Một tháng sau
Tại trường THPT Vinschool. Minh Quân hôm nay đi học. Đúng là đây buổi học đầu tiên sau khi gia đinh cậu gặp tai họa.
- Ai đây vậy không phải là thiếu gia nhà họ Hoàng sao
- Vậy à bây giờ còn là thiếu gia gì nữa không phải nhà họ Hoàng phá sản rồi sao
- Ồ vậy à
- Nghe nói đâu cả nhà không biết đâu hết rồi còn mỗi cậu ta còn ở đây
Mọi người bàn tán, cậu đã quen. Sau khi cha cậu mất tài sản cũng đi theo, may mà còn mấy căn nhà ngoại ô do chị gái cậu mua dưới tên chị mới có thể tiếp tục sống và đi học. Đương nhiên không có tiền tài, danh phận thì ai cũng coi thường cậu. Nhưng cậu vẫn phải tiếp tục tới ngôi trường này bởi vì nếu cậu không học thì tương lai gia đình này ai gánh vác. Tài sản riêng của chị cũng là do chị tự kiếm được cậu chỉ được mượn để đi học chứ không phải để lấy.
Nhưng thực sự câu không muốn học ở trường này
Và đây là lí do
- Minh Quân cậu đi học rồi – Ngọc Uyên
Minh Quân bước qua, cậu không muốn để ý con người này. Ngọc Uyên lại chạy theo, mây hôm nay không gặp cô lại thấy nhớ cậu bạn cùng bàn này, cũng đã nghe qua công ty nhà cậu ta phá sản, gia đình ly tán, chắc chắn trong lòng không dễ chịu gì bây giờ rất cần người an ủi
- Minh Quân cậu đừng buồn quá mọi việc rồi sẽ ổn có gì cứ tới tìm mình, mình sẵn sàng giúp cậu
- Vũ Kiều Ngọc Uyên cậu định đóng hài kịch sao gia đình tôi được như vậy không nhờ nhà cậu ban tặng sao, cậu lại giả vờ thương hại tôi cho ai xem
- Cậu, cậu nói gì tớ chỉ là quan tâm cậu sao lại
- Vậy sao
Minh Quân cười khẩy, cậu không ngờ nhà họ Vũ này lại có gen di truyền tốt tới vậy, anh trai lợi dụng quan hệ đụng chân đụng tay vào bản hợp đồng em gái giả tao an ủi, thật giống xem hài kịch mà
Bước thằng vào lớp, cậu không cần để ý tới mấy cái thứ dơ bẩn này.
Ngọc Uyên vẫn chưa tiếp thu được tin tức, cô gọi điện thoại cho Minh Tường
- Ngọc Uyên có chuyện gì
- Anh việc nhà chị Mai Anh có phải do anh làm không
- Ai nói với em chuyện này
- Là Minh Quân
- Em gặp cậu ta
- Cậu ấy đi học
- Vậy là ở trường, anh tới anh
- Anh, anh chưa trả lời em mà
Hắn chạy ngay tới trường của Ngọc Uyên, một tháng qua hắn không gặp được bất cứ ai của nhà Mai Anh, cho người tìm cũng không thấy bất cứ tin tức gì, mọi thứ như bốc hơi khỏi trái đất
Tới trường hắn trước tiếp bước vào lớp túm cổ Minh Quân kéo ra
- Buông
Minh Quân thản nhiên buông một câu, chuyện này cậu đã đoán được trước
- Mấy hôm nay cả nhà nhà em đi đâu sao anh tìm không thấy
- Không ngờ nhà họ Vũ có thỏi quen giống lũ chó săn
- Em, thôi được rồi cho anh biết chị gái em ở đâu, anh cần nói chuyện với chị em
- Chị không muốn gặp anh
- Em chi cần nói chị em ở đâu là được
- Tôi không có nghĩa vị nói với anh
- Anh xin lỗi
- Tôi đang học không tiếp được anh
Cậu vào lớp học để lại mình hắn đứng giữa sân trường. Hắn sai rồi nếu biết trước có ngày như vậy hắn sẽ không bao giờ nhúng chân vào cái hợp đồng đó
Tại trường THPT Vinschool. Minh Quân hôm nay đi học. Đúng là đây buổi học đầu tiên sau khi gia đinh cậu gặp tai họa.
- Ai đây vậy không phải là thiếu gia nhà họ Hoàng sao
- Vậy à bây giờ còn là thiếu gia gì nữa không phải nhà họ Hoàng phá sản rồi sao
- Ồ vậy à
- Nghe nói đâu cả nhà không biết đâu hết rồi còn mỗi cậu ta còn ở đây
Mọi người bàn tán, cậu đã quen. Sau khi cha cậu mất tài sản cũng đi theo, may mà còn mấy căn nhà ngoại ô do chị gái cậu mua dưới tên chị mới có thể tiếp tục sống và đi học. Đương nhiên không có tiền tài, danh phận thì ai cũng coi thường cậu. Nhưng cậu vẫn phải tiếp tục tới ngôi trường này bởi vì nếu cậu không học thì tương lai gia đình này ai gánh vác. Tài sản riêng của chị cũng là do chị tự kiếm được cậu chỉ được mượn để đi học chứ không phải để lấy.
Nhưng thực sự câu không muốn học ở trường này
Và đây là lí do
- Minh Quân cậu đi học rồi – Ngọc Uyên
Minh Quân bước qua, cậu không muốn để ý con người này. Ngọc Uyên lại chạy theo, mây hôm nay không gặp cô lại thấy nhớ cậu bạn cùng bàn này, cũng đã nghe qua công ty nhà cậu ta phá sản, gia đình ly tán, chắc chắn trong lòng không dễ chịu gì bây giờ rất cần người an ủi
- Minh Quân cậu đừng buồn quá mọi việc rồi sẽ ổn có gì cứ tới tìm mình, mình sẵn sàng giúp cậu
- Vũ Kiều Ngọc Uyên cậu định đóng hài kịch sao gia đình tôi được như vậy không nhờ nhà cậu ban tặng sao, cậu lại giả vờ thương hại tôi cho ai xem
- Cậu, cậu nói gì tớ chỉ là quan tâm cậu sao lại
- Vậy sao
Minh Quân cười khẩy, cậu không ngờ nhà họ Vũ này lại có gen di truyền tốt tới vậy, anh trai lợi dụng quan hệ đụng chân đụng tay vào bản hợp đồng em gái giả tao an ủi, thật giống xem hài kịch mà
Bước thằng vào lớp, cậu không cần để ý tới mấy cái thứ dơ bẩn này.
Ngọc Uyên vẫn chưa tiếp thu được tin tức, cô gọi điện thoại cho Minh Tường
- Ngọc Uyên có chuyện gì
- Anh việc nhà chị Mai Anh có phải do anh làm không
- Ai nói với em chuyện này
- Là Minh Quân
- Em gặp cậu ta
- Cậu ấy đi học
- Vậy là ở trường, anh tới anh
- Anh, anh chưa trả lời em mà
Hắn chạy ngay tới trường của Ngọc Uyên, một tháng qua hắn không gặp được bất cứ ai của nhà Mai Anh, cho người tìm cũng không thấy bất cứ tin tức gì, mọi thứ như bốc hơi khỏi trái đất
Tới trường hắn trước tiếp bước vào lớp túm cổ Minh Quân kéo ra
- Buông
Minh Quân thản nhiên buông một câu, chuyện này cậu đã đoán được trước
- Mấy hôm nay cả nhà nhà em đi đâu sao anh tìm không thấy
- Không ngờ nhà họ Vũ có thỏi quen giống lũ chó săn
- Em, thôi được rồi cho anh biết chị gái em ở đâu, anh cần nói chuyện với chị em
- Chị không muốn gặp anh
- Em chi cần nói chị em ở đâu là được
- Tôi không có nghĩa vị nói với anh
- Anh xin lỗi
- Tôi đang học không tiếp được anh
Cậu vào lớp học để lại mình hắn đứng giữa sân trường. Hắn sai rồi nếu biết trước có ngày như vậy hắn sẽ không bao giờ nhúng chân vào cái hợp đồng đó