Sửu Sửu một người đàn ông lại sẽ mang thai? Từ khi Mạnh Kỳ thừa dịp say áp thượng Sửu Sửu, tính tới nay là hơn hai tháng, đêm khuya tỉnh lại khi nhìn thấy Sửu Sửu nằm ở bên người dung nhan yên lặng xinh đẹp, hắn cũng có từng nghĩ tới việc này một hai lần, nếu nam nhân có thể mang thai sinh con, vậy trong tương lai hắn nếu như gặp phải áp lực từ gia tộc sẽ nhỏ hơn rất nhiều. Thật ra thì cũng chỉ là nghĩ mà thôi, cho tới bây giờ không xem là thật.
Mạnh Kỳ thật sự ngốc luôn rồi, Trình Tuấn lần đầu tiên nhìn thấy Mạnh Kỳ có biểu tình ngu người sững sờ như vậy, hàng mày rậm anh tuấn nhíu lại rồi từ từ giãn ra, ánh mắt nghiêm nghị lạnh lùng hẹp dài trừng trừng, miệng khẽ nhếch, hoàn toàn một bộ dáng không rõ ràng tình trạng gì lắm —— nhìn lúc bình thường tản ra khí phái quý công tử lỗi lạc bất phàm, mỗi một hành động một việc làm đều đặc biệt bình tĩnh ung dung, Mạnh Kỳ như thế này thật đúng làm cho hắn cảm thấy đặc biệt buồn cười.
"Cậu nói là sự thật?" Mạnh Kỳ rất kích động, dùng sức tóm lấy bả vai Tiểu Ngũ.
Tiểu Ngũ bị đau nhíu mày, theo bản năng tách ngón tay Mạnh Kỳ ra, "Anh đừng có túm tôi!"
"Này, sư huynh anh bình tĩnh một chút!" Trình Tuấn vội vàng tiến lên đem Mạnh Kỳ tách ra, chỉ vào Sửu Sửu la lên: "Mang thai chính là Sửu Sửu, anh đừng có tỏ vẻ kích động với vợ của em a!"
( anh Tuấn anh đừng có ăn dấm, anh Mạnh chỉ là đơn thuần kích động mà thôi, ờ tác giả nói đó)
"A a!" Mạnh Kỳ phục hồi lại tinh thần chNàyển hướng sang Sửu Sửu, lại đối diện với tầm mắt khẩn trương của hắn, "Sửu, Sửu Sửu, em mang thai a."
"A, đúng vậy."
Mạnh Kỳ hai tay bối rối giơ lên, hắn tựa hồ muốn ôm Sửu Sửu, rồi lại không biết xuống tay nên như thế nào, đổi thành tư thế ôm chầm lấy cũng cảm thấy không thích hợp.
Trình Tuấn đứng nhìn ba người một hồi lâu, rốt cục nhịn không được, "Sư huynh, anh muốn làm gì?"
Mạnh Kỳ lo lắng nói: "Anh nghĩ ôm Sửu Sửu một chút, nhưng mà hắn hiện tại mang thai, anh sợ mình dùng sức mạnh làm hắn bị thương."
Trình Tuấn: "..."
Mạnh Kỳ phản ứng vượt quá dự liệu của ba người Trình Tuấn, hắn hoàn toàn không cảm thấy Sửu Sửu thân là một người nam nhân mang thai có cái gì không đúng, ngược lại biểu hiện ra niềm vui sướng và bối rối của người làm cha khi nghe tin vợ mình mang thai. Thế này xem ra, chuyện Sửu Sửu là cá hề hắn có thể cũng sẽ không cảm thấy shock nặng nhỉ.
"Sư huynh, anh sao không hỏi xem vì cái gì Sửu Sửu mang thai sao? Hắn chính là đàn ông á!" Trình Tuấn giúp Sửu Sửu làm bữa sáng dinh dưỡng, rán cho Tiểu Ngũ hai con cá, hai người ở phòng ăn dùng bữa, Mạnh Kỳ đang muốn theo sau, Trình Tuấn kéo hắn lại.
Mạnh Kỳ tầm mắt ôn nhu đuổi theo Sửu Sửu, không yên lòng trả lời Trình Tuấn, "Quả thật là anh cũng thấy có chút khó tin, nhưng mà, lời này từ trong miệng Tiểu Ngũ nói ra so với từ trong miệng em nói ra đáng tin hơn nhiều, cho nên anh tin."
"A? Ý của anh là nói nhân phẩm của em không đáng tin á?"
Mạnh Kỳ không chút để ý khoát tay, "Đừng để ý."
"Quên đi. Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm chính là Sửu Sửu sở dĩ mang thai ngNàyên nhân liên quan tới thân phận thật sự."
Mạnh Kỳ ánh mắt từ trên người Sửu Sửu chuyển trở về, lộ ra thần sắc kinh ngạc, "Trình Tuấn, em không phải là biết cái gì đi?"
Trình Tuấn theo bản năng sống lưng thẳng thắn, mang theo hai phần khẩn trương trả lời: "Đúng đúng, em quả thật biết, chính bởi vì biết, cho nên ngay từ đầu mới không đồng ý anh theo đổi Sửu Sửu."
Mạnh Kỳ bày ra biểu tình thì ra là thế, ngược lại khẽ cười một chút, "Anh nghĩ, anh cũng biết một chút."
"Ha?" Lần này đến phiên Trình Tuấn kinh ngạc.
Kỳ thật một đêm kia ở trên tầng cao nhất trong biệt thự Mạnh Kỳ đã nhìn thấy hình dáng thật ủa Sửu Sửu, hơn nữa vừa bóp là lúc hắn từ một hình cá biến thành người—— dưới nước có một cái gì đó thật dài, màu quýt nhìn giống như loài cá gì ấy, trong chớp mắt, Sửu Sửu đã trồi lên mặt nước phất phất tay với hắn.
Mạnh Kỳ có uống rượu, ý thức có chút hỗn độn, hơn nữa một màn kia biến hóa chỉ trong nháy mắt, hắn cũng không thấy rõ thân thể ngay từ đầu ở trong nước đong đưa rốt cuộc là cái gì. Chỉ vút qua một thoáng, Sửu Sửu đã đứng ở trong nước phất tay với hắn, trong khoảnh khắc cảm xúc lo lắng trong chớp mắt lại hoảng hốt, Mạnh Kỳ cũng không đem rung động trong chớp mắt này để ở trong lòng.
Xảy ra quan hệ thực chất cùng Sửu Sửu, ngày hôm sau Mạnh Kỳ tỉnh rượu hồi tưởng lại chNàyện trải qua trong đêm, tự nhiên mà nhớ tới một màn kia. Nói thực ra tối đó hắn cũng không có uống nhiều như Trình Tuấn, thần trí vẫn rất thanh tỉnh.
Hắn về nhà thế nào, từ lầu trên xuống lầu dưới tìm Sửu Sửu như thế nào, lại xảy ra quan hệ với Sửu Sửu như thế nào, thậm chí toàn bộ quá trình bọn họ từ bên cạnh bể bơi một đường làm tới phòng ngủ hắn cũng đều nhớ rõ, cho nên hắn tin tưởng trong một chốc kia mình nhìn thấy hẳn không phải là ảo giác.
Mạnh Kỳ ngay từ đầu cũng có chút sợ hãi, rõ ràng hắn nhìn thấy chính là một thứ gì đó giống như loài cá, kết quả trong chớp mắt biến thành một mỹ nhân. Trung Quốc có bao nhiêu truyền thuyết cổ quái tinh linh, hắn cho tới bây giờ cũng không hề tin tưởng, nhưng từ một khắc kia bắt đầu, hắn cũng không quá tin tưởng mấy thứ này.
Lúc đầu nghĩ thấy mà sợ bắt đầu do dự, do dự có nên tự mình hỏi Sửu Sửu hay không, nhưng mỗi lần muốn hỏi lời nói đến bên miệng lại bị hắn nuốt trở về. Không có ngNàyên nhân gì khác, Mạnh Kỳ qua vài ngày đã nghĩ thông suốt, hắn khẳng định Sửu Sửu không có ý muốn làm hại người khác, nếu có, hắn trước đây khi ở trong nhà Trình Tuấn thời gian dài như vậy, hiện tại lại ở nhà hắn gần nửa năm, nếu có ý muốn hại người thì đã sớm hại. Hơn nữa từ đó về sau, Sửu Sửu đối với hắn có một loại tâm lý ỷ lại, trở nên rất dính người. Sửu Sửu mê người đến như vậy, Mạnh Kỳ luyến tiếc buông hắn.
"Cho nên về sau anh lại nghĩ, mặc kệ hắn là cái gì, chỉ cần hắn đồng ý đi theo anh, thì anh cũng sẽ không để ý." Mạnh Kỳ thoải mái cười cười, "Về sau anh cũng không còn có ý hỏi hắn, nếu như muốn, nếu hắn thật sự để ý anh, nhất định là sẽ chủ động nói với anh đi. Trong mắt của anh, bản thân hắn chủ động nói ra, so với việc anh trNày hỏi có vẻ càng có thành ý hơn, thNàyết minh hắn để ý tới cảm thụ của anh."
Trình Tuấn nhẹ nhàng thở ra, sống lưng thẳng tắp thả lỏng, "Mệt cho em còn đang lo lắng muốn chết, quả nhiên lúc ấy anh đã nhìn thấy a, Sửu Sửu còn tưởng rằng anh không biết đâu."
Mạnh Kỳ đối với chNàyện Sửu Sửu là cá hề quả nhiên rất bình tĩnh ung dung tiếp thu, thậm chí còn có chút cao hứng, hắn nói, cứ như vậy, hắn cũng không cần vắt hết óc nghĩ biện pháp phòng bị người nhà hắn biết Sửu Sửu là nam nhân về sau sẽ chạy tới cản trở, chỉ cần có con, hết thảy mọi khó khăn đều không phải là vấn đề, mấy cụ trong nhà sở dĩ hy vọng con trai con gái nhà mình lập gia đình, đơn giản chỉ là một có cháu bế.
Tiểu Ngũ lôi Sửu Sửu đi tới, khó được lộ ra cho Mạnh Kỳ một tia khen ngợi, nói: "Không tồi, sau khi biết chân tướng không bị ngất xỉu." Sau đó ý vị sâu sa nhìn chăm chú Trình Tuấn liếc mắt một cái.
Trình Tuấn ngay tức thì mặt nhuộm sắc đỏ lan tới tận cổ, nói lắp muốn làm sáng tỏ: "Tôi, tôi lúc trước... Tôi chính là phản ứng của người bình thường có được không."
Mạnh Kỳ kỳ quái, "Sao vậy? Lúc em biết thân phận Sửu Sửu đã bất tỉnh?"
Sửu Sửu nói: "A, là nói lúc trước anh Tuấn biết vương tử điện hạ là cá heo, còn sinh cho hắn Trình Hiểu Hải sau đó trực tiếp ngất xỉu đi, vương tử điện hạ đã nói với tôi nha. Ha ha ha... Anh Tuấn quá kém cỏi, cư nhiên sợ tới mức ngất xỉu đi... Ha ha... Vẫn là anh Mạnh rất mạnh! Ha ha..."
Mạnh Kỳ: "A! A?!!!!!!"
Trình Tuấn rống giận: "Trình Tiểu Sửu tin hay không ông đây đem cậu..."
Mạnh Kỳ lập tức che ở trước mặt Sửu Sửu, "Trình Tuấn, vợ bạn không thể ức hiếp!"
Trình Tuấn: "..."
Sửu Sửu giơ tay tung hình cái kéo với Trình Tuấn: "Da! Tôi cũng là cá có chồng bảo hộ! Anh Tuấn từ nay về sau đừng mơ mà rống tôi dễ dàng như vậy! A ha hả..."
Tiểu Ngũ mặt không đổi sắc phun tào hắn, "Như thế nào? Cậu không sợ biến thành cá cái?"
Sửu Sửu: ~~~~(>_<)~~~~ vì cái gì ở thời điểm tôi đang hả hê đắc ý lại phải nhắc nhở hiện thực tàn khốc với tôi!
Mạnh Kỳ thật sự ngốc luôn rồi, Trình Tuấn lần đầu tiên nhìn thấy Mạnh Kỳ có biểu tình ngu người sững sờ như vậy, hàng mày rậm anh tuấn nhíu lại rồi từ từ giãn ra, ánh mắt nghiêm nghị lạnh lùng hẹp dài trừng trừng, miệng khẽ nhếch, hoàn toàn một bộ dáng không rõ ràng tình trạng gì lắm —— nhìn lúc bình thường tản ra khí phái quý công tử lỗi lạc bất phàm, mỗi một hành động một việc làm đều đặc biệt bình tĩnh ung dung, Mạnh Kỳ như thế này thật đúng làm cho hắn cảm thấy đặc biệt buồn cười.
"Cậu nói là sự thật?" Mạnh Kỳ rất kích động, dùng sức tóm lấy bả vai Tiểu Ngũ.
Tiểu Ngũ bị đau nhíu mày, theo bản năng tách ngón tay Mạnh Kỳ ra, "Anh đừng có túm tôi!"
"Này, sư huynh anh bình tĩnh một chút!" Trình Tuấn vội vàng tiến lên đem Mạnh Kỳ tách ra, chỉ vào Sửu Sửu la lên: "Mang thai chính là Sửu Sửu, anh đừng có tỏ vẻ kích động với vợ của em a!"
( anh Tuấn anh đừng có ăn dấm, anh Mạnh chỉ là đơn thuần kích động mà thôi, ờ tác giả nói đó)
"A a!" Mạnh Kỳ phục hồi lại tinh thần chNàyển hướng sang Sửu Sửu, lại đối diện với tầm mắt khẩn trương của hắn, "Sửu, Sửu Sửu, em mang thai a."
"A, đúng vậy."
Mạnh Kỳ hai tay bối rối giơ lên, hắn tựa hồ muốn ôm Sửu Sửu, rồi lại không biết xuống tay nên như thế nào, đổi thành tư thế ôm chầm lấy cũng cảm thấy không thích hợp.
Trình Tuấn đứng nhìn ba người một hồi lâu, rốt cục nhịn không được, "Sư huynh, anh muốn làm gì?"
Mạnh Kỳ lo lắng nói: "Anh nghĩ ôm Sửu Sửu một chút, nhưng mà hắn hiện tại mang thai, anh sợ mình dùng sức mạnh làm hắn bị thương."
Trình Tuấn: "..."
Mạnh Kỳ phản ứng vượt quá dự liệu của ba người Trình Tuấn, hắn hoàn toàn không cảm thấy Sửu Sửu thân là một người nam nhân mang thai có cái gì không đúng, ngược lại biểu hiện ra niềm vui sướng và bối rối của người làm cha khi nghe tin vợ mình mang thai. Thế này xem ra, chuyện Sửu Sửu là cá hề hắn có thể cũng sẽ không cảm thấy shock nặng nhỉ.
"Sư huynh, anh sao không hỏi xem vì cái gì Sửu Sửu mang thai sao? Hắn chính là đàn ông á!" Trình Tuấn giúp Sửu Sửu làm bữa sáng dinh dưỡng, rán cho Tiểu Ngũ hai con cá, hai người ở phòng ăn dùng bữa, Mạnh Kỳ đang muốn theo sau, Trình Tuấn kéo hắn lại.
Mạnh Kỳ tầm mắt ôn nhu đuổi theo Sửu Sửu, không yên lòng trả lời Trình Tuấn, "Quả thật là anh cũng thấy có chút khó tin, nhưng mà, lời này từ trong miệng Tiểu Ngũ nói ra so với từ trong miệng em nói ra đáng tin hơn nhiều, cho nên anh tin."
"A? Ý của anh là nói nhân phẩm của em không đáng tin á?"
Mạnh Kỳ không chút để ý khoát tay, "Đừng để ý."
"Quên đi. Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm chính là Sửu Sửu sở dĩ mang thai ngNàyên nhân liên quan tới thân phận thật sự."
Mạnh Kỳ ánh mắt từ trên người Sửu Sửu chuyển trở về, lộ ra thần sắc kinh ngạc, "Trình Tuấn, em không phải là biết cái gì đi?"
Trình Tuấn theo bản năng sống lưng thẳng thắn, mang theo hai phần khẩn trương trả lời: "Đúng đúng, em quả thật biết, chính bởi vì biết, cho nên ngay từ đầu mới không đồng ý anh theo đổi Sửu Sửu."
Mạnh Kỳ bày ra biểu tình thì ra là thế, ngược lại khẽ cười một chút, "Anh nghĩ, anh cũng biết một chút."
"Ha?" Lần này đến phiên Trình Tuấn kinh ngạc.
Kỳ thật một đêm kia ở trên tầng cao nhất trong biệt thự Mạnh Kỳ đã nhìn thấy hình dáng thật ủa Sửu Sửu, hơn nữa vừa bóp là lúc hắn từ một hình cá biến thành người—— dưới nước có một cái gì đó thật dài, màu quýt nhìn giống như loài cá gì ấy, trong chớp mắt, Sửu Sửu đã trồi lên mặt nước phất phất tay với hắn.
Mạnh Kỳ có uống rượu, ý thức có chút hỗn độn, hơn nữa một màn kia biến hóa chỉ trong nháy mắt, hắn cũng không thấy rõ thân thể ngay từ đầu ở trong nước đong đưa rốt cuộc là cái gì. Chỉ vút qua một thoáng, Sửu Sửu đã đứng ở trong nước phất tay với hắn, trong khoảnh khắc cảm xúc lo lắng trong chớp mắt lại hoảng hốt, Mạnh Kỳ cũng không đem rung động trong chớp mắt này để ở trong lòng.
Xảy ra quan hệ thực chất cùng Sửu Sửu, ngày hôm sau Mạnh Kỳ tỉnh rượu hồi tưởng lại chNàyện trải qua trong đêm, tự nhiên mà nhớ tới một màn kia. Nói thực ra tối đó hắn cũng không có uống nhiều như Trình Tuấn, thần trí vẫn rất thanh tỉnh.
Hắn về nhà thế nào, từ lầu trên xuống lầu dưới tìm Sửu Sửu như thế nào, lại xảy ra quan hệ với Sửu Sửu như thế nào, thậm chí toàn bộ quá trình bọn họ từ bên cạnh bể bơi một đường làm tới phòng ngủ hắn cũng đều nhớ rõ, cho nên hắn tin tưởng trong một chốc kia mình nhìn thấy hẳn không phải là ảo giác.
Mạnh Kỳ ngay từ đầu cũng có chút sợ hãi, rõ ràng hắn nhìn thấy chính là một thứ gì đó giống như loài cá, kết quả trong chớp mắt biến thành một mỹ nhân. Trung Quốc có bao nhiêu truyền thuyết cổ quái tinh linh, hắn cho tới bây giờ cũng không hề tin tưởng, nhưng từ một khắc kia bắt đầu, hắn cũng không quá tin tưởng mấy thứ này.
Lúc đầu nghĩ thấy mà sợ bắt đầu do dự, do dự có nên tự mình hỏi Sửu Sửu hay không, nhưng mỗi lần muốn hỏi lời nói đến bên miệng lại bị hắn nuốt trở về. Không có ngNàyên nhân gì khác, Mạnh Kỳ qua vài ngày đã nghĩ thông suốt, hắn khẳng định Sửu Sửu không có ý muốn làm hại người khác, nếu có, hắn trước đây khi ở trong nhà Trình Tuấn thời gian dài như vậy, hiện tại lại ở nhà hắn gần nửa năm, nếu có ý muốn hại người thì đã sớm hại. Hơn nữa từ đó về sau, Sửu Sửu đối với hắn có một loại tâm lý ỷ lại, trở nên rất dính người. Sửu Sửu mê người đến như vậy, Mạnh Kỳ luyến tiếc buông hắn.
"Cho nên về sau anh lại nghĩ, mặc kệ hắn là cái gì, chỉ cần hắn đồng ý đi theo anh, thì anh cũng sẽ không để ý." Mạnh Kỳ thoải mái cười cười, "Về sau anh cũng không còn có ý hỏi hắn, nếu như muốn, nếu hắn thật sự để ý anh, nhất định là sẽ chủ động nói với anh đi. Trong mắt của anh, bản thân hắn chủ động nói ra, so với việc anh trNày hỏi có vẻ càng có thành ý hơn, thNàyết minh hắn để ý tới cảm thụ của anh."
Trình Tuấn nhẹ nhàng thở ra, sống lưng thẳng tắp thả lỏng, "Mệt cho em còn đang lo lắng muốn chết, quả nhiên lúc ấy anh đã nhìn thấy a, Sửu Sửu còn tưởng rằng anh không biết đâu."
Mạnh Kỳ đối với chNàyện Sửu Sửu là cá hề quả nhiên rất bình tĩnh ung dung tiếp thu, thậm chí còn có chút cao hứng, hắn nói, cứ như vậy, hắn cũng không cần vắt hết óc nghĩ biện pháp phòng bị người nhà hắn biết Sửu Sửu là nam nhân về sau sẽ chạy tới cản trở, chỉ cần có con, hết thảy mọi khó khăn đều không phải là vấn đề, mấy cụ trong nhà sở dĩ hy vọng con trai con gái nhà mình lập gia đình, đơn giản chỉ là một có cháu bế.
Tiểu Ngũ lôi Sửu Sửu đi tới, khó được lộ ra cho Mạnh Kỳ một tia khen ngợi, nói: "Không tồi, sau khi biết chân tướng không bị ngất xỉu." Sau đó ý vị sâu sa nhìn chăm chú Trình Tuấn liếc mắt một cái.
Trình Tuấn ngay tức thì mặt nhuộm sắc đỏ lan tới tận cổ, nói lắp muốn làm sáng tỏ: "Tôi, tôi lúc trước... Tôi chính là phản ứng của người bình thường có được không."
Mạnh Kỳ kỳ quái, "Sao vậy? Lúc em biết thân phận Sửu Sửu đã bất tỉnh?"
Sửu Sửu nói: "A, là nói lúc trước anh Tuấn biết vương tử điện hạ là cá heo, còn sinh cho hắn Trình Hiểu Hải sau đó trực tiếp ngất xỉu đi, vương tử điện hạ đã nói với tôi nha. Ha ha ha... Anh Tuấn quá kém cỏi, cư nhiên sợ tới mức ngất xỉu đi... Ha ha... Vẫn là anh Mạnh rất mạnh! Ha ha..."
Mạnh Kỳ: "A! A?!!!!!!"
Trình Tuấn rống giận: "Trình Tiểu Sửu tin hay không ông đây đem cậu..."
Mạnh Kỳ lập tức che ở trước mặt Sửu Sửu, "Trình Tuấn, vợ bạn không thể ức hiếp!"
Trình Tuấn: "..."
Sửu Sửu giơ tay tung hình cái kéo với Trình Tuấn: "Da! Tôi cũng là cá có chồng bảo hộ! Anh Tuấn từ nay về sau đừng mơ mà rống tôi dễ dàng như vậy! A ha hả..."
Tiểu Ngũ mặt không đổi sắc phun tào hắn, "Như thế nào? Cậu không sợ biến thành cá cái?"
Sửu Sửu: ~~~~(>_<)~~~~ vì cái gì ở thời điểm tôi đang hả hê đắc ý lại phải nhắc nhở hiện thực tàn khốc với tôi!