Nghe thanh âm vừa nói, Cổ Thần nhìn chằm chằm vào bóng đêm, nói:
- Là ai? Tàng Thiên Cơ, trong cơ thể của ngươi dĩ nhiên còn có một linh hồn khác? Uổng phí ngươi thần là Đại Doanh thái tử,một đời cuồng ngoạ vậy mà để cho người khác đoạt xá!
- Ngươi đi chết đi!
Thanh âm của Tàng Thiên Cơ đột nhiên vang lên, một cái thù chưởng thật lớn vương ra bắt tới Cổ Thần.
Cái hắc thủ này xung quanh cuồn cuộn hắc khí, dưới vạn trượng kim quang chiếu rọi vậy mà không có chút hư tổn nào, hiển nhiên pháp lực ngưng tụ rất cao cường. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Thiểm Thiên Phong Dực sau lưng Cổ Thần mở ra, trong nháy mắt đã biến thành gần trăm trượng, mạnh mẽ vỗ một cái liền xẹt qua cự ly ngàn trượng khiến cho hắc chường kia đánh vào khoảng không. Thiểm Thiên Phong Dực toàn lực vẫy động, Cổ Thần cấp tốc hướng một chỗ hoang tàn vắng vỏ phi độn đi, hắc vân chợt loé cũng xẹt qua ngàn trượng, Tàng Thiên Cơ sử dụng nhật nguyên âm dương toa rất nhanh đuổi theo phía sau.
Cổ Thần sử dụng Thiểm Thiên Phong Dực liên tục chớp động hơn mười lần dã cách Hắc Mộc thành hơn mười dặm, thấy Tàng Thiên Cơ đuổi theo phía sau, đột Cổ Thần xoay người Bàn Long Sát Thần thương dâm ra. Trên bầu trời đột nhiên bị Bàn Long Sát Thần thương đâm ra một lỗ thủng lớn, trong một sát na liền vọt qua ngàn trượng phía sau, hướng mệnh tuyền Tàng Thiên Cơ đâm tới.
Tàng Thiên Cơ đối với Cổ Thần chưa từng sơ ý, thương cương vừa hiện, hắn liền sử dụng Nhật nguyệt âm dương toa tránh né, thương cương liền đánh vào khoảng không. Thấy Cổ Thần dừng lại, hắc vân liền vũ động, trong đó lại duỗi ra một hắc chưởng, xẹt qua ngàn trượng cự ly đánh tới Cổ Thần. Chưởng cương chưa đến mà một cỗ tinh phong tanh tưởi đã ập đến.
Cổ Thần tả chưởng kết ấn, kim cường thần quyền mạnh mẽ đánh ra, một quyền cương kim sắc thật lớn đánh vào lòng hắc chưởng.
Chưởng quyền tương đối, cũng không có phát sinh tiếng nổ kinh thiên động địa gì mà hắc chường kia tựa như một làn khói nhẹ bị quyền cương của Cổ Thần đánh nát bay, thế nhưng hắc khí bị đánh tan lại không hoàn toàn hoá thành hư vô mà hắc khí cuồn cuộn nhanh chóng đem toàn bộ kim sắc quyền cương bao vào trong. Ngay sát na đó, thần thức Cổ Thần khẽ động liền mất đi cảm ứng với quyền cương.
Hắc khí khẽ chuyển, lại hoá thành một cái hắc chưởng, quyền cương Cổ Thần vừa đánh ra dã bị chuyển hoá thành hắc khí dung nhập vào trong hắc chưởng khiến uy lực của nó càng tăng thêm.
Cuồn cuộn hắc khí kia dĩ nhiên có thể ăn mòn pháp lực của tu sĩ, đem pháp lực của Cổ Thần hoàn toàn chuyển hoá thành hắc khí. Nhu vậy, mỗi quyền cương Cổ Thần đánh ra đều sẽ bị đối phương hấp thu chuyển hoá khiến cho hắc khí càng mạnh lên.
Công pháp quy dị như vậy, Cổ Thần chưa từng gặp qua!
Hắc chương kia, ngũ chỉ cong lại, hướng Cổ Thần chộp tới.
Bàn Long Sát Thần thương chợt lóe, mạnh mẽ hướng lòng hắc chưởng đâm tới. Hắc chưởng bị xuyên thấu thành một cái hắc động hơn mười trượng ở giữa lòng bàn tay.
Hắc chường kia hoàn toàn là do tầng tầng hắc khí tạo thành, cho nên khác với những cương khí khác, không có biến thành thực chất, do đó Bàn Long Sát Thần thương tuy lợi hại nhung cũng không tạo thành thương tổn gì với hắc chường.
Hắc khí dũng động, trong nháy mắt liền hội tụ lại thành một cái hắc chưởng tiếp tục nhắm Cổ Thần chộp tới.
- Hắc hắc! Vạn hồn thì khí không gì có thể kháng cự, không có cái gì không thể dung hoà, trừ phi hắn có thực lực vượt xa ngươi thỉ mới có thổ mạnh mẽ phá tan. Hiện tại cho dù thực lực hắn bằng ngươi thì cũng chỉ có một con đường chết ha ha! Thực lực
Y của hắn tối đa chỉ tương đương với một cao thủ Minh Khiếu sơ kỳ, so với ngươi còn i
hơn xa, cho nên hắn không phải là đối thủ của ngươi, giết hắn, thu lấy tinh nguyên khí huyết của hắn, luyện hoá nguyên thần của hắn ha ha!
Thanh âm âm hiểm của Đồ Độc vang lên.
Tàng Thiên Cơ nghe vậy thì vung tay lên, một cái hắc chưởng thứ hai xẹt qua ngàn trượng hư không hướng Cổ Thần chộp tới. Tàng Thiên Cơ xuất ra lực lượng mới mục đích một kích phải giết Cổ Thần!
Cổ Thần đem Bàn Long Sát Thần thương thu vào cần Khôn Trạc, mắt nhìn hai cái hắc chưởng đang nhanh chóng tới gần, trên mặt Cổ Thần không hồ có nửa điểm sợ hãi nào khẽ hừ một tiếng, thuần dương chân khí trong thể nội lập tức vận chuyển, trong nháy mặt tụ tại song chưởng, song quyền nắm chặt, lưỡng đạo quyền cương mạnh mẽ hướng hai hắc chưởng kia oanh tới.
Thuần dương quyền cương, thuần dương tinh khiết phá tất cà mọi thứ chí tà, chí âm bí pháp. Cổ Thần không tin thiên hạ còn có cái gì chân khí có thể ô nhiễm được thuần đương chân khí. Coi như là thuần âm chân khí cũng chỉ có thổ cùng thuần dương chần khí tương dương mà thôi.
Thuần dương quyền cương vừa ra, bạch sắc quang mang toả ra khiến cho bầu trời đêm dường như xuất hiện hai vầng thái dương chói loà.
- Oanh! Oanh!
Hai tiếng bạo hưởng vang lên, chấn thẳng lên cửu thiên như muốn phá tan trói buộc của thương khung.
Hắc chưởng bị thuần dương quyền cương đánh trúng nhất thời tán loạn, mạnh mẽ có rút lại lui về sau mà thuần dương quyền cương vẫn như trước thuần khiết toả sáng, không có chút xíu nào bị hắc khí ô nhiễm.
Bất quá, từ trong hắc chưởng truyền lai lực phản chấn khiến cho thân thể Cổ Thần chấn động, hai dạo thuần dương quyền cương trong nháy mắt cũng bị đánh ngược trở về. Chưởng lực của Tàng Thiên Cơ so với hai quyền của Cổ Thần tựa hồ còn mạnh mẽ hơn hai dạo thuần dương quyền cương vào thể nội, thân thể Cổ Thần tại trong hư không lui lại hơn mười trượng mới có thể ổn định lại được.
- Hữm?
Tàng Thiên Cơ cũng phát ra một tiếng kinh ngạc!
Mà ma vương Đồ Độc lại hét lên kinh hãi:
- Thuần dương chân khí, dĩ nhiên lại là thuần dương chân khí. Tàng Thiên Cơ, giết người này, không thể lưu hắn lại dược. Thuần dương chân khí là khắc tinh của thiên hạ vạn vật chí âm chí tà. Hiện tại người này còn chưa bước vào Độ Hư cảnh giới, thuần dương chân khí còn chua tới đại thành, thực lực không bằng ngươi, mau giết hắn, không thể tiếp tục lưu hắn lại trên đời!
Thuần dương chân khí của Cổ Thần từ trước tới nay chưa từng sử dụng khi so đấu với Tàng Thiên Cơ. Tại lúc tham gia luận võ đoạt đế ở Đại Mông đế đỉnh thuần dương chân khí của Cổ Thần còn chưa nhiều, thế nhân tuy có nghe nói nhưng cũng không có quá tin tưởng cho nên Tàng Thiên Cơ cũng không biết, Cổ Thần ở trong Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả trận tu luyện sáu năm, thuần dương chân khí tăng lên không chỉ gấp mười, sau đó lại ở trong Cửu Dương Tinh Thần hồ lô của Cơ Thần Không hấp thu toàn bộ cửu dương thánh hoả lại khiến cho thuần dương chân khí tiếp tục tăng hơn mười lần nữa.
Hiện tại, thuần dương chân khí trong thể nội Cổ Thần đã cực kỳ hùng hậu nhung nước sông cuộn trào không ngừng. Tuy không thể so được với Huyền âm hàn khí trong cơ thể Hư Tử Uyên nhưng dùng để đối địch đã đủ dư dã rồi.
- Hôm nay ngươi trốn không thoát đâu!
Tàng Thiên Cơ lạnh giọng nói. Thân ảnh chợt loé, hắc vân liền trương lên thành ngàn trượng, hai cái hắc chưởng nắm lại thành quyền đột nhiên xuất hiện tại mười trượng trước mặt Cổ Thần.
- Hừ, ngươi cho rằng thực lực ta thực sự không bằng ngươi sao?
Cổ Thần tức giận hừ một tiếng, đột nhiên kim quang vạn trượng bùng lên, Cổ Thần hoá thành một đầu ngũ trảo kim long, ngũ trảo thành quyền, thuần dương chân khí ngưng thành long quyền ngưng tụ thành hai cái thuần dương quyền cương thật lớn mạnh mẽ đánh tới hai cái hắc sắc quyền cương kia.
Vừa ăn một chút thiệt thòi, Cổ Thần biết rằng chân thân lực lượng của hắn so với Tàng Thiên Cơ yếu hơn một khoảng, nên làm sao có thể tiếp tục dùng chân thân liều mạng, Cổ Thần liền hoá thành kim long khiến thực lực của hắn trong nháy mắt lại tăng lên có thổ so sánh với một cao thủ Minh Khiếu hậu kỳ.