Tình đau đến nhíu mày: “A! Chị, đau...”
Nhìn thấy ánh mắt của chị gái, cô chợt nhớ tới tất cả mọi chuyện đều là do chị ấy nói cho cha mẹ, đẩy cô đến tình trạng như bây giờ.
Sau đó cô lộ ra ánh mắt khẩn cầu, có chút lo lắng lên tiếng: “Chị...”
“Hừ! Thật không nghĩ tới lá gan của người đàn ông này cũng lớn thật, đến nơi này cũng dám xông vào, xem ra chúng tôi đã coi thường cậu ta rồi.” Trong giọng nói Quan Hướng Phượng có nồng đậm xem thường cùng khinh bỉ, cũng chen lẫn một chút ghen tỵ với Hướng Tình.
Đúng, cô ghen tỵ với Hướng Tình, vậy mà lại có một người đàn ông dũng cảm xông vào hội trường tiệc rượu vì cô ta, người đàn ông trẻ tuổi mà năm đó cô yêu cũng đã từng chạy đến nhà cô, nhưng mà bị đánh cho gần chết, rồi ném ra ngoài.
Cha mẹ cô còn dùng tính mạng của anh ta để ép cô, khiến cho cô không thể không tạm thời thỏa hiệp, không nghĩ tới cha mẹ vì việc cô không đồng ý kết hôn, mà hạ mê dược, làm cho cô cùng vị hôn phu gạo nấu thành cơm.
Cô có sự kiêu ngạo cùng tự tôn, dĩ nhiên sẽ không quay lại tìm người đàn ông mà mình yêu, chỉ cảm thấy rất hận cha mẹ, bên ngoài thì thuận theo bọn họ, trên thực tế, cho dù bọn họ có yêu cầu cô đưa ra điều kiện hoặc yêu cầu gì với gia đình chồng, cô đều không thèm đếm xỉa đến, ngay cả nguy cơ tài chính lần này cũng thế.
Nếu không phải bọn họ lạnh lùng vô tình, không để ý đến tình thân, thì làm sao cô có thể bị đẩy đến mức độ này?
Cô biết tuy rằng vị hôn phu của mình khiến cho người ngoài cảm thấy anh ta rất lăng nhăng, nhưng trên thực tế lại rất giống cô.
Nhưng cô không yêu anh ta, anh ta cũng không yêu cô, hôn nhân bi ai như vậy khiến cho cô rất đau khổ, vì thế nên cô không muốn để Hướng Tình được hạnh phúc.
Vì cái gì mà chỉ có một mình cô phải khổ sở, còn cô ta thì có thể theo đuổi tình yêu tốt đẹp của mình chứ?
Chỉ cần cô ta họ Quan, là em gái của cô, như vậy cô phải kéo cô ta chịu khổ cùng.
Quan Hướng Phượng xoay người, muốn đi tìm Quan Lạc Kỳ.
Quan Hướng Tình vội vàng nắm lấy cánh tay của chị gái, ngăn cản cô rời đi: “Chị, em xin chị đừng đi...”
“Buông tay!”
“Hướng Phượng, không nên như vậy đâu, chả lẽ em là chị mà lại không hy vọng em gái của chính mình được hạnh phúc sao?” Chị dâu Quách Hiếu Phân mở miệng.
Cô ấy là tiểu thư bảo bối của ông chủ xí nghiệp dẫn đầu ngành điện tử, trở về sau khi du học nước ngoài, nhưng lại yêu thích thiết kế thời trang, mở phòng làm việc cá nhân, một mình thiết kế các vật phẩm, tính tình nhàn nhạt, gặp người nhà cũng không nhiều, cũng rất ít khi quản chuyện trong nhà, chỉ phối hợp tham gia những tiệc rượu cần mình, cô sẽ xuất hiện cùng chồng Quan Triều Dương của mình, bọn họ cũng là kết hôn thương mại, cho dù đã lấy nhau đã hai năm, vẫn duy trì quan hệ tôn trọng nhau như khách với chồng.
“Chị dâu, chị...Sao chị lại biết...” Quan Hướng Phượng vô cùng kinh ngạc.
Quách Hiếu Phân nở nụ cười nhạt: “Là anh trai của em nói cho chị, anh ấy nhờ chị hỗ trợ, làm sao chị có thể từ chối được? Dù sao thì cũng là vợ chồng, quan trọng nhất chính là, em muốn bi kịch của em lần nữa lặp lại trên người em gái em sao?”
Nguyên nhân trọng yếu nhất là, bọn họ đều là thiên kim tiểu thư, cha mẹ cô thương yêu cô rất nhiều, kể cả việc kết hôn, cũng sẽ hỏi qua ý của cô, còn nói với cô, nếu như không thích, bọn họ có thể chậm rãi sắp xếp giúp cô, đến khi nào cô thấy hợp mắt thì thôi.
Khi cô nghe được câu chuyện hoang đường như vậy từ trong miệng chồng của mình thì, đều là thân con gái, cô không khỏi sinh ra sự đồng cảm với hai người em chồng này, nếu có thể giúp đỡ được, cô sẽ giúp nhiều một chút, ngược lại thân phận của cô cũng không sợ đắc tội với cha mẹ chồng.
“Em...” Quan Hướng Phượng rất muốn nói mình không muốn để cho em gái mình được hạnh phúc, nhưng cái nhìn chăm chú của chị dâu, khiến cô không cách nào nói ra suy nghĩ trong nội tâm của mình được.
Lúc này, Cảnh Quân Uy đi tới, đưa tay ra với Quan Hướng Tình: “Tình nhi...”
Cô vừa mừng vừa sợ, viền mắt ửng hồng, nước mắt chực rơi xuống.
Quách Hiếu Phân buông tay cô ra, cô muốn chạy về phía anh, lại bị Quan Hướng Phượng ngăn lại.
“Em đang làm cái gì vậy?”
“Chị, chị...” Quan Hướng Tình khẩn cầu nhìn chị gái.
Quan Hướng Phượng không hề bị lay động, nét mặt lạnh lùng.
Cảnh Quân Uy trừng mắt nhìn cô ta, giọng điệu cảnh cáo nói: “Buông tay! Chuyện này không liên quan gì tới cô hết.”
“Rất tốt, anh thật to gan,chờ mà đối đáp với cha mẹ tôi đi!” Quan Hướng Phượng cũng không cố gắng tranh cãi cùng anh, nói về sức lực, chắc chắn cô không thể sánh được với anh và cái người có vóc dáng to cao như hình với bóng ở sau lưng anh, cái vóc dáng to cao kia nhìn khá ôn hòa nho nhã, chỉ là cô ta không nhìn thấy ánh sáng lóe lên trong đôi mắt sau kính của cậu ta.
Bên này bọn họ gây rối lớn như vậy, làm sao có thể không khiến người khác chú ý được cơ chứ?
Đặc biệt là vợ chồng Quan Lạc Kỳ, vốn đang tiếp đãi khách quý, hơn nữa còn ở cùng với nhân vật chính của đêm nay là Triệu Vinh Hoa, dĩ nhiên là rất vui vẻ, nhưng cũng cảm thấy có gì đó không đúng.
“Triều Dương, xảy ra chuyện gì vậy? Người đàn ông kia là ai?” Quan Lạc Kỳ nảy sinh nghi vấn, bởi vì Triệu Vinh Hoa đã dần tức giận, ông biết là ngàn vạn lần cũng không thể đắc tội với ông ta được.
Ở bề ngoài thì Quan Triều Dương vẫn duy trì bình tĩnh như cũ, bình tĩnh trả lời: “Cha, con nghĩ cậu ta là người đàn ông của em gái đấy.”
“Cái gì?”
Vợ chồng Quan Lạc Kỳ cùng Triệu Vinh Hoa trăm miệng một lời, sắc mặt đều trở nên khó coi đến cực điểm, lúc đỏ lúc trắng.
Trào phúng cười trong đáy lòng, sắc mặt Quan Triều Dương không biến sắc nói: “Trước con có nhận được tin báo, nói người đàn ông của Hướng Tình có khả năng không phải là một nhân vật đơn giản, sẽ trà trộn vào hội trường tiệc rượu, con đã phái người để ý thêm, không nghĩ cậu ta lại có bản lĩnh như thế, vậy mà vẫn xông vào được.”
Sắc mặt Triệu Vinh Hoa càng thêm khó coi, cảm thấy rất nhục nhã và khó xử, âm trầm hỏi: “Cậu ta sẽ không phải là nhân vật phiền phức không thể trêu chọc chứ?”
“Anh Triệu, đừng lo lắng, người như cậu ta, tùy tiện đánh một chút là được rồi, để chúng tôi xử lý cho.” Quan Lạc Kỳ nở nụ cười nịnh nọt, nói động viên, nhưng mà khi đối mặt với con trai thì lập tức trở nên nghiêm nghị, giận dữ: “Triều Dương, chuyện này giao cho con xử lý, lập tức mang người kia ra ngoài đi, nếu không...”
“Cha, con có chuyện muốn nói riêng với cha.” Quan Triều Dương liếc mắt ra hiệu với cha của mình.
Quan Lạc Kỳ hiểu ý, cho dù có không hài lòng đối với con trai, thì ông vẫn biết con trai mình làm việc rất chắc chắn, lần này không cần ông ta phải lo lắng nữa rồi.
Nghĩ đến năng lực của con trai, cùng với chuyện này hình như có nội tình, liền tìm một cái cớ, bỏ Triệu Vinh Hoa lại, đi qua một với con trai, nhưng lại nhìn thấy Quan Hướng Tình đang tay trong tay với người đàn ông kia, bên tai lại nghe thấy những tiếng bàn luận sôi nổi, thì lại có chút không kiềm chế nổi.
“Cha, đừng vội quá, vừa nãy con nhận được một tin, người đàn ông này chính là người vô cùng được chú ý gần đây, tổng giám đốc của Cảnh thị Cảnh Quân Uy. Con nghĩ là cha đã nghe đến danh tiếng của cậu ta rồi, nếu như người thật sự muốn giải quyết vấn đề tài chính của công ty thì nên tìm cậu ta để nói chuyện, dù sao thì cậu ta cũng là một cái ngân hàng tốt nhất.”
Đáy mắt Quan Lạc Kỳ lóe qua tham lam. Cảnh Quân Uy, làm sao ông có thể không biêt cậu ta được chứ? Chỉ cần là người lăn lộn ở trên thương trường, chắc chắn đều nghe qua ba chữ “Cảnh Quân Uy” này, chỉ trong ba năm ngắn ngủi, nhanh chóng lập nên tập đoàn Cảnh thị, ông mong con trai của chính mình cũng có thể giống như cậu ta được thì tốt biết mấy.
“Thật sự không thể ngờ tới, Hướng Tình lại có thể quen được cậu ta, cha đã sớm muốn kết giao với Cảnh Quân Uy, chỉ là cha của cậu ta luôn luôn mắt cao hơn đầu, khó có thể kết giao cùng lấy lòng, bản thân của cậu ta lại càng khó có thể tiếp xúc được.”
“Điều này cũng không thể trách cha được.”
Vốn là Quan Triều Dương cũng không muốn đi đến bước đường này, nhưng mà nhìn thấy cha mẹ cho dù mất mặt, cũng phải làm lớn sự việc lên, đuổi cậu ta ra ngoài, anh ta cũng chỉ là đang thu hẹp lại tổn thất, tránh để lộ thân phận của anh ta, dù sao thì với thủ đoạn của cha anh ở trên thương trường, không nên đối phó với ông mới là quyết định sáng suốt nhất, với lại không phải anh từng thề là sẽ không phụ Hướng Tình hay sao?
Anh ta chỉ đứng ở một bên xem cuộc vui, đồng thời quan sát xem năng lực của Cảnh Quân Uy có đủ đủ để mang đến hạnh phúc cho Hướng Tình hay không thôi.
“Thật sự là con đã điều tra rõ ràng đúng không? Hay là cậu ta là tên lừa đảo phùng má giả làm người mập.” Hà Tuyết Phương hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
“Yên tâm, Cảnh Quân Uy là nhân vật được rất nhiều người biết tới trong giới kinh doanh ở Đài Loan, con đã điều tra rõ ràng, tuyệt không không phải là trùng tên trùng họ, mà là đúng tên đúng người, không tin, mẹ có thể hỏi cha mà xem.”
“Hừm, nếu như Triều Dương điều tra không sai, thì người đàn ông này chính là tổng giám đốc của tập đoàn Cảnh thị Cảnh Quân Uy, tuyệt đối không sai được. Đáng ghét! Sớm biết chuyện này thì tiệc rượu ngày hôm nay nên làm chậm lại, chờ con hỏi thăm được tin tức, chúng ta đi gặp gỡ cậu ta, nói với cậu ta chuyện Hướng Tình có phải tốt hơn không.” Quan Lạc Kỳ có chút hối hận.
Hà Tuyết Phượng lườm ông một cái: “Nếu như cậu ta thật sự muốn qua lại với Hướng Tình, dĩ nhiên là phải nói chuyện với chúng ta rồi, còn nếu cậu ta muốn đầu tư, vậy cũng đơn giản, chỉ cần cậu ta làm tăng được tài chính của công ty chúng ta lên thì chuyện gì cũng có thể nói được rồi.”
“Vậy cha mẹ định giải quyết Triệu Vinh Hoa kiểu gì? Dù sao thì ông ta cũng đã đưa 50 triệu cho công ty chúng ta rồi, chỉ sợ sẽ không dễ dàng giải quyết được.”
“Chuyện này để cha nghĩ biện pháp, bây giờ con đi đến chỗ Hướng Tình, đưa Cảnh Quân Uy đến thư phòng trên lầu chờ cha, cha sẽ xử lý tốt chuyện nơi này, nhanh đi đi.”
Quả nhiên là vì tiền, nên đầu óc sắc bén thật nhỉ! Quan Triều Dương cười khẩy nghĩ, gật gật đầu với cha mẹ, xoay người đi đến chỗ Cảnh Quân Uy.
Edit: Hân Gia
Để cho trang trí cho ngôi nhà một trăm mét vuông mang đến cảm giác ấm áp lại thoải mái, Cảnh Quân Uy và Quan Hướng Tình vội vàng đi mua đồ dùng trong nhà.
Vào ngày trang trí xong, cô kích động và mong muốn được vào sống chung với anh, mà đương nhiên anh cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp hỏi câu trả lời của cô.
Thật ra bằng sức quan sát nhạy bén của anh, đã sớm nhìn ra tâm ý của cô đang dao động, vậy thì tại sao lại không nắm chặt lấy cơ hội này?
Quả nhiên, cô do dự một chút, liền gật đầu đáp ứng.
Anh vui mừng không ngớt, quyết định dành một ngày nghỉ để giúp cô dọn nhà.
Ý nghĩ của Quan Hướng Tình rất đơn giản, càng ở cạnh anh thì càng lưu luyến, mỗi khi xa nhau thì cô đều cố gắng kéo dài thêm thời gian hai người ở cạnh nhau, cái tư vị vừa xa nhau đã nhớ nhau này, khiến cho cô biết mình đã có tình cảm cực kỳ sâu nặng với anh rồi.
Bây giờ, cô mang theo một tâm tình vui sướng đến nhà trẻ, bởi vì ngày mai cô sẽ chuyển đến nhà Cảnh Quân Uy sống, hầu như tất cả đồ đạc bên trong phòng trọ đều đã thu vào trong va li, cô mang theo tâm tình vừa hưng phấn lại chờ mong muốn ở chung với anh.
Không nghĩ tới khi cô vừa đến nhà trẻ, hiệu trưởng đã gọi cô, cô lập tức đến phòng hiệu trưởng báo cáo có mặt.
Hiệu trưởng là một phụ nhân khoảng chừng năm mươi tuổi, luôn luôn hòa ái thân thiết, lúc này lại mang theo vẻ mặt nghiêm túc.
Đột nhiên Quan Hướng Tình có chút lo lắng không yên: “Hiệu trưởng, bà gọi tôi đến gặp bà, là có chuyện gì muốn nói sao?”
Hiệu trưởng cũng không cho cô ngồi, chỉ dùng ánh mắt phê phán nhìn chằm chằm vào cô, một hồi lâu sau mới mở miệng: “Hướng Tình, cô làm việc ở chỗ này đã hơn nửa năm, làm việc vô cùng nghiêm túc, cũng rất được bọn trẻ yêu quý, khiến cho tôi rất hài lòng.”
“Cảm ơn lời khen của hiệu trưởng, những chuyện này là công việc mà cháu phải làm.”
“Hừm, cô cần phải biết, nơi này mặc dù là nhà trẻ, nhưng cũng là nơi chịu trách nhiệm dạy dỗ học trò, cho dù cô có siêng năng như thế nào trong công việc, nếu đạo đức cá nhân có thiếu sót, sợ là cô cũng không thể đảm đương được chức giáo viên đâu.”
Lời nói ám chỉ và nghi vấn cùng khinh bỉ ở trong mắt của bà, khiến cho trái tim Quan Hướng Tình âm ỉ đau, sắc mặt hơi thay đổi: “Hiệu trưởng, lời nói của bà là có ý gì?”
“Có người gọi điện đến nhà trẻ, nói hành vi cá nhân của cô không tốt, yêu cầu cô nghỉ việc, nếu không sẽ liên hệ với những phụ huynh khác có con gửi ở đây, sẽ không đưa con đến gửi nữa, vì sự tồn tại của nhà trẻ, tôi không thể làm gì khác hơn là xin cô rời khỏi nhà trẻ.” Hiệu trưởng trực tiếp nói ra lời nói vô tình.
Sắc mặt Quan Hướng Tình trắng bệch trong nháy mắt, lắc đầu theo phản xạ: “Hiệu trưởng, tôi vẫn luôn giữ mình trong sạch, căn bản là không thể làm ra chuyện gì không thể tha thứ cả, xin bà hãy tin tưởng tôi.”
“Thật sao? Nếu như tôi nói người gọi điện đến là cha mẹ cô thì sao? Bọn họ là cha mẹ của cô, chắc chắn sẽ không nói dối để hãm hại con gái của chính mình đâu phải không? Hơn nữa địa vị xã hội của họ cực cao, là nhân vật có máu mặt, tuyệt đối sẽ không làm ra việc bôi nhọ nhân phẩm của cô. Tôi hỏi cô, có phải cô vì muốn độc lập tự do mà bất hoà với cha mẹ của cô, dọn ra ở riêng đúng không?”
“Không sai, nhưng...” Trái tim của cô lạnh lẽo, dù thế nào cũng không nghĩ tới vì muốn cô trở về mà họ lại dùng đến chiêu này, khiến cho cô mất việc, hơn nửa năm tự do của cô thì ra đều là trò cười thôi.
Thì ra bọn họ sử dụng chiêu này chính là muốn nói cho cô, hơn nửa năm đó cô có thể dọn ra ở riêng, đều là bọn họ cho phép cô, bọn họ muốn bắt cô trở về là một chuyện vô cùng dễ dàng.
“Nếu là sự thật, liền biết rằng cô không muốn chấp nhận các quy tắc của cha mẹ, muốn tự do cá nhân, để có thể tùy ý kết giao bạn bè ở bên ngoài, nghe nói gần đây lúc tan làm thường có một người đàn ông đến đón cô có phải không?”
Câu hỏi này của hiệu trưởng, thật ra là bà đã biết đáp án rồi, Quan Hướng Tình vô cùng không thoải mái, nhưng mà cô cũng không thích việc tranh cãi cùng với người khác, vì vậy nên gật đầu, biết rõ hiệu trưởng nhất định bắt cô phải xin nghỉ việc, đặc biệt là còn có cha mẹ của cô nhúng tay vào nữa.
“Vậy thì tôi đi thu dọn đồ đạc, tôi vừa lĩnh tiền lương, tiền lương mấy ngày nay thì thôi đi.” Cô kiên quyết nói, sau đó không chờ hiệu trưởng nói thêm câu nòa nữa, xoay người rời đi.
Quan Hướng Tình xếp tất cả đồ đạc của mình vào một cái hộp nhỏ, cầm lấy ví da, đi ra khỏi nhà trẻ, đứng bên lề đường, việc đầu tiên cô nghĩ tới là gọi điện thoại thông báo cho Cảnh Quân Uy, nhưng mà khi vừa mới lấy điện thoại di động từ trong ví da ra, liền nhìn thấy một chiếc xe dừng ở cạnh bên người, cô vội vã lùi lại một bước.
Hai người đàn ông mặc âu phục đi ra từ trong xe, mặt không hề cảm xúc đi về phía cô.
“Tiểu thư, chủ tịch phái chúng tôi tới đón cô về nhà.”
“Cái gì?” Cô trợn to hai mắt, lập tức lắc lắc đầu: “Hai người trở về nói với ông ta, tôi không trở về.”
Hai người bọn họ không chút động đậy, chỉ nhìn chằm chằm cô.
“Hai người có thể đi rồi.”
Hai người đàn ông nhìn nhau một cái, một người trong đó mở miệng: “Xin lỗi, tiểu thư, chủ tịch dặn dò, nhất định phải đưa cô về nhà. Nếu tiểu thư không vê, chúng tôi cũng chỉ đành vô lễ đối với tiểu thư thôi.”
“Các ngươi... Các ngươi dám sao?” Mắt nhìn thấy bọn họ tiến lên định bắt lấy mình, cô sợ hãi lùi lại.
“Chỉ cần tiểu thư chịu phối hợp, lên xe cùng chúng tôi, quay về gặp chủ tịch, chúng tôi tuyệt đối sẽ tôn trọng tiểu thư.”
Quan Hướng Tình biết bọn họ nhất định phải bắt cô về nhà, cũng biết mình trốn không thoát. Từ lúc cô bắt đầu mất việc, cha mẹ cô liền bắt đầu hành động, đến gọi điện cũng không thèm gọi, mà cô về nhà lần này, sợ là sẽ khó gặp lại Quân Uy được.
Đúng rồi, sao cô lại không nghĩ tới anh nhỉ?
Đáy lòng có tính toán, cô rất bình tĩnh cầm chặt điện thoại di động.
“Được rồi! Tôi sẽ đi cùng với hai người.”
Sau khi ngồi vào trong xe, cô bình tĩnh một chút, bởi vì nghĩ đến quan hệ vói Cảnh Quân Uy, cô cảm giác mình có thêm dũng cảm đối mặt với cha mẹ, làm sao bọn họ có thể làm cho cô thất vọng như vậy..
Nếu bọn họ đã phái hai người này đến tìm cô, nhất định phải đưa được cô trở về nhà.
Không nghĩ tới khi cô vừa về tới nhà, cha không có nhà, mẹ thì đang xem quần áo, thiếu kiên nhẫn nhìn cô, dặn dò người ở đưa cô về phòng, không cho phép cô rời khỏi nhà, cô lập tức tranh luận.
“Chuyện này chờ buổi tối cha con trở về, chúng ta nói tiếp. Đầu tiên đưa tiểu thư về phòng, sau đó khóa cửa phòng lại, không có sự cho phép của chúng ta, ai cũng không được mở cửa cho nó ra ngoài, ngoại trừ cung cấp các bữa ăn bên ngoài.” Hà Tuyết Phượng nói.
Quả thực Quan Hướng Tình không thể tin được, vậy mà mẹ cô lại cấm túc cô, còn cướp đi điện thoại di động của cô, lập tức tắt máy, ném vào bên trong túi hàng hiệu, làm cho cô lòng dạ rối bời.
Nếu như lấy điện thoại di động của cô, làm sao cô có thể liên lạc với Cảnh Quân Uy được?
“Mẹ, sao người có thể làm như vậy được? Con có còn là con gái của mẹ hay không?” Sao lại cấm sự tự do của cô.
“Hừ! Quan Hướng Tình, con không nên cảm thấy mẹ nhẫn tâm, nếu không phải là con không chịu nghe điện thoại, muốn ra ngoài ở riêng, ở bên ngoài lại không chịu an phận, làm tổn hại đến danh tiếng của Quan gia chúng ta, mẹ cũng sẽ không ra hạ sách này, tốt nhất hiện tại con nên ngoan ngoãn, nếu như dám quấy phá nữa, hoặc là người đàn ông kia dám liều lĩnh xuất hiện, mẹ và cha con tuyệt đối sẽ không khách khí với cậu ta đâu.”
“Con còn tưởng các người nhiều nhất chỉ là không nhận con nữa thôi, thật không ngờ lại muốn nhốt con vào trong phòng, còn lấy đi cả điện thoại di động của con...Trả lại điện thoại di động cho con!”
“Con là do mẹ mang thai mười tháng sinh ra, con đang suy nghĩ cái gì, làm sao mà mẹ lại không biết? Nói cho con biết, mẹ sẽ không để cho con liên lạc với người đàn ông kia, trừ phi bản thân anh ta có giá trị, bằng không chúng ta tuyệt đối sẽ không đồng ý, việc này là do con tạo nên, đừng trách chúng ta, chúng ta cũng là muốn tốt cho con thôi.”
Xí nghiệp Quan thị dù sao cũng là truyền thừa ba đời của ông chủ ngành kiến trúc, có địa vị xã hội và danh tiếng nhất định, cho dù bây giờ không phát đạt như trước, không kiếm nhiều tiền như trước nữa, nhưng cũng không đến mức phải sụp đổ, rất nhiều người vẫn phải nể mặt bọn họ.
Khủng hoảng tài chính lần này của công ty bọn họ không phải là nhỏ, nhưng mà chỉ cần lưu động được vốn đầy đủ, nhất định có thể vượt qua nguy cơ, vì thế nên tất cả những biện pháp có thể sử dụng được, bọn họ cũng đều đã thực hiện, đáng tiếc cũng không thể xoay chuyển được gì, cho nên bọn họ mới đánh chủ ý lên Quan Hướng Tình, họ tin chỉ cần tìm được một ông chủ có thê cứu được công ty, đồng ý làm thông gia với bọn họ, giúp đỡ tiền cho họ, như vậy bọn họ mới có thể xoay mình được.
Đây là dự định mà bà cùng với chồng đang muốn làm, vì thế nên họ càng phải tham gia nhiều tiệc rượu thương mại hơn trước, hơn nữa đã thả con bé này ra ngoài đã nửa năm, dù sao thì nó ở ngoài nhịn ăn nhịn mặc, đồ dùng gì cũng không dám mua nhiều, quyết định tìm một ngày, tìm một lý do, mang con bé về, không ngờ lại nghe thấy Hướng Phượng nói nó gặp con bé này cùng với một người đàn ông xa lạ ở cửa hàng đồ nội thất thân mật với nhau.
Chuyện này đến tai bọn họ, quả thật là sấm sét giữa trời quang! Bọn họ đã tính toán cả rồi, chờ Hướng Tình đến cứu công ty của họ, làm sao có thể để cho một người đàn ông không biết là nơi nào đến phá hoại kế hoạch của bọn họ được? Lập tức tìm ra một biện pháp mới, đầu tiên khiến cho Hướng Tình mất việc làm, sau đó ép buộc nó về nhà.
Trước khi con trai tra ra lai lịch của người đàn ông kia, bọn họ định nhốt cô ở trong phòng, ngăn chặn tất cả các khả năng có thể xảy ra, lại nghĩ cách khiến cho cô tham gia tiệc rượu, hoặc là chọn ra vài đối tượng để cô xem mắt, dùng tốc độ nhanh nhất quyết định chuyện đại sự cả đời của cô, tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn được.
Theo như suy nghĩ của Hà Tuyết Phượng, trong cuộc sống đơn giản của Hướng Tình, nếu như không có bọn họ làm mối, làm sao cô có thể biết được người đàn ông nào mới tốt chứ? Cứ coi như không tra ra được lai lịch của người đàn ông kia thì sao? Chắc chắn người đàn ông kia cũng không khá hơn chút nào.
Nghe lời nói của Hướng Phượng, bọn họ đã thân mật đến mức đi mua cả nội thất, nếu như để bọn họ phát sinh quan hệ thân mật, truyền ra ngoài, đến lúc đó làm sao bọn họ có thể gả Hướng Tình ra ngoài được?
“Mẹ, sao người có thể một mặt bảo hiệu trưởng đuổi con, bắt con về nhà, nhốt ở trong phòng, không cho con liên lạc với bên ngoài, một mặt lại nói khoác không biết ngượng là vì muốn tốt cho con chứ?”
“Con bé chết tiệt kia! Con ra ở riêng không lâu, lá gan lớn lên, tâm tư cũng lỗ mãng hơn rồi đúng hay không? Vì một người đàn ông ở bên ngoài, mà dám tranh cãi với mẹ như vậy, quyết định đưa con về nhà này thật là đúng rồi. Mấy người còn đứng đây làm gì? Đều là người chết rồi à? Còn không mau mang tiểu thư trở về phòng nghỉ ngơi đi.”
Hai phụ nhân trung niên liền vội vàng tiến lên, cầm thật chặt cánh tay của Hướng Tình, làm cho cô tránh thoát không được, sau đó kéo cô về phía gian phòng.
“Theo dõi nó cho tốt vào, nếu như nó chạy mất, tôi liền tìm mấy người tính sổ! Ai nha! Sắp trễ giờ tham gia tiệc rượu rồi. Con bé chết tiệt kia, tốt nhất con nên an phận một chút, đừng chọc giận cha của con, kết cục của chị gái con năm đó ra sao, con là người rõ ràng nhất, đừng giẫm lên vết xe đổ đó, con gánh chịu không nổi đâu.” Hà Tuyết Phượng lạnh lùng nói, giận đùng đùng xoay người, để tài xế chuẩn bị xe, đi ra cửa tham gia tiệc rượu.
Những biến cố này, Cảnh Quân Uy hoàn toàn không biết gì cả, đến đón Quan Hướng Tình tan làm theo thói quen, không thấy cô đâu, mới gọi điện thoại cho cô, nhưng lại tắt máy, khiến anh không khỏi lo lắng, chạy tới phòng trọ của cô, cũng không tìm được người.
Anh bắt đầu điều tra, biết được tin cô bị bắt nghỉ việc, biết việc cô tung tích không rõ hình như có liên quan đến người nhà của cô, lập tức trở về văn phòng, tỉ mỉ tìm cách, người đầu tiên anh muốn đối phó chính là người nhà của cô.
Vốn tưởng là chỉ cần ra chiêu với người nhà cô, thì anh có thể xử lý được, nhưng mà không ngờ người nhà cô lại dùng thủ đoạn bắt cô về nhà rồi giam lỏng cô.
Xem ra lúc trước Hướng Tình nói chị gái cô mà bị ép gả cho người mà mình không thích bởi vì người nhà sử dụng thủ đoạn là tin tức thật, cô không cẩn thận nói, vì vậy anh cần điều tra rõ ràng, nhất định phải biết kẻ thù của anh là dạng nhân vật gì, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.
Không thể chậm một giây nào, anh tìm Á Lịch đến.
“Á Lịch, cậu chắc chắn bọn họ chỉ nhốt Hướng Tình lại, không sử dụng thủ đoạn gì đối với cô đúng không?”
“Nghe nói gần đây người nhà họ Quan tích cực tham gia các tiệc rượu, cho dù là nhà nào, thì chỉ cần nhà đó có con trai đến tuổi kết hôn nhưng chưa lập gia đình, đều được xem là cơ hội đói với bọn họ.”
Cảnh Quân Uy lộ ra nụ cười lạnh lùng: “Xem ra bọn họ đang đánh chủ ý trên người Hướng Tình đây mà.”
“Căn cứ suy đoán của tôi, khẳng định không sai. Tôi đã điều tra tình trạng tài chính của Quan gia, hiện nay bọn họ vẫn sống rất hưởng thụ, rất xa xỉ, một chút cũng không vì tình trạng của công ty mà suy nghĩ, hoặc là họ cố tình không muốn mọi người nghi ngờ, hoặc là do thói quen rồi.”
“Rất tốt, bọn họ dám tính toán Hướng Tình, tuyệt đối tôi sẽ không buông tha cho bọn họ, chỉ là hiện nay không phải thời cơ tốt nhất để trả thù bọn họ, bây giờ phải nghĩ cách đưa Hướng Tình trở lại bên cạnh tôi đã.”
“Boss, nếu như cậu định đến nhà cô ấy đòi người, thì tuyệt đối không thể được, đừng nói đến việc cô ấy bị nhốt ở trong phòng, lại có người trông coi, chỉ bằng quan hệ không danh không chính hiện nay của hai người, nếu như cậu tìm đến cửa, bọn họ gọi cảnh sát, sẽ rất bất lợi đối với chúng ta, cũng dễ dàng đánh rắn động cỏ.”
“Cậu đã sắp xếp người tiến vào Quan gia rồi sao?”
“Đúng, đây là tin mà người bên trong truyền tới, hiện tại cô ta đang nghĩ cách đưa thức ăn cho Quan tiểu thư, để có thể truyền tin tức về Boss cho cô ấy biết, khiến cho cô ấy yên tâm, chăm sóc tốt thân thể, tránh cho cô ấy lo lắng quá, đặc biệt là tôi có nghe nói tâm tình của cô ấy không được tốt, hình như là ăn không vô thức ăn.”
Nghe được tin cô không ăn đồ ăn, trái tim Cảnh Quân Uy hơi nhói, trên mặt lộ ra vẻ sốt sắng: “Cậu mau chóng liên lạc với người kia, muốn cô ta lấy tốc độ nhanh nhất nghĩ biện pháp đưa thức ăn đến cho Hướng Tình, khuyên cô dùng cơm, tôi không muốn nhìn thấy cô ấy chà đạp thân thể của chính mình.”
“Nói về vấn đề này, thì tôi đã có sắp xếp rồi.”
“Cậu làm rất tốt. Chị gái Hướng Tình đã nhìn thấy tôi, nếu tôi đứng ra, khả năng không thích hợp, tôi nghĩ chúng ta phải tính toán xem,có biện pháp gì mới có thể cứu được cô ấy.”
“Tôi sẽ đặc biệt chú ý hành động của Quan gia, nếu như bọn họ muốn dẫn cô ấy đi tham gia tiệc rượu hoặc xem mắt cái gì, tôi sẽ đứng ra, xin cậu hãy ở trong bóng tối để phối hợp hành động.”
“Cũng chỉ có thể như vậy, chuyện này liền giao cho cậu làm đi.”
“Vâng. Còn có, Quan gia phái người điều tra cậu, nghe nói ngày đó cậu gặp chị gái của Hướng Tình, thật giống như cô ta đã dùng điện thoại di động chụp lại hình của cậu, sợ rằng không bao lâu nữa sẽ tra ra thân phận của cậu, dù sao trên thương trường ở Đài Loan thì cậu cũng là một đại nhân vật, nếu là thực sự muốn điều tra, cũng không phải là không thể tra ra được.”
“Hừm, nghe cậu nói như vậy, khiến tôi nghĩ đến một chuyện, nếu như bọn họ biết tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Cảnh thị, không biết có thể đưa Tình nhi đến trước mặt của tôi hay không?”
“Tôi nghĩ là không đâu, lấy tác phong của lão hồ ly Quan Lạc Kỳ kia, nhất định sẽ bởi vì cậu qua lai với Quan tiểu thư, mà muốn chủ động dặt điều kiện với câu, đến lúc đó có thể bọn họ sẽ ra giá trên trời đấy.”
Cảnh Quân Uy lạnh lùng ngâm nga một tiếng, đáy mắt lóe ra khí lạnh: “Vậy cũng phải xem bọn họ có bản lãnh này hay không đã!”