Ngoại trừ Hồng ra, tất cả mọi người đều không biết rằng, hai vị cổ thần chi vương Thiên và Địa đều có thể tiến vào trong vũ trụ chi tâm.
Hồng có thể tiến vào trong vũ trụ chi tâm, cùng với hai vị cổ thần chi vương có quan hệ rất lớn.
Bất quá, trong vũ trụ chi tâm, Hồng cũng trở nên nửa bước khó đi, mặc dù tìm hiểu trong vũ trụ chi tâm hơn mười vạn năm, hành động so với trước đây thoải mái hơn nhiều, nhưng vẫn không thể giống như không gian vũ trụ phàm gian, tùy ý thuấn di, đại na dai, chỉ có thể phi độn một cách bình thường, tốc độ chậm hơn rất nhiều lần so với tiên giới Cổ Hoang.
Vũ trụ chi tâm rốt cuộc to lớn tới mức nào, Hồng cũng không thể làm rõ được, bởi vì vào trong vũ trụ chi tâm liền không thể phân biệt được phương hướng, chỉ có biện pháp rời đi.
Đồng thời, vũ trụ chi tâm vào dễ ra khó, Hồng có thể tự mình rời khỏi vũ trụ chi tâm, muốn dẫn người khác rời đi quả thực trăm triệu lần không thể, vì vậy, thấy Cổ Thần không bị lực lượng của hắn nắm giữ, Hồng liền thi triển đại thần thông xoay chuyển thiên địa, kéo theo Cổ Thần và Côn Ngô Giới cùng nhau tiến vào trong vũ trụ chi tâm.
Cho dù Cổ Thần không chết, nhưng cũng vĩnh viên không ra khỏi vũ trụ chi tâm được.
Kết quả như vậy, so với Cổ Thần chết đi, triệt để biến mất không có gì khác biệt.
Dẫn người tiến vào vũ trụ chi tâm, Hồng đã bị lực lượng quy tắc vũ trụ của vũ trụ chi tâm phản phệ mạnh mẽ, đã bị thương nặng, sau khi tiến vào vũ trụ chi tâm liền lặng yên, lấy đại đạo vĩnh sinh bất tử trị liệu thương thế, căn bản không còn dư lực đối phó với Cổ Thần.
Hơn nữa, trong vũ trụ chi tâm, tu sĩ đều là người mù, cho dù Hồng ở trong vũ trụ chi tâm hơn mười vạn năm, đối với không gian vũ trụ chi tâm đã thích ứng rất nhiều, thần thức có thể thăm dò trong phạm vi không gian vài trăm dặm, nhưng đối với vũ trụ chi tâm rộng lớn mà nói, bất quá là chín trâu mất một sợi lông, nếu như muốn tìm kiếm Cổ Thần, một vạn năm, mấy van năm cũng không chắc tìm thấy được.
Cho dù tìm được Cổ Thần thì cũng không biết Cổ Thần đang ở trong không gian nào, Hồng không thể làm gì được, vì vậy dẫn Cổ Thần tiến vào trong vũ trụ chi tâm đã là mục đích cuối cùng của Hồng, còn lại để Cổ Thần tự sinh tự diệt.
Bốn phía một mảnh hỗn độn, không gian xám đen, ngăn cách ánh mắt, ngăn cách lực cảm ứng, ngăn cách thần thức, tạm thời Cổ thần không thể nhận ra được phương hướng, không biết nên đi đâu, liền để Côn Ngô Giới theo khí lưu không gian trong vũ trụ chi tâm chuyển động, mà lực chú ý của Cổ Thần lại đặt vào Thiên đế Kim Ô bị quy tắc tù lao trói buộc.
Thiên đế Kim Ô, Thiên Cung chi chủ, đường đường là cường giả thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn.
Thế nhưng, trăm năm trước bị thương bởi Phá Thiên Chỉ của đạo ý chí ảnh tượng Côn Ngô Tiên Đế, trăm năm sau lại bị Cổ Thần thi triển Phá Thiên Chỉ đả thương, thương mới cộng thương cũ, thương càng thêm thương, để vị cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn như hắn cũng bị hại tới bản nguyên, tu vi suy giảm, thực lực toàn thân chí ít cũng giảm xuống phân nửa.
Nguyên nhân chính là như vậy, Cổ Thần đánh lén mới nhất cử thành công, Thiên đế Kim Ô đến cả sức phản kháng cũng không có, thậm chí còn chưa kịp phản kháng đã bị một quyền của Cổ Thần đánh vào đầu gần như lún vào trong ngực, sau đó sử dụng quy tắc tù lao sát na kéo mạnh vào trong Côn Ngô Giới,
Tới Côn Ngô Giới rồi, không có Cổ Thần cho phép, Thiên đế Kim Ô muốn chạy cũng không chạy được.
Thiên đế Kim Ô bị trói buộc, một mực phản kháng, tu vi của hắn dù sao cũng là cường giả thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, không phải thiên địa vô lượng nửa kiếp có thể sánh bằng, quy tắc tù lao trấn áp hắn không được quá lâu, qua hơn mười lần hô hấp rốt cuộc cũng tạo thành mấy vết rách trên quy tắc tù lao, thế nhưng thân thể của hắn còn chưa nhúc nhích được thì đã bị Cổ Thần chộp vào lòng bàn tay.
Cổ Thần lạnh lùng nhìn Thiên đế Kim Ô, nói:
- Giãy dụa, giãy dụa có ích gì? Cho dù ngươi trốn ra khỏi lòng bàn tay của ta thì có thể trốn được Côn Ngô giới? Kim Ô, đây chính là thế giới do Côn Ngô Tiên Đế mở ra, không nằm trong quy tắc thiên địa, co dù là Hồng cũng không vào được, cũng không phát hiện ra, ngươi cho là phía sau có Hồng ta không giết được ngươi?
- Bản đế là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, bất tử chi thân đã tới cảnh giới đại viên mãn, chỉ cần thọ nguyên của bản đế không hết, thiên hạ không có bất cứ kẻ nào giết được ta, dù là Thiên cũng không được.
Hai mắt Thiên đế Kim Ô bắn ra quang mang phẫn nộ, rít gào nói.
Ba!
Cổ Thần vung mạnh một tát, nặng nề tát vào mặt Kim Ô, quát lên:
- Đừng xưng bản đế trước mặt lão tử, ngươi chỉ là một con chó, một súc sinh!
Ba ba ba ba ba ba…
Đang khi nói chuyện, Cổ Thần liên tục đánh hơn mười cái tát vào mặt Kim Ô, tuy rằng công kích như vậy, thế nhưng không thể giết chết Kim Ô, chỉ có thể khiến Kim Ô choáng váng, đầu óc quay cuồng.
- Bất tử chi thân? Nếu thực sự có bất tử chi thân, vì sao Hồng còn phải đau khổ tìm kiếm vĩnh sinh bất tử chi đạo hơn mười vạn năm? Kim Ô, Thiên không làm gì được ngươi, ta đến diệt ngươi, cho dù ngươi có bất tử bất diệt chi thân thì đã làm sao? Ngươi không chống đỡ được thời gian trôi qua? Nơi này là vũ trụ chi tâm, không gian kiên cố hơn hàng tỉ lần so với tiên giới Cổ Hoang, càng không cần nói tới vũ trụ phàm gian, thọ nguyên của ngươi không phải là một kỷ nguyên một ức hai nghìn chín trăm sáu mươi vạn năm, mà là ba mươi sáu van năm, không biết ngươi hiện tại còn bao nhiêu thọ nguyên?
Cổ Thần nhìn Kim Ô, lạnh lùng cười cười, nói:
- Quy tắc vũ trụ, sinh mệnh vi tôn, thời gian vi vương, cho dù là quy tắc thiên địa cũng phải thua kém, mà sở trường ta tìm hiểu chính là quy tắc thời gian, gia tốc thời gian cho ta!
Một đạo pháp ấn của Cổ Thần đánh ra, lại xuất hiện một quy tắc lao tù, một lần nữa bao phủ Kim Ô vào trong, hình thành một không gian độc lập.
Trong phiến không gian này, thời gian không ngừng gia tốc mãnh liệt.
Mười lần!
Trăm lần!
Nghìn lần!
Ba nghìn lần!
Năm nghìn lần!
Tám nghìn lần!
Một vạn lần!
Cổ Thần tìm hiểu chính là quy tắc thời gian, tuy rằng còn chưa hoàn toàn, về mặt lực lượng kém xa so với pháp tắc thời gian cảnh giới đại viên mãn cực hạn của Hồng, thế nhưng nắm giữ đối với thời gian lại có điểm trội hơn, dù sao quy tắc thời gian so với lực lượng pháp tắc thời gian cao hơn hẳn một đẳng cấp, giữa hai bên là khác biệt về chất.
Cho dù là Hồng, Thiên và Địa cũng không thể khiến thời gian gia tốc đạt tới mức một vạn lần.
Thời gian gia tốc vạn lần trôi qua, thọ nguyên xói mòn cực nhanh, Kim Ô sợ hãi rồi, hắn thi triển pháp tắc thời gian lĩnh ngộ được, vận dụng tới cực hạn, cố gắng giảm tốc độ thời gian gia tốc, thế nhưng tạo nghệ đối với thời gian của hắn so với Cổ Thần hoàn toàn không bằng, thời gian giảm tốc độ của hắn căn bản không thể chống đỡ được thời gian gia tốc của Cổ Thần, cuối cùng thời gian gia tốc vẫn cố định tại một vạn lần!
Nếu không có Kim Ô liều mạng thi triển thời gian giảm tốc độ tới chống đỡ, thời gian gia tốc còn nhanh hơn nhiều, rất có khả năng đạt tới một vạn năm nghìn lần, thậm chí là hai vạn lần.
Bất quá, cho dù là thời gian gia tốc vạn lần cũng đã vô cùng kinh khủng rồi.
Một ngày một đêm, chẳng khác nào qua một vạn ngày, một năm, chẳng khác nào qua một vạn năm.
Trôi qua chính là thời gian, xói mòn chính là sinh mệnh!
Thời gian và sinh mệnh, là hai loại lực lượng huyền ảo nhất trong quy tắc vũ trụ, từ trước tới nay đi song song với nhau không thể tách rời, chỉ có vũ trụ phàm gian mới là một địa phương đặc thù, thời gian bất biến, sinh mệnh gấp bội.
Kim Ô sợ hãi rồi, hắn sử dụng thời gian giảm tốc độ đến chống đỡ, thế nhưng thời gian gia tốc vẫn lên tới con số trên dưới vạn lần, thọ nguyên của hắn lấy tốc độ van lần trôi qua mãnh liệt.
Thời đại thái cổ, Kim Ô tại Cổ Hoang đã sinh sống tròn mười sáu vạn năm, sau đó tới vũ trụ phàm gian, lại qua mười hai vạn năm, trong mười hai vạn năm này, bởi vì sinh mệnh tại vũ trụ phàm gian tăng lên 365 lần, vì vậy sinh mệnh trôi đi chỉ có một phần 365 lần của mười hai vạn năm, tương đương với hơn ba trăm năm, hoàn toàn có thể quên đi không kể tới.
Kim Ô là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp địa viên mãn, thọ nguyên dài tới ba mươi sáu vạn năm, vì vậy thọ nguyên còn lại tổng cộng trên dưới hai mươi vạn năm.
Nếu như tiến hành thời gian gia tốc vạn lần, nhiều nhất chỉ cần hai mươi năm thọ nguyên của hắn sẽ tiêu hao hết mà chết.
Hai mươi năm, đối với cự đầu thiên địa vô lượng kiếp sở hữu thọ nguyên ba mươi sáu vạn năm mà nói, bất quá chỉ là trong nháy mắt, nhất là bên trong vũ trụ phàm gian, càng sở hữu thọ nguyên một ức hai nghìn chín trăm sáu mươi vạn năm, dài tới một kỷ nguyên, hai mươi năm, chỉ là một lần chớp mắt.
Đã tới vũ trụ chi tâm, căn bản không rõ ràng phướng, phương pháp rời khỏi nơi này như thế nào cũng chưa có manh mối.
Như vậy!
Trước không còn đường, tạm thời dừng lại suy nghĩ.
Cổ Thần quyết định tập trung vào Kim Ô, trước tiên giải quyết dứt điểm mục tiêu phải giết này trước rồi tính tiếp.
Gần hai mươi năm, đối với Cổ Thần mà nói, cũng chỉ là trong nháy mắt.
Tiêu tốn thời gian gần hai mươi năm giết chết Kim Ô, sau đó tìm kiếm lối ra.
Trong không gian có thời gian gia tốc gấp một vạn lần, ánh mắt Kim Ô đã để lộ sợ hãi và kinh khủng cực điểm.
Vĩnh sinh bất tử!
Chính là truy cầu trong lòng mỗi một vị tu sĩ.
Kim Ô đã là đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, tại vũ trụ phàm gian có thể sống hết một kỷ nguyên, một ức hai nghìn chín trăm sáu mươi vạn năm, tuy rằng không chính thức vĩnh sinh bất tử, thế nhưng cũng đã là trường sinh chân chính rồi.
Thọ nguyên càng dài lại càng sợ hãi đối với tử vong.
Kim Ô cũng không ngoại lệ, nguyên bản hắn còn có thể sống vô số tuổi tác năm tháng, hắn là Thiên Cung chi chủ, chưởng quản thiên hạ, chí ít có thể liên tục duy trì mấy nghìn nghìn vạn năm, hiện tại phải đối mặt với cái chết, hắn làm sao cam lòng?
Tiếp tục duy trì như vậy, không tới hai mươi năm sau, thọ nguyên của Kim Ô sẽ tiêu hao hết, đi đời nhà ma.
- Không được, bản đế không thể chết được! Bản đế còn có vô số tuổi tác năm tháng, phong cảnh tươi đẹp, bản đế không thể chết được!
Kim Ô lớn tiếng rít gào, không hề sử dụng pháp tắc thời gian tiếp tục chống đối, mà bắt đầu điên cuồng công kích vào quay tắc tù lao bao phủ xung quanh. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Kim Ô không sử dụng pháp tắc thời gian tiến hành chống đối, tốc độ thời gian gia tốc càng thêm nhanh hơn nhiều, chốc lát sau, từ một vạn lần liền bạo tăng tới một vạn ba nghìn lần, một vạn bốn nghìn lần, cuối cùng lên tới một vạn năm nghìn lần.
Thọ nguyên của Thiên đế Kim Ô càng xói mòn nhanh hơn, hắn liều mạng công kích.
Rắc rắc…
Rất nhanh, quy tắc tù lao được hình thành từ quy tắc âm dương đã bị Kim Ô oanh kích tạo thành vài vết rách.
- Hừ, Ba Đầu Sáu Tay!
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, thân thể đột nhiên biến hóa, ba đầu, sáu cánh tay.
Cổ Thần hầu như đã biến thành ba người, cái đầu chính giữa tiếp tục thi triển thời gian gia tốc, để thời gian trong không gian quy tắc tù lao liên tục duy trì trên dưới một vạn năm nghìn lần.
Hai cái đầu trái phải thi triển âm chi quy tắc và dương chi quyt ắc, liên tục bổ xung quy tắc lao tù, vô luận là Kim Ô công kích như thế nào, quy tắc lao tù vừa mới bị nghiền nát liền lập tức có quy tắc lao tù mới bao phủ.
Sáu cánh tay dưới sự khống chế của ba đầu, liên tục kết xuất các loại pháp ấn, gắt gao áp chế Kim Ô, vô luận Kim Ô công kích như thế nào cũng không thể thoát khỏi quy tắc lao tù, mà thọ nguyên của hắn lại lấy tốc độ một vạn năm nghìn lần trôi qua cực nhanh.
Một canh giờ trôi qua, hai canh giờ trôi qua.
Công kích của Kim Ô mãnh liệt như thế nào cũng không thể công phá được quy tắc tù lao, ngược lại tốc độ lưu động của thọ nguyên càng nhanh hơn.
Cổ Thần đứng tại chỗ, sáu cánh tay liên tục kết pháp ấn, ba đầu thi triển lực lượng khác nhau, muốn triệt để giết chết Kim Ô.
Từ tuyên cổ tới nay chưa từng bao giờ có cường giả thiên địa vô lượng kiếp bị giết chết, tuy rằng Côn Ngô Tiên Đế bị thương nặng, thế nhưng thọ nguyên hơn mười vạn năm của hắn là bởi vì tiêu hao toàn bộ mà chết.
Hiện tại, Kim Ô có khả năng trở thành đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn thứ nhất bị giết!
Trong nháy mắt thời gian vài ngày trôi qua, tình huống vẫn không hề có một chút biến hóa.
Côn Ngô Giới, trong vũ trụ chi tâm, theo khí lưu không gian phiêu đãng.
Cổ Thần ở trong Côn Ngô Giới toàn tâm toàn ý diệt sát Kim Ô.
Ba ngày… Sáu ngày… Chín ngày!
Rất nhanh, mười ngày trôi qua.
Một tháng trôi qua, ba tháng trôi qua…
Một năm trôi qua!
Trong không gian độc lập bao phủ Kim Ô, tốc độ thời gian trôi qua lên tới một vạn năm nghìn năm, thọ nguyên của hắn cũng xói mòn một vạn năm nghìn lần.
Trong quá trình này, bất cứ công kích nào của Kim Ô đều bị Cổ Thần trấn áp, quy tắc tù lao kia liên tục có quy tắc âm dương bổ xung, vĩnh viễn không thể phá, đồng thời liên tục vận chuyển quy tắc âm dương, để tạo nghệ của Cổ Thần đối với quy tắc âm dương càng thêm sâu khắc hơn, vận dụng càng thêm thành thạo, lực lượng càng tăng lên.
Kim Ô liên tục chống đối trong thời gian một năm, nhưng vẫn không hề có bất cứ hiệu quả nào, ngược lại tốc độ thọ nguyên trôi qua nhanh hơn, rốt cuộc tâm lý tan vỡ.