Tiếng xé gió chói tai vang lên, hai đạo kiếm cương một đỏ một trắng đột nhiên từ trong Hỗn Độn Âm Dương đại trận bổ ra, đón nhận cương mang từ lang nha bổng của Thiên Vũ, một lần nữa bộc phát tiếng vang chấn động, lực lượng cương khí mãnh liệt một lần nữa tràn ngập bốn phương tám hướng.
Lúc này, có năm đạo hào quang nghịch hướng gió, trong chớp mắt đã lao tới phía sau lưng Thiên Vũ hơn ba tấc.
Nếu như bị Ngũ Linh Phân Thần trùy đánh trúng, linh khí ngũ hành trong Ngũ Linh Phân Thần trùy sẽ lập tức điên cuồng tàn phá kinh mạch trong cơ thể tu sĩ, đồng thời trực tiếp công kích tới linh hồn tu sĩ.
Lang nha bổng của Thiên Vũ vừa mới tiếp được hai đạo kiếm cương từ Cổ Thần, không kịp quay ngược lại ngăn cản Ngũ Linh Phân Thần trùy, vóc người của hắn lại cực kỳ to lớn, không kịp né tránh, mắt thấy Ngũ Linh Phân Thần trùy sẽ đánh vào sau lưng Thiên Vũ.
Đột nhiên bộ lông toàn thân Thiên Vũ dựng lên, vô số sợi lông giống như cương châm hung ác, trong bộ lông dày phía sau lưng chớp động quang mang, bắn ra vô số cương mang màu đen bóng.
Mỗi một bóng đen đều là một sợi lông phía sau lưng Thiên Vũ, những sợi lông này so với sắt thép còn cứng rắn hơn rất nhiều, đây chính là bộ áo giáp phòng ngự tiên thiên, chỉ là Thiên Vũ cảm nhận được từ trên Ngũ Linh Phân Thần trùy nguy cơ cực kỳ to lớn, biết bảo khố này khẳng định bất phàm, không dám dùng bộ lông ngạnh kháng, nhất thời bắn ra vô số lông của chính mình, giống như bạo vũ lê hoa châm.
Mỗi một sợi lông cương cứng hoàn toàn có đủ uy lực như một kiện pháp bảo hạ phẩm.
Chỉ nghe những tiếng "Keng keng keng…", vô số sợi lông giống như cương châm mạnh mẽ đánh vào Ngũ Linh Phân Thần trùy.
Trong lòng Cổ Thần kinh hãi, lực lượng thật mạnh, Ngũ Linh Phân Thần trùy có tới bốn kiện bị những sợi lông của Thiên Vũ bắn trúng, bốn kiện này nhất thời nhỏ đi, hóa thành bốn đạo quang mang bay ngược trở về mi tâm của Cổ Thần.
Thế nhưng còn có Kim Linh Trùy đột phá được phòng ngự bộ lông của Thiên Vũ, không hề bị những sợi lông cứng rắn như sắt thép bắn trúng. Vèo… Một tiếng, cương mang tối sầm lại, Kim Linh trùy nhất thời đánh trúng sau lưng Thiên Vũ.
- Ô…
Thiên Vũ nhất thời tru lên thê thảm, hắn đường đường là một gã yêu tu Bồi Nguyên cảnh trung kỳ, đối với yêu tu Bồi Nguyên trung kỳ khác, Thiên Vũ chưa từng phải chịu thiệt thòi, không nghĩ tới ngày hôm nay dĩ nhiên thua trong tay một tiểu tu sĩ nhân tộc tu vi chỉ có Dẫn Hồn sơ kỳ.
Thiên Vũ nhất thời giận dữ.
Thế nhưng, Ngũ Linh Phân Thần trùy bá đạo cỡ nào, cho dù chỉ có Kim Linh Trùy bắn trúng sau lưng Thiên Vũ, nhưng Thiên Vũ cũng cảm thấy một loại đau khổ giống như kim châm đâm toàn thân.
Bộ pháp bảo Ngũ Linh Phân Thần trùy này chính là căn cứ vào Ngũ Hành Phân Thần Ấn vô thượng của Tàng gia luyện chế thành, trong ngũ hành kim chủ sát, Kim Linh Trùy gây thương tổn đối với tu sĩ trúng đòn phi thường lớn.
Thấy lang yêu to lớn trúng một đòn Kim Linh Trùy, trong lòng Cổ Thần vui vẻ, đánh chết đầu yêu tu này có hi vọng. Cổ Thần đang muốn một lần nữa bổ ra hai đạo kiếm cương tiếp theo, đột nhiên đầu hơi chuyển, con mắt nhìn sang mấy phương vị xung quanh.
Hắn chiến đấu với Thiên Vũ, thần thức luôn luôn phát ra dò xét phạm vi lớn nhất, tất cả động tĩnh trong phương viên hơn ba nghìn trượng chưa hề rời khỏi dò xét của hắn. Cổ Thần cảm giác rất rõ ràng, ba phương hướng tây bắc, nam có rất nhiều yêu tu, yêu thú vây quanh bay tới.
- Không xong…
Cổ Thần thầm mắng một câu, liền lập tức thu hồi Kim Linh trùy trở về, đồng thời, pháp bảo phi kiếm từ mi tâm bay ra, bước lên trên phi kiếm, thân thể Cổ Thần nhất thời hóa thành một đạo hào quang, phi động về hướng đông.
Số lượng yêu tu, yêu thú rất nhiều, nguyên bản muốn lợi dụng Hỗn Độn Âm Dương đại trận giết chết đầu lang yêu to lớn kia, thế nhưng thực lực đầu lang yêu to lớn này rất phi thường, không dễ dàng đánh chết như vậy, tiếp tục chiến đấu, lang yêu còn chưa kết khả năng chính mình đã bị vô số yêu tu, yêu thú bao vây rồi.
Tật Vũ Phi Phong khoác lên lưng, tốc độ phi hành của Cổ Thần tăng mạnh, trong chớp mắt đã bỏ chạy cực xa.
Kim Linh Trùy rời đi, phía sau lưng Thiên Vũ tuy còn rất đau đớn, nhưng cũng không nguy hiểm tới tính mạng, nhất thời ngửa mặt lên trời rống lớn, đồng thời bước lên pháp bảo lang nha bổng, hóa thành một đạo lưu quang đuổi theo Cổ Thần.
Tiếng sói tru của Thiên Vũ vang vọng khắp phạm vi mấy nghìn trượng, nhất thời vô số tiếng lang tru từ phương hướng tây, nam, bắc liên tục không ngừng vang lên, Thiên Vũ thông qua lang ngữ đã trao hết mọi tin tức có được đối với Cổ Thần cho chúng yêu tu, yêu thú đuổi theo.
Cách mấy nghìn trượng, gần vạn yêu thú, yêu tu nghe được tiếng lang tru của Thiên Vũ, nhất thời đẩy nhanh tốc độ hơn, trực tiếp đuổi theo phương hướng Cổ Thần chạy trốn.
Cổ Thần liên tục phi độn, phía sau mấy nghìn trượng là độn quang của Thiên Vũ bám sát, tuy rằng Cổ Thần dựa vào Tật Vũ Phi Phong khiến tốc độ vượt qua Thiên Vũ, nhưng cũng không vượt qua quá nhiều, trong thời gian ngắn muốn bỏ rơi hắn quả thực rất khó khăn.
Cổ Thần âm thầm nhíu mày, xem ra giết chết lang yêu kia đích thực gay ra đại họa rồi, dĩ nhiên khiến vạn yêu tu, yêu thú rời động truy sát hắn, bất quá Cổ Thần không hề hối hận, hắn di chuyển trong yêu vực Đông Hoang này, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị phát hiện, muốn an toàn rời khỏi Đông Hoang gần như là điều không thể.
Cho dù không giết chết đầu lang yêu kia, yêu tu biết có tu sĩ nhân tộc trong yêu vực cũng sẽ triển khai truy sát mạnh mẽ, tình huống không hề lạc quan hơn so với hiện tại bao nhiêu.
Ba phương hướng bắc, tây, nam đều có yêu thú, yêu tu đuổi kịp, ngoại trừ phía đông không còn chỗ nào có thể chạy.
Lúc này Thiên Dạ Lang Vương đã thu lại lang hồn, thông qua lệnh phù truyền âm biết được phương hướng Cổ Thần bỏ chạy, nhất thời hóa thành một đạo độn quang, cũng đuổi theo.
Cổ Thần không ngừng đẩy nhanh tốc độ, đề cao tới trạng thái nhanh nhất, chỉ cầu có thể sớm bỏ rơi Thiên Vũ một chút, sau đó thu liễm pháp lực, tìm một chỗ bí ẩn nào đó trốn tránh, sau đó bế quan tu luyện, chờ khi tu vi đột phá, lại trở về Trung Hoang.
Từ khi Thiên Vũ tìm được Cổ Thần, ấn ký đầu sói trước ngực Cổ Thần đã biến mất không còn, chỉ cần trốn tránh một lần nữa, không kẻ nào biết được hắn ở nơi nào, sau đó muốn tìm được hắn cũng không hề đơn giản.
Phi độn nửa canh giờ, khoảng cách giữa Cổ Thần và Thiên Vũ đã được kéo dãn hơn ba nghìn trượng, trong lòng Cổ Thần hơi vui vẻ, qua nửa canh giờ tiếp theo là có thể hoàn toàn bỏ rơi hắn được rồi.
Đang lúc Cổ Thần nghĩ bỏ rơi lang yêu phía sau, làm cách nào trốn tránh được, đột nhiên phía trước xuất hiện hơn mười đạo độn quang, đồng thời mỗi một đạo độn quang đều có tốc độ cực nhanh, cấp tốc bay trước mặt.
Phi độn ngược hướng nhau, chỉ chốc lát đã tiến vào khoảng cách ba nghìn trượng, thần thức Cổ Thần đảo qua, trong mắt cả kinh, trách không được độn tốc nhanh như vậy, dĩ nhiên toàn bộ đều là yêu tu loại phi cầm, trong đó chỉ có một yêu tu là Bồi Nguyên sơ kỳ, tốc độ so với Cổ Thần hơi nhanh hơn một chút, năm yêu tu khác tu vi Dẫn Hồn kỳ, tương đương với tốc độ của Cổ Thần, sáu bảy yêu tu Trúc Thai kỳ phía sau, tốc độ chỉ chậm hơn Cổ Thần một chút, so với tốc độ của Thiên Vũ không kém hơn bao nhiêu.
Yêu tu phi cầm, tốc độ cực nhanh, không giống bình thường.
Hơn mười gã yêu tu chặn đường phía trước, phi độn mà đến, muốn đánh chết hơn mười đầu yêu tu này trong khoảng thời gian ngắn hiển nhiên không quá có khả năng, huống chi trong số đó còn có một yêu tu Bồi Nguyên kỳ.
Trong lòng Cổ Thần nhất thời kêu khổ, phương hướng biến đổi, chuyển sang hướng đông bắc phi độn toàn lực.
Phía sau không thể lui, phương bắc và phía nam đều có yêu tu đuổi theo, phía đông nam nối thông với Đồ Yêu Cốc, nơi đây đều là sinh linh thực vật, càng thêm nguy hiểm, chỉ có phi độn theo hướng đông bắc là không có cản đường, ít nhất hiện tại là vậy!
[/hide]