Sắc mặt Mông Tiên Âm phát lạnh, nói:
- Mông Ngưng Băng, ngươi không còn là người Đế Đình Đại Mông ta, cuộc đời này cấm ngươi bước vào phương viên vạn dặm Đế Đình, nếu như trái lệnh, giết không tha, hạn cho ngươi phải rời khỏi trong vong ba tức, Mông Anh Hạo, niệm ngươi biết sai có thể sửa, phạt ngươi đi từ đường tổ tông, quay về tổ tiên Mông gia, bế môn tư quá, trong vòng năm mươi năm không được phép rời khỏi từ đường một bước!
- Tạ đế quân khai ân! Ta lập tức đi từ đường tổ tông tư quá!
Mông Anh Hạo nói xong, hóa thành một đạo độn quang, bay về phía từ đường Mông gia.
Mông Anh Hạo nhận tội, Mông Ngưng Băng không phục, quát lớn:
- Ta là muội muội Thiên Nguyên đế quân, ngoài Diệu Dương đế quân, ai có thể tước đoạt họ Mông của ta?
Mông Diệu Dương, phụ thân Thiên Nguyên đế quân, đế quân Đại Mông đời trước.
- Đế quân có quyền lực tước đoạt họ Mông của bất cứ kẻ nào có hành động gây nguy hại tới lợi ích của Đế Đình, Mông Ngưng Băng, ngươi cấu kết với Vu Đạo Tông, bán đứng Đế Đình, còn có mặt mũi nào tự nói là nữ nhi Diệu Dương đế quân? Mông gia chúng ta không có Mông Ngưng Băng ngươi, đi thôi, đế quân hạn cho ngươi trong vòng ba tức phải rời khỏi, bằng không giết không tha!
Một vị trưởng lão Mông gia mở miệng nói, chính là thủ lĩnh đoàn trường giả Mông Thiên Phong, tám vị trường giả khác đều gật đầu đồng ý.
- Như Ý Linh Lung bảo tháp!
Một tiếng thét kinh hãi vang lên.
Chúng tu sĩ ngẩng đầu nhìn lên, Như Ý Linh Lung bảo tháp lớn nghìn trượng, lại huyền phù trên bầu trời tường thành, đáy tháp hướng về phía chúng tu sĩ Băng Thần Tông.
Chúng tu sĩ Băng Thần Tông thấy thế, thất kinh, cấp tốc tránh xa Mông Ngưng Băng.
Nhìn Như Ý Linh Lung bảo tháp, trong mắt Mông Ngưng Băng cũng có ý sợ hãi, liếc mắt nhìn Cổ Thần, trong mắt lộ vẻ oán hận, cũng không dám dừng lại nhiều, hóa thành một đạo độn quang bay đi, thanh âm từ xa xa truyền đến:
- Thành viên Băng Thần Tông, hạn trong vòng hai canh giờ phải trở về tông, bằng không vĩnh viễn không cần trở về nữa!
Chúng tu sĩ Băng Thần Tông ngươi nhìn ra, ta nhìn ngươi, cuối cùng có một phần ba tu sĩ Băng Thần Tông theo Mông Ngưng Băng rời đi, có thể thấy được lực ảnh hưởng của Mông Ngưng Băng vẫn tương đối to lớn.
Thành viên Băng Thần Tông lưu lại, cúi đầu bái Mông Tiên Âm, lớn tiếng nói:
- Tham kiến Tiên Âm đế quân, ta nguyện ý hiệu lực vì Đế Đình!
Mông Tiên Âm xua tay nói:
- Các vị xin đứng lên, mọi người đồng tâm hiệp lực mới có thể giúp tương lai Đại Mông càng lúc càng tốt đẹp.
- Tạ ơn Tiên Âm đế quân!
Mọi người đứng dậy.
Thiểm Thiên Phong Dực vừa thu lại, Cổ Thần hạ xuống bên cạnh Mông Tiên Âm.
Mông Tiên Âm nói:
- Giới thiệu với các vị một chút bằng hữu của ta, Cổ Thần, Cổ Sát Thần danh chấn thiên hạ, nếu như không có Cổ Sát Thần trợ giúp, vị trí đế quân sợ là sẽ rơi vào tay người khác, hai giáo phật, vu khả năng sẽ xâm nhập vào Đại Mông, hậu quả thiết tưởng khong chịu nổi! Vì vậy Cổ Thần không chỉ là bằng hữu của ta, cũng là bằng hữu của Đế Đình Đại Mông.
Chúng tu sĩ liếc mắt nhìn Cổ Thần, thầm nghĩ: Giữa các ngươi không biết còn có giao dịch nào khác!
Cổ Thần tự nhiên hiểu rõ suy nghĩ trong lòng chúng tu sĩ, nói:
- Tiên Âm từng trợ giúp Cổ mỗ một ân tình, lần này Cổ mỗ tương trợ đầu tiên là đáp lại ân tình của Tiên Âm, thứ hai, nghe nói Đế Đình Đại Mông có một tiểu tiên giới, Cổ mỗ muốn mượn dùng một đoạn thời gian, tu luyện bên trong một năm rưỡi.
- Chỉ là như vậy sao?
Có người hỏi.
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Chỉ là như vậy!
Thấy còn có người không quá tin tưởng, Cổ Thần tiếp tục nói:
- Luận pháp bảo, ta có tiên bảo vô thượng Như Ý Linh Lung bảo tháp, luận pháp quyết, ta có bí pháp hóa long, pháp quyết Hư Thiên Tông ta cũng không yếu, luận linh thạch, ta từng cướp đoạt qua cống phẩm lên Đế Đình Đại Doanh, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, luận đan dược, Cổ mỗ là một vị tiên đan sư, ngoại trừ địa phương tu luyện thật tốt, Cổ mỗ không thiếu bất cứ cái gì, chỉ là mượn tiểu tiên giới một chút, cuối năm sau, Cổ mỗ có chuyện quan trọng cần phải tới Bắc Hoang một chút, chỉ mượn dùng cho tới lúc này!
Chúng tu sĩ vừa nghe, tất cả đều gật đầu, đích xác là như vậy, vô luận là pháp bảo, pháp quyết, linh thạch, diệu dược, Cổ Thần không hề thiếu, Đại Mông ngoại trừ tiểu tiên giới ra, không có bất cứ cái gì đáng giá để Cổ Thần phải thèm muốn. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
- Ta đã đáp ứng Cổ Thần, để hắn tiến vào tiểu tiên giới tu luyện một đoạn thời gian, các ngươi ai có ý kiến?
Mông Tiên Âm hỏi.
- Tất cả nghe theo ý đế quân!
Mọi người cùng kêu lên nói.
Đại hội luận võ đoạt đế rốt cuộc cũng kết thúc viên mãn, Cổ Thần thành công trợ giúp Mông Tiên Âm đoạt được vị trí đế quân Đại Mông, chỉ chờ tiến vào trong tiểu tiên giới tu luyện. Mông Tiên Âm hoàn toàn nắm giữ tiểu tiên giới cần phải có thời gian vài ngày, Cổ Thần tạm thời rời khỏi Đế Đình Đại Mông, đi tới chỗ sơn cốc nơi Nam Thiên đạo nhân và Hư Tử Uyên đang chờ đợi.
Cổ Thần muốn tiến vào tiểu tiên giới tu luyện, Hư Tử Uyên không có khả năng đi vào, hai người đành phải tạm thời xa nhau.
Các Đế Đình Đại Mông khoảng trăm dặm có một sơn cốc, Cổ Thân bay ra không ít trận pháp, Hư Tử Uyên và Nam Thiên đạo nhân ẩn cư trong sơn cốc này, nếu như có địch nhân tập kích, vừa vào trận pháp, Cổ Thần liền lập tức biết được, Phong Ảnh Độn trong nháy mắt tới nơi.
Đại hội luận võ đoạt đế Đại Mông, Cổ Sát Thần liên tiếp đánh bại tứ đại cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ Mông Anh Hạo, Hầu Quân Cực, Vu Đạo Tông, A Cưu La vương, tin tức này giống như mộc cánh, trong vòng một ngày đã truyền khắp Đế Đình Đại Mông, truyền tới toàn bộ trung thổ.
Tứ đại đế đình, các tiên tông đại phái, thế gia tu tiên, Thánh Đình Đại Kiền, truyền thừa chư tử…, nhân tộc trung thổ Cổ Hoang, bất cứ một phương thế lực lớn nào cũng đều nhận được tin tức này từ sớm.
Hầu Quân Cực, Vu Đạo Tông, A Cưu La vương, ba người này danh chấn thiên hạ, là cao thủ tuyệt đỉnh trẻ tuổi có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhất là A Cưu La vương, thực lực cực mạnh, đệ nhất thiên tài nhân tộc hai trăm năm gần đây, ngoại trừ những lão quái vật bế quan ẩn thế không ra, không có người nào có thể so sánh được với A Cưu La vương.
Thế nhưng, tam đại cao thủ tuyệt đỉnh danh chấn thiên hạ, thành danh mấy chục năm lại bị Cổ Thần một mình một người liên tục đánh bại. Một trận chiến này để dánh tiếng của Cổ Sát Thần giống như mặt trời giữa trưa, vô cùng chói sáng.
Tu sĩ nhân tộc trung thổ không có người nào không biết cái tên Cổ Sát Thần, liên tiếp đánh bại ba vị cao thủ tuyệt đỉnh Hầu Quân Cực, Vu Đạo Tông, A Cưu La vương, so với một lần tru giết hơn ba mươi cao thủ Mệnh Tuyền cảnh càng làm người khác chấn động.
Theo đó!
Thanh danh của Cổ Sát Thần giống như mặt trời giữa trưa, chúng tu sĩ Băng Thần Tông chia làm hai bộ phận, một bộ phận trong đó truyền đi một tin tức cũng khiến khắp nơi chấn động
Trước thời điểm đại hội luận võ đoạt đế Đại Mông diễn ra một tháng, Cổ Sát Thần từng tiến hành một trận đại chiến kinh thiên với thái tử Đại Doanh Tàng Thiên Cơ trên đỉnh Băng Thần Phong.
Kết quả cuộc chiến, Tàng Thiên Cơ bại trận, bị Cổ Sát Thần cầm hai chân, đập xuống đất như con chó chết, liên tục đập hơn trăm lần.
Tin tức này vừa mới phát đi, nhất thời lại nhấc lên một cơn sóng triều về kinh lịch truyền kỳ của Cổ Sát Thần.
Tàng Thiên Cơ có danh tiếng đệ nhất thiên tài Cổ Hoang nghìn năm trở lại đây, hoàn toàn bị thế nhân lãng quên, trong lòng của mọi người chỉ duy nhất có một thần thoại bất bại bách chiến bách thắng Cổ Sát Thần, một truyền kỳ kinh thiên động địa.