Lại là chín đường cương khí bắn ra từ Tử Vong Chi Kỳ, Trấn Thiên Tháp đón nhận chín đường cương khí màu đen, tiếp tục mạnh mẽ chụp xuống, Cổ Thần liên tục phát ra năm sáu lần công kích, căn bản không thể chặn được uy thế của Trấn Thiên Tháp. Thấy Trấn Thiên Tháp chỉ còn cách đỉnh đầu mình ba trượng, hai chân Cổ Thần liên tục đạp mạnh, thu tam tuyệt đại trận, vội vàng nhảy sang một bên.
Mất đi lực cản, Trấn Thiên Tháp lại một lần nữa rơi xuống chỗ Cổ Thần vừa đứng, khiến mặt đất cũng phải rung chuyển.
Cổ Thần đáp xuống, có chút đứng không vững, trong lòng thầm cảm thán, uy lực của Trấn Thiên Tháp này đúng là đáng sợ. Nếu như bị Trấn Thiên Tháp chụp trúng, tuyệt đối là bị kịch, Lý Nghiêm có thể giết chết dễ dàng một tu sĩ bị nhốt trong cảnh giới Trấn Thiên Tháp.
Cổ Thần lần thứ hai tránh được công kích của Trấn Thiên Tháp, mặc dù chiếm ưu thế nhưng Lý Nghiêm vẫn có chút không vui, mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Nếu đổi thành tu sĩ Trúc Thai kỳ khác, cũng không thể hai lần thoát khỏi công kích của Trấn Thiên Tháp, chỉ cần bị Trấn Thiên Tháp chụp trúng, cơ bản chỉ có duy nhất một con đường chết.
Tiên Thiên cảnh tầng chín tu sĩ đương nhiên không cần phải nói, Lý Nghiêm trong lúc tháo chạy giết chết không biết bao nhiêu Tiên Thiên cảnh tầng chín tu sĩ. Đám tu sĩ đó sau khi phát hiện Lý Nghiêm, ngay cả thời gian đưa tin cũng không có, đã bị trấn thiên tháo chụp lên đầu, trực tiếp giết chết.
Nhưng, Cổ Thần mới là Tiên Thiên cảnh tầng tám, có thể hai lần tránh khỏi công kích của Trấn Thiên Tháp. Lý Nghiêm sắc mặt có chút nghiêm trọng, như gặp phải kẻ thù lớn, không dám coi Cổ Thần là một Tiên Thiên cảnh tầng tám tu sĩ bình thường nữa.
Trong mắt Lý Nghiêm, Cổ Thần còn biến thái hơn tu sĩ Trúc Thai sơ kỳ, lực công kích của chín đường cương khí mày đen đó hoàn toàn tương đương với một kích của Trúc Thai trung kỳ tu sĩ, rất mạnh.
Lý Nghiêm vung tay, đánh một đường pháp lực vào Trấn Thiên Tháp, Trấn Thiên Tháp tắng thêm vài trượng, biến thành một tòa tháp cao mười mấy trượng, còn cao hơn cả một tòa tháp thật, kim mang chói mắt, chụp xuống Cổ Thần với tốc độ nhanh hơn.
Cổ Thần than thầm trong bụng, Tàng Truy Dương và Tà Băng Tông ma tu Cổ Thần chỉ đấu một hiệp là hết, hai người này đều chết dưới chí uy lực của Chí Tôn Thánh Diễm Lệnh, không liên quan gì đến Cổ Thần.
Lý Nghiêm này, Cổ Thần phải dựa vào thực lực thật sự của mình, giết chết một Trúc Thai tu sĩ. Giết chết một Trúc Thai tu sĩ, đừng nói Tiên Thiên cảnh tầng tám, ngay cả tầng chín tu sĩ cũng không dám nghĩ, huống hồ tu vi Lý Nghiêm, trong Trúc Thai kỳ, là đỉnh phong, độ khó lớn thế nào, không cần nghĩ cũng biết.
Nhưng, từ lúc Cổ Thần đoán đạo sĩ mình gặp chính là Lý Nghiêm, trong lòng đã sản sinh sát ý, có thể khiến Đế Đình giết chết cả nhà Lý gia, chắc chắn phải là một món bảo bối cực tốt.
Nếu như là lúc Lý gia hưng thịnh, Cổ Thần đương nhiên không dám đắc tội, nhưng bây giờ Lý gia chỉ còn mình Lý Nghiêm, vậy... thứ mà Đế Đình muốn, Cổ Thần cũng muốn.
Biết Lý Nghiêm chỉ có Trúc Thai kỳ tu vi, trong tay Cổ Thần lại có không ít bảo bối, đương nhiên Cổ Thần sao có thể dành cơ hội này cho người khác.
Thấy Trấn Thiên Tháp tăng thêm vài trượng, uy lực cũng mạnh lên không ít, Cổ Thần không dám chậm trễ, tăng thực lực lên cảnh giới cao nhất, cơ thể dùng Thiên Cương Thối Thể đại pháp cường hóa đến trạng thái mạnh nhất, Tật Vũ Phi Phong cũng được Cổ Thần đẩy lên tốc độ nhanh nhất.
Chín đường cương khí màu đen bắn đến Trấn Thiên Tháp đang bạo trướng, lần này, Trấn Thiên Tháp chỉ hơi rung nhẹ, gần như không dừng lại, tiếp tục chụp xuống, tốc độ so với lúc nãy nhanh hơn mấy lần.
Uy lực của Trấn Thiên Tháp so với pháp bảo phi kiếm của Tàng Truy Dương lợi hại hơn vài lần, Tàng Truy Dương mặc dù là người của Đế Đình Tàng gia, nhưng chỉ là đệ tử bàng hệ, còn Lý Nghiêm, là cháu nội tộc trưởng Lý gia, thân phận không chỉ cao hơn một chút, pháp bảo trên người Lý Nghiêm có lợi hại đương nhiên cũng là chuyện bình thường.
Dựa vào tốc độ của Tật Vũ Phi Phong và công kích lực của Tam Tuyệt đại trận, Cổ Thần thoát khỏi công kích của Trấn Thiên Tháp hết lần này đến lần khác. Lý Nghiêm hoàn toàn bị chấn động, cho dù là tu sĩ Trúc Thai hậu kỳ lâu như vậy nếu như không bỏ chạy thì cũng bị Trấn Thiên Tháp hạ.
Nhưng, Cổ Thần như một con gián đánh bại, Trấn Thiên Tháp hết lần này đến lần khác công kích, toàn bộ đều bị Cổ Thần tránh được trong gang tấc.
Lý Nghiêm nhíu mày, tiến lên trước vài trượng, rút ngắn khoảng cách với Cổ Thần, một tay nhấc lên, một tấm linh phù xuất hiện trong tay hắn, Cổ Thần giật mình, là một tấm linh phù trung phẩm mộc ất thần lôi phù.
Mộc ất thần lôi phù uy lực cũng giống như bạo diễm liệt viêm phù, chỉ có điều, một là công kích mộc hệ, một là công kích hỏa hệ, linh phù trung phẩm, đủ để khiến Tiên Thiên cảnh tầng chín tu sĩ trọng thương.
Lý Nghiêm tu vi cao hơn Cổ Thần, lại có một món bảo pháp lợi hại như Trấn Thiên Tháp, còn muốn dùng một tấm mộc ất thần lôi phù trung phẩm đối phó với Cổ Thần, không cần nghĩ cũng biết, hắn hoàn toàn coi Cổ Thần là một kẻ thù nặng kí.
Cổ Thần đang bị Trấn Thiên Tháp làm cho tán loạn, muốn tiếp cận thân thể Lý Nghiêm, nhưng không có cơ hội, lần này Lý Nghiêm chủ động tiến lên, rất hợp ý Cổ Thần, chỉ có điều trong tay hắn là một tấm mộc ất thần lôi phù trung phẩm, khiến Cổ Thần rất bất ngờ.
Không để Cổ Thần nghĩ nhiều, Lý Nghiêm vung tay, mộc ất thần lôi phù lập tức đánh về phía Cổ Thần, nếu như mộc ất thần lôi phù đánh trúng, lại bị Trấn Thiên Tháp chụp phải, hoàn toàn có thể tưởng tượng là kết quả thế nào?
Nhưng, Cổ Thần không chạy, khó khắn lắm Lý Nghiêm mới tự động rút ngắn khoảng cách, Cổ Thần nhất thời phát ra chín đường cương khí màu đen, đồng thời chỉ vào Trấn Thiên Tháp, Thanh Ly Kiếm đột nhiên xuất hiện, kiếm cương bạo trướng, theo sát sau chín đường kiếm cương, cùng tấn công vào Trấn Thiên Tháp.
Thân thể Cổ Thần, khác với dự đoán, trong lúc Trấn Thiên Tháp bị chín đường cương khí màu đen và Thanh Ly Kiếm chặn đứng, lao về phía mộc ất thần lôi phù, tiếp cận Lý Nghiêm.
Lý Nghiêm tròn mắt, đầy vẻ không tin, với biểu hiện lúc nãy của Cổ thần, tuyệt đối không phải kẻ ngốc, nhưng, tại sao bây giờ hắn lại tìm đến cái chết?
Lý Nghiêm coi hành động đó của Cổ Thần là tự tìm đến cái chết nhưng Cổ Thần thì không nghĩ vậy, chỉ thấy tay phải hắn vung lên, đồng thời một tấm linh phù đột nhiên xuất hiện, bay về phía Lý Nghiêm.
Lý Nghiêm biến sắc, là một tấm bạo diễm liệt viêm phù thượng phẩm, cho dù là Tu sĩ Trúc Thai hậu kì, bị thượng phẩm linh phù đánh trúng, cũng phải trọng thương.
Tấm bạo diễm liệt viêm phù thượng phẩm này, Cổ Thần vốn định dùng trong sơn động ở khu rừng giữa Đông Hoang, dùng để đối phó với Tàng Truy Dương hoặc Tà Băng Tông ma tu, kết quả Tàng Truy Dương chết dưới Chí Tôn Thánh Diễm Lệnh, Tà Băng Tông ma tu thì bị Ngũ Linh Phân Thần trùy giết chết, tấm bạo diễm liệt viễm phù thượng phẩm được để dành cho đến bây giờ.
Tay phải ném bạo diễm liệt viêm phù, tay trái Cổ Thần trực tiếp tóm về phía trước, mục tiêu chính là mộc ất thần lôi phù. Hắn định dùng tay không tóm lấy mộc ất thần lôi phù?
Đương nhiên không phải, chỉ thấy không khí xung quanh đột nhiên lạnh ngắt, một đóa hỏa diễm màu tím xuất hiện giữa lòng bàn tay Cổ Thần, nguồn gốc của luồng khí lạnh đó chính là đó tử diễm băng viêm. Cổ Thần muốn dùng tử diễm băng viêm, trực tiếp phong kết mộc ất thần lôi phù, khiến nó không thể phát huy tác dụng.
Điều này rất mạo hiểm, ngộ nhỡ không thể phong kết, với khoảng cách gần như vậy mà bị mộc ất thần lôi phù đánh trúng, không nổ tung thì cũng trọng thương?
Lại là chín đường cương khí bắn ra từ Tử Vong Chi Kỳ, Trấn Thiên Tháp đón nhận chín đường cương khí màu đen, tiếp tục mạnh mẽ chụp xuống, Cổ Thần liên tục phát ra năm sáu lần công kích, căn bản không thể chặn được uy thế của Trấn Thiên Tháp. Thấy Trấn Thiên Tháp chỉ còn cách đỉnh đầu mình ba trượng, hai chân Cổ Thần liên tục đạp mạnh, thu tam tuyệt đại trận, vội vàng nhảy sang một bên.
Mất đi lực cản, Trấn Thiên Tháp lại một lần nữa rơi xuống chỗ Cổ Thần vừa đứng, khiến mặt đất cũng phải rung chuyển.
Cổ Thần đáp xuống, có chút đứng không vững, trong lòng thầm cảm thán, uy lực của Trấn Thiên Tháp này đúng là đáng sợ. Nếu như bị Trấn Thiên Tháp chụp trúng, tuyệt đối là bị kịch, Lý Nghiêm có thể giết chết dễ dàng một tu sĩ bị nhốt trong cảnh giới Trấn Thiên Tháp.
Cổ Thần lần thứ hai tránh được công kích của Trấn Thiên Tháp, mặc dù chiếm ưu thế nhưng Lý Nghiêm vẫn có chút không vui, mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Nếu đổi thành tu sĩ Trúc Thai kỳ khác, cũng không thể hai lần thoát khỏi công kích của Trấn Thiên Tháp, chỉ cần bị Trấn Thiên Tháp chụp trúng, cơ bản chỉ có duy nhất một con đường chết.
Tiên Thiên cảnh tầng chín tu sĩ đương nhiên không cần phải nói, Lý Nghiêm trong lúc tháo chạy giết chết không biết bao nhiêu Tiên Thiên cảnh tầng chín tu sĩ. Đám tu sĩ đó sau khi phát hiện Lý Nghiêm, ngay cả thời gian đưa tin cũng không có, đã bị trấn thiên tháo chụp lên đầu, trực tiếp giết chết.
Nhưng, Cổ Thần mới là Tiên Thiên cảnh tầng tám, có thể hai lần tránh khỏi công kích của Trấn Thiên Tháp. Lý Nghiêm sắc mặt có chút nghiêm trọng, như gặp phải kẻ thù lớn, không dám coi Cổ Thần là một Tiên Thiên cảnh tầng tám tu sĩ bình thường nữa.
Trong mắt Lý Nghiêm, Cổ Thần còn biến thái hơn tu sĩ Trúc Thai sơ kỳ, lực công kích của chín đường cương khí mày đen đó hoàn toàn tương đương với một kích của Trúc Thai trung kỳ tu sĩ, rất mạnh.
Lý Nghiêm vung tay, đánh một đường pháp lực vào Trấn Thiên Tháp, Trấn Thiên Tháp tắng thêm vài trượng, biến thành một tòa tháp cao mười mấy trượng, còn cao hơn cả một tòa tháp thật, kim mang chói mắt, chụp xuống Cổ Thần với tốc độ nhanh hơn.
Cổ Thần than thầm trong bụng, Tàng Truy Dương và Tà Băng Tông ma tu Cổ Thần chỉ đấu một hiệp là hết, hai người này đều chết dưới chí uy lực của Chí Tôn Thánh Diễm Lệnh, không liên quan gì đến Cổ Thần.
Lý Nghiêm này, Cổ Thần phải dựa vào thực lực thật sự của mình, giết chết một Trúc Thai tu sĩ. Giết chết một Trúc Thai tu sĩ, đừng nói Tiên Thiên cảnh tầng tám, ngay cả tầng chín tu sĩ cũng không dám nghĩ, huống hồ tu vi Lý Nghiêm, trong Trúc Thai kỳ, là đỉnh phong, độ khó lớn thế nào, không cần nghĩ cũng biết.
Nhưng, từ lúc Cổ Thần đoán đạo sĩ mình gặp chính là Lý Nghiêm, trong lòng đã sản sinh sát ý, có thể khiến Đế Đình giết chết cả nhà Lý gia, chắc chắn phải là một món bảo bối cực tốt.
Nếu như là lúc Lý gia hưng thịnh, Cổ Thần đương nhiên không dám đắc tội, nhưng bây giờ Lý gia chỉ còn mình Lý Nghiêm, vậy... thứ mà Đế Đình muốn, Cổ Thần cũng muốn.
Biết Lý Nghiêm chỉ có Trúc Thai kỳ tu vi, trong tay Cổ Thần lại có không ít bảo bối, đương nhiên Cổ Thần sao có thể dành cơ hội này cho người khác.
Thấy Trấn Thiên Tháp tăng thêm vài trượng, uy lực cũng mạnh lên không ít, Cổ Thần không dám chậm trễ, tăng thực lực lên cảnh giới cao nhất, cơ thể dùng Thiên Cương Thối Thể đại pháp cường hóa đến trạng thái mạnh nhất, Tật Vũ Phi Phong cũng được Cổ Thần đẩy lên tốc độ nhanh nhất.
Chín đường cương khí màu đen bắn đến Trấn Thiên Tháp đang bạo trướng, lần này, Trấn Thiên Tháp chỉ hơi rung nhẹ, gần như không dừng lại, tiếp tục chụp xuống, tốc độ so với lúc nãy nhanh hơn mấy lần.
Uy lực của Trấn Thiên Tháp so với pháp bảo phi kiếm của Tàng Truy Dương lợi hại hơn vài lần, Tàng Truy Dương mặc dù là người của Đế Đình Tàng gia, nhưng chỉ là đệ tử bàng hệ, còn Lý Nghiêm, là cháu nội tộc trưởng Lý gia, thân phận không chỉ cao hơn một chút, pháp bảo trên người Lý Nghiêm có lợi hại đương nhiên cũng là chuyện bình thường.
Dựa vào tốc độ của Tật Vũ Phi Phong và công kích lực của Tam Tuyệt đại trận, Cổ Thần thoát khỏi công kích của Trấn Thiên Tháp hết lần này đến lần khác. Lý Nghiêm hoàn toàn bị chấn động, cho dù là tu sĩ Trúc Thai hậu kỳ lâu như vậy nếu như không bỏ chạy thì cũng bị Trấn Thiên Tháp hạ.
Nhưng, Cổ Thần như một con gián đánh bại, Trấn Thiên Tháp hết lần này đến lần khác công kích, toàn bộ đều bị Cổ Thần tránh được trong gang tấc.
Lý Nghiêm nhíu mày, tiến lên trước vài trượng, rút ngắn khoảng cách với Cổ Thần, một tay nhấc lên, một tấm linh phù xuất hiện trong tay hắn, Cổ Thần giật mình, là một tấm linh phù trung phẩm mộc ất thần lôi phù.
Mộc ất thần lôi phù uy lực cũng giống như bạo diễm liệt viêm phù, chỉ có điều, một là công kích mộc hệ, một là công kích hỏa hệ, linh phù trung phẩm, đủ để khiến Tiên Thiên cảnh tầng chín tu sĩ trọng thương. Truyện Sắc Hiệp -
Lý Nghiêm tu vi cao hơn Cổ Thần, lại có một món bảo pháp lợi hại như Trấn Thiên Tháp, còn muốn dùng một tấm mộc ất thần lôi phù trung phẩm đối phó với Cổ Thần, không cần nghĩ cũng biết, hắn hoàn toàn coi Cổ Thần là một kẻ thù nặng kí.
Cổ Thần đang bị Trấn Thiên Tháp làm cho tán loạn, muốn tiếp cận thân thể Lý Nghiêm, nhưng không có cơ hội, lần này Lý Nghiêm chủ động tiến lên, rất hợp ý Cổ Thần, chỉ có điều trong tay hắn là một tấm mộc ất thần lôi phù trung phẩm, khiến Cổ Thần rất bất ngờ.
Không để Cổ Thần nghĩ nhiều, Lý Nghiêm vung tay, mộc ất thần lôi phù lập tức đánh về phía Cổ Thần, nếu như mộc ất thần lôi phù đánh trúng, lại bị Trấn Thiên Tháp chụp phải, hoàn toàn có thể tưởng tượng là kết quả thế nào?
Nhưng, Cổ Thần không chạy, khó khắn lắm Lý Nghiêm mới tự động rút ngắn khoảng cách, Cổ Thần nhất thời phát ra chín đường cương khí màu đen, đồng thời chỉ vào Trấn Thiên Tháp, Thanh Ly Kiếm đột nhiên xuất hiện, kiếm cương bạo trướng, theo sát sau chín đường kiếm cương, cùng tấn công vào Trấn Thiên Tháp.
Thân thể Cổ Thần, khác với dự đoán, trong lúc Trấn Thiên Tháp bị chín đường cương khí màu đen và Thanh Ly Kiếm chặn đứng, lao về phía mộc ất thần lôi phù, tiếp cận Lý Nghiêm.
Lý Nghiêm tròn mắt, đầy vẻ không tin, với biểu hiện lúc nãy của Cổ thần, tuyệt đối không phải kẻ ngốc, nhưng, tại sao bây giờ hắn lại tìm đến cái chết?
Lý Nghiêm coi hành động đó của Cổ Thần là tự tìm đến cái chết nhưng Cổ Thần thì không nghĩ vậy, chỉ thấy tay phải hắn vung lên, đồng thời một tấm linh phù đột nhiên xuất hiện, bay về phía Lý Nghiêm.
Lý Nghiêm biến sắc, là một tấm bạo diễm liệt viêm phù thượng phẩm, cho dù là Tu sĩ Trúc Thai hậu kì, bị thượng phẩm linh phù đánh trúng, cũng phải trọng thương.
Tấm bạo diễm liệt viêm phù thượng phẩm này, Cổ Thần vốn định dùng trong sơn động ở khu rừng giữa Đông Hoang, dùng để đối phó với Tàng Truy Dương hoặc Tà Băng Tông ma tu, kết quả Tàng Truy Dương chết dưới Chí Tôn Thánh Diễm Lệnh, Tà Băng Tông ma tu thì bị Ngũ Linh Phân Thần trùy giết chết, tấm bạo diễm liệt viễm phù thượng phẩm được để dành cho đến bây giờ.
Tay phải ném bạo diễm liệt viêm phù, tay trái Cổ Thần trực tiếp tóm về phía trước, mục tiêu chính là mộc ất thần lôi phù. Hắn định dùng tay không tóm lấy mộc ất thần lôi phù?
Đương nhiên không phải, chỉ thấy không khí xung quanh đột nhiên lạnh ngắt, một đóa hỏa diễm màu tím xuất hiện giữa lòng bàn tay Cổ Thần, nguồn gốc của luồng khí lạnh đó chính là đó tử diễm băng viêm. Cổ Thần muốn dùng tử diễm băng viêm, trực tiếp phong kết mộc ất thần lôi phù, khiến nó không thể phát huy tác dụng.
Điều này rất mạo hiểm, ngộ nhỡ không thể phong kết, với khoảng cách gần như vậy mà bị mộc ất thần lôi phù đánh trúng, không nổ tung thì cũng trọng thương?
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Lại là chín đường cương khí bắn ra từ Tử Vong Chi Kỳ, Trấn Thiên Tháp đón nhận chín đường cương khí màu đen, tiếp tục mạnh mẽ chụp xuống, Cổ Thần liên tục phát ra năm sáu lần công kích, căn bản không thể chặn được uy thế của Trấn Thiên Tháp. Thấy Trấn Thiên Tháp chỉ còn cách đỉnh đầu mình ba trượng, hai chân Cổ Thần liên tục đạp mạnh, thu tam tuyệt đại trận, vội vàng nhảy sang một bên.
Mất đi lực cản, Trấn Thiên Tháp lại một lần nữa rơi xuống chỗ Cổ Thần vừa đứng, khiến mặt đất cũng phải rung chuyển.
Cổ Thần đáp xuống, có chút đứng không vững, trong lòng thầm cảm thán, uy lực của Trấn Thiên Tháp này đúng là đáng sợ. Nếu như bị Trấn Thiên Tháp chụp trúng, tuyệt đối là bị kịch, Lý Nghiêm có thể giết chết dễ dàng một tu sĩ bị nhốt trong cảnh giới Trấn Thiên Tháp.
Cổ Thần lần thứ hai tránh được công kích của Trấn Thiên Tháp, mặc dù chiếm ưu thế nhưng Lý Nghiêm vẫn có chút không vui, mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Nếu đổi thành tu sĩ Trúc Thai kỳ khác, cũng không thể hai lần thoát khỏi công kích của Trấn Thiên Tháp, chỉ cần bị Trấn Thiên Tháp chụp trúng, cơ bản chỉ có duy nhất một con đường chết.
Tiên Thiên cảnh tầng chín tu sĩ đương nhiên không cần phải nói, Lý Nghiêm trong lúc tháo chạy giết chết không biết bao nhiêu Tiên Thiên cảnh tầng chín tu sĩ. Đám tu sĩ đó sau khi phát hiện Lý Nghiêm, ngay cả thời gian đưa tin cũng không có, đã bị trấn thiên tháo chụp lên đầu, trực tiếp giết chết.
Nhưng, Cổ Thần mới là Tiên Thiên cảnh tầng tám, có thể hai lần tránh khỏi công kích của Trấn Thiên Tháp. Lý Nghiêm sắc mặt có chút nghiêm trọng, như gặp phải kẻ thù lớn, không dám coi Cổ Thần là một Tiên Thiên cảnh tầng tám tu sĩ bình thường nữa.
Trong mắt Lý Nghiêm, Cổ Thần còn biến thái hơn tu sĩ Trúc Thai sơ kỳ, lực công kích của chín đường cương khí mày đen đó hoàn toàn tương đương với một kích của Trúc Thai trung kỳ tu sĩ, rất mạnh.
Lý Nghiêm vung tay, đánh một đường pháp lực vào Trấn Thiên Tháp, Trấn Thiên Tháp tắng thêm vài trượng, biến thành một tòa tháp cao mười mấy trượng, còn cao hơn cả một tòa tháp thật, kim mang chói mắt, chụp xuống Cổ Thần với tốc độ nhanh hơn.
Cổ Thần than thầm trong bụng, Tàng Truy Dương và Tà Băng Tông ma tu Cổ Thần chỉ đấu một hiệp là hết, hai người này đều chết dưới chí uy lực của Chí Tôn Thánh Diễm Lệnh, không liên quan gì đến Cổ Thần.
Lý Nghiêm này, Cổ Thần phải dựa vào thực lực thật sự của mình, giết chết một Trúc Thai tu sĩ. Giết chết một Trúc Thai tu sĩ, đừng nói Tiên Thiên cảnh tầng tám, ngay cả tầng chín tu sĩ cũng không dám nghĩ, huống hồ tu vi Lý Nghiêm, trong Trúc Thai kỳ, là đỉnh phong, độ khó lớn thế nào, không cần nghĩ cũng biết.
Nhưng, từ lúc Cổ Thần đoán đạo sĩ mình gặp chính là Lý Nghiêm, trong lòng đã sản sinh sát ý, có thể khiến Đế Đình giết chết cả nhà Lý gia, chắc chắn phải là một món bảo bối cực tốt.
Nếu như là lúc Lý gia hưng thịnh, Cổ Thần đương nhiên không dám đắc tội, nhưng bây giờ Lý gia chỉ còn mình Lý Nghiêm, vậy... thứ mà Đế Đình muốn, Cổ Thần cũng muốn.
Biết Lý Nghiêm chỉ có Trúc Thai kỳ tu vi, trong tay Cổ Thần lại có không ít bảo bối, đương nhiên Cổ Thần sao có thể dành cơ hội này cho người khác.
Thấy Trấn Thiên Tháp tăng thêm vài trượng, uy lực cũng mạnh lên không ít, Cổ Thần không dám chậm trễ, tăng thực lực lên cảnh giới cao nhất, cơ thể dùng Thiên Cương Thối Thể đại pháp cường hóa đến trạng thái mạnh nhất, Tật Vũ Phi Phong cũng được Cổ Thần đẩy lên tốc độ nhanh nhất.
Chín đường cương khí màu đen bắn đến Trấn Thiên Tháp đang bạo trướng, lần này, Trấn Thiên Tháp chỉ hơi rung nhẹ, gần như không dừng lại, tiếp tục chụp xuống, tốc độ so với lúc nãy nhanh hơn mấy lần.
Uy lực của Trấn Thiên Tháp so với pháp bảo phi kiếm của Tàng Truy Dương lợi hại hơn vài lần, Tàng Truy Dương mặc dù là người của Đế Đình Tàng gia, nhưng chỉ là đệ tử bàng hệ, còn Lý Nghiêm, là cháu nội tộc trưởng Lý gia, thân phận không chỉ cao hơn một chút, pháp bảo trên người Lý Nghiêm có lợi hại đương nhiên cũng là chuyện bình thường.
Dựa vào tốc độ của Tật Vũ Phi Phong và công kích lực của Tam Tuyệt đại trận, Cổ Thần thoát khỏi công kích của Trấn Thiên Tháp hết lần này đến lần khác. Lý Nghiêm hoàn toàn bị chấn động, cho dù là tu sĩ Trúc Thai hậu kỳ lâu như vậy nếu như không bỏ chạy thì cũng bị Trấn Thiên Tháp hạ.
Nhưng, Cổ Thần như một con gián đánh bại, Trấn Thiên Tháp hết lần này đến lần khác công kích, toàn bộ đều bị Cổ Thần tránh được trong gang tấc.
Lý Nghiêm nhíu mày, tiến lên trước vài trượng, rút ngắn khoảng cách với Cổ Thần, một tay nhấc lên, một tấm linh phù xuất hiện trong tay hắn, Cổ Thần giật mình, là một tấm linh phù trung phẩm mộc ất thần lôi phù.
Mộc ất thần lôi phù uy lực cũng giống như bạo diễm liệt viêm phù, chỉ có điều, một là công kích mộc hệ, một là công kích hỏa hệ, linh phù trung phẩm, đủ để khiến Tiên Thiên cảnh tầng chín tu sĩ trọng thương.
Lý Nghiêm tu vi cao hơn Cổ Thần, lại có một món bảo pháp lợi hại như Trấn Thiên Tháp, còn muốn dùng một tấm mộc ất thần lôi phù trung phẩm đối phó với Cổ Thần, không cần nghĩ cũng biết, hắn hoàn toàn coi Cổ Thần là một kẻ thù nặng kí.
Cổ Thần đang bị Trấn Thiên Tháp làm cho tán loạn, muốn tiếp cận thân thể Lý Nghiêm, nhưng không có cơ hội, lần này Lý Nghiêm chủ động tiến lên, rất hợp ý Cổ Thần, chỉ có điều trong tay hắn là một tấm mộc ất thần lôi phù trung phẩm, khiến Cổ Thần rất bất ngờ.
Không để Cổ Thần nghĩ nhiều, Lý Nghiêm vung tay, mộc ất thần lôi phù lập tức đánh về phía Cổ Thần, nếu như mộc ất thần lôi phù đánh trúng, lại bị Trấn Thiên Tháp chụp phải, hoàn toàn có thể tưởng tượng là kết quả thế nào?
Nhưng, Cổ Thần không chạy, khó khắn lắm Lý Nghiêm mới tự động rút ngắn khoảng cách, Cổ Thần nhất thời phát ra chín đường cương khí màu đen, đồng thời chỉ vào Trấn Thiên Tháp, Thanh Ly Kiếm đột nhiên xuất hiện, kiếm cương bạo trướng, theo sát sau chín đường kiếm cương, cùng tấn công vào Trấn Thiên Tháp.
Thân thể Cổ Thần, khác với dự đoán, trong lúc Trấn Thiên Tháp bị chín đường cương khí màu đen và Thanh Ly Kiếm chặn đứng, lao về phía mộc ất thần lôi phù, tiếp cận Lý Nghiêm.
Lý Nghiêm tròn mắt, đầy vẻ không tin, với biểu hiện lúc nãy của Cổ thần, tuyệt đối không phải kẻ ngốc, nhưng, tại sao bây giờ hắn lại tìm đến cái chết?
Lý Nghiêm coi hành động đó của Cổ Thần là tự tìm đến cái chết nhưng Cổ Thần thì không nghĩ vậy, chỉ thấy tay phải hắn vung lên, đồng thời một tấm linh phù đột nhiên xuất hiện, bay về phía Lý Nghiêm.
Lý Nghiêm biến sắc, là một tấm bạo diễm liệt viêm phù thượng phẩm, cho dù là Tu sĩ Trúc Thai hậu kì, bị thượng phẩm linh phù đánh trúng, cũng phải trọng thương.
Tấm bạo diễm liệt viêm phù thượng phẩm này, Cổ Thần vốn định dùng trong sơn động ở khu rừng giữa Đông Hoang, dùng để đối phó với Tàng Truy Dương hoặc Tà Băng Tông ma tu, kết quả Tàng Truy Dương chết dưới Chí Tôn Thánh Diễm Lệnh, Tà Băng Tông ma tu thì bị Ngũ Linh Phân Thần trùy giết chết, tấm bạo diễm liệt viễm phù thượng phẩm được để dành cho đến bây giờ.
Tay phải ném bạo diễm liệt viêm phù, tay trái Cổ Thần trực tiếp tóm về phía trước, mục tiêu chính là mộc ất thần lôi phù. Hắn định dùng tay không tóm lấy mộc ất thần lôi phù?
Đương nhiên không phải, chỉ thấy không khí xung quanh đột nhiên lạnh ngắt, một đóa hỏa diễm màu tím xuất hiện giữa lòng bàn tay Cổ Thần, nguồn gốc của luồng khí lạnh đó chính là đó tử diễm băng viêm. Cổ Thần muốn dùng tử diễm băng viêm, trực tiếp phong kết mộc ất thần lôi phù, khiến nó không thể phát huy tác dụng.
Điều này rất mạo hiểm, ngộ nhỡ không thể phong kết, với khoảng cách gần như vậy mà bị mộc ất thần lôi phù đánh trúng, không nổ tung thì cũng trọng thương?