Gặp lại rồi, không biết hôm nay giữa hai anh chị nhà ta có sảy ra chuyện gì không nhỉ
Hôm nay tại trường đại học Ngoại Thương Hà Nội là ngày vô cùng quan trọng nhất là đối với sinh viên mới như Jee hay Key vậy nên hầu hết sinh viên năm nhất đều có đủ. Khai giảng kì học đầu tiên.
Vì Linh học năm hai còn Chi thì học khác khoa nên Jee phải tới trường một mình, chán thật đó nha. Ngồi nghe qua loa mấy lời thầy giáo nói ở ngoài sân rồi cùng các bạn tới phòng giảng đường để gặp giảng viên chủ nhiệm và làm các thủ tục cần thiết, cuộc sống sinh viên tự lập bắt đầu
Jee học khoa quản trị kinh doanh, chuyên ngành quản trị kinh doanh quốc tế. Lớp của Jee là QTKDQT1. Vì đây là lớp quan trọng của cả khoa nên chủ nhiệm lớp là phó khoa tiến sĩ Lâm Thanh.
-Chào các em sinh viên mới của khoa năm này, thầy là Lâm Thanh phó khoa quản trị kinh doanh, sẽ chủ nhiệm lớp chúng ta suốt năm năm đại học, chúng ta cùng là quen nhá
Sau hồi giới thiệu cũng như điểm danh nó vô cùng kinh ngạc khi biết được hắn Vũ Minh Tường, một trong những sinh viên lớp nó chính là cái tên lố lăng mà nó đã hai lần chạm mặt.
Key cũng ngạc nhiên không kém hai đứa cứ ngây ngô nhìn nhau mà tự nghĩ, cuộc đời thật có nhiều sui sẻo. Thế nhưng thầy chủ nhiệm không để cho hai đứa tiếp tục suy nghĩ,thầy lên tiếng.
-Để lớp toàn bộ sinh viên trong lớp ta đều có kết quả tốt chúng ta cùng cố gắng được không
-Được
Sau khi nghe thầy nói cả lũ sinh viên đều đồng thanh đáp nhưng vẫn không làm hài lòng được tiến sĩ khó tính
-Nói to lên xem nào, toàn thanh niên gì mà yếu thế
-ĐƯỢC
Vì có lời khiêu khích của thầy cả lớp như hét lên, cái lớp này sẽ có nhiều đặc biệt trong những năm trong trường này đây.
-Thầy cần hai trợ giảng trong lớp mình, bạn nào xung phong nào
-Em ạ
Cả lớp quay lại xem hai cánh tay vừa giơ lên cùng lúc, hai chủ nhân của hai cánh tay ấy cũng nhìn về phía đối phương và thầm chửi thề trong lòng, sao sui sẻo thế không biết. Vâng chủ nhân của hai cánh tay đó là Jee và Key. Hai ông bà oan gia ngõ hẹp.
-Hai em xung phong làm trợ giảng, có phải là Vũ Minh Tường và Hoàng Ngọc Mai Anh phải không, từ hôm nay hai em sẽ làm trợ giảng của tôi và nhận được trợ cấp của trường, mong chugs ta sẽ hợp tác vui vẻ
-Vâng
Câu nói như thánh chỉ chém đầu hai tên ngây ngốc, trời ơi phải làm sao bây giờ, hợp tác cùng oan gia, đây quả là một ý kiến vô cùng vô cùng khiến người ta muốn đi chết mà. Thôi không ai có thể trái lại định mệnh phải nghe theo thôi biết làm thế nào được. Sẽ rất khó khăn để vượt qua quãng đường tiếp theo đây.
Sau buổi đầu tiên gặp mặt toàn thể lớp xuống căng – tin xả láng một buổi, cả thầy giáo cũng đi.
Tiến sĩ Lâm Thanh là một người vui tính, tuổi còn khá trẻ mới có ba mươi hai, khá teen hợp với sinh viên, được nhiều sinh viên yêu mến là một thành phần không thể thiếu trong các cuộc vui. Thầy cũng góp phần không nhỏ cho câu chuyện đâu nha, như thịt chó phải có mắm tôm, thầy là chất xúc tác vô cùng hữu hiệu.
Sau cuộc vui chơi xả láng sinh viên trong lớp ai cũng vui trừ hai người nào cũng biết Jee và Key, oan gia khó giải, cái chức trợ giảng này khó làm đây. Hết chap rồi hẹn gặp ở chap sau
Hôm nay tại trường đại học Ngoại Thương Hà Nội là ngày vô cùng quan trọng nhất là đối với sinh viên mới như Jee hay Key vậy nên hầu hết sinh viên năm nhất đều có đủ. Khai giảng kì học đầu tiên.
Vì Linh học năm hai còn Chi thì học khác khoa nên Jee phải tới trường một mình, chán thật đó nha. Ngồi nghe qua loa mấy lời thầy giáo nói ở ngoài sân rồi cùng các bạn tới phòng giảng đường để gặp giảng viên chủ nhiệm và làm các thủ tục cần thiết, cuộc sống sinh viên tự lập bắt đầu
Jee học khoa quản trị kinh doanh, chuyên ngành quản trị kinh doanh quốc tế. Lớp của Jee là QTKDQT1. Vì đây là lớp quan trọng của cả khoa nên chủ nhiệm lớp là phó khoa tiến sĩ Lâm Thanh.
-Chào các em sinh viên mới của khoa năm này, thầy là Lâm Thanh phó khoa quản trị kinh doanh, sẽ chủ nhiệm lớp chúng ta suốt năm năm đại học, chúng ta cùng là quen nhá
Sau hồi giới thiệu cũng như điểm danh nó vô cùng kinh ngạc khi biết được hắn Vũ Minh Tường, một trong những sinh viên lớp nó chính là cái tên lố lăng mà nó đã hai lần chạm mặt.
Key cũng ngạc nhiên không kém hai đứa cứ ngây ngô nhìn nhau mà tự nghĩ, cuộc đời thật có nhiều sui sẻo. Thế nhưng thầy chủ nhiệm không để cho hai đứa tiếp tục suy nghĩ,thầy lên tiếng.
-Để lớp toàn bộ sinh viên trong lớp ta đều có kết quả tốt chúng ta cùng cố gắng được không
-Được
Sau khi nghe thầy nói cả lũ sinh viên đều đồng thanh đáp nhưng vẫn không làm hài lòng được tiến sĩ khó tính
-Nói to lên xem nào, toàn thanh niên gì mà yếu thế
-ĐƯỢC
Vì có lời khiêu khích của thầy cả lớp như hét lên, cái lớp này sẽ có nhiều đặc biệt trong những năm trong trường này đây.
-Thầy cần hai trợ giảng trong lớp mình, bạn nào xung phong nào
-Em ạ
Cả lớp quay lại xem hai cánh tay vừa giơ lên cùng lúc, hai chủ nhân của hai cánh tay ấy cũng nhìn về phía đối phương và thầm chửi thề trong lòng, sao sui sẻo thế không biết. Vâng chủ nhân của hai cánh tay đó là Jee và Key. Hai ông bà oan gia ngõ hẹp.
-Hai em xung phong làm trợ giảng, có phải là Vũ Minh Tường và Hoàng Ngọc Mai Anh phải không, từ hôm nay hai em sẽ làm trợ giảng của tôi và nhận được trợ cấp của trường, mong chugs ta sẽ hợp tác vui vẻ
-Vâng
Câu nói như thánh chỉ chém đầu hai tên ngây ngốc, trời ơi phải làm sao bây giờ, hợp tác cùng oan gia, đây quả là một ý kiến vô cùng vô cùng khiến người ta muốn đi chết mà. Thôi không ai có thể trái lại định mệnh phải nghe theo thôi biết làm thế nào được. Sẽ rất khó khăn để vượt qua quãng đường tiếp theo đây.
Sau buổi đầu tiên gặp mặt toàn thể lớp xuống căng – tin xả láng một buổi, cả thầy giáo cũng đi.
Tiến sĩ Lâm Thanh là một người vui tính, tuổi còn khá trẻ mới có ba mươi hai, khá teen hợp với sinh viên, được nhiều sinh viên yêu mến là một thành phần không thể thiếu trong các cuộc vui. Thầy cũng góp phần không nhỏ cho câu chuyện đâu nha, như thịt chó phải có mắm tôm, thầy là chất xúc tác vô cùng hữu hiệu.
Sau cuộc vui chơi xả láng sinh viên trong lớp ai cũng vui trừ hai người nào cũng biết Jee và Key, oan gia khó giải, cái chức trợ giảng này khó làm đây. Hết chap rồi hẹn gặp ở chap sau