"Tiểu Nguyệt, bữa chiều chị đã làm xong rồi. 1 lúc nữa người giúp việc và vệ sĩ sẽ đến đây, còn năm người này tối nay sẽ bắt đầu học nên 6giờ các giáo sư sẽ đến." Thượng Quan Nhu Vân từ phòng bếp đi ra.
"Bây giờ các chị về Thượng Hải luôn sao?" Thượng Quan Băng Nguyệt hỏi.
"Ừmk! Đã hơn 4giờ rồi, 7giờ tối nay chị còn có ca phẫu thuật cho bệnh nhân. Hôm em đi thi bọn chị không tới được." Thượng Quan Nhu Vân nói.
Bốn chị em họ ra sân bay về Thượng Hải, trong biệt thự bây giờ chỉ còn lại năm vị vương gia và Thượng Quan Băng Nguyệt.
"Tiểu Nguyệt, họ đi đâu vậy? Thượng Hải là đâu?"😮Công Tôn Minh Trí hỏi.
"Thượng Hải là Thượng Hải! Nha ở Thượng Hải nên phải về."😶😶Thượng Quan Băng Nguyệt trả lời.
"Đây không phải nhà của mọi người sao?"😮😰😮Công Tôn Mao Tường hỏi
"Đây là một trong rất nhiều biệt thự nghỉ mát của gia đìh chúng tôi, khi muốn nghỉ ngơi hay đi chơi thì đến đây chơi chán rồi thì về nhà!"😣😤😣Thượng Quan Băng Nguyệt nói.
[Đính đoong!] Tiếng chuông cửa vang lên.
"Ở đây chờ đi!" Thượng Quan Băng Nguyệt nói xong bước ra cửa.
"Cái hộp gọi là tivi này hay thật, con người có thể di chuyển bên trong." Công Tôn Tuấn Kiệt ngồi xem tivi nói.
"Chúng ta sau này phải ở đây thật sao?" Công Tôn Mao Tường nói.
"Dù sao ở đây cũng không ai biết thân phận của chúng ta." Công Tôn Hải Dương.
"Các anh đi thay đồ này đi, các anh ở đây ăn mặc như vậy ngoài diễn viên ra thì người ta sẽ gọi là quái dị đó." Thượng Quan Băng Nguyệt mang vào năm túi đồ đưa cho họ.
"Cái này... mặc như thế nào?" Công Tôn Tuấn Kiệt lấy đồ ra xem qua xem lại rồi hỏi.
"Đây là áo, đó là quần. Các anh vào phòng đó thay đồ đi."😢 Thượng Quan Băng Nguyệt nói xong chỉ vào căn phòng.
"Tiểu Nguyệt, cửa hỏng rồi mở không được!"😫Công Tôn Tuấn Kiệt đẩy cửa mạnh vào nhưng không được.
Thượng Quan Băng Nguyệt bước lại chỗ họ chỉ"Anh cầm tay cầm là cái này xoay nó rồi đẩy vào!" Thượng Quan Băng Nguyệt xoay tay cầm mở cửa cho họ vào rồi đi lại sofa ngồi.
Mười phút sau!
Năm người họ thay đồ xong bước lại sofa ngồi.
"Không tệ! Khuôn mặt đẹp, dáng người chuẩn nếu muốn làm minh tinh sẽ mau nổi tiếng lắm." Thượng Quan Băng Nguyệt ngắm họ nói.
"Minh tinh là gì?" Công Tôn Tuấn Kiệt hỏi.
"Minh tinh là... là người nổi tiếng, ưm...nếu các anh hát hay đàn hay và biết diễn xuất thì sẽ sớm nổi tiếng." Thượng Quan Băng Nguyệt giải thích.
"Lúc nãy cái tên đó gọi ai đù rồi en cái gì đó, là cái gì vậy?" Công Tôn Tuấn Kiệt hỏi.
"Àh! Idol đó là... tôi cũng là một minh tinh từ lúc nhỏ nhưng mà tôi không giống những người bị gò bó bởi hợp đồng. Tôi là ngôi sao tự do nên tôi thích thì làm không thích thì thôi. Còn trong giới showbiz gọi tôi là Angely Nguyệt." Thượng Quan Băng Nguyệt giải thích.
"Bây giờ các chị về Thượng Hải luôn sao?" Thượng Quan Băng Nguyệt hỏi.
"Ừmk! Đã hơn 4giờ rồi, 7giờ tối nay chị còn có ca phẫu thuật cho bệnh nhân. Hôm em đi thi bọn chị không tới được." Thượng Quan Nhu Vân nói.
Bốn chị em họ ra sân bay về Thượng Hải, trong biệt thự bây giờ chỉ còn lại năm vị vương gia và Thượng Quan Băng Nguyệt.
"Tiểu Nguyệt, họ đi đâu vậy? Thượng Hải là đâu?"😮Công Tôn Minh Trí hỏi.
"Thượng Hải là Thượng Hải! Nha ở Thượng Hải nên phải về."😶😶Thượng Quan Băng Nguyệt trả lời.
"Đây không phải nhà của mọi người sao?"😮😰😮Công Tôn Mao Tường hỏi
"Đây là một trong rất nhiều biệt thự nghỉ mát của gia đìh chúng tôi, khi muốn nghỉ ngơi hay đi chơi thì đến đây chơi chán rồi thì về nhà!"😣😤😣Thượng Quan Băng Nguyệt nói.
[Đính đoong!] Tiếng chuông cửa vang lên.
"Ở đây chờ đi!" Thượng Quan Băng Nguyệt nói xong bước ra cửa.
"Cái hộp gọi là tivi này hay thật, con người có thể di chuyển bên trong." Công Tôn Tuấn Kiệt ngồi xem tivi nói.
"Chúng ta sau này phải ở đây thật sao?" Công Tôn Mao Tường nói.
"Dù sao ở đây cũng không ai biết thân phận của chúng ta." Công Tôn Hải Dương.
"Các anh đi thay đồ này đi, các anh ở đây ăn mặc như vậy ngoài diễn viên ra thì người ta sẽ gọi là quái dị đó." Thượng Quan Băng Nguyệt mang vào năm túi đồ đưa cho họ.
"Cái này... mặc như thế nào?" Công Tôn Tuấn Kiệt lấy đồ ra xem qua xem lại rồi hỏi.
"Đây là áo, đó là quần. Các anh vào phòng đó thay đồ đi."😢 Thượng Quan Băng Nguyệt nói xong chỉ vào căn phòng.
"Tiểu Nguyệt, cửa hỏng rồi mở không được!"😫Công Tôn Tuấn Kiệt đẩy cửa mạnh vào nhưng không được.
Thượng Quan Băng Nguyệt bước lại chỗ họ chỉ"Anh cầm tay cầm là cái này xoay nó rồi đẩy vào!" Thượng Quan Băng Nguyệt xoay tay cầm mở cửa cho họ vào rồi đi lại sofa ngồi.
Mười phút sau!
Năm người họ thay đồ xong bước lại sofa ngồi.
"Không tệ! Khuôn mặt đẹp, dáng người chuẩn nếu muốn làm minh tinh sẽ mau nổi tiếng lắm." Thượng Quan Băng Nguyệt ngắm họ nói.
"Minh tinh là gì?" Công Tôn Tuấn Kiệt hỏi.
"Minh tinh là... là người nổi tiếng, ưm...nếu các anh hát hay đàn hay và biết diễn xuất thì sẽ sớm nổi tiếng." Thượng Quan Băng Nguyệt giải thích.
"Lúc nãy cái tên đó gọi ai đù rồi en cái gì đó, là cái gì vậy?" Công Tôn Tuấn Kiệt hỏi.
"Àh! Idol đó là... tôi cũng là một minh tinh từ lúc nhỏ nhưng mà tôi không giống những người bị gò bó bởi hợp đồng. Tôi là ngôi sao tự do nên tôi thích thì làm không thích thì thôi. Còn trong giới showbiz gọi tôi là Angely Nguyệt." Thượng Quan Băng Nguyệt giải thích.