Trong lúc hồi tưởng về lần gặp đầu tiên với Arisaka, tôi đã lỡ thiếp đi. Song tiếng chuông điện thoại vang làm tôi tỉnh giấc.
Bất ngờ người gửi tin nhắn chính là Arisaka.
“Gì cơ…?”
Tôi liền tỉnh ngủ hẳn, ngồi phắt dậy trên giường. Nằm mơ cũng không ngờ cô ấy sẽ liên lạc trước, bản thân tôi thì đang suy nghĩ miên man.
Tôi chậm rãi bật điện thoại và mở tin nhắn.
[Yoruka: Ít ra hãy gửi một hai tin đi mà!?]
"Có tin gửi tới à?!”
Lạ nhỉ. Cứ tưởng cho dù tôi có nhắn tin, chúng sẽ luôn ở trạng thái “đã đọc” chứ.
[Yoruka: Lẽ nào trao đổi số liên lạc thất bại rồi?]
Tôi đang suy nghĩ nên phản hồi thế nào, tin nhắn khác lại hiện lên. Nỗi lo của cô nàng thể hiện rõ qua từng câu chữ.
Tính cô ấy khá dễ cáu nếu bị làm phiền, cổ chắc đang bồn chồn vì không thấy ai trả lời.
[Kisumi: Yên tâm đi. Tớ xem được tin cậu gửi bình thường mà.]
Tôi từ tốn phản hồi. Chả hiểu sao hồi nãy lo lắng chi trời.
Cô ấy trả lời gần như lập tức.
[Yoruka: Lâu quá.]
[Kisumi: Cậu cô đơn hả?]
[Yoruka: Cậu thì không chắc.]
[Kisumi: Bị lộ rồi. Tin nhắn bạn gái gửi là tớ sẵn lòng tiếp nhận hết.]
[Yoruka: … Cậu hứng khởi quá nhỉ.]
[Kisumi: Ngón tay tớ đang phấn khích gõ phím nè (lol).]
[Yoruka: Bình tĩnh giùm cái.]
[Kisumi: Tụi mình nhắn thêm nhé.]
[Yoruka: Cậu nhắn trước đi.]
[Kisumi: Có khi sẽ đến nửa đêm luôn đó.]
[Yoruka: … Không sao, tớ rảnh lắm.]
Nhắn tin trên LINE thì Arisaka khá thẳng thắn. Cô ấy phản hồi khá nhanh, chứng tỏ cô rất thích khi tán gẫu.
So với lần nói chuyện đầu tiên ở phòng mỹ thuật năm ngoái, không tin được mối quan hệ cả hai đã phát triển theo hướng này. Tôi một năm trước chưa từng nghĩ mình sẽ hẹn hò với Arisaka.
Hồi tưởng về hình ảnh cô ấy ở bên kia màn hình, tôi ngó sang cửa sổ. Bầu trời đen kịt, không một gợn mây. Ở Tokyo, muốn ngắm một ngôi sao thì phải cần nheo mắt mới thấy được, nhưng ánh trăng luôn tỏa sáng rực rỡ.
[Kisumi: Một bước đi nhỏ bé của tình yêu, nhưng là bước tiến khổng lồ của Sena Kisumi.]
[Yoruka: Sao lại là trích dẫn của Neil Armstrong?]
Quả không sai, Arisaka biết thừa tên nhà phi hành gia đầu tiên đặt chân lên mặt trăng.
[Kisumi: Trăng đêm nay đẹp nhỉ?]
[Yoruka: Giờ chuyển sang Natsume Souseki à.]
[Kisumi: Ý nghĩa bên trong câu mới quan trọng.]
[Yoruka: Rồi rồi.]
[Kisumi: Cậu không rành văn học á? Đây, tớ giải thích cho.]
[Yoruka: Tớ biết nghĩa mà!]
[Kisumi: Tớ thích cậu, Arisaka.]
Tin nhắn chợt dừng lại.
“Mình hơi quá trớn à?”
Ngay lúc tôi bắt đầu hối hận, tin nhắn cuối cùng cũng đến.
[Yoruka: Ai mượn cậu nói. Chúc ngủ ngon!]
Tôi nhanh nhảu đáp lại “Chúc cậu ngủ ngon!”