Vũ trụ chi tâm, bền ngoài là một tầng tinh bích kiên cố không gì sánh được, đó là bản nguyên chi địa, một gốc cây thật lớn từ bản nguyên chi địa sinh trưởng ra, khổng lồ vô cùng vô hạn, xuyên thấu qua hàng vạn hàng nghìn không gian, trải dài vô số ức tỉ dặm.
Bên ngoài bản nguyên chi địa là vũ trụ phàm gian vô cùng vô tận, là không gian có thể tích lớn nhất toàn bộ vũ trụ bản nguyên, chiếm một phần chín toàn bộ vũ trụ bản nguyên.
Chính vào lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên: - Trên dưới bốn phương là vũ, từ chổ chí kim là trụ, thời gian vi tôn, không gian vi vương, thời không hợp nhất, cực mạnh vũ nội, thiên hạ là công, Chân Tiên Thuần Dương!
Thanh âm này tựa hồ vang lên từ tận đáy lòng Cổ Thần, lại tựa hồ như xa vời. - Người nào?
Cổ Thần kinh hãi hét lên một tiếng.
Thanh âm của Cổ Thần như thiên âm mênh mông cuồn cuộn, kéo dài ra đạt tới vô số ức tỉ dặm, đại âm hi thanh, kinh khủng tuyệt luân.
Thế nhưng, tại nơi này tựa hồ như tồn tại, lại tựa hồ như không tồn tại, tựa hồ không chỗ nào không có, tại tựa hồ như nơi nơi đều có trong thanh âm, như trước có vẻ nhỏ bé.
Thanh âm kia đủ vang vọng trong thời gian ba lần hô hấp mới biến mất, dòng xoáy hỗn độn khổng lồ trên bầu trời tim sen thần liên cũng dần dần biến mất. - Trên dưới bốn phương là vũ, từ chổ chí kim là trụ, thời gian vi tôn, không gian vi vương, thời không hợp nhất, là vũ tối cường, thiên hạ là công, Chân Tiên Thuần Dương!
- Thời gian vi tôn, không gian vi vương, thời không hợp nhất, cực mạnh vũ nội, thời gian và không gian kết hợp chính là vũ trụ, thì ra là thế! Thì ra là thế! Ta trước đây vẫn cho rằng sinh mệnh và thời gian là hai loại quy tắc huyền ảo nhất, nắm giữ sinh mệnh và thời gian mới chân chính là đầu cùng, nguyên lai không phải, thời gian và không gian hợp nhất mới chân chính là cử thế vô địch. Bàn cổ đại đạo trước đây chỉ là dung hợp thời gian, tuy rằng có quá khứ bất biến, tương lai bất diệt, hiện tại vô địch, thế nhưng Bàn cổ đại đạo vẫn không đạt tới mức đại thành, nguyên lai là không có thời không hợp nhất.
- Ha ha, nguyên lai là ta đã tìm sai đường thời gian và sinh mệnh rồi, thời không hợp nhất mới chính là một vũ trụ mới chân chính, một vũ trụ thuộc về ta, thời không hợp nhất? Bàn cổ đai đạo? Trên dưới bốn phương là vũ, từ chổ chí tim là trụ, ta hiểu được, lực lượng chân chính của thời gian kết hợp với không gian, không ngừng diễn hóa, không phải là thời gian gia tốc giảm tốc gì đó, lại càng không phải là thời gian đảo thối, thời không hợp nhất là đại thế vũ trụ, không gì ngăn cản, cho dù là quy tắc sinh mệnh tước mặt vũ trụ thời không hợp nhất cũng không có hiệu quả, không có thời gian và không gian, sinh mệnh cũng không thể tồn tại.
Cổ Thần thì thào thì thầm, thần sắc đại hỉ.
Thanh âm thần bí đột nhiên vang lên kia đã chỉ ra điểm sai lầm trong con đường tu đạo của Cổ Thần, để Cổ Thần lại một lần nữa nhìn thấy được mục tiêu mới, thấy được con đường đi tiếp phía trước.
Bất quá, trong lòng Cổ Thần có chút giật mình, thầm nghĩ:
"Thiên hạ vi công, Chân Tiên Thuần Dương, điều này nói lên cái gì? Thanh âm này hẳn là rất lâu rất lâu trước đây đã tồn tại rồi, người lưu lại thanh âm này đến tột cùng lài? Dĩ nhiên đạt tới cảnh giới thời không hợp nhất, lẽ nào là Thuần Dương Chân Tiên trong truyền thuyết? Nếu như chưa từng có Thuần Dương Chân Tiên xuất hiện qua, như vậy truyền thuyết từ thời đại thái cổ là từ đâu tới? Nếu như thực sự có Thuần Dương Chân Tiên, như vậy những người đạt được Thuần Dương Chân Tiên đến tột cùng đi nơi nào? Vì sao không hề lưu lại ghi chép?"
Trái lo phải nghĩ, Cổ Thần không thể không suy nghĩ cẩn thận. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
"Quên đi, vấn đề nghĩ không rõ, tạm thời không cần nghĩ, nếu như ta đã biết được phương hướng chính xác của Bàn cổ đại đạo, như vậy trước tiên tìm hiểu Bàn cổ đại đạo tới cảnh giới dại thành, nhất cử sáng tạo một thế giới thuộc về bản thân ta, một vũ trụ của bản thân."
"Ta đã lĩnh ngộ được ba nghìn đại đạo vô thượng, hàng nghìn hàng vạn đại đạo bình thường, thời gian và không gian, thời gian và không gian kết hợp, ba nghìn đại đạo vô thượng dung nhập vào trong đó, cộng thêm Bàn cổ đại đạo, vũ trụ của ta tuyệt đối kiên cố hơn so với vũ trụ bản nguyên.
Một khi Cổ Thần tỉnh ngộ, ý nghĩ liền trở nên thông suốt không trở ngại, trong đầu liên tục xuất hiện mô hình vũ trụ bản nguyên do dòng xoáy hỗn độn kia ngưng tụ thành hình, bắt đầu tìm hiểu Bàn cổ đại đạo, sáng lập ra vũ trụ chi nguyên mới.
Thời gian thoáng qua, một năm lại một năm nữa chậm rãi trôi qua!
Cổ Thần tìm hiểu quy tắc thời gian và quy tắc không gian, bắt đầu dung hợp hai loại quy tắc, trong mệnh tuyền tại đan điền của hắn, Nhân Quả Luân, Sinh Tử Luân, Bàn Cổ Luân đều bắt đầu tiêu tán, dung hợp, cùng với tất cả lự lượng đại đạo trong mệnh tuyền ngưng tụ cùng một chỗ, chậm rãi hóa thành một mảnh hỗn độn, hình thành một vũ trụ chi nguyên mới.
Quá trình này, phi thường chậm rãi, trải qua hơn trăm năm, rốt cuộc Cổ Thần đã đạt tới trình độ dung hợp hoàn mỹ đối với thời gian và không gian, để hai kết hợp thành một.
Ba nghìn đại đạo vô thượng, Nhân Quả Luân, Sinh Tử Luân, Bàn Cổ Luân, hàng nghìn hàng vạn đại đạo bình thường, tất cả lực lượng đều dung hợp vào trong mệnh tuyền, hình thành một dòng xoáy hỗn độn.
Bàn cổ đại đạo rốt cuộc đã đạt tới cảnh giới đại thành, không chỉ có lĩnh vực thời gian, bao trùm quá khứ, hiện tại, tương lai, trên lĩnh vực không gian cũng bao trùm trên dưới bốn phương, không chỗ nào không có.
Dòng xoáy hỗn độn trong mệnh truyền là thời gian và không gian hợp thành, là một vũ trụ mới, hiện tại chỉ có thể coi như vũ trụ chi nguyên, hay là mô hình vũ trụ ban đầu, Cổ Thần đặt tên cho nó là Bàn Cổ vũ trụ.
Trung tâm của Bàn Cổ vũ trụ không giống như trung tâm vũ trụ bản nguyên, trung tâm vũ trụ bản nguyên là một gốc thần liên, mà vũ trụ của Cổ Thần là một thanh cự phủ, Bàn Cổ vũ trụ Cổ Thần sáng tạo ra tuy rằng có tìm hiểu tham khảo mô hình vũ trụ bản nguyên, thế nhưng Bàn Cổ vũ trụ vừa mới sáng tạo ra hiển nhiên là một vũ trụ hoàn toàn mới, tuy rằng hiện tại chỉ mới là sơ thủy chi nguyên, thế nhưng bản chất lực lượng đã vượt qua được vũ trụ bản nguyên.
Rốt cuộc tìm hiểu Bàn cổ đại đạo tới cảnh giới đại thành rồi, là vũ trụ sáng tạo hoàn toàn mới, mà không phải là một không gian nằm lệ thuộc bên trong vũ trụ nguyên bản.
Khóe môi Cổ Thần nhếch lên để lộ tiếu ý, có một loại cảm giác công thành thân tựu.
Hiện tại, Cổ Thần tràn ngập tự tin có thể chắc chắn diệt sát được một số cổ thần thiên địa, cho dù là Hồng đã triệt để nắm giữ toàn bộ quy tắc sinh mệnh, Cổ Thần cũng không hề lo ngại, trước mặt thời không hợp nhất, cho dù là sinh mệnh cũng chỉ là vô dụng.
Vũ trụ chi tâm, bền ngoài là một tầng tinh bích kiên cố không gì sánh được, đó là bản nguyên chi địa, một gốc cây thật lớn từ bản nguyên chi địa sinh trưởng ra, khổng lồ vô cùng vô hạn, xuyên thấu qua hàng vạn hàng nghìn không gian, trải dài vô số ức tỉ dặm.
Bên ngoài bản nguyên chi địa là vũ trụ phàm gian vô cùng vô tận, là không gian có thể tích lớn nhất toàn bộ vũ trụ bản nguyên, chiếm một phần chín toàn bộ vũ trụ bản nguyên.
Chính vào lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên:
- Trên dưới bốn phương là vũ, từ chổ chí kim là trụ, thời gian vi tôn, không gian vi vương, thời không hợp nhất, cực mạnh vũ nội, thiên hạ là công, Chân Tiên Thuần Dương!
Thanh âm này tựa hồ vang lên từ tận đáy lòng Cổ Thần, lại tựa hồ như xa vời.
- Người nào?
Cổ Thần kinh hãi hét lên một tiếng.
Thanh âm của Cổ Thần như thiên âm mênh mông cuồn cuộn, kéo dài ra đạt tới vô số ức tỉ dặm, đại âm hi thanh, kinh khủng tuyệt luân.
Thế nhưng, tại nơi này tựa hồ như tồn tại, lại tựa hồ như không tồn tại, tựa hồ không chỗ nào không có, tại tựa hồ như nơi nơi đều có trong thanh âm, như trước có vẻ nhỏ bé.
Thanh âm kia đủ vang vọng trong thời gian ba lần hô hấp mới biến mất, dòng xoáy hỗn độn khổng lồ trên bầu trời tim sen thần liên cũng dần dần biến mất.
- Trên dưới bốn phương là vũ, từ chổ chí kim là trụ, thời gian vi tôn, không gian vi vương, thời không hợp nhất, là vũ tối cường, thiên hạ là công, Chân Tiên Thuần Dương!
- Thời gian vi tôn, không gian vi vương, thời không hợp nhất, cực mạnh vũ nội, thời gian và không gian kết hợp chính là vũ trụ, thì ra là thế! Thì ra là thế! Ta trước đây vẫn cho rằng sinh mệnh và thời gian là hai loại quy tắc huyền ảo nhất, nắm giữ sinh mệnh và thời gian mới chân chính là đầu cùng, nguyên lai không phải, thời gian và không gian hợp nhất mới chân chính là cử thế vô địch. Bàn cổ đại đạo trước đây chỉ là dung hợp thời gian, tuy rằng có quá khứ bất biến, tương lai bất diệt, hiện tại vô địch, thế nhưng Bàn cổ đại đạo vẫn không đạt tới mức đại thành, nguyên lai là không có thời không hợp nhất.
- Ha ha, nguyên lai là ta đã tìm sai đường thời gian và sinh mệnh rồi, thời không hợp nhất mới chính là một vũ trụ mới chân chính, một vũ trụ thuộc về ta, thời không hợp nhất? Bàn cổ đai đạo? Trên dưới bốn phương là vũ, từ chổ chí tim là trụ, ta hiểu được, lực lượng chân chính của thời gian kết hợp với không gian, không ngừng diễn hóa, không phải là thời gian gia tốc giảm tốc gì đó, lại càng không phải là thời gian đảo thối, thời không hợp nhất là đại thế vũ trụ, không gì ngăn cản, cho dù là quy tắc sinh mệnh tước mặt vũ trụ thời không hợp nhất cũng không có hiệu quả, không có thời gian và không gian, sinh mệnh cũng không thể tồn tại.
Cổ Thần thì thào thì thầm, thần sắc đại hỉ.
Thanh âm thần bí đột nhiên vang lên kia đã chỉ ra điểm sai lầm trong con đường tu đạo của Cổ Thần, để Cổ Thần lại một lần nữa nhìn thấy được mục tiêu mới, thấy được con đường đi tiếp phía trước.
Bất quá, trong lòng Cổ Thần có chút giật mình, thầm nghĩ:
"Thiên hạ vi công, Chân Tiên Thuần Dương, điều này nói lên cái gì? Thanh âm này hẳn là rất lâu rất lâu trước đây đã tồn tại rồi, người lưu lại thanh âm này đến tột cùng lài? Dĩ nhiên đạt tới cảnh giới thời không hợp nhất, lẽ nào là Thuần Dương Chân Tiên trong truyền thuyết? Nếu như chưa từng có Thuần Dương Chân Tiên xuất hiện qua, như vậy truyền thuyết từ thời đại thái cổ là từ đâu tới? Nếu như thực sự có Thuần Dương Chân Tiên, như vậy những người đạt được Thuần Dương Chân Tiên đến tột cùng đi nơi nào? Vì sao không hề lưu lại ghi chép?"
Trái lo phải nghĩ, Cổ Thần không thể không suy nghĩ cẩn thận. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
"Quên đi, vấn đề nghĩ không rõ, tạm thời không cần nghĩ, nếu như ta đã biết được phương hướng chính xác của Bàn cổ đại đạo, như vậy trước tiên tìm hiểu Bàn cổ đại đạo tới cảnh giới dại thành, nhất cử sáng tạo một thế giới thuộc về bản thân ta, một vũ trụ của bản thân."
"Ta đã lĩnh ngộ được ba nghìn đại đạo vô thượng, hàng nghìn hàng vạn đại đạo bình thường, thời gian và không gian, thời gian và không gian kết hợp, ba nghìn đại đạo vô thượng dung nhập vào trong đó, cộng thêm Bàn cổ đại đạo, vũ trụ của ta tuyệt đối kiên cố hơn so với vũ trụ bản nguyên.
Một khi Cổ Thần tỉnh ngộ, ý nghĩ liền trở nên thông suốt không trở ngại, trong đầu liên tục xuất hiện mô hình vũ trụ bản nguyên do dòng xoáy hỗn độn kia ngưng tụ thành hình, bắt đầu tìm hiểu Bàn cổ đại đạo, sáng lập ra vũ trụ chi nguyên mới.
Thời gian thoáng qua, một năm lại một năm nữa chậm rãi trôi qua!
Cổ Thần tìm hiểu quy tắc thời gian và quy tắc không gian, bắt đầu dung hợp hai loại quy tắc, trong mệnh tuyền tại đan điền của hắn, Nhân Quả Luân, Sinh Tử Luân, Bàn Cổ Luân đều bắt đầu tiêu tán, dung hợp, cùng với tất cả lự lượng đại đạo trong mệnh tuyền ngưng tụ cùng một chỗ, chậm rãi hóa thành một mảnh hỗn độn, hình thành một vũ trụ chi nguyên mới.
Quá trình này, phi thường chậm rãi, trải qua hơn trăm năm, rốt cuộc Cổ Thần đã đạt tới trình độ dung hợp hoàn mỹ đối với thời gian và không gian, để hai kết hợp thành một.
Ba nghìn đại đạo vô thượng, Nhân Quả Luân, Sinh Tử Luân, Bàn Cổ Luân, hàng nghìn hàng vạn đại đạo bình thường, tất cả lực lượng đều dung hợp vào trong mệnh tuyền, hình thành một dòng xoáy hỗn độn.
Bàn cổ đại đạo rốt cuộc đã đạt tới cảnh giới đại thành, không chỉ có lĩnh vực thời gian, bao trùm quá khứ, hiện tại, tương lai, trên lĩnh vực không gian cũng bao trùm trên dưới bốn phương, không chỗ nào không có.
Dòng xoáy hỗn độn trong mệnh truyền là thời gian và không gian hợp thành, là một vũ trụ mới, hiện tại chỉ có thể coi như vũ trụ chi nguyên, hay là mô hình vũ trụ ban đầu, Cổ Thần đặt tên cho nó là Bàn Cổ vũ trụ.
Trung tâm của Bàn Cổ vũ trụ không giống như trung tâm vũ trụ bản nguyên, trung tâm vũ trụ bản nguyên là một gốc thần liên, mà vũ trụ của Cổ Thần là một thanh cự phủ, Bàn Cổ vũ trụ Cổ Thần sáng tạo ra tuy rằng có tìm hiểu tham khảo mô hình vũ trụ bản nguyên, thế nhưng Bàn Cổ vũ trụ vừa mới sáng tạo ra hiển nhiên là một vũ trụ hoàn toàn mới, tuy rằng hiện tại chỉ mới là sơ thủy chi nguyên, thế nhưng bản chất lực lượng đã vượt qua được vũ trụ bản nguyên.
Rốt cuộc tìm hiểu Bàn cổ đại đạo tới cảnh giới đại thành rồi, là vũ trụ sáng tạo hoàn toàn mới, mà không phải là một không gian nằm lệ thuộc bên trong vũ trụ nguyên bản.
Khóe môi Cổ Thần nhếch lên để lộ tiếu ý, có một loại cảm giác công thành thân tựu.
Hiện tại, Cổ Thần tràn ngập tự tin có thể chắc chắn diệt sát được một số cổ thần thiên địa, cho dù là Hồng đã triệt để nắm giữ toàn bộ quy tắc sinh mệnh, Cổ Thần cũng không hề lo ngại, trước mặt thời không hợp nhất, cho dù là sinh mệnh cũng chỉ là vô dụng.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Vũ trụ chi tâm, bền ngoài là một tầng tinh bích kiên cố không gì sánh được, đó là bản nguyên chi địa, một gốc cây thật lớn từ bản nguyên chi địa sinh trưởng ra, khổng lồ vô cùng vô hạn, xuyên thấu qua hàng vạn hàng nghìn không gian, trải dài vô số ức tỉ dặm.
Bên ngoài bản nguyên chi địa là vũ trụ phàm gian vô cùng vô tận, là không gian có thể tích lớn nhất toàn bộ vũ trụ bản nguyên, chiếm một phần chín toàn bộ vũ trụ bản nguyên.
Chính vào lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên: - Trên dưới bốn phương là vũ, từ chổ chí kim là trụ, thời gian vi tôn, không gian vi vương, thời không hợp nhất, cực mạnh vũ nội, thiên hạ là công, Chân Tiên Thuần Dương!
Thanh âm này tựa hồ vang lên từ tận đáy lòng Cổ Thần, lại tựa hồ như xa vời. - Người nào?
Cổ Thần kinh hãi hét lên một tiếng.
Thanh âm của Cổ Thần như thiên âm mênh mông cuồn cuộn, kéo dài ra đạt tới vô số ức tỉ dặm, đại âm hi thanh, kinh khủng tuyệt luân.
Thế nhưng, tại nơi này tựa hồ như tồn tại, lại tựa hồ như không tồn tại, tựa hồ không chỗ nào không có, tại tựa hồ như nơi nơi đều có trong thanh âm, như trước có vẻ nhỏ bé.
Thanh âm kia đủ vang vọng trong thời gian ba lần hô hấp mới biến mất, dòng xoáy hỗn độn khổng lồ trên bầu trời tim sen thần liên cũng dần dần biến mất. - Trên dưới bốn phương là vũ, từ chổ chí kim là trụ, thời gian vi tôn, không gian vi vương, thời không hợp nhất, là vũ tối cường, thiên hạ là công, Chân Tiên Thuần Dương!
- Thời gian vi tôn, không gian vi vương, thời không hợp nhất, cực mạnh vũ nội, thời gian và không gian kết hợp chính là vũ trụ, thì ra là thế! Thì ra là thế! Ta trước đây vẫn cho rằng sinh mệnh và thời gian là hai loại quy tắc huyền ảo nhất, nắm giữ sinh mệnh và thời gian mới chân chính là đầu cùng, nguyên lai không phải, thời gian và không gian hợp nhất mới chân chính là cử thế vô địch. Bàn cổ đại đạo trước đây chỉ là dung hợp thời gian, tuy rằng có quá khứ bất biến, tương lai bất diệt, hiện tại vô địch, thế nhưng Bàn cổ đại đạo vẫn không đạt tới mức đại thành, nguyên lai là không có thời không hợp nhất.
- Ha ha, nguyên lai là ta đã tìm sai đường thời gian và sinh mệnh rồi, thời không hợp nhất mới chính là một vũ trụ mới chân chính, một vũ trụ thuộc về ta, thời không hợp nhất? Bàn cổ đai đạo? Trên dưới bốn phương là vũ, từ chổ chí tim là trụ, ta hiểu được, lực lượng chân chính của thời gian kết hợp với không gian, không ngừng diễn hóa, không phải là thời gian gia tốc giảm tốc gì đó, lại càng không phải là thời gian đảo thối, thời không hợp nhất là đại thế vũ trụ, không gì ngăn cản, cho dù là quy tắc sinh mệnh tước mặt vũ trụ thời không hợp nhất cũng không có hiệu quả, không có thời gian và không gian, sinh mệnh cũng không thể tồn tại.
Cổ Thần thì thào thì thầm, thần sắc đại hỉ.
Thanh âm thần bí đột nhiên vang lên kia đã chỉ ra điểm sai lầm trong con đường tu đạo của Cổ Thần, để Cổ Thần lại một lần nữa nhìn thấy được mục tiêu mới, thấy được con đường đi tiếp phía trước.
Bất quá, trong lòng Cổ Thần có chút giật mình, thầm nghĩ:
"Thiên hạ vi công, Chân Tiên Thuần Dương, điều này nói lên cái gì? Thanh âm này hẳn là rất lâu rất lâu trước đây đã tồn tại rồi, người lưu lại thanh âm này đến tột cùng lài? Dĩ nhiên đạt tới cảnh giới thời không hợp nhất, lẽ nào là Thuần Dương Chân Tiên trong truyền thuyết? Nếu như chưa từng có Thuần Dương Chân Tiên xuất hiện qua, như vậy truyền thuyết từ thời đại thái cổ là từ đâu tới? Nếu như thực sự có Thuần Dương Chân Tiên, như vậy những người đạt được Thuần Dương Chân Tiên đến tột cùng đi nơi nào? Vì sao không hề lưu lại ghi chép?"
Trái lo phải nghĩ, Cổ Thần không thể không suy nghĩ cẩn thận. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
"Quên đi, vấn đề nghĩ không rõ, tạm thời không cần nghĩ, nếu như ta đã biết được phương hướng chính xác của Bàn cổ đại đạo, như vậy trước tiên tìm hiểu Bàn cổ đại đạo tới cảnh giới dại thành, nhất cử sáng tạo một thế giới thuộc về bản thân ta, một vũ trụ của bản thân."
"Ta đã lĩnh ngộ được ba nghìn đại đạo vô thượng, hàng nghìn hàng vạn đại đạo bình thường, thời gian và không gian, thời gian và không gian kết hợp, ba nghìn đại đạo vô thượng dung nhập vào trong đó, cộng thêm Bàn cổ đại đạo, vũ trụ của ta tuyệt đối kiên cố hơn so với vũ trụ bản nguyên.
Một khi Cổ Thần tỉnh ngộ, ý nghĩ liền trở nên thông suốt không trở ngại, trong đầu liên tục xuất hiện mô hình vũ trụ bản nguyên do dòng xoáy hỗn độn kia ngưng tụ thành hình, bắt đầu tìm hiểu Bàn cổ đại đạo, sáng lập ra vũ trụ chi nguyên mới.
Thời gian thoáng qua, một năm lại một năm nữa chậm rãi trôi qua!
Cổ Thần tìm hiểu quy tắc thời gian và quy tắc không gian, bắt đầu dung hợp hai loại quy tắc, trong mệnh tuyền tại đan điền của hắn, Nhân Quả Luân, Sinh Tử Luân, Bàn Cổ Luân đều bắt đầu tiêu tán, dung hợp, cùng với tất cả lự lượng đại đạo trong mệnh tuyền ngưng tụ cùng một chỗ, chậm rãi hóa thành một mảnh hỗn độn, hình thành một vũ trụ chi nguyên mới.
Quá trình này, phi thường chậm rãi, trải qua hơn trăm năm, rốt cuộc Cổ Thần đã đạt tới trình độ dung hợp hoàn mỹ đối với thời gian và không gian, để hai kết hợp thành một.
Ba nghìn đại đạo vô thượng, Nhân Quả Luân, Sinh Tử Luân, Bàn Cổ Luân, hàng nghìn hàng vạn đại đạo bình thường, tất cả lực lượng đều dung hợp vào trong mệnh tuyền, hình thành một dòng xoáy hỗn độn.
Bàn cổ đại đạo rốt cuộc đã đạt tới cảnh giới đại thành, không chỉ có lĩnh vực thời gian, bao trùm quá khứ, hiện tại, tương lai, trên lĩnh vực không gian cũng bao trùm trên dưới bốn phương, không chỗ nào không có.
Dòng xoáy hỗn độn trong mệnh truyền là thời gian và không gian hợp thành, là một vũ trụ mới, hiện tại chỉ có thể coi như vũ trụ chi nguyên, hay là mô hình vũ trụ ban đầu, Cổ Thần đặt tên cho nó là Bàn Cổ vũ trụ.
Trung tâm của Bàn Cổ vũ trụ không giống như trung tâm vũ trụ bản nguyên, trung tâm vũ trụ bản nguyên là một gốc thần liên, mà vũ trụ của Cổ Thần là một thanh cự phủ, Bàn Cổ vũ trụ Cổ Thần sáng tạo ra tuy rằng có tìm hiểu tham khảo mô hình vũ trụ bản nguyên, thế nhưng Bàn Cổ vũ trụ vừa mới sáng tạo ra hiển nhiên là một vũ trụ hoàn toàn mới, tuy rằng hiện tại chỉ mới là sơ thủy chi nguyên, thế nhưng bản chất lực lượng đã vượt qua được vũ trụ bản nguyên.
Rốt cuộc tìm hiểu Bàn cổ đại đạo tới cảnh giới đại thành rồi, là vũ trụ sáng tạo hoàn toàn mới, mà không phải là một không gian nằm lệ thuộc bên trong vũ trụ nguyên bản.
Khóe môi Cổ Thần nhếch lên để lộ tiếu ý, có một loại cảm giác công thành thân tựu.
Hiện tại, Cổ Thần tràn ngập tự tin có thể chắc chắn diệt sát được một số cổ thần thiên địa, cho dù là Hồng đã triệt để nắm giữ toàn bộ quy tắc sinh mệnh, Cổ Thần cũng không hề lo ngại, trước mặt thời không hợp nhất, cho dù là sinh mệnh cũng chỉ là vô dụng.