Thượng Quan Nhu Vân bưng nước từ phòng bếp đi ra, mang lại bàn để trước mặt từng người "Mọi người dùng nước đi!" Sau đó lại ghế ngồi gần Thượng Quan Nhược Thủy.
"Đa tạ!" Công Tôn Minh Trí ôn nhu nói.
"Là cảm ơn không được nói đa tạ!" Thượng Quan Băng Nguyệt nói.
Thượng Quan Băng Nguyệt ngồi nhìn Công Tôn Mao Tường một hồi lâu thì chạy lại bên cạnh hắn hỏi nhỏ "Nè, anh gì đó ơi! Anh làm gì mà từ nãy giờ nhìn chị ba tôi giữ vậy?"
"Chị ba?" Công Tôn Mao Tường nhỏ giọng hỏi.
"Thì chính là người mà nãy giờ anh nhìn đó!" Thượng Quan Băng Nguyệt nói nhỏ hơn.
"Không có gì, chỉ là thấy người đó bề ngoài lạnh lùng giống thập đệ thôi!" Công Tôn Mao Tường nói. Hắn đang nói dối, hắn nhìn Thượng Quan Tử Quỳnh vì thấy cô rất giống ý trung nhân của hắn trước kia nhưng nàng lại đột nhiên biến mất. Vả lại ý trung nhân của hắn ôn nhu dịu dàng không phải lạnh lùng giống cô gái trước mắt, nói về giống thì Thượng Quan Nhu Vân giống hơn. Mặc dù hai chị em giống nhau nhưng hắn để ý Thượng Quan Tử Quỳnh hơn.
"Đa tạ!" Công Tôn Minh Trí ôn nhu nói.
"Là cảm ơn không được nói đa tạ!" Thượng Quan Băng Nguyệt nói.
Thượng Quan Băng Nguyệt ngồi nhìn Công Tôn Mao Tường một hồi lâu thì chạy lại bên cạnh hắn hỏi nhỏ "Nè, anh gì đó ơi! Anh làm gì mà từ nãy giờ nhìn chị ba tôi giữ vậy?"
"Chị ba?" Công Tôn Mao Tường nhỏ giọng hỏi.
"Thì chính là người mà nãy giờ anh nhìn đó!" Thượng Quan Băng Nguyệt nói nhỏ hơn.
"Không có gì, chỉ là thấy người đó bề ngoài lạnh lùng giống thập đệ thôi!" Công Tôn Mao Tường nói. Hắn đang nói dối, hắn nhìn Thượng Quan Tử Quỳnh vì thấy cô rất giống ý trung nhân của hắn trước kia nhưng nàng lại đột nhiên biến mất. Vả lại ý trung nhân của hắn ôn nhu dịu dàng không phải lạnh lùng giống cô gái trước mắt, nói về giống thì Thượng Quan Nhu Vân giống hơn. Mặc dù hai chị em giống nhau nhưng hắn để ý Thượng Quan Tử Quỳnh hơn.