Nhưng hiện tại thì sao? Cổ Thần chỉ vừa giơ tay một cái, toàn bộ công sức của hắn liền bị huỷ diệt.
- Tàng Thiên Cơ, hôm nay chúng ta giải quyết mọi ân oán tại đây đi!
Cổ Thần quát lớn một tiếng, lập tức biến thân thành ba đầu sáu tay. Nhất thời thực lực bạo tăng thêm một bậc.
Ba cánh tay phải của Cổ Thần lần lượt cầm Thất Thải Tuyệt Thần kiếm, Bàn Long Sát Thần thương và Xích Lân Dương Hoả kiếm.
Ba kiện tiên bảo đồng thời đánh ra: một đạo thất thải thiên hồng như xé toạt trời cao, một đạo hắc sắc thương cương phá toái không gian, một đạo xích hoả kiếm cương như phân đôi thiên địa đồng thời đánh tới Tàng Thiên Cơ và Đồ Độc.
Đồng thời lúc đó hai cánh tay trái của Cổ Thần kết xuất Lạc Tinh Quyền ấn. Bầu trời đột nhiên biến đổi như hoá thành vạn trượng tinh không, vô số ngôi sao từ trên vòm trời hoá thành từng đạo quyền cương hạ xuống.
Cánh tay còn lại cũng không nhàn rỗi, Cổ Thần kết xuất một đạo kim sắc quyền cương toả ra quang mang rực rõ như mặt trời rơi xuống nhân gian đánh về phía trước.
- Giết! Giết! Giết!
Cổ Thần đã hạ quyết tâm nên vừa động thủ là xuất ra thực lực và công kích mạnh nhất.
Ba kiện tiên bảo đồng thời công kích, thêm nữa là Lạc TInh Thần quyền và Kim Cương Thần quyền đánh ra, Cổ Thần đã phát huy trạng thái ba đầu sáu tay của hắn đến tận cùng.
Nguyên bản là hai người Tàng Thiên Cơ và Đồ Độc liên thủ đối phó Cổ Thần nên Tàng Thiên Cơ tràn đầy tự tin, nhưng hiện tại tình huống lại trở thành là ba Cổ Thần liên thủ đồng thời đối phó hai người Tàng Thiên Cơ và Đồ Độc.
Thực lực của Tàng Thiên Cơ có thể so sánh với cao thủ Minh Khiếu kỳ kích hoạt chín trăm khiếu huyệt, so với Cổ Thần khi thi triển ba đầu sáu tay thì hơi thấp hơn một chút. Mà Đồ Độc do nguyên thần đồng cư với Tàng Thiên Cơ nên bị Tàng Thiên Cơ áp chế, thực lực so với Tàng Thiên Cơ còn thấp hơn một chút, vì vậy khi hai người đối mặt với ba Cổ Thần đồng thời công kích làm sao có thể là đối thủ?
Thất Thải Tuyệt Thần kiếm chém lên Tụ Huyết Phiên phát ra từng tiếng vải vóc bị xé rách khiến Tụ Huyết Phiên lập tức xuất hiện bảy đạo liệt ngân.
Lần này, không đợi cho bảy đạo liệt ngân khôi phục, một đạo mang theo khí tức chí dương xích hoả kiếm cương lại tiếp tục chém lên Tụ Huyết Phiên khiến cho Tụ Huyết Phiên càng thêm rách nát, sau đó từ trên không trung, từng đạo quyền cương liên tục đánh xuống Tụ Huyết Phiên như mưa rơi.
Tụ Huyết Phiên kịch liệt run rẩy một hồi liền nhanh chóng thu nhỏ lại, nguyên thần của Đồ Độc ở trong đó cũng nhất thời bị đánh cho mê muội cấp tốc mang theo Tụ Huyết Phiên trốn vào trong mi tâm của Tàng Thiên Cơ.
Đạo hắc sắc thương cương của Bàn Long Sát Thần thương cũng trong sát na đó đâm tới trước mặt Tàng Thiên Cơ, Tàng Thiên Cơ khó khăn lắm mới tránh được thì lại có một đạo kim sắc quyền cương đánh tới.
Trong Chiến Thần sơn này không thể thuấn di nên Tàng Thiên Cơ chỉ có thể căn răng mạnh mẽ huy chưởng bổ ra một cái Kim Cương ấn đánh tới kim sắc quyền cương của Cổ Thần.
"Ầm!"
Một tiếng bạo hưởng kịch liệt vang lên, pháp lực cương khí bị ép văng tứ phía, mặt đất cũng bị bổ ra vô số vết nứt sâu hoắm.
Theo đó một cổ lực lượng phản chấn lại, Tàng Thiên Cơ thực lực so ra kém Cổ Thần một bậc cho nên khi đối quyền cả người hắn liền bị chấn bay ngược về sau hơn mười trượng.
Thân thể Tàng Thiên Cơ còn chưa rơi xuống dátd thì Lạc TInh Thần quyền đã như mưa liên tục dội xuống.
"Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!"
Trong nháy mắt, vô số đạo quyền cương từ trên trời bổ xuống, đánh lên người Tàng Thiên Cơ trực tiếp đem hắn ép ngã xuống mặt đất, sau đó mặt đất chỗ đó cũng bị đánh thành một cái hố sâu.
Tu vi Tàng Thiên Cơ càng cao thì gặp phải uy hiếp trí mạng càng thấp, Lạc TInh Thần quyền của Cổ Thần mặc dù lợi hại nhưng còn chưa đủ uy hiếp đến tính mạng của Tàng Thiên Cơ mà chỉ đánh cho hắn đầu óc quay cường, phun ra chút máu mà thôi.
Tàng Thiên Cơ trong nháy mắt liền hoàn hồn lại, từ trong hố đất nhảy ra, trong mắt đầy vẻ hoảng hốt, biết bản thân lúc này không phải là đối thủ của Cổ Thần nên muốn tìm cách đào tẩu.
Nhưng, đúng vào lúc này!
Một đạo thất thải thiên hồng từ trên trời cao bổ xuống!
Đồng thời một đạo hắc sắc thương cương đem không gian đục thành một cái lỗ lớn, mạnh mẽ đâm tới mệnh tuyền của Tàng Thiên Cơ.
Theo sát đó còn có một đoạ xích hoả kiếm cương cũng đồng thời chém tới.
Còn hai cánh tay khác, Cổ Thần liền hướng lên bầu trời làm mấy cái pháp ấn xuất ra một cái thái cực đồ vận chuyển Đỉnh Thiên Chiến Địa quyết, rồi từ trong thái cực đồ vươn ra một bàn tay thật lớn hướng Tàng Thiên Cơ chộp tới.
Tàng Thiên Cơ vừa hiện thân ra thì thất thải thiên hồng đã từ trên trời đánh xuống, và hắc sắc trường thương cũng đồng thời đâm trúng thân thể hắn.
- Keng! Keng!
Hai tiếng kim loại va cham vang lên đem không gian xung quanh chấn vặn vẹo.
Một cái cổ đỉnh tang thương đột nhiên xuất hiện bên ngoài thân thể Tàng Thiên Cơ bao bọc hắn vào trong đó. Mặc dù hai tiếng bạo hưởng rất kịch liệt vang lên nhưng lại không hề tổn thương hắn mảy may.
Thái Hư Tiên đỉnh là đỉnh lô dùng để luyện đan của Thái cổ Tiên tôn Thái, tài liệu dùng để luyện chế Thuần Dương Tiên đan này cực kỳ hi hữu, cho dù vô thượng tiên bảo cũng khó có thể huỷ hoại được nó. Thất Thải Tuyệt Thần kiếm và Bàn Long Sát Thần thương tuy rằng đều là tiên bảo công kích cực mạnh nhưng lực phòng ngự của Thái Hư Tiên đỉnh quả thực quá biến thái, so với lực công kích của Thất Thải Tuyệt Thần kiếm và Bàn Long Sát Thần thương còn mạnh hơn nhiều.
"Keng!"
Ngay sau đó xích diễm kiếm cương của Xích Lân Dương Hoả kiếm cũng đánh lên Thái Hư Tiên đỉnh phát ra một tiếng vang cực lớn. Pháp lực cương khí cuồng bạo bắn ra khắp nơi, một số chỗ hư không cũng bị cắt nát, trên mặt đất cũng lưu lại vô số vết nứt nhưng vẫn không thể tổn hại được Thái Hư Tiên đỉnh chút nào.
Tàng Thiên Cơ được Thái Hư Tiên đỉnh thủ hộ bên trong, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm, Bàn Long Sát Thần thương và Xích Lân Dương Hoả kiếm đều bị Thái Hư Tiên đỉnh ngăn trở bên ngoài, không thể tổn thương được Tàng Thiên Cơ.
Thế nhưng ánh mắt của Tàng Thiên Cơ lúc này vẫn toát lên vẻ sợ hãi, bởi vì ngay lýc này bàn tay khổng lồ do pháp lực cương khí hình thành từ trong thái cực đồ Cổ Thần hoạ lên lúc trước đã áp tới đỉnh đầu hắn, ngũ chỉ mở ra hướng Thái Hư Tiên đỉnh chụp xuống.
Một cỗ hấp lực cường đại từ trong bàn tay khổng lồ tuôn ra, Tàng Thiên Cơ cảm giác được Thái Hư Tiên đỉnh kịch liệt chấn động, không chịu sự khống chế của hắn muốn thoát đi.
Trong mắt Tàng Thiên Cơ càng thêm hoảng hốt, lần này lực lượng Cổ Thần đoạt Thái Hư Tiên đỉnh còn mạnh hơn mấy lần trước rất nhiều.
Thái Hư Tiên đỉnh chính là vật bảo mệnh của Tàng Thiên Cơ, là căn cơ để hắn có thể bất tử, nếu không có Thái Hư Tiên đỉnh cũng đồng nghĩa với tính mạng của hắn tuỳ lúc đều có thể bị uy hiếp. Do đó khi Cổ Thần cường hành đoạt lấy Thái Hư Tiên đỉnh, Tàng Thiên Cơ như thế nào lại không khiếp sợ, không khủng hoảng?
Tàng Thiên Cơ đạp mạnh xuống đất một cái khiến mặt đất lấy chỗ hắn làm trung tâm xuất hiện từng vết nứt chằng chịt lan ra bốn phương tám hương, thân ảnh Tàng Thiên Cơ chợt loé lên mang theo Thái Hư Tiên đỉnh trong nháy mắt xuất hiện ngoài mười trượng.
Tàng Thiên Cơ nhanh, Cổ Thần còn nhanh hơn, cự chưởng khổng lồ cũng chợt loé lên đã lại xuất hiện bên cạnh Tàng Thiên Cơ, ngũ chỉ nắm chặt lấy Thái Hư Tiên đỉnh mạnh mẽ kéo ra khỏi người Tàng Thiên Cơ.
- Không ....
Tàng Thiên Cơ sợ hãi rống to lên một tiếng, hai tay gắt gao nắm chặt lấy Thái Hư Tiên đỉnh, nhưng vô vọng, bàn tay khổng lồ kia nắm lấy Thái Hư Tiên đỉnh kéo lên, Tàng Thiên Cơ cũng nắm lấy Thái Hư Tiên đỉnh không buông ra nên cũng bị kéo lên theo hướng tới chỗ Cổ Thần.
- Tàng Thiên Cơ, ngươi đã không có Thái Hư Tiên đỉnh bảo hộ thì tử kỳ của ngươi cũng đã điểm!
Cổ Thần quát lớn một tiếng, tiếp tục mạnh mẽ truyền thêm pháp lực vào trong thái cực đồ.
Tốc độ của bàn tay khổng lồ được pháp lực của Cổ Thần thôi động càng trở nên nhanh chóng hơn, như một mũi tên gia tốc bay tới Cổ Thần.
Mắt thấy sắp đến gần Cổ Thần, ánh mắt Tàng Thiên Cơ nhìn Cổ Thần tràn đầy sợ hãi, nhất thời liền buông hai tay ra, thân thể gập lại, nhanh chóng phóng tới cực hạn Hoả pháp tắc chỗ vách sơn cốc.
Trong chớp mắt, Tàng Thiên Cơ đã nhảy vào bên trong Hoả pháp tắc, cực hạn Hoả pháp tắc thiêu đốt cho dù là Độ Hư cường giả cũng có thể thiêu chết, Minh Khiếu kỳ cao thủ mà lọt vào trong đó chính là lập tức bị miễu sát.
Trong sát na đó, tính mạng của Tàng Thiên Cơ bị uy hiếp trí mạng.
Một cỗ lực lượng cường đại từ trong Thái Hư Tiên đỉnh tuôn ra lập tức giãy thoát khỏi cự chưởng của Cổ Thần, xuất hiện bên ngoài thân thể của Tàng Thiên Cơ.
Tàng Thiên Cơ lại dùng chính tính mạng của bản thân để đặt cược, để cho Thái Hư Tiên đỉnh đã tương liên với mệnh thần của hắn lập tức trở về bảo vệ cho hắn.
- Ha ha ha ha ...
Tàng Thiên Cơ cuồng tiếu nói:
- Cổ Thần, người không giết được ta! Ha ha ha ... Thái Hư Tiên đỉnh là của ta, vĩnh viễn đều là của ta, chờ ta bước vào Độ Hư cảnh thì ngày chết của ngươi cũng điểm ha ha ha ...
Dứt lời, Tàng Thiên Cơ liền xoay người chạy sâu vào trong cực hạn Hoả pháp tắc đang thiêu đốt, hắn phải mau chóng rời khỏi chỗ này, tuy rằng hiện tại có Thái Hư Tiên đỉnh bảo hộ ngăn cản Hoả pháp tắc bên ngoài cơ thể khiến hắn không bị thương tổn nhưng nhiệt độ thiêu đốt của cực hạn Hoả pháp tắc quả thật rất khủng khiếp, cho dù hiện tại không bị thiêu chết nhưng thời gian càng lâu thì hắn cũng có thể trực tiếp bị nướng chín mà chết!
Mà từ trong sơn cốc chạy trốn là không được, có Cổ Thần ở đó, Tàng Thiên Cơ không thể nào chạy thoát được, nhưng nều đi qua Hoả pháp tắc thì Cổ Thần không thể đuổi theo vào trong được.
Nhìn Tàng Thiên Cơ dần biến mất trong Hoả pháp tắc, Cổ Thần khẽ nhíu mày, với thực lực hiện tại của hắn cho dù không thể trực tiếp giết chết Tàng Thiên Cơ thì cũng có thể dư sức phong ấn hắn. CHỉ cần không để cho tính mạng của hắn bị uy hiếp thì Tàng Thiên Cơ cũng không thể nhờ vào Thái Hư Tiên đỉnh để bảo mệnh nữa.
Nếu có thể phong ấn Tàng Thiên Cơ, Cổ Thần chỉ cần khi tu vi bước vào Minh Khiếu kỳ là có thể đem hắn diệt sát!
Nếu lần này để Tàng Thiên Cơ trốn thoát thì đến lúc Cổ Thần bước vào Minh Khiếu kỳ, nếu Tàng Thiên Cơ cũng tiến thêm một bước thì càng khó có thể đánh chết hắn. Cho nên phải nhanh chóng phong ấn Tàng Thiên Cơ lại, để hắn không thể tiếp tục phát triển nữa, như vậy trong tương lai khi bước vào Minh Khiếu kỳ, Cổ Thần mới có thết nắm chắc điệt sát được hắn.
Trong Chiến Thần sơn nơi nơi đều là cấm chế do cực hạn Hoả pháp tắc làm gốc, là cấm địa chân chính, cho nên Cổ Thần cũng không dám tiến vào, không ngờ Tàng Thiên Cơ lại loại dùng Thái Hư Tiên đỉnh bảo hộ cường hành xông vào bên trong!
Trong đầu Cổ Thần khẽ động, Tàng Thiên Cơ có thể bằng vào Thái Hư Tiên đỉnh xông vào cực hạn Hoả pháp tắc thì không phải hắn cũng có thể thông qua Chiến Thần lệnh để xông vào hay sao?
Chiến Thần lệnh là thánh vật của Cổ vu tộc, Chiến Thần sơn lại là thánh địa của Cổ vu tộc, hai bên chắc chắn có liên hệ với nhau.
Cổ Thần từ sớm đã đoán như vậy, nhưng cực hạn Hoả pháp tắc quả thật là quá mức lợi hại, có thể trong nhát mắt miễu sát Minh Khiếu kỳ cao thủ, nên Cổ Thần vẫn chưa dám thử.
Nhưng hiện tại Tàng Thiên Cơ đã có thể nhờ vào Thái Hư Tiên đỉnh tiến vào trong chỗ cực hạn Hoả pháp tắc đang thiêu đốt thì Cổ Thần lại nhớ đến điều này.
Thần niệm khẽ động, Chiến Thần lệnh phát ra xích sắc quang mang, tự động bay ra. Cổ Thần nắm Chiến Thần lệnh vào tay, thân hình chợt loé lên đã tới bên cạnh cực hạn Hoả pháp tắc đang thiêu đốt.
Cổ Thần đầu tiên là thử đưa bàn tay đang cầm Chiến Thần lệnh thò vào trong Hoả pháp tắc.
Cảm giác cực nóng càng lúc càng kịch liệt, Chiến Thần lệnh cũng trở nên cực kỳ nóng bỏng, xích sắc quang mang cũng càng lúc càng thịnh, thế nhưng lại không có chút ý tứ nào muốn thôn phệ cực hạn Hoả pháp tắc xung quanh.
Cánh tay Cổ Thần chậm rãi thò vào trong cực hạn Hoả pháp tắc, cho dù có bị cực hạn Hoả pháp tắc công kích thì Cổ Thần cũng chỉ tổn thất một cánh tay, hiện tại Cổ Thần đã có thần thông ba đầu sáu tay, cho dù có mất một cánh tay thì vẫn còn năm cái, nhưng tính mạng lại không hề bị uy hiếp.
- Hả?
Đột nhiên trong lòng Cổ Thần đại hỉ.
Khi cả bàn tay của Cổ Thần đã tiến vào trong cực hạn Hoả pháp tắc mà Cổ Thần vẫn không hề phát hiện bàn tay hắn bị công kích, mặc dù vẫn có cảm giác cực nóng nhưng Cổ Thần hoàn toàn có thể thừa nhận được độ nóng này, bởi vì bên trong Chiến Thần lệnh cũng đồng dạng truyền ra sức nóng không kém như vậy.
Cổ Thần liền đưa nguyên cả cánh tay tiến vào bên trong. Vẫn không bị cực hạn Hoả pháp tắc công kích mà ngược lại tất cả ba đông bên trong hoả hải do cực hạn Hoả pháp tắc tạo thành này đều truyền vào trong Chiến Thần lệnh và bị Cổ Thần trong nháy mắt nắm bắt được.
- Là Tàng Thiên Cơ!
Cổ Thần trong nháy mắt đó đã xác định được chỗ phát ra ba động cách hắn chỉ có mấy trăm trượng.
Hoả hải lúc này rất bình tĩnh, khi cánh tay của Cổ Thần tiến vào trong đó liền có thể cảm giác được ba động trong phạm vi ngàn trượng, trong đó chỉ có một chỗ mà Hoả pháp tắc thiêu đốt bất định sản sinh ra ba động, hiển nhiên là có người đang di chuyển bên trong Hoả hải làm Hoả pháp tắc chỗ đó chấn động.
Hai cánh tay ... rồi bốn cánh tay ...
Cổ Thần chậm rãi đêm từng cánh tay thò vào bên trong Hoả hải, khi thân thể tiến vào Hoả hải càng nhiều phần thì cự lỵ cảm giác của Cổ Thần trong Hoả hải càng mở rộng. Khi Cổ Thần đem toàn bộ sáu cánh tay thò vào trong Hoả hải thì đã có thể cảm giác được cự ly khoảng vạn trượng.
Trong phạm vi vạn trượng này chỉ có một chỗ là xuất hiện ba động, còn lại toàn bộ đều bình thường.
Sau đó Cổ Thần liền đem cả thân hình tiến vào trong Hoả hải. Đột nhiên một cảm thư sướng đến cực điểm đột nhiên sinh ra, tựa hồ như phạm vi hai vạn trượng xung quanh Cổ Thần chính là những cái xúc tua của hắn khiến hắn có thể cảm giác được tất cả ba động bên trong.
Trừ chỗ Tàng Thiên Cơ đang di chuyển tạo ra ba động thì ở một chỗ khác cách Cổ Thần khoảng một vạn ba trăm trượng, Cổ Thần cũng cảm giác được một cỗ ba động rất mãnh liệt, nơi đó chính là chỗ có Thuần Dương bí điển.
- Ha ha ha ...
Cổ Thần sung sướng cười ha hả.
- Thì ra là thế, thì ra là thế ha ha ha ...
Nguyên lại người có Chiến Thần lệnh có thể tuỳ ý tiến vào trong các cấm chế của cực hạn Hoả pháp tắc bao phủ, đồng thời còn có thể ở trong Hoả hải đó cảm giác được các vị trí truyền thừa. Nếu không có Hoả hải thì muốn ở trong Chiến Thần sơn tìm kiếm thì cũng phải mấy thăng mới có thể kiếm được một chỗ có truyền thừa, nhưng có Hoả hải này thì trong phạm vi hai vạn trượng xung quanh nếu có bất cứ truyền thừa nào cũng có thể trong nháy mắt phát hiện ra.