Từ nay tới ba nghìn năm sau, giữa Chư Thiên và Vạn Giới không có tranh đấu, về cơ bản yên bình cùng tồn tại, Cổ Thần trong trận doanh Vạn Giới đã không còn chuyện gì nữa rồi, ở lại Tu Di tinh ba ngày, sau đó dẫn Côn Bằng và Vân Tuyết về nơi chúng tu sĩ hậu bối Cổ gia ẩn cư.
Từ lần Cổ Thần rời đi lúc trước, ngây người hơn một nghìn ba trăm năm trong vũ trụ chi tâm, cùng với Hồng đại chiến một nghìn năm, tổng cộng trôi qua hơn hai nghìn năm.
Chúng tu sĩ ẩn cư phụng dụng quả non và nụ hoa Thiên địa đồng sinh quả, hoặc là quả đã thành thục, tu vi mỗi một người đều tăng lên cực nhanh.
Nhất là Cổ Thương Khung và năm vị thê tử của Cổ Thần được phân nhiều thiên địa đồng sinh quả nhất, tu vi càng tăng trưởng nhanh tới mức kinh khủng.
Tu vi của năm người Cổ Thương Khung, Mông Tiên Âm, Tiểu Bạch, Tự Ngọc, Vu Nguyệt đều đã đạt tới ngũ hành bốn kiếp đỉnh phong.
Hư Tử Uyên càng vượt qua mọi người, đạt tới cảnh giới ngũ hành năm kiếp đại viên mãn, hơn nữa nàng có thuần âm chi thể, hầu như có thể tương đương với cường giả âm dương sinh tử nửa kiếp.
Mặt khác, hai người Ngô Tinh và Phạm Âm đều đột phá tu vi bước vào ngũ hành ba kiếp.
Những người còn lại, có đột phá ngũ hành một kiếp, hai kiếp, kém cỏi nhất, tu vi cũng đạt tới cảnh giới Hợp Đạo hậu kỳ đỉnh phong.
Khó có được thời gian ba nghìn năm bình tĩnh, Cổ Thần trở về nơi định cư của chúng tu sĩ hậu bối Cổ gia, liền ở lại một thời gian, cùng với năm vị thê tử vui sống hạnh phúc.
Thời gian bay nhanh.
Những ngày yên ổn rất nhanh trôi qua một trăm năm, rốt cuộc Hư Tử Uyên cũng có tin vui, nàng mang thai.
Bất quá thời gian mang thai của Hư Tử Uyên so với người bình thường dài hơn rất rất nhiều.
Mười năm trôi đi, bụng của nàng không hề có biến hóa gì rõ ràng, trăm năm trôi qua, cũng chỉ hơi nhô lên một chút, ánh mắt không thể nhìn ra được, nếu như không có Hư Tử Uyên dùng thần thức nội thị cơ bản khó có thể phát hiện, trong cơ thể nàng xác thực nhiều hơn một sinh mệnh nho nhỏ.
Thoáng qua, Cổ Thần trở về đã trôi qua thời gian ba trăm năm, thời gian Hư Tử Uyên mang thai đã lên tới hai trăm năm, nhưng bụng nàng vẫn không có biến hóa rõ ràng.
Ngày sinh của Hư Tử Uyên còn xa xa không hẹn, so sánh với dấu hiệu phát hiện hiện tại, nghìn năm sau cũng không có hi vọng sinh ra, tuy rằng nói kỳ sinh nở của tu sĩ thường dài lâu hơn người bình thường rất nhiều, thế nhưng trăm năm là đủ để sinh ra rồi, như tình huống của Hư Tử Uyên, nghìn năm cũng không biến háo, hoàn toàn là dị sổ.
Mắt thấy thời gian ước định với Hồng đã trôi qua một phần mười, Cổ Thần lĩnh ngộ đối với quy tắc thời gian vẫn chưa có nửa điểm tiến triển, Cổ Thần không khỏi buồn bực vì ước định chiến đấu ba nghìn năm sau.
Tuy nói ba nghìn năm này là thời kỳ hòa bình ngắn ngủi, thế nhưng Cổ Thần không có khả năng một mực sống ở đây, trải qua những ngày yên bình, hắn cần phải tiếp tục mạnh hơn, cần phải đánh bại Hồng tại ba nghìn năm sau, diệt sát Hồng, như vậy mới có thể có những ngày yên ổn chân chính.
Bằng không nói, nếu như ba nghìn năm sau bị Hồng đánh bại, không chỉ chính bản thân hắn thân tử đạo tiêu, cường giả trận doanh Vạn Giới, bằng hữu của hắn, hậu bối Cổ gia đều phải đối mặt với tai nạn hủy diệt.
Để Côn Bằng và Âm Tôn Lăng Phong tiếp tục lưu lại thủ hộ hậu nhân Cổ gia, Cổ Thần lại một lần nữa từ biệt mọi người, một mình bước vào con đường trùng kích thực lực càng mạnh mẽ hơn.
Hôm nay, Cổ Thần đã có tu vi tu đạo đỉnh, cảnh giới tuyệt cao, đã đứng ở đầu cùng tu đạo, phía trước mất đường đi, muốn tìm hiểu quy tắc thời gian, căn bản không biết đi theo phương hướng như thế nào.
- Con đường "phá đạo" ta từng đi từ trước tới nay không có người nào đi qua, nhưng ta vẫn tiếp tục đi tới, hiện tại ta đã là tu đạo đỉnh, nhìn như đã gần kề tuyệt đỉnh, thế nhưng còn có cảnh giới Thuần Dương Chân Tiên trong truyền thuyết hư vô mờ ảo, nói rõ tiếp tục đi xuống, thu được lực lượng càng cường đại hơn, cũng không phải là không có khả năng.
Tín niệm trong lòng Cổ Thần vô cùng kiên định, hắn tại vũ trụ phàm gian bước đi không mục đích, khi đi được mấy tháng dài, trong lòng rốt cuộc cũng xác định tiến vào vũ trụ chi tâm.
Chỉ có vũ trụ chi tâm mới sở hữu lực lượng quy tắc vũ trụ vô cùng vô tận, lần trước Cổ Thần tiến vào trong vũ trụ chi tâm, mặc dù ở lại hơn một nghìn ba trăm năm, thế nhưng Cổ Thần không hề thăm dò hoàn toàn vũ trụ chi tâm, có thể nói chỉ vừa mới tới một góc nhỏ nhất trong đó.
- Lần này đây, nhất định phải thăm dò minh bạch vũ trụ chi tâm, trong đó khẳng định có huyền bí cao nhất!
Cổ Thần về tới địa phương lần trước và Côn Bằng lao tới, nơi này có một điểm hư không nối thông với điểm yếu đuối của không gian vũ trụ chi tâm, lấy tu vi của Cổ Thần có thể mạnh mẽ tiến vào trong.
Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Cổ Thần, hắn vừa mới tiến vào vũ trụ chi tâm, bốn phía đều là hư không hỗn độn, tràn ngập các loại lực lượng quy tắc vũ trụ vô cùng vô tận.
Cổ Thần đối với đại bộ phận lực lượng quy tắc đều đã nắm giữ tới trình độ tám chín phần mười, duy nhất nắm giữ không trọn vẹn chỉ có lực lượng quy tắc cường đại nhất như quy tắc thiên địa, quy tắc thời gian và quy tắc sinh mệnh.
Lúc này đây, Cổ Thần không phải tìm kiếm điểm không gian yếu nhất, mà thăm dò toàn bộ vũ trụ chi tâm, nơi nào có không gian kiên cố, Cổ Thần liền di chuyển về phía đó.
Dần dần, Cổ Thần càng lúc càng tiến vào chỗ sâu trong vũ trụ chi tâm, không gian càng lúc càng kiên cố, lực lượng quy tắc vũ trụ ẩn chứa cũng càng lúc càng cường đại.
Lực lượng quy tắc Cổ Thần nắm giữ so với Hồng càng nhiều hơn, ngoại trừ quy tắc sinh mệnh, tạo nghệ đối với tất cả các loại quy tắc khác đều khắc sâu hơn Hồng rất nhiều, có thể tiến vào chỗ sâu trong vũ trụ chi tâm, nơi này ngay cả Hồng cũng không tới được.
Trong chỗ sâu vũ trụ chi tâm, tràn ngập các loại lực lượng nguyên thủy nhất, các loại bản nguyên lực lượng quy tắc, các loại đại đạo vận chuyển không ngừng.
Cuối cùng, Cổ Thần tại chỗ sâu trong vũ trụ chi tâm phát hiện ra một khối lục địa khổng lồ không gì sánh được, Cổ Thần cho rằng chính mình lại gặp gỡ một loại hoang thú sinh ra trong hỗn độn như Côn Bằng, dùng lực cảm ứng cẩn thận dò xét mới biết được, đây căn bản không phải là hoang thú gì đó, mà là một loại thực vật khổng lồ giống như thế giới chi thụ.
Đây là một cây thần liên, địa phương Cổ Thần đang đứng chính là một phiến lá của thần liên, rộng lớn vô biên, phương viên vô số tỉ dặm, mỗi một phiến lá đều có kích cỡ bằng với Côn Bằng khi mở rộng hai cánh.
Cây thần liên này tổng cộng sinh trưởng tròn ba nghìn phiến lá khổng lồ như vậy, mỗi một phiến đều trơn truột như ngọc, trắng noãn như tuyết, giống như một khối ngọc điệp khiết bạch.
Ngoại trừ ba nghìn phiến lá khổng lồ không gì sánh được ra, trung tâm còn có một tim sen hầu như không đo nổi diện tích, kiên cố vô cùng, vô luận là Cổ Thần dùng công kích mạnh mẽ như thế nào cũng không thể gây ra một chút tổn hao đối với tim sen.
Cổ Thần tại vũ trụ chi tâm cảm ngộ được đại đạo nhanh hơn nghìn vạn lần, có một số gần như vô cùng, thế nhưng, đại đạo bình thường không thể tu luyện được tới đỉnh phong con đường tu đạo, đại đạo có thể tu luyện tới đỉnh phong con đường tu đạo không nhiều lắm, chỉ có ba nghìn.
Ba nghìn đại đạo, ba nghìn lá sen!
Chờ khi tìm hiểu được ba nghìn đại đạo vô cùng trong vũ trụ chi tâm, trong đầu Cổ Thần khẽ động linh quang.
"Chẳng lẽ, ba nghìn lá sen và ba nghìn đại đạo có liên quang gì đó?"
Cổ Thần thầm nghĩ.
Ba nghìn lá sen kia đều cứng rắn vô cùng, không gì có thể tổn thương, thế nhưng so với tim sen tại trung tâm vẫn yếu đuối hơn không ít, Cổ Thần sử dụng Bàn Cổ Luân có thẻ lưu lại được một đạo vết thương sâu tới một trượng rưỡi trên lá sen.
Cổ Thần có thể cảm giác được, ba nghìn lá sen này, mỗi một phiến đều ẩn chứa lực lượng vô cùng, so với tiên thiên linh bảo thượng đẳng nhất còn cường đại hơn.
Cổ Thần cảm ngộ ba nghìn đại đạo vô thượng trong vũ trụ chi tâm, dùng Bàn Cổ Luân khắc vào ba nghìn phiến lá sen.
Mỗi một phiến lá sen đều khắc một loại đại đạo vô thượng, mỗi một lần khắc xong một loại đại đạo, trong lòng Cổ Thần đối với ba nghìn đại đạo vô thượng kia càng thêm cảm ngộ sâu sắc hơn.
Năm tháng không tiếng động, dần dần trôi qua!
Ba nghìn đại đạo vô thượng, ba nghìn lá sen bạch ngọc.
Cổ Thần ngày qua ngày, năm qua năm, lần lượt khắc ba nghìn đại đạo vô thượng trong vũ trụ chi tâm lên trên ba nghìn phiến lá sen bạch ngọc.
Mỗi một giây trôi qua, trong lòng Cổ Thần lại thêm một phần lĩnh ngộ, đợi khi hoàn toàn khắc hết toàn bộ ba nghìn đại đạo vô thượng, trong lòng Cổ Thần đột nhiên khẽ động linh quang, liền hoàn toàn nắm giữ được một lại lực lượng đại đạo vô thượng.
Thời gian trôi quanh, chỉ chớp mắt đã vượt qua nghìn năm.
Đại đạo vô thượng kia vô cùng huyền bí, ảo diệt, trong thời gian một năm Cổ Thần chỉ có thể khắc được ba loại đại đạo vô thượng.
Tròn nghìn năm Cổ Thần mới hoàn chỉnh khắc được hết ba nghìn đại đạo vô thượng vào ba nghìn lá sen bạch ngọc.
Nghìn năm trôi qua, Cổ Thần cũng đã hoàn chỉnh nắm giữ được lực lượng của ba nghìn đại đạo vô thượng.
Mỗi một loại đại đạo vô thượng đều sở hữu lực lượng vô cùng vô tận, ba nghìn đại đạo vô thượng tề tụ một thân, Cổ Thần cảm giác thân thể chính mình giống như một quả khí cầu, đã bị thổi đầy khí, thân thể của hắn hoàn toàn bị ba nghìn đại đạo vô thượng chiếm giữ, hầu như khiến hắn phải nổ tung.
Ba nghìn đại đạo vô thượng khắc ấn xong, thân thể Cổ Thần đã tới bờ vực sụp đổ, thế nhưng Cổ Thần không có thời gian để cảm nhận lực lượng của ba nghìn đại đạo vô thượng trong cơ thể.
Hắn khắc ấn ba nghìn đại đạo vô thượng vào ba nghìn phiến lá sen bạch ngọc, tựa hồ đã gây ra cấm chế nào đó, Cổ Thần nhìn hư không hỗn độn bốn phía, đột nhiên không gian bạo động xoay chuyển cực nhanh, hình thành một vòng xoáy vô cùng khổng lồ.
Vòng xoáy hỗn độn kia liên tục biến hóa, hình thành một đám tinh không, một phiến tinh hải, diễn hóa không gian, tầng tầng lớp lớp, vô cùng vô tận, cuối cùng dòng xoáy hỗn độn cực kỳ khổng lồ chậm rãi thu nhỏ lại, thu nhỏ lại, một lần nữa thu nhỏ lại, xuất hiện ngay trên bầu trời ba nghìn phiến lá sen bạch ngọc.
Đương nhiên, dù thu nhỏ lại hơn nữa, phương viên bao phủ của dòng xoáy hỗn độn kia vẫn lên tới hàng tỉ dặm, so với diện tích của một phiến tinh hải còn lớn hơn nhiều.
Cổ Thần đứng trên một phiến lá sen bạch ngọc, kinh ngạc nhìn dòng xoáy hỗn độn khổng lồ trên cao, tuy rằng ánh mắt của hắn không thể nhìn thấy toàn bộ, nhưng lực cảm ứng có thể hoàn toàn nhìn thấu được vận chuyển trong nội bộ dòng xoáy hỗn độn.
Từ bề ngoài nhìn vào đây chỉ là một dòng xoáy hỗn độn khổng lồ, thế nhưng khi lực cảm ứng của Cổ Thần xuyên thấu qua dòng xoáy hỗn độn mới phát hiện ra, bên trong dĩ nhiên có tầng tầng không gian vô cùng vô tận, hàng vạn hàng nghìn đại thế giới.
Thân thể Cổ Thần chấn động mãnh liệt, hắn từ bên trong hàng nghìn hàng vạn thế giới nội bộ dòng xoáy hỗn độn khổng lồ thấy được rất nhiều địa phương quen thuộc, tiên giới Cổ Hoang, vũ trụ chi tâm, thế giới chi thụ, vũ trụ phàm gian…
Tất cả các địa phương Cổ Thần từng đến, từng nhìn thấy qua đều có mặt trong dòng xoáy hỗn độn khổng lồ, trong đó còn có rất nhiều địa phương Cổ Thần chưa bao giờ nhìn thấy qua.
- Đây là? Mô hình của vũ trụ bản nguyên?
Cổ Thần thất kinh.
Đây là lần đầu tiên hắn quan sát vũ trụ bản nguyên một cách trực quan như vậy.
Trước đây Cổ Thần ở bên trong vũ trụ bản nguyên, chỉ biết là vũ trụ bản nguyên khổng lồ không gì sánh được, không gian hàng nghìn hàng vạn, nhưng cũng không biết được vũ trụ bản nguyên đến tột cùng là hình dạng gì, mà lúc này, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng.
Hắn nhìn được rồi, trong dòng xoáy hỗn độn khổng lồ có vũ trụ chi tâm, có một gốc xen ba nghìn lá bạch ngọc, trong đó có một mảnh là địa phương hắn từng ở.
Sau đó, khiến Cổ Thần khiếp sợ nhất chính là, trong mô hình vũ trụ bản nguyên kia, tại trung ương tim sen có một không gian vô cùng nhỏ bé so với tất cả vũ trụ bản nguyên, nơi này, dĩ nhiên chính là tiên giới Cổ Hoang.
Cổ Thần kinh ngạc nhìn tim sen thần liên khổng lồ vô hạn ngay phía trước kia, vô luận như thế nào cũng không ngờ được, tiên giới Cổ Hoang hắn sinh ra dĩ nhiên là không gian tim sen của gốc thần liên này, là toàn bộ trung ương của vũ trụ bản nguyên.
Trách không được, vòm trời của tiên giới Cổ Hoang lại kiên cố tới như vậy, nguyên lai là tim sen thần liên, ngay cả Cổ Thần hiện tại thi triển Bàn Cổ Luân cũng không thể lưu lại một chút ấn ký trên tim sen.
Trách không được, cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn không thể vượt qua được vòm trời tiên giới cổ Hoang, muốn tới vũ trụ phàm gian chỉ có thể thông qua thông đạo tiên phàm.
Tiên giới Cổ Hoang là một không gian tương đối nhỏ trong tim sen thần liên, dưới đáy tim sen là một phiến không gian đen kịt, tựa hồ đối lập với tiên giới Cổ Hoang, thế nhưng so với tiên giới Cổ Hoang lại rộng lớn hơn rất nhiều, tuy là lớn hơn, nhưng lại không kiên cố giống như không gian tại tiên giới Cổ Hoang, nơi này là Âm Giới.
Âm giới, trong đó có mấy chỗ không gian tương đối bạc nhược, kết nối với vũ trụ phàm gian.
Tiên giới Cổ Hoang và Âm giới là tim sen của thần liên, ngoài tim sen ra, còn có ba nghìn phiến lá sen, hình thành một gốc thần liên hoàn chỉnh, đây chính là trung ương của vũ trụ bản nguyên, trung tâm của dòng xoáy hỗn độn.
Bên ngoài thần liên là vũ trụ chi tâm, là một không gian cực kỳ to lớn giữa trung tâm vũ trụ bản nguyên, tại chỗ thần liên tràn ngập ba nghìn đại đạo vô thượng, toàn bộ vũ trụ chi tâm tràn ngập các loại lực lượng quy tắc vũ trụ bản nguyên.