Chế tạo ngọc giản linh hồn phi thường khó khăn, không phải là nhân vật đặc thù không thể tiêu tốn tài nguyên vào chế tạo ngọc giản linh hồn. Tàng Chân Cơ thân là một trong thập đại đế tử Đại Doanh, chính là nhân vật đặc thù, linh hồn vừa diệt, Đế Đình lập tức biết được.
Cung gia biết được đế tử tử vong trong phạm vi quản hạt của Cung gia, tộc trưởng Cung gia Cung Lập Ông tự mình xuất động, dẫn người chạy tới Thiên Linh Phong điều tra, tốc độ của Cung Lập Ông vượt xa người khác, hắn chạy tới Thiên Linh Phong đầu tiên.
Chốc lát sau, lại có mấy đạo độn quang từ bầu trời phía đông bay tới, hạ xuống ngay bên cạnh Cung Lập Ông, đều là tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh.
- Đại ca, tình huống thế nào?
Độn quang vừa mới hạ xuống, một thanh âm vang lên rất nhanh.
Cung Lập Ông chỉ vào khối đá lớn ngay trước mặt, nói:
- Các ngươi nhìn…
- Cự Linh Môn diệt… Thánh tử Cơ Thần Không?
Vài tên tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh Cung gia vừa nhìn, sắc mặt biến đổi, đồng thời kinh hô một tiếng, không kìm lòng được thối lui về phía sau mấy bước.
- Cơ Thần Không không phải đã vẫn lạc trong đại chiến nghìn năm trước hay sao?
- Là Thánh Đình hạ thủ, Cự Linh Môn không coi ai ra gì, thập ác bất xá, thực sự bị Thánh Đình biết được rồi!
- Nếu là Thánh Đình hạ thủ, vì sao ngay cả Tàng Chân Cơ cũng giết.
- Việc này liên quan tới Thánh Đình, Đế Đình, chúng ta cứ theo thực sự hội báo lên Đế Đình là được, Thánh Đình và Đế Đình, chúng ta đều không thể đắc tội!
…
Cung Lập Ông thở dài thậm thượt, nói:
- Tìm, tìm mỗi một địa phương nhỏ nhất trong dãy núi Cự Long, nhìn xem có đầu mối nào hay không!
Độn quang bay về bốn phía, mọi người tỉ mỉ truy tìm trong dãy núi Cự Long, không quá lâu sau có một gã tu sĩ đuổi kịp đám tu sĩ Cự Linh Môn còn sót lại hộ tống hơn 700 nữ tử rời đi, từ trong miệng mọi người biết được Cự Linh Môn là do một người thanh niên tuổi chừng ba mươi, mặc long bào, có một cỗ khí thế quân lâm thiên hạ, ngạo thị bát phương tiêu diệt.
Cung gia là một trong chín đại thế gia tu tiên của Đại Doanh, tự nhiên biết được không ít chuyện về Thánh Đình, thông qua miêu tả, tu sĩ Cung gia biết được người nọ tất nhiên là thánh tử Thánh Đình, xem ra những chữ trên khối đá lớn kia quả nhiên là Cơ Thần Thông khắc lên.
Cơ Thần Không, nhi tử đắc ý nhất của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, từ nghìn năm trước đã là nhân vật bước vào cảnh giới Độ Hư, đồn đã Cơ Thần Không tại đại chiến nghìn năm trước đã vẫn lạc, nhưng không ai có thể xác định chính xác.
Những người này đã gặp qua Cơ Thần Không, tu sĩ Cung gia vô luận thế nào cũng không thể để bọn họ rời đi, tạm thời đưa bọn họ tới Cung gia, chờ rất nhiều tu sĩ Cung gia chạy tới dãy núi Cự Long, tiến hành truy tìm đào sâu ba thước đối với toàn bộ dãy núi.
Hoàng hôn hôm đó, người Tàng gia đã tới Cung gia, biết được Cự Linh Môn là do thánh tử Cư Thần Không tiêu diệt, Tàng Chân Cơ hơn phân nửa chết trong tay Cơ Thần Không.
Chạng vạng hôm đó, người Tàng gia đã tới Thiên Linh Phong, tròn mười người, đều là tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh, trong đó đế tử có tới ba người, thái tử Tàng Thiên Cơ, tứ điện hạ Tàng Đạo Cơ, thất điện hạ Tàng Huyền Cơ!
Cung Lập Ông dẫn mười tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh Đế Đình tới trước hòn đá lớn dưới chân Thiên Linh Phong, nói:
- Thánh tử đã để lại chữ khắc nơi này!
Tuy là ban đêm, nhưng đối với tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh mà nói, buổi tối không là cái gì, những chữ trên khối đá lớn đều nhìn thấy vô cùng rõ ràng.
Cơ thủy thao thao dàng thiên hạ, thần quang như nguyệt hạo đương không!
- Thực sự là thánh tử Cơ Thần Không?
Nhất thời mấy người kinh hô.
Cơ Thần Không nghìn năm trước đã bước vào Độ Hư cảnh, chỉ xét tư chất đã cao hơn Tàng Thiên Cơ không ít. Tục truyền, Cơ Thần Không tám tuổi bắt đầu tu luyện, chín tuổi bước vào Tiên Thiên, mười tuổi bước vào Thần Hải Cảnh, mười tám tuổi bước vào Mệnh Tuyền, hai mươi tuổi Đoạt Xá, bốn mươi tuổi Nguyên Thần, trăm tuổi Minh Khiếu, hai trăm tuổi bước vào Độ Hư chi cảnh.
Là đệ nhất thiên tài Cổ Hoang nghìn năm trước.
Cơ Thần Không, năm hai trăm tuổi, tại nghìn năm trước đã là tu sĩ tiên cảnh Độ Hư, đối với tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh mà nói, hoàn toàn là tồn tại trong truyền thuyết.
Tàng Thiên Cơ đứng giữa mọi người, ngay trước mặt khối đá lớn, mặc dù hắn liệt vào hàng đệ thập trong thập đại đế tử, thế nhưng vì thiên tư đệ nhất, là tuyệt đại thiên tài sáng vai với thánh tử Cơ Thần Không, được phong làm thái tử, so với các đại đế tử khác, thân phận tôn quý hơn nhiều lăm.
Tàng Đạo cơ và Tàng Huyền Cơ một trái một phải bên cạnh Tàng Thiên Cơ, sắc mặt ba người không đổi, nhìn chằm chằm chữ khắc hồi lâu, Tàng Thiên Cơ là người đầu tiên thu hồi ánh mắt, nói:
- Đạo Cơ, Huyền Cơ, các huynh thấy thế nào?
Tàng Đạo Cơ và Tàng Huyền Cơ đều là nhân vật nổi bật trong thập đại đế tử, Tàng Đạo Cơ năm nay hai trăm ba mươi tuổi đã bước vào Nguyên Thần kỳ, mà Tàng Huyền Cơ 120 tuổi tu vi Đoạt Xá hậu kỳ.
Tàng Đạo Cơ và Tàng Huyền Cơ liếc mắt nhìn nhau, cùng kêu lên:
- Người này đóng giả.
Tàng Thiên Cơ đánh nhẹ một chưởng, khối đá lớn trăm trượng nhất thời hóa thành mảnh vụn, nói:
- Người này lấy pháp bảo cực phẩm để khắc chữ, tu vi cách Độ Hư cảnh rất xa, thậm chí so với ta còn yếu hơn, truy xét cản thận, đào sâu ba thước cũng phải tìm cho ra kẻ này, dám động thủ trên đầu thái tuế, tru cửu tộc hắn…
…
Lúc này Cổ Thần đang ở dưới lòng đất hàng nghìn trượng, đối với mọi chuyện trên mặt đất không hề biết một chút, mà đông đảo tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh trên mặt đất cũng không hề biết được Cổ Thần bên dưới.
Liên tục nhìn vào Âm Dương Trận Đồ, Thổ Chi Đại Trận, thời gian không một tiếng động trôi qua, chớp mắt hơn mười ngày mười đêm, Cổ Thần mới thu hồi lại ánh mắt khỏi hai trận đồ nơi tay, ánh mắt nhìn vào động thính sáng sủa phía trước.
- Vạn Lý Hoàng Sa đại trận!
Cổ Thần nhẹ nhàng thì thầm.
Trải qua hơn mười ngày tham chiếu lĩnh ngộ, liên tục thôi diễn căn cứ vào Âm Dương Trận Đồ, căn cứ vào cuộn tranh suy đoán, Cổ Thần rốt cuộc cũng tìm hiểu ra, trong động thính nghìn trượng phía trước có bố trí Vạn Lý Hoàng Sa đại trận.
Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, không chỉ là khốn trận, sát trận hoặc là huyễn trận đơn thuần, mà là một hợp trận cỡ lớn, dung nhập rất nhiều loại trận pháp trong đó, cực kỳ lợi hại, nếu là người không am hiểu trận pháp, cho dù pháp lực thông thiên, bước vào trận này cũng là cửu tử nhất sinh.
Trách không được, ngay cả tu sĩ Minh Khiếu hậu kỳ, chỉ kém một bước ngắn là bước vào tiên đồ cũng phải bỏ mạng trong trận.
Cổ Thần đang ở ngoài trận, thoạt nhìn nhìn trượng phía trước sáng sủa không gì sánh được, trên mặt đất có bao nhiêu hài cốt đều nhìn ra được. Trên thực tế, một khi bước vào trong động thính liền lập tức hãm vào ảo cảnh, động thính nghìn trượng hóa thành hoàng sa vạn dặm, bên trong nguy cơ tầng tầng lớp lớp, hơi có chút sơ sẩy lập tức bỏ mình đạo tiêu.
Cũng may Cổ Thần cẩn thận, lại rất am hiểu trận pháp, vừa mới tới rìa ngoài động thính liền cảm giác có điều không đúng, nếu như tiến vào Vạn Lý Hoàng Sa đại trận mới nghiên cứu trận pháp, vậy đã quá muộn rồi.
Vạn Lý Hoàng Sa đại trận không lúc nào không biến ảo, không phải luôn đứng một chỗ là có thể bảo trì an toàn. Mà sát chiêu trong đó cũng không hề cố định tại một vị trí nào đó, mà liên tục du động, mặc kệ người trong trận trốn tại bất cứ địa phương nào đều có thể bị tiêu diệt trong chốc lát.
Biện pháp duy nhất chính là thông hiểu biến hóa của Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, né tránh sát chiêu trong đó, căn cứ vào lộ tuyến chính xác tiến vào mắt trận trong đó, đồng thời tại một số địa phương cần có pháp lực mạnh mẽ, cường ngạnh bài trừ khốn trận, bằng không bị nhốt trong khốn trận, sát trận di chuyển tới, chỉ có đường chết.
Hợp trận mới là đại trận uy lực vô cùng chân chính, Vạn Lý Hoàng Sa đại trận hoàn toàn có thể sánh vai với đại trận hộ tông tiên tông đại phái, không hề kém cạnh.
Thẳng cho tới khi căn cứ vào cuộn tranh hiểu được phía trước là Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, đồng thời hiểu thấu đáo trận pháp này, Cổ Thần mới nhích người tiến về phía trước.
Bước đầu tiên vào động thính, thiên toàn địa chuyển, nào còn vẻ sáng sủa ban đầu, Cổ Thần lập tức bị hãm thân trong hoàng sa mù mịt, đường nhìn không vượt qua ba trượng, ngoại trừ mặt đất, không gian xung quanh, trên đỉnh đầu, tất cả đều là hoàng sa, trần thổ bay lượn mù mịt.
Cổ Thần căn cứ vào lộ tuyến Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, tiến lên rất nhanh, dọc theo đường đi, tránh né sát chiêu trong trận, không ngừng đi về phía trước, gặp phải khốn trận lập tức bằng vào pháp lực mạnh mẽ phá hủy, khoảng cách nghìn trượng ngắn ngủi trong ảo cảnh vượt qua vạn dặm.
Cổ Thần tiêu tốn hai canh giờ mới thoát được khỏi Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, đi tới bên kia động thính, tiến vào một sơn động sáng sủa.
Xoay người nhìn lại, trong động thính nghìn trượng sáng sủa phía sau, nếu không phải vừa mới vượt qua Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, Cổ Thần không thể liên hệ động thính và Vạn Lý Hoàng Sa đại trận với nhau.
Từ bên ngoài nhìn, trong động thính tràn đầy hài cốt, vào trong trận lại không hề gặp phải bộ nào, tựa hồ tiến vào trong trận là một thế giới hoàn toàn khác.
- Đáng tiếc…
Cổ Thần thầm than một tiếng, hắn còn muốn lấy mấy bộ hài cốt Minh Khiếu hậu kỳ luyện chế pháp bảo, pháp bảo luyện chế từ hài cốt tu sĩ Minh Khiếu hậu kỳ cùng một cấp độ so với Thần Hình Câu Diệt kiếm.
Cổ Thần chưa vội vã tiến về phía trước, trên vách động hai bên có khắc rất nhiều chữ khác nhau.
Ánh mắt Cổ Thần rơi vào bốn cổ tự lớn chừng một trượng ngay đầu tiên: Hiên Viên đế trủng!
Trong đầu chấn động, ong ong vang vọng, một thanh âm đột nhiên vang lên bên tai Cổ thần, giống như từ chín tầng trời truyền tới, tuy rằng xa xôi tới cực điểm, nhưng lại có thể nghe rõ ràng.
- Ngô là Hiên Viên đại đế, còn đây là Hiên Viên đế trủng, phần mộ của ngô, ngô lĩnh ngộ thổ chi bản nguyên, ngang dọc Cổ Hoang, thiên thu vạn tái, kết quả chung quy ai cũng phải chết một lần, hóa thân thành cát vàng, nếu có hậu nhân tới đây, vượt qua Vạn Lý Hoàng Sa trận, nói rõ ngươi là nhân trung long phượng, có thể tiếp tục đi về phía trước, thông qua khảo nghiệm của ngô, đạt được truyền thừa, nơi này không có đường lui, chỉ có tiến về phía trước!
- Hiên Viên đại đế?
Cổ Thần kinh hô một tiếng.
Tục truyền, cuối thời thái cổ, đầu thượng cổ, thời gian từ mười vạn năm tới mười hai vạn năm, Cổ Hoang đại lục, nhân vu, yêu, phật, ma, năm thế lực lớn xuất hiện năm vị kinh thế tuyệt tài, là nhân vật tuyệt luân có một không hai, tu vi của bọn họ còn vượt qua chư tử thượng cổ, sánh vai với tiên vương, tiên tôn thái cổ, năm người phân biệt lĩnh ngộ ngũ hành bản nguyên kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, trong mỗi một nhóm đều đạt tới tồn tại cao nhất.
Nhân tộc là Hiên Viên đại đế, lĩnh ngộ thổ chi bản nguyên, xưng là Hoàng Đế.
Yêu tộc là Thanh Hoa đại đế, lĩnh ngộ mộc chi bản nguyên, xưng là Thanh Đế.
Vu tộc là Xích Vưu đại đế, lĩnh ngộ Hỏa chi bản nguyên, xưng là Xích Đế.
Ma môn là Hắc Thủy đại đế, lĩnh ngộ thủy chi bản nguyên, xưng là Hắc Đế.
Phật Môn là Bạch Đà đại đế, lĩnh ngộ kim chi bản nguyên, xưng là Bạch Đế.
Năm vị đại đế, tuy không xuất hiện trong cùng một thời đại, thế nhưng tại cuối thời thái cổ, đầu thời thượng cổ, trong một đoạn thời gian hoàng kim, hậu nhân gọi năm vị đại đế là ngũ hành đại đế.
Trong đó Hiên Viên đại đế có uy danh lớn nhất, tục truyền Hiên Viên đại đế ngang ngọc Cổ Hoàng, nhân, vu, yêu, ma, đạo, phật… Các môn các tộc, không người nào là địch thủ, trên trời dưới đất, tuyệt đại vô địch.
Một thời đại đế siêu việt chư tử thượng cổ, dĩ nhiên thân tử đạo tiêu, táng thân nơi đây!
Cổ Thần làm sao không sợ hãi!
Qua nửa ngày, ánh mắt của Cổ thần mới từ bốn chữ lớn Hiên Viên đế trủng có khả năng thu nhiếp tâm hồn chuyển dời, ngôn ngữ vừa mới nghe được bên tai chính là do Hiên Viên đại đế thông qua đại pháp lực dung nhập vào bốn chữ lớn này, mặc kệ là ánh mắt bất cứ người nào rơi vào bốn chữ lớn, bên tai đều sẽ vang lên thanh âm Hiên Viên đại đế.
Pháp lực huyền ảo như vậy, chỉ cần nhìn vào chữ viết bên tai lập tức vang lên thanh âm, Cổ Thần tại kiếp trước có tu vi Nguyên Thần kỳ cũng không làm được, sợ rằng chí ít cũng là thần thông của cường giả Độ Hư cảnh trở lên.
Hiên Viên đại đế chính là đại nhân vật cuối thời thái cổ, đầu thời thượng cổ, cách ngày hôm nay mười vạn năm, coi như là hài cốt của tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, trải qua thời gian dài tới như vậy cũng sẽ bị phong hóa thành bụi bặm.
Nhưng mà, mấy chữ lớn trước mắt, trải qua mười vạn năm, bằng pháp lực cường đại vẫn bảo trì như thường.
Cổ Thần thầm hít một ngụm lương khí, pháp lực của Hiên Viên đại đế đã không thể dùng thần thông quảng đại, pháp lực ngập trời để hình dung, hoàn toàn là thông thiên triệt địa, chấn cổ thước kim.
Chỉ có tại Côn Ngô Bí Cảnh, Bảo Tháp Thiên Vương lưu lại mấy cổ tự vấn thiên là có thể so sánh với bốn chữ Hiên Viên đế trủng này, cho dù là tại thời kỳ thượng cổ, tu vi pháp lực như vậy cũng là tồn tại đỉnh cao nhất.
Trong Hiên Viên đế trủng này lưu lại chính là truyền thừa đạo thống lĩnh ngộ suốt đời của Hiên Viên đại đế, nếu như có thể thu được truyền thừa đạo thống của Hiên Viên đại đế, không nói tới cái thế vô địch, tuyệt đối có thể ngang dọc Cổ Hoang, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!
Cổ Thần cũng không lập tức vui sướng xông vào trong sơn động, vừa rồi Hiên Viên đại đế có nói, cần phải thông qua khảo nghiệm của hắn mới có thể nhận được truyền thừa.
Thông qua Vạn Lý Hoàng Sa đại trận mới có thể có cơ hội nhìn thấy chữ khắc của Hiên Viên đại đế, có thể đoán được khảo nghiệm phía trước so với Vạn Lý Hoàng Sa đại trận càng thêm khó khăn.
Thậm chí ngay cả tu sĩ đứng đầu như Minh Khiếu hậu kỳ cũng phải chết trong Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, khảo nghiệm phía sau chẳng phải càng thêm kinh khủng hơn?
Đồng thời Cổ thần cũng coi như minh bạch, Ngũ Hành đại trận có bao nhiêu đáng sợ.
Hiên Viên đại đế lĩnh ngộ chỉ là một Thổ chi bản nguyên trong ngũ hành, đồng thời bày ra Thổ Chi Đại Trận trong Ngũ hành, Vạn Lý Hoàng Sa đại trận lợi hại như vậy bất quá chỉ là một trận pháp nho nhỏ trong Thổ Chi Đại Trận mà thôi, phương viên bao phủ nghìn trượng.
Toàn bộ Thổ Chi Đại Trận có thể so sánh với mười Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, vậy toàn bộ Ngũ Hành đại trận sẽ phức tạp như thế nào? Lại kinh khủng tới mức nào?
Cổ Thần đi về phái trước hơn mười bước, ngừng bước chân lại, ánh mắt một lần nữa rơi vào vách động hai bên, nơi này không hề thiếu những chữ khắc khác.
Cơ Thiên Khung ngẫu nhiên vào Hiên Viên đế trủng, lưu lại vài chữ!
Lý Hóa Thần ngẫu nhiên vào Hiên Viên đế trủng, lưu lại kỷ niệm!
Trang Mặc Thánh ngẫu nhiên vào Hiên Viên đế trủng, khắc chữ lưu niệm!
Âm Cửu Cừu ngẫu nhiên vào Hiên Viên đế trủng, vượt qua Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, khắc chữ lưu niệm!
Hư Hành Không ngẫu nhiên vào Hiên Viên đế trủng, tìm kiếm kết cục cuối cùng!
Thái Huyền Tử ngẫu nhiên vào Hiên Viên đế trủng, khắc chữ lưu niệm!
Cổ Thần không ngừng bước về phía trước, vượt qua hơn trăm bước mới đến đầu cùng những chữ khắc trên vách động, từ chữ khắc đầu tiên Cơ Thiên Không đến chữ khắc cuối cùng Thái Huyền Tử, đủ sáu mươi lăm tu sĩ ngẫu nhiên tiến vào Hiên Viên đế trủng, vượt qua Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, đi vào nơi này.
Cổ Thần nhìn thấy chữ khắc đầu tiên đã cảm thấy vô cùng kinh hãi, nhìn tới phía sau càng nhiều chữ khắc, sắc mặt hoàn tòa chuyển biến thành khiếp sợ.
Hắn dùng Thần Hình Câu Diệt kiếp, loại pháp bảo công kích cực phẩm cũng không thể lưu lại trên vách động nửa điểm dấu vết, thế nhưng sáu mươi lăm tu sĩ này dĩ nhiên có thể lưu lại chữ khắc lưu niệm trên vách động?
Đây là cấp độ tu vi như thế nào?