Cổ Thần lăng không vừa hạ xuống, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Tiểu Bạch, chỉ thấy Tiểu Bạch nhíu mày, hai tay xoa xoa thái dương, vẻ mặt thống khổ.
- Tiểu Bạch, nàng thế nào?
Cổ Thần hạ xuống mặt đất, để Tiểu Bạch trong lòng, bàn tay đặt lên trán nàng.
Không nóng không lạnh, có chút ấm áp, vô cùng bình thường.
Tiểu Bạch nhíu mày, nhắm lại hai mắt, tựa hồ không hề nghe lời nói của Cổ Thần.
Cổ Thần cầm cổ tay Tiểu Bạch, dò xét vận chuyển kinh mạch của nàng, tất cả đều bình thường, thân thể của Tiểu Bạch hoàn toàn không có vấn đề.
Xem ra vấn đề ở mặt linh hồn của Tiểu Bạch.
Vô số đạo thần thức trong nháy mắt từ chính giữa mi tâm Cổ Thần dũng mãnh tràn vào trong mi tâm Tiểu Bạch, thế nhưng Tiểu Bạch tựa hồ đã tự phong bế không gian trong mi tâm, dĩ nhiên không thể tiến vào dù chỉ một chút.
Cổ Thần khẽ lộn bàn tay, hai viên đan dược lập tức xuất hiện, một viên là hồn nguyên đan, một viên là trấn hồn đan, đều là đan dược bát phẩm, hồn nguyên đan có thể giúp linh hồn hấp thu lớn mạnh, trấn hồn đan có thể trấn an linh hồn, giúp linh hồn không bị thương hại.
Giúp Tiểu Bạch nuốt hai viên đan dược, Cổ Thần ôm nàng vào lồng ngực, bàn tay áp vào tiểu phúc của nàng, pháp lực tuôn trào mạnh mẽ, khiến hai viên đan dược bị hòa tan cực nhanh, Tiểu Bạch cũng có thể hấp thu nhanh hơn.
Thân thể Tiểu Bạch tựa trong lòng mềm mại đến cực điểm, bất quá lúc này Cổ Thần khnog hề có tâm tư cảm giác thân thể mềm mại của Tiểu Bạch, mà chỉ cảm thấy vô cùng lo lắng.
Từ lúc mười tuổi Cổ Thần đã thân quen với Tiểu Bạch, tại Hạo Thiên Động Phủ, phệ thiên trùng, nếu như không có Tiểu Bạch, không nói tới vườn linh dược tràn đầy kia, ngay cả tính mệnh của Cổ Thần cũng thiếu chút nữa bị phệ thiên trùng thôn phệ, là do Tiểu Bạch cứu.
Tại Hỏa Diệm Sơn, Vạn Nhân Kỳ thi triển Dục Hải Ma Âm, nếu như không có Tiểu Bạch, Cổ Thần có thể nguy hiểm tính mạng.
Theo Cổ Thần tiến vào Đông Hoang, lang bạt thiên hạ, tiến vào Hư Thiên Tông, hành trình di chỉ địa cung, tiến vào bí địa Lý gia, nếu như không có Tiểu Bạch, Cổ Thần đã sớm bị Mộc Lôi Ấn của Tàng Thiên Cơ đánh thành tro tàn.
Một đường đi tới, Tiểu Bạch đã làm bạn với Cổ Thần tròn mười năm, đã từng mấy lần cứu giúp Cổ Thần trong cơn nguy nan, lúc này Tiểu Bạch gặp nạn, Cổ Thần làm sao không lo lắng?
Ăn vào hồn nguyên đan và trấn hôn đan, tình huống của Tiểu Bạch hình như có chút chuyển biến tốt đẹp, đôi lông mày hơi giãn ra, thế nhưng vẫn hôn mê bất tỉnh như trước.
Cổ Thần lại lấy ra một viên hồn nguyên đan và một viên trấn hồn đan giúp Tiểu Bạch nuốt vào bùng, linh hồn của Tiểu Bạch trải qua biến dị, thể chất đặc thù, so với yêu thú bình thường có thể hấp thu càng nhiều linh dan diệu dược.
Bàn tay tiếp tục đặt vào tiểu phúc của Tiểu Bạch, trợ giúp nàng hấp thu dược lực.
Sau một lúc lâu, hai viên đan dược đều đã bị Tiểu Bạch hấp thu, dung nhập vào mi tâm, bị linh hồn hút đi.
Thần thức của Cổ Thần tùy thời đều quan tâm tới trạng thái của Tiểu Bạch, lúc này đột nhiên lông mày Tiểu Bạch buông lỏng, thần thức của Cổ Thần trong nháy mắt dũng mãnh tiến vào mi tâm.
Một đạo, hai đạo, ba đạo…
Nguyên anh của Cổ Thần hóa thành nghìn đạo thần thức, toàn bộ dũng mãnh tiến vào trong mi tâm Cổ Thần, hóa thành bộ dáng của Cổ Thần, dung nhập vào thức hải của Tiểu Bạch.
Lúc này Cổ Thần đã có tu vi Đoạt Xá hậu kỳ, linh hồn đã thành nguyên anh, cũng giống như thân thể của hắn, thần thức vô cùng cường đại, nếu như thân thể bị hủy, chỉ cần nguyên anh có thể trốn đi, sau này có thể đoạt xá sống lại.
Thần thức là nguyên anh diễn hóa thành, phạm vi phát tán có thể đạt tới trăm dặm, ngưng tụ thành một đường, Cổ Thần dồn toàn bộ thần thức dũng mãnh dung nhập vào trong mi tâm của Tiểu Bạch, sau đó ngưng tụ cùng một chỗ, hóa thành nguyên anh, so với thân thể Cổ Thần giống nhau nhu đúc.
Cổ Thần chỉ để lại một tia thần thức trong thân thể, có thể quan sát thế giới bên ngoài, để tránh khỏi có địch tới mà không hề biết.
Không gian trong mi tâm cũng không lớn, rất nhanh Cổ Thần đã đi tới một phiến hải dương, đây chính là thức hải của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch chỉ có tu vi Bồi Nguyên sơ kỳ, so với thức hải của Cổ Thần nhỏ bé hơn rất nhiều.
Trong thức hải có một đạo quang trụ lóe sáng, linh hồn của Tiểu Bạch đang đứng trong quang trụ chói sáng, còn có một linh hồn giống Tiểu Bạch y như đúc đứng bên ngoài quang trụ chói sáng.
"Thế nào lại có hai linh hồn?"
Nhất thời Cổ Thần nhíu mày.
Cổ Thần đến, hai Tiểu Bạch đồng thời chuyển mắt nhìn, Tiểu Bạch trong quang trụ nhất thời hô lên:
- Cổ Thần, nhanh tới cứu ta… Ta thiếu chút nữa bị đoạt xá rồi!
Tiểu Bạch ngoài quang trụ đồng thời hô:
- Cổ Thần, "nó" không phải ta, thiếu chút nữa thức hải của ta bị chiếm rồi, nếu như không phải có trấn hồn đan, "nó" đã đoạt xá ta, mau mau giúp ta giết nàng…
Nói xong, Tiểu Bạch bên ngoài quang trụ chạy về phía Cổ Thần, Cổ Thần đánh nhẹ một chưởng, đẩy Tiểu Bạch bên ngoài quang trụ bật lui lại hơn mười trượng, cẩn thận quan sát.
- Ngươi đừng nghe nàng, ta mới là Tiểu Bạch, "nó" muốn đoạt xá ta, trấn hồn đan đang bảo hộ ta…
Tiểu Bạch trong quan trụ hô lên.
- Cổ Thần, ngươi còn nhớ rõ sao? Lần đầu tiên chúng ta quen biết, ngươi truy đuổi ta, để ta chạy vào Âm Dương Mê Thiên đại trận, là ngươi cứu tar a ngoài, trong Hạo Thiên Động Phủ là ta thay ngươi phá phệ thiên trùng…
Tiểu Bạch ngoài quang trụ cũng nói.
- Cổ Thần, ngươi còn nhớ rõ sao? Tại khách điểm thành Thái Dương, ngươi muốn ta học ngươi ăn uống, kết quả dẫn tới đám người Vạn gia, chúng ta và đám người Vạn gia chùng đi tới Hỏa Diệm Sơn, tiến vào Dung Viêm Động liệp sát chích hổ, sau đó ngươi lại bị Vạn Nhân Kỳ dùng Dục Hải Ma Âm mê hoặc, là ta phá Dục Hải Ma Âm của Vạn Nhân Kỳ.
Tiểu Bạch trong quang trụ hô.
- Cổ Thần, lấy được dẫn hồn hoa, huyết hống, tim chích hổ, ngươi đi Hạo Thiên Động Phủ phá Tu Di Kim Cương đại trận, là tat hay ngươi chống đối lại công kích của phệ thiên trùng…
- Cổ Thần, thời điểm bị Tàng Truy Dương truy sát, phía trước có chặn đường, là ta dùng phân thần thuật giúp ngươi giết chết tên tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng tám trong nháy mắt, sau đó trốn vào Đông Hoang….
- Cổ Thần, bên ngoài Mặc Thạch Trấn là ta dùng mê hồn thuật để tu sĩ Thân gia thay ngươi rải rác tin đồn Lý Cương xuất hiện tại thành Quỳnh Châu.
- Cổ Thần…
…
- Cổ Thần, trong di chỉ địa cung dưới mặt đất, ta nuốt yêu đan kim sư thú, lần đầu tiên biến hóa thành người.
- Cổ Thần, trong di chỉ địa cung dưới lòng đất, chúng ta đụng phải người tóc bạc kia, ngươi đã học được Nghịch Mệnh Hóa Long quyết…
…
- Cổ Thần, tại bí địa Lý gia, là ta dùng phân thần thuật thay ngươi ngăn cản Mộc Lôi Ấn của Tàng Thiên Cơ.
- Cổ Thần, trong động phủ Thương Lang, ngươi lấy được một khối thủy tinh màu tím, ngươi nói sau này tìm được một khối thủy tinh màu tím khác sẽ tặng cho ta…
…
…
Hai Tiểu Bạch giống nhau như đúc, ngươi một câu, ta một câu, từ lúc Cổ Thần quen biết với Tiểu Bạch, giảng giải lại rất nhiều chuyện cho tới khi tiến vào khu vực biển mây Côn Ngô Cảnh mới thôi…
- Cổ Thần, ngươi đừng nghe "nó", ta mới là Tiểu Bạch thực!
- Cổ Thần, ngươi đã nói vĩnh viễn không để người khác khi dễ ta, mau mau giết chết ngươi này, ta mới là Tiểu Bạch thực sự…
Cổ Thần nhíu mày, hai Tiểu Bạch trong và ngoài quang trụ bất luận là y phục, tướng mạo hay là màu da, thần tình, chiều cao, hoàn toàn giống nhau như đúc, không có nửa phần khác biệt.
Cổ Thần biết, hai Tiểu Bạch này một người là Tiểu Bạch kiếp này, còn có một khẳng định là linh hồn của Tiểu Bạch kiếp trước, đến tột cùng là người nào là kiếp này, người nào là kiếp trước, không thể phân ra.
Thấy hai Tiểu Bạch, Cổ Thần càng thêm vững tin phán đoán của chính mình, linh hồn của Tiểu Bạch kiếp trước bất diệt, muốn đoạt xá sống lại, về phần vì sao chờ đợi lâu như vậy, cùng với việc hắn cắt đi huyết quan của Tiểu Bạch khẳng định rất có liên quan.